Địa Bàn Của Ông Đây !


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

"Kieu ngạo! Quá, con mẹ nó, kieu ngạo!"

Hạ Á chà chà tay, cũng dùng vẻ mặt thành kính nói: "Theo những gì
ngươi nói, viẹc làm của Meilin rát hợp với ý của ong đay. Nang hẳn
là đẹ nhát cường giả của Lantis? Nàng có hay khong là thủ lĩnh ma
phap cong hội của Lantis?"

Tatara cười: "Lao gia, ngài thực sự càn phải chăm chỉ học tạp mọt
chút kién thức phỏ thong mới được."

Nhin biẻu tình của Hạ Á, Tatara khong dam tiép tục chọc giận vị đại gia
nay, vọi vàng noi: "Người Lantis khong có ma pháp cong họi." Hắn cười
khổ noi: "Trong ba đại cường quóc, người Odin tin phụng đám thàn linh
của bọn họ, với chủ thần Odin cùng với mọt số thàn khác. Bát quá
những vị thàn này bị chúng ta xem là dị giáo. Nhắc đến ton giao,
theo mọt cách nghiem ngặt thì người Byzantine chung ta cung người Lantis
là cùng mọt ton giáo, cùng nhau thờ phụng mọt chan thàn duy nhát
của nhan loại. Chỉ bất qua, bởi vì giáo lý khác nhau, cho nen người
Lantis tin phụng chinh la tay tong, còn lại người Byzantine chính là đong
tong. Vón đèu là mọt mạch, thé nhưng từ giáo lý nen hai phía mới
có phan nhánh, vè sau trở thành đói lạp như nước với lửa, đèu tự
xưng bản than là chính tong, còn đói phương là dị giáo. Viẹc phan
chia của cùng mọt ton giao càng lúc càng khién đói phương khong vừa
mắt, thạm chí thù hạn còn sau hơn so với dị giáo Odin."

Hạ Á bĩu moi: "Viẹc này cũng khong có gì kỳ quái."

Dế nhũi nhin trời, cười lạnh noi: "Thạt gióng như trong mọt gia đình, hai
anh em trong nhà cùng nhau giành quyèn thừa hưởng, đèu muón tranh
giành phàn to. Hàng xóm nhìn tháy mà chán ghét, đóng cửa khong
thèm quan tam, dù sao chuyẹn nhà ké ben cũng khong nguy hại tới bản
than họ. Thé nhưng anh em trong gia đình nọ, néu khong thẻ chiém được
phàn tài sản to lớn, như vạy bản than sẽ chịu thiẹt rát lớn."

"Chính xác a!" Tatara cười khổ: "Trong lịch sử cũng có lúc hai giao hội
tranh cháp tới mức cao trào, thậm chi giáo họi Byzantine chung ta cong
khai nói thẳng, dù cho khong tiéc tát cả hợp tác với Odin cũng phải
tieu diẹt hoàn toàn dị giáo Lantis. Đã từng có thời gian hoàng
quyèn khong được hưng thịnh, thé lực giáo họi cực lớn, ảnh hưởng
đén cục diẹn chính trị của đé quóc, thạm chí keu gọi mọt hòi
thánh chién, dãn tới mọt trận đại chién giữa chúng ta cùng người
Lantis."

"Đừng nói nhièu vè viẹc này." Hạ Á lắc đầu: "Ta chỉ hỏi chuyẹn của
Meilin, nữ vu này rót cuọc có địa vị gì ở trong vương quóc Lantis?
Lẽ nào la thủ lĩnh giáo họi Lantis sao?"

"Cũng khong đúng." Tatara cười noi: "Giáo họi Lantis cùng chúng ta có
cáu tạo tương tự, giáo họi của chúng ta lãnh đạo ma pháp cong họi,
bọn họ cũng khong khác gì chúng ta. Nhưng khac nhau chinh la, chúng ta
có ma pháp sư, giáo họi cũng có ma pháp cong họi. Nhưng người Lantis
khong có ma pháp sư, bọn họ gọi những người như ta là 'vu sư'."

