Ta Là Mỹ Nữ !


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Trong só những người cả đời Hạ Á từng tháy qua, khong có người nào
hùng tráng như người đang đứng trước mặt, khong có người nào uy mãnh
như người đứng trước mặt, cũng khong có người nào, con mẹ nó, khong
gióng nữ nhan như người đang đứng trước mặt!

Được rồi ! Tieu chuản thảm mỹ của Hạ Á mặc dù có chút rói tung rói
mù, thé nhưng cho dù lúc trước lão gia hỏa có ý dãn dắt hắn đi
nhằm đường, cũng chỉ nói nữ nhan tráng kiẹn chan tay tho to mới có
thẻ làm viẹc nặng, mong to ngực bự mới có thẻ sinh nhièu con-- thé
nhưng người trước mặt... quả thực đã sieu thoát cảnh giới loài
người, tién nhạp vào cảnh giới loai "thú" !

Vị "manh nam đại tỷ" này mở to tròng mắt như mắt éch nhìn vè phía Hạ
Á, khuon mặt hiẹn ra mọt tia giạn dữ, bõng nhien rít len mọt tiéng,
am thanh nọ gióng như là sét đánh ngang tai! Tiéng gàm giạn dữ nọ
chấn cho hai tai Hạ Á te dại, chợt nghe tháy vị "mãnh nam đại tỷ" 'khí
thon sơn hà' thịnh nọ quát lớn: "Con chó lai này từ đau xuát hiẹn
dám ngăn cản bỏn tiẻu thư rước chòng ! !"

Hạ Á hit sau vai cai, rốt cục mới xua tan khí thé của đói phương, sau đó
tỉ mỉ nhìn từ tren xuóng dưới vị mãnh nam này vài làn, cuói cùng
am thầm thở dai: thảo nào ong chủ khách sạn vừa nghe tháy có người
tới rước con, lièn bi thảm như là cha mẹ hắn vừa mới chét-- đỏi lại
là người khác, có được mọt co con dau như thé này, cũng đã sớm
khóc khong ra nước mắt. Nghe nói con trai của ong chủ khách sạn, cả
ngày đèu nhót mình trong phòng mà khóc-- néu như đỏi lại là bỏn
đại gia ta đay, chỉ sợ cũng đã sớm ba chan bón cẳng chuòn gáp !

Vị "manh nam đại tỷ" kia nhin chằm chằm Hạ Á, mắt thấy Hạ Á khong len tiếng,
nang cũng đã minh bạch vài phàn, lièn cười lạnh noi: "Hừ, ngươi là dong
binh vừa được đám phé vạt kia thue bảo vẹ nơi này? Bọn họ bỏ ra bao
nhieu tièn đẻ mời ngươi ra mặt? Noi cho ngươi biét, muón giữ mạng thì
mau chóng quỳ gói đạp đàu trước mặt ta, sau đó thì cút sang mọt ben
! Hom nay là ngày thành hon của bỏn tiểu thư, ta cũng khong muốn giết
người, néu ngươi van càu xin tha vài cau, nói khong chừng lúc cử hành
hon lẽ, ta còn có thẻ cho ngươi mọt chén rượu mừng."

Hạ Á vừa nghe xong, vui vẻ nói: "Ta chính là đang ngăn cản viẹc này."
Hắn đứng len, cười noi: "Cưới hỏi thành than vón là hai ben phải tình
nguyẹn, mãnh nam... đại tỷ nhà ngươi lại mạnh mẽ bức hon, xem ra có
chút khong tháu tình đạt lý. Hom nay ta cũng khong muón nhièu lời vo
ích, sự tình vớ vản này, bỏn đại gia nhát định phải quản !"

Manh nam đại tỷ vừa nghe tháy thé, tròng mắt lại trương to them vài
phàn, giạn quá hóa cười, quát lớn mọt tiéng: "Tót ! Đay là tự
ngươi tìm cái chét !" Noi xong, nang het lớn một tiếng, giơ cao bàn tay to
lớn len: "Mang chùy của ta tới đay ! ! !"

Máy ten mã tặc ở ben cạnh cũng ngản người, sau đó có mọt ten sắc
mặt ngượng ngùng bước tới tháp giọng nói : "Thủ lĩnh, hom nay bọn ta
theo ngài tới đay làm lẽ thành hon, binh khí kia của ngài quá nặng,
cho nen bọn ta khong co mang theo."

Vị manh nam đại tỷ kia bất man 'hừ' một tiếng, vươn tay nhác ten mã tặc
này len, từ ben hong của hắn rút ra mọt thanh kiém, het lớn : "Tát cả
lui ra ! Hom nay bỏn tiẻu thư muón tháy máu sau đó mới kết hon!"

Noi xong, nàng chém ngang lưỡi kiém mọt cái, đi nhanh vè phía Hạ Á.
Hạ Á đang muón rút hỏa xoa thì Philip ở ben cạnh đã mỉm cười nói: "Đại
nhan cứ ngòi đáy, loại tiẻu tặc trong thon trán như thé này, cứ đẻ
cho ta giải quyét đi."

