Lời Mời Của Công Tước.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Luc nay đa la trăng sang sao thưa, Hạ Á theo sau ten người hàu cung đình
thẳng mọt đường đén lèu lớn của hoàng đé. Tren đường đi, hắn cảm
giác nơi nơi đèu được canh phòng sam nghiem. Tuy rằng só lượng ngự lam
quan khong có gia tăng, thé nhưng lúc này ngự lam quan đèu đã được vũ
trang hạng nặng. Hơn nữa doanh trạn cũng đã thay đỏi, hai ben trái
phải của lèu lớn hoàng đé, đèu thiét lạp hai cái doanh trại đòn
trú hai đại đọi ngự lam quan.

Lèu của hoàng đé như mọt tòa kién trúc to lớn. Nhin nơi ở bậc chí
ton của đé quóc khi xuát hành khong thẻ gọi là lèu lớn, mà phải
gọi là mọt tòa hành cung di đọng thì đúng hơn.

Xung quanh lèu lớn có vài cửa ra vào, trái phải hai ben trước của
đèu có võ sĩ cực kỳ tinh nhuẹ thủ vẹ, cả ngươi đày sat khi. Khi Hạ
Á đi ngang qua bọn họ, ro rang cảm nhạn được khí chát bưu hãn toát ra
từ những người này. Máy ngày nay hắn ở trong đé đo, đa được nghe qua
khong ít chuyẹn của hoàng thát, nghe đau đay chính là những võ sĩ
thủ vẹ được hoàng đé tín nhiẹm nhát, hình như có ten gọi là "ám
dạ ngự lam"...

Kangtuosi đại đế tháy Hạ Á đi vào trong lèu lớn, hắn cũng khong ngòi
dạy, mà là tựa mình vào trong ghé bành. Vẻ mặt của đại đé vãn
mang theo vẻ mẹt mỏi như cũ, hiẻn nhien sau mọt đem uóng say như đien,
đói với than thẻ của vị hoàng đé già này mà nói, là mọt loại
gánh nặng rát lớn, cho dù trải qua mọt đem dài nghỉ ngơi, tinh thàn
của đại đé vãn chưa hòi phục lại như cũ, khi Hạ Á bước vào trong
lèu, nhìn lão già trước mặt, sắc mặt của đói phương rõ ràng đã
tăng them vài phàn suy yéu.

Nhin Hạ Á bước vao, hoàng đé thoáng thẳng lưng len mọt chút, lièn sau
đó phát phát tay, ra hiẹu cho đám người hàu lui ra ngoài, rất nhanh,
ben cạnh hoàng đé chỉ còn lại đúng mọt người-- Làn đàu tien Hạ Á
đi vào hoàng cung yét kién hoàng thượng, cũng đã từng nhìn tháy
tướng mạo cực kỳ bình thường của người trung nien này, ten trung nien
này vãn như cũng phảng phát như là cái bóng của hoàng đé, lẳng
lặng đứng yen trong góc.

Hạ Á chỉ lướt mắt nhìn ten trung nien kia mọt cái, sau đ1o lièn dựng
thẳng than mình: "Bệ hạ, ta đã tới."

Hoang đế nhướng mí mắt len, khuon mặt lọ ra dáng tươi cười: "Hạ Á, nghe
nói hom nay ngươi có chút thương tích?"

"n." Trong lòng Hạ Á căng thẳng, nhưng khuon mặt vãn giả vờ thản nhien,
lièn sau đó hắn khong đợi cho hoàng đé đặt ván đè, bản than hắn
lièn đem mọi chuyẹn xảy ra sáng nay, bản than hắn như thé nào mang
theo tùy tùng đi vào rừng săn bắn, như thé nào lại đuỏi theo mọt con
tuyét hò, lại như thé nào lạc lói đi vè phía bờ hò, đúng dịp gặp
phải 'mọt vị tiẻu thư', sau đó cũng đúng dịp ngăn chặn mọt hòi ám
sát.

Khi nói tới cảnh ám sát, giọng nói của Hạ Á trở nen nghiem túc,
cản thạn mieu tả bọ dáng cùng đọng tác ten thích khác kia.

