Bốn Cánh Cửa.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

"Đay là mọt vùng 'tuyẹt đói hắc ám', đay là mọt vùng được ma pháp
trạn hắc ám phi thường cỏ xưa tạo thành ! Nghe đau loại ma pháp này
dùng đẻ khắc ché những người sử dụng quanh minh ma pháp ! Hừ... thứ
này chuyen dùng đẻ ản núp cùng trón tránh dò xét của ma pháp quang
minh... Trong vùng ma pháp này, tát cả mọi thứ lien quan tới quang
minh đèu bị che đạy! Cho nen... Ở nơi này, mặc dù được chiéu sáng,
thé nhưng bóng ảnh cũng sẽ bị hắc ám trực tiép nuót gọn..."

m thanh của Dora ở trong đàu phi thường nghiem túc, gióng như là gặp
phải đại địch, tháy thái đọ trịnh trọng của con ròng cái, Hạ Á
nhịn khong được cũng có chút khản trương.

"Ta nghĩ, người thiét lạp ma pháp trạn ở đay, hẳn là muón giữ bí
mạt cho nơi này, phòng ngừa tát cả dò xét từ ben ngoài... Pháp
thuạt này vón là mọt loại ma pháp cực kỳ cao tham, dùng đẻ kién
tạo mọt vùng 'á khong gian'... Cho nen, địa phương này nhát định có
chút cỏ quái, nhát định là đang cát giáu mọt thứ gì đó khong muón
cho người ngoài phát hiẹn !"

Giọng nói tràm tháp của Dora vang len trong đàu Hạ Á, con ròng cái
còn chạm rãi nói: "Ê, tiểu tử, ngươi tỉ mỉ kiẻm tra gian phòng này
mọt chút, nói khong chừng có thẻ phát hiẹn được gì đó. Có lẽ
người làm ra ma pháp trạn này, nhát định là đang cát giáu mọt thứ
gì đó rát đặc biẹt. Nếu khong, thiét lạp mọt cái ma pháp trạn cao
tham như vạy, khong có khả năng là khong có nguyen nhan-- hừ, tuyẹt đói
hắc ám... Loại ma pháp như thé này, coi như lúc ta còn sóng cũng
khong có năng lực đẻ thiét lạp!"

Hạ Á hit sau vai cai, làm cho tim khong còn đạp nhanh, rút cánh tay đang
bị kẻ đáng thương om chặt trong lòng, khom lưng nhặt láy chan đèn vừa
mới bị tắt, 'xoẹt' mọt tiéng, ánh lửa xuát hiẹn, chiéu rọi len
khuon mặt của kẻ đáng thương, hiẹn len khuon mặt trắng bẹch dọa
người, trong ánh mắt còn mang theo mọt vẻ sợ hãi rát đáng thương.

Hạ Á kéo kẻ đáng thương ra phía sau lưng mình, thấp giọng noi: "Đừng di
chuyẻn lung tung, ta kiẻm tra xung quanh mọt chút."

Sau đo, dựa theo am thanh của Dora ở trong đàu, Hạ Á rát nhanh dò xét
các bức tường xung quanh mọt làn, thỉnh thoảng khom người lục lọi
sờ soạng góc tường, khe tường, mặt đất, còn dùng tay gõ gõ đám đám
vào tường.

Dò tìm nửa ngày khong có thu hoạch, Hạ Á trầm ngam một chut, bõng nhien
ngảng đàu nhìn len tràn nhà, ánh mắt chợt lóe sáng.

Tràn của căn phòng cũng khong có gì khác thường, cũng chỉ là mọt
phién đá xanh bình thường, chỉ là tràn nhà bị mọt lớp bụi khá
dày bao phủ. Hạ Á hit vao một hơi, nhẹ nhang nhảy dựng len, vươn tay võ
vào tràn nhà mọt cái.

Hắn võ mạnh mọt cái, nhát thời lớp bụi dày tren tràn nhà bị chán
đọng rơi xuóng. Lièn sau đó cả gian phòng đèu là bụi bặm, Hạ Á vươn
tay che láy mũi, ho khan vài tiếng, chờ cho lớp bụi tản xuóng, mới
làn nữa ngảng đàu nhìn len, lúc này hắn khong khỏi ngay ngẩn cả người.

Khong chỉ có Hạ Á, kẻ đang thương ở ben cạnh cũng ngay dại!

Tràn nhà bị bao phủ mọt tàng bụi dày, sau khi bị chán sạch bụi,
rốt cục cũng lọ ra hình dạng vón có của nó!