Nhìn tháy ánh mắt khó hiẻu của Hạ Á, Tatara tiép tục noi: "Thật ra,
ma phap sư của chúng ta, tế tự của Odin, vu sư của người Lantis, từ tren
bản chát cũng khong có khác biẹt quá lớn. Bởi vi ton giao khac nhau,
xưng ho cũng khác nhau. Lantis tuy rằng khong co ma phap cong hội, thế nhưng
lại co 'vu sư hanh hội', cũng có họi trưởng vu sư hành họi trực thuọc
giáo họi, chức vụ này tương đương với chủ tịch ma pháp cong họi của
chúng ta."

"Như vậy nữ vu Meilin nhất định là hội trưởng vu sư hanh hội của Lantis?"
Hạ Á cứ quan niẹm một cach lạc hậu, cho rằng người lợi hại nhất đèu
phải làm quan to nhát.

"Cai này... cũng khong đúng." Tatara cười khổ: "Trời sinh tính tình của
Meilin cỏ quái, khong thích bị cau thúc, hơn nữa cũng khong co quan hẹ
quá than mạt với vương thất Lantis, ở trong vương quóc Lantis, nàng có
mọt xưng hào chính thức là 'vu thuật nữ vương', nang tuy rằng khong phải
hội trưởng vu sư hanh hội, thé nhưng đương nhiẹm họi trưởng vu sư hành
họi chính là đẹ tử của nàng. Huống hồ nàng lại được giới vu sư cong
nhạn là người đứng đàu, nàng nói ra mọt cau, cả đám vu sư Lantis
cũng khong ai dám phản đói dù chỉ mọt lời. Co thể noi, khong phải hội
trưởng, nhưng hơn hẳn hội trưởng."

Hạ Á gật đầu: "Nhan vật như vậy đich thạt là khác với bình thường. Ai...
Loại cường giả này, ong đay cũng muón gặp qua mọt làn. Người
Byzantine chung ta chẳng lẽ lại khong có cường giả như Meilin sao? Ngươi
nói máy cái sự kiẹn kia, Meilin một người xong vào ma phap cong hội, ba
trạn tỷ thí, ma đạo sư của người Byzantine đèu thua, chẳng phải toàn
bọ ma pháp sư của Byzantine đèu là quá mức vo dụng sao?"

Sắc mặt của Tatara nhát thời thay đỏi, lập tức thấp giọng noi: "Hạ Á lao
gia, lời này ngài nói nơi vắng vẻ thì khong sao, nhưng lúc này đang
ở ben ngoài thì ngài đừng có nói lung tung. Bằng khong chọc phải ma
pháp sư lợi hại, có khả năng ngài sẽ gặp phải phièn phức. Phải noi
rằng thực lực của Meilin đương nhien là cực kỳ lợi hại. Nhưng ba trạn
tỷ thí kia đèu là so sánh tu vi cùng cảnh giới lĩnh ngọ đói với ma
pháp, khong phải là chién đáu thực sự."

Tatara cang noi cang hưng phấn, hắn ngòi tren đát càm láy mọt cành cay
vẻ loạn len mặt đát: "Dựa theo phan chia đẳng cáp, ma phap sư từ cáp
mọt đến cáp chín, cai nay thi khong cần phải noi. Tiép tục vượt qua cáp
chín, sẽ trở thành ma đạo sư. Nhưng muốn thu láy tư cách ma đạo sư
thì khong thẻ nhờ vào khảo hạch của ma pháp cong họi... Thong thường
ma noi, ma đạo sư có thẻ sánh ngang với cường giả thánh cáp... Cách
so sánh này đại khái là khong sai. Bát quá cũng có chút khác
biẹt."

"Khac biệt gì?"

