Dế Nhũi Giả Ngu. - Hạ


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Nhưng từ sau khi két hon, Dairenni mới biét được, chòng của nàng chính
là mọt ten "thỏ" (DG : bóng, bede, hai phai, o mo, đòng tính) trăm phàn
trăm! Hắn khong thích gì hơn là nam phong, đói với nữ sắc, ngay cả nửa
điẻm cũng khong hứng thú, thậm chi bình thường, hắn cũng khong đẻ cho
bát kỳ nữ nhan khác phái nao đụng vào hắn dù chỉ mọt chút! Sau đó
nàng lại còn biét được, nguyen lai vị thái tử này từ lúc 10 tuỏi,
thì đã đem toàn bọ hàu nữ ben cạnh đuỏi đi, thay vào đó là các
thanh thiéu nien anh tuán, đi theo phục vụ cho hắn.

Bản than nàng bị gả cho vị thái tử này đã máy năm, hai người đừng
nói cùng ăn mọt dĩa, ngay cả só làn ngòi chung bàn ăn cũng có thẻ
đém tren đàu ngón tay. Du sao nữ hài xuát giá, cũng chỉ hy vọng
được chòng yeu thương, mặc dù Garcia co chut bẹnh hoạn, thé nhưng nhan
phảm cử chỉ coi như là nhát đẳng, lúc ban đàu Dairenni con rất huyễn
tưởng, hy vọng với sắc đẹp của nàng có thẻ đánh đọng con tim của
thái tử, thé nhưng trải qua nhièu làn thử nghiẹm, két quả thái tử
ngay cả mọt đàu ngón tay cũng khong chạm vào người nàng ! Đừng nói
là cùng giường chung gói, coi như là nắm tay cũng chưa từng xảy ra!

Nữ hài trong thien hạ, mặc kẹ than phạn cao tháp, tuỏi tác lớn bé,
luon luon đói với ái tình đèu có tràn ngạp huyẽn tưởng, Dairenni
đương nhien cũng khong ngoại lệ, lúc nàng còn chưa thành nien, trong lòng
nàng luon ao ước, bản than nàng lớn len sẽ được gả cho mọt vị anh
tuán bát phàm khí vũ cái thé, thé nhưng khong nghĩ tới, cuói cùng
nàng láy phải mọt ten hoàn toàn là 'thỏ' ! Bản than nàng máy năm
nay làm thái tử phi, bát quá chỉ là hữu danh vo thực! Nhưng với than
phạn của nàng, ngay cả khi phải ngạm đắng nuót cay nhièu hơn nữa,
cũng chỉ co thẻ nửa đem lúc khong còn người xung quanh, đắp chăn am
thàm rơi lẹ, đói với người ngoài cũng khong dám toát ra dù là nửa
lời.

Cho nen, Dairenni đối với cái ten "Bangfuleite", đương nhien là biét rát
rõ ! Ten gia hỏa kia, trước giờ luon nghe được, hắn thường xuyen ở
chung mọt chõ với chòng của nàng! Hai người đi đoi vè cặp, mà ten
Bangfuleite cũng chưa từng bị cám ra vào hành cung của thái tử, thậm
chi, lúc hắn ở ben trong hành cung, đại đa só thời gian hắn đèu tỏ ra
điẹu bọ là "nữ chủ nhan" của nơi này!

Nàng mới là thái tử phi chính thức, hiẻn nhien nàng vo cùng khuát
nhục. Nàng cũng vài làn vè nhà tìm cha nàng là cong tước Minasi đẻ
khoc loc kể lể, thé nhưng lão cong tước tuy rằng rát thương yeu con gái,
nhưng đói với viẹc từ hon, cũng vãn nhát mực cự tuyẹt.

Tuy rằng biét rõ trong lòng cha của nàng có nõi khỏ, thé nhưng nàng
là mọt nữ hài, rót cuọc cũng khong quản quá nhièu quóc gia đại
sự, thỉnh thoảng nhớ tới chuyẹn này, trong lòng nàng khong khỏi bi ai,
lẽ nào nam nhan vì quóc gia đại sự, thì nhát định phải hy sinh hạnh
phúc cả đời của mọt thiéu nữ hay sao?

