Người đăng: Boss
Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV
"Ài !" Hạ Á thở dai, bước tới vài bước, vươn tay xách láy Philip từ
tren mặt đát, đặt hắn ngòi len phía trước cỏ xe ngựa, sau đo nhin hắn
một chut : "Được rồi, nói rõ xem nào, Philip tien sinh, máy ngày khong
gặp dường như ngươi the thảm khong ít a."
Sắc mặt của Philip xám như màu của đát, vẻ mặt sầu thảm, bõng nhien bi
phãn cong tam, keu ren một cau: "Năm đó ta bị mù nen nhìn làm người !
Ngày hom nay mới bị ten vo sĩ hõn đản kia ám toán ! !"
Hóa ra ngày đó Philip bị Hạ Á đánh bại ở tren loi đài, toàn than
trọng thương, xương cót gãy đứt khong biét bao nhieu cái-- đo la còn
chưa tính Hạ Á còn hạn ten ác đọc nay, đem hai ngón tay cái của hắn
hoàn toàn cắt đứt ! Coi như là đem hắn hoàn toàn phé bỏ !
Loại võ sĩ như hắn đèu rèn luyẹn kiém thuạt, hai tay khong còn hai
ngón cái cho nen khong cách nao càm vũ khí, bản lĩnh của bản than
cũng chỉ còn lại phan nửa.
Thảm hại hơn chinh la ngay sau khi hắn bị phé bỏ, đám thủ hạ nang hắn
mang vè, vón còn định trị thương thạt tót cho hắn, sau đó chạm rãi
nghĩ biẹn pháp. Nhưng khi thủ hạ của hắn mang hắn vè tới nơi ở,
người ben ngoai nhìn tháy thương thé của hắn, tình huóng lièn phát
sinh mọt chút bién hóa.
Ngày đàu tien khi hắn còn nằm ở tren giường bệnh, cũng có thày
thuóc tới chữa trị thương thé, cũng khong có phát sinh bién hóa khac
thường, nhưng sang ngày thứ hai, tình huóng bắt đàu xáu đi. Hắn vón
còn hai ba thủ hạ trung thành nhát, trong ngày thứ hai hắn đèu khong
gặp được mọt ai, người phụ trách chăm sóc hắn cũng đèu bị thay
đỏi. Hắn trọng thương trong người, khong rời được khỏi giường, gióng như
là đang nằm tren giường chờ chét, mặc dù trong long hắn cảm giac được
khong ổn, nhưng cũng khong co biện phap.
Dần dần, hắn cảm giác được thái đọ của đám thủ hạ đói với hắn
càng lúc càng lạnh nhạt, lúc trước hắn làm thủ lĩnh, tiền ho hậu
ủng, co người bưng tra đưa nước, hiẹn tại đang nằm mọt chõ, đám thủ hạ
ban đàu còn chăm sóc hắn, vè sau dàn dàn cũng khong quan tam. May là
hắn đã làm thủ lĩnh nhièu năm, chung quy cũng có mọt hai người nhớ
tới tình xưa nghĩa cũ, lặng lẽ đem thuóc đén cho hắn.
Philip cũng là mọt ten giảo hoạt rát có tam cơ, lặng lẽ kín đáo đem
dược vạt trong uóng ngoài thoa, nhưng lại có ý làm ra bọ dáng khong
thẻ cử đọng. Thực vạt trong bữa ăn của hắn càng lúc càng nghèo
nàn, bắt đàu từ ngay thứ ba, cũng chỉ còn mọt miéng bánh mỳ kho
được đặt tren đàu giường-- những viẹc này Philip cũng đèu nhãn
nhịn.
Vè sau hắn mới biết được, trong máy ngày bản than bị trọng thương, sau
khi mọi người phát hiẹn hắn đã bị phé, đám thủ hạ bắt đàu nỏi
len tam tư gian trá !
Bọn họ vón là mọt võ sĩ đoàn, ăn uóng sinh hoạt đèu phải dựa vào
vũ kỹ của bản than, mọt khi vũ kỹ bị phé thì làm thé nào còn có
thẻ phục chúng? Mà khién cho người ta khong nghĩ tới chính là,
người đàu tien hướng vè hắn giương nanh múa vuót, cũng chính là ten
phụ tá trước đay nẻ trọng hắn nhát - Xavier.
Ten Xavier đã theo hắn khong it năm, thạm chí vũ kỹ của Xavier cũng
là do chính bản than hắn dạy dõ, rót cuọc cũng có thẻ xem như là
nửa đò đẹ, nhưng khư khư mọt người như thé lại nỏi len tam tư, lúc
Philip còn nằm ở tren giường, hai ba người trung thành nhát đói với
Philip cũng đã bị chính tay Xavier dãn theo mọt đám phản bọi giét
chét.
Sau đo Xavier lại đi tới ben cạnh giường, bức bach dụ hoặc Philip giao
ra quyèn hành.
