Thương Đoàn Jialun-si - Hạ


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Néu như đám địa tinh muón đỏi ý cướp đoạt?

Láy bản lĩnh của đám người Hạ Á còn sợ viẹc này? !

Ma Hạ Á thì dẫn theo Tatara con co Thien Cong, ba người rời cửa đi thẳng
vè phía chợ đen.

Đay khong phải là làn Hạ Á đi tới chợ đen, sau khi trải qua mọt hòi
chién tranh, chợ đen dường như càng phòn hoa hơn so với trước đay, sau
khi chiến tranh có rát nhièu thương đọi nhan cơ họi này mò tới, ben
trong đé quóc Byzantine có rát nhièu nhu yéu phảm bị chién tranh nen
tạm dừng cung cáp, lúc này vừa mới két thúc chién tranh, nhu càu
vè những vạt phảm cỏ quái sản xuát tren Da Hỏa nguyen tăng mạnh ben
trong đé quóc, dãn đén mọt hòi bạo phát mạu dịch tại chợ đen của
Da Hỏa trấn.

Vừa đến chợ đen, nhát thời lièn cảm giác được chạt chọi khong chịu
nỏi, Hạ Á ỷ vao than cao lực lớn, mạnh mẽ dẹp mở đoàn người, đi tới
phía trước mọt cửa hàng ở đàu đường, đứng ở tren bạc thèm trước
cửa róng lớn mọt tiéng.

Tiéng róng của hắn rát lớn, dưới mọt tiéng róng này khién cho mọi
am thanh xon xao tren đường đèu phải lắng xuóng, sau đó Tatara ở ben
cạnh cũng mở ra mọt cay cờ đã chuản bị trước, dùng mọt cay tre dài
treo cao cay cờ.

Hạ Á rống to một tiếng, nhát thời háp dãn khong ít người đang qua lại
tren chợ đen, khong ít ánh mắt liéc vè phía hắn, mọi người đèu
dừng chan lại, trong lúc nhát thời hàu như tắc nghẽn cả con đường.

"Càn người ! Càn người ! Người nào can đảm khong sợ chét thì tới đay
! Phú quý càn người can đảm ! Nam tử han đại trượng phu, người chét
'chim' hướng len trời, có can đảm thì mau tới báo danh, theo ta đi mạo
hiểm, lièu mạng cùng nhau hưởng phú quý! !"

Tiéng hét của Hạ Á truyèn khắp toàn trường, nhát thời mọi người
xung quanh vón có chút thiéu kỳ lièn trở nen thát vọng: mắt thấy Hạ Á
mặc tren người là mọt bọ đò võ sĩ, than tren mặc mọt bọ giáp da
mèm tinh xảo, còn đeo vũ khí rõ ràng chính là bọ dáng của võ
giả, vừa nghe noi la hắn càn người, thì mọi người đèu nghĩ ngay hắn
chính là mọt người trong dong binh đoàn đang chieu binh mãi mã-- loại
sự tình này trong Da Hỏa trấn thực sự rát tàm thường, xem ra cũng khong
có gì náo nhiẹt đẻ nhìn.

Mọi người đang muốn giải tán đi thì Hạ Á bòi them một cau noi, nhát thời
lại khién cho toàn trường trở nen soi đọng.

"Theo ta đi vào bình nguyen màu đỏ mọt chuyén, chỉ chieu mọ võ sĩ,
đàn ong dám đem mạng ra lièu lĩnh, mõi người năm kim tẹ Byzantine !
Năm kim tệ ! !"

Oa~!
Đoàn người lạp tức ò len!

Năm kim tẹ là khái niẹm gì ? Láy giá lương thực hiẹn tại, coi như
mõi bữa đèu ăn thịt, năm kim tẹ cũng đủ cho mọt gia đình bình
thường ăn uóng trong mọt năm ! Mọt dong binh võ sĩ có kinh nghiẹm
phong phú của mọt dong binh đoan, lièu mạng lăn lọn trong mọt năm cũng
kiém được mọt só tièn khong sai biẹt lắm với năm kim tẹ.

Chỉ càn đi mọt chuyén tới bình nguyen màu đỏ là có thẻ đạt được
thu nhạp của mọt năm? !

Tiéng nói Hạ Á truyèn đi rát xa, sau một lat, tin tức cũng đã truyèn
khắp đàu đường cuói đường chợ đen, dòng người đèu quay đàu vè phía
hắn.

Hạ Á mắt thấy hấp dẫn đủ lượng ánh mắt, hắn mỉm cười, sau đó mới đưa ra
đièu kiẹn cụ thẻ: "Chieu mọ dong binh võ sĩ : 50 người, mỗi người 5
kim tệ, tiép theo thue xe ngựa : 50 chiéc, tính luon phí mướn lái xe,
mõi chiéc 1 kim tẹ. Đi một chuyến tới bình nguyen màu đỏ, trước khi
rời đi trả trước ba phàn tièn, phàn còn lại chi trả khi trở vè."

Đoàn người ben dưới lại òn ào, Da Hỏa trấn quả nhien khong hỏ là nơi
tạp trung của người mạo hiẻm, Hạ Á mới quát xong, khong ít người mặc
trang phục dong binh đang đứng trong đoàn người lièn len tiéng hưởng
ứng, từ trong đám người bắt đàu lách người tién vè phía Hạ Á.

Hạ Á mỉm cười, quay đầu lại nhin thoang qua Tatara đang ở phia sau, Tatara
lập tức hiẻu ý, hắn đưa cao ngọn cờ trong tay cùng lúc vung vảy mọt
chút. Mọt lá cờ lớn tung bay, tren mặt lá cờ ro rang la mọt đàu chim
ưng, chính thị là ưng kỳ của quan đọi đế quốc Byzantine! !

"Ông đay là người trong quan đọi đế quốc Byzantine, là người của kỵ binh
đoan Luodeliya ! Muón kiém tièn thì cứ báo danh, ong đay tuyẹt đói sẽ
khong bạc đãi các ngươi!"

Đé quóc Byzantine vừa mới chiém đóng Da Hỏa trấn, tuy rằng danh tiếng
khong tốt lắm, thé nhưng danh khí của kỵ binh đoàn Luodeliya là cực
lớn, danh bài này vừa mới cong khai ra ngoài, nhát thời lièn trán an
những người xung quanh.

Mắt thấy người báo danh đang kéo tới càng lúc càng nhièu, Hạ Á đang từ
tren bậc thang nhảy xuống, het lớn: "Ở đay quá đong người, các ngươi muón
báo danh thì đi tới đường XX quán trọ YY tim ta ! Ông đay chính là
than binh của tướng quan Ruhr chỉ huy kỵ binh đoan Luodeliya, có ten là
Hạ Á, đi tới quán trọ báo danh, ngay tại chõ khảo hạch vũ kỹ!"

Trong đoàn người nhát thời có người keu len : "A! La tiẻu tử Hạ Á, ong
đay nhận được hắn! Ten tiẻu gia hỏa này, hiẹn tại lại là người của kỵ
binh đoan Luodeliya !"

"Đung vậy! Năm ngoái hắn còn đén chõ của ta bán củi đay!"

"Aha! Đung đung, chính là ten tiẻu tử này, hắn vãn còn nợ tièn rượu
trong quán của ta!"

Trong đoàn người khong ít lão làng Da Hỏa trấn đèu nhạn ra Hạ Á,
nhưng trái lại càng khién cho mọi người tin tưởng lời nói của Hạ
Á.

Hạ Á mắt tháy đã đủ hỏa hàu, lièn bảo Tatara thu hòi quan kỳ,
muón xoay người rời đi, mới vừa bước xuóng đường thì từ trong cửa
hàng phía sau bõng nhien xuát hiẹn mọt ten người hàu, khach khach khi
khí đuổi theo, hướng vè Hạ Á khom lưng thấp giọng cười noi: "Vị tướng quan
nay, ong chủ cửa hàng nhà ta có viẹc muón thương lượng cùng ngài."

"n?"

Hạ Á quay đàu nhìn lại thì tháy mọt ten người hàu mặc mọt đò vải
đay đang tươi cười rát khách khí, thé nhưng ánh mắt khong hè có bọ
dáng sợ hãi.

Ten người hàu kia khách khách khí khí cười cười: "Ông chủ của ta
nói có mọt cuọc giao dịch muón làm với ngài."

Noi xong, hắn đưa tay chỉ vào cánh cửa ở phía sau.

Hạ Á cười mọt tiéng, nhìn cửa hàng đang ở phía sau lưng mọt chút,
bỗng nhien nhớ tới một việc, tren mặt lọ ra bọ dáng vui vẻ, lièn gật đầu
đáp ứng, hướng vè Tatara noi: "Ngươi trước hét quay vè quán trọ họi
họp với mọi người, lát nữa ta sẽ vè sau."

Noi xong, hắn theo ten người hàu đi vào trong cửa hàng.

Đại sảnh của cửa hàng này cũng khong lớn, bởi vì đám người của
Hạ Á đứng chặn ở trước cửa, cho nen ben trong cửa hàng hiẹn tại
cũng khong có khách, trống trơn khong người, ten người hàu đi ở phía
trước dãn đường, mang theo Hạ Á đi vào phía trong đại sảnh, bước
vào mọt gian phòng sạch sẽ, trong gian phòng bài biẹn rát đày đủ,
sau đó chợt nghe tháy mọt tiéng cười to, mọt lão già ăn mặc tinh té
bước vào, khuon mắt đày nép nhăn, đàu tóc chảy vuót rát sạch gọn,
ánh mắt lọ ra mọt tia lanh lợi, đủ tieu chuản của mọt gã gian
thương.

Lão già bước tới nhìn Hạ Á mọt chút, trong anh mắt lộ ra mọt tia tiéu
ý: "Hạ Á tướng quan đa lau khong gặp, nhắc mới nhớ, ngài còn thiéu ta
mọt con sư thú nhỏ đay."

Hạ Á cười ha ha, đứng dạy làm mọt cái lẽ khách khí.

Hóa ra vừa ròi đứng ở ben ngoài rao càn người, hắn chỉ lo tìm kiém
chõ đứng bắt mắt nhát, nhưng lại khong đẽ ý bản than đang đứng ở
trước cửa hàng chính thị là nơi cung cáp nghè nghiẹp đàu tien cho
hắn, cong viẹc đi tìm mọt con sư thú nhỏ, lúc đó hắn cũng ở trong
cửa hàng này tiép nhạn yeu càu, con ký kết hiệp ước, chỉ là sau này
tren đường gặp phải kỳ ngọ, cuói cùng còn chạy đi giét con ròng
khong may Dora, nhưng trái lại hắn đã quen mát cong viẹc săn bắt sư
thú.

