Cùng Đường Mạt Lộ


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Nghe những lời nay, Hạ Á thiếu chut nữa trực tiép té từ tren ghé xuóng
mặt đát, khó khăn lắm mới có thẻ ngòi vững, gắt gao nhìn ten người
hàu do Kaweixier phai tới, nhìn tháy biẻu tình nghiem túc của đói
phương, tren mặt cũng khong có nửa điẻm ý tứ đùa giỡn, Hạ Á khong
khỏi chọt dạ, dò xét mọt chút: "Ngươi, ngươi vừa noi cai gi? Ta khong
có nghe rõ, ngươi lạp lại mọt làn xem."

"Lão gia của bọn ta nói : ' 3 vạn quá đắt, giảm 20% đi?' ?"

Làn này thì Hạ Á đã nghe rát rõ! Từng từ từng chữ đèu rát ro
rang. Nhưng sau đó dé nhũi lại há to miẹng, cằm kéo dài chạm đát,
mở to hai mắt.

Con, con, con mẹ nó. Kaweixier, lão quái vạt kia muón làm trò hè gì
đay?

3 vạn quá đắt, giảm 20% ?

Lẽ nào lão quái vạt Kaweixier bỗng nhien bị rói loạn thàn kinh? Loại
chuyẹn này mà hắn cũng dám làm?

Chỉ nghe qua dùng tièn mua no lẹ, dung tiền mua nữ nhan, dung tiền mua sắc
đẹp. . . Nhưng chưa từng nghe qua dùng tièn mua đò đẹ !

"Cái này. . ." Hạ Á lắp bắp noi: "Cai nay. . . . Tièn. . . Rốt cuộc la ta
cho hắn, hay la hắn cho ta?"

Vừa nghe tháy những lời này, ánh mắt của ten người hàu nhìn vè
phía Hạ Á gióng như là đang nhìn mọt thằng đien, hắn hỏi ngược lại:
"Nam tước lao gia, khong phải ngài đòi tièn của lão gia bọn ta hay
sao?"

Nga, vậy là khong có làm.

Trong lòng Hạ Á nhát thời bình tĩnh ! Hắn rát sợ Kaweixier hiẻu làm
ý của hắn, bién thành là hắn đưa tièn đẻ bái sư-- hiẹn tại hắn
cách bờ vực phá sản chỉ còn vài bước, còn đau ra tièn đẻ bái sư?

Nhưng sau đó hắn lại trở nen lo lắng khong yen: Kaweixier cho ta tièn?
Lão quái vạt thực sự cho ta tièn?

Cho dù. . . Cho dù hắn thạt sự cho ta tièn, ta có dám càm láy khong?

Hạ Á cười khổ hai tiếng, mọt tay hắn vuót cằm, trong lòng do dự hơn nửa
ngày, thiéu chút nữa là bào mòn cái cằm của hắn, rót cuọc trong
lòng mới làm ra mọt cái quyét định: mẹ no, néu như hắn bằng lòng
cho ta tièn, thì ta cũng sẽ tót bụng nhạn giúp hắn ! Sau khi nhạn
được tièn thì bỏ chạy ra bien cương, đén lúc đó trời cao hoang đế xa,
hắn co thể bắt được ta sao!

Trong lòng dé nhũi quyét đoán, lièn xuát ra cỏ tính khí lưu manh vo
lại mà hắn học được từ trong Dã Hỏa trán: "Được ròi ! Ngươi trở
vè mang theo tièn tới đay, ta sẽ viét thiẹp bái sư!"

Ten người hàu vừa tháy Hạ Á mở miẹng đòng ý, phảng phát như thở
phao nhẹ nhom, khuon mặt mọc mạc của hắn lúc này hiẹn ra mọt tia
giảo hoạt: "Khong càn phải lãng phí thời gian quay vè, nam tước lao
gia, ta cũng đã mang tièn tới."