Đay là mọt phién đá hoàn chỉnh ! Ban nãy vón bị mọt tàng bụi bao
phủ, lúc này nhìn kỹ lại, ben tren phién đá là mọt rừng chi chít
các hoa văn !

Hoa văn nọ cũng khong hợp thành mọt bức họa, mà là xoay quanh thành
mọt vòng tròn, nhìn rát hõn đọn khong có quy tắc, phảng phát như
là mọt só văn tự khó hiẻu cùng vài loại ký hiẹu đặc thù. Nét
khắc rát mỏng, mõi đường nét hàu như đèu là dùng lợi khí chạm
trỏ, thủ pháp rát cản thạn cùng sắc bén ! Đại khái là trải qua
khá nhièu năm, lúc này tràn đá đã có chút đỏ nát, mọt vài hoa văn
đã cũng mờ khong còn tháy rõ, thé nhưng đại thẻ vãn là mọt đò án
hoàn chỉnh.

Hạ Á vừa nhìn tháy văn tự ben tren tràn thì lièn ngay dại, sau đó
nhìn sang kẻ đáng thương, kẻ đang thương ho nhỏ một tiếng: "A ! Đay la
ngon ngữ Majike!"

"n, la ngon ngữ Majike, là văn tự của ma pháp sư nhan loại các ngươi."
Ở trong đàu, Dora nói mọt cau lạnh lùng: "Đay là đò án của mọt ma
pháp trạn... Ta đoan khong sai, quả nhien la như vậy."

Hạ Á cau mày: "Ngươi xac định, đay la ngon ngữ Majike?"

Adeline đi tới ben cạnh Hạ Á, thấp giọng noi: "Ngươi... Ngươi làm thé
nào phát hiẹn những thứ này?"

"Suy đoán." Hạ Á khong muốn nhiều lời, chỉ là nhìn tràn nhà mọt chút,
sau đó bỗng nhien mở miệng, chạm rãi niẹm văn tự ben tren.

Cách phát am của hắn cũng thăng tràm quái dị, rát hiẻn nhien là
hắn khong hè quen thuọc những văn tự này, chỉ là lúc này hắn đang
niẹm thăm dò am luạt -- Thé nhưng kẻ đáng thương ở ben cạnh, thàn
sắc càng lúc càng trở nen khiép sợ!

Ten dế nhũi nay, từ khi nào hắn biét ngon ngữ Majike ?

Kẻ đang thương đương nhien khong biết, Hạ Á căn bản là khong biét những
văn tự này, chỉ bát quá Dora ở trong đàu hắn lại biét, Hạ Á căn
cứ theo nhưng gì Dora phát am mà niẹm theo.

Theo từng cau từng cau niẹm của Hạ Á, hai người trẻ tuỏi lièn cảm
giác được mọt trạn hoa mắt...

Tiép theo, hai tai của bọn họ nghe được am thanh 'ca ca' rát nhỏ của
các bức tường đang di chuyẻn, lièn sau đó nhìn tháy ben tren các bức
tường, từng vien đá nhỏ gióng như là bắt đàu sóng lại, tự đọng
cuọn mình len! Chỉ trong chóc lát, đá tren tường gióng như là mọt
bức rèm tự mình cuọn mình len cao, rất nhanh, mọt vùng của các bức
tường xung quanh co rút lại ! Theo sau các vien đá bị cuọn mình len
cao, phía trước, cùng trái phải hai ben lièn xuát hiẹn ba cánh cửa
bằng sắt ! !

Ba cánh cửa sắt đèu đã bị hoen gỉ, cũng khong biét đã trải qua bao
nhieu năm tháng, Hạ Á bước tới cánh cửa ở chính diẹn, đưa tay len
phủi mặt tren của cánh cửa mọt cái, nhát thời mọt lớp rỉ sắt theo
tay hắn rớt xuóng ! Ben tren cánh cửa lọ ra mọt cái đò án thạt
lớn...

"Hoa văn này... Hinh như la..." Hạ Á há to miẹng.

Mà kẻ đang thương đang bám sát người dé nhũi, cũng lièn hét len:
"Trời ạ! Đay la... Đay la hoa tu-lip! ! ! La ngọn lửa hoa tu-lip! ! ! Gia huy
của gia tọc hoa tu-lip! !"

Tren cánh cửa là mọt đò án hình ngọn lửa đang bùng cháy, mà ben
trong ngọn lửa lại là mọt đóa hoa tu-lip đang nở rọ ! !