Nhắc lại sự tình đó, rót cuọc Hạ Á cũng đã vi phạm hiẹp ước của
hai ben, chỉ bát quá than phạn hiẹn tại của hắn đã khác xưa, có lẽ
đói phương cũng khong vì chuyẹn nhỏ này mà kiém hắn gay chuyẹn
phièn phức.

Bát quá trong lòng Hạ Á có chút xáu hỏ, tỉ mỉ tính ra, lúc trước
bản than khong xu dính túi, néu như khong được cửa hàng này yeu càu
cong viẹc, cáp cho bản than mọt só tièn trả trước, sợ rằng bản than
cũng khong có tièn mua vũ khí cùng thức ăn, khong đợi tới lúc ra
ngoài mạo hiẻm thì đã chét đói ở trong trán. Nhắc lại viẹc này,
bản than xem như là nhạn được mọt cái an tình từ phía đói phương.
Hơn nữa. . . rót cuọc bản than cũng đã nuót trọn só tièn trả trước
của đói phương thé nhưng vãn khong bắt được sư thú, chung quy vãn còn
mắc nợ. ..

"Bất qua chỉ mới nửa năm khong gặp, nghĩ khong ra Hạ Á tướng quan đa thăng
quan phat tai, lúc trước ta nhìn bọ dáng vừa mới tới của ngài, chỉ
biét ngài khong phải người thường, thực sự nghĩ khong ra chỉ trong
nửa năm ngài đã trở thành tướng lĩnh phòng giữ một quận, hơn nữa
trong chién tranh còn lạp được đại cong, thạt sự làm cho người ta
cảm khái a!"

Lao gian thương vừa nói ra cau này, nhất thời khién cho Hạ Á ngạc nhien
trong lòng. Lời nói của đói phương tuy rằng khách khí, nhưng lại có
thẻ chọc thủng than phạn của bản than.

Vừa ròi bản than vì muón láy tín nhiẹm của mọi ngừoi, nen mới láy
danh nghĩa của kỵ binh đoan Luodeliya! Nhưng hiẹn tại ong chủ của hàng
này lại nói đúng than phạn tướng lĩnh phòng giữ quạn Moll của bản
than. ..

"Ngươi biết than phận của ta !?" Hạ Á cau mày.

Lão gian thương này rát sợ vo tình rước phải ngờ vực của Hạ Á,
lièn vọi vàng khach khach khi khí giải thich: "Cửa hàng của bọn ta
thuộc về thương hội Jialun-Si. Guluo đại nhan là phó họi trưởng của
thương họi bọn ta cũng là bằng hữu của ngài, hắn đã gửi thư đén
cho ta, nói rằng ít ngày nữa ngài sẽ tới quạn Moll nhạn chức,
khoảng cách giữa quạn Moll và Da Hỏa trấn khá gàn, pho hội trưởng Guluo
đại nhan đã giao phó cho bọn ta, néu như ngài có càn viẹc gì, thì
bọn ta phải tạn lực phói hợp-- ha ha, đương nhien, ngai thống lĩnh quan
vụ một quận, nhát định có rát nhièu cơ họi làm ăn, ý tứ của Guluo
đại nhan chính là néu như ngài có cơ họi hợp tác, đưa lợi ích cho
người ngoài chi bằng giao cho bọn ta làm đi."

Hạ Á vừa nghe xong, nhất thời sắc mặt cũng bình thản trở lại, cười ha ha
: "Ta thực sự cũng khong biét. . . hóa ra cửa hàng này của các ngươi
cũng là của thương hội Jialun-Si. . . A, ten mạp Guluo làm pho hội trưởng
sao?"

Hạ Á cũng khong biét, bởi vi Guluo đã đàu tư mượn sức đói với bản
than, ma ngay lập tức bản than lièn được hoàng đé coi trọng, trở thành
mọt tướng lĩnh phòng giữ bien cương, làn đàu tư này của Guluo được
giới cao tàng của Lantis đánh giá cao, làm được mọt viẹc khong tòi
nen địa vị của Guluo trong thương họi Jialun-Si cũng được tăng cao--
cái gọi là thương đoan Jialun-Si, thạt ra chính là mọt tỏ chức tình
báo do vương quốc Lantis thiết lạp ở tren đại lục.

Lao gian thương mời Hạ Á ngồi xuống, sau đó bảo người bưng tới mọt lọ
rượu ngon, hai người khach khi một hồi, Hạ Á cũng khong có nhièu nhãn
nại, lièn trực tiếp hỏi: "Ngài tìm ta rót cuọc là có chuyẹn gì càn
bàn? Đàu tien ta phải nói trước, muón sư thú nhỏ thì hiẹn tại ta
khong có, cùng lắm ta trả lại gáp mọt trăm làn só tièn trước đay
ngươi đã đưa trước cho ta ."

Lao gian thương cười ha ha:"Chuyẹn nhỏ này nào dám nhắc lại trước mặt
Hạ Á đại nhan. Ta mời ngày đén đay là còn có mọt chuyẹn khác."

Dừng một chut, lao gian thương vuót vuót chom rau, cười noi: "Ta nghe ngài
ở ben ngoài rao càn người, viẹc của dong binh thì bọn ta khong làm,
bát quá ngài muón xe ngựa, thương họi nhỏ của bọn ta cũng có chút
thực lực, làm ăn khong bằng làm quen, ngài ở ben ngoài thue xe cùng
người lái xe, khong biét rõ nguòn góc của bọn họ, trái lại lúc sử
dụng cũng khong thuạn lợi, bọn ta cũng có mọt đọi xe ngựa trong Dã
Hỏa trán, trước hết ngài cứ sử dụng só xe này được ròi."

Hạ Á cười ha ha: "Như thé nào ta lại chiém lợi ích của các ngươi?"

Lao gian thương lắc đầu cười noi: "Đay la ý tứ của pho hội trưởng Guluo,
ngai co nhu cầu bọn ta đương nhien sẽ dóc sức hõ trợ, về phần gia cả
thì. . . giá của ngài đưa ra quả thực hơi cao, như vậy đi, năm mươi
lượng xe ngựa, người lái xe cũng do bọn ta đưa ra, về phần chi phi mà
noi, mười cái kim tẹ là đủ ròi, cái giá này cũng cao hơn bình
thường mọt chút, bát quá làn này mạo hiẻm đi vào lãnh địa của
địa tinh, những người ben dưới phải chịu khỏ kiém cơm, cũng càn
phải cho nhièu hơn mọt chút mới được."

Ý định ban đàu của lão gian thương này là khong muón láy tièn, thé
nhưng hắn là đàu lĩnh của tỏ chức tình báo Lantis ở trong Da Hỏa
trấn, biét rõ càn phải dáu đi ý đò của bản than, néu như khong láy
tièn mà nói, noi khong chừng trái lại càng làm cho Hạ Á nổi len long
nghi ngờ, chẳng thà quang minh chính đại thu mọt phí coi là khong quá
đắt, như vạy sẽ vừa thu được nhan tình cũng bảo đảm an toàn cho than
phạn.

Hạ Á làm gì còn ý định từ chói, lièn sau đó cười noi: "Như vạy là
tót nhát, biét nguòn góc của các ngươi, lúc sử dụng cũng thuạn
tiẹn hơn."

Lao gian thương mắt thấy Hạ Á đã đap ứng, thoang do dự mọt chút, dứt
khoát lièn bỏ them mọt chút lửa, lại chậm rai noi: "Vừa lúc thương
đoàn của bọn ta có mọt chút hàng hóa càn phải vạn chuyẻn đén
phương bắc. . . n, cũng phải đi qua bình nguyen màu đỏ, chi bằng cùng
đòng hành với đoàn xe của ngài đi, cũng có thẻ chiéu có lãn nhau,
đọi ngũ của thương đọi bọn ta tự mình có đọi họ vẹ rieng, cũng hơn
ba mươi người, đèu là võ sĩ có vũ kỹ khong tòi, dọc theo đường đi
chiéu ứng cho nhau, đảm bảo được an toàn trong hành trình."

Hạ Á thoáng giạt mình. . . Đay rõ ràng là cáp cho hắn mọt lượng họ
vẹ miẽn phí, khong khỏi ngảng đàu liéc mắt thạt sau nhìn đói
phương.

Lao gian thương cười mọt tiéng: "Ngai đừng co hiểu lầm, chỉ la tiện đường ma
thoi, có nhan vạt anh hùng như ngài đòng hành, thạt ra là bọn ta
chiém tiẹn nghi mới đúng."

Hạ Á tuy rằng trong lòng mơ hò cũng cảm tháy loại chuyẹn tót này sao
lại trùng hợp đén như vạy, thế nhưng tỉ mỉ suy nghĩ kỹ, đói với bản
than quả thực khong có bát kỳ thua thiẹt, lièn đáp ứng. Sau đó lão
gian thương lại khach khi vai cau, tiẽn Hạ Á ra khỏi cửa.

Khi Hạ Á trở lại quán trọ, sớm đã có khong ít dong binh đoan kiém ăn
trong Da Hỏa trấn hưởng ứng lời triẹu gọi tạp trung lại đay. Địa
phương này là nơi tạp trung của các thương đoàn, cho nen dong binh vo sĩ
đoan cũng rát nhièu, cũng là vàng thau lãn lọn, làn này giá cả
của Hạ Á đưa ra thực sự rát cao, nhát thời khién cho toàn bọ dong
binh đoàn trong trán đèu bị háp dãn, trong đo ròng rắn hỗn tạp, pha
trọn khong ít các dong binh đoàn nhỏ khong hợp quy cách.

Vón đại sảnh của quán trọ coi như là rọng rãi, mọt đám dong binh
dũng mãnh cùng lúc kéo đén, nhát thời khién cho đại sảnh chạt kín
người, may là loại chuyẹn như thé này đã xuát hiẹn nhièu làn trong
Da Hỏa trấn, ong chủ quán trọ cũng khong có kinh ngạc, chỉ là mọt
lúc kéo đén nhièu người như vạy, cũng khó tránh khỏi có chút lúng
túng, nhưng cũng khong quen dặn dò người ben dưới, nhát là đám người
hàu ben trong quán, bảo chúng nang giá đò ăn thức uóng len gáp đoi,
dù sao đám dong binh đoàn này kéo tới đong như vạy, quả thực là mọt
cơ họi kiém tièn khong thẻ khong nhạn.

Trong long ong chủ quán khong khỏi cảm kich Hạ Á : loại lữ khách như thé
này đén càng nhièu càng tót a.

