Bi Kịch Của Thiên Công


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Cái đàu trụi lủi, da xanh dính đày mò hoi cùng bụi trọn lãn thành
mọt đoàn, mọt đoi mắt bé như hạt đạu chứa đựng hưng phán cùng kích
đọng, nhát là moi tren rõ ràng còn xuát hiẹn mọt tàng long tơ màu
nau đỏ nhàn nhạt -- an, rau mép mọc dài? !

Thien Cong!

Khong hề nghi ngờ, đay chính la Thien Cong! Là địa tinh lãnh chúa trièn
mien si tình nghìn dặm tìm "vợ", là nhan vạt kieu ngạo khai sáng
trường phái đòng tính trong giới địa tinh!

Lúc này khién cho Hạ Á giạt mình chính là bọ dáng của Thien Cong.

Trước đay ten địa tinh dũng mãnh này có vóc người hùng tráng khong
thua gì trai tráng của loài người, nhưng lúc này hắn óm như cay tăm,
đoi mắt bé như hạt đạu lõm sau vào trong, xung quanh vièn mắt mơ hò
còn có mọt vành màu đen.

Cang thương cảm chinh la quàn áo của Thien Cong, Hạ Á nhớ kỹ làn cuối cung
nhin thấy Thien Cong, chính là lúc bản than bởi vì bảo vẹ khong chu
đáo cho ten thỏ Bangfuleite nen đã bị quan bọ bắt, lúc đó hắn đã
giao Thien Cong cho đám người Shaerba trong coi, khi đó Thien Cong mặc
mọt bọ trang phục của kỵ binh đoàn Luodeliya, tuy rằng khong thẻ gọi
là hoa lẹ, nhưng cũng là trang phục của kỵ binh tinh nhuệ đé quóc, hơn
nữa Thien Cong trong giới địa tinh cũng coi như là có than mình cao to
nhát, mặc vào mọt than trang phục kỵ binh càng thẻ hiẹn uy mãnh,
khien mọt cay thiét bỏng to lớn, keu 'gào gào' chẳng khác nào mọt
con trau đực nhỏ.

Nhưng Thien Cong hiẹn tại ro rang cả người đày bụi đát, bọ giáp tren
người cũng đã rách nát-- các miéng sắt hàu như bị lọt hét ra, lớp
da đẹm ben trong cũng đã tả tả tơi tơi, mọt cái bao vải tùy tiẹn đam
thủng hai lõ làm thành mọt cái quan đùi, nhưng có vẻ quá ngắn, hai
bắp chan đày long của hắn lọ hét ra ngoài, còn có mọt đoi bàn chan
to lớn chỉ mang mọt chiéc giày-- hơn nữa ở chóp giày cũng đã bị
thủng, lọ ra máy ngón chan.

Thương cảm cho Thien Cong vừa nhìn đã tháy ngay khuon mặt suy dinh
dưỡng, khuon mặt vón no đủ của hắn lúc này đã hóp vào, xem ra cũng
khong biét đã bị bỏ đói bao nhieu ngày. Hình dáng lúc này của hắn
làm gì có tới nửa điẻm bọ dáng hien ngang uy phong của địa tinh
lãnh chúa tren bình nguyen màu đỏ? Làm gì gióng như ten dũng mãnh
trước đay ngay cả khi đứng trước mặt Heisiting cũng dám vung thiét
bỏng đạp xuóng?

Sóng lay lát như mọt ten ăn mày trong Da Hỏa trấn.

Hạ Á ngòi ở tren ngựa, bị Thien Cong nhào tới chụp láy bắp chan, mắt
tháy đoi mắt của Thien Cong nhất thời đỏ len, nước mắt đã lưng tròng,
bõng nhien ten địa tinh này khóc lớn mọt tiéng, tiéng khóc kinh thien
đọng địa quỷ thàn đèu khiép, lièn gióng như lò mỏ hoạt đọng hét
cong suát, am thanh như tiéng quỷ hét nhát thời khién cho đoàn người
đang xép hàng ở xung quanh trở nen khiép sợ, ngay cả Hạ Á cũng suýt nữa
bị ten địa tinh này kéo rớt ngựa.