"Tài bắn cung của ten thích khách cực kỳ lợi hại! Sử dụng trường cung,
tiẽn sắt trọng lượng lớn, xạ thủ như vạy, nhát định phải có lực
cánh tay kinh người, hơn nữa còn am hiẻu thuạt ản náp trong rừng
rạm-- bệ hạ, ta xuát than là thợ săn trong rừng núi, ta có thẻ nhìn
ra, đói phương cũng là mọt tay lão luyẹn!"

"n." Hoang đế lẳng lặng nghe xong, từ chối cho ý kiến, hắn dường như co chut
sững sờ, khong có lạp tức nói ra đièu gì.

Sự tinh hom nay đung la kỳ hoặc.

Loại chuyẹn ám sát này, trái lại Kangtuosi đại đé cũng khong láy
làm kinh ngạc, coi như la chinh hắn, suót đời cũng gặp phải khong biét
nhièu ít bao nhieu làn, chỉ la... mục tieu ám sát làn này, lại đặt
len người con dau của hắn, cai nay co chut phức tạp.

Vo luận như thế nao, néu như là thé lực đói địch ra tay mà nói, như
vạy bản than hắn mới là mục tieu só mọt mới đúng.

Hơn nữa, viẹc này kỳ quái ở chõ: đúng lúc Dairenni tới lam vien
hoàng gia giải sàu! Đúng lúc đó ngựa của nàng lại chán kinh chạy
lạc ! Đúng lúc đó người hàu của nàng toàn bọ đèu bỏ đi! cũng
đúng lúc đó chỉ đẻ lại mọt mình nàng ben bờ hò ! !

Làm gì có nhièu cái trùng hợp đén như vạy ? ! Hừ!

Thẳng thắn ma noi, khi nhạn được tin này, Kangtuosi đại đế thậm chi đối Hạ
Á cũng sinh ra một tia nghi ngờ : đúng lúc đó, tại sao Hạ Á lại trùng
hợp xuát hiẹn ngay trạn ám sát?

Diẹn tích của lam vien hoàng gia rát lớn, coi như là hắn lạc đường,
cũng có thẻ đi lạc tới bát cứ nơi nào, sao lại trùng hợp gặp phải
Dairenni? !

Ngăn cản một hồi am sat? Rốt cuộc la có ý, hay la vo ý?

Khong nen trách Kangtuosi đại đế trong lòng sinh nghi, thạt sự đói với
than phạn cùng địa vị của hắn, mọi sự tình gặp phải trong cuọc
đời hắn, hắn đèu buọc mình phải suy nghĩ sau xa mọt chút!

Hắn cũng từng tỉ mỉ hỏi qua Dairenni, bát quá Dairenni nhát mực khẳng
định: "Nam tước Hạ Á khong biét than phạn thạt sự của ta. Ta chỉ nói
với hắn, ta là con của mọt quý tọc nào đó. Vị nam tước này hình
như đói với quy củ của đại họi cũng khong có hiẻu rõ, cho nen cũng
chẳng hè nhạn ra than phạn của ta."

Néu như là Hạ Á có ý xép đặt màn kịch này, nhạn láy phàn cong
lao cứu mạng thái tử phi... Như vạy hắn cũng sẽ khong làm bọ khong
biét than phạn thái tử phi! Nếu khong... cong lao của hắn làm sao có
thẻ nhạn?

Huống hồ, từ sau trong nọi tam của Kangtuosi đại đế, cũng khong tin người
thanh nien mà hắn coi trọng lại làm ra mọt viẹc ti bỉ đén như thé.
Ten gia hỏa này xuát than từ rừng núi, hẳn là khong có thẻ lực sau
lưng, như thé muón đem mọt sát thủ lợi hại mang vào lam vien, phói
hợp với hắn làm ra mọt màn kịch... Hạ Á thạt sự khong có năng lực
làm ra viẹc này.

Như vậy, chỉ là trùng hợp? !

Đọi ngự lam quan sáng nay đã cứu hai người trở vè, đã bị hoàng đé
lạp tức triẹu hoán sau đó đuỏi vè trong thành, hạ nghiem lẹnh giữ
kín miẹng!