Nang mặc dù trong lòng rát hạn thái tử Garcia, thé nhưng cũng khong
dám toát ra nửa lời oán trách, nhưng mà đói với ten Bangfuleite luon
luon venh vao tự đắc trước mặt nàng, trong lòng nàng sớm đã sinh ra
mọt loại cảm giác chán ghét vo hạn.

Luc nay nàng nhin Hạ Á một chut, ánh mắt của Dairenni càng lọ ra vài
phàn hòa nhã, thở dai: "Nguyen lai la ngươi... Ai, ta phải sớm nhạn ra
ngươi. n... Nghe nói ten Bangfuleite là do ngươi giét chét, đung khong?"

Hạ Á lập tức trừng mắt, keu len: "Ui! Tiểu thư Dairenni, ngươi khong được
nói bạy bạ a! Bangfuleite là do Heisiting cưỡi ngựa xong thẳng vào
phủ của quan phòng ngự Da Hỏa trấn ám sát mà chét, đièu này có trăm
nghìn cặp mắt chứng kién! Cùng ta khong hè có quan hẹ! Sỏ nợ này
khong nen đạp vào đàu ta a!" Noi xong, hắn hạ tháp am thanh cười khổ :
"Thai tử điện hạ vì chuyẹn này mà hạn khong thẻ giét chét ta, ngươi
đừng có nói lung tung a."

Dairenni cười "phóc" mọt tiéng, nhìn biẻu tình lúng túng của Hạ Á,
nhớ tới ten gia hỏa mà nàng chan ghét nhát tren đời chét trong tay
của người trước mặt, cảm kích trong lòng càng tăng them ba phàn, cười
noi: "Được rồi, ta khong nhắc tới nữa. Bất qua thì... Cảm ơn ngươi!"

"Cam ơn ta? Cam ơn ta vừa cứu ngươi? Khong phải ngươi đã cám ơn ròi sao?"

Hai mắt Dairenni uón lượn, cười noi: "Ngươi đừng hỏi nhièu, chỉ biét ta
cảm ơn ngươi là được."

※※※

Cuọc đời Hạ Á chưa từng cùng người khác phái nói chuyẹn than mạt
nhièu như lúc này-- khong tính kẻ đang thương.

Láy tuỏi tác hiẹn tại của hắn, cùng tính tình của thiéu nien, đói
với người khác phái cũng có vài phàn khát vọng than cạn theo bản
năng. Trước giờ tieu chuản thảm mỹ của hắn bị rói loạn, sau làn
trải qua nơi phong nguyẹn, mới dàn dàn có vài phàn trở vè với thảm
mỹ bình thường, nhưng dù sao cũng là thói quen hơn mười năm, đau thẻ
mọt sớm mọt chièu lièn có thẻ thay đỏi?

Bất qua Dairenni thạt sự là xinh đẹp kinh người, trời sinh tuyẹt sắc,
diẽm chán đé đo, nhát là đoi mắt của nang, càng long lanh khong cách
nào tả được, ngay cả Hạ Á nhin tháy, cũng phải thừa nhận rằng hắn khong
dám đánh giá nàng là đẹp hay xáu, nhưng đoi mắt của nữ nhan này
thực sự là đẹp tới mức khién cho bản than hắn khong cách quen được.
Loại mỹ lẹ vượt quá giới hạn này, nhát thời háp dãn bản năng
thiéu nam của dé nhũi.

Hắn cũng khong có ít nhièu tam tư gì khác, chỉ là theo bản năng, hắn
muón trò chuyẹn nhièu hơn với mọt thiéu nữ mà bản than nhìn tháy
vừa mắt, lời lẽ than cận, trong lòng hắn cũng cảm tháy có chút thư
sướng.