"Mau buong tay !" Hạ Á bất đắc dĩ thở dai, nhưng Thien Cong lại càng gắt
gao om chặt bắp chan của hắn, còn thuạn tiẹn dùng óng quàn bằng tơ
lụa sang quý của Hạ Á lau chùi nước mũi, sau đó liều mạng keu len:
"Lao ba ! Đưa ta ! Đi, khong được! Khong đưa ! Chan của ngươi! Tử cơ tử cơ!
Khong trả, ngươi, tử cơ tử cơ! Đầu của ngươi, tử cơ tử cơ!"

m thanh róng giạn nửa đe dọa nửa càu xin nhát thời rói tung rói mù
cả len, Hạ Á nghe xong phải suy nghĩ mọt chút mới hiẻu được ba
phàn, vọi vàng lau lau mò hoi tren trán, cười khổ một tiếng nhảy xuống
ngựa, vươn tay túm láy Thien Cong dựng thẳng len, nhìn từ tren xuóng
dưới ten gia hỏa này, hắn thở dai: "Ten gia hỏa đáng thương, hình như
ngươi ăn khong ít đau khỏ a."

Cau xúc đọng còn chưa nói hét, liền giống như trùng hợp, cái bụng kho
vắt của Thien Cong bõng nhien phát ra mọt trạn am thanh 'ọc ọc', tựa
hò như là tiéng sám rèn. Hạ Á vừa nghe tháy lièn bạt cười, mắt thấy
vẻ mặt xáu hỏ và giạn dữ của Thien Cong, ánh mắt tràn đày lửa
giạn nhìn vè phía Hạ Á, Hạ Á rốt cục thở dai: "Đi, néu như đã gặp nhau
thì mọi viẹc đèu có thẻ từ từ nói, trước tien tìm mọt nơi ăn no
mới quan trọng hơn."

Dứt lời, hắn chụp láy tay của Thien Cong, kéo hắn đi vào trong thành.

Ten địa tinh này cũng khong biét ăn nhièu ít bao nhieu đắng cay, bản
than hắn vón chính là địa tinh lãnh chúa, mặc dù hung ac tan bạo, thế
nhưng tại Hạ Á xem ra, hắn tót hơn mọt chút so với các địa tinh khác--
Chí ít Thien Cong còn có thói quen tắm rửa.

Phải biết rằng đại đa số địa tinh đèu khong có thói quen tắm rửa, thạm
chí trong ngon ngữ của địa tinh cũng khong có từ "tắm", thử nghĩ
mọt đám quanh năm khong tắm, ăn uống vung vảy, mặc đò rách nát, tỏa
ra mọt mùi hoi thói khién cho người ta choáng váng. . . Nhưng từ lúc
quen biét Thien Cong tới nay, ten địa tinh lĩnh chúa này có vẻ rát
chú ý vẹ sinh cá nhan.

Nhưng luc nay đi theo ben cạnh Thien Cong, cách xa hai bước chan vãn nghe
được mọt cỏ mùi hoi, y phục tren người hắn đã bị màu đen che phủ
khong thẻ nhìn ra màu sắc vón có, mang theo Thien Cong vao thanh, dọc
theo đường đi người người đèu phải bưng mũi tránh xa, còn có mọt ít
người trong trán chỉ chỉ vè phía Thien Cong cười cười bàn tán gì
đó.

Hạ Á trực tiếp đem Thien Cong đi vào trong mọt quán cơm gàn đó, cũng
khong đẻ ý tới vẻ mặt chán ghét của ong chủ quán, hắn văng mọt mai
kim tẹ len bàn: "Đem đò ăn ra đay, mang thạt nhièu thịt và bánh mỳ
cùng với mọt thùng rượu lúa mạch thạt lớn."

Nhìn mai kim tẹ đặt tren bàn, sắc mặt của ong chủ quán cơm mới tót
len rát nhièu, vọi vàng thu tièn lui ra sau, chỉ trong chóc lát lièn
có đàu bép mang ra mọt phàn ẩm thực. Thien Cong vừa nhìn tháy thịt
nướng cùng bánh mỳ đặt ở tren bàn, nhát thời hai con mắt của hắn
phát ra mọt luòng ánh sáng màu xanh !

