Trăm Ngàn Lỗ Hổng


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Lúc này chính là vụ mùa đàu xuan, khắp nơi tren cánh đòng đèu có
thẻ nhìn tháy nong dan đang bạn rọn, còn có mọt ít thiéu nữ nhà
nong tráng kiẹn đang mang theo các giỏ đựng bữa cơm cho người than đang
đi lại ben tren bờ ruọng, khuon mặt các nàng đèu lọ vẻ ửng hòng
khỏe mạnh, mặc tren người mọt bọ váy tho bằng vải đay, nhóm bón
người cưỡi ngựa đi ngang cũng khong tránh khỏi phải giảm dàn tóc đọ,
ten to con tho lõ Shaerba càng dựa theo điẹu bọ xưa nay của quan quan
trong quan đọi, ngòi tren lưng ngựa hướng vè các thiéu nữ đang ở ven
bờ ruọng huýt mọt hòi sáo dài.

Hạ Á cười ha ha: "Ten đàu trau nhà ngươi, xem ra cũng biét 'cua' gái đay.
Làn này nhạn được quan lương nhớ phải tiét kiẹm tích trữ đẻ còn
cưới vợ, đừng có mang hét tièn chạy tới phó son phán sau đó ném
hét vào túi của kỹ nữ đáy."

Shaerba chẳng hề để ý, lắc lắc đàu nói: "Chúng ta là lính tại ngũ,
tren lưỡi đao luon dính máu, mọt năm mười hai tháng thì có tám chín
tháng là phải xa nhà, nói khong chừng mọt ngày nào đó tren chién
trường gặp phải mọt ám tiẽn va thé là 'đoàn tụ với chúa'. Làm gì
có co nương nhà lành chịu gả cho những người như chúng ta?"

Dừng một chut, vẻ mặt ten đàu trau lọ ra mọt tia buòn bã: "Huống hồ,
cho dù trong lòng có yeu thích người ta, cũng khong đành mang tới cho
người ta đau khỏ. Quanh năm phải ngòi trong nhà, ngay chờ đem đợi, mõi
ngày đèu phải lo lắng, chỉ sợ người trở vè khong phải chòng của
mình mà là mọt lính lien lạc mang tin xáu . . . Ài, ngươi cứ xem
Youliya. . ."

Nhắc tới người anh em tót đã chét trạn, sắc mặt của Hạ Á cũng buồn
ba, thở dai mọt hơi, nhìn ten to con như trau nước, mắt thấy sắc mặt
hiẹn tại của Shaerba khong còn mang theo vẻ vo tri vo giác như thường
ngày, trong ánh mắt mơ hò còn co mọt tia mát mát, Hạ Á thấp giọng hỏi
: "Ê, đàu trau, hinh như ngươi . . ."

Shaerba cười khổ một tiếng, ánh mắt của hắn nhìn vè đám người đang đi
dọc tren bờ ruọng ở xa xa, trong đó có mọt thiéu nữ nhà nong vóc
người cao gày, thiéu nữ nhà nong nọ mặc tren người mọt bọ váy vải
đay, tren đàu mang mọt cái khăn có hoa văn ca-ro, thẳng đường đi tới
bọn họ, máy thiéu nữ xung quanh cũng tran đầy hiếu kỳ nhìn vè bón
người cưỡi ngựa ăn mặc sang trọng, tựa hò còn vui cười xì xào to
nhỏ.

Shaerba thở dai, thu hòi ánh mắt, sắc mặt của hắn hiẹn len mọt tia bi
thương, lièn sau đó thấp giọng noi: "Trong thon nhỏ ở que ta có mọt co
gái ten là Lorna, năm đo néu như ta khong gia nhạp quan đọi. . . E rằng
ta đã cưới nàng, lúc này con cái của bọn ta cũng đã bò đày đát."

Hạ Á sửng sốt, bỗng nhien lièn cười lớn một tiếng, an ủi : "Đừng làm bọ
dáng mèm yéu như đàn bà, ta nghĩ trong thời gian gàn quạn Moll cũng
sẽ khong xảy ra đại chién, khi giải quyét xong mọi chuyẹn ta sẽ sắp
xếp cho ngươi, cùng lúc cáp ngươi mọt só tièn đẻ ngươi vè que cưới co
gái ten Lorna kia làm vợ, ta còn có thẻ tỏ chức mọt lẽ cưới linh
đình cho ngươi!"