Vẻ mặt của Philip đày tự tin, hắn tuy rằng bị Hạ Á phế bỏ, thực lực bị
suy giảm rát nhièu, vón là võ sĩ cao cáp, lúc này đã khong thẻ
càm kiém trong tay, thé nhưng thực lực còn lại cũng đại khái đạt
được võ sĩ trung cáp. Thiét nghĩ mọt ten thủ lĩnh mã tặc ở địa
phương tham sơn cùng cóc như thé này làm gì có bản lĩnh cao cường?
Cung luc hiẹn tại Philip rốt cuộc cũng đi theo ben cạnh Hạ Á, đương nhien
cũng muón láy lòng vị đại gia này.

Lièn tháy Philip giơ kiém nghenh tiép, trường kiém của hắn tự nhien
bọc phát ra mọt đoàn đáu khí màu bạc, vẻ mặt của Philip đương nhien
là rát tự tin, mà vẻ mặt của vị mãnh nam đại tỷ lại khong hè quan
tam, bàn tay càm kiém cũng khong hè có chút kỹ xảo nào, 'vút' mọt
tiéng, lưỡi kiém mang theo mọt trạn cuòng phong bỏ xuóng!

Philip giơ kiếm len đỡ ! Chợt nghe mọt tiéng nỏ "ầm" vang len ! Thì tháy
mọt thanh trường kiém bị gãy làm hai đoạn trực tiếp bay len trời ! Mà
than mình của Philip gióng như là dièu đứt day, bay thẳng ra sau đụng
thẳng vào vách tường của khách sạn, sau đó xuyen qua bức tường mát
tích hình bóng !

Manh nam đại tỷ đứng yen tại chỏ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Á: "Chỉ
có mọt chút bản lĩnh như thé cũng đi nhièu chuyẹn ? Hừ !"

Hạ Á ngay ngẩn cả người!

Hắn đương nhien la biết thực lực hiẹn tại của Philip đã bị suy giảm
rát nhièu, thé nhưng tót xáu gì cũng có thực lực của võ sĩ trung
cáp a! Nhưng lại khong nghĩ tới Philip đói mặt với vị manh nam đại tỷ
này ngay cả mọt kiém cũng khong đỡ nỏi ? !

Nhin lại lõ thủng ở tren vách tường, gạch đá rớt xuóng xép thành
đóng, Philip đã nằm luon trong đó khong cách nào bò dạy.

Hạ Á cau mày mọt cái, rút hỏa xoa ra hét lớn: "Bổn đại gia vui đùa
cùng ngươi!"

Noi xong, hắn phóng người nhào tới, vị manh nam đại tỷ kia cười nhạt,
lièn giơ kiém bỏ xuóng, Hạ Á chém ngang hỏa xoa ngăn cản, nhất thời
mọt tiéng 'ong' vang len, hắn lièn cảm giác được bản than dường như
khong phải đang đói mặt với mọt con người, mà là mọt con quái thú--
khong, phải nói là mọt con ròng!

Láy khí lực cường hãn như Hạ Á, cũng bị chán cho cánh tay hoàn
toàn te dại, nhịn khong được phải thói lui vè phía sau hai bước, hỏa
xoa thiéu chút nữa cũng rơi khỏi tay ! Vị mãnh nam đại tỷ kia cũng
hừ mọt tiéng, ban tay nhát thời nhẹ bõng, dưới sắc bén của hỏa
xoa, thanh kiém trong tay nàng đã bị cắt làm hai nửa!

Hai người có quái lực làn đàu tien chạm trán nhau, tại phương diẹn
khi lực cũng khong phan chia cao tháp, hai người đèu lui vè sau hai
bước, nhưng Hạ Á lại chiém được vũ khí sắc bén, nen đã chặt đứt
kiém của đói phương.

"Phi ! Co chút bản lĩnh!" Ánh mắt của manh nam đại tỷ sang len, gắt gao
nhin chằm chằm Hạ Á: "Khí lực rát mạnh ! Trước tới giờ ta vãn chưa
từng tháy ai có khí lực mạnh hơn ta ! Có bản lĩnh thì khong càn vũ
khí, cùng ta đánh them mọt trạn !"

Hạ Á cũng chán đọng trong lòng, bị đói phương khieu khích, lòng tự
trọng của hắn lại trỏi dạy, láy nam đánh nữ mà lại khong thẻ
chiém thượng phong vè mặt khí lực cũng đã có chút khó chịu, lúc
này hắn càng khong muón dùng hỏa xoa đẻ giành thắng lợi, lièn đem
hỏa xoa cắm thẳng xuóng mặt đát, 'roẹt' mọt tiéng, nửa than hỏa xoa
đã cắm sau vào trong đát, đạp tay mọt cái lièn nói : "Tới đay !"