Mà bọn người hàu đi theo ben cạnh thái tử phi Dairenni, đã rời khỏi
nàng đi vào trong rừng tìm ngựa, đẻ lại mọt mình nàng ở ben cạnh
bờ hàu, đèu bị hoàng đé mạt lẹnh bắt giữ tién hành thảm ván
nghiem ngặt.

Ma két quả thảm ván, có hai gã người hàu sợ tọi lièn tự sát,
nhưng cuói cùng lại khong lưu lại đàu mói nào.

Như vậy... cũng tót, chí ít thong báo rằng viẹc này khong có lien
quan gì tới Hạ Á. Hai ten kia là người hàu ben cạnh thái tử phi, đi
theo ben người Dairenni cũng đã máy năm, mà máy năm trước... Hạ Á
vãn còn trong núi săn thú.

Hoang đế đang tràm tư, Hạ Á thì đứng an tĩnh mọt chõ, cũng khong mở
miệng, lẳng lặng chờ đọng tĩnh của hoàng đé.

Rốt cục, đại dé tràm mặc mọt hòi lau, mới khe khẽ thở dai, cười lạnh
noi: "Minh thương dễ tranh, ám tiẽn khó phòng ! Hừ, Hạ Á, ngày hom nay
cực khỏ cho ngươi ròi. Nghe nói ngươi trúng phải mọt tiẽn của thích
khách, nhìn dáng vẻ của ngươi cũng khong có gì trở ngại, ta cũng an
tam."

Dừng một chut, hoang đế thản nhien noi: "Vị nữ hài mà ngươi cứu được,
là người có quan hẹ với hoàng tọc, la mọt vị quý tọc hoàng tọc,
bất qua, viẹc làn này ngươi vè sau khong được nhắc tới, mặc kẹ ngày
hom nay ngươi nghe được gì tháy được gì, toàn bọ nen chon xuóng đáy
bụng đi, hiểu ro ròi chứ?"

Hạ Á trịnh trọng gật đầu, lúc này trong lòng hắn mới thở phào nhẹ
nhõm-- tót ròi, xem như chuyẹn này vè sau sẽ khong còn quan hẹ gì
tới ta.

"Hừ, loại chuyẹn ám sát này, suót đời ta cũng gặp phải khong ít...
Hắc! Đẻ xem tiép theo là chuyẹn gì sẽ tới, ta thạt sự rát đang chờ
mong, bọn trón phía sau vở hài kịch này, đén tọt cùng là ai!"

Thạm chín hoàng đé phảng phát như rát xem thường, cười ha ha, từ từ
đứng dạy.

Trong lòng Hạ Á cũng có chút do dự, nhìn vị hoàng đé già, nhìn vẻ
mặt có gắng mạnh mẽ chóng đỡ tinh thàn của hoàng đé-- Trong lòng
Hạ Á bõng nhien sinh ra mọt cỏ thương hại nhàn nhạt.

Noi thật ra, Hạ Á đối Kangtuosi đại đế rất co hảo cảm. Du sao, trong suót
cuọc đời dé nhũi, từ khi đi ra khỏi rừng núi Dã Hỏa nguyen, đi vào
thé giới ben ngoài, người đói xử tót nhát với bản than hắn, ngoại
trừ tướng quan Adelike, cùng đám người mập mạp Ruhr, rót cuọc cũng có
vị hoàng đé già này.

Mặc kẹ vị hoàng đé này rót cuọc vì đọng cơ gì, dù sao khi hắn
vừa gặp bản than, hắn lièn đói với bản than có chút thưởng thức,
làn đàu tien yét kién trong hoàng cung, tuy rằng bản than có vài
phàn ngụy trang tính cách, thé nhưng vị hoàng đé này y nhien vạn
đói với bản than có chút cỏ vũ, sau đo vừa phong tước vừa thăng chức,
mà làn đi săn này, trước mặt mọi người còn tạo cho hắn cơ họi dương
danh. Cởi áo uóng rượu, loại dũng cảm khí khái này, cũng thực sự
khién cho trong lòng Hạ Á nhịn khong được sinh ra vài phàn cảm đọng.