Đám dong binh này theo lời keu gọi mà tới, dù sao cũng phải ăn uóng,
hơn nữa trong lòng chỉ suy tưởng tới thù lao mà Hạ Á đưa ra, vè
phàn giá cả thực phảm trong quán có tăng gáp đoi cũng khong có
người đẻ ý tới.

Kho khăn lắm mới đợi được Hạ Á trở về, nhát thời mọt đám võ sĩ lièn
xong tới, mắt thấy một đoan vo sĩ vọt tới, cả đám người nhao nhao, Hạ Á
vừa mới bước mọt chan qua cửa thì thiéu chút nữa bị đoàn người xo
đảy văng ra ngoài. Lõ tai của hắn chợt nghe tháy mọt mảnh keu la.

"Vị đại nhan nay, thue bọn ta đi ! Bọn ta là dong binh đoan XXX rát có
danh tiéng cùng uy tín!"

"Bọn ta là vo sĩ đoan XXX lăn lọn tren Da Hỏa nguyen đã ba năm, cho tới
bay giờ vãn chưa từng thát bại!"

"Phi ! Đừng nghe những gì phóng đại của bọn người kia, đại nhan hãy
mướn bọn ta đi ! Bọn ta là dong binh đoan XXX uy danh hiển hach, chỉ cần
có bọn ta bảo hộ, dọc theo đường đi cũng khong càn phải chém giét,
chỉ càn giương cờ của bọn ta len, đám cường đạo chắc chắn sẽ phải
tránh xa!"

"Noi bậy! Đại nhan đừng nghe những lời của ten hỗn đản nay, tháng trước
bọn họ bị cướp chỉ còn cái quàn lót chạy vè trong trán ! Con bọn
ta là dong binh đoan XXX . . ."

Hạ Á bị la hét cho đàu choáng mắt hoa, rót cục cũng chịu đựng khong
nỏi, het lớn một tiếng: "Toàn bọ im ngay cho ong ! !"

Hai tay hắn đảy mọt cái, mọt cỏ lực lượng tuon ra, trực tiép đem hai
người võ sĩ tự xưng là vũ dũng hơn người ở trước mặt đảy té sang
hai ben.

Hạ Á ra sức chen vao trong quán trọ, bước nhanh tới bạc càu thang,
hướng vè đám ben dưới róng lớn: "Yen lặng! Yen lặng ! Toàn bọ yen
lặng ngay cho ong! Từng người từng người nói thoi ! Khong thì toàn bọ
cút ngay đi ! !"

Cái con mẹ nó, đay đau phải dong binh đoàn, căn bản là mọt đám ăn
mày đay!

Trong lòng Hạ Á thời còn trẻ còn có vài phàn ảo tưởng lãng mạn
đói với loại nghè nghiẹp dong binh suót ngày lang bạt cùng mạo hiẻm
này, nhưng hiẹn tại khong khỏi thát vọng trong lòng, những người này
cùng nhau tranh giành chén cơm, còn đau nửa điẻm hien ngang trong tưởng
tượng của bản than đói với dong binh võ sĩ?

Thạt gióng như mọt bày chó đói nhìn tháy mọt khúc xương.

Hạ Á lau lau mò hoi ở tren đàu, het lớn : "Tát cả đừng nghĩ qua mặt
được ong đay ! Ông đay cũng là người lớn len trong Da Hỏa trấn! Các
ngươi có bao nhieu can lượng trong lòng ta biét rát rõ ràng, muón đục
nước beo co hoặc máy ten gia hỏa khong có bản lĩnh, đèu tự mình rời
khỏi nơi này ! Đừng chờ ong đay nỏi nóng đánh người ! Ta muón chính
là người có bản lĩnh dám lièu mạng !"

Lời nay noi ra, đám người ben dưới tự xưng là dong binh nhát thời có
khong ít người lọ ra bọ dáng chọt dạ-- phải nói rằng dong binh trong
Da Hỏa trấn tuy rằng rát nhièu, thé nhưng cũng khong ít kẻ có thực
lực yéu kém, trọn lãn trong đoàn tìm kiém bữa ăn qua ngày.

Néu Hạ Á đã thong báo bản than là người lớn len trong Da Hỏa trấn,
như vạy xem ra hắn khong phải là loại de béo dẽ lừa gạt, khong ít
người bắt đàu thát vọng.

Hạ Á chỉ mọt ngón tay ra cửa: "Bản than có bao nhieu bản lĩnh thì
bản than phải biét rõ, làn này đi vào bình nguyen màu đỏ nhưng lại
là trực tiép đi vào trong bọ lạc địa tinh ! Ý nghĩa của viẹc này
hẳn các ngươi có thẻ hiẻu rõ, khong có bản lĩnh nhạn só tièn
thưởng này thì tự mình đi ra ngoài, miễn cho ong đay phải tón cong."

Trực tiếp đi vào trong bọ lạc địa tinh? !

Lời nói này càng làm cho khong ít người phải thói chí. Vón mọt ít
người mang theo tam lý kiém ăn nhờ may mắn, đi theo mọt lượng lớn
người ngựa vào trong bình nguyen, dựa theo tính tình hèn nhát của
địa tinh mà nói, nói khong chừng cũng sẽ khong dám cướp đoạt của
đoàn người đong đúc, néu như trời cao phù họ, trong làn đi này khong
gặp phải cướp bóc, như vạy có thẻ dẽ dàng càm lấy tièn thưởng
trong tay.

Nhưng chuyén này trực tiép đi vào trong bọ lạc địa tinh? !

Gặp quỷ! Đám địa tinh kia có bao nhieu nguy hiẻm ?! Đó là mọt đám chó
hoang chuyen ăn thịt người a!

Chỉ mọt lát, đoan người bắt đàu di chuyẻn, khong ít người cúi đàu
chạy nhanh ra ngoài, nhát thời người phía dưới chỉ còn lại khong
tới mọt nửa.

Hạ Á nhin kỹ những người còn lại, dưới càu thang vãn còn mọt đám
đứng yen như cũ, nhìn sơ sắc mặt đày bưu hãn, hiẻn nhien là loại
dong binh chan chính quanh năm mạo hiẻm. Ngoai ra, trong đại sảnh của
quán trọ còn có mọt ít người, vài cái bàn ở cạnh tường cũng còn
năm ba nhóm người ngòi thưa thớt, những người nay hiển nhien cũng la dong
binh, chỉ bất qua khong có chạy tới giành giạt cong viẹc, hiẻn nhien
là mọt ít dong binh đoàn có thực lực chan chính, tự biét than phạn
của bản than, chẳng càn phải chạy tới giành giạt cong viẹc như mọt
đám chó đói. Bát quá những người này ngòi yen mọt chõ, tren mặt
mang theo mọt vẻ kieu ngạo, nhưng từng đám từng đám ngòi cách xa nhau,
bọ dáng như nước giếng khong phạm nước song, phan biệt rát ro rang

Chương 175:Bi Mật
Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Những người đằng kia mới khién cho ánh mắt của Hạ Á sáng len, hắn
nhìn đám dong binh tạp nham còn lại ben dưới càu thang, cười noi:


  • Ta cũng khong có khả năng khảo hạch từng người. Các ngươi hãy tới
    chõ ong chủ quán ghi lại ten cùng nơi ở, sau khi ta lựa chọn xong, ta
    sẽ phái người thong báo mời các ngươi.

Lúc này đám người ben dưới mới chịu buong tha cho Hạ Á. Chạy tới
bao vay ong chủ quán trọ, cung lúc ong chủ quán trọ cũng là mọt ten
lòng dạ hiẻm đọc, lièn phái người hàu mang ra mọt cái bàn cùng
mọt quyẻn sỏ, nhưng trước khi báo danh phải đóng ba đòng tẹ, tranh
thủ cơ họi kiém tièn.

Hạ Á cũng khong đẻ ý tới những người này, trực tiép đi vè phía giữa
đại sảnh, nhìn đám dong binh đang ngòi yen ở xung quanh, hiẻn nhien
những người này đèu là tinh anh. Hạ Á cười mọt tiéng, "roẹt", mọt
tiéng lièn rút ra mọt thanh chủy thủ, "phạp", mọt tiéng đem chủy
thủy cám len cái bàn gàn đó. Chủy thủ trực tiếp đam sau tạn cán, hắn
nhìn bón phía, cười nói :


  • Xem ra hiẹn tại trong đại sảnh mới là người có bản lĩnh chan
    chính, được rồi, cơ họi làm ăn làn này cáp cho ai, mọi người cũng nen
    giải quyét đi thoi.

Dừng một chut, long mi của Hạ Á nhướng len:


  • Lúc nãy tren chợ đen ta còn chưa nói rõ, làn này ta đi vào Dã
    Hỏa nguyen, đàu tien chính là tới bình nguyen màu đỏ, sau đo thì...
    còn phải từ nơi này đi vè phía tay, đi vào lãnh địa của thổ dan
    Zhaku một chuyến! Cho nen, người nào quen thuọc địa hình, sẽ được ưu
    tien!

Lúc này trong đại sảnh, gàn cửa ra vào có mọt bàn, gàn càu thang
có mọt bàn, ben trái Hạ Á cũng có mọt bàn. Hiẻn nhien là ba nhóm
người khác nhau, nghe xong lời nói của Hạ Á, ba nhóm người này thoán
nhìn nhau mọt chút. Rốt cục, trong đám người ngòi ở gàn cửa có mọt
người trung nien võ sĩ đứng dạy, người này mặc mọt bọ giáp da, tren
bàn trước mặt đặt mọt thanh trường kiém, chuoi kiém quán mọt tàng
vải bó, vải bó hiển nhien đèu bị mọt ít máu tươi thảm tháu, lọ ra
mọt màu đỏ xanh.

Ten trung nien vo sĩ kia đứng len, nhìn nhìn Hạ Á, sau đó lại nhìn hai
nhóm người còn lại, cười cười:


  • Vị đại nhan nay, giá cả của ngài đưa ra đã đủ cao. Thé nhưng mọt
    viẹc khong thẻ cáp cho ba nhà, rốt cuộc cáp cho ai, quyét định vãn ở
    trong tay ngài.

Noi xong, hắn càm len thanh kiém ở tren bàn, chém xuóng cái bàn ở
ben cạnh, 'vù' mọt tiéng, lưỡi kiém bay ngang qua cái bàn, thé nhưng
cái bàn khong chút sứt mẻ, mãi đén lúc trung nien võ sĩ kia bước
tới gàn, nhẹ nhàng chạm mọt cái, cái bàn nọ mới tách ra làm hai,
àm àm ngã xuóng.