Hắn vốn tưởng rằng như vậy la co thể trấn an Shaerba, thé nhưng ten to con
này lại lắc đàu, sắc mặt thản nhien: "Khong kịp ròi. . . Hai năm
trước ta vè que thăm người than thì phát hiẹn nàng cũng đã lạp gia
đình."

Hạ Á khong noi gi, nhìn ten to con ngày thường luon vo tư khong lo khong
nghĩ, bõng nhien phát hiẹn bản than khong biét nen dùng ngon từ gì
đẻ an ủi đói phương, chỉ la am thầm thở dai.

Vừa vao quạn Moll, tóc đọ của mọi người đèu chạm lại mọt chút. Đặc
biẹt la Hạ Á, làn trước đi vè phía nam hắn cũng khong quá đẻ ý đén
cảnh vạt xung quanh, nhưng nay lần trở về, dọc đường đi hắn nhìn tháy
những cánh đồng bãi đát tương lai đèu trực thuọc bản than, hắn khong
khỏi phát sinh vài phàn tam tư. Hắn đã ở trong quan đọi nhièu tháng,
tự nhien dưỡng thanh một it thói quen, huóng hò làn này hắn nhạn chức
tướng lĩnh phòng giữ, cho nen khi đi qua mọt ngọn núi hay mọt con
song, hắn đèu nhịn khong được phát sinh mọt vài tư tưởng: nơi này có
thẻ đóng quan, nơi đó thích hợp mai phục, còn có địa thé nơi kia
rát tót cho phòng thủ. ..

Hơn nữa, trong lòng hắn còn có vài phàn cảm giác đang "quan sát địa
bàn của bản than", mắt thấy quạn Moll là mọt vùng phì nhieu, néu như
khong phải là mọt quạn ở bien cương, mọt vùng đát có sản lượng
lương thực dòi dào đén như vày, chỉ sợ cũng khong tới lượt bản than thì
đã sớm bị đảng phái quan phiẹt chiém mát.

Dọc theo đường đi, Hạ Á cang xem cang đắc ý trong long, nhịn khong được
phải cười to nói lớn lam ra một vài đọng tác xuc động.

Chỉ la cách hắn nói "địa ban của ta" khién cho ba người đòng bạn ở ben
cạnh có chút khong cho là đúng. Thạt ra cách nói này có vài phàn
khong thích hợp, dù sao nơi này cũng là sở hữu của đé quóc, huóng
hò Hạ Á chỉ đảm nhiẹm tướng lĩnh phòng giữ, tuy rằng hắn có thẻ
chỉ huy quan vụ ( viẹc quan) của mọt quạn, thé nhưng thủ lĩnh chính
vụ (viẹc hành chính) khong phải là hắn, đé quóc vãn còn bó trí
tại nơi này mọt cháp chính quan quản lý viẹc hành chính của quạn,
chỉ bát quá mắt tháy Hạ Á đang cao hứng, ba người đòng bạn ben
cạnh cũng khong đành đánh vỡ nièm vui của hắn mà thoi.

Bọn họ đi ngang qua một cái thon, nơi này vãn như cũ thực hiẹn ché
đọ nong binh hơn trăm năm của đé quóc, tại trước cỏng thon là mọt
bãi đát tróng tạo thành mọt cái thao trường, có lẽ là nơi dùng đẻ
huán luyẹn nong binh trong thời nhàn, đi vào trong thon trán, Hạ Á rốt
cục cũng nói ra than phạn của bản than, đọi trưởng quản lý nong binh
trong thon vo cùng cung kính đói với hắn, chỉ la khi Hạ Á đưa ra yeu càu
cần ngựa, đói phương lièn bói rói: mọt cái thon nhỏ như thé này,
thạm chí ngựa tòi dùng đẻ cày ruọng còn khong có làm gì có chién
mã cáp cho Hạ Á.