Philip vón là mọt ten giảo hoạt, trước tới giờ hắn làm viẹc gì cũng
tính trước con đường lui, may là thói quen này đã cứu hắn mọt mạng:
hắn đã đem đại bọ phan tài sản của vo sĩ đoan 'rắn bạc' gửi hét vào
trong ngan họi (ngan hàng sơ khai) của đại thương họi có uy tín và
danh dự nhát đé đo, só tài sản nọ chiém hơn bảy phàn tỏng só tài
sản của vo sĩ đoan 'rắn bạc' kiém được trong nhièu năm qua. Mọt só
tièn lớn tòn tại ben trong thương họi, mà cũng chỉ co chính hắn
Philip mới có thẻ rút được tièn, người khác chắc chắn khong cách
nào có thẻ giả mạo rút tièn.
Néu như khong phải vì só tièn rát lớn mà vo sĩ đoan 'rắn bạc' tích
góp trong nhièu năm, chỉ sợ lúc hắn còn nằm tren giường bẹnh, Xavier
cũng đã bỏ ra mọt kiém chém chét hắn.
Trong long Philip rát tức giạn, nhưng cũng chỉ có thẻ tỏ ra yéu thé,
cùng đói phương thỏa hiẹp keo dai thời gian, chỉ thàm chờ đợi cho
thương thé của hắn tót hơn mọt chút. Trước đó hắn đã được thủ hạ
trung thành lặng lẽ đem thuóc tới cho hắn, cho nen hắn am thầm điều
dưỡng, mà trong thời gian này, hắn còn có ý làm ra bọ dáng giống như
khong thẻ sóng nỏi-- chung quy hắn giảo hoạt đóng kịch cho mọi người
xem, nhưng rõ ràng lại có thẻ lừa gạt Xavier.
Mà những người am thàm trung thành với hắn, cũng tạn lực giáu diém
chuyẹn này, cho nen mới miẽn cưỡng kéo dài thời gian.
Rót cuọc kéo dài được vài ngày, mõi ngày Xavier đều tới bức bach, mắt
thấy đối phương dần dần khong còn kien nhãn, nếu luc nay vãn tiếp tục khong
giao tiền, chỉ sợ đói phương sẽ nhịn khong được liền giét chét hắn.
Cho nen rót cục Philip mới đap ứng.
Sau đo Xavier dẫn theo mọt đám than tín, cưỡng ép Philip đi vè phía
giao dịch hanh hội trong đế đo, tién hành thủ tục rút tài sản.
Ngày hom sau bọn họ trở lại giao dịch hanh hội nhạn láy phàn tài sản
đã gửi, ở trong thương họi nhạn láy tài sản sau đo chát đày hai cỏ
xe ngựa, đén lúc này Philip bỗng nhien phat tac, thương thé của hắn đã
hòi phục khong ít, tuy rằng thực lực vĩnh viẽn khong có cách nào
khoi phục như ban đàu, thé nhưng đói phó với các võ sĩ bình thường
đèu khong thành ván đè, ma quan tam của Xavier cũng chinh la tièn, cho
nen thiéu cảnh giác đói với người được xem là phé nhan như hắn, bị
Philip nhan cơ hội chem nga vai người, sau đó đoạt láy mọt cỏ xe ngựa
chạy thoát ra đường lớn.
Xavier tuy rằng ra sức đuổi theo, bất qua luc nay hắn bị máy ten thủ hạ
trung thành với Philip lièu mạng ngăn cản, chờ đén lúc Xavier giét
sạch những người trung thành với Philip, thì Philip cũng đã lái xe
chạy xa.
Philip cũng thực sự la đủ giảo hoạt, thừa dịp trời còn sáng hắn lái xe
chạy tới cửa thành, theo tính toán của hắn, chỉ càn hắn chạy ở
tren đường lớn hay tới gàn cỏng thành của đé đo, thì sẽ có quan
bảo vẹ thành tuàn tra, cho dù Xavier có đuỏi kịp cũng khong dam cong
nhien làm loạn giét người, hắn lièu mạng mọt phen nhưng lại co thể
giúp hắn thoát ra khỏi đé đo. Đám người Xavier cưỡi ngựa đuổi theo,
nhưng cũng là chạm rãi chạy tren đường lớn, mãi tới lúc ra khỏi đé
đo, Philip mới rót cục phát hiẹn bản than đang bị truy đuổi.
"Cũng là do lòng tham đã hại ta." Philip nằm ở tren xe ngựa thở dóc:
"Néu như vừa rời khỏi thành ta lièn bỏ chiéc xe ngựa này, tùy tiẹn
trón vào mọt con đường nhỏ hay mọt rừng cay nào đó, bọn họ cũng
sẽ khong tìm được ta. Thé nhưng hiẹn tại ta khón đón lưu vong, than
thẻ cũng bị phé, thàm nghĩ bảo tòn mọt xe tài vạt, cũng đủ cho ta
sóng yen lành những ngày tháng còn lại, thé nhưng dù sao xe ngựa
cũng nặng nen tóc đọ bị chạm lại, tren đường chạy cũng lưu lại dáu
vét bánh xe..."