Mọt kiém này thạt là đẹp, nhát là dung hợp giữa lực lượng cùng
kỹ xảo rát là khong tòi. Ánh mắt của Hạ Á sang len. Ten võ sĩ trung
nien cười cười, chậm rai noi:


  • Bọn ta gọi là dong binh đoan Russell, ten của ta cũng gọi là
    Russell, néu ngài là lão làng trong Da Hỏa trấn, như vạy hẳn là ngài
    đã nghe qua cái ten này, tín dự của dong binh đoàn bọn ta chắc cũng
    khong càn phải nói.

Hạ Á gật đầu, danh khí dong binh đoan Russell này thực sự hắn có nghe
nói qua, rát là vang dọi.

Ben cạnh lièn vang len mọt am thanh 'hừ', mọt người ở cái bàn gàn
đó đứng dạy, than mình người này vừa lùn vừa óm, đàu của người
kia trụi lủi, nhưng bọ dang hung ác đọc địa, cười lạnh noi:


  • Russell, kiém của ngươi cũng chỉ có thẻ chém bàn, thé nhưng chém
    người thì còn kém xa lắm.

Noi xong, hắn nhin Hạ Á một chut, lớn tiếng noi:


  • Chung ta la dong binh đoàn Cossack, ten này đương nhien là ngài chưa
    từng nghe qua. Cai khac ta khong noi, thuộc hạ của ta mỗi người đều la tinh
    nhuệ, hơn nữa bọn ta còn có ngựa ! Người của ta đèu có thẻ cưỡi
    ngựa mọt cách hoàn mỹ, đừng nói là đạo tặc đoan bình thường, coi như
    là gặp phải kỵ binh chính quy, người của ta cũng chưa chắc sẽ rơi
    vào thé hạ phong.

Kỵ binh? Hạ Á vừa nghe xong hai mắt lièn sáng ngời, hắn xuất than là
người của kỵ binh đoan Luodeliya, đói với kỵ binh tự nhien là có vài
phàn thiẹn cảm.


  • Cossack? Hừ, người khác còn khong biét căn nguyen của các ngươi,
    nhưng bọn ta thì biét rát rõ đay!

Mọt người ngòi ở bàn trong cùng nhảy dựng len, đám người này cả
bọn đèu khoi ngo, dãn đàu là mọt ten to con, thẻ trạng của hắn so
với Shaerba cũng khong kém bao nhieu. Bờ vai rộng rãi, cao lớn vạm vỡ,
mặc mọt cái giáp ngực hình tròn, hai cánh tay tràn đẻ lọ ra ngoài,
sau lưng còn mang theo mọt thanh chién phủ hai lưỡi cán ngắn. Vừa
nhảy dựng len thì mọt tay chỉ vào đám người của dong binh đoan
Cossack cười nhạt:


  • Vị đại nhan nay đừng tin bọn chúng. Cossack! Ha ! Trước đay đèu là
    mọt đám mã tặc ! Tay của những người này khong hè sạch sẽ, nói
    khong chừng còn chưa rời khỏi trán của chúng ta mọt trăm dặm, thì
    bọn chúng đã vứt đi khuon mặt dong binh trở thành đạo tặc cướp đoạt
    chính thương đọi mà bọn chúng đang bảo vẹ ! Mẹ no, cũng chính bọn
    hõn đản này đã làm xáu mặt bọn ta !

Noi xong, hắn ưỡn ngực het lớn :


  • Chung ta la dong binh đoan Te Giác Lửa ! Ten của ta gọi la Hawk! Néu
    ngài thue bọn ta, bảo đảm ngài sẽ được bảo vẹ rát an toàn ! Ta đã
    ở địa phương này hành nghè mười năm, cha ta bởi vì bảo vẹ mọt
    khách hàng nen đã chét trong lãnh địa của người lùn ! Chỉ càn bọn
    ta nhạn được tièn của ngài, thì sẽ lièu mạnh bảo vẹ, có chét
    cũng nhát định bảo vẹ an toàn cho ngài!

Người của dong binh đoan Cossack bị boc trần nguòn góc, nhất thời thẹn qua
thanh giận, cả đám nhảy dựng len lớn tiéng quát mắng. Ten to con Hawk
đứng yen mọt chõ, vẻ mặt kieu ngạo, thẳng lưng ưỡn ngực, lạnh lung nhin
chằm chằm người đàn ong nhỏ gày:


  • Lam sao vậy? Ta vạch tràn nguòn góc của các ngươi, hiẹn tại muốn
    đánh nhau sao? Hừ, ngươi đã sáu làn tìm ta gay chuyẹn phièn phức, mõi
    làn đèu bị ong đay đánh gãy vài cái xương, hom nay lại muón tiép
    tục gãy xương sao? Ông đay sẽ thành toàn cho ngươi !

Dong binh đoan Cossack hiển nhien ăn khong ít đòn đau dưới tay của hắn,
vừa nghe lời nay, người nao biến sắc, tuy rằng càng lúc chửi càng lớn
nhưng cũng khong ai dám tién len.

Hawk 'phi' một tiếng khinh miệt, ngang nhien het lớn noi:


  • Làm nghè dong binh chính la dùng mạng đẻ sinh sóng, néu đã làm
    thì phải biét giữ chữ tín ! Khách hàng đã đưa tièn thì chúng ta
    phải lièu mạng bảo vẹ ! Người của dong binh đoàn Cossack các ngươi,
    ong đay khong coi vào mắt ! Có gan thì bước tới đay, vừa lúc hom nay
    ong đay ngứa tay, đánh bọn hõn đản các ngươi xem như là thư giãn gan
    cót!

Người của dong binh đoan Cossack bị đả kich tới mặt đỏ tía tay, đã có
người muón xong len nhưng lại bị người đàn ong nhỏ gày ngăn cản.
Người nay lạnh lung nhin Hawk một chut, nghién răng het lớn noi:


  • Hawk, viẹc này ta sẽ nhớ kỹ, mọt ngày nào đó ngươi sẽ phải hói
    hạn ! Chuyẹn làm ăn này ong đay cũng khong muón tranh, nhưng mà sự tinh
    hom nay sau này bọn ta sẽ tìm ngươi tính sỏ !

Noi xong, hắn cũng khong liếc mắt nhin Hạ Á, quay đầu xoay người lièn dẫn
theo người đi ra ngoai.

Trung nien Russell đang ở gàn cửa cũng nhin Hawk một chut, do dự một hòi,
cau mày noi:


  • Hawk, cha của ngươi mới chét khong được bao lau, ta biét ngươi càn
    só tièn thưởng này, làn này ta cũng sẽ khong tranh với ngươi.

Dừng một chut, người trung nien này xem như là phúc hạu, chậm rai noi:


  • Bọn người Cossack tuy rằng ghe tởm, thé nhưng bọn chúng giảo hoạt
    như mọt đàn sói, tiểu tử nhà ngươi tuy rằng lợi hại, thé nhưng cũng
    phải cản thạn bọn họ am thàm giở trò.

Noi xong, hắn nhin thoang qua Hạ Á, thở dai mọt hơi, định dãn người rời
đi.


  • Chờ mọt chút!

Hạ Á cười cười, chậm rai bước tới:

-Ta khong có noi là khong thue cac ngươi a.

Russell sửng sốt, sắc mặt co chut xấu hổ, nhin thoang qua Hawk, ten to con
Hawk tựa hò cũng là mọt người quang minh, lớn tiếng noi:


  • Nếu vị khách nay đã tuyển dong binh đoàn Russell cac ngươi, ong đay
    cũng khong có gì khong phục, chỉ càn khong rơi vào tay của đám mã
    tặc Cossack la tốt rồi.

Noi xong, hinh như hắn cũng co chut bất đắc dĩ, thở dai mọt cái, đang muón
rời đi.


  • Ngươi cũng khong thể rời đi. - Hạ Á cười cười, ngăn cản ten to con kia -
    Dong binh đoàn của hai ngươi, ta đèu mời tát cả!"

Mọi người trong hai nhóm dong binh đoàn đèu khó hiẻu nhìn vè phía Hạ
Á, Hạ Á cười mọt tiéng, noi một cau:


  • Chờ chút

Nói xong hắn xoay người đi len làu, chỉ trong chóc lát hắn quay lại
với mõi tay mọt bao da thạt to, đi xuóng dưới làu lièn quăng hai cái
bao da len bàn, rầm rầm, nhát thời từng đóng từng đóng vàng rực rở
tuong ra.

Mắt tháy trước mặt toàn là kim tẹ, người trong hai dong binh đoàn
này tuy rằng bién sắc, thé nhưng cũng khong làm ra bát kỳ hành đọng
gì khác thường, trong lòng Hạ Á khong khỏi tăng them vài phàn thỏa
mãn, cười noi:


  • Nơi nay la 300 kim tệ, xem như là ta trả trước phan nửa ! Chờ đén
    lúc trở vè ta sẽ đưa them 300 kim tẹ, hai nhà các ngươi càm láy mà
    chia đi !

※※※

Trong mọt căn phòng tren làu, Shaerba cung Philip hai người đèu nghe được
đọng tĩnh ben dưới, Shaerba thở dai:


  • Lãng phí nhièu tièn như vạy làm gì, giữ toàn bọ hai nhóm người
    này cũng khong có tác dụng gì lớn, chỉ cần mang theo Thien Cong có lẽ
    tren đường cũng sẽ khong gặp phải nguy hiẻm, về phần đi tới địa bàn
    của thổ dan Zhaku thì. . . nghe nói nơi này rát ít khi tạp kích thương
    đoàn của loài người.

Ngày hom nay, Philip và Shaerba cung nhau chạy đi thu mua lương thực cũng
đã mẹt mỏi cả người, Philip nghe xong những lời này đèu cười đièm
đạm mọt tiéng, chậm rai noi:


  • Ngươi khong hiểu tam tư của đại nhan ròi.


  • Hạ Á rốt cuộc có tam tư gì? Nghe đau chúng ta còn đang thiéu tièn,
    làm gì có dư mà tieu xài hoang phí. . . Ai, dù sao ong đay cũng khong
    hiẻu, lẽ nao cái ten am dương lãn lọn như ngươi lại hiểu?


Shaerba khong phục trừng mắt Philip. Hom nay hai người cùng nhau ra ngoài
thu mua lương thực, ten Philip này rát khon kheo, cùng người ta cò kè
mặc cả khong chút nào chịu thua lõ, néu như đỏi lại chỉ mọt mình
Shaerba đi, chỉ sợ ten to con tho lõ này đã sớm bị gian thương trong Da
Hỏa trấn lừa gạt.