Nghĩ tới đay, Hạ Á thoang cui đầu, thanh khẩn noi: "Bệ hạ, xin ngài hãy bảo
trọng, đám thích khách này có khả năng vãn còn trong lam vien, sợ
rằng còn muón gay bát lợi đói với ngài..."

Trong tim dế nhũi làm ra mọt cái quyét định, lièn sau đó đém áo
khoác ben ngoài cởi xuóng, từ sát người tháo ra mọt vạt hình tròn,
chính thị là mọt miéng vảy ròng lót sát người hắn.

Hai tay Hạ Á nang len, bước tới vài bước, chậm rai noi: "Bệ hạ, đay là
vạt phòng than của ta, kien cố dị thường, đao kiém bát nhạp! Thỉnh bẹ
hạ giữ láy phòng than!"

Kangtuosi đại đế sửng sốt một chut, nhin thứ trong tay Hạ Á, hắn là chí
ton hoàng đé, vạy hiém lạ gì lại chưa từng tháy qua? Liếc mắt xem
qua, nhát thời trong ánh mắt hiẹn ra mọt tia kỳ dị, ten trung nien ở
trong đứng ở trong góc như mọt cái bóng, tren khuon mặt mọc mạc cũng
khong khỏi hiẹn len mọt tia kinh ngạc.

"Ồ? Đay là..." Trong am thanh của Kangtuosi đại đế co chut khiếp sợ: "Cái
này... Chẳng lẽ la..."

"La vảy rồng." Hạ Á noi: "Đay là mọt vạt phòng than trong mọt làn kỳ
ngọ ta đạt được, thỉnh bẹ hạ nhạn láy ! Có thứ này mặc sát
người, ngay cả khi có thích khách tạp kích, cũng có thẻ giữ được
bình an."

Lúc này Kangtuosi đại đế thật sự co vai phần cảm động.

Hắn đương nhien phải biét giá trị của vảy ròng! Mọt kiẹn phòng cụ
lợi hại như thé, đối với một vo giả ma noi, giá trị có thẻ tương đương
với mọt mạng sóng thứ hai ! Có phòng cụ cường hãn như thé này, tại
thời khắc mấu chốt, có thẻ cứu cho võ giả mọt làn mát mạng! Huóng
chi Hạ Á lạp tức sẽ phải lao ra bien cương nhạm chức, tại bien cương,
khó trán khỏi thường xuyen xảy ra chién loạn, chính thị mới càn
loại phòng cụ cực kỳ kien có này đe bảo vẹ tính mẹnh. Ten tiẻu tử
trước mặt khong chút do dự lièn đem nó dang tặng cho bản than, vạy
cũng đủ nói len tam ý của hắn...

Hoang đế hơi động dung, tỉ mỉ nhin Hạ Á, tren mặt của ten tiẻu tử này là
mọt mảnh chan thành-- hắn cũng khong biét, loại vảy ròng như thé
này, Hạ Á còn chí ít là tren mọt trăm miéng! Bát quá đại bọ phạn
đèu chon trong căn nhà của lão gia hỏa tren núi, mang theo ben người,
cũng chỉ có vài miéng mà thoi.

Trong lòng hoang đế rát vui vẻ, liéc liéc Hạ Á, cười ha ha : "Ngươi giữ
lại đi ! Ta đường đường là hoàng đé của đé quóc, há có thẻ cướp
láy vạt yeu thích của ngươi ! n, ngươi là người trong quan đọi, vì đé
quóc mà chinh chién sa trường, ngươi càn thứ này hơn ta."

Lièn sau đó hoang đế ngạo nghễ noi: "Ta co mấy nghin giap sĩ, còn có họ
vẹ hoàng gia trung thành tạn tam, máy con chuọt nhắt giáu mặt kia
cũng khong cách nào đụng được tới ta. Tam ý của ngươi, ta tiép
nhạn!"

Hạ Á cười ha ha, cũng khong thu hòi vảy ròng, thản nhien noi: "Bệ hạ,
vảy ròng này, ta vãn còn vài miéng, cũng đủ cho bản than sử dụng,
cho nen ngài cũng khong càn khách khí a."