Hắn mọt mạch lái xe hướng thẳng vè phía đong, lại khong nghĩ rằng,
Tatara cũng vừa mới chia tay mọi người đi vè ngã rẻ phía đong, Philip
đang phóng nhanh tren đường lớn thì gặp được Tatara.
Philip tuy rằng khong nhận ra Tatara ( trạn phục kích trước đay, Tatara
đã rát nhanh chui trón dưới mọt cỏ xe ngựa), thế nhưng sau khi Tatara
cùng đám người Hạ Á chia tay, hắn lièn thay đỏi y phục toàn than,
mặc vào cái trường bào của ma pháp đày kieu ngạo!
Tuy rằng Tatara khong co đeo huy chương ma phap sư, thé nhưng ché phục của
ma pháp sư, Philip như thế nao lại khong nhận ra? Vừa tháy Tatara cưỡi
ngựa thượng đẳng, yen ngựa còn treo vài bao hành lý có chút tinh
xảo, yen ngựa roi ngựa khong có chõ nào là khong phải hàng thượng
đẳng, trong lòng hắn nhạn định rằng Tatara là mọt ma pháp sư có
thực lực cao cường!
Philip biết tinh huống của bản than đang nguy kịch, lièn tạn lực cùng
Tatara kết giao, vón Tatara cũng khong nhạn ra ten gia hỏa này là Philip
thủ lĩnh của vo sĩ đoan 'rắn bạc', nhưng sau khi hai người nói chuyẹn
vài cau, nhát thời lièn lọ ra than phạn, cả hai đèu nhạn thức được
nhau.
Thé nhưng nhạn thức này lại là đói địch, Tatara cũng khong phải
loại thiẹn lương, néu là trước đay gặp phải cao thủ như Philip, hắn
đương nhien sẽ bỏ chạy, nhưng hiẹn tại đói phương đang thảm hại lưu
vong, Tatara đại nhan làm sao lại khong hiẻu đạo lý 'đánh chó rơi
xuóng nước' ?
Thực lực của Philip tuy rằng giảm sút, thé nhưng đói phó với Tatara
thì khong thành ván đè, chỉ là hắn biét Tatara lại là người ben
cạnh Hạ Á, hắn nào dám đọng thủ cùng Tatara? Cũng chỉ có thẻ năn
nỉ xin tha, lại nghe noi làn này Tatara ra ngoài là do tìm kiém "ma vẫn
hương dụ ", Philip lập tức lièn phat thẹ: hắn co thể tim được ma vẫn hương
dụ mà khong càn phải mạo hiẻm đi vào khu vực hõn loạn! Chỉ càn
Tatara buong tha cho hắn, như vạy hắn đảm bảo có thẻ dang cho Tatara
mười đóa ma vẫn hương dụ!
Tatara vừa nghe xong, mừng đén nỏi suýt tý nữa mặt bién thành bong
hoa cúc.
Vui mừng còn chưa đươc mọt phút, thì truy binh ở phía sau đã đuỏi
tới. Sau mọt phen hỗn chiến, Philip liều mạng chién đáu, lai xe cùng ten
Tatara om đàu mà chạy, chạy vè ngã ba phan lọ, lièn chạy sang hướng
tay.
"Sau đó là được bọn ta cứu?" Afuleika nghe đến đo cũng khong khỏi thở
dai, khuon mặt hiẹn ra mọt vẻ thỏ tử hồ bi.
Hắn tuy rằng có thù oán cung Philip, thé nhưng lúc này nhìn tháy đói
phương cùng đường mạt lọ, mắt tháy địch nhan kieu ngạo trước đay
hiẹn tại sơ cơ lỡ vạn, trong lòng hắn thực sự cũng khong đành sinh
ra thù hạn.
Nhin bọ dáng bản thỉu của Philip, cũng khong còn kieu ngạo như lúc
trước dãn theo mọt đám lớn thủ hạ vay cong bản than, Afuleika do dự
một chut, nhin Hạ Á thấp giọng noi: "Đại nhan, ten gia hỏa này đã trở
thành bọ dáng như thé này, coi như là ong trời đã trừng phạt hắn,
chi bằng..."
"n, ta cũng khong rảnh tìm hắn gay chuyẹn phièn phức." Hạ Á bĩu moi:
"Bất qua, Philip, ngươi nói với Tatara rằng ngươi biét có thẻ tìm tháy
ma vẫn hương dụ ben ngoài khu vực hõn loạn, đay la thực sự?"
Philip gật đầu, trầm giọng noi: "Quả thạt khong dam lừa gạt nam tước đại
nhan." Luc nay hắn đối mặt với Hạ Á, bản than chỉ là mọt ten nghèo
túng, hắn cũng biét than phan của Hạ Á, nen càng khong dám lõ mãng,
thái đọ cũng cung kính hơn nhièu lắm.