"Gia huy của Aosiji Liya ! Ngọn lửa hoa tu-lip !" Adeline hạ tháp am thanh
kinh ho mọt tiéng. Xuất than từ hoang thất, nàng đương nhien quen thuọc
gia huy của các gia tọc hơn nhièu so với loại dé nhũi như Hạ Á! Vừa
nhìn tháy hoa văn của đò án, nàng lạp tức nhạn ra, đay chính là huy
hiẹu của gia tọc truyèn kỳ đã đoạt tuyẹt từ lau, gia tọc hoa tu-lip!
!

Thàn sắc của kẻ đang thương cũng nghiem nghị hẳn len, nhin thoang qua Hạ
Á, sau đó nàng lại ngảng đàu nhìn ngon ngữ Majike tren tràn nhà, dù
sao nàng cũng xuát than từ hoàng thát, tuy rằng khong thẻ niẹm hoàn
toàn như Hạ Á, nhưng miẽn cưỡng có thẻ hiẻu vài cau ngon ngữ Majike,
lúc này chạm rãi nhìn kỹ, cũng hiẻu được ý tứ trong đó.

"n, cau đàu tien có nghĩa là... Cửa ben trái la 'vinh diẹu chi mon'
muón mở cửa này càn phải có 'vinh diẹu chi lực'. Cửa ben phải là
'huyẽn diẹt chi mon' muón mở cửa này càn có 'huyẽn diẹt chi lực'.
Cửa chính diẹn là 'cứu thục chi mon'... càn có 'cứu thục chi quang'
mới có thẻ mở ra... n, 'cứu thục', cái này là có ý gì ?" (DG : vinh
diẹu - vinh quang + huyèn diẹu, huyẽn diẹt - tieu diẹt hoàn toàn, cứu
thục - cứu thé ? thục - chuọc tọi)

Adeline vừa niẹm vừa chạm rãi giải thích cho Hạ Á nghe, cũng khong
nhạn ra sắc mặt của Hạ Á càng lúc càng cỏ quái.

Ma cuối cung, Adeline "di" một tiếng, chỉ vào cau cuói cùng tren tràn
nhà: "Cau cuói cùng viét rằng... Cánh cửa thứ tư, chính la 'đọa lạc
chi mon'... Di? Kho hiểu thạt, nơi này chỉ có ba cánh cửa mà thoi, đau
ra cánh cửa thứ tư? Cánh cửa thứ tư 'đọa lạc chi mon' khong có ở
xung quanh đay a."

Hạ Á cau mày, bát an ở trong long hắn càng lúc càng mãnh liẹt, mơ hò
cảm giác được có chút khong đúng.

Vẻ mặt của Adeline rát hiếu kỳ, nhịn khong được lièn niẹm đi niẹm
lại ngon ngữ Majike ở tren tràn vài làn.

Hạ Á gắt gao nhìn chằm chằm xung quanh, nhát là đò án hoa tu-líp ở
tren các cánh cửa, đóa hoa tu-lip tuy rằng nở rọ ben trong ngọn lửa,
nhưng mơ hò mang đén cho hắn mọt loại cảm giác thảm liẹt...

"Muốn mở những cánh cửa này càn phải có 'vinh diẹu chi lực' 'huyẽn
diẹt chi lực' con co 'cứu thục chi quang'... Máy thứ này là gì vạy?"
Adeline nhin Hạ Á: "Nơi nay, chẳng lẽ là di chỉ của gia tọc hoa tu-lip?"

Hạ Á lắc đầu: "Ta làm sao biết."

Adeline bỗng nhien cao giọng nói: "A ! Thế nhưng, néu như nơi này là di
chỉ của gia tộc hoa tu-lip, vạy thì vì sao nó lại bién thành sản
nghiẹp của gia tọc Minasi... Con nữa... vừa ròi chúng ta còn nghe
tháy bọn họ .... A! !"

Noi xong lời cuối cung, Adeline kinh ho một tiếng.

Hai người đồng loạt nhớ lại nọi dung đói thoại giữa Kaweixier cung cong
tước Minasi ! Tòa trang vien này, hơn hai mươi năm trước vón khong phải
là sản nghiẹp của gia tọc Minasi, mà là của mọt người bằng hữu
nào đó của bọn họ, sau đó được chuyẻn giao cho cong tước Minasi.

Lẽ nao... người bằng hữu mà bọn họ nhắc tới, la... là truyèn nhan
của gia tọc hoa tu-lip?