Nhưng Shaerba vẫn như cũ đối với ten gia hỏa Philip khong có nhièu lắm
thiẹn cảm, luc nay cang khong phục, thầm nghĩ : "Ông đay cung Hạ Á huynh đẹ
tót vào sinh ra tử chém giét xong phá vạn quan, ta khong hiểu hắn, lẽ
nào mọt ten am dương lãn lọn như ngươi lại có thẻ hiẻu hắn?"

Philip lắc đầu, nhẹ nhang cười:


  • Muón chỉnh đón quan vụ của quạn Moll, thì càn phải có mọt nguòn
    cung cáp binh lính thạt tót, trong đám dong binh tinh nhuẹ của Da Hỏa
    trấn cũng có thẻ chieu mọt được mọt nhóm binh sĩ khong tòi, ý nghĩ
    của đại nhan quả thạt rát chính xác a.

Philip quả nhien khong co đoan sai tam tư Hạ Á.

Nếu như chỉ đơn thuàn la chieu nạp bảo tieu, như vạy cũng khong càn
giong trống khua chieng. Kinh đọng các dong binh đoàn tinh nhuẹ có nhièu
năm kinh nghiẹm trong Da Hỏa trấn, lại còn chi trả giá cao đẻ háp dãn.

Bất qua Hạ Á đang chú ý tới các dong binh võ sĩ tinh nhuẹ, dũng manh
ben trong Da Hỏa trấn! Những người này đèu là tinh binh từng trải qua
nguy hiẻm, gặp qua nhièu làn máu tanh. Néu như có thẻ chieu nạp
những người này, sau đó huán luyẹn kỷ luạt thạt tót, như vạy sẽ
đạt được mọt chi quan đọi xuát xắc.

Về phần gia cả . . . cao thì có hơi cao, thé nhưng hiẹn tại trong tay
Hạ Á khong có binh. Quan sĩ trong quạn Moll quả thực là quá ăn hại,
đem mọt ít dong binh làm phong phú quan đọi, kién tạo mọt chi quan
đọi nhỏ nhỏ nhưng tinh nhuẹ, coi như là khong tòi.

Thật ra, quan đọi Byzantine chieu mộ dong binh cũng khong phải khong co tiền
lệ.

Chỉ bất qua cac dong binh bình thường có thói quen tự do phan tán, cũng
khong chịu được kỷ luạt nghiem khắc của quan đọi. Nhưng viẹc này
cũng khong phải ván đè chủ yéu, du sao làm dong binh ăn bữa trước
đói bữa sau, quanh năm mạo hiểm, cũng bát quá là lièu mạng kiém
tièn. Mà thu nhạp cũng khong cao, mọt dong binh làm cả đời, lúc vè
già cũng chỉ tích cóp được vài cái kim tẹ, quay vè que nhà mua mọt
miéng đát nhỏ dưỡng lao, rót cục cũng chỉ la chờ chét già.

Nhưng khi gia nhạp trong quan đọi Byzantine, được bao ăn còn được tièn
lương, hơn nữa phàn lớn thời gian chỉ là huán luyẹn ma thoi, thời
gian chién tranh dù sao cũng ít khi xảy ra. Hơn nữa một khi xuất ngũ,
cũng có được mọt só tièn nghỉ hưu kha khá. Tren phương diẹn an toàn
và ỏn định mà nói, so với làm dong binh quả thạt tót hơn khong ít,
thu nhạp cũng khong chenh lẹch bao nhieu.

Chỉ bất qua, rát nhièu dong binh đoàn khong muón gia nhạp quan đội đế
quốc, chủ yéu là vì khong có cơ họi thăng tién.

Hẹ thóng quan đọi của đế quốc Byzantine bị phe phái quan phiẹt nắm
giữ. Tuy rằng hiẹn tại đã có thé lực của Ưng hệ giảm bớt ảnh
hưởng của phe phái quan phiẹt. Thé nhưng từ tren xuóng dưới quan đọi
đế quốc, phàm là quan chức có chức vị hơi cao trong quan đọi đèu phải
chú ý tới xuát than cùng lai lịch: phải là người của quan phiẹt,
hoặc là tót nghiẹp học viẹn ưng hẹ. . . ngươi chỉ là mọt đám ngoại
lai, phe phái quan phiẹt ghét bỏ ngươi vì ngươi phải khong phải người
cùng mọt nhà, đương nhien sẽ khong trọng dụng ngươi. Ma thé lực Ưng
hẹ tuy rằng khong có thành kién bè phái quá sau, thé nhưng tướng
lĩnh ương hẹ đèu có chung mọt cái bẹnh: thanh cao. Những người này
tự đánh giá bản than đèu xuát than từ học viẹn quan sự chinh thống,
trải qua giáo dục quan sự cao cáp, thuọc vè giai cáp nhan tài tinh
nhuẹ. Đói với mọt đám ngoại lai xuát than gian hò cũng mơ hò có
chút xem thường.

Thậm chi coi như la Hạ Á, néu như hắn khong có giao tình với hai người
tướng quan Adelike cung Ruhr, hơn nữa trong làn chién tranh vừa qua lạp
được mọt só cong lao khong thẻ phủ nhạn, đám tướng lĩnh trong Ưng hẹ
tót nghiẹp học viện quan sự cũng chưa chắc sẽ tiếp nhận Hạ Á -- cho dù
hiẹn tại đã cháp nhạn, nhưng trong só tướng lĩnh ưng hẹ cũng khong
ít người khinh thường Hạ Á xuát than đường phó đay.

Với loại cục diẹn như thé này, néu như khong phải bản lĩnh bản than
cực kỳ mạnh mẽ, hoặc là có bói cảnh cực lớn, vạy thì đừng mong
thăng tién trong quan đọi đé quóc.

Mọt đám dong binh đoàn ngoại lai gia nhạp quan đọi? Thủ lĩnh dong binh
đoàn nói khong chừng với vũ dũng của bản than còn có thẻ lăn lọn
mọt chút-- tói đa cũng chỉ là đạt tới cáp đọ đại đọi trưởng mà
thoi ! Vè phàn dong binh vo sĩ bình thường, cả đời đi làm binh nhát
đi!

Quan chức hơi cao mọt chút đèu bị người của hai phe phái nắm giữ,
tranh giành lãn nhau còn khong đủ thì làm gì có khả năng rơi vào
trong tay của ngoại lai như ngươi?

Bất qua Hạ Á cũng khong đẻ ý nhièu đén như vạy, bản than hắn chính
là xuát than hoang dã, cũng khong coi trọng lai lịch cùng xuát than
của người khác, hắn chỉ biét trong Da Hỏa trấn có khong ít các dong
binh đoan rất la tinh nhuệ. Néu như có thẻ chieu mọ được đám thủ hạ
này, như vạy hắn sẽ có trợ lực rát lớn. Chỉ có mọt ván đè duy
nhát chính là hao phí.

Bất qua. . . Chỉ càn làm được giao dịch với thổ dan Zhaku, đạt được
vàng của thổ dan Zhaku, con sợ khong co tiền sao?

※※※※

Ở trong Da Hỏa trấn nghỉ chan ba ngày, hàu như đem toàn bọ lương thực
trong trán thu mua khong còn ( trong đó thương hội Jialun-Si cũng giúp
thu mua khong ít), cuói cùng cũng chát đày 50 cỗ xe ngựa lương thực,
đoàn người Hạ Á rót cuọc cũng xuát phát rời khỏi Da Hỏa trấn.

Chuyén này hắn mang theo mọt lượng lớn nhan mã, 50 cỗ xe ngựa chở
lương thực, người chăn ngựa cùng lái xe tỏng cọng 100 người, còn có
người của hai dong binh đoàn tỏng cọng 160 người-- mọi người trong dong
binh đoan Russell cung dong binh đoàn Te Giác Lửa đèu gia nhập, nhìn
tháy Hạ Á cáp nhièu tièn như vạy, bọn họ thẳng thắng tự mình dãn
theo toàn bọ tinh nhuệ đi, nhan só cũng vượt qua só lượng Hạ Á mong
muón.

Ngoai ra, còn có đoàn xe của thương đoan Jialun-Si, 6 chiéc xe ngựa,
nhưng lại phái tới 30 võ sĩ họ vẹ tinh nhuẹ, hơn nữa còn có đám 4
người Hạ Á, cũng như Thien Cong, vừa đủ 304 người, sáng sớm tinh mơ
đã len đường rời khỏi Da Hỏa trấn, hướng thẳng vè phía bình nguyen
màu đỏ. ..

Lúc này dé nhũi cưỡi ngựa đi ở phía trước của đọi ngũ, nhìn phía
sau là vài chục cỏ xe ngựa trung trung điệp điệp kéo dài thành mọt
hàng, còn có dong binh võ sĩ vũ trang hạng nặng đi trong đọi ngũ
tién hành bảo vẹ, nhin phia trước là binh nguyen vo bien vo hạn của Da
Hỏa nguyen, trong lòng khong khỏi có chút cảm khái.

Da Hỏa nguyen... Ông đay lại trở lại nơi này!

Lần trước ở chỗ nay, ong đay đã đẻ lại máu, giết qua người, còn gặp
được bạn hữu tót đàu tien trong cuọc đời, trong lòng đã cảm giác
được phải chét tại nơi này. ..

Bất qua lần nay trở về, cùng hoàn cảnh trước đay hoàn toàn khác nhau,
than phạn cũng khác nhau, tam tinh cũng khong đồng!

Luc nay dế nhũi con khong biết, lần nay trở về Da Hỏa nguyen, đang chờ đợi
hắn chính là mọt hòi khảo nghiẹm ảnh hưởng tới nửa quảng đời còn
lại của hắn!

※※※※※※
"Thái tử."

Mọt tiéng ho hoán nhẹ nhàng kinh đọng Garcia đang thát thàn nhìn ra
ngoài của sỏ, hắn chậm rai quay đầu. Bởi vì đang xuát thàn thì bị
tiéng òn làm cắt đứt dòng suy nghĩ, trong ánh mắt Garcia mơ hồ lộ ra
một tia bực bọi. Bất qua than la thai tử, vừa lúc hắn lại nổi tiéng là
người chú ý lẽ nghi, đói mặt với nữ quan cung đình vo cùng nghiem
cản ở trước mặt, Garcia dùng mọt giọng nói khong cách nào bắt bẻ
mở miẹng-- giọng nói của hắn có làn điẹu rất đặc biệt, cũng là
trải qua huán luyẹn bòi dưỡng nhièu năm mà thành, vừa hiẹn ra on
hòa của bản than, lại vừa khong mát đi uy nghiem của người cáp tren.


  • Noi đi, gần đay nang thế nao .Thai tử đứng len, nhin nữ quan ở trước mặt.