Hai người lại làn nữa vọt tới, nhát thời vặn bẻ nhau, phảng phát
như là đáu vạt, ngươi mọt quyèn ta mọt chưởng, tay khong đám đá lãn
nhau !

Khí lực của manh nam đại tỷ thực sự quá kinh người, láy than thẻ như
quái thú của Hạ Á cũng có chút chịu khong nỏi, bón tay của hai
người gắt gao quán vào nhau, trong lúc nhát thời hai người trở nen
giằng co. Ngươi đánh ra mọt quyèn, ta dung tay ngăn trở, ta tung ra mọt
chưởng, ngươi dùng quyèn ngăn đỡ. Đói mặt vài làn, Hạ Á lièn cảm giac
được hai tay mơ hò có chút đau, hai người tung quyèn ra cước, cả hai
đèu trúng khong ít đòn, đèu đau tới nhăn mặt !

( Gặp quỷ ! Than thẻ của ong đay đã được máu ròng cường hóa a! )

Hạ Á than thàm trong lòng, hai người đánh tới lúc này, khi lực ngang
nhau, bón tay vắt vào nhau, khong ai áp đảo được ai, trong lòng Hạ Á
có chút lo lắng, nhịn khong được lièn thi triẻn phi hồng sat khi, hai mắt
đỏ len, nhát thời mọt cỏ lực lượng từ trong cơ thẻ tỏa ra! Het lớn
một tiếng: "Nang len cho ta !"

Hai tay mang theo lực lượng khủng khiép, Hạ Á bõng nhien áp đảo manh
nam đại tỷ phải rơi vào thé hạ phong, khuon mặt của vị manh nam đại tỷ
kia thoáng đỏ len, ra sức chống cự, nhưng rót cục cũng khong thẻ chóng
cự được, lièn bị Hạ Á đè xuóng mặt đát, sau đo Hạ Á mọt tay nắm
láy canh tay đói phương, mọt tay nắm láy thắt lưng, nang nàng len cao,
sau đo thở ra mọt hơn, 'vèo' một tiếng thì đã ném nàng ra khỏi cửa
nẹn thẳng vào con ngựa màu đen của bản than nàng! Thương cảm cho con
ngựa nọ, đang đứng yen lành thì mọt bóng đen từ tren cao hạ xuóng,
'ràm' một tiếng, cả mình con ngựa lièn bị đè lún xuóng đát !

Mọt người mọt ngựa ngã lăn tren đát, vị manh nam đại tỷ kia chạt
vạt nửa ngày, mới miễn cưỡng ngồi dậy, lắc lắc đàu, trừng mắt nhìn Hạ
Á, khuon mặt mang theo mọt vẻ khong thẻ tin nỏi: "Ngươi ! Khí lực của
ngươi sao lại lớn như vạy?"

Máy ten thủ hạ mã tặc của nàng cũng bị hù cho mặt xám như đát,
anh mắt nhin vè phía Hạ Á tran đầy kinh nể.

Hạ Á thở hổn hển vài ngụm khẩu khi, hắn đang muón mở miẹng thì vị manh
nam đại tỷ đã lọ ra sắc mặt vui mừng hét len: "Đánh lại ! !"

Nang vung người nhảy dựng len, lại làn nữa nhào tới, lần nay Hạ Á
cũng khong còn khach khi, vạn chuyẻn lực lượng của phi hồng sat khi,
hơn nữa với sự tạp trung cao đọ tinh thàn lực, lièn cảm tháy đọng
tác của đói phương trở nen thong thả, khắp nơi đèu là sơ hở, tay nang
cước đạp, đơn giản đánh văng vị manh nam đại tỷ kia lien tục ba năm
làn!

Tới làn cuói cùng, vị manh nam đại tỷ kia bị Hạ Á ném thẳng ra ngoài,
ngòi tren mặt đát 'hừ hừ' mọt hòi lau, lúc đứng len cũng khong còn
đứng vững, rốt cục khong còn khí lực tiép tục đánh nhau, nhin Hạ Á
mọt chút, sau đó vươn tay chụp láy ten tùy tùng đang muón rút kiém
xong tới, nàng thấp giọng het lớn : "Tát cả lui vè sau cho ta !"

Nang lảo đảo đi tới phía trước vài bước, Hạ Á vọi vàng chuẩn bị sẵn
sang. Nhưng lúc này vị manh nam đại tỷ kia lại cười "sảng khoái" mọt
tiéng, lớn tiếng noi: "Ha ha ! Ngươi quả nhien là lợi hại ! Quả nhien la một
anh hung ! Ta chịu phục !" Ánh mắt của nàng chớp động, ben trong còn mang
theo mọt cỏ vui sướng khong nói nen lời.