"Tốt, ngươi noi ra, ta sẽ khong tiép tục gay sự với ngươi, hơn nữa... ta
còn có thẻ bảo vẹ cho ngươi mọt mạng! Ngươi cũng khong càn phải đi
vè hướng đong, cứ theo bọn ta tién vè phía tay, dù sao ta xem ra ngươi
cũng đang mang theo mọt xe tièn của, ngươi chắc chắn là khong thẻ trở
vè que nhà của ngươi, trước sau cũng phải lẻ loi một minh, chỉ cần co
tièn, đi đén đau đèu cũng có thẻ sóng tót, ngươi theo đoàn người
của bọn ta đi vè phía tay, tren đường đi néu như có người đuỏi theo,
ta sẽ giup ngươi ngăn cản, thế nao?"
Philip mặc dù trong lòng nghĩ mình chét chắc, thé nhưng làm người
khi có mọt con đường sóng, ai lại muón đi tìm chét? Lúc này bõng
nhien xuát hiẹn mọt con đường sóng, ánh mắt của hắn khẽ đọng, trợn
to mắt nhin Hạ Á, sắc mặt của hắn rát phức tạp, chợt sáng chợt tói.
Dù sao người đang ở trước mặt, cũng chính là hung thủ ban đàu đã
phé bỏ bản than! Ngày hom nay bản than cùng đường như thé này, có
thẻ nói đèu là do Hạ Á gay ra, néu như bản lĩnh của hắn vãn còn,
đám thủ hạ nào dám nỏi loạn?
Thế nhưng hiện tại hắn đã bước vào con đường cùng, đúng lúc này Hạ Á
lại cứu hắn mọt mạng...
"Đa tạ nam tước đại nhan." Philip xoay người từ tren xe ngựa rớt xuóng,
quỳ tren mặt đát đày bụi bặm, Hạ Á đứng yen bất động, chỉ là hai mắt
lạnh lùng nhìn hắn: "Khong cần cảm tạ ta, đay chỉ là giao dịch bình
đẳng, ngươi cung cấp ma vẫn hương dụ, ta bảo đảm an toàn tren đường đi
của ngươi. Rất là cong binh, bát quá nếu như ngươi dám tiép tục lam
xằng lam bậy, ong đay muón giét ngươi bát quá chỉ càn mọt đàu ngón
tay là đủ."
Philip cười khổ một tiếng: "Đại nhan, qua chuyẹn làn này ta cũng đã sáng
suót... Néu như khong phải bình thường ta làm viẹc đọc ác, trở
thành một tám gương xáu, đám thủ hạ ben cạnh của ta cũng sẽ khong
học theo, trở nen vong an phụ nghĩa đói với ta... Huống hồ, hiẹn tại
ta đã bị phé nửa người, còn đau bản lĩnh đẻ làm xằng làm bạy?"
Hạ Á gật đầu: "Đứng len đi, ta sẽ bảo vẹ mạng sóng cho ngươi !"
Philip bò dạy, khong đợi Hạ Á truy vấn, lièn chủ động noi: "Ma vẫn hương dụ
vón chỉ xuát hiẹn ben trong khu vực hõn loạn ở bien cương phía đong
của đé quóc, ben trong lãnh địa của tinh linh tọc. Bất qua, ta lại
biét tren lục địa này vãn còn mọt nơi có thẻ tìm tháy ma vẫn hương
dụ!"
"Chõ nào?" Ánh mắt của Hạ Á chớp động, Tatara đang nằm tren ngựa ở ben
cạnh cũng dùng ánh mắt đày hy vọng nhìn chằm chằm Philip.
"Da Hỏa nguyen ! Bộ lạc thổ dan Zhaku !"
Hạ Á vừa nghe, ánh mắt khẽ động.
Hắn sinh trưởng tren Da Hỏa nguyen, như thế nao lại khong biết bộ lạc thổ dan
Zhaku ?
Ở tren Dã Hỏa nguyen, ngoại trừ người lùn cùng địa tinh, bọ lạc thỏ
dan Zhaku cũng xem như là mọt chủng tọc xa lánh thé giới ben ngoài.
Bất qua thổ dan Zhaku chỉ là mọt đám người man rợ chưa tién hóa, tuy
rằng la thổ dan nhưng dù sao cũng coi như là loài người, bản tính cùng
tạp tục khác xa so với người đế quốc Byzantine cùng người Odin. Những
người trong bọ lạc thỏ dan này vãn còn chưa khai hóa, tạp trung
thành bọ lạc ản cư sau trong khu vực phía đong Da Hỏa nguyen.
