Đêm Ngủ Trên Cánh Đồng Bát Ngát Một Màu...


Người đăng: Boss

Bien: A La

Kẻ đang thương hoảng sợ, ngay lập tức co người lại thanh một khối, nao nung
nhin khối nham thạch mau đỏ.

Hạ Á bước nhanh hơn, bọn họ mau chong đi qua khối nham thạch, kẻ đang thương
rốt cục cũng thấy ro được bộ dang của địa tinh.

Nhin tướng mạo ma noi, bọn người kia thật sự hổ thẹn với cai ac danh vốn lam
cho người ta co chut sợ hai ở tren Da Hỏa Nguyen. Thậm chi, nhin liếc qua lần
đầu, bộ dang những ga địa tinh nay co chut buồn cười.

Cơ thể tựa như sau cơn mưa mua hạ, trong một cai ao co một con ếch lan da mau
xanh biếc, tai nhọn nhọn nho ra như tai lừa, cai mũi to lớn trang kiện như một
củ ca rốt tho ra từ tren mặt, bọn chung, co hoặc khong co chom rau, đầu cực
lớn, than hinh lại gầy go kem xa phia tren. Phần than bọn chung nhin bất qua
chỉ cao khoảng một trăm ba mươi phan, tỉ lệ giữa cai đầu với voc người hiển
nhien rất khong phối hợp. Mấy ten nhỏ nay sợ hai rụt re trốn ở phia sau đống
nham thạch, miệng đầy răng nanh nhỏ ma ben nhọn, dung một loại anh mắt xa lạ
ma cổ quai nhin chằm chằm Hạ Á cung với kẻ đang thương.

Hơn nữa, lam cho kẻ đang thương cảm giac được sự mới mẻ chinh la, hai tay của
địa tinh rất dai, long thong xuống dưới vượt qua đầu gối bọn chung.

Lần đầu tận mắt chứng kiến địa tinh, trước tien ngươi rất kho sinh ra cảm giac
sợ hai gi đối với chung, chung no nhin qua rất nhỏ gầy, ma nhin bọn chung co
vẻ vo cung bẩn thỉu.

Đung vậy, những ten địa tinh nay quả thực so với mấy ten khất cai con mạt rệp
hơn, trong một vai ten nấp ở đằng sau nham thạch, chỉ co một ten la tren người
coi như mặc đầy đủ quần ao, ma cai gọi la quần ao đo bất qua cũng chỉ la một
kiện bao vải rach nat (cũng khong biết la no lấy được từ đau), tren cai bao
vải bị chọc ba lỗ thủng, để đầu cung với hai tay co thể vươn ra được ben
ngoai.

Ma con co một ten trong tay mang theo vũ khi, la một cai xương cốt chi sau của
một động vật to lớn nao đo, tren xương cốt vi muốn tăng mạnh lực sat thương ma
được buộc them một tảng đa sắc nhọn. Ma tren người hắn con co một it đồ đạc
linh tinh gi đo, chắc được đinh thanh một bộ "ao giap".

Trời ạ, đay la cai loại ao giap gi! Nhin xem tai liệu tạo thanh cai ao giap
kia a: Hai tấm đồng hỏng, một đống vỏ cay, con co vai mẩu gỗ nat, hơn nữa lộ
ra một loại day tựa như day thừng gi đo.

Kẻ đang thương nhin trong chốc lat, co chut hoai nghi: "Bọn người kia chinh la
địa tinh?"

"Đung vậy." Hạ Á gật đầu.

"Nhưng ma, chung no nhin qua cũng khong đang sợ giống như trong truyền
thuyết." Kẻ đang thương co chut khong minh bạch.

Hạ Á cười cười: "Địa tinh cũng co phan chia cường đại cung với yếu ớt. Những
ten ngươi nhin thấy đay la thuộc loại lang thang khong co bộ lạc. Nguy hiểm
thực sự chinh la những bộ lạc địa tinh. Đừng nhin than thể địa tinh nhỏ yếu ma
khinh thường, nếu ngươi gặp mấy trăm ten gia hỏa như vậy, hơn nữa con vao luc
bọn chung bị đoi bụng vai ngay... Ngươi sẽ biết sự lợi hại của chung."

Đung la, sau khi khe Hạ Á noi như thế, kẻ đang thương mới nhin ra, anh mắt mấy
ten nay rất giống một dế sinh tồn nơi da ngoại, co một chut nao nung, co một
chut khiếp đảm, nhưng la cũng co ẩn tang một chut hung ac cung với địch ý.

Hạ Á cũng khong để ý tới mấy ten gia hỏa bẩn thịu đang đi theo minh, vẫn như
cũ hướng về phia trước đi nhanh. Đến luc mấy ten kia tiến lại hơi sat, Hạ Á
mới dừng bước, nhặt một tảng đa len, vừa lớn tiếng đe dọa một vừa nem vao bọn
chung - mỗi khi như vậy, bọn địa tinh kia liền giải tan.