Noi xong, hắn hướng vè Hạ Á hành lẽ mọt cái, quay đàu chạy ra khỏi
nhà, khong bao lau sau, ở chõ ngoặt đàu đường xuát hiẹn mọt chiéc xe
ngựa lớn, hiẻn nhien chiéc đã sớm chờ ở trước ngõ, khi chiéc xe
chạy tới trước cỏng của biẹt thự, hai người hàu lièn nhảy xuóng
xe, nang theo mọt cái rương lớn đi vào trong san.

Lúc này Hạ Á cũng đã đứng trong san, mắt tháy đói phương nang theo
mọt cái rương lớn cung cung kính kính đặt ở trước mặt hắn, sau đó
ten người hàu mở nắp rương ra, ben trong nhát thời ánh vàng láp lánh,
đày chiéc rương đèu là vàng khói to bằng bàn tay được xép rát ngay
ngắn! Hơn nữa những khói vàng này cũng khong phải vàng bình thường,
mà là vàng tím (tử kim) so với vàng còn quý trọng hơn nhièu. Theo
hoán đỏi của đé quóc, mọt khói vàng tím có thẻ đỏi được 6 khói
vàng thường có cùng trọng lượng.

"Nam tước đại nhan." Ten người hàu hướng vè Hạ Á khom lưng cung kinh
noi: "Só tièn này là do lão gia bọn ta bảo ta mang tới, tỏng cọng
là 1000 khói vàng tím, vừa vặn tương đương với 24.000 kim tẹ của đé
quóc, mời ngài kiẻm tra và thu láy."

Hạ Á: "..."

Dế nhũi trầm mặc một lat, bỗng nhien nhin ten người hàu : "Số tièn này
ngươi cũng đã chuản bị trước ? Ngươi đưa cho ta như thé, khong sợ ta
sẽ nuót lời quịt nợ hay sao?"

Khuon mặt thành thạt mọc mạc của ten người hàu hiẹn len mọt nụ
cười tươi, khuon mặt tươi cười của hắn tại Hạ Á xem ra, phảng phát
như còn mang theo mọt chút bọ dáng thách thức : "Lão gia của bọn ta
nói, ngài sẽ khong dám nuót lời quịt nợ."

". . ." Hạ Á hoan toan chịu phục.

Làn trước hắn chỉ là phát hỏa trong cơn nóng giạn, sau đo lièn hối
hận, đang lo lắng sợ rằng đã chọc giạn sát tinh Kaweixier, nhưng hắn
khong nghĩ tới lão quái vạt cũng gióng như bản than cùng nhau nỏi
đien?

24.000 kim tệ a ! Đay là thu nhạp trong bảy tám năm đói với mọt tiẻu
quý tọc như hắn !

( lão quái vạt thạt sự là có quá nhièu tièn a.) Tam tư của Hạ Á
lại nỏi len, bái mọt sư phụ có nhièu tièn như lão quái vạt, hinh
như cũng. . . cũng khong tòi a.

Bát luạn la động tam cũng tốt, an hận cũng tốt, nhưng tình cảnh hiẹn tại
đích thực đã bức Hạ Á vào bước đường cùng, hắn khong thẻ khong
đáp ứng.

Dế nhũi cũng khong dám tiép tục chóng cự đẻ tìm đường chét, hắn
trực tiép chạy vào trong phòng láy ra giáy viét, sau đó viét vài
chữ như cua bò:

"Ta hiẹn tại là nam tước Hạ Á Loi Minh của đé quóc, ngưỡng mộ tài học
của ngài Kaweixier, cam nguyẹn làm đẹ tử của ngài, đay xem như là
giáy bien nhạn ! Tái bút : ta sẽ nhạn phí bái sư 24.000 kim tẹ của
ngài, nhưng ta sẽ khong trả !"

Hắn thỏi kho mực, sau đó càm theo tám thiẹp đi ra ngoài, nhét vào
trong tay của ten người hàu, sau đó phất tay noi: "Được rồi! Ngươi càm
theo thứ này đem vè đưa cho hắn đi!"

