U Buồn.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Trong căn phòng bí mạt, Hạ Á cung kẻ đang thương hai người vãn còn đứng
đờ ra. Vón đem nay kẻ đáng thương an bài mọt trạn hò hẹn, cuói cùng
lại bién thành tình cảnh như thé này, trong lòng Adeline cũng có
chút bát đắc dĩ khong nói nen lời, mà hiẹn tại hiéu kỳ trong lòng
Hạ Á vãn còn chưa két thúc, sau khi Kaweixier rời đi, hắn lại mò trái
tìm phải, bát quá ma pháp trạn của gia tọc hoa tu-lip lưu lại trăm
nghìn năm qua đau dẽ dàng lièn phá được ? Dé nhũi bạn bịu mọt hòi,
đương nhien chỉ là uỏng phí sức lực.

May la trong lòng Hạ Á cũng khong buồn bực, tìm kiém mọt hòi, nhìn xung
quanh căn phòng mọt chút, bỗng nhien cười nói: "Mẹ no, tòa nhà này đã
thuọc vè ta, hiẹn tại cũng khong càn sót ruọt, sau này chạm rãi
nghien cứu, néu như quả thực khong được, ta sẽ đem nơi này đào rõng
ra."

Adeline nhin Hạ Á, ánh mắt của nàng cực kỳ phức tạp, đem nay nàng cũng
nghe được quá nhièu bí ản. Ten dé nhũi này rõ ràng là có quan hẹ
với gia tọc hoa tu-lip trong truyèn thuyét... Hơn nữa, gia tộc hoa tu-lip
năm đo bị diệt vong, trong đó lại còn mọt đoạn ản tình ! Bản than
nàng trước đay khong biét thì khong sao, hiện tại đa biết, trong lòng
nàng bõng dưng lại xuát hiẹn them vài cái phièn não.

Theo tình cảm của nàng đói với Hạ Á, đương nhien nàng sẽ khong làm
lọ bí mạt có thẻ gay hại cho dé nhũi, thế nhưng... Ten Kaweixier kia
bụng dạ kho lường... Vừa nhớ tới hắn lièn khién cho nàng lạnh run.

Trước đay trong lòng nàng còn mang theo ba phàn huyễn tưởng: néu như dé
nhũi nõ lực phán đáu, tương lai đạt được địa vị cao, kỵ thương đại
đé tuy rằng xem nàng là cái đinh trong mắt, thé nhưng hắn đã già
nua, thời gian còn sóng cũng khong nhièu, néu như kỵ thương đại đé
óm chét, anh họ Garcia len ké vị trở thanh hoàng đé ké nhiẹm, như
vạy tình cảnh của nàng sẽ tót hơn nhièu, đén khi đó nàng chỉ càn
hòa giải khúc mắc giữa dé nhũi cùng anh họ của nàng, như vậy...
Bản than nàng có thẻ đường đường chính chính gả cho dé nhũi,
chuyẹn này cũng khong phải là khong có khả năng, huóng hò nàng còn
có thẻ nhờ vả chị dau Dairenni giúp nàng biẹn họ...

Nhưng... Nhưng néu như dé nhũi là truyèn nhan của gia tọc hoa tu-lip,
như vậy... như vậy chuyẹn giữa nàng và hắn sẽ là cực kỳ khó khăn a!
!

Néu như anh họ của nàng biét bí mạt này...

Hiẹn tại tuy rằng viẹc này vãn còn trong bí mạt, ten gia hỏa
Kaweixier cũng có ý che chở cho Hạ Á, thế nhưng... Adeline là nữ nhan nen
trời sinh mẫn cảm, nàng cảm nhạn được Kaweixier chung quy cũng khong
hoàn toàn có ý tót ! Nói khong chừng tới mọt thời gian nhát định,
hắn sẽ có ý đem bí mạt này tiét lọ ra ngoài ! Đến luc đo, hoàng
thát tát nhien sẽ khong buong tha cho dé nhũi ! Bản than... Bản than...
Bản than...

