Quyết Đoán Của Công Tước.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Cau nói này của Hạ Á đương nhien là phát từ nọi tam, có tình cảm
chan thạt phát ra cau nói như vạy, cũng là bởi vì hắn đã từng nghe
Ruhr nói qua sự tích truyèn kỳ của gia tọc hoa tu-lip, đói với gia
tọc cong thàn có cong khai quóc, trong lòng hắn đã xuát hiẹn vài
phàn kính trọng, mà hiẹn tại hắn biét được, "lao gia hỏa" đã nuoi
dạy hắn từ nhỏ, lại rát có khả năng là truyèn nhan của gia tọc
này, cùng lúc năm đó gia tọc hoa tu-lip gặp só phạn bị thảm mà
đoạn tuyẹt, trong lòng hắn sinh ra vài phàn tức giạn của con cháu,
vì gia tọc hoa tu-lip nen hắn om láy mói hạn thạt to.

Cau nói của hắn quả thạt là đại nghịch bất đạo, nào là "con mẹ nó,
tạo phản từ lau" van van, khién cho kẻ đáng thương ở ben cạnh nghe
tháy lièn bién sắc, ánh mắt của nàng rát phức tạp, ngay cả Kaweixier
nghe xong, ánh mắt cũng khong khỏi chớp đọng, híp mắt tỉ mỉ đánh
giá Hạ Á.

Nhìn vẻ mặt căm phãn của Hạ Á, Kaweixier hip mắt, ngữ điẹu của hắn
cũng tăng them vài phàn tham ý, chậm rai noi: "Tại vị trí nào, thì
làm ra loại chuyẹn đó. Vị hoàng đé kia đói xử như thé với gia tộc
hoa tu-lip, đương nhien là làm cho lòng người căm tức. Nhưng suy nghĩ
kỹ lại, ở vào vị trí của hắn, cách làm như vạy, quả thạt khong
thẻ nói là hắn sai."

Hạ Á trừng mắt, cả giận noi: "Ở trong núi ta có nghe qua mọt cau cham
ngon: khong có thú săn, thì láy chó săn làm thịt ! Đó là hành đọng
vong an phụ nghĩa, đèu đáng bị khinh thường! Ngươi còn nói tót cho ten
hoàng đé kia?"

Kaweixier nhin chằm chằm Hạ Á, lắc đầu cười nhạt: "Than la hoang đế, đương
nhien là phải lo nghĩ cho sự thóng trị của hoàng thát ! Thử nghĩ,
néu như vị hoàng đé kia khong hạ đọc thủ đói với gia tọc hoa tu-lip
mà nói, tương lai khi ten thái tử ngu ngóc len ké vị, hắn cũng sẽ
hạ thủ đói với gia tộc hoa tu-lip, bát quá với sự ngu dót của hắn,
chỉ sợ cục diẹn thắng bại sẽ bị đảo ngược, đén lúc đó gia tọc
bị tieu diẹt khong phải là gia tộc hoa tu-lip, ma la hoang thất ! Vị
hoàng đé kia néu như khong làm như vạy, thì hắn sẽ làm thé nào?
Ngươi vọi vàng lièn tức giạn, như vạy sao khong chịu suy nghĩ, đỏi
lại ngươi là vị hoàng đé kia, ngươi sẽ làm như thé nào?"

Mọt cau hỏi như thé, nhát thời khién cho Hạ nghẹn họng.

Đỏi lại la ta... Ta sẽ làm như thé nào?

Dế nhũi há to miẹng, với chính nghĩa trong lòng hắn, vón đã định
nói: đương nhien là đem ten hoàng tử ngu ngóc kia phé đi.

Thế nhưng suy nghĩ lại : đã là người thì phải có khuyét điẻm bao che
con cháu, con của bản than khong tót, nhưng cuói cùng nó cũng là con
của mình ! Mau mủ tinh tham, tay đứt ruọt đau. n tình của người ngoài
cho dù có nặng, nhưng dù sao cũng là người ngoài. Mặc dù có cau
'đại nghĩa diẹt than', thé nhưng loại phạm trù của thánh hièn đã
sieu thoát con người bình người... Hạ Á tự biét rằng bản than trăm
triẹu làn cũng khong làm được!