Ten người hàu nhìn thoáng qua tám thiẹp bái sư, khóe mắt của hắn
giạt giạt vài cái, thầm nghĩ: ten gia hỏa này đúng thạt là thằng
ngu, phóng mắt khắp đế đo, đẹ tử có thẻ bái lão gia bọn ta làm sư
phụ khong quyèn thì cũng quý, người khác càu còn khong được. Nhưng
ten tiểu tử nay, ngay cả thiẹp bái sư mà hắn cũng viét gióng như là
giáy bien nhạn xin tièn, làm gì có tới nửa điẻm mùi vị ngoan ngoãn
kính trọng?

Hạ Á đưa ra tám thiẹp bái sư, sau đó hắn chờ mọt chút, nhưng nhìn
tháy ten người hàu của Kaweixier còn khong có ý định rời đi, lièn
trừng mắt noi: "Ngươi còn ở đay làm gì? Chờ ta mời ngươi ăn cơm hay
sao?"

Ten người hàu oán thàm trong lòng, nhưng ngoài mặt vãn tươi cười
nói: "Néu như đã bái sư, như vạy nam tước đại nhan cũng là người
mọt nhà. n, trước khi ta tới đay lão gia còn giao cho ta vài chuyẹn."

Quả nhien. . . tièn của Kaweixier khong dẽ dàng bỏ vào túi a!

Trong lòng Hạ Á thoáng lo lắng: "Được rồi, ngươi noi đi."

"Vang." Ten người hàu lại làn nữa cung kính: "Chuyẹn thứ nhát, dựa
theo phong tục của người Byzantine chung ta, khi đẹ tử bái sư đèu phải
hiéu kính mọt phàn tièn cho sư phụ, còn nhièu hay ít là tùy lòng
của đẹ tử, chỉ là đói với só tièn này ngài cũng khong nen tiét
kiẹm, nếu khong, sẽ làm mát mặt của lão gia bọn ta, cũng là làm
mát mặt của nam tước đại nhan, người ben ngoài sẽ nói ngài khong
biét ton sư trọng đạo. . ."

Sắc mặt của Hạ Á nhát thời trắng nhợt: "Cai gì. . . Tièn biéu thày?
Đại khái là bao nhieu?"

"Cũng khong càn nhièu lắm, chỉ la biẻu hiẹn mọt chút lòng thành ma
thoi." Cau nói này khién cho Hạ Á nhẹ nhõm trong lòng, nhưng sau đó
lại nghe ten người hàu nói tiép: "Đại khái ma noi, lão gia của bọn
ta đã lạp ra mọt quy củ, đẻ tránh cho đám đẹ tử phan bì, cho nen
tièn biéu sư ban đàu đèu là như nhau, noi cach khac, máy đẹ tử trước
đay của lão gia biéu sư phụ bao nhieu tièn, thì ngài cũng biéu gióng
như vạy, khong càn nhièu hơn cũng khong được ít hơn, như thé mới cong
bằng."

Trong lòng Hạ Á lại làn nữa lo lắng: "Ngươi nói rõ con só đi."

"Vè viẹc này. . . Lão gia được mẹnh danh là học giả của đé đo đã
hơn vài chục năm, là cạn thàn của bẹ hạ, sư phụ của thái tử. Tièn
biéu thày của các đẹ tử trước đay của lão gia là. . ." Noi tới đay,
ten người hàu dựng thẳng hai ngón tay.

"Hai trăm?" Hạ Á nhăn mặt mở miẹng.

Mí mắt của ten người hàu nhướng len: "Nam tước đại nhan thích nói
đùa, đừng nói lão gia của bọn ta, coi như đăng ký vào học viẹn của
đé đo, ngài dám vào cửa báo ra con só này, nhất định cũng sẽ bị
người ta đá văng ra ngoài."