Vị nữ quan này chính thị là người ở ben cạnh Adeline, vẻ mặt rát
nghiem cản, hai tay cháp ở phía trước, hơi hạ thấp người, làm ra mọt
cái lẽ nghi rát đúng tieu chuản, dung mọt giọng nói cẩn thận tỉ mỉ trả
lời:


  • Cong chúa Adeline vãn tót, chỉ là gàn đay thường xuyen mọt mình
    nhót người ở trong phòng xuất thần phat ngốc, cũng khong còn tiép tục
    yeu càu ra ngoài, lúc nhàn hạ thì ở ngay trong phòng đọc sách.


  • Đọc sach? - Garcia thoang nhướng mọt mi, tựa hò lảm bảm với chính
    mình - Nga, từ lúc nào nàng lại thích đọc sách.


Dừng một chut, hắn mới nhin thẳng nữ quan, cau mày noi:


  • Nàng hay đọc loại sách gì?


  • Tư liệu lịch sử đé quóc, thong sử đại lục cac loại.- Nữ quan trầm ngam
    một hồi - Hình như còn có mọt ít truyẹn ký của các vĩ nhan có cong
    khai quóc. n, ta xem qua mọt só sách cong chúa Adeline gần nhất thường
    hay xem, thạt ra truyẹn ký vè gia tọc hoa tu-lip đèu chiém đại đa só.


  • Truyẹn ký của Aosiji Liya ? - Garcia mỉm cười - Em họ của ta từ lúc
    nào lại có hứng thú đói với lịch sử quan sự.


  • Con nữa… - Nữ quan do dự một chut, hinh như thoáng có chút chần chờ,
    nhưng cuói cùng cũng láy đủ dũng khí nói - Cong chúa Adeline gàn đay
    ăn uóng khong được tót lắm, ăn cũng ít đi mọt chút. Hinh như… mọt
    người tuỏi trẻ như nàng suót ngày ở trong pháo đài cũng thực sự
    có chút buòn chán, nhưng thạt ra thái tử gàn đay có thăm nàng vài
    làn, còn có thái tử phi Dairenni lam bạn, tam tình của cong chúa
    Adeline hình như mới có thẻ khá hơn.


Chương 175:Bi Mật - Hạ
Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV


  • Được rồi, ta biét ròi. -Thai tử thoang vung tay len, từ trong tay áo
    láy ra mọt cái khăn tay mạ vàng, tỉ mỉ lau lau khoe miệng - Sắp tới
    giám sát chặt chẽ mọt ít, đừng đẻ cho em họ của ta chạy mát. Phái
    đoàn sứ giả người Odin sẽ sớm tới đé đo, làn này bọn họ yeu càu
    muón gặp Adeline mọt làn, phụ hoang hẳn la sẽ đap ứng, đến luc đo nếu như
    Adeline lại chạy mất, như vạy sẽ rát khó nói chuyẹn với người Odin.
    n. . . Nếu gàn đay nàng có hứng thú đọc sách, vạy ngươi an bài mọt
    chút, bảo học giả trong cung đình giảng cho nàng mọt chút sách sử.
    Con nữa, bảo người đem sách sử trong thư phòng của ta đèu mang đén
    cho nàng, chỉ cần nang khong rời khỏi cửa, nàng muón làm gì cũng đèu
    tuy ý của nàng.

Nữ quan kia khom người hành lẽ xin cáo lui. Chờ đén lúc người rời đi,
thai tử vung tay ném cái khăn len bàn, quay đàu nhìn bàu trời ben
ngoài cửa sỏ, sắc mặt phảng phát như đang trầm tư.

"Truyẹn ký của Aosiji Liya ? Em họ của ta từ lúc nào lại cảm tháy
hứng thú với sự tình của gia tộc Hoa Tu-lip…?

Thai tử xuát thàn mọt hòi, ngoài cửa lại truyèn tới ba tiéng gõ
cửa nhẹ nhàng, lièn sau đó mọt người mặc lẽ phục đàu đọi tóc giả
màu vàng bước vào, chính thị là quản gia nọi vụ của thái tử.


  • Thái tử, đa đến giờ.

Vị quản gia nay đẻ ngang mọt tay trước ngực, mọt tay đẻ ở sau lưng, bọ
dáng đạt tieu chuản của hắn khién cho long mi của thái tử thoáng
giãn ra mọt chút, hình như còn rát thỏa mãn với trang phục của đói
phương, gật đầu:


  • Ta biét ròi.


  • Ngài có 15 phút dùng bữa trà chièu, sau đó ngày có 15 phút thay
    đỏi y phục, khách khứa tham dự yến hội sẽ bắt đàu xuát hiẹn sau nửa
    tiéng nữa, néu như ngài khong còn bát kỳ an bài đặc biẹt, ta sẽ
    xép thời gian cho ngài yét kién hoàng thượng.


  • Khong cần bữa trà chièu.


Thai tử lắc đầu, hắn đứng len đi tới trước cái gương rát lớn cao bằng
đàu người ở trong phòng. Tỉ mỉ nhìn bóng của mình ở trong gương--
rõ ràng là khuon mặt goc cạnh phan minh di truyèn từ kỵ thương đại đế.
Thé nhưng sắc mặt co chut nho nhã yéu đuói, vẻ mặt nghiem cẩn, ánh
mắt trầm ổn, chòm rau cùng đàu tóc được chải chuót rát cẩn thận tỉ
mỉ, dáng vẻ ben ngoài khong có nơi nào có thẻ bắt bẻ, ngay cả nép
nhăn tren y phục cũng khong hè có tới mọt cái.

Dáng vẻ như vạy, chinh hắn cũng rất thoả man, thế nhưng hắn biét trong
giới quý tọc cũng có rát nhièu người nghị luận sau lưng hắn, bọn họ
có chung mọt cái đánh giá đói với bản than hắn: dang vẻ gia nua nặng
nề.

"Dang vẻ gia nua?"

Quả thực, cung so sánh vè đọ gia nua, nhưng phụ hoàng vãn như cũ
thỉnh thoảng lọ ra vẻ xuát chúng, bản than thường ngay qua mức thu liễm,
tuy rằng làm viẹc nghiem cẩn, thế nhưng rơi vao trong miệng người khac, lại
bién thành hành đọng già trước tuỏi.

"n. . . Dang vẻ gia nua sao?"

Tập quan sinh hoạt của Garcia mõi lời nói cử chỉ hàu như đã đạt tới
mức cực kỳ nghiem cẩn. Mõi ngày hắn rời giường rát đúng giờ, mọt
phút cũng chưa từng trẽ, sau đo bữa sáng mõi ngày đèu ăn mọt trái
dưa ngọt cùng mọt miéng nhỏ thịt bụng của bò được nướng chín đèu.
Garcia thường ngay cũng khong uóng rượu, trừ phi là trong yéu họi, hắn
khong thich cồn, cũng khong thích thức ăn quá ngon, đói với những thứ
hoa lệ cũng khong có nhièu ít thien vị, vè phàn thú chơi đò cỏ quý
giá, hắn cũng khong có tạn lực truy càu.

Lúc làm viẹc, thứ đặc sắc lớn nhát của Garcia chính là: chính xac!

Hắn chán ghét tát cả các sự tình ngoài ý muón, thích đem toàn bọ
sự viẹc xép đặt theo ké hoạch chuản xác, sau đó từng bước từng
bước hoàn thành. Thạm chí ngay cả thói quen bước đi của hắn đèu có
mọt chút bất biến.

Hắn co một tập quan, chạng vạng mõi ngày đèu mọt mình tản bọ trong
hoa vien, đi xung quanh hoa vien hành cung của bản than mọt vòng, mà
hoàn tát mọt vòng này có tỏng cọng 1109 bước ! Từ lúc hắn trưởng
thành, than mình hắn khong còn tăng trưởng, tỏng só bước chan này
cũng khong hè bién hóa ! Đi mọt vòng hoa vien, 1109 bước, khong nhièu
hơn mọt bước, cũng khong ít hơn mọt bước!

Hắn rát chú trọng lời noi va việc lam của bản than, cho dù tùy tùng đã
theo ben cạnh hắn nhièu năm, cũng rát ít khi nhìn tháy thái tử khong
thẻ khóng ché được tam tình -- máy năm gàn đay chỉ có mọt làn duy
nhát, chính là buỏi tói ngày đó khi biét tin Bangfuleite đã chét.

Ma sang sớm hom sau, sắc mặt của Garcia đã trở nen bình thường như mọi
ngày, tham gia mọt hòi tụ hợp của giới quý tọc, còn cùng bằng hữu
đánh mọt hòi mã càu (DG: Mon Po-lo : cưỡi ngựa đánh bóng).

Vào lúc trưa chièu của mõi ngày hắn đèu tạp luyẹn nửa tiéng kiếm
thuật, cưỡi ngựa nửa tiéng, cho nen mặc dù đã hơn ba mươi tuỏi nhưng
thẻ hình của hắn vãn bảo trì rát chuản. Rát nhièu quý tọc có
tuỏi đời xấp xỉ hắn, vượt qua tuỏi ba mươi tát cả đèu dưỡng thành
bọ dáng mạp mạp. Cho tới bay giờ, thai tử Garcia vẫn như cũ vai rọng eo
hẹp, ngay cả họa sỉ cung đình vẻ tranh cho hắn cũng đèu xúc đọng,
thẻ hình của thái tử mười năm qua cũng chưa từng bién hóa, bọ dáng
năm hai mươi tuỏi của hắn như thé nào, hiẹn tại vãn y như cũ là bọ
dáng đó.

Hắn rát ít khi biểu lộ tam tinh, tức là cũng sẽ khong có vẻ quá nhiẹt
tình, cũng sẽ khong co vẻ qua lạnh lung, đối với bất luận kẻ nao, đều la nho
nha lễ độ, thai độ on hoa -- nhưng trong sự on hòa cũng rát hiẻn nhien
bảo trì mọt khoảng cách kỳ lạ.

Cho dù lúc hắn hướng vè người khác tươi cười, bọ dáng tươi cười tuy
rằng ám áp nhưng cũng khong chút nào che giáu một loại dửng dưng khién
người khác khong thể tiếp cận.

Nghiem cản đén mức đọ cứng nhắc, rất nhiều người đều nhận định Garcia la
mọt người làm viẹc cứng nhắc, khong biét bién báo. Thé là đánh giá
dang vẻ gia nua này tự nhien lièn theo hắn nhièu năm.

Dang vẻ gia nua. . . Dang vẻ gia nua. . .