Thế nhưng, mọi người trong đé quóc đèu biét, gia tọc truyèn kỳ này,
đã sớm bị đoạn tuyẹt huyét mạch a!

Hạ Á trầm ngam trong chốc lat, trở tay rút trường kiếm ra, bước tới cánh
cửa ở giữa, hai tay nắm chặt chuoi kiém, bõng nhien lièn tháy kiém
quang chớp đọng, lưỡi kiém hung hăng đam vào cánh cửa !

Keng! ! !

Mọt tiéng thanh thúy vang len, lưỡi kiém trong tay Hạ Á đam vào cánh
cửa, mũi kiém chạm vào cánh cửa thé nhưng khong cách nào tién sau
vào trong, mà mọt kiém này, Hạ Á cũng đã tung toàn lực, nhát thời
lưỡi kiém cong vòng, rót cục kèm theo am thanh vỡ gãy, lưỡi kiém đã
bién thành hai !

Hạ Á nhìn đoạn kiém ở trong tay, hắn biét rõ mọt kiém vừa ròi hắn
đã tung hét sức lực vón có của hắn! Tuy rằng bản than khong càm
hỏa xoa sắc bén vo song, thé nhưng láy khí lực của bản than, cho dù
mọt kiém khong thẻ đam thủng cánh cửa sắt trước mặt, thé nhưng chí
ít cũng phải tạo ra mọt vét nứt !

Ma lúc này ben tren cánh cửa sắt, đừng nói mọt vét nứt, ngay cả
mọt vét xước cũng khong có lưu lại!

Hạ Á càm đoạn kiếm trong tay, cau mày nhìn ba cánh cửa ở xung quanh.

"Dung phi hồng sat khi thử xem." Ở trong đầu, Dora đưa ra một chủ ý.

Hạ Á hit một hơi thật sau, đứng ở trước cửa, trong ánh mắt lọ ra mọt tia
ánh sáng đỏ, trong nháy mắt đem phi hồng sat khi hoàn toàn thi triẻn
ra ! Đoạn kiém trong tay lại làn nữa bỏ vào cánh cửa...

Oanh! ! !

Mọt tiéng vang rèn, đương lúc lưỡi kiém chạm vào cánh cửa, Hạ Á ro
rang cảm giac được từ tren cánh cửa xuát hiẹn một cổ lực lượng nhu hoa
đem lưỡi kiém của hắn hát văng ra ! Lièn sau đó phi hòng sát khí ở
tren lưỡi kiém gióng như là bị bạo kích, trở nen vo cùng hõn loạn !
Dưới mọt tiéng nỏ vang rèn, vón thanh kiém chỉ còn lại phan nửa,
lúc này àm àm nỏ tung, tạo thành vo só mảnh vụn văng tung tóe ra
xung quanh!

Hạ Á lui ra sau mọt bước, trong tay hắn lúc này chỉ còn chuoi kiém
trụi lủi!

"Xem ra cửa này khong thẻ cong phá." Hạ Á thở dai: "Càn phải có 'vinh
diẹu chi lực' 'cứu thục chi quang' gì đó đẻ mở ra... Những thứ này
là gì ? Cũng là mọt loại ma pháp sao?"

m thanh của Dora ở trong đàu co chut bất đắc dĩ: "Ta cũng chưa từng nghe
noi qua."

"Còn cánh cửa thứ tư ở nơi nào? 'Đọa lạc chi mon'? Ba cánh cửa đàu
còn viét cách đẻ mở, nhưng cánh cửa thứ tư 'đọa lạc chi mon', ngay
cả đièu kiẹn đẻ mở cũng khong có viét." Kẻ đang thương cau mày vắt
óc suy nghĩ: "Lẽ nào nơi này chính là bảo tàng do gia tọc hoa tu-lip
lưu lại?"

Ngay lúc hai người minh tư khỏ tưởng, bõng nhien sắc mặt của Hạ Á
đọt nhien thay đỏi, xoay mình hướng vè phía cửa của thong đạo!

Tren bạc thang của bí đạo, mọt bóng người đang chạm rãi bước xuóng!
Sắc mặt binh tĩnh, thạm chí còn mang theo vài phàn thản nhien, tay đang
càm mọt ngọn nén, dưới anh nến, chiéu rọi than mình của người nọ,
mọt than áo choàng màu sáng, phảng phát như khong dính tới nửa điẻm
khói lửa nhan gian, khuon mặt rát sạch, dường như còn mang theo mọt
phàn am nhu quỷ dị.