Da mặt của Hạ Á run len: "Hai nghin?"

"Chinh xác." Ten người hầu gật đầu.

Trong lòng Hạ Á đau từng khúc ruọt, bát quá hắn suy nghĩ lại: long
cừu mọc tren than cừu. Dù sao ta cũng nhạn của hắn hơn hai vạn kim
tẹ, coi như trả cho hắn mọt chút, cũng khong đáng là bao nhieu, hai
nghin thi hai nghin đi.

"Được rồi! Tièn biéu thày này ta sẽ trả, ngươi cứ trực tiép láy từ
trong só vàng trong rương đi." Hạ Á cũng vui vẻ hào phóng.

"Nam tước đại nhan quả nhien biét ton sư trọng đạo." Ten người hàu khen
ngợi mọt cau, lièn sau đó noi: "Còn chuyẹn thứ hai. . ."

"Thứ hai ?" Trong lòng Hạ Á bắt đàu cảm tháy khong ỏn.

Chợt nghe tháy ten người hàu cười tủm tỉm nói: "Sắp tới sẽ là ngày
cúng xuan, theo phong tục của người Byzantine chung ta, ngày cúng xuan
cũng chính là lúc đẹ tử hăng say học tạp thẻ hiẹn lòng thành kính
đói với sư phụ, mọi nhà đèu phải cáp cho sư phụ của bản than mọt
phàn lẽ vạt nhằm càu láy may mắn."

Sắc mặt của Hạ Á nhát thời khó coi: "Cai nay. . . nhiều it?"

"Khong nhiều lắm, cũng gióng như con só hai trước đay." Ten người hầu lại
dựng thẳng hai ngón tay.

Hạ Á túm đàu giật tóc: "Được rồi! Ngươi cũng láy từ trong rương mà mang
vè."

"Đa tạ nam tước đại nhan." Ten người hầu cười, tiếp tục noi: "Còn có sự
tình thứ ba. . ."

"Con nữa? !" Hạ Á trừng mắt.

"n, chuyen này vón khong càn phải nói, bất qua hiẹn tại ngài đã là
đẹ tử của lão gia, như vạy ta cũng nen nói cho ngài biét rõ mọt
chút. Thật ra cũng rát đúng lúc, vài ngày sắp tới chính là sinh
nhạt của lão gia bọn ta. Dựa theo phong tục của người Byzantine chung
ta, sinh nhạt của sư phụ, các đẹ tử đương nhien phải chúc mừng mọt
chút. Theo phong tục mà xem, só tièu càn biéu đèu theo quy củ 'làm
tròn', lão gia của bọn ta hiẹn tại là 55 tuỏi, xem như là 'gàn
sáu', như vạy só tièn càn biéu sẽ là con só 'sáu'."

"Ý của ngươi la. . . Sáu nghìn?" Hạ Á hít vào mọt ngụm khí lạnh.

"Đúng vạy, năm ngoái lão gia bước qua tuỏi 54, thai tử điện hạ cung vài
vị đẹ tử khác, mõi người đèu biéu lão gia 6000, mà năm nay cũng sẽ
theo thường lẹ." Nhìn bọ dáng cười tủm tỉm của ten người hàu, thực
sự Hạ Á rát muón đám cho hắn mọt quyèn khién cho mặt hắn lõm vào
như cái ao.

"Láy đi láy đi ! Ngươi cứ láy đi !" Hạ Á trừng mắt het lớn.

"Đa tạ nam tước đại nhan." Ten người hầu lại khom người, tiếp tục noi: "Con
nữa. . ."

"Ngưng ! !" Hạ Á sợ đến mức phải hét to mọt tiéng, cắt đứt cau nói của
đói phương: "Đừng noi nữa! Ngươi còn nói nữa, chỉ sợ só tièn này còn
chưa vào trong túi ta, thì ta đã phải trả hét cho ngươi còn phải đưa
them cho ngươi mang vè !"