Chính bản than hắn vón cũng là cạn than khong cạn lý, lúc này làm
sao có thẻ bảo hắn 'quan pháp bát vị than'?

Kaweixier nhin vẻ mặt nói khong nen lời của Hạ Á, nhát thời trong ánh
mắt hiẹn len mọt tia tiéu ý rát quỷ dị, chậm rai noi: "Tiểu tử, đay
là bài học đàu tien ta dạy cho ngươi ! Mọi viẹc tren đời vón khong
phan ra đúng hay sai, bát quá chỉ là lạp trường khác nhau mà thoi.
Đứng ở lạp trường là người ngoài, đương nhien sẽ nghĩ vị hoàng đé
kia đã sai, đòng tình với gia tọc hoa tu-lip, còn đứng ở lạp trường
hoàng thát mà nói, sẽ nghĩ vị hoàng đé kia tuy rằng tàn nhãn, thế
nhưng nhưng lại cực kỳ quyết đoan, rất la sang suốt. Hắn đói xử tàn
nhãn với gia tọc hoa tu-lip, nhưng cũng chính là đói xử rát tót với
hoàng thát!"

Hạ Á mặc du co ý muón phản bac, nhưng luc nay hắn vắt hét trí óc, cũng
nghĩ ra lý do đẻ phản bác Kaweixier, tuy rằng vẻ mặt của hắn vãn
trương ra bọ dáng khong cho là đúng, thế nhưng đói với lời nói của
Kaweixier, hắn thạt sự cũng đã ghi vào trong tim.

Đúng lúc này, bỗng nhien hắn nghe được tiéng thở dài của Dora ở trong
đàu: "Ten Kaweixier này khong hổ danh là tri giả."

Hừ, cai gi mà tri giả, bát quá chỉ là ngụy biẹn mà thoi.

Trong lòng Hạ Á vãn có gắng cương quyét phủ nhạn, thé nhưng hắn mơ
hò hiẻu rõ, lới nói của Kaweixier, thực sự rát khó dùng từ 'ngụy
biẹn' đẻ phản bác...

Lúc này ba người trong căn phòng bí ản, thần sắc đèu khac nhau,
Kaweixier nhin chằm chằm Hạ Á, thàn sắc của Hạ Á có chut dao động, mà
trong ánh mắt của kẻ đang thương thì tràn đày lo lắng.

Dù sao nàng cũng là người trong hoàng thát, trong lòng mơ hò sinh ra
vài phàn bát an.

Kaweixier nói những chuyẹn này cho dé nhũi đẻ làm gì?

Hiẹn tại dé nhũi đang được hoàng đé coi trọng, dàn dàn có vài
phàn quy thuạn hoàng thát, kỵ thương đại đế làm ra vài cử đọng khen
ngợi Hạ Á, Adeline cũng co nghe thấy. Láy tính tình của Hạ Á, người
khác đói xử tót với hắn, từ trong nọi tam của hắn cũng sẽ đói xử
tót với người đó. Hoang đế đói xử với hắn như thé, tương lai nói
khong chừng hắn thực sự sẽ vĩnh viẽn trung thành với hoàng đé già.

Mà đúng ngay lúc này, những lời nói vừa ròi của Kaweixier... hình
như có chút...

Có chút thái đọ gióng như là có ý nói ra, nhằm gay chia rẽ giữa
Hạ Á cùng hoàng thát? Chuyẹn kẻ vừa ròi của hắn rõ ràng chỉ nói
ra bí ản năm đó của gia tọc hoa tu-lip, thé nhưng chủ ý thạt sự của
hắn lại là muón giảm bớt hảo cảm của Hạ Á đói với hoàng thát!

Kaweixier, khong phải hắn rát trung thành với hoàng đé hay sao? Tại
sao lúc này hắn lại làm như vạy, có ý gì đay?

※※※

"Suy tàn của gia tọc hoa tu-lip năm xưa, hoàng thát tuy rằng ngoài mặt
vãn như cũ biẻu hiẹn ưu đãi đói với gia tọc hoa tu-lip, thé nhưng
lại am thàm làm ra vài cái thủ đoạn tàn nhãn, con gái của đại cong
tước Luke khong lau sau cũng bẹnh mà chét, khong có ai bảo đảm viẹc
này khong lien quan tới hoàng thát. Sự tình này bát quá cũng chỉ
là mọt hòi giét người diẹt khảu hoặc ngăn ngừa hạu họa mà thoi.
Nhưng mà gia tọc hoa tu-lip vãn còn có huyét mạch truyèn thừa, chỉ
có đièu hoàng thát khong có nghĩ tới.