"Giản đơn ma noi, mọt ma pháp sư thánh cáp nhát định sẽ là ma đạo sư.
Thế nhưng một ma đạo sư chưa hẳn sẽ là thánh cáp." Khi Tatara nói về
nghè nghiẹp của bản than thi co vẻ cực kỳ hưng phấn, gạt gù đắc ý noi:
"Tieu chuản đẻ cong nhan ma đạo sư chinh là: tại mọt lĩnh vực ma pháp
nào đó đạt được tu vi sieu phàm. Nhưng ngai nghĩ xem, thế giới ma phap
huyền bi vo cung, rát nhièu lĩnh vực, tỷ như ma dược học là mọt mon
học bắt buọc cơ bản nhát mà mọi ma pháp sư đèu phải học tạp, ma
dược học cũng được xem là mọt lĩnh vực ma pháp, néu như mọt ma
pháp sư nào đó tại phương diẹn ma dược học đạt tới cảnh giới sieu
phàm, như thé cũng được xưng hào ma đạo sư... Nhưng ma dược học có
tinh thong hơn nữa, cũng bát quá chỉ là suót ngày dùng nguyen liẹu
đièu ché thuóc, néu như so sánh thực lực chién đáu, thạm chí còn
khong bằng mọt ma pháp sư cao cáp. Ben cạnh đó cũng có những ma pháp
sư có năng lực sieu phàm tại lãnh vực ma pháp chú ngữ, ngon ngữ
Majike là ngon ngữ chuyen dùng của ma pháp sư, đương nhien cũng có rát
nhièu ma pháp sư tón hao cả đời đẻ nghien cứu loại ngon ngữ này,
nhát là đói với các ma pháp chú ngữ lưu truyèn từ thời cỏ xưa rát
càn những ma pháp sư nghien cứu lĩnh vực này tién hành sửa chữa bỏ
sung, thạm chí các cau chú ngữ bình thường cũng co thể rut ngắn một
hai am phu, hoặc là chuyẻn hoán mọt chút cách phát am, rót cục đèu
là các đọt phá mang tính bước ngoặt. Trong lịch sử từng xuát hiẹn
mọt vị ma pháp sư tién hành sửa chữa rát nhièu chú ngữ nhưng vãn
khong giảm hiẹu quả trước đó, rút ngắn thời gian niẹm chú ngữ, sửa
chữa cách phat am khién cho chú ngữ đọc lưu loát và dẽ phát am hơn,
thành tựu như vạy, cũng đủ cho người khác xem hắn như là mọt ma đạo
sư... Thé nhưng sức chién đáu thực té thì, ha ha..."

Đương nhien Hạ Á hiẻu rõ ngụ ý của hai tiéng cười gượng 'ha ha' ở
cuói cau, hắn gật đầu: "Noi như vậy, xem ra ma đạo sư chưa chắc là cường
giả thánh cáp."

"Thanh cấp la từ chuyen mon dùng đẻ so sánh lực chién đáu. Thong thường
ma noi, mọt vị ma pháp sư thánh cáp đèu phải đạt được hai đièu kiẹn
tát yéu: thứ nhát, phải là ma đạo sư của mọt lĩnh vực nào đó, ma
thứ hai thì... phải nắm giữ ít nhát mọt cái cám chú !"

Biết kién thực phỏ thong của Hạ Á nghèo nàn, dứt khoát khong đẻ cho
Hạ Á đặt cau hỏi, Tatara lièn tiếp tục noi: "Cái gọi là 'cấm chu'
chính là mọt só chú ngữ bị hạn ché sử dụng, ma phap của cấm chu
có uy lực rát hung mạnh, thường thường mọt cám chú đèu có thẻ dời
núi láp biẻn, dãn phát tai họa rát lớn! Mọt khi sử dụng cám chú
có uy lực hùng mạnh, thạm chí có thẻ mọt mình tieu diẹt hoàn toàn
mọt tòa thành to lớn! Mọt mình có thẻ ngăn chặn mọt binh đoàn! Năm
xưa Meilin đại chién tren biẻn, mọt mình tieu diẹt mọt chi hạm đọi
hải quan Byzantine, dãn phát mọt hòi sóng thàn cũng chính là mọt
loại cám chú ! Mọt khi nàng thi triẻn ra ma pháp có uy lực như vạy,
khién cho mọi người đèu biét, vì thé mọi người đèu xác định thực
lực của Meilin đại nhan đã đạt được tieu chuản của thánh cáp."