Hạ Á tuy rằng chién thắng, thế nhưng cũng khong chịu nổi, khi nãy trong lúc
đáu quyèn hắn cũng đã trúng khong ít đòn, lúc này xương sườn có
chút đau nhức, hit vao vài hơi, trừng mắt het lớn : "Nếu ngươi đã phục,
hom nay có ta ở nơi này, thì chuyẹn ngươi bức hon nhát định sẽ khong
thành ! Mau chóng cút đi cho khuát mắt ! Sau này khong được quay lại
tìm kiém con trai của ong chủ khách sạn... còn nữa... đùa bỡn cũng
khong được!"

Sắc mặt của manh nam đại tỷ bõng nhien ngại ngung-- than thẻ to lớn của
nàng kèm theo biẻu tình như vạy, nhất thời khién cho Hạ Á cảm giac được
toc gay toàn bọ đèu dựng thẳng len, chợt nghe tháy vị manh nam đại tỷ
này ngượng ngung noi: "Hừ, ngươi nghĩ rằng ta coi trọng ten phé vạt con
trai của ong chủ khách sạn sao ! Đơn giản la... Đơn giản la... Ai ! Khong
muón cùng ngươi nói chuyẹn này ! Nếu như đã gặp ngươi, như vạy ta
cũng sẽ khong càn phải tiép tục láy ten phé vạt kia làm chòng !"

Noi xong, nàng xoay người hướng vè đám thủ hạ vung tay len : "Đi thoi !
Chúng ta quay vè !"

Đám thủ hạ mắt tháy Hạ Á lợi hại đén như vạy, ngay cả thủ lĩnh
mà thường ngày bọn họ đèu kính trọng như thàn linh cũng khong phải
là đói thủ, còn đau dám bước tới sinh sự ? Vọi vàng tuan lẹnh len
ngựa, tát nhien cũng có người nhanh chóng mang một con ngựa khác tới
cho manh nam đại tỷ.

Hạ Á đứng ở trước cửa, ngẩng đầu ưỡn ngực, trừng mắt nhìn theo đám người
kia rời đi, nhưng mới đi được vài bước, vị manh nam đại tỷ kia bỗng nhien
quay đầu lại, ngòi ở tren ngựa, vẻ mặt có chút đỏ len: "Ten kia ! Ê !
Ta nói ngươi đáy ! Ngươi rốt cuộc la ai, hom nay ta thua dưới tay ngươi,
chung quy cũng phải lưu lại ten của ngươi cho ta biét !"

Hạ Á ho khan một tiếng: "Bổn đại gia làm viẹc quang minh lỗi lạc, ta la Hạ Á
Loi Minh, nam tước của đế quốc, tướng lĩnh phòng giữ quạn Moll ! Néu
như ngươi khong phục, ngươi có thẻ tiép tục tìm ta so tài !"

"Hạ Á Loi Minh..." Vị manh nam đại tỷ kia thấp giọng nhắc lại vài lần,
phảng phát như muón nhớ kỹ cái ten này, sau đo ngòi tren ngựa hướng
vè phía Hạ Á nhếch miệng cười: "Tót, ta sẽ nhớ kỹ!"

Mắt tháy đám mã tặc đã rời đi, Hạ Á thở phao nhẹ nhom, xoay người đi
vào trong khách sạn, thì tháy Philip đang từ trong đóng đỏ nát bò
ra, miẹng phun ra vài bụm máu, lắc lắc cái đàu, mọt tay đè trước
ngực, mang theo vẻ mặt kinh sợ noi: "Nữ nhan kia thạt đáng sợ !"

Hạ Á bước tới túm láy hắn kéo dạy, nhin hắn một chut, cười noi: "Ten
gia hỏa kia quả nhien lợi hại, ngươi thua cũng khong có gì làm khó
hiẻu."

Trái lại ong chủ khách sạn núp ở phía sau nhà, mắt thấy Hạ Á đại
triển thần uy, đánh cho máy ten đánh sợ kia phải bỏ chạy, nhát thời
vẻ mặt mừng rỡ chạy vọi ra ngoai, nhào tới người Hạ Á om chặt láy
hai chan của hắn, ngon từ cảm kích như thủy trièu dang len.

Hạ Á tuy ý an ủi vài cau, ong chủ khách sạn vo cùng hớn hở lièn gọi
con trai của hắn bước ra cảm tạ, Hạ Á rót cục cũng nhìn tháy con trai
của ong chủ khách sạn, nhin từ tren xuóng dưới bát quá hắn cũng
chỉ là mọt ten tiẻu tử nhà que mọc mạc, tuy rằng có chút anh tuán,
nhưng lại khong có chõ nào đặc biẹt-- cũng khong biét vị manh nam đại
tỷ kia lại coi trọng hắn ở điẻm nào.

Ông chủ khách sạn cảm kích mọt hòi, lièn đem toàn bọ rượu ngon
trong khách sạn mang hét ra, cũng khong láy của Hạ Á dù chỉ mọt
đòng tẹ, Hạ Á cũng khong khach khi, hắn uóng như nước song đỏ biẻn.
Tới ròi buỏi tói, Shaerba cung Tatara hai người thức dạy ăn khuya, Hạ
Á mới đem sự tình ban nãy nói cho hai người nghe, vẻ mặt của hai
người liền rát ngạc nhien, khong nghĩ tới loại địa phương hẻo lánh
như thé này cũng có mọt quái thai có khí lực sánh ngang với Hạ
Á-- nhưng lại la một nữ nhan.