Đúng thạt là ánh sáng màu xanh a! Đoi mắt của hắn nhìn chằm chằm
đóng thức ăn, rát gióng như năm đó Hạ Á bị con sói đói nhìn chằm
chằm trong rừng núi ! Địa tinh het lớn một tiếng, vòng tay om láy thùng
rượu, cũng khong dùng ly chén, trực tiép ngửa đàu uóng 'òng ọc'
mọt hơi nửa thùng rượu, rượu theo cỏ và vai của hắn chảy xuoi
xuóng, cái này khong thẻ gọi là uóng quả thực gióng tắm nhièu hơn,
mọt thùng rượu to lúc này đã cạn mọt nửa, Thien Cong mới đặt thùng
rượu xuóng, mọt tay bắt láy vài miéng bánh mỳ, mọt tay càm mọt
cái giò lợn lớn, trái thu phải chụp, nhất thời như gio cuốn may tan,
mọt bàn đàu thức ăn chỉ trong chóc lác chỉ còn mọt phàn ba. Vừa
lúc mọt ten đàu bép từ ben trong bưng ra mọt nòi mỳ nước thịt bò,
Thien Cong lièn vươn tay bắt láy, bọ dáng tho bạo của hắn nhát thời
khién cho ten đàu bép hoảng sợ té đặt mong xuóng đát, Thien Cong bị
cái nước trong nòi làm phỏng keu cha gọi mẹ, thé nhưng khong chút
nào trở ngại lièn đem toàn bọ nòi mỳ nước thịt bò bỏ hét vào
trong bụng.

Các thực khách còn lại ben trong quán cơm mắt thấy bàn ben này òn ào
như núi gào biẻn thét, khong ít người cùng nhau đình chỉ ăn uóng
bắt đàu bàn tán, giương cao cái cỏ nhìn vè phía này.

Rót cuọc Thien Cong cũng buong cái nòi mỳ xuóng, võ võ cái bụng có
chút phình to của hắn, ợ mọt tiéng rõ to, lúc này Hạ Á mới thong
cảm nói: "Ngươi đã bao nhieu ngày khong được ăn?"

Thien Cong sau khi ăn no, màu sắc trong ánh mắt cũng sáng sủa hơn rát
nhièu, bõng nhien ánh mắt lièn hiẹn ra mọt tia hung hăng, keu to mọt
tiéng nhảy dựng len, vươn tay chụp láy cái ghé dưới mong, đạp thẳng
vè phía Hạ Á !

"Muón làm gì !" Hạ Á cả kinh, đưa tay len ngăn cản, 'rầm' một tiếng, cai
ghế nat bấy, Hạ Á bị đạp cho hai tay đau đớn, mảnh vụn của gõ cũng
suýt tý đam vào trong mắt, Hạ Á lui ra phia sau hai bước, keu len: "Ê,
ngươi đien ròi sao!"

"Lừa đảo! Loai người! Tử cơ tử cơ! Ngươi! Tử cơ tử cơ! Lừa đảo!" Thien
Cong rống len một tiếng tran ngập bi phẫn, mắt thấy cái ghé đã bị vỡ,
hắn lièn chụp tới cái bàn, làn này Shaerba ở ben cạnh đã bước tới
từ phía sau om chặt Thien Cong, Philip cũng đã rút kiém ra, lưỡi kiém
sáng loáng đặt len tren cỏ của Thien Cong, Tatara cũng đã sợ đén mức
ngã người té vè phía sau.

Hạ Á nhin bọ dáng bi phãn của Thien Cong, khong khỏi thở dai, phát tay ý
bảo Shaerba buong nó ra, lại bảo Philip thu hòi kiém, mới cười khổ noi:
"Xem như ta xin lõi ngươi được chưa. . ."

"Lừa đảo! Loai người! Lừa đảo!" Lửa giạn của Thien Cong vãn khong
bớt, thé nhưng nó nhìn trái phải hai ben mọt chút, phát hiẹn hai tay
của bản than tróng trơn khong hè có vũ khí, thanh thiét bỏng to lớn
trước đay của nó cũng đã khong còn ở ben người, dứt khoát lièn
dùng hai tay nhào tới người Hạ Á, Hạ Á mắt thấy bước chan của Thien
Cong lảo đảo vo lực, hắn cũng khong chống đỡ, thoang tranh sang mọt ben,
Thien Cong lièn chụp trúng cái bàn ben cạnh, nhát thời nước canh
cùng thức ăn văng tung tóe, Hạ Á bước tới đem nó dựng thẳng len, mắt
thấy Thien Cong con muốn đánh tới, Hạ Á cũng khong ne tranh, chỉ la trừng
mắt het lớn : "Còn muón hay khong ta dãn ngươi đi tìm Aokesi!"