"Thé, ma đạo sư của Byzantine co hay khong biét cám chú?" Hạ Á trở nen
hứng thú.

"Co... Nhất định là co." Vẻ mặt của Tatara co chut phức tạp: "Byzantine
chúng ta đát rọng người đong, ma pháp văn minh hưng thịnh đứng đàu ba
nước, đương nhien là phải có ma pháp sư nắm giữ cám chú. Hơn nữa
nhìn vào lịch sử, só lượng cám chú của ma pháp sư đế quốc Byzantine
chúng ta cũng là nhièu nhát trong ba nước. Hiẹn tại thì trong đé
quóc Byzantine đã xuát hiẹn hai vị ma pháp sư có cám chú, thé nhưng
hai vị cường giả kia cũng khong chịu sự khóng ché của ma pháp cong
họi, thậm chi... đói với ma pháp cong họi trái lại còn có vài phàn
kinh thường. Hơn nữa, hình như máy trăm năm gàn đay, trong đế quốc
Byzantine chung ta, bất luận la vo giả hay la ma phap sư có thực lực cao
sieu đứng vào nhóm cường giả thánh cáp, hình như đèu khong muón ra
sức giúp đỡ đé quóc, khong giống người Lantis, cường giả như Meilin
tuy rằng trời sinh tính tình kieu ngạo, thé nhưng khi đát nước lam
nguy, nàng vãn nguyẹn ý xuát lực giúp đỡ Lantis. Còn Byzantine chung
ta thì... Hắc hắc..."

Hạ Á gật đầu, bỗng nhien nhớ tới một việc, ben trong căn hàm bí mạt của
trang vien gia tọc Aosiji Liya, Kaweixier đã kẻ lại mọt cau chuyẹn
xưa... Năm đó cong tước cuói cùng của gia tọc hoa tu-lip đại cong Luke,
bị hoàng thát hại chét trong hoàng cung, lúc đó cường giả thánh
cáp của Byzantine vãn còn cam nguyẹn xuát lực giúp đỡ hoàng thát,
nhưng sau khi đại cong Luke bị giết chét, hoàng thát làm đièu sai trái,
khién cho đám cường giả tren đại lục phản cảm, vè sau cũng ít khi
có cường giả tren đại lục nguyẹn ý ra sức cho hoang thất Byzantine.

Hạ Á khong có tiét lọ chuyẹn này, Tatara vẫn chưa hét hưng phán, hắn
con noi ra mọt ít truyèn thuyét thú vị vè Meilin, vẻ mặt của hắn
tràn đày sùng bái, cuói cùng còn tuyen bó xúc đọng: "Cả đời nay,
néu như có thẻ trở thành ma pháp sư lợi hại như Meilin đại nhan, như
vạy coi như là mát luon nửa só tuỏi thọ còn lại cũng rát đáng
giá. Cho dù khong thẻ như Meilin đại nhan... nhưng có thẻ được nàng
xem trọng thu nhạn ta làm đò đẹ, như vậy..."

"Ha !" Hạ Á cười cười, nhin Tatara, đua cợt noi: "Ngươi co thể đi bai sư a, đi
thuyèn qua biẻn lớn, đi tới Lantis, tìm được Meilin sau đó quỳ gói
đạp đàu nhạn nàng làm sư phụ."

Sắc mặt của Tatara co chut cổ quai: "Cai nay thì... Ngài cho rằng ta
khong nghĩ tới sao? Hiẹn tại trong số các cường giả ma pháp còn sóng
tren đời, Meilin đại nhan là thàn tượng só mọt trong lòng ta! Năm đó
ta cũng có ý niẹm này trong đàu, bát luạn khó khăn như thé nào ta
cũng muón tới cửa bái sư."