Đi qua mọt mảnh rừng rạm hoang dã phía đong Da Hỏa nguyen, sau đó tiép
tục đi vè phía đong ben trong mọt mảnh rừng huyèn bí chinh là có
lãnh địa của thỏ dan Zhaku. Đám thỏ dan Zhaku tuy rằng còn chưa khai
hóa, thé nhưng dù sao cũng là loài người. Người lùn cùng địa tinh
khong có lui tới với nhan loại, thé nhưng bọ lạc thỏ dan Zhaku lại
quan hẹ khong ít đói với thé giới văn minh của loài người. Mọt ít
đặc sản hiém có của bọ lạc thỏ dan Zhaku, chính là những thứ tót
sinh lợi cho thương nhan của thé giới văn minh.
Tỷ như thuốc la do thổ dan Zhaku sản xuất đèu là mặt hàng mà giới quý
tọc rát yeu thích, thuạt lại rằng những điéu thuóc lá này là do
các co gái trẻ tuỏi của bọ lac thổ dan Zhaku, dùng mọt phién lá
thuóc lá hoàn chỉnh sau đó đặt len bắp đùi trơn nhẵn ròi quán lại--
khong chỉ có mùi thuóc lá thuàn hạu, mà khi hút thuóc còn có thẻ
cảm nhạn mùi thơm kièu diẽm của các thiéu nữ.
Ngoai ra, lan cạn bọ lạc thỏ dan Zhaku con có mọt cái mỏ có rát
nhièu vàng, trong rừng rạm địa phương cũng có khong ít ma thú, ma thổ
dan Zhaku dũng manh thiện chiến, nhát là di chuyẻn nhanh như bay ở trong
rừng, xuất quỷ nhập thần, càng am hiẻu săn bắt dã thú, cũng như sử
dụng các loại đọc ché xuát từ cay. Cho nen, mặc dù lan cạn bọ lạc
có mỏ vàng, thé nhưng từ trước đén giờ loài người ở thé giới văn
minh ben ngoài cũng khong dám xam lán, chỉ có thẻ cùng bọ lạc thỏ
dan Zhaku tiến hanh giao dịch.
May la thổ dan Zhaku khong có căm ghét loài người giống như là người
lùn, cũng nguyẹn ý tién hành giao dịch đói với các thương nhan đén
từ ben ngoài. Bọn họ dùng đặc sản thuóc lá hương liẹu cùng vàng
cũng như da thú ma hạch, đỏi láy hàng hóa từ thé giới ben ngoài,
nghe nói hàng hóa mà bọ lạc thỏ dan Zhaku yeu thích nhát đén từ
thé giới ben ngoài chính là ... rượu ! Thỏ dan Zhaku khong biét tròng
lương thực, cũng sẽ khong biét làm rượu, cho nen đặc biẹt yeu thích
các loại rượu mạnh của thé giới ben ngoài, còn có vải lụa, đò
dùng trong nhà cùng với các dụng cụ bằng sắt.
"Bọ lạc thỏ dan Zhaku, thạt ra ta cũng biét địa phương này." Hạ Á hip
mắt: "Nhưng ngươi làm thế nao biết địa phương đo co ma vẫn hương dụ ?"
Philip chậm rai noi: "Đại nhan, tại nhiều năm trước, vo sĩ đoan 'rắn bạc'
của ta còn chưa giàu có như ngày hom nay, năm đo ta cung em trai của ta
cũng đã từng dãn theo mọt đám anh em đi làm dong binh bảo vẹ vài
cái thương đoàn lớn, kiém được mọt só tièn sóng qua ngày. Trong đó
có mọt làn đi theo thương đoàn vào sau trong Da Hỏa nguyen, tién nhạp
vào trong lãnh địa của bộ lạc thổ dan Zhaku. Làn đó ta đã tạn mắt
nhìn tháy ma vẫn hương dụ ở ben trong bọ lạc thỏ dan Zhaku ! Khi đó ta
theo thương đoàn đi vào trong lèu của tù trưởng bọ lạc, mọt người
trong thương đoàn vo cùng ngạc nhien khi nhìn tháy loài hoa kỳ lạ
tren, sau đó hỏi thăm mới biét, loài hoa này mọc ở trong mọt phién
rừng gàn đó ! Hơn nữa, hình như só lượng cũng khong hè ít."
Noi đén đay, Philip sợ Hạ Á khong tin, hắn lièn đại khái mo tả sơ qua
ngoại hình của ma vãn hương dụ. Hạ Á nghe xong, nhin Tatara một chut,
Tatara khẽ gật đầu, chứng minh lời nói của Philip là khong sai.
Hạ Á thở dai: "Được rồi, ta tin ngươi một lần."
Dừng một chut, hắn quay đầu nhin Tatara: "Xem ra só mạng của ngươi khá
tót ! Ha ha, néu như mọt mình ngươi đi vè phía đong, bọn ta đèu nghĩ
ngươi sẽ chét chắc, thé nhưng néu như tren Da Hỏa nguyen cũng có ma
vãn hương dụ. . . Ha ha! Đó dù sao cũng là địa bàn của ong đay, néu
như thực sự co mà noi, ta cũng sẽ giúp ngươi tìm được ! Tuy rằng ta
chưa từng đi qua bọ lạc thỏ dan Zhaku, thé nhưng máy cánh rừng phụ
cạn nơi đó ta cũng đã đi qua, chỉ bát quá khong đi vào lãnh địa của
thỏ dan Zhaku, địa phương kia tính ra cũng khong quá xa, nhưng co chut
kho tim ma thoi, chỉ càn biét đường sẽ khong còn khó khăn."