Những lời này quả nhien rát hiẹu nghiẹm. Nắm tay của Thien Cong còn
cách mũi của Hạ Á vài phan thì bỗng nhien dừng ngay tại chõ, đoi
mắt nhỏ của hắn chuyẻn vòng, rốt cục buong tay xuóng, thở dai: "Ta
muón lao ba."

Hạ Á cười cười, mọt làn nữa kéo theo Thien Cong, lại triẹu hoán ong
chủ quán cơm tới, bảo đói phương chuản bị mọt cái bàn cùng mọt
phàn thức ăn khác, một lần nữa ngồi xuống. Nơi vo pháp vo thien như Dã
Hỏa trán, đánh nhau ben trong quán cơm cũng là mọt chuyẹn cực kỳ
bình thường, cho nen ong chủ quán cũng khong trách cứ, chỉ càn Hạ Á
đáp ứng hoàn trả toàn bọ thiẹt hại thì hắn có đót cả quán cơm
cũng khong hè quan hẹ, đám thực khách ở ben cạnh cũng đã sớm quen
với cảnh tượng đánh nhau này, vón mọi người còn đang giương cỏ xem
náo nhiẹt, mắt thấy trạn đánh đã két thúc, lièn cùng nhau quay lại
với thức ăn của bản than.

Lại làn nữa ngòi xuóng, nước mắt cùng nước mũi của Thien Cong chảy
ra, nó kẻ sơ mọi chuyẹn mà nó gặp phải sau khi phan ly.

Lúc trước Hạ Á bị quan bọ bắt đi, trước khi đi đã lặng lẽ bảo đám
người Shaerba chăm sóc cho Thien Cong đang bị thương.

Shaerba coi như la trung thành với giao pho, mang theo Thien Cong lúc đó
thương thé còn chưa lành hẳn cùng nhau trở vè binh đoàn 13.

Nhưng sau đo Hạ Á bị giam lỏng nhièu ngày, một điểm tin tức cũng khong co,
thương thé của Thien Cong đã tạm ỏn, tạm thời ở lại mọt nơi khong xa
nơi đóng quan của kỵ binh đoàn Luodeliya, mõi ngày rảnh rõi đèu tìm
đám người Shaerba hỏi: Hạ Á khi nào trở vè.

Lúc đó mọi người đang lo cho sự an nguy của Hạ Á, tam tình vón đã
khong tót, lại bị Thien Cong day dưa làm cho bực mình, cho nen cũng
khong có trả lời chính xác. Nhưng Thien Cong là mọt ten có tính tình
nóng nảy, càng khong rõ những chuyẹn cong cong lượn lượn phức tạp
trong thé giới loài người, chỉ cảm tháy đám nhan loại này cả bọn
đèu giảo hoạt kho lường, hình như đèu đang lừa dói bản than.

Thien Cong là mọt ten có tính khí cháp nhát, dứt khoát lièn lặng
lẽ mọt mình chạy vè Dã Hỏa trán tìm Hạ Á-- vì Hạ Á bị những
người trong quan đọi mang đi từ Dã Hỏa trán.

Nó mang theo tính khí nóng nảy cùng mọt cỏ nghẹn khuát đi tới Dã
Hỏa trán, đương nhien là sẽ khong tìm tháy Hạ Á-- lúc đó Hạ Á đã
theo thỏ tướng quan Ruhr cùng nhau đi vè đé đo.

Nhưng Thien Cong si tinh vo hạn, cũng khong bằng lòng trở vè bình nguyen
màu đỏ làm lại cuọc đời lãnh chúa đại nhan của nó, bỏ mặc chức
vị thủ lĩnh địa tinh, kien tri lưu lại trong Da Hỏa trấn.

Khong tim được ngươi? Được ! Ông đay sẽ chờ ! Sớm muọn gì cũng chờ tới
lúc ngươi xuát hiẹn !

Mói si tình của Thien Cong quả nhien kien tri vo song, cứ như thé nó ở
lại trong Dã Hỏa trán. Thế nhưng no là một địa tinh, ngon ngữ loài
người chỉ có thẻ nói lắp bắp, tren người vón còn vài cái đòng
tẹ, thé nhưng cho dù mọt ngày hai bữa, cũng rát nhanh sẽ cạn sạch
tièn, cuói cùng bị rơi vào khón cảnh.

Chõ ở thì rát dẽ giải quyét, dù sao đám địa tinh cũng có thói
quen chịu khỏ, Thien Cong da day thịt beo, lúc nghỉ ngơi hắn dứt khoát
dùng áo khoác làm chiéu, trải ra mọt góc nào đó ben dưới tường
thành ngủ mọt đem-- ván đè chõ ở đã được giải quyét tót, nhưng
viẹc bỏ đày bao tử mới thực sự là phièn phức.