Hạ Á làn đàu tỏ ra làm quan lớn, đương nhien sẽ có mọt chút tư tưởng
hư vinh như mọt đứa nhỏ, kièm ché khong được, lièn ra lẹnh đám nong
binh trong thon làm ra mọt hòi thao diẽn cho hắn quan sát-- thật ra lúc
này là mùa xuan cũng là đàu mùa vụ, mọi người trong thon đèu bạn
rọn việc đòng áng, láy đau ra người đẻ thao diẽn? Huóng hò ché đọ
nong binh trong đé quóc đã tién hành hơn trăm năm, đã tới ròi thời
kỳ sụp đỏ, khong ít địa phương chỉ còn nong binh tren danh nghĩa, thao
trường của thon chỉ sợ mọt năm cũng chỉ làm ra bảy tám làn thao
diẽn, đại bộ phận người được gọi là nong binh chỉ bát quá là người
thường được phát cho mọt thanh trường mau, sau đó xép thành hàng
trong thao trường vừa chạy vừa hét lớn vài tiéng. Vè phàn ứng phó
sĩ quan vè thon kiẻm tra, cũng bát quá chỉ là chọn ra vài thanh nien
cường tráng, đi vào trong kho vũ khí của thon láy ra vài bọ giáp da
tương đói hoàn hảo, đứng trước mặt sĩ quan kiẻm tra làm ra vài cái
tư thé, thet to vai tiếng coi như xong.

Nhưng làn này tướng lĩnh phòng giữ của quạn bõng nhien yeu càu
"kiẻm duyẹt", nhát thời khién cho đọi trưởng nong binh trong thon vo
cùng sợ hãi, nhưng mắt tháy khí chát của vị đại nhan này rát cao
nen đọi trưởng cũng khong dam cự tuyệt, chỉ có thẻ phái người đi triẹu
tạp nong binh. Thương cảm cho người truyèn lệnh phải chạy tới từng
cánh đòng từng căn nhà ở lan cạn đẻ triẹu tạp nong binh, cuói cùng
thạt vát vả mới mang vè được mười bảy mười tám nong binh.

Mắt tháy những người nong dan mặc đò vải tho dính đày bùn đát, thạm
chí còn có người còn đang vác cuóc càm xẻng, chan tay đày bùn, tụ
tạp rói loạn ở tren thao trường. Hạ Á đứng ở mọt ben nhìn đám người
này, hai đàu long mày khong khỏi nhíu lại.

Hắn đã có thói quen nhìn các binh sĩ tinh nhuẹ trong binh đoàn
Luodeliya, thạm chí cho dù các chi quan đọi trước đay hắn đã nhìn
tháy qua, cũng đều la quan đọi chính quy của trung ương, trong lòng hắn
mơ hò xuát hiẹn mọt loại quan niẹm sai làm, luon cho rằng quan đọi
Byzantine đèu có bọ dáng nghiem chỉnh uy nghiem, nhưng lúc này nhìn
tháy mọt đám nong dan chan lám tay bùn đang nhón nháo ở trước mặt,
trong lòng hắn khong khỏi tràn trè thát vọng.

Cho dù máy người trước mặt khong thẻ xép hàng ngay ngắn thì cũng
khong sao, nhưng nhìn qua rõ ràng mọi người đèu có tuỏi tác quá
chenh lẹch, già thì đủ đẻ Hạ Á gọi bằng cha, ma trẻ thì khuon mặt
có thẻ búng ra sữa, chỉ sợ là vãn còn chưa thành nien (Sau này hắn
dò la mới biét được, hóa ra nghe được lẹnh triẹu tạp của vị đọi
trưởng kia, có mọt vài gia đình khong muón bỏ lỡ viẹc đòng áng,
khong chịu phái thanh nien trai tráng trong nhà tới tạp trung, chỉ
phái ra người già hoặc trẻ nhỏ cho đủ nhan só. )

Đọi trưởng nong binh của thon cũng có chút than thàm trong lòng, trán
đỏ đày mò hoi, kien tri đứng ở trước mặt Hạ Á : "Đại nhan, cái này, đay
la. . ."

Hạ Á lắc đầu, sắc mặt khong vui: "Nơi này có tát cả bao nhieu người?"

"Ách. . . Mười bảy. . . Mười tam người." Đội trưởng lau mồ hoi.

"n, ngươi khi dẽ ta còn trẻ khong biét quan ché hay sao?" Hạ Á lắc đầu,
sắc mặt u nghiem nói: "Thon của các ngươi có ít nhát là mọt trăm họ
gia đình, dựa theo tieu chuản ché đọ nong binh của đé quóc, hai gia
đình phải có mọt thanh nien nong binh, nong binh trong thon của các
ngươi phải đủ bien ché của mọt đại đọi, tức là 50 người mới đúng.
Như thé nào chỉ có nhieu đay người tạp trung tại nơi này?"

"Cai nay. . . Đại nhan, hiẹn tại là lúc làm nong, đại bọ phạn người
trong thon đèu ra đòng làm viẹc, trong lúc nhát thời khong thẻ báo
tin triẹu tạp. . ."