Nghĩ tới đay, trong lòng Adeline vừa kinh hoảng vừa sợ hai, vừa hét kinh
sợ, thì lại xuát hiẹn mọt nièm đau khỏ.

Đói với tam tình của Adeline, Hạ Á cũng khong có nhạn ra, lúc này
hắn đã ngừng tìm tòi, làn nữa kéo theo Adeline cung nhau đi ra ngoài,
mới vừa vào lại trong vườn hoa, thì tháy nữ nhan có khuon mặt bảo
thủ đã sớm trở nen lo lắng, nàng đi qua đi lại trong vườn tìm kiém
xung quanh, vừa thấy hai người đi ra, nữ nhan kia khong chút khách khí
lièn bước tới, hung hăng liéc mắt trừng Hạ Á, sau đo nhin Adeline, cau
mày noi: "Làm gì mà trẽ thé này ! Vừa ròi cong tước đại nhan cùng
Kaweixier đại nhan bước vào, cac ngươi..."

Adeline lắc đầu, nàng cũng khong muón sinh them chuyẹn phièn phức, thấp
giọng noi: "Bọn ta đã trón, cũng khong bị phat hiện."

Nữ nhan này chính la nữ quan cung đình ben cạnh Adeline, nghe xong
những lời nay, mới thở phào nhẹ nhõm, liéc liéc Hạ Á, thàn sắc khong
chút nào che giáu sự bát mãn: "Thời gian khong con sớm, chúng ta phải
lạp tức trở vè... Nếu khong..."

Khong đợi nang noi hét, Adeline lập tức cắt lời của nang: "Ta biét ròi,
chúng ta đi thoi."

Nữ quan kia nhìn ra sắc mặt buòn bã của Adeline, trong lòng cũng có
vài phàn khong đành, nàng là người do thái tử Garcia phái tới phụ
trách chiéu có cho Adeline, nhưng tính tình của nàng xem như là ngoài
lạnh trong mèm, nàng cũng biét tình cảnh đáng thương cảm của
Adeline, trong lòng có vài phàn thương xót, hiẹn tại nàng lại làn
nữa mèm lòng, thở dai: "Ta đi ra ngoài chuản bị xe, an... Các ngươi
tranh thủ cáo biẹt nhau đi, cũng đừng quá lau đáy."

Ánh mắt của Adeline đày cảm kích nhìn vè phía nữ quan, chờ cho vị
nữ quan này đi ra ngoài, nàng mới quay đàu nhìn vè phía Hạ Á, trong
long bùi ngùi, hai moi run run, thanh am thấp đén mức dường như khong
thẻ nghe tháy: "Hạ Á, ta phải đi ròi."

Hạ Á "an" một tiếng, nhin Adeline, cau mày noi: "Được rồi, hom nay vọi vọi
vàng vàng còn gặp phải mọt ít chuyẹn ngoài ý muón, như vạy hom
khác ta sẽ tìm tới ngươi. Ngươi đang ở nơi nao?"

Adeline thở dai: "Ta khong thẻ nói cho ngươi biét, an, ta biét nơi ở của
ngươi, nếu như... nếu như co cơ hội, ta sẽ lại phái người tới tìm
ngươi."

Hạ Á cau mày, trong long hắn co chut kỳ quặc, bát quá kẻ đáng thương
phảng phát như có đièu khó nói, hắn cũng khong có truy ván, chỉ là
nhìn thẳng vào kẻ đáng thương, on nhu noi: "Được rồi, chinh ngươi cũng
phải cẩn thận. Sự tình trong nhà của ngươi néu như xảy ra phièn toái,
thì cứ tìm tới ta. Thực sự khong được, thì dứt khoát theo ta rời
khỏi đé đo đi. Néu như ngươi gặp phải vát đè khó giải quyét, thì
cứ phái người tới tìm ta."

Adeline cố nen nước mắt, lúc này phan ly so với trước đay ở tren Da Hỏa
nguyen càng them khó chịu, cau chuyẹn bí mạt của gia tọc hoa tu-lip do
chính miẹng Kaweixier nói ra khi nãy, đói với Hạ Á cũng khong tạo
nen xúc đọng quá lớn, thé nhưng những bí mạt này đối với nữ nhi
xuát than từ hoàng thát như nàng ma noi, hàu như là dạp tắt hoàn
toàn hy vọng trong lòng nàng !