Con gái của đại cong Luke, nghe đau nàng xinh đẹp đọng lòng người,
tướng mạo khuynh quốc khuynh thanh, cong tước Luke đói với con gái của
mình cũng rát là yeu thương, chỉ la đói với hon sự của nàng lại xảy
ra mọt chút ván đè. Nghe đòn tàm mắt của vị tiẻu thư cong tước này
cực cao, yeu văn khong thích võ, mà đại cong suót đời tren lưng ngựa,
đương nhien là thích các tuán kiẹt trẻ tuỏi trong quan đọi, hắn chọn
rẻ cũng chính là sĩ quan trẻ tuỏi trong quan, đáng tiéc vị tiẻu thư
cong tước kia lại khong thích, phụ nữ đói với chuyẹn tình cảm
thường hay cứng đàu, thế nhưng tinh khí đại cong lại khong chịu khuát
phục, mạnh mẽ định đoạt hon sự của con gái. Nhưng sự thạt là con gái
của đại cong đã có người yeu, nàng cùng mọt học giả có chút danh
khí hai người yeu thương nhau, cuói cùng còn lén lút quan hẹ, sinh ra
mọt đứa con trai ! Chỉ la đén khi đại cong biết được, mọi chuyẹn đã
quá trẽ, hắn đương nhien là khong cháp nhạn chuyẹn này, vì thé sự
tình này lièn bị đại cong tạn lực che giáu-- May la, ý trời đã
định, viẹc này trái lại đã bảo tòn mọt mạch huyét thóng của gia
tọc hoa tu-lip tới tạn ngày nay. Sau khi đại cong chét đi, vị tiẻu thư
cong tước kia cũng rát nhanh lièn chét mọt cách ly lỳ, nhưng mà đứa
con trai sinh tư của vị tiẻu thư kia đã được những người trung thành
trong phủ cong tước lặng lẽ dáu đi.

Tòa trang vien này vón chính là tài sản bí mạt rieng của gia tọc
hoa tu-lip, người ngoài khong hè biét. Vè sau con cháu gia tộc hoa tu-
lip đã thay đỏi danh tính, ản cư ở chón này, truyèn thừa đời này
sang đời khác, mãi tới ngày hom nay."

Kaweixier noi đến đay, mới thấp giọng : "Nghe noi lịch đại cong tước gia
tọc hoa tu-lip, mõi mọt đời đèu là anh kiẹt đương thời, ngoại trừ
thien phú xuát chúng, gia tọc hoa tu-lip còn truyèn thừa mọt loại
tuyệt kỹ bí ản trong gia tộc, các cong tước hoa tu-lip năm xưa tung hoanh
thien hạ, thóng suát vo địch, văn vo song toan, đèu là nhan vạt có mọt
khong hai tren đại lục lúc báy giờ, cũng chính là nhờ từ nhỏ đã
tạp luyẹn qua loại tuyẹt kỹ kia. Ngoại trừ vũ kỹ gia truyèn của gia
tọc hoa tu-lip, còn có nhạt ký dãn binh của đại cong Aosiji Liya đời
thứ nhất ghi lại quá trình nam chinh bắc chién của bản than, hơn nữa
trải qua tỏng cọng 13 làn truyèn thừa, mõi mọt đời đại cong lại bỏ
sung them chién lược của bản than, có thẻ nói đay chính là chién
pháp vo địch tung hoành thien hạ của gia tọc hoa tu-lip ! Mõi mọt
kiẹn đò vạt, đèu là vo giá! Mà trong truyèn thuyét, vãn còn mọt
kiẹn bí bảo (DG: bảo vạt bí ản) của gia tộc hoa tu-lip được cát
giáu rát cản thạn! Kiẹn đò vạt này, mới là bí mạt lớn nhát giải
thích vì sao uy danh của gia tộc hoa tu-lip trong suót bón trăm năm vãn
khong hè suy tàn ! Có được kiẹn đò vạt nọ, thì sẽ có được thực
lực mạnh mẽ như những cong tước hoa tu-lip năm xưa, từ nay về sau tung
hoanh thien hạ, vo địch trong thời đương đại !"