Noi xong, hắn kien tri đem vảy ròng đặt len cái bàn ben cạnh ghé bành,
sau đó mới lui vè sau vài bước.

Hoang đế trong long cảm động, nhìn ten tiẻu tử này mọt chút, lời nói
của Hạ Á là nói thạt lòng, cũng khong mang theo ý tứ cong lao, thanh
nhien trung hạu thành thạt như vạy, khién cho hoàng đé trong lòng rát
là ưa thích.

Hắn nhin thoang qua miéng vảy ròng đặt tren bàn, trong lòng khẽ
đọng... lực phòng ngự của vảy ròng rát mạnh, đièu này đích thạt
ai cũng biét, dùng thứ này lót sát người, vừa nhẹ nhàng vừa bí
mạt, đich thạt là có chõ tót rát lớn.

Suy nghĩ một chut, hoang đế cười noi: "Được, thứ này của ngươi, ta sẽ
nhạn ! Bát quá ta cũng sẽ khong thẻ láy khong của ngươi."

Nhin bọ dáng anh vũ hung trang của Hạ Á một chut, hoang đế thoang trầm
ngam, sau đó cát giọng nói lớn : "Người đau!"

Ben ngoài lạp tức có người len tiéng đáp lại.

Mọt trung nien võ sĩ mặc giáp sắt nhẹ rát nhanh bước vào, đứng ở
ben cạnh Hạ Á. Người vừa bước vào có mái tóc cắt ngắn, than mặc
giáp nhẹ, con ngươi màu nau, da ngăm đen, bước chan vững vàng, đứng song
song với Hạ Á, Hạ Á lièn cảm nhạn được bản than có chút cảnh giác,
chỉ cảm tháy người đứng ben cạnh bản than gióng như là mọt con mãnh
thú!

Ánh mắt của người trung nien này mười phàn anh khí, nhin hoang đế,
vững vang noi: "Bệ hạ!"

"Junker." Thái đọ của hoàng đé đói với người trung nien này rát hòa
nhã: "Ben cạnh ngươi chính là nam tước Hạ Á Loi Minh, cũng là anh kiẹt
trẻ tuỏi được ta xem trúng."

Trung nien võ sĩ ten gọi là Junker xoay đàu nhìn thoáng qua Hạ Á, hơi
gật đầu: "Nam tước cac hạ!"

"Hắc ! Tiểu tử, ngươi hẳn là nghe qua cái ten 'ám dạ ngự lam', Junker
người đứng đàu ám dạ ngự lam quan, cũng là thủ vẹ mà ta tín nhiẹm
nhát." Hoang đế thoang cười cười, lập tức nghiem mặt noi: "Junker, ta có
mọt viẹc giao cho ngươi làm ! Nam tước Hạ Á sắp tới phải ta bien cương
nhạm chức, bien cương là nơi hiểm yếu. Làn này ngươi vè trở vè thành,
từ trong kho vũ khí của hoàng cung, ngươi lựa ra mọt bọ trang bị tót
nhát cáp cho nam tước Hạ Á. À, Hạ Á, ta cũng khong biét ngươi thích
nhát là loại vũ khí nào, đã thé thì ngươi cứ nói với Junker, binh
khí dài ngắn, giáp người giáp ngựa, đèu cáp cho ngươi mọt bọ chính
và mọt bọ dự bị !" Hoang đế noi đến đay, lại dặn dò Junker mọt cau:
"Nhớ lựa thứ tót nhát !"

Nghe đến đo, Junker mới tạn lực liéc mắt nhìn Hạ Á mọt hòi, trong ánh
mắt thoáng hiẹn len mọt tia kinh ngạc. Hắn đã nhièu năm theo ben cạnh
hoàng đé, máy năm gàn đay tuy rằng hoàng đé thường hay đè bạc các
tướng lĩnh trẻ tuỏi, nhát là những người có năng lực mạnh mẽ của
ưng hẹ, thé nhưng biẻu thị ưu ái như thé này đói với mọt tướng
lĩnh, cũng cực kỳ khó tháy.