Hạ Á gật đầu, hắn thoang suy nghĩ một chut, vẻ mặt thay đỏi thành bọ
dáng tươi cười, nhìn đọi trưởng nong binh của thon, on hòa cười noi:
"Được rồi, ta khong phải cai loại quan lieu khong hiẻu biét lý lẽ, nõi
khỏ của dan trong thon ta cũng tháu hiẻu. n, ta chỉ hỏi ngươi, trong thon
của ngươi có tát cả bao nhieu người có than phạn nong binh phù hợp ?"

Noi đến đay, sắc mặt của Hạ Á trầm xuống: "Noi thật đi!"

Đọi trưởng thoáng do dự mọt chút, trong long tuy rằng khong cam nguyện,
thé nhưng hiện tại đang đứng trước mặt quan lớn, vạn nhát đói phương
khong tin, ngay tại chõ keu gọi tạp trung kiẻm tra như vạy sẽ phát
hiẹn bản than nói dói, cho nen chỉ co thể cắn răng: "Tổng cộng. . . Tổng
cộng co 33 người."

"n, như vạy là thiéu mọt phàn ba só người ." Hạ Á cau mày : "Nhan
khảu trong thon của ngươi cũng khong tính là khan hiém, vì sao lại
khong đủ bien ché 50 người?"

Trong lòng đọi trưởng nong binh rát khong cam nguyẹn, oan thầm hai cau,
nhưng vẻ mặt lại càng tỏ ra cung kính, vo cung cẩn thận hồi đap: "Đại
nhan, ché đọ nong binh từ trước đã khong quản lý nghiem ngặt, 6 năm
trước ta đièu vè đay tiép quản nơi này, ta có thẻ được như thé này
xem như la đã làm tót, đỏi lại là tièn nhiẹm của ta, chỉ sợ só
người còn khong đủ phan nửa bien ché. Trước đay vài tháng chúng ta
còn chién tranh với Odin, chién khu lam thời được thiét lạp trong
quạn Moll của chúng ta, phia dưới mới vọi vã đièu đọng nong binh cho
đủ bien ché, cho nen só người mới nhièu như thé này, néu như năm
trước mà nói. . ."

"Ta biét ròi." Hạ Á gật đầu, vẻ mặt cũng khong vui khong buòn, chỉ la
tuy ý noi: "Máy cái thon xung quanh cũng đèu như thé sao?"

Đọi trưởng nong binh lập tức vỗ vỗ ngực, lớn tiếng noi: "Đại nhan, ta khong
dám tự cường điẹu, ta tót xáu gì cũng là lão binh xuát than từ
binh đoàn chính quy. Cho nen, ta làm đọi trưởng ở nơi này có thẻ xem
như là tót nhát trong các thon lan cạn, chí ít khi ta chọn nong binh
cũng là lựa chọn trai tráng, còn máy địa phương kia ngay cả lão già
bảy tám mươi tuỏi cũng bị loi vào cho đủ quan só đay."

"Nga? Lao binh?" Hạ Á cười cười, nhìn vị đọi trưởng nong binh mọt chút:
"Trước đay ngươi trực thuọc binh đoàn nào?"

"Binh đoan 6!" Đội trưởng ưỡn cao ngực: "Sau năm trước ta xuát ngũ, nơi
này là que nhà của ta, ta mang theo lương hưu trở vè nơi này lièn
được đảm nhiẹm chức vụ đọi trưởng nong binh. . ."

"Nga, thuọc hạ cũ của tướng quan Ruhr." Vẻ mặt của Hạ Á tăng them vài
phàn than cạn, néu là thuọc hạ cũ của thỏ tướng quan, như vạy trong
lòng hắn cũng tăng them ba phàn thiện cảm đói với vị đọi trưởng này,
hắn phát phát tay cười noi: "Được rồi, ngươi bảo mọi người giải tán
đi, ta chỉ nhát thời hiéu kỳ muón quan sát mọt chút, cũng khong co
chuyện gi quan trọng."

Đám nong binh phía dưới nghe tháy lẹnh giải tán, khong khỏi đều ồ len,
tuy rằng trước mặt Hạ Á bọn họ khong dám nói gì, thé nhưng cả đám
vừa giản tán, những người này vón khong có viẹc gì phải làm, nghe
có quan tren triẹu tạp kiẻm duyẹt mới khong tình nguyẹn đi tới đay
làm cảnh, mắt tháy vị 'lão gia' này còn trẻ tuỏi, hơn nữa chỉ nói
vài cau noi, cũng khong nhìn tới bản than bọn họ lièn ra lẹnh giải
tán, cả đám khong khỏi mang theo oán khí trong lòng, còn có vài
người dùng ngon ngữ địa phương tháp giọng chửi mắng, sau đo mới chịu
giải tan đi xa.