Ten người hàu nhìn tháy biẻu cảm của Hạ Á, trong long hắn cười thầm,
vẻ mặt vãn cung kính nói: "Khong còn khoản tièn nào khác. . . Ta
muón nói là, lão gia chuyẻn cho ngài mọt cau, len đường binh an, đi
tới địa phương thì cho dù làm chính hay làm quan đèu phải cản thạn,
néu có viẹc gì khong rõ, thì viét thư gửi vè cho lão gia."

Noi xong, ten người hầu vung tay len, cùng ten đòng bạn láy ra gàn phan
nửa só vàng ở trong rương, mang vè lại trong xe ngựa. Sau đo nghenh
ngang rời đi.

Hạ Á nhìn đóng vàng ở trong rương nhát thời mát đi gàn phan nửa,
trong lòng khong khỏi đau từng khúc ruọt.

Tính ra, hắn được 24.000 kim tệ, mà tièn biéu thày 2000, tièn cúng
xuan 2000, quà sinh nhạt 6000. . . Trong mọt lúc lièn mát đi mọt vạn !

Cuối cung cũng còn 14.000, khong tòi khong tòi, may là ong đay phản ứng
nhanh, chặn đứt lời nói của đói phương, nếu khong, chỉ sợ hom nay còn
chưa nhặt được tièn, trái lại còn phải xuát tièn trong túi. Hạ Á ung
dung thở dài mọt hơi, cúi người nhặt láy vài khói vàng tím, đang
tỉ mỉ quan sát, bõng nhien nhớ tới mọt viẹc, nhất thời khuon mặt biến
sắc!

"Khong ỏn !" Hạ Á giậm chan, đầu đầy mò hoi: "Bị lừa ròi !"

Tièn biéu thày 2000 rót cuọc cũng chỉ càn nộp mọt làn, vè sau sẽ
khong cần phải tiép tục nộp! Nhưng cái nghi lẽ cúng xuan quỷ quái kia,
còn có quà mừng sinh nhạt-- năm nay cho, sau đó hằng năm đèu phải cho
a! !

Đo chinh la 8000 kim tẹ mõi năm ! ! Vạn nhát lão quái vạt sóng dai
mọt chút, hắn sóng them vài năm, chờ đén lúc hắn qua năm 60 tuỏi,
dựa theo quy củ 'làm tròn', sau 60 tuỏi chính là 'gàn bảy', sinh
nhạt hằng năm đèu phải biéu them mọt nghìn!

Hiẹn tại tuy rằng ta có 14.000 kim tẹ. . . cũng, con mẹ nó, cũng chỉ
có thẻ cáp cho lão quái vạt 2 năm quà lẽ ! ! Tói đa là đén năm thứ
ba, bản than ta phải bỏ tièn túi ra !

"Thất sach thất sach! Phí bái sư thạt sự là cọn mẹ nó quá đắt ! Sau
này hằng năm phải đưa hắn 8000 kim tẹ, ta làm gì có thẻ kiém ra ?
Mọt cái tước vị nam tước nhỏ bé như ta, thu nhạp hằng năm bát quá
chỉ hai ba nghìn kim tẹ . . ."

Hạ Á giậm chan, đi qua đi lại trong san vài làn, ngửa mặt len trời thở dai,
trong lòng hắn hói hạn tới từng khúc ruọt.

Nhưng bỗng nhien ý niệm trong đầu của hắn khẽ động: như thé xem ra lão
quái vạt Kaweixier có rát nhièu tièn a!

Với phương pháp thu tièn của hắn, cùng luc thu nhận vài ten đẹ tử mà
nói, hằng năm hắn thu vào tới máy vạn kim tẹ tièn quà a! Néu như
hắn thu 108 ten đò đẹ, cho dù hằng năm ngòi chơi ở trong nhà, chẳng
phải cũng có núi vàng núi bạc tự chui vào nhà hay sao?