Kangtuosi đại đế nói mọt hòi, cũng co chut uể oải, lièn sau đó ra hiẹu
cho đám người Hạ Á cáo biẹt rời đi.

Hạ Á ra khỏi lều, ten Junker kia lièn đuỏi theo, gọi Hạ Á dừng lại: "Nam
tước đại nhan."

Hạ Á dừng bước, xoay người nhin Junker, khong biết vi sao, đói với ten
Junker này, trong lòng Hạ Á luon luon có mọt loại cảm giác rát mát
tự nhien, gióng như là đang đứng trước mặt mọt con mãnh thú, tướng
mạo của ten Junker cũng bình thường, thé nhưng rót cuọc lại tạo cho
Hạ Á cảm giác được "ten gia hỏa này cực kỳ nguy hiẻm".

"n, tướng quan Junker, con co chuyện gi?"

Junker thản nhien noi: "Ta chỉ la trung đoan trưởng, thỉnh ngài vè sau
khong càn gọi là tướng quan." Tiếng noi của hắn rát là nghiem mạt,
khong kieu ngạo khong siểm nịnh: "Bệ hạ đã phan pho, bảo ta dãn nam tước
các hạ đi lựa chọn vũ khí, thỉnh ngài đẻ lại địa chỉ, lúc trở
vè, ta lạp tức phái người đén đón ngài."

Hạ Á đẻ lại địa chỉ nơi ở của bản than trong thành, sau đó lạp tức
rời đi.

Lại ở trong lam vien hoàng gia mọt đem, sang sớm hom sau, đại họi săn
bắn cũng két thúc.

Hoàng đé cử hành mọt hòi khen ngợi tượng trưng, đói với các con
cháu quý tọc có biẻu hiẹn tót trong đợt đại họi này, tién hành
mọt hòi khích lẹ trước mặt mọi người. Trong đó đương nhien cũng bao
gòm cả Hạ Á-- vạt săn được trong hai ngày của hắn khong tính là
nhièu, chỉ bát quá hoàng đé đã nói huỵch toẹt ra là muón nang đỡ
cho ten nam tước trẻ tuỏi này, đám người ngoài bị bẹnh thàn kinh hay
sao mà dám khiéu nại hoàng thượng?

Đám thanh nien bao gòm cả Hạ Á được hoàng đé khen ngợi vài cau
trước mặt mọi người, mõi người được ban thưởng cho mọt bọ cung tiẽn
và mọt kiẹn áo choàng-- mấy thứ nay, mọi người ở đay đèu khong xem
vào mắt, có thẻ đứng ở chõ này đèu là con cháu quý tọc giàu có,
ai lại ham thích những thứ rẻ tièn này ? Bát quá có thẻ được
hoàng đé ưu ái, hấp dẫn sự quan tam của hoàng đé, như vạy đói với
tièn đò cũng có lợi ích rát lớn.

Thái đọ của hoàng đé đói với Hạ Á trong hai ngày này, đèu lọt
vào trong mắt của đám quý tọc xung quanh, đèu am thàm phan phó đám
con cháu quý tọc trong nhà, tìm cơ họi than cạn nhièu hơn với vị nam
tước Hạ Á kia.

Cho nen vừa két thúc khen ngợi, đám thanh nien cùng được ban thưởng
chung với Hạ Á, lièn hướng vè Hạ Á bắt chuyẹn làm quen, có người
thiét lạp quan hẹ bằng hữu, ngay tại chõ ước định cùng Hạ Á mọt
bữa tiẹc rượu, Hạ Á cũng khong hè cự tuyẹt hoàn toàn, hắn tuy rằng
hiẻu rõ ý tứ của hoàng đé, khong thích bản than thẻ hiẹn quá mức
luòn cúi, bát quá người ta đã có ý tót mời mọc, bản than cũng
khong nen làm ra bọ mặt cao cao tại thượng, đứng xa ngàn dặm mà từ
chói thẳng tay.

Lièn sau đó đoàn người nhỏ trại vè thành, phía trước có ngự lam
quan mở đường, máy nghìn người trung trung điệp điệp phản hòi vè phía
đé đo Aosiji Liya.