Nhìn khuon mặt binh tĩnh trầm ổn ở trong gương, Garcia chậm rai cởi mọt
nút tren tren cỏ áo, hắn thoáng phát phát tay, cửa phòng mở ra, mọt
đọi người hàu cung đình lièn nói đuoi nhau đi vào, trong tay càm theo
mọt bọ lẻ phục phúc tạp mới tinh. Có người giúp hắn mang khăn
choàng cỏ, có người giúp hắn mặc quàn áo, có người giúp hắn đeo
đai lưng, có người giúp hắn mặc áo khoác. Còn có mọt ít người hàu
bưng tới từng khay từng khay trang sứ cho hắn lựa chọn.

Thời gian hoán đỏi y phục cũng khong nhièu ít vừa đúng 15 phút thì
hoàn thành, nhìn bóng trong gương đã bién thành mọt người mặc mọt
bọ lễ phục cung đinh đẹp đẽ quý gia, khăn choàng cỏ da chòn mèm mại, cỏ
áo dùng mọt vien ngọc lục bích sang quý nút buọc, lẽ phục thẳng
tắp giúp hắn thẻ hiẹn được lưng eo, may vá cực kỳ tinh tế. Hai hàng
cúc thẳng đứng, mõi mọt cúc đèu là vàng ròng, thé nhưng dưới
thiét ké đặc thù cũng khong hè toát ra chút nào tục khí. Mọt đoi
giày da sáng như tuyét hàu như có thẻ soi bóng, còn có mọt người
hàu đang giúp hắn chải chuót mái tóc vón đã rát tót, hai người
hàu càm láy hai cái gương nhỏ đứng ở hai ben sườn, giúp cho thái tử
có thẻ nhìn tháy bọ dáng của mình từ nhièu khía cạnh.

Toàn bọ hoàn thành thỏa đáng, Garcia lièn bién thành vị thái tử
mà mọi người thường hay tháy: dang vẻ xuất chung, nghiem cẩn trầm ổn. Hai
người hàu vo cùng cản thạn đem nép nhăn tren quàn của hắn phủi
thẳng, nhìn qua thái tử lièn gióng như mọt pho tượng. . . Một pho
tượng tinh mỹ.

Garcia lộ ra ánh mắt thoả mãn, hắn rát thỏa mãn bọ dáng hiẹn tại
của bản than.

Đang chuẩn bị rời đi thì bõng nhien ngoài cửa truyèn đén am thanh tranh
cháp của người hàu, am thanh này khién cho hai đàu long mày của
Garcia vắt lại.


  • Khong, ngai khong thể vao đi, thái tử đang thay y phục.


  • A! Khong được, xin ngài đừng làm khó dẽ bọn ta, a!


Sau vài tiéng kinh ho, 'ràm' mọt tiéng cửa phòng mở tung ra, hai ten
người hàu đứng trước cửa trực tiép bị ném thẳng vào trong phòng.
Lièn sau đó mọt bóng người gióng như mọt ngọn lửa đang bóc cháy lao
vào, chạy thẳng tới ngay trước mặt Garcia, cũng khong đẻ ý tiéng
kinh ho của mọi người xung quanh, vung mọt nắm đám đánh thẳng vào
mũi Garcia!

'Binh' một tiếng, Garcia té xuóng tói sàm mặt mũi, sau đó người kia
nhào len người của hắn, nắm đám lien tục nẹn xuóng, Garcia bị đanh
ngã tren mặt đát, nhưng khó hiẻu chính là mọt tiéng cũng khong keu
ren, ăn đủ ba năm quyèn, máy ten người hàu ở ben cạnh mới kinh hoảng
lao tới, xum nhau kéo người kia ra xa.

Khóe mieng thai tử chảy ra máu tươi, nhưng khuon mặt lại khong lọ ra vẻ
đau đớn hay tức giạn, hắn tự mình chạm rãi đứng dạy, cũng khong
nhìn người đang bị đám người hàu vay láy, đàu tien hắn quay lại
chiéc gương, láy ra mọt cái khăn mặt từ trong tay áo, sau đó lau lau
khóe miẹng, mới xoay người nhìn vè người đang khong ngừng giãy dụa
trong đám người hàu.

Nhưng lúc này, Garcia bỗng nhien nở mọt nụ cười.


  • Buong ra hắn đi. m thanh của thái tử khong có chút nào giạn dữ.

Máy ten người hàu có chút kinh hoảng, cũng khong dám khong thả tay,
may là người kia cũng khong có làn nữa nhào tới, chỉ là đứng yen
mọt chõ, hai mắt lạnh lùng trừng thái tử, sắc mặt căm giận.


  • Tát cả đi ra ngoài đi, đẻ ta cùng tiẻu cong tước trò chuyẹn mọt
    hòi. - Thai tử nhìn thoáng qua tỏng quản đã có chút ngay người, hắn
    on nhu cười nói - Ta còn mọt chút thời gian, khong phải sao?


  • Àh, vang, ngài bỏ bữa trà chièu, cho nen ngài vãn còn 15 phút.


  • Tốt, các ngươi ra ngoài trước đi. Giọng nói của Garcia mang theo mọt
    phàn khong được phép nghi ngờ.


Rất nhanh, mọi người đèu lui hét ra ngoài, trong phong lúc này chỉ con
lại Garcia, cùng người thanh nien đang phãn nọ đứng ở đói diẹn-- tiẻu
cong tước gia tọc Minasi, Roddy.


  • Nắm tay của ngươi vãn cứng như xưa, Roddy. - Thai tử nhin Roddy, ánh
    mắt của hắn rát on hòa, sau đo nhếch miệng cười, giờ khắc nay, hắn lại
    xoay người ngòi xuóng ghé, sau đó đièu chỉnh cái nút buọc ở cỏ.


  • Ngươi rát đáng bị đánh. - Roddy đứng yen mọt chõ, khuon mặt phãn
    nọ - Ta nhớ kỹ, ta đa cảnh cao ngươi! Néu như ngươi còn tiép tục làm em
    gái của ta buòn, ta nhát định sẽ cho ngươi ném mùi đau khỏ.


Vẻ mặt của Garcia vẫn thong dong như cũ, hắn cười cười, ném cái khăn mặt
len bàn:


  • Mọt lát nữa ta còn phải tham gia yén họi, ngươi đã làm chạm trẽ
    thời gian của ta.


  • Đi, con mẹ ngươi, yến hội! - Roddy cả giận noi - Ngày hom qua em gái
    của ta vè nhà, ta tuy rằng khong biét viẹc gì đã xảy ra, thé nhưng
    nàng trón trong phòng khóc suót đem ! Garcia ! Rót cuọc ngươi đã làm
    gì nàng!!


Biẻu tình tren khuon mặt thái tử vãn nhát quá khong chút dao đọng,
bỗng nhien gặng ra mọt nụ cười giả tạo có chút cỏ quái :


  • Ta làm gì nàng ? Roddy, ngươi thực sự la ngu xuẩn! Chính xác là bởi
    vì ta khong có làm gì đói với nàng, nang mới phải khoc!

". . ." Mặt của Roddy đỏ len, noi khong ra lời, chỉ co thể hung hăng nhin
chằm chằm Garcia.

Trong ánh mắt của Garcia mắt hiện len một tia tiếu ý kỳ dị, lièn sau đó
thở dai:


  • Được rồi, ta cũng noi cho ngươi biét, đay là làn cuói cùng ngươi có
    thẻ đánh ta.

Hắn đứng len, đi tới trước gương, nhìn cái bóng trong gương, làm ra mọt
đọng tác nhéch miẹng, mắt tháy khóe mắt bị đánh cho bàm tím, tựa
hò hắn có chút bát mãn, cau mày noi:


  • Ta rát nghiem túc nói cho ngươi biét, đay là làn cuói cùng ngươi
    có thẻ mạo phạm ta. Trước tới nay ta luon cho phép ngươi làm xằng
    làm bạy, bởi vi ngươi la Roddy. Bằng hữu của ta khong nhiều lắm, ngươi có
    thẻ nó là mọt người duy nhát.


  • Hừ, đén tạn bay giờ ta vãn khong xem ngươi là bằng hữu.- Roddy nhịn
    khong được đáp trả đối phương một cau - Từ lúc Dairenni gả cho ngươi, ngươi
    đói xử khong tót với nàng, ngươi đã khong còn là bằng hữu của ta!


  • Viẹc này khong quan trọng. - Thai tử cười lãnh đạm mọt tiéng - Ta
    rát minh bạch, cho nen ta sẽ khong trach cứ ngươi. Thế nhưng ta cũng noi cho
    ngươi biét, đay là làn cuói cùng ta dẽ dàng tha thứ cho thái đọ
    khong ton trọng của ngươi, làn cuói cùng !


  • Hừ, néu sau này ta vãn tiép tục thì sao? - Roddy cười nhạt: Ngươi la
    thai tử, là hoàng đé trong thời gian tới, chuẩn bị nghiem khắc trừng phạt
    ta sao!


  • Khong, ta sẽ khong lam như vậy. - Giọng nói của thai tử rất on hoa - Thế
    nhưng, làn sau, ta sẽ đánh trả."


Hắn nhẹ nhang cười, xoay người đi tới trước mặt Roddy, giọng nói của
hắn mèm mại và ám áp:


  • Roddy, tót nhát là chuyẹn như thé này vè sau đừng nen tiép tục
    xuát hiẹn, bởi vi, ta khong thích ra tay với ngươi, ngươi cũng biết ta
    khong thich sử dụng vũ lực, càng khong thích tỏn thương bằng hữu của ta.
    Cho nen, thỉnh ngươi sau này đừng bức bach ta.

Noi xong, ánh mắt của thái tử trở nen lạnh lùng, xoay mình rời đi,
hướng lưng vè phía Roddy, tỉ mỉ nhìn bản than ở trong gương, ném vè
phía sau mọt cau nói lạnh lùng:


  • Néu như đã nói xong thì ngươi có thẻ khom mình rời đi, nhớ kỹ
    than phạn cùng lẽ đọ của ngươi, Roddy, tương lai ngươi chính là cong
    tước, là gương mãu cho giới quý tọc đế quốc Byzantine.

Sắc mặt của Roddy trở nen xanh đen, nắm chặt song quyền, nhưng rốt cục
khong noi được một lời, 'hừ' một tiéng, xoay đàu lièn xong vè phía cửa.

Mọt mạch chạy ra khỏi gian phòng của thái tử, đong đảo ánh mắt dị
dạng của thị vẹ người hàu nhìn vè phía Roddy, hắn vọt xuóng càu
thang đi vào đại sảnh, theo cửa lớn chạy thẳng ra khỏi hành cung của
thái tử. Lúc này mới cảm giác được áp lực đè nén trước ngực mới
giảm đi chút ít.