Mẹ no. . . Hoa ra làm giáo dục lại giàu đén như vạy a!

Hai mắt của dế nhũi hiẹn len hai luòng ánh sáng màu vàng: Ông đay làm
nam tước, còn phải ra trạn chém giét sóng chét, mọt năm cũng bát
quá chỉ có hai ba nghìn kim tẹ, mà lão quái vạt ở nhà đọc sách,
dạy vài ten đò đẹ, mọt năm ít nhát cũng phải vài vạn kim tẹ. ..

Chi bằng. . . Ông đay cũng kiém vài ten xài tièn như rác nhạn làm đò
đẹ. ..

※※※

Cũng may, Kaweixier nhạn được thiẹp bái sư của Hạ Á, lièn khong tiép
tục kiém Hạ Á gay chuyẹn phièn phức.

Thu thạp hành trang cũng xong, lần nay rời khỏi đế đo cũng khác so với
lúc tới đé đo, lúc đi tới đé đo bát quá chỉ có ba người, tren lưng
cũng chỉ có hai bao hành lý nhỏ. Lần nay rời khỏi, than phạn khác
trước, người ben cạnh cũng khong đòng nhát, tiền ho hậu ủng cũng hơn
vài chục người, còn có rát nhièu quà tặng gia sản, giáp người
giáp ngựa, thu thạp mọt mạch cũng chát đày ba bón cỏ xe ngựa. Nhất
la Youliya mang thai trong người, tuy rằng nàng vón khong thích hợp di
chuyẻn đường dai, thé nhưng đẻ nàng lại đé đo, trong lòng Hạ Á cũng
thực sự có chút lo lắng, cho nen hắn dứt khoát dùng tièn thue mọt
chiéc xe ngựa, ben trong xe ngựa được lót vài tàng thảm long dày,
còn có hai lò than đỏ rực, ngay cả cửa sỏ cũng được dùng vải dày
che phủ, mua them hai con ngựa kéo xe loại tót. Cho nen người ngòi
trong xe, vừa em vừa ổn, khong hề xoc nảy, lại còn ám áp như mùa xuan.

Trước khi rời đi, lại có người tìm tới cửa, làn này là vai người
quan quan, phụng mẹnh thai tử Garcia điện hạ vọi vàng mang tiẽn đén cho
Hạ Á.

Nếu như khong phải đối phương tìm tới cửa, Hạ Á suýt nữa cũng quen mát
viẹc này. Tuy rằng ngày đó ben trong lam vien hoàng gia, hoàng đé già
đã ra lẹnh cho thái tử tạo tiẽn, thé nhưng máy ngày nay khong có tin
tức, Hạ Á cho rằng thái tử đã có ý quen đi. Khong nghĩ tới trước khi
rời khỏi đé đo, đói phương lại phái người mang tiẽn tới.

Kiểm ke một chut, mọt trăm thanh trọng tiẽn than sắt, mũi tiẽn hình tam
giác, đuoi tiẽn là long sắt đặc ché. Hơn nữa từ cong nghệ và tinh chất
mà xem, quả nhien đều la thượng phẩm, thạm chí so với nhóm tiẽn đàu
tien do Guluo người Lantis tặng hắn còn hoàn mỹ hơn. Có thẻ cho tháy
vị thái tử kia cho dù hạn bản than hắn, thé nhưng đói với mẹnh
lẹnh của hoàng đé cũng khong dám bằng mặt khong bằng lòng, thành
thành thạt thạt vang lời, cũng khong dám ăn bớt ăn xen.

Bát luạn thế nao, có mọt trăm thanh trọng tiẽn than sắt này, Hạ Á
đương nhien cũng rát cao hứng. Cung Tụ Khiéu của hắn phải dùng loại
tiẽn nặng như thé này mới có thẻ phát huy uy lực.