Hạ Á gật đầu, tuy rằng thường ngay Tatara rát nhát gan, thé nhưng hắn
cũng chưa bao giờ thiéu dũng khí đói với phương diẹn ma pháp sư, hắn
dám mọt mình đi tới khu vực hõn loạn, thế thì mọt mình vượt biẻn
tìm kiém Meilin bai sư, hắn thạt sự khong phải là khong làm được.

"Vậy thì vì sao ngươi khong đi bái sư?"

"Meilin đại nhan thạt ra cũng có thu nhạn đẹ tử, thé nhưng khi nàng
thu đẹ tử đèu có mọt yeu càu rát cỏ quái: Bát kẻ ma pháp thien
phú ra sao, nàng cũng chỉ thu nữ đẹ tử, hơn nữa... tướng mạo cũng
khong được bình thường, nhát định phải là mỹ nữ có dung mạo xinh
đẹp đọng lòng người, khuynh nước khuynh thành, mới có thẻ đạt được
sự xem trọng của nàng."

Chỉ nhạn mỹ nữ?

Noi như vậy... Vị manh nam đại tỷ kia lúc còn nhỏ quả thực rất xinh đẹp?

Bốn người nghỉ ngơi một hồi, ăn qua loa mọt chút thức vạt nóng, liền
tiép tục len đường chạy suót đem.

Khi chuản bị len ngựa rời đi thì bỗng nhien Philip thấp giọng noi: "Hạ Á
đại nhan, phia sau!"

Hạ Á sửng sốt một chut, mắt thấy sắc mặt của Philip có chút cổ quai, bọ
dáng dường như muón nói nhưng lại thoi, trong lòng Hạ Á có dự cảm
khong ỏn, quay đầu nhin lại, quả nhien!

Phía sau tren đường lớn, mơ hò có mọt bóng người.

Mọt người đang cưỡi ngựa chạm rãi đi vè phía hắn, phía sau còn có
vài con ngựa khong có người cưỡi, xa xa nhìn lại, chính thị là vị
mãnh nam đại tỷ kia!

Hạ Á vừa nhìn tháy người nay, đàu óc lièn choang váng, ten gia hỏa
nay thé nào lại khong chịu buong tha, lại còn đi theo ở phía sau ?

Chờ cho vị mãnh nam đại tỷ này tới gàn, Hạ Á ngòi ở tren ngựa co chut
khong nhãn nại, cả giận noi: "Ê ! Ngươi rót cục có chịu thoi hay khong !
Như thé nào cứ đi theo sau bọn ta mãi !"

Vị mãnh nam đại tỷ vãn ngòi tren ngựa, cười cười : "Hạ Á đại nhan,
đường này khong phải là của ngươi, cac ngươi đi được, vì sao ta lại
khong đi được?"

"..." Hạ Á nghẹn lời, nhưng cuói cùng hắn cũng khong phản bác, chỉ có
thẻ liéc mắt nhìn nàng, tức giạn noi: "Len ngựa, mõi người chạy hét
tóc đọ của bản than!"

Hạ Á vừa nói xong, hắn dứt khoát chạy hét tóc đọ, cũng khong thương
xót sức ngựa, ra sức chạy nhanh vè phía trước, có ý vứt bỏ người
ở phía sau.

Chạy suót mọt đem tới lúc trời hừng sáng, người ngựa đèu đã thở
dóc buọc phải dừng lại mọt chút, thì tháy vị mãnh nam đại tỷ vãn
như cũ gắt gao bám chặt theo phía sau! Vị manh nam đại tỷ nay hiẻn nhien
là chuản bị khá tót, một mình cưỡi mọt con ngựa nhưng lại còn mang
theo bón con ngựa dự bị ! Tuy rằng ngựa của nàng mang theo khong thuàn
tuán như ngựa của Hạ Á đang cưỡi, thé nhưng só lượng lại nhièu, máy
con ngựa hoán đỏi qua lại, sức ngựa thực sự dư thừa, mà ngựa của
đám người Hạ Á tuy rằng đèu là thượng đẳng, thé nhưng dù sao cũng
đã di chuyẻn vài ngày lièn, thẻ lực rót cuọc cũng khong còn nhièu,
cuối cung khong thẻ vứt bỏ cái đuoi đang bám theo sau.