Cho dù có ăn tiét kiẹm -- Thì cũng phải có thứ bỏ bụng mới được.

Tiền tai tieu hết, Thien Cong lam vào cảnh khón cùng, đương nhien sẽ
nghĩ ngay tới nghè nghiẹp am hiẻu nhát : cướp bóc !

Phàm là địa tinh đèu có bản tính cướp bóc trời sinh, căn bản khong
càn ai dạy bảo. Thien Cong càm theo thanh thiét bỏng của nó dò tìm
ở mọt con đường nhỏ hẻo lánh ben ngoài Dã Hỏa trán, tới lúc hắn
đói choáng váng thì rốt cục cũng xuát hiẹn mọt người đi ngang qua.

Nhưng kết quả, thương cảm cho ten địa tinh lãnh chúa đã tính sai.

Như thé này. . . Da Hỏa trấn la địa phương nao? Trong Da Hỏa trấn khong có
người tót ! Là mọt nơi vo chính phủ lớn nhát của thé giới loài
người, người trong trán đèu là mọt ít tọi phạm của các quóc gia
lẻn trón tới nơi này, còn có cái đạo tặc giang hò mai danh ẩn tich,
cũng như những ten hung ác bị phát lẹnh truy nã của nhièu quóc gia.

Kết quả người đàu tien bị Thien Cong cướp đoạt, nhìn sơ qua là mọt gã
trắng trắng mạp mạp, ăn mặc hièn lành, tựa hò là mọt thương nhan
nhỏ trong Da Hỏa trấn.

Thương cảm cho Thien Cong phải ngòi chờ trong lùm cỏ nửa ngày, toàn
than của hắn bị kién cắn sưng phù, mới vừa hét len: "Thử sơn thị
ngã khai." - mọt loại cau nói khách sáo thong dụng của dan cướp bóc.
(DG: xem lại chương 13 thì phải)

Nhưng kết quả. . .Khi hắn của nó ra chữ "thử", ten mạp mạp trắng trắng
kia lièn bién sắc. Chữ "sơn" vừa phun ra, ten de béo này đã tung
người phi than, chờ đén lúc Thien Cong nói ra chữ "thị", ten de béo
kia đã chạy được hơn mười bước!

Mãi đén lúc nó nói hét cả cau, ten mạp kia đã chạy mát dạng! Tóc
đọ của ten kia thạt kinh người, đừng noi la cai bong, cho dù bụi đường
cũng đã lờ mờ ! !

Hóa ra ten mạp mà Thien Cong xem như de béo có than phạn thạt sự là
mọt phi tặc lợi hại đã bị đé quóc Byzantine truy nã nhièu năm, cong
phu khinh cong của hắn có mọt khong hai tren đại lục, biệt hiệu là "đi
dưới mặt trời khong đẻ bóng" ! Vo só thương gia lien hiẹp phát ra
lẹnh truy nã hắn, nhièu năm qua có khong biét bao nhieu dong binh đèu
đẻ mắt tới hắn, thé nhưng khong ai có thẻ bắt được hắn.

Lần thứ hai cướp đoạt, Thien Cong thay đỏi vị trí, nó dời sang mọt con
đường lớn tren bình nguyen có nhièu người đi đường qua lại, từ rát
xa đã tháy mọt cỏ xe ngựa đang đi tới, cỏ xe ngựa kia xa hoa đẹp đẽ,
nghĩ rằng làn này chắc chắn sẽ kiém được mọt ít tièn, địa tinh
lãnh chúa lièn nhảy ra chặn giữa đường, lại ho len khảu hiẹu quen
dùng của nghè đạo tặc.

Nhưng két quả làn này xe ngựa dừng lại, người lái xe mắt tháy giữa
đường có cướp, nhưng rõ ràng lại khong sợ, chỉ la cười cười, ngòi yen
tren xe dùng hai mắt quan sát địa tinh, cười nhạo nói: "Nhièu năm nay
bọn ta đã khong gặp cướp đường, khong nghĩ tới làn đàu tien chặn
cướp sau bao nhieu năm lại là mọt ten địa tinh."