Shaerba cũng la một đại lực sĩ, hắn nghe xong lièn khong phục, lầm bầm noi:
"Khí lực của Hạ Á nhà ngươi thì ta chịu phục, nhưng ngươi nói có
người có khí lực gióng như ngươi mà lại là nữ, thì ta khong tin !
Đang tiếc ! Nếu co cơ hội, ta cũng muón so tài mọt làn."

Mọt đem khong có chuyẹn gì xảy ra, bón người nghỉ ngơi yen lành, ong
chủ khách sạn trong cơn cảm kích đương nhien sẽ hàu hạ rất chu đáo,
máy con ngựa của bọn họ cũng được chăm sóc rát tót.

Sang sớm hom sau, qua mọt đem nghỉ ngơi bọn họ lại tiép tục len đường,
trước khi rời khỏi trán nhỏ, Hạ Á con lưu lại một cau: "Ta ở tại quạn
Moll, néu như bọn gia hỏa kia còn quay lại quáy rói, ngươi cứ phái
người tới quận Moll tìm ta, ta sẽ ra mặt giúp ngươi!"

Ông chủ khách sạn nghìn tạ ơn vạn cám ơn, đám người Hạ Á giục
ngựa rời khỏi thon trán, hướng vè phía bắc mà đi.

Chạy tren đường khoảng chừng mọt giờ, thì tháy xa xa ở xuát hiẹn
mọt ngọn núi, ngọn núi kia cũng khong cao, co lẽ gọi la mọt ngọn đòi
thì đúng hơn, chỉ la sườn dóc treo leo, rừng cay rạm rạp.

Khi bón người đi ngang ngọn núi nọ, bõng nhien nghe tháy mọt tiéng
kèn lẹnh, mọt đọi nhan mã đang lao xuóng dọc theo con đường nhỏ tren
sườn núi, người người đèu mang theo vũ khí, thủ lĩnh cưỡi mọt con
ngựa đen, than mình hùng tráng, chính thị là vị manh nam đại tỷ kia!

"Di ! Chẳng lẽ hom qua còn khong phục, hom nay giữa đường phục kích
bọn ta?" Hạ Á trong long giận dữ, ghìm cương dừng ngựa, ba người ben
cạnh cũng lạp tức rút vũ khí ra chuẩn bị.

Đọi nhan mã kia vọt tới cách bọn họ chừng hơn mười bước thì dừng
lại, mãnh nam đại tỷ vung tay len, đám thủ hạ lièn đứng yen mọt chõ,
nhưng trai lại nàng chạm rãi giục ngựa đi tới phia trước vài bước.

Hom nay gặp lại vị mãnh nam đại tỷ này, nàng mặc tren người mọt bọ
giáp vảy cá kiẻu "minh quang giap ", khong mang mũ giap, tóc dài rói
quăn đày cuòng dã, chỉ la nàng ngòi ở tren ngựa trong tay còn càm theo
mọt thanh thiét chùy to lớn!

Thiét chùy nọ nhìn gióng như là mọt cay búa lớn thường dùng trong
rèn đúc, chỉ bát quá nó lớn gáp ba làn cay búa bình thường, đàu
của thiét chùy to bằng hai chạu rửa mặt gọp lại, ben tren còn có
rát nhièu đinh nhọn, đỉnh của mõi cay đinh đèu có màu đen trắng, rõ
ràng là thép nguyen chát ! Mọt thanh chùy lớn như vạy chí ít cũng
vài chục can! Mà manh nam đại tỷ chỉ càm ở trong mọt tay, lại còn
khong tón chút khí lực nào ! Nàng một tay nắm day cương, mọt tay càm
chùy chạm rãi đi vè phía Hạ Á.

"Ê ! Ngươi lại tới làm gì ? Hom qua khong phục, hom nay càm vũ khí
tới muón phục thù hay sao?" Hạ Á trừng mắt, mọt tay cũng đẻ len cán
hỏa xoa, Shaerba ở ben cạnh cũng nóng lòng muón tỷ thí, tren yen ngựa
của hắn đang treo mọt thanh lăng chùy hạng nặng của hoàng cung do Hạ
Á đã tặng cho hắn!

Manh nam đại tỷ đi tới trước mặt, nhưng bỗng nhien xoay người xuống ngựa, sau
đó đem thiét chùy trong tay cắm xuóng mặt đát ! '̀m' một tiếng, trực
tiép nẹn len mặt đát tạo thành mọt cái hó nhỏ, cát bụi tung bay.
Nàng mang theo hai bàn tay khong đi tới ben cạnh Hạ Á, ngẩng đầu nhin Hạ
Á, nhẹ nhang ho khan một tiếng, sắc mặt đỏ len, sau đó bõng nhien khom lưng
hành lẽ, bọ dáng có chút ngại ngùng : "Hạ Á Loi Minh cac hạ."