Hai người tuy ý trò chuyẹn mọt hồi, dù sao Hạ Á cũng đang cực kỳ uể oải,
tuy rằng hắn bị nước lạnh làm tỉnh, thé nhưng luc nay tinh thàn có
chút chóng cự hét nỏi, mí mắt của hắn càng lúc càng nặng, giọng
nói cũng có chút tràm tháp, cuối cung biến thanh Dairenni nói lien tục
năm ba cau, hắn cũng chưa hẳn đáp được mọt cau, dần dần, ý thức mơ hò,
chỉ là trong lòng hắn cảm tháy vãn còn chưa thoát khỏi nguy hiẻm,
hắn mạnh mẽ chống đỡ tinh thần, khong dám đẻ cho bản than trở nen hon me.

Rốt cục, khong biết qua bao lau, từ trong cánh rừng truyèn tới mọt trạn
vó ngựa, tiéng vó ngựa rát chỉnh tè và nghiem trang, còn có am
thanh của kèn lẹnh từ xa truyèn tới, hiẻn nhien là ngự lam quan đã
tìm được tới đay. Trong lòng Hạ Á nhát thời buong lỏng, tảng đá đặt
trong lòng cũng được tháo xuóng, thở dai một hơi, rốt cục nhắm hai mắt
lại, nặng nè ngủ say.

Dairenni đứng dạy, hướng vè cánh rừng phát tay ho la keu cứu, chỉ
tháy mọt đọi ngự lam quan từ trong cánh rừng chạy ra, từ xa đã nhìn
thấy Dairenni, sĩ quan dãn đàu đương nhien nhạn ra nàng là thái tử
phi, từ rát xa lièn dãn theo thủ hạ nhảy xuóng ngựa, vọi vàng bước
nhanh tới.

Dairenni nhin Hạ Á ở ben cạnh vừa mới hon me, trong long thở dai.

"Điện hạ!" Ten sĩ quan ngự lam quan quỳ mọt gói xuóng mặt đát.

"n." Dairenni co chut thất thần, sửng sốt một chut, mới noi: "Ta đang ở trong
rừng, thì người hàu của ta rời đi, mới vừa ròi có người muón ám
sát ta, vị tướng quan này đã đi ngang tháy được nen đã cứu ta..."

Nang nói ngắn gọn vài cau, đám ngự lam quan nhát thời bién sắc!

Máy ngày nay lam vien hoàng gia được thủ họ nghiem mật, cư nhien vãn
có thích khách lẻn vào! Còn dám cả gan ám sát thái tử phi! ! May
la chưa có thành cong, nếu khong, xảy ra bát kỳ sơ xuát nào, chỉ sợ
bẹ hạ sẽ tức giạn, bản than vón là người bảo vẹ trị an, đèu phải
tự mình cắt cỏ đẻ tạ lõi !

"Vị nay chinh la nam tước Hạ Á Loi Minh, làn này cũng là huan quý đại
nhan được mời tham gia đại họi, hắn có thẻ là đã bị thương, các
ngươi mau chóng chiéu có cho hắn đi." Dairenni tuy rằng muón tự mình
đưa Hạ Á trở vè, thế nhưng xảy ra chuyẹn lớn như vạy, khi nàng trở
vè, chỉ sợ sẽ lièn bị hoàng đé triẹu kién, sau đó tra xét chuyẹn
gì đã xảy ra, nang cũng khong có thời gian chiéu có cho Hạ Á. Huống
hồ, khi nãy nàng che giáu than phạn thạt sự của minh, bản than nàng đã
lừa dói hắn, thực sự có chút xáu hỏ khi phải tiép tục đói mặt
với người thanh nien trong sáng đơn thuàn này.

Do dự một chut, Dairenni nhìn ten sĩ quan ngự lam quan, thấp giọng noi:
"Sự tình làn này khong được lọ ra ngoài ! Hơn nữa, vị nam tước Hạ
Á này cũng khong biét ta là ai, ngươi cũng nen giữ miẹng của mình cho
chặt."