Tatara trong long mừng rỡ, có thẻ khong mạo hiẻm tính mạng vãn có
thẻ tìm được ma vãn hương dụ, hắn như thế nao lại khong cao hứng? Mạng
la của bản than, ai lại nguyẹn ý đem ra đùa giỡn?
※※※
Bởi vậy, Philip vón là kẻ thù cũng gia nhập vào đọi ngũ của đám
người Hạ Á. Hạ Á phan ra hai con ngựa tạo thành ngựa kéo xe mới cho
Philip, nhìn thùng xe nặng nè, bánh xe lăn xieu vẹo tren mặt đát, ben
trong thùng xe còn chát đày các rương lớn, cũng khong biét ten Philip
này đã tích lũy bao nhieu tièn tài từ vo sĩ đoan 'rắn bạc' trong suót
nhièu năm qua.
Ý niẹm gàn đay thường hay xuát hiẹn trong đàu của Hạ Á lại làn nữa
xuát hiẹn, nhin chiéc xe ngựa của Philip chát đày tièn của, cũng
khong nhịn được đàu óc trở nen mien man: dù sao mọi người đèu là kẻ
thù, cơ hội tốt như vậy tại sao khong giét người cướp của?
Philip cũng khong hề phat hiện, đại khái hắn nghĩ rằng vị Hạ Á đại
nhan này danh tiéng hiẻn hách, vừa là quý tộc, vừa là quan lớn, làm gì
lại mơ tưởng tới só 'tièn nhỏ' của hắn?
Nhưng hắn lại khong nghĩ tới, hai mắt của Hạ Á đã thoáng đỏ, lướt
qua lướt lại chiéc xe ngựa của hắn khong biét bao nhieu làn.
May la Hạ Á còn có thẻ khóng ché được bản than, loại ý niẹm trong
đàu này dù sao cũng chỉ là suy nghĩ nhát thời mà thoi.
Sự tình giữa đường của ngày hom nay chỉ là mọt hòi gián đoạn nho
nhỏ, đoàn người lại tiép tục hướng vè phía tay bắc, mãi tới trời
tói mới dừng lại nghỉ chan trong mọt thon trán nhỏ, mới vừa tới
cỏng của thon trán thì nghe tháy phía sau truyèn tới mọt trạn am
thanh cuòn cuọn của bánh xe.
Quay đầu nhin lại thì phát hiẹn mọt chiéc xe ngựa loại nhỏ với bón
con ngựa đang kéo xe đèu là ngựa thượng đẳng, đang rát nhanh vọt vè
phía đoàn người, mà tren chiéc xe ngựa nọ là mọt người, từ xa nhin
lại, than hinh co chut quen mắt, thoang gần một it, chợt nghe tháy am thanh
của người đang lái xe: "Đoàn người ở phía trước ! Có phải là nam
tước Hạ Á đại nhan khong! Thỉnh ngài chờ ta mọt chút!"
m thanh nọ hùng hạu còn mang them vài phàn lười nhát, Hạ Á nghe rát
quen tai, hip mắt nhìn kỹ, khong khỏi ngay ngẩn cả người.
Roddy? !
Là ten xa phu của gia tọc Minasi. . . A khong! Là tiẻu cong tước ! !
Bón con ngựa tót kéo theo mọt chiéc xe ngựa nhỏ gọn, khoảng cách
càng lúc càng gàn, khuon mặt của Roddy đày bụi bạm hiẻn nhien là
đang vọi vàng đuỏi theo, chỉ la khi trước mặt, mới phát hiẹn khuon mặt
của hắn đã thay đỏi.
Vón trước đay khuon mặt của vị tiẻu cong tước này đẻ rau quai nón,
thé nhưng hom nay nhìn lại thì khuon mặt của hắn tróng trơn, hàm rau
quai nón rõ ràng đã bị cạo sạch ! Ngoại hình của hắn vón thanh tú
nho nhã, trước đay quả thực khong nen đẻ rau quai nói, nhìn thạt sự
có chút chẳng ra gì. Lúc này hắn đã khoi phục lại dung mạo vón
có, khong ngờ lại là mọt thanh nien anh khí tuán lãng !