Hạ Á càng nghe càng thèm thuòng, khong khỏi hỏi: "Vật gi vậy? Thàn kỳ
như thé sao? !"

Kaweixier cười nhạt nhin Hạ Á: "Néu như ta biét, ta còn tới đay đẻ làm
gì ? Hừ..."

Hạ Á suy nghĩ một chut: "Theo những lời ngươi nói, lao gia hỏa la hạu nhan
của gia tộc hoa tu-lip, như vậy... Lẽ nao mấy thứ nay đều nằm trong tay
hắn?" Thé nhưng suy nghĩ lại, trong đóng đò vạt lão gia hỏa lưu lại
cho hắn, đau có cái gì gióng như bí bảo của gia tộc hoa tu-lip?

Thanh hỏa xoa kia tuy rằng thần kỳ, thé nhưng còn xa mới đạt tới trình
đọ vo địch thien hạ.

Vè phàn binh pháp dãn quan, Hạ Á cũng bát quá chỉ xem qua vài quyẻn
sách rách nát của lão gia hỏa mà thoi, tuy rằng cũng khong tệ lắm, thé
nhưng cũng khong thẻ tính là thàn kỳ.

"Lẽ nao, ngươi nói bí bảo của gia tộc hoa tu-lip, là ở ngay phía sau
máy cánh cửa sắt này?" Hạ Á nhìn ba cánh cửa sắt xung quanh mọt
chút, cau mày noi: "Néu đã đánh khong vỡ, chi bằng nghĩ biẹn pháp
đào móc từ ben hong thử xem?"

Kaweixier bật cười noi: "Làm gì đơn giản như vạy! Cánh cửa này là mọt
loại ma pháp trạn, ta đã tón khá nhièu thời gian suy tư, mới xác
định đay là mọt loại khong gian ma pháp, phía sau cánh cửa này đương
nhien là có mọt gian phòng, thé nhưng chắc chắn sẽ dẻ dàng có thẻ
đào móc từ ben hong. Cho dù có thẻ đào móc đi vào, cũng chắc chắn
khong vào được gian phòng nọ, cách duy nhát cũng chỉ có thẻ là mở
cách cửa này, sau cánh cửa sắt sẽ là mọt thong đạo do khong gian ma
pháp tạo thành, chỉ có thẻ theo thong đạo đó, mới có thẻ đi tới
chõ cát dáu đò vạt."

Tròng mắt của Hạ Á xoay tròn, nhin Kaweixier, bỗng nhien noi: "Ê ! Ta vừa
đén đé đo thì ngươi đã theo dõi ta, có lẽ ngươi đang ngám ngàm am mưu
đoạt láy bí bảo của gia tọc hoa tu-lip, đúng khong?"

Kaweixier nhin Hạ Á một chut, thàn sắc tren mặt của hắn vãn bình tĩnh,
thản nhien noi: "Ngươi nói cũng khong tính là sai. Năm đó ta quen biét
ten gia hỏa kia, cung hắn két bạn một hồi, hắn đã sớm nói cho ta biét
những bí mạt này... Sau khi hắn rời đi, nhièu năm qua ta cũng muón
mở cánh cửa ma pháp này, thé nhưng vãn khong nghĩ ra biẹn pháp. Tát
cả những thứ kia đèu thuọc vè gia tọc hoa tu-lip, thạt lòng ta cũng
khong có ý định chiém đoạt, chỉ bát quá ta có chút hiéu kỳ, muón
biét bí bảo đó là gì mà thoi."

Dừng một chut, Kaweixier cười cười nhin Hạ Á: "Ngươi cũng nen biết, ngay hom
nay ta ước định gặp mặt cong tước Minasi ở chỗ nay, la vi cai gi?"

Hạ Á lắc đầu: "Ta làm sao biết."

Kaweixier nhin thẳng Hạ Á, chậm rai noi: "Ngươi đến đế đo, khong chỉ co ta
biết, mà cong tước Minasi cũng đã biét từ lau ! Ngươi là truyèn nhan
của ten gia hỏa kia, sự tình này cũng chỉ có ta cùng Minasi hai
người bọn ta biét, nếu khong, viẹc này lan truyèn ra ngoài, ngươi cho
rằng hoàng đé sẽ còn đói xử tử té với ngươi sao?"