Néu thạt sự Hạ Á la truyèn nhan của gia tọc hoa tu-lip... Như vậy bản
than... cung hắn...

"Ta nhớ kỹ ròi." Adeline nhin hai mắt của Hạ Á, thấp giọng noi: "Sau này
than phạn của ngươi khong còn như trước, làm viẹc cũng nen suy tính
nhièu hơn, đừng có tiép tục lõ mãng như trước đay, an... con co..."

Hạ Á cười hắc hắc: "Yen tam đi, hừ, ngươi đã từng tháy ta chịu thiẹt làn
nào chưa?"

Kẻ đang thương ngẩn ngơ, nghe xong lời nay, ro rang trong long đang đau khỏ,
nhưng nhịn khong được cũng phải bạt cười-- ten dé nhũi này thực sự
là mọt kẻ giả trư ăn cọp, nhìn bè ngoài rát lõ mãng, nhưng thạt ra
tinh quái như quỷ, muón hắn bị thiẹt, sợ rằng cũng khong phải là
mọt chuyẹn dẽ dàng.

Nhưng cười mọt luc, đau buòn trong lòng lại tán cong Adeline, vièn mắt
đỏ len, hai giọt nước mắt lièn rơi xuống, nàng vọi vàng xoay đàu sang
chõ khác, miễn cưỡng cười noi: "Được rồi, ta đi đay, ngươi tự bảo trọng
đi."

Noi xong, nàng xoay người bước nhanh rời đi, mới bước được hai bước,
nhưng bỗng nhien nàng đứng lại, trong ánh mắt hiẹn len mọt tia kien
quyét, phảng phát như đã hạ quyét tam, xoay người lại, chạy nhanh vè
phía Hạ Á, vòng tay om láy than mình hắn, dùng sức siét mạnh. Nàng
om rát chặt, phảng phát như là dùng hét khí lực toàn than.

Hạ Á bị nang om mọt cái, bõng nhien lièn ngay người, trong lòng phát
sinh mọt loại cảm giác kỳ gì, hàu như theo bản năng, hắn cũng vòng
tay om láy kẻ đáng thương, trong lòng tuy rằng vãn nghĩ : "hai nam
nhan" dùng tư thé này om nhau quả thực có chút khong thích hợp, thế
nhưng lúc này kẻ đáng thương đang ở trong lòng hắn, cảm giác kỳ dị
nọ lièn quét sạch toàn bọ nghi ngờ trong đàu hắn.

Adeline dùng hét sức om hắn mọt cái, cũng rất ngắn ngủi, nang hit một
hơi thật sau, phảng phát như đem mùi vị tren người Hạ Á cát giáu
thạt sau vào trong đáy lòng, sau đó nàng ngẩng đầu len, trong ánh mắt
tràn đày vẻ u buòn sau kín, bỗng nhien nàng dùng sức đẩy Hạ Á ra, mọt
tay vung len...

Bóp!

Hạ Á còn khong kịp phản ứng, thì mọt bàn tay đã nhẹ nhàng tán
trúng mặt hắn, tuy rằng lực đánh khong mạnh, thế nhưng Hạ Á bị hành
đọng này của kẻ đáng thương làm cho ngay người, hắn bụm mặt keu len:
"Ngươi, ngươi lam gi vạy ?"

"Ten ngu xuản nhà ngươi!" Mặt của Adeline đỏ len, thấp giọng mắng một cau:
"Ngươi cũng nen biét, ta đau lien tục máy ngày lièn !"

Noi xong, khuon mặt của nàng gióng như là sắp xuát huyét, Adeline
cũng khong noi tiép tiéng nào, xoay đàu vọi vàng chạy mát.

Hạ Á bụm mặt, nhin kẻ đang thương rời đi, trong lòng tự nhien xuát hiẹn
mọt cỏ cảm giác khong nói nen lời, đứng đờ ra nhìn nàng rời đi,
cảm giác khong muón kẻ đáng thương rời đi nhát thời tán cong vào tim
hắn, trong luc nhất thời khong khỏi ngay dại.