Rót cục cũng xử lý xong mọi viẹc trong đé đo, đò đạc đèu chát hét
len xe ngựa. Lần nay rời khỏi đế đo, còn có võ sĩ đoàn nanh soi do
Afuleika mang đến (trong đó mọt phàn là do Afuleika viét thư gửi vè que
nhà, triẹu hoán bọn họ đén đé đo), tỏng cọng là 53 người.

Năm mươi ba người, ba chiéc xe ngựa, hơn sáu mươi con ngựa, trung trung
điệp điệp rời khỏi đế đo, xuyen đường vượt lói, mọt mạch đi vè cỏng
thành tay của đé đo, đi qua cay càu đá bắc ngang kenh đào nhan tạo.

Khi tới ben kia càu đá, Há Á xoay đàu lại nhìn thoáng vè phía sau,
sau lưng hắn là bức tường thành hùng vĩ đò sọ cao hơn năm mươi
thước, còn có khải hoàn mon cao to như cửa cung điẹn của các vị
thàn linh-- Hạ Á thở dai trong long, nhìn xung quanh trái phải của bản
than mọt chút, tiền ho hậu ủng, áo mới ngựa khỏe, uy phong lẫm lẫm, làn
này rời khỏi đé đo, bản than cũng đa trở thành hao kiệt một phương.

Trong long hắn rất nhiều xuc động, khong khỏi mở miẹng cười to ba tiéng.

Đoàn người đi dọc theo đại lọ hướng vè phía tay, trước tien là tới
thành trì bảo họ phía tay phụ cạn đé đo. Đi theo đoàn con co ma phap
sư Tatara.

Máy ngày nay Tatara đèu ở trong nhà rèn luyẹn vũ kỹ, Shaerba Katuo
con co Afuleika đem ten ma pháp sư đáng thương huán luyẹn cho keu trời
gọi đát, hàu như mõi ngày ngoại trừ lúc ăn và ngủ ra, đèu là khắc
khỏ luyẹn tạp, cũng may ma pháp sư tuy rằng lười nhát, thé nhưng đói
với tín niẹm trong lòng lại vo cùng cháp nhát, cho nen hắn cắn răng
kien trì luyẹn tạp. Nhưng mà thien phú của hắn có hạn, mà ba ten
dạy dõ cũng khong tính là cao thủ chan chính, tuy rằng hắn ăn khong it
vị đắng, thé nhưng vũ kỹ cũng chỉ đạt được thành tựu rát ít, chí
ít than thẻ cường tráng hơn mọt tý, tuy rằng vãn như cũ gày gò
tháp bé, thé nhưng nhìn qua cũng đã có vài phàn rắn chắc.

Rời khỏi đé đo đi vè phía tay, đi tới thành trì bảo vẹ xung quanh
đé đo, Tatara cũng sẽ chia tay mọi người, mọt mình hắn sẽ tién vè
hướng đong, đi xuyen lãnh thỏ đé quóc, bước vào khu vực hõn loạn,
chui vào rừng rạm menh mong như biẻn, tìm kiém "ma vẫn hương dụ" ben
trong nơi cư trú của tinh linh tọc.

Hắn vón đã láy đủ dũng khí, nhưng khi đói với mặt với viẹc chia
tay mọi người mọt mình ra đi, ma pháp sư thạt sự bắt đàu có chút lo
sợ, chỉ là đói với mọi viẹc khác trong đời, hắn còn có thẻ nhu
nhược, nhưng đói với danh hiẹu 'ma pháp sư' cũng là truy càu cả cuọc
này của hắn, hắn chỉ dao đọng trong mọt chút, lièn cắn răng tiép
tục hạ quyét tam.

Tới ròi đại lọ phía trước vẹ thành của đé đo, lúc này xuát hiẹn
mọt cái ngã ba, phan ra ben trái đi vè hướng bắc và ben phải đi vè
hướng đong, đi vè phía tay bắc chính là hướng của quạn Moll, mà
hướng đong còn lại chính là lữ trình của Tatara.


Liệp Quốc - Chương #172