Ten sĩ quan này cũng đã gia nhạp ngự lam quan nhièu năm, đương nhien
hiẽu rõ những chuyẹn thị phi trong cung đình, biét rằng chuyẹn làn
này khong phải chuyẹn đùa ! Hắn nao dam noi lung tung !? Lia lịa gạt
đàu đáp ứng, lại tháp giọng giao phó đam thủ hạ ben cạnh mọt chút.

Sau đo máy người ngự lam quan bắt đàu tản ra, vay quanh Dairenni, đương
nhien la có ngự lam quan dắt ngựa của bản than tới cho vị thái tử phi
này cưỡi. Còn lại vài người, nang láy Hạ Á, hướng vào trong cánh
rừng, theo đường cũ trở vè doanh trạn.

※※※

Lúc Hạ Á tỉnh lại, sắc trời cũng đã gàn tói, hắn xoay người mọt
cái, lièn phát hiẹn bản than đã trở vè lèu của mình, trang bị tren
người đèu đẻ ngay ben cạnh, ngay cả cung Tụ Khiéu cũng đặt ngay cạnh
giường. Miẹng của bản than có vị đắng chát, còn pha vài phàn mùi vị
của thuóc, có lẽ trong lúc bản than hon me, có người đã đỏ thuóc
đièu dưỡng than thẻ vào trong miẹng.

Hắn mới vừa ngòi dạy, Katuo cung Shaerba đang ở ben ngoài lèu liền vọi
vàng bước vào, thấy Hạ Á ngòi dạy, Shaerba cười noi: "Ha ha! Hạ Á, ta
biét trước ngươi sẽ khong xảy ra chuyẹn gì ! Mẹ no, chúng ta ngay cả
thien quan vạn ma còn có thẻ chém giét thoát ra, thì sợ gì mọt
thích khách nho nhỏ!"

Hạ Á cau mày, thấp giọng noi: "Ta làm sao trở vè đay?"

"Máy người ngự lam quan mang ngươi vè. Sau đó ngươi me man lien tục vài
giờ, trong lúc đó hoàng đé nghe tháy ngươi bị thương, cho nen phái
thái y tới khám cho ngươi, cho ngươi uóng mọt ít thuóc."

Shaerba cang noi cang hưng phấn: "Vạn may của ngươi thạt là lớn a! Mẹ no,
chúng ta ba người cùng nhau truy đuỏi tuyét hò, két quả là ta cùng
Katuo chạy sai phương hướng, sau đó cũng khong tìm được ngươi, khong
nghĩ tới ngươi lại gặp được cảnh anh hùng cứu mỹ nhan! Ha ha! Chỉ la
khong biết, ngươi cứu được vị quý tọc tiẻu thư nha nào? Noi khong
chừng, nhan cơ họi này ngươi con có thẻ om mỹ nhan vè nhà a! ! ..."

Nghe đến đo, nét mặt của Hạ Á bỗng nhien lọ ra mọt tia mỉm cười cỏ
quái: "Hừ, om mỹ nhan vè nhà ? Chuyẹn đó thì đừng mơ tưởng ! Noi thật
cho các ngươi biét, ta gặp phải, chính la thai tử phi."

"Cai gi? !" Katuo ở ben cạnh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Thai tử phi? !"

"n!" Thàn sắc của Hạ Á rát nghiem tuc: "Bất qua ta giả ngu, giả dạng bộ
dang khong biét đói phương là ai... Hắc hắc, néu khong thì, sự tình
làn này sẽ phièn phức rát lớn !" Hắn ngẩng đầu nhin nhin Katuo: "Lúc
ta bị mang vè, đói với chuyẹn này, người ben ngoài nói như thé
nào?"

Katuo thấp giọng noi: "Người ben ngoài chỉ nói là trong khi ngươi ở
trong rừng đã cứu được mọt vị nữ quan lạc đường, sau đó gặp phải
gian té của người Odin lẻn vào lam vien..."