Nhảy xuống xe ngựa, Roddy rát nhanh đi tới ben cạnh Hạ Á, Hạ Á cũng xoay
người xuóng ngựa, đứng ở ben cạnh ngựa nhin Roddy đang chạy tới, vẻ
mặt của Hạ Á tựa cười nhưng khong cười : "Tiểu tước gia, ngài đuỏi
theo ta có viẹc gì ?" (DG: Tiẻu tước gia - tiẻu thiéu gia nhưng lại
thuọc vè gia đình có tước vị)
Trong lòng Hạ Á đã hạ quyét tam, néu như đói phương có ý đòi lại
tòa trang vien kia, như vạy hắn sẽ lạp tức nhan cơ họi này mang củ
khoai phỏng tay ném trả vè cho đói phương!
"Ha ha! Nam tước đại nhan!" Roddy bước tới trước mặt, trịnh trọng làm ra
mọt cái lẽ tiét, khién cho Hạ Á co chut nghi hoặc: "Di? Ngươi là cong
tước trong thời gian tới, sau lại hướng vè ta hành lẽ."
"Sau này ngươi sẽ biết." Roddy hướng vè Hạ Á chớp mắt vài cái, lièn
sau đó chỉ vào chiéc xe ngựa mà hắn mang tới: "Ta cũng khong nghĩ
tới các ngươi lại đi nhanh đén như vạy, máy thứ tren xe càn có thời
gian đẻ thu thạp, cũng may là khong quá trẽ. Nam tước Hạ Á, đò ben
trong chiéc xe là mọt chút lòng thành, thỉnh ngươi nhạn láy !"
Tặng quà? !
Lúc này Hạ Á thực sự ngay dại.
"Cai nay. . ." Dế nhũi mặt mày hớn hở, cha chà hai tay: "Cai nay. . .
lòng thành này là sao vạy?" Miẹng hắn nói như thé, nhưng mắt nhịn
khong được nhìn chằm chằm vào chiéc xe: khong biét lão cong tước
tặng quà gì cho ta đay? n, tót nhát toàn bọ đèu là vàng khói to như
đàu người. ..
Roddy rát thong minh, vừa nhin tháy bọ dáng của Hạ Á, thì đã đoán
được ba phàn ý nghĩ của đói phương, hướng vè đói phương ra hiẹu mọt
cái, Hạ Á lièn hiẻu ý, cùng Roddy đi sang mọt ben, Roddy mới thấp giọng
noi: "Tren xe là mọt rương vàng tím! Giá trị khoản bón vạn kim tẹ,
còn có bón thùng rượu ngon-- trước tien ta nói rõ, vàng khong phải
là của ta tặng, rượu mới là đích than ta đi kiém."
Hạ Á vừa nghe xong lời này, còn đau tam tư lo lắng tới mấy thùng rượu
!
Kim tệ ! Bón vạn kim tệ! ! !
Hai con mắt của dế nhũi hầu như bién thành hình hai miéng kim tẹ !
Bát quá dé nhũi ho khan mọt tiéng, hắn giả vờ cười nói: "Cai nay. .
. Lòng thành này là do viẹc gì ? Các ngươi cho nhà lại còn cho
tièn. . ."
Roddy sửng sốt một chut, mới noi: "Tòa nhà kia thì ta cũng khong rõ lắm,
cha ta muốn đưa cho ngươi đương nhien là có tham ý. Bất qua só tièn này
ngươi nhát định phải nhạn láy. Gia tọc Minasi của ta khong nợ an tình
của người khác !"
n? Khong nợ an tình ?
Hạ Á ngay người mọt chút, Roddy tiến đến gàn nói nhỏ vào tai của Hạ Á:
"Em gái của ta, cũng là thái tử phi, đã được ngài cứu mọt mạng!
Phàn an tình này, gia tọc Minasi bọn ta cũng khong thể khong bao đap !"
Vừa nghe máy lời này, Hạ Á nhất thời gióng như bị tạt mọt thùng nước
lạnh ! Hắn biến sắc, bõng nhien lui ra sau mọt chút, thấp giọng noi: "Cac
ngươi biết ta biết?"
Cau hỏi này co chut quai dị, thé nhưng Roddy vừa nghe lièn minh bạch,
mỉm cười: "Bọn ta biét ngươi biét, yen tam, chỉ là ta cùng cha ta biét.
Bẹ hạ cùng em gái của ta vãn khong biét."
Noi đến đay, hắn vỗ vỗ vai của Hạ Á, cười noi: "Yen tam đi, sự tình này
bọn ta cũng khong truyèn ra ngoài, nguyen nhan vì sao ngươi giả ngu,
bọn ta đèu minh bạch. Bát quá người ngươi cứu lại là con gái trong
gia tọc Minasi, an tinh nay khong thể khong báo đáp!"
Dừng một chut, Roddy cười noi: "Con nữa, ta nghe nói ngươi khong tu sửa
tòa trang vien kia, có lẽ trong tay ngươi khong còn dư dả tièn bạc, cho
nen ta đã giao cho thuọc hạ, tòa nhà kia, tuy rằng ngươi khong còn ở
đé đo, thé nhưng ta vãn phái người chiéu có giúp ngươi, chi phí sửa
chữa ta cũng đã thay ngươi thanh toán, miẽn cho ngươi phải chạy tới
chạy lui."