Vị đọi trưởng nong binh vừa nghe tháy tiéng chửi mắng nhát thời sắc
mặt cũng co chut lo lắng, nhưng sau đó hắn thở dai trong long: may là vị
tướng lĩnh này mới tới, hy vọng hắn nghe khong hiẻu những lời này.
..

Nhưng hắn khong biét, Hạ Á sinh trưởng trong Da Hỏa trấn cach quạn Moll
cũng khong xa, cho nen khảu am ở nơi này hắn cũng nghe hiẻu vài phàn,
người phía dưới mắng chửi như thé nào hắn đèu nghe hiẻu rõ ràng,
chỉ là hắn có ý làm ra vẻ khong hiẻu, cũng khong vạch tràn. Chính
hắn cũng xuát than từ tàng lớp tháp hèn, cho nen cũng lý giải phàn
nào tam tư của những người dan que mùa tháp bé, hắn cũng biết, đỏi
lại là hắn, đang có cong viẹc bạn rọn bõng nhien bị người ta gọi
đén sau đó khong nói gì lại bị đuỏi đi, cũng khó tránh khỏi có
chút oán khí, mắng chửi mọt hai cau cũng là bình thường, cho nen
hắn cũng khong tức giận.

Chỉ la. . . Ché đọ nong binh đỏ nát tới ròi hoàn cảnh này, khién cho
kích đọng vón có trong lòng của hắn nhát thời nguọi lạnh vài
phàn.

Hắn tuy rằng còn chưa xác định rõ ý muón trong đàu của bản than, thé
nhưng mơ hò đã có vài phàn định hình. Bình sinh gặp qua những người
bản than thích đương nhien sẽ tạo nen ảnh hưởng tới tư tưởng của bản
than. Hắn đã từng ở trong kỵ binh đoàn Luodeliya, gặp qua tướng quan
Adelike uy nghiem tham trọng, kỷ luật nghiem minh, toàn bọ binh đoàn
gióng như là sắt thép ! Mà mạp mạp Ruhr tuy rằng tính tình khoi hài,
thé nhưng có thẻ dãn dắt binh đoàn 6 đi may vè gió, Ruhr lại càng
tháu hiẻu quan tam, ho mọt tiéng toàn quan đèu ủng.

Hắn đã gặp qua những tướng lĩnh nỏi tiéng, đương nhien trong lòng
hắn cũng sinh ra mọt phàn hy vọng, hy vọng bản than một khi trở thành
chỉ huy cũng có thẻ gióng như hai người nọ thóng lĩnh mọt chi quan
đọi tinh nhuẹ với đày đủ uy phong. Nhưng hom nay vừa nhin tháy đám nong
binh. ..

Nhưng sau đó Hạ Á đè nén thát vọng trong lòng, thuạn tiẹn nhìn qua
kho vũ khí của thon, kho vũ khí nọ bát quá chỉ là mọt căn nhà hai
gian cũ nát, mùa đong thì lạnh mùa hè thì dọt, vách tường chỉ
dùng bùn đát tạo thành, máy ngày nay khí trời kho ráo nhát thời
lam cho bùn đứt bị nứt rơi ra, đứng ở trong nhà kho có thẻ nghe tháy
tiéng gió lùa qua các khe nứt tren tường.

Nhà kho tróng khong đén mức ngay cả mọt con chuọt cũng khong tháy--
Nhà kho sạch sẽ như thé này hiẻn nhien là có người chiém dụng trở
thành nơi ở rieng. Nhưng dựa theo quan pháp, nhà kho hẳn là chỉ chứa
đựng vũ khí. ..

Trong góc nhà kho trưng ra vài thanh mau mục nát, còn có ba cái thuãn
bài, mặt ngoài thuãn bài cũng đa gỉ, gõ ben trong cũng đã mục nát,
về phần cung tiễn. . . Hạ Á tim nửa ngay, mới tìm tháy mọt thanh tiẽn ở
phía sau cánh cửa, nhưng mà là dùng đẻ cài then cửa.


Liệp Quốc - Chương #182