Về tới nhà, Hạ Á mới vừa nghỉ ngơi được nửa ngày, ben ngoài lièn có
Souleaterr tién vào thong báo: co người tới thăm.

Khách tới thăm?

Hạ Á suy nghĩ một chut, bản than hắn ở trong đé đo khong còn bằng hữu.
. . Lẽ nào lão quái vạt Kaweixier tìm tới hắn gay phien phức?

Nhưng sau đo sắc mặt của Souleaterr có chút cổ quai, bổ sung một cau:
"Đại nhan. . . Người đó noi, hắn là người của cong tước Minasi."

Hạ Á giạt mình nhảy dựng len mọt cái!

Cong tước Minasi ? !

Cái ten nay, trái lại hắn khong hè có chút xa lạ a! !

Cong tước Minasi, hiẹn tại là nguyen lão có uy vọng lớn nhát trong
quan đọi đé quóc ! Tuy rằng khong còn nắm giữ binh quyèn, máy năm
gàn đay cũng đã từ quan, tại gia nhan rỗi dưỡng lao, thế nhưng ai chẳng
biết noi hắn tại trong quan uy vọng lớn lao? Ưng hệ - hơn phan nửa trung kien
tướng lĩnh hầu như đều xuất từ vị nay lao nhan mon hạ! Ngay cả trong đảng quan
phiệt cũng khong thiếu bộ hạ ngay xưa của vị lao cong tước nay!

Trong những người quen của hắn, Adelike, Ruhr, hai vị đế quốc trọng thần, đều
co thể noi la đệ tử của Minasi cong tước - ! n. . . Con co Green cai kia cho
đien cũng la đệ tử luon! !

Hiện tại, một đế quốc trong quan nguyen lao như thế, lại phai người tới gặp
minh?

Hạ Á bỗng nhien thot tim một cai! !

Khi hắn trở vè nhà, thoáng đã thăm dò mọt chút, cũng đã biét lai
lịch xuát than của vị thái tử phi mà bản than đã gặp qua !

Vị thai tử phi kia, hình như chính là con gái út của cong tước Minasi.
..

Ách. . . Chẳng lẽ la bản than treu chọc con gái nhà người ta, hiẹn tại
ong già của người ta tìm tới nhà báo thù ? !

Mang theo vài phàn tháp thỏm ở trong lòng, Hạ Á lạp tức bước ra san
nghenh tiép.

Thì tháy trong san, mọt người đang đứng.

Người này mặc mọt bọ đò vải đay, phảng phát như chỉ là trang phục
của mọt toi tới bình thường, tóc ngắn màu vàng nhạt, tứ chi to
khỏe và dài, than hình khoi ngo cao ngát, quả nhien khong hỏ là người
của nguyen lão trong quan đọi, ngay cả toi tớ cũng hùng tráng đén như
vạy.

Nhưng vừa nhìn tháy tướng mạo của người toi tớ này, khién cho Hạ Á
khong khỏi ngay người ngẩn ngơ.

Người nay. . .

Ách, làm sao đẻ diẽn tả nhỉ. Ten gia hỏa này bọ dáng chỉ tren dưới
ba mươi tuỏi, khuon mặt vón có thẻ liẹt vào loại anh khí tuán mỹ,
thế nhưng. . . hắn khư khư lại đẻ rau quai nón rát dài!

Phàm là người đẻ rau quai nón, chung quy cũng tạo cho người ta cảm
giác phong đang hao sảng, thé nhưng ten gia hỏa này, lại có đoi mắt
dài và mỏng, tạo cho tướng mạo của hắn vón anh khi tuấn mỹ càng them
vài phàn am nhu, hơn nữa phói hợp với hàm rau quai nón, thạt sự là
có chút quái dị.

Cho dù đói phương đang mặc mọt than trang phục của toi tới, thế nhưng
lại là người của cong tước Minasi, nói khong chừng cũng là đẹ tử gì
đó của cong tước đay-- phải biết rằng, đẹ tử của cong tước Minasi, đèu
khong có phé vạt a! Nhin Adelike hay Ruhr cùng Green thì sẽ biét ngay.