Hạ Á ngượng ngung cười, phát phát tay: "Vậy thì đa tạ ngươi. Hiẹn tại
thạt sự trong tay ta khong có tièn, cho nen những lẽ vạt mà ngươi mang
tới, ta cũng sẽ khong khách khí, xin nhận!"
Roddy thở phao nhẹ nhom, cười noi: "Tót, ngươi nhạn thì ta mới yen tam, sau
này còn phải nhờ ngươi chiéu có tót cho ta."
Hạ Á ngạc nhien noi: "Ngươi là cong tước trong thời gian tới, ta bất qua
chỉ la một nam tước, ta láy gì đẻ chiéu có cho ngươi?"
Roddy lắc đầu: "Hiẹn tại cha ta khong cho ta nói, sau này ngươi sẽ tự
biét."
Noi đến nơi đay, Roddy đang muốn xin từ biệt, bỗng nhien quay đầu liéc mắt
nhin Hạ Á, sắc mặt cỏ quái: "Cai này. . . Trước khi ta tới đay, ta nghe
nói ngươi đã bái Kaweixier tien sinh làm sư phụ?"
Hạ Á trừng mắt: "Đòn nhanh tới như vạy? Ngươi cũng biét ròi sao?"
Roddy cười gượng hắc hắc hai tiếng: "Cai này. . . Thật ra, năm đó ta cũng
từng bái Kaweixier tien sinh làm sư phụ, bát quá ta theo sư phụ học
vài năm, sau đó ta thói sư (DG :bỏ thày)."
"Di? Vì sao ngươi khong tiép tục theo hắn học tạp?" Hạ Á hiếu kỳ.
Roddy mặt mày ủ e, cười khổ noi: "Nhà của ta tuy rằng là cong tước,
thé nhưng từ nhỏ ta đã được cha ta giáo dục nghiem ngặt, sau 18 tuỏi
ta có nghè nghiẹp rieng, tát cả chi tieu đèu phải tự bản than gánh
vác ! ! Sư phụ Kaweixier tuy rằng học thức uyen bac, thế nhưng. . . thế
nhưng đòi tièn hiéu kính hằng năm thực sự là qua độc ac, anh em ta cũng
khong đủ sức gánh vác a! !"
Hạ Á vừa nghe xong, nhất thời phảng phát như đòng bẹnh tương lien (DG: cả
hai bị bẹnh ung thư ), lien tục gật đầu vo cùng xúc đọng, giậm chan noi:
"Khong sai khong sai ! Lão quái vạt đó khong phải là người, dựa vào
viẹc dạy đò đẹ đẻ vơ vet của cải ! Trước khi ta rời khỏi đé đo còn
bị hắn cướp mát mọt vạn kim tẹ !"
Noi xong, hai người om đầu, lệ rơi đầy mặt, cung lúc keu len : "Lý giải
muon năm!"
Luc nay hai người thong minh gặp nhau, cung nhau xuc động, lại cùng nhau
có chung lý giải đói với Kaweixier, cuối cung đối mặt cười ha ha, nhát
thời cảm giác than cạn hơn khong ít.
Hạ Á làn đàu tien cùng người gióng hắn mắng chửi Kaweixier, thật sự
trong long rát vui sướng, càng nhìn ten Roddy này càng them thuạn mắt.
Rốt cục Roddy nói chuyẹn mọt hòi, mới thực sự xin từ biẹt, xoay người
rời đi, đi tới cỏ xe ngựa của hắn tháo ra mọt con ngựa, xoay người
len ngựa, hắn xuát than từ gia đình quyèn quý trong quan, thuạt cưỡi
ngựa đương nhien rát cao, con ngựa nọ khong có yen cũng khong có day
cương, hắn cũng khong chut nao quan tam, ngòi ở tren ngựa, hướng vè Hạ Á
cười ha ha : "Cứ len đường cản thạn, vài ngày nữa ta cũng sẽ họi tụ
cùng ngươi !"
Noi xong, vị tiểu cong tước này xoay đàu ngựa, chạy đi vai bước, từ xa
ném tới mọt cau: "Hạ Á, đừng quen ở trong đé đo vãn còn có mọt
người ngày đem nhớ đén ngươi! !"
Nghe tháy cau nói cuói cùng, khuon mặt của Hạ Á vón đang cảm đọng,
nhất thời sắc mặt bõng nhien cứng lại, ha to miệng, nhin bóng lưng của
tiểu cong tước, qua mọt hòi lau, bõng nhien than mình hắn run run mắng
to mọt cau.
"Con mẹ nó ! Ta còn tưởng hắn là người tót ! Hóa ra hắn cũng là
mọt con thỏ ! Mẹ no! Ông đay khong càn ngươi nhớ đén ong ! Cut đi cut đi
! Làn sau ong tháy ngươi, ong đay sẽ cho ngươi mọt quyèn đo đát !"