Hạ Á biến sắc.

Năm đo đại cong tước cuói cùng Luke đã chỉ tay len trời phát thẹ, lưu
lại mọt lời nguyèn-- loại lời nguyèn này néu như phát ra từ miẹng
của người nào đó, cùng lắm người ta chỉ xem nó như là mọt cái
rắm, thế nhưng làn này người nguyèn lại là cong tước hoa tu-lip ...
Lịch đại uy danh tích lũy, tren đàu mọi đại cong của gia tọc này đèu
có vòng hào quang ! Người trong hoàng thát nào dám mạo hiẻm lớn như
vạy? Con gái của cong tước cuói cùng bị hại chét, tuy rằng cũng có
chút dáu vét của viẹc giét người diẹt khảu, như càng nhièu lại là
nhỏ cỏ tạn góc! Lời nguyèn kia của đại cong "đé quóc sẽ bị hủy
diẹt trong tay gia tọc hoa tu-lip", đương nhien sẽ khién cho hoàng đé
loạn tam, đẻ đè phòng vạn nhát, cũng chỉ có thẻ nhỏ cỏ tạn góc!

Về phần hiện tại, tuy rằng đã trải qua máy trăm năm, thé nhưng mọt khi
viẹc này bị bại lọ ra ngoài... Bản than tuy rằng khong phải hậu duệ
của gia tộc hoa tu-lip, thé nhưng dù sao lão gia hỏa cũng là cha nuoi
của hắn, bản than cũng được hắn dạy dõ từ nhỏ, cũng coi như bản
than là phan nửa hạu duẹ của gia tọc hoa tu-lip !

Theo như lời của Kaweixier, người trong hoàng thát, vì đẻ đảm bảo
địa vị thóng trị, chuyẹn gì bọn họ cũng dám làm ! Năm đó cong tước
hoa tu-lip là trụ cọt của nước nhà, cũng khong phải bị ám sát mà
chét hay sao? Huóng hò bản than chỉ là mọt ten tiẻu tử nhà que, bát
quá lạp được mọt ít cong lao, tuy rằng hoàng đé nhìn bản than có
chút thuạn mắt, thé nhưng mọt khi đụng tới lời nguyèn nguy hiẻm
kia... chỉ sợ hoàng đé cũng khong chút do dự lièn đem bản than ra
làm thịt!

"Cong tước Minasi, cho dù hắn đã biét... thì làm gì được ta!" Hạ Á
tuy rằng mạnh miệng, nhưng trong lòng đã có chút lo lắng. Nhịn khong
được trong đàu bắt đàu xuát hiẹn ý định "chuòn".

Kaweixier cười ha ha, lắc đầu noi: "Lời nguyèn năm xưa, bát quá chỉ là
hoàng thát có tạt giạt mình mới xem trọng nó đén như vạy. Về phần
ta cung Minasi đều la người ngoài, bỏ qua lạp trường hiẹn tại của bọn
ta, cũng thực sự sẽ khong đem lời nguyèn này đặt trong lòng. Có lẽ
đó chỉ là lời nói tức giạn cuói cùng của đại cong tước Luke. Huống
hồ... cong tước Minasi, hắn cũng sẽ khong gia hại ngươi."

Thàn sắc của Hạ Á có chút phức tạp, nhin thẳng vào mặt Kaweixier, nõ
lực tìm kiém mọt đièu gì đó từ trong ánh mắt của lão quái vạt
này, bất qua thàn sắc của Kaweixier vẫn lãnh lanh đạm đạm như cũ, nhìn
khong ra bát kỳ manh mói nào, chỉ la thản nhien noi: "Cong tước Minasi
cung ta con co hắn... Năm đó ba người chúng ta đèu có quan hẹ rát phức
tạp, an oan nảy sinh, mọt vài cau nói cũng khong thẻ diẽn đạt ra hét.
Bát quá niẹm tình năm đó, hắn cũng sẽ khong làm ra bát kỳ hành
đọng nào gia hại đén ngươi, còn néu khong, ngươi vừa đến đế đo, cái
đợi ngươi khong phải là khen thưởng phong tước, mà là bị ám vẹ bắt
đi."