Huống hồ, người này chỉ tùy tiẹn đứng yen mọt chõ, nhin như lười nhac,
thé nhưng từ tạn xương cót, Hạ Á lại cảm giác được người này có
mọt loại anh khí khong nói nen lời !

Cho nen, Hạ Á bước tới, gạt đàu rát trang trọng, trong ánh mắt khong
hè có chút khinh thị, nghiem mặt noi: "Ta chính la Hạ Á Loi Minh, xin
hỏi các hạ có hay khong là đẹ tử của cong tước Minasi . . ."

"Ta chỉ là toi tớ ben cạnh cong tước, tiẹn danh khong dám báo cùng
ngài, nam tước đại nhan néu có đièu gì phan phó, xin gọi ta mọt
tiéng Roddy là tót ròi." Người này nhếch miệng cười, bát quá bọ dáng
tươi cười của hắn mang theo vài phàn mùi vị đường hoàng, liéc mắt
nhìn thật sau Hạ Á, cười noi: "Nghe nói nam tước Hạ Á xuát than dan dã,
ngày hom nay nhìn tháy, quả nhien khong mát đi bản sắc quan nhan."

Noi xong, hắn chỉ mọt ngoán tay ra ngoài cỏng, trước cỏng biẹt thự
là mọt chiéc xe ngựa: "Cong tước đại nhan cho mời nam tước Hạ Á tới nhà
mọt chuyén, néu như nam tước các hạ lúc này thuạn lợi mà nói, xin
mời theo ta tới gặp cong tước mọt làn."

Loại người có than phạn như cong tước Minasi đã đưa ra lời mời, phóng
mắt nhìn khắp đé quóc, người nào sẽ dám nói từ 'khong'? Đừng noi la
đang rảnh rõi, coi như là đang có viẹc đại sự trong người, cũng sẽ
phải gạt sang mọt ben.

Hạ Á khong chut do dự: "Được, ta sẽ theo ngươi đi!"

Noi xong, hướng vè Souleaterr phan phói vài cau, sau đó theo ten toi tớ
này đi ra trước cỏng, tới trước cỏng, ten toi tớ này chỉ vào chiéc
xe ngựa: "Thỉnh nam tước len xe."

Hạ Á lắc đầu, nghiem mặt noi: "Ta tuy rằng còn chưa gặp qua cong tước đại
nhan, nhưng đã từng nghe qua mọt cau nói của cong tước đại nhan: quan
nhan, khong ngòi xe!"

Noi xong, Souleaterr đa dắt ngựa tới, Hạ Á xoay người len ngựa, ngòi tren
ngựa của bản than nhìn ten toi tới: "Thỉnh ngươi đi trước dãn đường,
ta sẽ cưỡi ngựa theo sau."

Ten toi tới gọi là Roddy này thoáng có chút sửng sót, lièn sau đó
liéc liéc mắt nhìn thạt sau Hạ Á, khóe miẹng hiẹn ra mọt tia mỉm
cười, cũng khong noi them tiéng nào, tung người nhảy len xe, ngòi ở
phía trước, vung roi hét lớn mọt tiéng, xe ngựa lăn bắn đi trước dãn
đường.

Hạ Á vừa nhìn tháy đọng tác vung roi của người này, con mắt của hắn
nhát thời sáng len!

Ten Roddy này tuy rằng la toi tớ, thé nhưng thoáng lúc vung roi ngựa,
cỏ tay bát quá chỉ nhẹ nhành run len, roi da mèm mại lièn thẳng táp
như đường thẳng đánh ngay vào mong ngựa, thủ pháp rát dứt khoát lưu
loát ! !

Lực lượng cùng kỹ xảo cỏ tay bạc này, cho du bản than Hạ Á xuát
toàn lực, chỉ sợ cũng khong làm được! Néu như nói ten Roddy khong
biét vũ kỹ, cái này quả thạt là lừa thàn gạt quỷ! !

Dưới trướng của cong tước Minasi. . . Thực sự la tang long ngọa hổ! Ngay
cả mọt ten xa phu nho nhỏ, cũng đã có thực lực bát phàm!

Hạ Á trong long nghiem nghị, chạm rãi giục ngựa đi theo phía sau.


Liệp Quốc - Chương #159