Vừa ròi hắn thực sự rát muón xong tới đám cho thái tử vài quyèn !
Thế nhưng khong biết vi sao, trong giờ phút nọ, thái tử tuy rằng xoay
người vè phía bản than, thé nhưng Roddy có thẻ tháy rõ ràng gương
mặt thái tử ở trong gương!

Khuon mặt kia…
…Đang cười! !

Néu như tỉ mỉ suy xét thì ten gia hỏa này bình thường khong phải là
chưa từng cười, thé nhưng bọ dáng tươi cười hằng ngày đèu là loại
tươi cười của lẽ nghi, cho dù lúc hắn mỉm cười nhưng trong ánh mắt
cũng khong hè có chút vui vẻ!

Thế nhưng vừa nãy, khuon mặt của thái tử ở trong gương, thực sự
hướng vè bản than tươi cười ! Trong vẻ tươi cười tràn đày đùa cợt,
tran đầy khinh thường. . . Hơn nữa, còn có bọ dáng khong sợ gì cả ! !
Nụ cười rát bí hiẻm! !

Bọ dáng tươi cười nọ mang đày mùi vị của mọt kẻ đang ở cao cao tại
thượng, lièn gióng như bản than là mọt con kién hoi đang nằm rạp ở
dưới chan hắn! !

Giờ phút đo, Roddy cũng khong biết chuyện gi xảy ra, trong lòng bõng nhien
lièn cảm nhạn được mọt loại áp lực khó chịu, mọt cảm giác áp
bách quen thuọc trải rọng khắp toàn than. Song quyèn đã nắm chặt
cũng khong cách nào có thẻ đám tới, dường như ý thức đã giữ chặt
hành đọng của bản than, nếu như bản than dam ra tay, như vạy lièn sau
đó sẽ pháp sinh mọt chuyẹn vo cùng khủng khiép !

Dáng tươi cười như vạy, còn có hình dáng bí hiẻm nọ, mơ hồ co chut
quen thuộc.

Hinh như, hinh như trong só những người bản than nhạn biét, có ai đó
cũng có bọ dáng tươi cười như thé này !?

Tỉ mỉ hồi tưởng một hồi, Roddy bỗng nhien toan than lạnh cóng, cả người
tuon ra mò hoi lạnh!

Đã nhớ ra là ai !
La. . . la Kaweixier! !

Khi nãy thái tử xoay lưng cười với bản than, bọ dáng cùng sắc mặt
tươi cười nọ, rát gióng như của lão quái vạt Kaweixier! !

※※※

Đứng trước gương, thái tử lại được bọn người hàu hõ trợ chỉnh đón
y phục, có mọt nam người hàu thanh tú tuỏi trẻ bưng tới mọt họp
thuóc mỡ, dùng ngón tay út láy ra mọt ít thuóc mỡ, tỉ mỉ xoa len
vét bàm ở khóe mắt thái tử.

Thai tử lạnh lùng nhìn bóng mình trong gương, vo luận che giấu như thé
nào, vét bàm ở khóe mắt cũng khong thẻ lạp tức tieu trừ.


  • Tỏng quản than ái của ta. Thai tử thấp giọng ho hoan, ten tỏng quản
    kia lạp tức cúi đàu bước tới phía sau thái tử.


  • Ta cần ngươi lam một việc, ngươi tự minh đi làm.


  • Tuan lẹnh, thái tử. Tổng quản vọi vàng len tiếng trả lời.


Thai tử hit vao một hơi, tóc đọ nói của hắn rát chạm, ngữ điẹu cũng
khong vui khong giạn:


  • Ngươi đi gặp người vợ than ái của ta, noi cho nang biét, bởi vi nàng
    khong thẻ kièm ché bản than, khién cho anh trai than ái của nàng đánh
    bị thương ta. Cho nen, đẻ nghiem phạt hành đọng khong nghiem cản của
    nàng, ta hy vọng nàng phải ở lại trong tòa thành này, tót nhát là
    trong mọt tháng khong được ra ngoài. Tự mình kiẻm điẻm lại bản than.
    Ta tin tưởng, người vợ than ái của ta nhát định cũng sẽ thong cảm cho
    yeu càu của ta.

Than hình của tổng quản run len.

Hắn la người nhièu năm theo ben cạnh Garcia, ít nhát là có hơn hai mươi
năm ben cạnh thái tử, cho nen hắn rát quen thuọc tính tình của thái
tử, tuy rằng vị thai tử nay thường ngay khong vui khong giạn, thé nhưng
theo cạnh hắn nhièu năm như vạy, từ mọt ít chi tiét cũng có thẻ
đoán được tam tình của thái tử.

Mõi khi vị thái tử này vo cùng tức giạn, biẹn hiẹn ben ngoài sẽ
càng từ tón ! Giọng nói của hắn càng chạm, chính là biẻu hiẹn
trong lòng càng them phãn nọ!

Nhất la khi dùng từ ngữ xưng ho "than ái", một khi hắn noi ra từ này,
có nghĩa là biẻn hiẹn cho cơn giạn khong thẻ tiép tục kièm nén.

Than hình của tỏng quản run run, vọi vàng cúi đàu nhạn lẹnh.


  • Được rồi, khong cần chỉnh đón. Thai tử bỗng nhien xoay người rời khỏi
    cai gương, khién cho mọt đám đong người hàu đang đứng xung quanh gương
    trở nen ngay dại.


  • Dáng vẻ như vày, ta cũng khong cách nào tiép tục dự yến hội, hủy
    bỏ đi. - Thai tử thở dai, bước tới trước cửa sỏ - Tất cả mọi người đi ra
    ngoai, tổng quản lưu lại.


Sau khi bọn người hàu vo cùng cản thạn lui ra ngoài, tổng quản đang
đứng ở phía sau thái tử len tiéng:


  • Thái tử, ngai…


  • Ta muón đi ra ngoài mọt chút. Thai tử xoay người lại, nhìn vị tỏng
    quản già đã theo bản than hơi hai mươi năm, trong ánh mắt của hắn
    dường như lọ ra mọt chút mẹt mỏi - Ta cần giải lao một chut. n, ngươi
    biét ta càn đi tới nơi nào, néu có chuyẹn gì phát sinh, ngươi giup ta
    giấu diếm một chut


Noi xong, hắn đi tới trước mặt tỏng quản già, đưa tay đặt len vai của
đói phương, giờ phút nay, trong ánh mắt của hắn mới thực sự bọc lọ
ra mọt tia chan tình, thấp giọng noi:


  • Jacques, ta rát mẹt mỏi.

Tổng quản Jacques biến sắc, do dự một chut, rốt cục cũng thở dai, giơ tay len
đặt len bàn tay của thái tử đang đẻ tren vai bản than, thấp giọng noi:


  • Thái tử, ta hiẻu rát rõ.


  • n, khong phải mẹt mỏi than thẻ, ma la. . . Ở đay. - Garcia chỉ chỉ vào
    trái tim của bản than, giờ khắc nay, sắc mặt của hắn tái nhợt.


Sau đó ánh mắt của hắn đảo mọt vòng, nhin tổng quản Jacques:


  • Thật ra, Jacques, ta biết, trong lòng ngươi rát sợ hãi, bởi vì ngươi
    biét bí mạt của ta. . . Cho nen, ngươi vẫn rất sợ ta, sợ ta sẽ giết ngươi
    diệt khẩu, đung hay khong?

Khuon mặt của tổng quản Jacques run run, bõng nhien 'bịch' mọt tiéng
quỳ gói xuóng đát.


  • Ta sẽ khong làm thé, Jacques. - Sắc mặt của Garcia rất binh thản,
    cười nhợt nhạt: - Ta rát mẹt, cho nen khi có mọt người ben cạnh biết
    được bi mật của ta, lại có thẻ giúp ta che giáu trước mặt mọi người,
    như vạy cũng là chia sẽ bớt gánh nặng cho ta. . . Cho nen, ngươi yen
    tam, ta khong sẽ giết ngươi.

※※※

Sau mọt tiéng giờ cùng ngày, trong đáu trường của đé đo Aosiji Liya
đang diẽn ra mọt hòi giác đáu đàu năm, bởi vì đã bước vào giai
đoạn vòng đáu chính cho nen khán đài hơn vạn người đèu khong còn
chõ tróng.

Mọt đáu trường thạt lớn phảng phát như là mọt tỏ ong khỏng lò, am
thanh hò hét cuòng nhiẹt lan tỏa khắp khong trung, khong hè tan bién !
Hơn mọt vạn người cùng nhau hò hét, gầm ru, khong hè kieng nẻ phát
tiét tam tình cuòng bạo trong lòng!

Trong san thi đáu lớn của đáu trường, mọt võ sĩ khoi ngo mang theo
dáng tươi cười dữ tợn, dùng mọt thanh chién phủ chém đứt đoi thuãn
bài của đói thủ ở trước mặt, cán búa hung hăn nẹn thẳng vào ngực
của đói phương, mọt trạn am thanh gãy vỡ của xương cót vang len, mặc
dù toàn trường đang gào róng, nhưng am thanh gãy xương vãn có thẻ
nghe rát rõ ràng!

Mắt tháy mọt võ sĩ ngã lăn tren mặt đát của san thi đau, miẹng lien
tục phun máu tươi, ten võ sĩ có khuon mặt dữ tợn càm búa đi tới,
mọt tay chụp láy tóc của đói phương, xách đói phương len cao. ..

Toàn trường hơn mọt vạn người ra sức gàm rú, đèu đang phát ra am
thanh cuòng bạo quen thuoc.


  • Giết hắn! Giết hắn! Giết hắn! !"


  • Giết hắn! !"


Ngay trong bàu khong khí cuòng bạo và hõn loạn, khong ai có thẻ nhạn
ra, tại khán đài phía nam trong mọt goc khong bắt mắt. Ở trong mọt
đám người, mọt người đàn ong trẻ tuỏi thanh tú với khuon mặt tái
nhợt, mặc mọt bọ đò vải đay dơ bản, đàu đọi mọt cái nón da rọng
dính đày mỡ. Ngòi yen ở trong đoàn người, vón hắn thanh tú và tràm
ỏn lúc này khuon mặt đã tràn đày cuồng bạo cung dữ tợn, ngay cả ngũ
quan anh tuấn cũng đã vặn vẹo đi kha nhiều.

Chen lãn trong hơn mọt vạn người, khuon mặt của người thanh nien này
cũng vặn vẹo, trong ánh mắt tràn đày vẻ tho bạo, giơ cao nắm đám,
dùng mọt giọng khàn khàn gàm rú.


  • Giét ! Giét ! ! !

Tất cả những điều nay. . . Tựa hò la một bi mật.


Liệp Quốc - Chương #191