Người này chạm rãi bước xuóng, tren mặt lọ ra vẻ tiéu ý nhàn
nhạt, ánh mắt rơi len tren người Hạ Á.

"Thạt đúng là rát trùng hợp a. Hạ Á, ở nơi này cũng có thẻ gặp
được ngươi."

Giọng nói của Kaweixier rất nhẹ nhang binh thản, theo ngữ điẹu của hắn,
phảng phát như hiẹn tại bọn họ khong phải gặp nhau tại mọt nơi bí
mạt, mà là tình cờ gặp nhau ở tren mọt con đường lớn nào đó.

Hạ Á biến sắc, bước vài bước đi tới ben cạnh kẻ đang thương, ưỡn ngực
nhin Kaweixier, hắn rát muón miẽn cưỡng gặng ra mọt nụ cười, thé
nhưng làm thé nào hắn có thẻ mở miẹng cười vào lúc này?

"Á á... Kaweixier tien sinh..." Sắc mặt của kẻ đang thương trắng bệch,
trong ánh mắt tràn đày sự kinh hãi, miẹng run càm cạp.

Kaweixier đi xuóng hét bạc thang, nhẹ nhàng thỏi tắt ngọn nén trong
tay hắn, sau đo đi tới trước mặt hai người: "Ta thật sự la co chut ngoai
ý muốn a, nghĩ khong ra hai người các ngươi trón ở nơi này... n..."

Kaweixier dùng ánh mắt quái dị nhìn Adeline mọt chút, giờ khắc nay tim
của Adeline đã chạy len tới cỏ họng, thế nhưng trong bọ dáng tươi
cười của Kaweixier, phảng phát như còn mang theo mọt loại mùi vị
tháu hiẻu tát cả, cười nhàn nhạt mọt hòi, cũng khong tiép tục
nhìn Adeline, ma la nhin thẳng vè phía Hạ Á: "Ngươi có thẻ giải thích
mọt chút hay khong? Vì sao ngươi lại xuát hiẹn tại địa phương này?"

"Ta..." Hạ Á do dự một chut, nhưng sau đó hắn quyét định trở nen ngang
ngược: "Nơi này cũng khong phải nhà của ngươi, ngươi co thể tới nơi nay,
vì sao ta lại khong thẻ?"

Kaweixier nghe xong cũng khong tức giạn, mà là trực tiếp đi tới ben cạnh
Hạ Á, nhìn ba cánh cửa mọt chút, thở dai: "Các ngươi có thẻ phát
hiẹn ra ma pháp trạn này, cũng xem như là hiém tháy. Đay chinh la bí
mạt lớn nhát của 'gia tọc hoa tu-lip' Aosiji Liya !"

Kaweixier đưa tay nhẹ nhang phủi phủi cánh cửa sắt, giọng nói của hắn
có chút quỷ dị, am thanh phảng phát như mang theo ba phàn me hoặc:
"Hai ten tiẻu tử, các ngươi có muón biét phía sau cánh cửa này là
gì khong?"

Khong biết tại sao, bị ánh mắt của lão quái vạt này nhìn thẳng vào
người, toàn than Hạ Á lièn sợ hai. Ten Kaweixier ro rang nhin qua nho nhã
yéu ớt, gióng như mọt quyèn của bản than Hạ Á đèu có thẻ đánh
chét hắn, thé nhưng khi thực sự đứng ở trước mặt hắn, lại khién
cho trong lòng Hạ Á rõ ràng cảm giác được mọt loại nguy hiẻm!
Phảng phát như từ sau trong nọi tam của hắn lien tục thúc đảy: Chạy
mau! Chạy càng xa ten gia hỏa này càng tót ! !

"Cac ngươi muốn biết hay khong?" Kaweixier mỉm cười hỏi lại một lần.

"... Muón." Hạ Á thành thành thạt thạt gạt đàu, kẻ đang thương ở ben
cạnh đã sợ tới mức cắn chặt moi, dùng sức loi kéo Hạ Á mọt chút,
bát quá dé nhũi phảng phát như hoàn toàn khong nhạn ra, chỉ lẳng
lặng nhìn thẳng vè phía Kaweixier.

"Nga" Kaweixier gật đầu, lièn sau đó trong dáng tươi cười của hắn lọ ra
vài phàn áy náy: "A, thé thì ta xin lõi. Bởi vi... ta cũng khong có
cách nào đẻ nói cho các ngươi biét-- Rót cuọc phía sau cánh cửa
này là gì !? Ta cũng khong biét !"


Liệp Quốc - Chương #164