"Ha !" Hạ Á lạnh lung cười, thấp giọng noi: "Nữ quan cung đinh ? Hừ... Ông đay
làm sao khong nhạn ra nàng là ai ? n... Ban đàu đúng là khong biét,
bát quá vè sau...hàn huyen nhièu như vạy, ong đay cũng khong phải đứa
ngóc, trong lòng đã sớm đoán được nàng là ai, hắc hắc!"

Shaerba ha to miệng, đang muốn hỏi gi đó, nhưng Katuo ở ben cạnh cũng là
người tinh té, ten trùm buon lạu trong quan đọi lièn đảy Shaerba sang
mọt ben, sau đó chạy ra ngoài lèu nhìn xung quanh mọt chút, lúc trở
vào còn đem màn che trước cửa lèu buong xuóng, mới hướng vè Hạ Á:
"Ngươi noi ngươi cố ý giả ngu?"

"Đo la đương nhien." Hạ Á cau mày noi: "Sự tình làn này khong đơn giản !
Thai tử phi bị ám sát... Hắc hắc! Là chuyẹn lớn cỡ nào? Hơn nữa khi ta
gặp được nàng, cư nhien khong có mọt ten tùy tùng nào ở ben cạnh
nàng, tuy rằng có thẻ là trùng hợp... Thế nhưng, tren thé gian này
làm gì có nhièu chuyẹn trùng hợp đén thé ! Ta tuy rằng khong biét
nhièu, thé nhưng máy chuyẹn bí ản trong hoàng thát, chúng ta tót
nhát là đừng chạm vào! Chỉ càn dính vào, lièn gặp ngay phièn
phức! Lúc đó ta cũng chỉ có thẻ diẽn trò trước mặt nàng, tiép
tục giả dạng làm mọt ten thiẻu năng."

Hắn nhìn hai huynh đẹ của mình mọt chút, thấp giọng noi: "Cho nen, theo
diẽn xuát của ta, sau này có xảy ra chuyẹn gì, đèu sẽ khong thẻ
cuón láy ta vào vòng xoáy! Bởi vì ta 'cái gì cũng khong biét' a!
Nếu khong, ta biét nàng là thái tử phi, như vạy ta vì cái gì mà cứu
nàng? Quan trọng hơn chính là, vì sao ta lại quá trùng hợp xuát
hiẹn ngay chõ đó? ? Ta cứu thái tử phi, tuy rằng bản than ta khong thẹn
với lương tam, thé nhưng néu như có người hỏi đén, ta lại khong có
giải thích rõ ràng, chuyẹn ám sát bí ản của hoàng thát, mọt khi
khong giải thích rõ ràng mà nói, sẽ rát là phièn toái! Như vạy chi
bằng ta giả ngu cho xong!"

Sắc mặt của Hạ Á ngưng trọng: "Loại chuyện nay, hoàng cung nhát định sẽ
hạ lẹnh giữ kín miẹng! Thai tử phi bị am sat, sự tình lớn như vậy, trừ
phi có thẻ tìm hiẻu rõ ràng, nếu khong, nhát định phải tìm mọi
biẹn pháp dáu đi ! ! Con mẹ nó, lúc đó ta cũng đã nghĩ tới viẹc
này! Vạn nhất hoang đế ác đọc, đem tát cả những người biét chuyẹn
đèu làm thịt... ong đay còn có thẻ sóng sót sao? Bất qua néu như
hoàng đé đã phái thái y đén chăm sóc cho ta, như vạy chắc sẽ khong
giét ta bịt miẹng! Ta nghĩ, người trong hoàng cung sẽ sớm đén dò xét
miẹng lưỡi của ta, gõ gõ ta vài cái xem ta biét được bao nhieu. Hanh
hanh... May là lúc đó ong đay nhát mực giả ngu ! Chỉ càn thái tử phi
tin tưởng ta khong biét nàng là ai, như vạy hoàng đé cũng sẽ tin
tưởng ta khong biét nhièu vè chuyẹn này, như vạy có giét người bịt
miẹng, cũng sẽ khong tới lượt ta phải đưa đàu ra."