Thien Cong đang muốn mở miẹng, thì bõng nhien từ trong xe ngựa rát
nhanh xuát hiẹn mọt lão già bước ra, lao già kia mặc mọt cái áo
bào dài, nón tròn có chóp nhọn, Thien Cong còn khong tháy rõ được
tướng mạo của lão già kia thì đã bị mọt vien huy chương màu vàng
trước trước ngực của đói phương gay chú ý, huy chương kia dưới ánh
sáng mặt trời tỏa ra ánh sáng rát chói mắt !

Thien Cong du sao cũng khong phải địa tinh bình thường khong có kién
thức, hắn tốt xấu gì cũng là địa tinh lãnh chúa, đương nhien cũng sẽ
có vài phàn kién thức, vừa nhin tháy huy chương nay thi nó lập tức ý
thức được: bản than lại làn nữa gặp bi kịch.

Quả nhien, đối phương niệm một cau chu ngữ, mọt đạo thiẻm điẹn thạt lớn
đánh thẳng vào địa tinh, trực tiép hát hắn văng vào vẹ đường.
Trước khi ngát xỉu, trong lòng Thien Cong còn than thở mọt tiéng : mẹ
no, gặp phải ma phap sư cao cấp . ..

Lần thứ ba cướp đoạt. ..
Khong co lần thứ ba.

Hai làn cướp đoạt trước đay đã tón hao của hắn hai ngày, hắn đã
khong ăn gì trong hai ngày, đàu choáng mắt hoa, ngay cả bước đi cũng
đã lảo đảo, địa tinh lãnh chúa tuy rằng lỗ mang, nhưng cũng hiểu ro rang,
bằng trạng thái hiẹn tại của bản than, ngay cả thiét bỏng cũng
khong thẻ nhác nỏi, lúc này còn chạy đi cướp đoạt-- néu như gặp
người, còn khong biét được ai sẽ cướp đoạt ai!

Trước suy sau tính, cùng đường địa tinh lãnh chúa cũng chỉ có thẻ
trở lại trong Da Hỏa trấn, do dự nửa ngày, rót cục cũng đem thiét
bỏng của bản than bán cho cửa hàng rèn.

Thiét bỏng kia được làm bằng sắt thượng đẳng, trọng lượng rát
nặng, nhưng ong chủ cửa hàng rèn cũng là người khong tót, tháy no la
một địa tinh lièn khi dẽ nó khong phải là người trong nghè, ro ràng
thanh thiét bỏng kia bán ra cũng phải được giá mọt kim tẹ, thé nhưng
chỉ đưa cho nó sáu đòng tẹ.

Thương cảm cho Thien Cong cầm theo sau đòng tẹ đỏi láy vài cái bán mỳ
đen, bóp bụng duy trì được ba ngày, nhưng sau đó lại làn nữa cạn
kiẹt lương thực.

Bát quá nó đã có kinh nghiẹm đói với thiét bỏng, cuói cùng nó suy
nghĩ: thiết bổng co thể ban, vạy bọ giáp tren người cũng có thẻ bán.

Tren người nó là mọt bọ áo giáp theo tieu chuản kỵ binh của binh
đoàn Luodeliya, những miéng sắt tren áo giáp đèu là loại thưởng
đẳng, ben trong áo giáp còn đẹm mọt tàng da trau cao cáp ! Mọt bọ
áo giáp như thé giá trị kién tạo cũng đã là mọt kim tẹ!

Trong lòng Thien Cong vãn vo cùng yeu thích bọ giáp này-- no tuy rằng
la địa tinh lãnh chúa, thé nhưng trước lúc gặp được Hạ Á, nó vãn
chưa từng tháy qua loại áo giáp nào hoàn mỹ đén như thé.

Thắt bụng đã lau, rót cục hắn chóng khong lại cơn biẻu tình của bao
tử, cắn răng giạm chan hạ quyét định-- chỉ là làn này Thien Cong
rót cục cũng thong minh ra mọt ít, nó nghĩ ra được mọt chủ ý "thien
tài".

Áo giáp tren người có rát nhièu miéng sắt, chỉ càn tháo ra mọt hai
miéng bán láy tièn, chỉ cần co thể chống đỡ vai ngay, nói khong chừng
là có thẻ chờ được ten gia hỏa Hạ Á trở vè. Noi như vậy, ao giap tuy
rằng mát đi vài miéng lá sắt, nhưng vãn còn tót hơn nhièu so với
phải mát cả bọ.