"Thế nao?" Hạ Á hip mắt, mắt tháy đói phương đã từ bỏ vũ khí, xem ra
nàng khong có ác ý.

"Hom qua ta bại trong tay ngươi, trở vè ta đã suy nghĩ rát nhièu,
những người ta gặp trước đay khong có ai có khí lực mạnh hơn ta, cũng
chưa từng tháy qua nam tử nào anh hùng như ngươi, ta..."

Noi đến đay, vị manh nam đại tỷ kia bỗng nhien cắn cắn moi: "Ngươi... Xin
ngươi hãy thu nhạn ta ! !"

"Nghĩa là sao?" Hạ Á co chut kinh ngạc.

"Ta... Ta muón gả cho ngươi!" Manh nam đại tỷ bỗng nhien lièn quỳ mọt chan
xuóng đát, ngẩng đầu nhin chằm chằm Hạ Á, tuy rằng vẻ mặt đỏ hòng, nhưng
lại quat lớn: "Chỉ có người anh hùng khí khái như ngươi mới co thể làm
chòng của ta ! Hom qua ta đã gặp được ngươi, sau nay, bát kỳ nam nhan
nào tren thé giới này đèu khong thẻ lọt vào mắt của ta!"

Bịch !

Hạ Á trực tiếp té từ tren ngựa xuóng mặt đát.

※※※

Ba người ở ben cạnh Hạ Á nghe xong, sắc mặt đèu cỏ quái, Philip có
nén cơn xúc đọng muón cười như đien, Tatara ha to miệng hàu như có thẻ
nuót gọn hai quả trứng gà, Shaerba cũng trợn tròn tròng mắt nhìn
vị "nữ nhan" này.

Hạ Á chạt vạt nửa ngày mới có thẻ đứng dạy, phủi phủi quàn áo
của bản than mọt chút, trừng mắt nhìn nữ nhan trước mặt, nửa ngay cũng
khong noi ra lời, qua mọt hòi lau sau, hắn mới nuốt nước bọt nói : "Ngươi
! Ngươi ! Ngươi vừa noi gi? !"

"Ta muốn gả cho ngươi! Khong láy ai khác ngoài ngươi !" Manh nam đại tỷ
gắt gao nhin chằm chằm Hạ Á, tuy rằng vẻ mặt đỏ bừng, thế nhưng anh mắt lại
rát kien quyét.

Hạ Á suýt nữa phun máu, lập tức het lớn : "Noi bậy ! Khong được khong được
! Chắc chắn khong được ! !"

"Vi sao khong được?" Vị đại tỷ kia keu len: "Hom qua ngươi đã hủy hon sự
của ta, ta két hon khong được tát nhien là phải tìm ngươi ! Những
viẹc ngươi làm chẳng lẽ ngươi lại khong chịu trách nhiẹm sao? !"

Vẻ mặt của Hạ Á bi phẫn: "Noi xằng ! Noi bậy !"

Trong ánh mắt của vị đại tỷ này hiẹn len một tia buồn ba, giận dữ noi:
"Ta hiẻu rõ ròi ! Ngươi che ta xáu xí ! Co đung hay khong !"

"Cai nay..." Hạ Á thầm nghĩ : đương nhien là ngươi xáu xí ! Nhưng dù sao
lời nói này lại quá mức tỏn thương người, hắn cũng khong có ý
định nói ra cau này, do dự một chut : "Cai này... Ngươi xáu hay đẹp
cũng khong lien quan gì tới ta, dù sao ta cũng sẽ khong láy ngươi."

Sắc mặt giạn dữ của đại tỷ lièn bién mát, nàng cười hắc hắc, sau đo
nhin Hạ Á: "Hạ Á Loi Minh tien sinh, ngươi đừng vọi vàng cự tuyẹt ta,
néu như ngươi cưới ta, ngươi có thẻ có ba chõ tót rát lớn đó nha !"

Ba chõ tót rát lớn ? Có ma mới tin ! Ông đay cưới ngươi, mõi buỏi tói
đèu phải gặp ác mọng ! Thé nhưng đay chỉ là lời nói trong lòng của
Hạ Á, ngoài mặt hắn vãn nói : "Ngươi đừng gạt ta ! Ta đay khong tin !
Ta nói khong cưới chính là khong cưới !"

Đối phương nghe vạy cũng khong nong nảy, chạm rãi giơ ba ngón tay len:
"Người trước hét đừng có gáp, nghe ta nói tỉ mỉ ròi hãy quyét
định."

Nàng quay đàu chỉ mọt ngón tay vào đám mã tặc: "Chõ tót đàu tien,
néu ngươi cưới ta thì đám thủ hạ này sẽ quy thuạn ngươi ! Sau này
sẽ là bọ hạ trung thành nhát của ngươi, có chét cũng khong thay đỏi
!"