Noi đến đay, Kaweixier nhẹ nhang cười: "Ngày hom nay ta hẹn cong tước
Minasi đén đay, chính là muón cùng hắn thảo luạn vè tòa trang vien
này! Năm đó ten gia hỏa kia đã tặng tòa nhà này cho Minasi, nhưng dù
sao đay cũng là sở hữu của gia tộc hoa tu-lip, hiẹn tại tuy rằng ten
gia hỏa kia đã mát, nhưng ngươi lại là truyèn nhan của hắn, theo tình
theo lý, thì tòa trang vien này phải trao trả lại cho ngươi mới đúng.
Hom nay ta cùng Minasi gặp nhau ở đay, cũng chính là vì chuyẹn này.
Ngay mới vừa rồi, ta cùng hắn trao đỏi, hắn cũng đã đáp ứng trao trả
tòa nhà này lại cho ngươi... Cho nen, bắt đàu từ ngày mai, ngươi
chính là chủ nhan của trang vien này."

Cau nói cuói cùng của Kaweixier càng khién cho Hạ Á hoảng sợ! !

"Ngươi noi tòa nhà này thuọc vè ta? !"

Kaweixier mỉm cười, chỉ la vãn im lặng nhìn nhìn Hạ Á. Sắc mặt của Hạ Á
thoáng thay đỏi, vui buòn cùng lo lắng đan xen nhau, cuối cung cắn răng
noi: "Ngươi! Dụng tam của ngươi rót cục là gì ? !"

Kaweixier ung dung noi: "Vật vè nguyen chủ, ngươi nói xem ta còn dụng tam
nào khác?"

Phi! Có ma mới tin ngươi khong có dụng tam nào khác!

Trong lòng Hạ Á hung hăng mắng một cau.

Bất qua... Dù sao nơi này cũng là mọt tòa trang vien, tuy rằng có
chút đỏ nát, thé nhưng cũng đủ to lớn, lại còn được kién tạo tren
mọt ngọn đòi khong xa bờ biẻn, chỉ nói vè giá trị kién tạo, thì
cũng đủ đẻ cho loại quý tọc mới nỏi như Hạ Á khong thẻ đạt được!
Néu như loại bỏ các nhan tó lien quan tới gia tọc hoa tu-lip, chỉ nói
tới giá trị của tòa nhà này, cũng thực sự là mọt đóng tièn lớn
từ tren trời rơi xuóng a!

( khong đung, khong đúng... Khong đúng ! )

Trong lòng Hạ Á mặc du co chut mừng rỡ, thé nhưng cảm giác bát an khién
cho hắn khong dám thả lỏng dù chỉ mọt chút, nhin chằm chằm Kaweixier:
"Ngươi... Ngươi đang có ý dãn dắt ta vào con đường mà ngươi định
trước, co đung hay khong? !"

Kaweixier mỉm cười: "Con đường nào?"

"Hạu duẹ của gia tộc hoa tu-lip ! !" Hạ Á lớn tiếng keu len: "Ông đay
nhạn láy toàn nhà này, như vạy có nghĩa là cháp nhạn than phạn
hạu duẹ của gia tộc hoa tu-lip ! Sau đó muón bỏ cũng khong thẻ bỏ
được!"

Kaweixier cười ha ha : "Cho dù ngươi khong nhạn tòa nhà này, lẽ nào
than phạn của ngươi sẽ trong sạch hay sao?"

"... ..."

Kaweixier nhin vào hai mắt của Hạ Á, thở dai: "Néu như khong phải diẹn
mạo của ngươi, còn có màu tóc cùng màu mắt khong phù hợp với tieu
chí huyết thống của gia tọc hoa tu-lip, ta cũng nhịn khong được nghĩ
ngay tới ngươi chính là con ruọt của ten gia hỏa kia. Ai... Dụng ý
của ta hiẹn tại còn chưa hoàn toàn đặt len tren người của ngươi, chỉ
bất qua, hiẹn tại ta sẽ khong gia hại ngươi, đièu này ngươi có thẻ
khong càn lo lắng."

Lúc hắn nói những lời này, sắc mặt dửng dưng như giéng sau khong sóng,
chỉ la ánh mắt của hắn có tình vo ý lướt qua mặt của Adeline.


Liệp Quốc - Chương #166