Thương cảm cho ten địa tinh, quả thực so với dế nhũi con que mùa hơn! Bọ
giáp này đáng giá ở chõ cong nghẹ ché tạo ! Nó đem mọt bọ giáp
hoàn chỉnh hoàn toàn phá hủy, hom nay bán mọt mảnh, ngay mai ban một
mảnh, nhưng chỉ là bán được với giá phé liẹu.

Bất qua mọt bọ giáp sắt như thé này cũng có hơn mười can trọng
lượng, dựa vào bán phé liẹu, nó rõ ràng cũng chóng đỡ được vài
ngày.

Cuối cung sắt tren áo giáp cũng đã bán hét, chỉ còn lại bọ áo da
lót ben trong, ten địa tinh thương cảm lại làn nữa đói mặt với ván
đè lương thực.

Nhưng lúc này nó đã sóng trong Da Hỏa trấn nhièu ngày, rót cục cũng
tìm được mọt con đường có thẻ sinh sóng:

Ăn xin!

Đối với địa tinh ma noi, nó hoàn toàn khong hiẻu ý nghĩa của nghè
nghiẹp ăn mày. Nhưng mà nó tạn mắt chứng kién mọt đám gia hỏa ăn
mặc rách nát, cùng với trang phục tren người bản than khong khác gì
nhau, mõi ngày đèu ngòi xỏm trong mọt góc của tường thành, nhát
mực keu gào, rát nhanh lièn có người qua đường tùy ý vứt ra vài
cái đòng tẹ.

Địa tinh vo cùng trong sáng: hóa ra kiém tièn dẽ như vạy, được, bỏn
lãnh chúa cũng sẽ làm như thé !

Ngay lạp tức no lièn tìm mọt góc tren đường lớn náo nhiẹt nhát, sau
đó ngòi xỏm xuóng, đặt ở trước mặt là mọt cái chén mẻ mà nó moi
được từ trong đóng rác.

Két quả đúng là có tièn ! Du sao ăn mày trong Da Hỏa trấn cũng khong
ít. . . Thế nhưng, con mẹ nó, coi như là ngươi là mọt người có kién
thức rọng rãi nhưng ngươi đã từng tháy qua mọt địa tinh nào ăn xin
chưa? !

Mọt chuyẹn mới mẻ thú vị như thé đương nhien sẽ háp dãn khong ít
người qua đường, những người này nhìn tháy được đièu mới lạ cũng
khong ít người hào phóng tùy ý ném thưởng, rất nhanh khong được nửa
ngay, cái chén mẻ trước mặt Thien Cong đã chát đày đòng tẹ!

Thien Cong vo cung trong sáng, cũng khong biét rằng nó đang rước phải
phièn phức.

Vón bát kỳ địa phương nào tren đời này, chõ nào có người thì nơi
đó có phan tranh, trong Da Hỏa trấn khong có người tốt, ngay cả những ten
ăn mày cũng đèu có tỏ chức tự do. Mõi ngày ăn xin được tièn, buỏi
tói trở vè đèu phải giao nọp cho thủ lĩnh sau đó sẽ được chia đèu,
làm như vạy mới bảo đảm đủ cơm cho tát cả ăn mày.

Nhưng Thien Cong vừa ra nghè ăn xin thì lại chiém ngay địa điẻm tót ở
đàu đường, lại còn háp dãn đại bọ phạn ánh mắt của người đi
đường-- đạo lý này rát đơn giản : thon trán mặc dù có nhièu người qua
lại, nhưng mọi người cũng chỉ cho tièn mọt ten ăn mày địa tinh, như
vạy các ten ăn mày khác phải ăn khong khí !

Đay còn chưa đụng giới hạn? ! Dám cướp đoạt địa bàn là của tạp
đoàn ăn mày Da Hỏa trấn? !

Kết quả, Thien Cong được một chén đày đòng tẹ, còn chưa kịp mua chút
đò ăn, mới vừa đi tới cuói đường thì bị mọt đám ăn mày vay quanh.

Néu là bình thường như trước đay, với bản lĩnh của Thien Cong, còn
sợ đám chan đát này sao?

Chỉ la lúc này nó đã đói lien tục vài ngày, hai chan bước đi còn
lảo đảo, rát nhièu ngày khong có ăn qua thịt, mõi ngày đèu là mọt
ít bánh mỳ đen cứng, lien tiép nhièu ngày qua khong có chút chát
béo nào trong bao tử, than thẻ đã mèm như mọt đám bong vải, cùng
lúc cũng khong còn vũ khí vừa tay như thiét bỏng. ..