Tới luc sắc trời hơi hơi sẩm tối, kẻ đang thương phat hiện khong thấy đam địa
tinh lưu lạc kia đau nữa.

Bọn họ ở tren canh đồng bat ngat phat hiện một bộ khung xương thật lớn, đại
khai la thuộc loại động vật to lớn nao đo, chỉ co điều rốt cuộc la trau rừng
hay la lạc đa hoặc la một loại gi khac, thi kẻ đang thương nhin khong ra được.

Bộ xương trắng to lớn nay được đặt tren mặt đất, từng cai xương sướng thật lớn
được sắp hang thật can xứng, ma cai lam cho người ta phải sợ hai keu than
chinh la, ở tren khung xương khong co một chut da thịt động vật nao... Hiển
nhien đay khong phải la kết quả tự nhien ma co, ma la co người đem da thịt no
hoan toan loại bỏ, hơn nữa loại bỏ vo cung sạch sẽ.

Luc đến gần, kẻ đang thương mới thấy được tren khung xương co chi chit những
vết răng nanh.

"Hiển nhien những cai nay chỉ co địa tinh mới lam được, đem thịt cạo đi sạch
sẽ như vậy." Hạ Á tuy tay rut len một cai xương cốt, cầm ở trong tay, suy nghĩ
rồi noi: "Xem ra thời gian chết đi khong qua mười ngay, xương cốt con hơi
cứng, hơi nước con khong co hoan toan biến mất."

"Vi sao ta cảm giac được ngươi rất hiểu biết mấy cai thứ nay nhỉ?" Kẻ đang
thương co chut khả nghi nhin nhin Hạ Á.

Hạ Á khong trả lời vấn đề nay, ma la trực tiếp lấy ra cai tấm da soi của Thị
Huyết Cuồng Lang, nem len tren khung xương, lập tức tạo thanh hinh một con
thuyền co mui.

"Đem nay chung ta ngủ ở trong nay." Hạ Á lam quyết định.

Bữa tối la thịt lang nướng - con Thị Huyết Cuồng Lang kia con một chut thịt.
Tuy rằng thịt lang co chut cứng rắn kho cắn, bất qua kẻ đang thương vẫn kien
cường chịu đựng.

Bởi vi hắn căn bản khong thể oan giận lang thịt kho ăn, toan bộ buổi tối, hắn
ngồi ben cạnh đống lửa ma cắn thịt lang, lại ro rang cảm giac được chung quanh
canh đồng bat ngat nay, khong biết co bao nhieu anh mắt vụng trộm nhin minh
chằm chằm, trong anh mắt mơ ước nay con mang theo một chut tham lam, mang theo
đoi khat, mang theo hung ac, mang theo cả khiếp đảm.

Thậm chi, hắn tựa như nghe được am thanh nuốt nước miếng "ừng ực ừng ực". Thậm
chi trong đo con co một it am thanh cạc cạc hỗn loạn, những am thanh nay đều
lam cho kẻ đang thương co chut sởn toc gay.

"Chung no... Chung no ở ngay gần chung ta." Kẻ đang thương co tam nhắc nhở ten
dế nhũi co bộ dang thong dong nay, tinh cảnh giac của ten dế nhũi nay kem đến
muốn chết a.

"Ta biết." Hạ Á om đầu nằm ở tren đống xương cốt, hắn nhắm mắt lại, hưởng thụ
ngọn lửa ấm ap: "Ben trai một, ben phải hai, trước sau co một, xa xa con co
một chut động tĩnh..."

Noi tới đay, hắn xoay người lại, đối mặt kẻ đang thương: "Yen tam đi, chung no
sẽ tạm thời khong dam đến treu chọc chung ta đau. Địa tinh đều nhat gan, chung
no la một loại sinh vật bầy đan, phải đến khi chung đạt được một số lượng nhất
định, chung mới co dũng khi. Tieu chuẩn của địa tinh la, đối pho với hai vo sĩ
nhan loại, phải co hơn hai mươi vo sĩ địa tinh mới co thể lấy được thắng lợi
mang tinh ap đảo. Ma đầu oc địa tinh cũng khong tinh la thong minh, tieu chuẩn
phan đoan của chung cũng rất đơn giản, co vũ khi chinh la vo sĩ, khong vũ khi
la binh dan. Ma thực may mắn chinh la, ngươi mặc bi giap, ta cầm bua, cho nen
bọn người kia mới nghĩ rằng chung ta la vo sĩ. Cho nen, chung no nhất định sẽ
chờ số lượng tụ tập chừng tren hai mươi rồi mới tiến hanh cong kich."

"Lam sao như vậy được." Kẻ đang thương khong tin: "Nếu đối pho hai nhan loại
vo sĩ con muốn chờ lau như vậy, vi sao ta con nghe noi rất nhiều thương đội
cũng lọt vao sự tập kich của địa tinh?"