Katuo cau mày: "Ám sat thai tử phi... Một nữ nhan, cho dù than phận có hiển
quý, nhưng ám sát nàng thì có lợi ích gì? Hiẹn tại trong lam vien
nơi nơi đèu là đại nhan vạt quyèn quý, coi như là hoàng đé cũng có
mặt tại nơi này... đem mục tieu đặt len người mọt nữ nhan, mục
đich..."

Hạ Á lập tức noi: "Chuyẹn này khong có quan hẹ gì đén chúng ta! Chung
ta khong biết, cũng khong càn phải suy đoán, mặc kẹ sắp tới xảy ra
chuyẹn gì, cũng khong lien quan tới chúng ta. Loại phièn phức này
tót nhát khong nen đụng tới, mọt chút cũng khong được! Nếu co người
hỏi tới, ta cũng sẽ tiép tục giả ngu, néu như khong thẻ tiép tục giả
ngu, cùng lắm ta làm ra bọ dáng 'ò, thì ra là vạy', như thé cũng
khong làm gì được ta!

Katuo cung Shaerba liếc mắt nhin nhau, Katuo thở dai: "Hạ Á, ta vón tưởng
ngươi là mọt ten dé nhũi, hiện tại xem ra, ngươi quả thạt là mọt con
cáo già mới từ trong núi đi ra !"

Hạ Á cười hắc hắc, nhưng trong long cũng co chut lo sợ.

Bản than dính vào vòng xoáy này, rốt cuộc la phuc hay la họa đay? Cứu
thai tử phi một mạng, bản than cho dù giả ngu, thé nhưng người trong hoàng
thát, cuói cùng chẳng lẽ lại khong có ý định tạ ơn?

※※※

Quả nhien, Hạ Á đoan khong sai, ngay khi hắn tỉnh lại chỉ trong chóc
lát, ben ngoài lien có người hàu cung đình xuát hiẹn, manh theo mẹnh
lẹnh của hoàng đé.

"Nam tước Hạ Á, bẹ hạ lẹnh cho ngài lạp tức yét kién."

Ten người hầu cung đình này hiẽn nhien khong biét nọi tình ben trong,
tren mặt mang theo nụ cười rát nhẹ nhàng: "Nam tước Hạ Á đại nhan,
hiẹn tại ngài được hoàng đé tín nhiẹm tin dùng, sau này còn thỉnh
nam tước đại nhan chiéu có nhièu hơn a."

Hạ Á cươi cười nhan nhạt, liéc mắt ra hiệu cho Katuo ở trong lèu, Katuo
lập tức láy ra mọt mai kim tẹ, kín đáo nhét vào trong tay ten người
hầu.

Lièn sau đó Hạ Á ăn mặc trang phục đơn giản, theo sau ten sứ giả cung
đình rời đi, hướng vè lèu lớn của Kangtuosi đại đế.

Mẹ no, ta hại chét nam sủng của thái tử, lại còn... lại còn, con mẹ
no, bóp mimi của vợ hắn... Thù hạn càng ngày càng sau a!

Có hay khong hắn sẽ xách mã táu tới gõ cửa nhà ta, sau đó chém cho
ta vài nhát?

n... Hẳn là hắn sẽ khong, viẹc ong đay sờ ngực của nàng, láy than
phạn nữ nhan như nàng chắc là sẽ khong có nói ra cho người khác
biét. Huống hồ ta cứu nang một mạng, nàng nhìn qua cũng là mọt người
thiẹn lương, chắc sẽ khong làm hại ta.

Ai... Vị thái tử phi này, đoi mắt của nàng đúng thạt là đẹp... Mẹ
no, ten thái tử kia đúng là thằng ngu a, có co vợ như thé lại khong
chịu thương yeu, trái lại thích làm 'thỏ' tròng cay 'hoa cúc'... Phi!
Phi phi! Con mẹ nó, thạt là buòn non!


Liệp Quốc - Chương #158