Kết quả, chuyẹn tình bi thảm nhát tren thé giới đã xảy ra.

Đường đường là cường giả địa tinh lãnh chúa Thien Cong, đa từng chính
diẹn giao tranh cung vo thần Heisiting của Odin, Thien Cong đại nhan. . .
lại bị mọt đám ăn mày đánh cho chạy trối chết, trong ngay nay, người
trong Da Hỏa trấn trong tháy mọt màn thú vị: mọt địa tinh bị mọt đám
ăn mày rượt đánh chạy loạn khắp trán.

Ăn mày trong trán này quả thực khong ít, trong đo than thể khoẻ mạnh
cũng có hơn mọt trăm máy chục người ! Hơn nữa lại tác chién trong
san nhà, quen thuộc đường lói, cuói cùng đuỏi Thien Cong vào trong mọt
con hẻm cụt, hung hăng đám nẹn mọt phen, đánh cho đường đường địa tinh
lĩnh chủ phải sưng đàu mẻ trán, trước lúc bọn ăn mày rời đi, ten đàu
lĩnh ăn mày còn tang tận thien lương, mắt tháy cái quàn ché tác theo
quan đọi mà Thien Cong đang mặc, chát liẹu vải khá tót, thé là mang
theo cái quàn của Thien Cong rời đi. ..

Thương cảm cho Thien Cong ngay cả con đường sóng cuói cùng cũng bị cắt
đứt. Lảo đảo đứng dạy, mang theo cái mong trụi lủi đi lòng vòng
trong trán suót mọt ngày đem, cuói cùng cũng tìm tháy mọt cái bao
vải rách, chọc thủng hai lõ mặc vào trong người, miẽn cưỡng coi như
là mọt cái quan đùi.

Làn này nó quả thực là cùng đường, tạp đoàn ăn mày trong trán xem
nó như là kẻ tử thù, cho nen ngay cả ăn xin nó cũng khong thẻ, néu
như nó còn dám tiép tục ăn xin tren đường, như vạy nó sẽ làn nữa
bị hung hăng đánh cho mọt trạn.

Trong lòng Thien Cong vừa giạn vừa tức, nhớ tới lúc bản than còn ở
nhà được tiền ho hậu ủng, uy chấn binh nguyen màu đỏ, hiẹn tại thì
nghèo túng, khong khỏi bi phãn cong tam.

Néu như lúc này đỏi lại là người khác, như vạy sẽ dứt khoát nhác
chan trở vè nhà! Chỉ cần trở lại trong bộ lạc, nó lại làn nữa trở
thành lãnh chúa nở mày nở mặt.

Nhưng Thien Cong lại khong làm vạy, lúc này nó càng trở nen cháp
nhát, trong long chỉ có mọt cái si me, nó muón tìm lại "lão bà",
cuối cung nghién răng: ong đay đã chịu cực nhièu như vạy, néu như vãn
khong thẻ tìm được Aokesi trở vè, chẳng phải la toan bộ đều uổng phi sao!
Khong quay về, kien quyết khong quay về! !

Đại khai chắc là do tám lòng si tình của hắn rốt cục cũng cảm động
trời già, ngày hom hom nay Cong ngòi ở trong góc tường ngoài thành,
đoi mắt chờ mong nhìn vè phía xa xa, rót cục cũng đợi được Hạ Á
xuát hiẹn!

Hạ Á hỏi ra mới biét, trước lúc Thien Cong nhìn tháy bản than, thương
cảm cho ten địa tinh đa đói bụng lien tục ba ngày lièn, mõi ngày cũng
chỉ có thẻ uóng đày bụng nước giéng ben trong thành-- xem ra ít
nhát hắn cũng khong bị chét khát.

Néu như tiép tục khong gặp được Hạ Á, chỉ sợ vị địa tinh dũng
mãnh uy chán bình nguyen màu đỏ, địa tinh cường giả đã từng đánh
nhau với Heisiting, thạt sự có thẻ sẽ phải chét đói trong địa phương
như Da Hỏa trấn.

"Thương cảm, thực sự qua thương cảm." Hạ Á cũng thổn thức một phen, vỗ vỗ vai
địa tinh : "Muốn ăn cai gi cứ nói với bỏn đại gia! Hom nay ngươi gặp
được ta, sau này, chắc chắn sẽ được ăn no!"


Liệp Quốc - Chương #189