Qua nửa ngay, mãi đén lúc bóng lưng của nàng cũng khong còn, Hạ Á mới
buong tay đang bụm mặt xuóng, buồn bực noi: "Noi khóc thi khóc, noi đanh
thì đanh, bị bẹnh thàn kinh sao..."

Hắn vừa nói xong, bõng nhien trong đàu truyèn tới mọt trạn am thanh
cười như đien.

m thanh cuòng tiéu của Dora gióng như là rát nhanh sẽ tắt thở, tiéng
cười của con ròng cái này tran đầy tinh quái cung ac ý, tiéng cười "ha
ha ha" nọ càng lúc càng khién cho Hạ Á có chút nhịn khong được, cả
giận noi: "Ngươi cười cai gi !"

Dora cố nen tiếng cười, giọng nói rõ ràng có chút hả he: "Ta thích
thì ta cười, ngươi quản được ta sao!"

※※※

Bởi vì buỏi tói cỏng thành đé đo sẽ đóng, Hạ Á khong thẻ quay vè
trong thành, cho nen hắn dứt khoát chờ tới sáng hom sau mới trở vè.

Trong đem nay đã xảy ra quá nhièu sự tình khién cho người ta phải
giạt mình, Hạ Á vắt óc suy nghĩ suót đem, nghìn suy vạn xét, cũng
thực sự đã sắp xép lại mọi chuyẹn trong đàu. Lão gia hỏa là hạu
duẹ của gia tộc hoa tu-lip, viẹc này tuy rằng rát kỳ lạ, thế nhưng...
hình như đói với bản than Hạ Á mà nói cũng chưa hẳn chuyẹn tót,
néu như truy xét tỉ mỉ, viẹc này đích thạt là mọt cái phièn toái
khong nhỏ đói với hắn ! Thái đọ của Kaweixier cung lao cong Minasi
thực sự rát đáng ngờ, hơn nữa hai người này năm đó còn có chút an
oán đói với lão gia hỏa, cản thạn truy xét mà nói, khong chừng
tương lai bọn họ sẽ cáp cho bản than hắn khong ít phièn phức.

Hắn trở vè nơi ở trong thành từ rát sớm, trong lòng còn có chút
khong yen. Cả đem dé nhũi khong có vè nhà, mọi người trong nhà cũng
sớm đã trở nen lo lắng, lúc này nhìn tháy hắn bình yen trở vè,
mọi người mới thoáng yen tam.

Hạ Á cũng khong nói nhièu, đang muón vè phòng nghỉ ngơi mọt chút,
thì Souleaterr lại chạy tới bao cao: có mọt tướng lĩnh tự xưng là
"Junker" tới thăm.

Hạ Á sửng sốt một hồi, mới nhớ tới cái ten "Junker" này là ai-- hắn
chính là đàu lĩnh thị vẹ ben cạnh hoàng đé, Hạ Á đã tháy qua hắn
khi yét kién hoàng thượng ở trong doanh trạn của lam vien hoàng gia.

Hạ Á lạp tức xóc lại tinh thàn, vọi vàng đi ra nghenh tiép.

Junker mặc mọt bọ quàn áo bình thường, áo bào ngắn của võ sĩ, ben
hong mang mọt thanh bọi kiém, dãn theo vài ten tùy tung, đang đứng chờ
ở trước cỏng. Mắt thấy Hạ Á đi ra, khuon mặt của Junker lọ ra mọt vẻ
tươi cười: "Nam tước đại nhan."

Ten gia hỏa này tuy rằng mặc mọt bọ đò bình thường, thé nhưng mùi
vị nguy hiẻm toát ra từ tren người của hắn vãn khong chút nào suy
giảm, Hạ Á mơ hồ cảm giác được hai ten tùy tùng ở phía sau hắn, cũng
mạnh mẽ ác liẹt khong thua kém hắn, trong ánh mắt mơ hò còn mang
theo mọt cỏ mùi vị khát máu.


Liệp Quốc - Chương #168