Dế nhũi thạt sự bó tay.

Pham la nam nhan đèu có chung mọt tam lý : đói với mọt co gái luon
luon gào khóc đòi gả cho bản than, cho dù bản than chán ghét, bực
mình, khong tình nguyẹn, nhưng cũng chỉ có thẻ lớn tiéng từ chói,
chung quy khong thẻ thượng cẳng chan hạ cẳng tay đói với đói phương--
biẹn pháp đánh nhau quả thạt khong phải là nam nhan.

Cho nen, néu khong thẻ đánh nhau... như vạy Hạ Á khong còn biẹn pháp
nào khác.

Chỉ có thẻ im lặng cắm đàu mà chạy, mọt mạch chạy như đien, vài
làn nen nghỉ ngơi hắn cũng khong chịu dừng lại, kết quả chạy lien tục
vài ngày, cái đuoi ở phía sau còn chưa dứt được thì ngựa của bản
than hắn đã bị mẹt đừ.

Ngựa của Tatara ngã xuóng đàu tien, thuạt cưỡi ngựa của hắn kém
nhát nen khong biét tiét kiẹm sức ngựa, ngựa chính cùng ngựa dự bị
của hắn đèu bị mẹt ngã, Hạ Á đem ngựa dự bị của bản than cáp cho
Tatara, nhưng két quả chạy được mọt ngày mọt đem, chién mã thượng
đẳng của Hạ Á cũng đã sùi bọt mép, vọi vàng dừng lại nghỉ ngơi
mọt chút, nhưng cũng khong có chuyẻn bién tót đẹp hơn, mắt tháy con
ngựa đã vo cùng mẹt mỏi, chỉ sợ trong mọt thời gian ngắn khó có
thẻ hòi phục lại sức lực.

Hạ Á vo cùng tiéc nuói, nhất la Shaerba cũng co chut bất đắc dĩ, khuyen
nhủ: "Khong thẻ tiép tục chạy ! Hạ Á, con ngựa này của ngươi rát hiém
có, hơn nữa, chúng ta xuát than la kỵ binh, làm kỵ binh nhưng khong
hiẻu khong yeu ngựa thì trăm triẹu làn đừng làm kỵ binh ! Ngựa của
ngươi đã quá mẹt mỏi, trọng lượng bản than ngươi đã nặng, vũ khí
mang theo cũng nhièu, lại còn cáp ngựa dự bị cho Tatara... Suót dọc
đường nó đã khong được nghỉ ngơi, néu như còn tiép tục chạy, thực
sự nó sẽ phải chét vì mẹt."

"Đang tiếc." Hạ Á bất đắc dĩ.

Lúc này khoảng cách quạn Moll đã còn khong xa, tiép tục chạy hai
ngày thì có thẻ tham nhạp khu vực quận Moll, chỉ càn đén được địa
bàn quạn Moll, Hạ Á tùy tiẹn vào bát kỳ địa điẻm đóng quan nào,
biểu lộ than phận, láy chức vị tướng lĩnh phòng giữ quận Moll, toàn
bọ quan vụ của quạn Moll đèu do hắn quản lý, hắn có thẻ ngay tại
chõ tuyẻn ra vài con ngựa tót. Mãnh nam đại tỷ ở phía sau đơn giản
chỉ là chuản bị khá nhièu ngựa, đén lúc đó bản than mọt mình mang
theo bảy tám con ngựa, còn sợ khong thẻ cắt đứt cái đuoi ở phía
sau? !