"Đo la tung tin vịt." Hạ Á rất khinh thường: "Ở tren Da Hỏa Nguyen, lời đồn
luon luon đều la thứ xuất hiện nhiều nhất. Kỳ thật địa tinh cũng khong co đang
sợ như những gi ngươi tưởng tượng... Tuy rằng chung no cũng thực sự đang ghet,
nhưng la it ra cũng khong co đang sợ như trong truyền thuyết kia. Con về
truyền thuyết đang sợ của địa tinh, đại đa số đều la do nhan loại theu dệt ra.
Nhất la, theo ta được biết, rất nhiều truyền thuyết đang sợ tren Da Hỏa
Nguyen, đều do một it thương đoan lớn tung ra. Như vậy, tất cả mọi người đều
sợ hai nguy hiểm ở Da Hỏa Nguyen, tất cả mọi người đều khong dam đi đường nay,
chỉ co chinh bọn họ mới dam tổ chức thương đội mậu dịch! tối được hoan nghenh
gi! Hừ..."

"Nhưng ma... Ta nghe noi những địa tinh nay sẽ bắt lấy người, sau đo ăn thịt
họ, đem xương cốt mai thanh phấn, đem da long dệt thanh thảm, con co đem thịt
mỡ nấu thanh dầu..." Hai ham răng của kẻ đang thương va vao nhau keu cồm cộp.

"Cai nay co thể la sự thật, du sao đối với chung no ma noi, nhan loại la dị
tộc. Ma nhan loại chung ta chẳng phải cũng đối với trau, de cũng thế sao? Co
cai gi ngạc nhien." Hạ Á ngap một cai: "Nhưng sự thật la, kỳ thật địa tinh rất
it tập kich đội ngũ co nhan vien vo trang. Tren Da Hỏa Nguyen người chết trong
tay địa tinh khong it, nhưng đại đa số đều la loại to gan lớn mật, om tam lý
may mắn, một long muốn đại phat tai, những tiểu thương đội bi qua hoa liều
mang theo hang hoa xuyen qua Da Hỏa Nguyen, những thương đội nay khong co tiền
mướn dong binh bảo hộ, kết quả la một khi gặp địa tinh, tự nhien cũng co kết
cục khong hay ho."

"Ma ngươi noi địa tinh ngay cả tập kich với hai người chung ta con phải chờ
lau như vậy..."

"Ta noi la rất giống 'vo sĩ', cai ten ngu ngốc nha ngươi." Hạ Á lắc đầu: "Địa
tinh tập kich nhan loại binh dan thi rất lớn mật. Nhưng bay giờ chung no lại
xem chung ta như vo sĩ nhan loại! Minh bạch chưa? Chung ta mang theo vũ khi,
chung no tưởng rằng chung ta la mạo hiểm hoặc la một nhom dong binh. Tren Da
Hỏa Nguyen, địa tinh nếm qua khong it loại cao thủ mạo hiểm, cho nen chung no
đa học được cach cẩn thận. Nếu chung ta khong mang theo vũ khi, chung no đa
sớm lao len một lượt!"

"Nhưng ma..."

"Yen tam đi, nơi nay chỉ la ben ngoai địa ban của địa tinh, chung quanh khong
co bộ lạc nao lớn, cho nen muốn tập hợp hai mươi địa tinh chiến sĩ để đối pho
chung ta, e rằng con rất lau. Mấy ten địa tinh lưu lạc nay khong dam chọc vao
chung ta đau, ngươi cứ an tam ma ngủ... Ở nơi nay hiểu biết của ta so với
ngươi hơn nhiều lắm, ngươi cứ yen tam đi, cho du như thế nao, ta cũng sẽ khong
lấy mệnh của minh ra đua giỡn." Hạ Á trở minh.

"..." Kẻ đang thương nằm một lat, tren canh đồng bat ngat, gio lạnh vẫn mang
đến một chut thanh am đang sợ như cũ lam cho nang trong long sợ hai, nhịn
trong chốc lat, đung la vẫn con nhịn khong được: "Ta... Ta co thể dựa vao
ngươi một chut được khong, nơi nay con la co chut lạnh."

Hạ Á khong trả lời, kẻ đang thương đợi một lat, rốt cục cũng chủ động tiến
len, tựa vao ben người Hạ Á nằm xuống. Tren người ten dế nhũi nay vẫn một cỗ
mui đất bun hoi ham, nhưng la cảm giac nong hừng hực, tựa như giup cho kẻ đang
thương trong long kien định hẳn len.

Đương nhien, quan trọng hơn chinh la, cach nhin thẩm mỹ biến thai của hắn, lam
cho kẻ đang thương cũng khong cần lo lắng sẽ bị ten dế nhũi nay phi lễ minh.


Liệp Quốc - Chương #18