Vẻ mặt của nàng rát ngạo nghẽ: "Ngươi khong nen khinh thường đám thủ
hạ của ta, thủ hạ của ta có tát cả ba trăm dũng sĩ, mõi mọt người
đèu là chién sĩ ưu tú, vũ dũng thiẹn chién ! Đèu là kỵ binh nhát
đẳng ! Bọn ta ở nơi này ngang dọc nhièu năm, quan phòng giữ ở vùng
phụ cạn cũng khong dám treu chọc bọn ta ! Khong phải nguyen nhan là do
bọn ta dùng tièn mua chuọc, mà nguyen nhan lớn nhát chính là bọn họ
căn bản đánh khong lại bọn ta ! Ba trăm kỵ binh của ta tuy rằng khong
dám nói là tinh binh nhát thien hạ, nhưng ba trăm kỵ binh cùng lúc
xong trạn, cho dù là thien quan vạn mã cũng khong thẻ chóng lại bọn
ta!"

Hạ Á nghĩ thầm: đừng nói ba trăm kỵ binh kia ! Chỉ bằng vũ dũng của
ngươi, mọt mình ngươi cũng đủ xong phá thien quan vạn ma.

"Nhìn bọ dáng của ngươi có vẻ khong tin, hừ, ngươi khong biét lai lịch
của bọn ta nen mới xem bọn ta như mọt đám mau tặc !" Vị đại tỷ này rất
bất man, do dự một chut, cắn răng tháp giọng noi: "Lai lịch của bọn ta
tương lai ngươi tự nhien sẽ biết ! Hừ, đừng nói là quan phòng giữ địa
phương, coi như la gặp phải 'hắc kỳ binh đoàn' của Heisiting người Odin,
hoặc la kỵ binh đoan Luodeliya của người Byzantine chung ta, bọn ta cũng
khong hè sợ hãi!"

Hạ Á nghe xong lièn giật minh, nhin đám ma tặc đang ở xa xa vai lần, chỉ
thấy những người kia tuy rằng đứng ở xa xa, đội hinh co chut tan loạn,
thé nhưng mơ hò lại tỏa ra mọt loại quy củ kỳ lạ, hơn nữa trang bị
tuy rằng bình thường, thé nhưng từng người từng người quả nhien là
người mạnh ngựa khỏe, mà trọng yếu hơn la, đám người này nhìn qua
đèu tràn ngạp mùi vị bưu hãn, quả nhien khong gióng bọn mau tặc
bình thường trong thon trán. Bất qua chỉ là máy trăm người đang đứng
ở xa xa, thé nhưng khí thé phảng phát như là thien quan vạn mã !

Khí thé như vạy, coi như là ngự lam quan trong hoàng cung đế đo Aosiji
Liya mà hắn đã từng tháy qua, cũng khong bưu hãn như những người này
!

Trong lòng Hạ Á cũng có ba phàn tin tưởng.

"Chõ tót thứ hai, từ nay vè sau ben cạnh ngài sẽ có mọt chién
tướng dũng mãnh!" Vị đại tỷ này trái lại khong có chút khiem tón,
chỉ vào mũi của mình lớn tiéng nói: "Từ nhỏ ta đã luyẹn võ nghẹ,
năm ta 12 tuỏi cha ta đã khong còn là đói thủ của ta ! Vũ kỹ của ta
tuy rằng thiéu tinh xảo, thé nhưng chién đáu anh dũng, đọt phá qua
lại thien quan vạn mã, ta tự đánh giá rằng đó khong phải là ván đè
đói với ta ! Hừ... Năm đó chỉ huy phòng giữ hai thành lien hợp tieu
diẹt bọn ta, mọt mình ta mang theo hơn chục kỵ binh xong trạn, chỉ
trong nửa giờ đã đánh tan mọt trung đoàn của đói phương, trong lúc
loạn chién chỉ huy phòng giữ của bọn chúng ngay cả mọt chùy của ta
cũng khong đỡ nỏi ! Bọn họ còn mời hai ten vo sĩ cao cấp rát lợi hại
tới trợ giúp, cũng bị mọt chùy của ta đánh thành thịt nát !"

Hạ Á gật đầu, khong thừa nhận cũng khong được: "Khong sai, ngươi thạt sự là
mọt dũng tướng hiém tháy."

Ách... Chỉ bất qua, dùng từ 'dũng tướng' đẻ hình dung mọt co gai hình
như có chút khó nghe đay.

"Con co... Con co chõ tót thứ ba." Bọ dáng của vị đại tỷ kia bõng nhien
có chút ngượng ngùng, nhìn bọ dáng của nàng lúc này nhát thời
khién cho ba người bọn Tatara đang ở tren ngựa có chút nỏi da gà.

"Chõ tót thứ ba là... thứ ba là... thứ ba là..." Vị đại tỷ này hinh
như co chut do dự, nhưng rót cục cũng láy đủ dũng khí : "Thứ ba !
Ngươi cưới ta, ngươi sẽ có được mọt co vợ xinh đẹp vo song ! !"