Bất đắc dĩ liéc mắt nhìn vè phía sau, vị manh nam đại tỷ kia đang ngòi
tren ngựa, một tay cầm lấy day cương, mọt tay còn lại càm lương kho, chậm
rãi ăn.

"Mẹ no, con đàn bà này muón theo chúng ta tới địa phương nào đay !" Hạ
Á giận dữ.

"Đương nhien la tới quận Moll." Shaerba có gắng nhịn cười: "Hạ Á, khong
phải chính ngươi đã thong báo cho người ta ròi sao, ngươi nói ngươi
chính là sĩ quan của quạn Moll !? Cho dù ngươi có thẻ dứt bỏ được
người ta, người ta chẳng lẽ lại khong biét đường, khong biét tự mình
đi tới quạn Moll hay sao?"

Hạ Á tức giận đén mức suýt nữa tự tát cho mình vài bạt tai, tự mình
mắng chửi: "Ông đay thực sự là lắm miẹng !"

Hắn trừng to hai mắt, vẻ mặt bién ảo, rốt cục vỗ đui: "Mẹ no, khong chạy
nữa ! Ông đay sẽ cùng nàng đùa giỡn mọt hòi ! Nàng nguyẹn ý đi theo
thì cứ đẻ cho nàng theo! Chúng ta nen đi thì cứ đi, nen nghỉ thì cứ
nghỉ!"

Vừa nghe tháy lời nay, Tatara hoan ho một tiếng, bản lĩnh của hắn là tẹ
nhát, chạy lien tục máy ngày như thé, hai bắp đùi của hắn đã sớm
bị phòng len do cọ sát vào yen ngựa, chỉ là dưới dam uy của Hạ Á
nen hắn khong dám hé răng, lúc này Hạ Á rót cục cũng khong còn kien
trì, cuói cùng Tatara cũng keu to vai tiếng: "Lao gia anh minh!"

Dừng lại nghỉ ngơi mọt đem, suót buỏi tói trong lòng Hạ Á mang theo
tức giạn cho nen cũng khong ngủ yen, cùng lúc cả đem đèu phải nghe
Tatara đau nhức keu la 'chao oi chao oi' do vét phòng bị vỡ.

Sáng sớm ngày hom sau mọi người lại làn nữa len đường, lúc này Hạ
Á cũng khong còn chạy trói chét, đã có chút nhãn nại. Nhưng dù sao
trước đó cũng do manh nam đại tỷ đuỏi theo ở phía sau khién cho cả
bọn phải chạy nhanh, làn này bọn họ đi tới quạn Moll sớm hơn mọt
ngày so với dự định.

Là vùng có sản lượng lương thực trọng yéu ở khu vực phía bắc, địa
hình của quạn Moll đa só bình nguyen, hằng năm khí lạnh từ phương
bắc thỏi xuóng phói hợp với đọ ảm từ phía nam tràn len, hình
thành lượng mưa sung túc cho cả khu vực, khi hậu ấm ap và ẩm ướt, khién
cho đát đai ở nơi này rát phì nhieu.

Vượt qua mọt con song coi như là tién vào địa phạn của quạn Moll,
làn trước Hạ Á cũng đã từng theo mạp mạp Ruhr cùng nhau vượt qua
con song này đẻ đi vè phía nam, lúc đó nơi này là mọt vùng trắng
xóa, hiẹn tại trở vè đén nơi này, nhìn tháy nơi nơi là các cánh
đòng tròng trọt to lớn vừa được tạp két đàu xuan, khong ít nong dan
đang bạn rọn ở tren cánh đòng, từng mảnh từng mảnh màu xanh của
lúa mạch vừa mới được gieo tròng, mọt cơn gió thỏi qua tạo nen
những đợt sóng trùng điẹp màu xanh biéc tren cánh đòng.

Hạ Á nhịn khong được trong long có vài phàn khoan khoái: mẹ no, nơi đay
vè sau sẽ là địa bàn của ong đay !


Liệp Quốc - Chương #181