Phóc !

Cái này thì xem như là hét chịu đựng được nữa ròi, ba người ở tren
ngựa hơn nữa còn có bản than Hạ Á đèu nhịn khong được phải nhéch
miẹng cười.

Hai cái chõ tót trước đay nói còn nghe được. Nhưng cái thứ ba thì
thạt sự quá mức buòn cười !

Nhìn ngang nhìn dọc vị đại tỷ này, coi như là dùng mắt lé đẻ
nhìn-- làm gì có tới nửa điẻm "xinh đẹp vo song"?

Thàn sắc của vị đại tỷ có chút buòn bã, nhưng chậm rai tháp giọng
noi: "Ta biết, các ngươi che ta xáu xí, nhưng thật ra, thật ra, thật ra...
Ta vón xinh đẹp đọng lòng người, vạn người khong có mọt ! Thật sự lúc
nhỏ ta đã bị người ta ám hại, mới bién thành bọ dáng hiẹn tại !"

Nói đén đay, nang ưỡn ngực, láy đủ dũng khí hét lớn mọt cau:

"Thật ra, ta vón la một mỹ nữ !"

...
... ...
Bịch bịch bịch!

Làn này, ngay cả ba người còn lại đang ở tren ngựa đèu ngòi khong
vững, đèu bị những lời này hù dọa cho té ngựa.

Mỹ, mỹ nữ? ! !
Những lời này...

Vị đại tỷ trước mắt ho to "ta la mỹ nữ", thật rát giống như Bangfuleite
ở trong mọ phàn bò ra nói : "ta khong phải thỏ !", hoặc la Kaweixier ho
to: "ta la thằng ngu!" ! ! !

Mắt tháy sắc mặt như gặp quỷ của bón ten nam nhan trước mặt, ánh
mắt của vị đại tỷ kia am thầm u hận, hai tròng mắt to của nàng gióng
như muón rơi lẹ, oan hận noi: "Ta biết cac ngươi khong tin! Nhưng những
đièu ta nói với các ngươi đèu là sự thạt ! Mười năm trước đay ta
xinh đẹp động lòng người, cha ta đã từng mang ta đi tới giáo họi, ngay
cả mục sư cùng giáo hoàng trong giáo họi đèu mười phàn ưa thích ta,
còn muón ta tién nhạp giáo họi làm thàn nữ !"

Đám người Hạ Á vừa nghe lời nay, cả đám lièn ngay ngẩn cả người!

Trong giáo họi Byzantine, đich thật la co truyèn thóng chọn thần nữ : Từ
trong các gia đình tín đò ngoan đạo chọn ra các đòng nữ đặc biẹt
thong tuẹ xinh đẹp và tuỏi còn nhỏ tién nhạp vào giáo họi, từ nhỏ
bắt đầu bồi dưỡng, khi lớn len lièn được trao tặng than phạn nhan vien
thần chức, sau đó được phái tới các địa phương truyèn giáo, chuyen mon
giảng dạy giáo lý cho nữ quyến của mọt ít gia đinh quý tộc nhằm phat
huy thần học. Mà những thàn nữ trong giáo họi đèu phải lựa rát cao
đói với diẹn mạo, hàu như khong khác gì lựa chọn phi tàn cho hoàng
cung !

Thử nghĩ... néu như thàn nữ có bọ dáng răng ho mũi lẹch, thì làm
thé nào có thẻ khién cho các phu nhan quý tọc than cạn giáo họi?
Chỉ có lựa chọn các thàn nữ có bọ dạng xuát chúng, mới làm cho
nữ quyén trong gia đình quý tọc xuát hiẹn tam tư ngưỡng mọ chan
thạt.

Trong đé quóc Byzantine ở bất kỳ địa phương nào, ngoại trừ các mỹ nữ
do các quý tộc nuoi dưỡng ra, ở trong dan gian, thì thàn nữ trong giáo
họi là xinh đẹp nhát! Tieu chuản tháp nhát chi it phải có bọ dáng
đoan chính mới có thẻ trở thành thần nữ! !

Mà vị đại tỷ này... nàng có thẻ làm thàn nữ ? ! !

"Lời ta nói đèu là sự thạt ! Trước năm ta mười tuỏi, trời sinh đã
xinh đẹp thanh khiét, nhưng sau đó ta lại bị người ta ám hại, có mọt
ten ma pháp sư lợi hại cực kỳ tà ác, bởi vì cha của ta đắc tọi ten
gia hỏa kia, ten kia vì muón trả thu, cho nen đã hạ mọt lời nguyèn
đọc ác len người của ta, vì thé ta mới bién thành bọ dáng như ngày
hom nay ! Chỉ càn ta két hon lạp gia đình, phá đi than xử nữ, ta sẽ
khoi phục lại bọ dáng vón có của ta!"


Liệp Quốc - Chương #176