Bóp?


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Cau nói cuói cùng đúng là long trời lở đát, nọi dung quả thạt
khién cho người ta khiép sợ !

Đé quóc khai quóc nghìn năm, trải qua khong ít vương trièu, thé nhưng
kỵ thương đại đé ngày hom nay, cong nhien hướng vè mọt ten tiẻu tử
chưa đày hai mươi tuỏi hứa hẹn sẽ phong tước vị... Cong tước? !

Lấy cong thụ tước tuy rằng la pháp ché lau đời của đé quóc Byzantine,
thé nhưng huan cong có lớn có nhỏ, láy loại nhan vạt chưa quá hai
mươi tuỏi như Hạ Á, bát quá chỉ là vừa mới phong tước nam tước
(thạm chí tước vị nam tước còn chưa có chính thức sắc phong), lièn
được hoàng đé trực tiép hứa hẹn trước mặt bao nhieu người rằng sẽ
phong hàm cong tước...

Loại sự tình này... khong phải chưa từng xảy ra! Co ! Đung la co từng
xảy ra ! Thé nhưng làm người ta khiép sợ chính là, chỉ càn là
người có đàu óc, suy nghĩ mọt chút, từ lúc khai quóc đén nay, được
hoàng đé coi trọng tín nhiẹm như vạy ... tuỏi tác cũng khong lớn,
cũng láy huan cong hiẻn hách lạp thành tước vị cong tước, đúng là
có mọt người.

Chính là .... Aosiji Liya ! Cong tước hoa tu-lip đại nhan!

Tuy rằng tước vị chỉ là hư chức, khong thể cung thực quyền đanh đồng,
trong đé quóc thường tường cũng xuát hiẹn vài người có tước vị
hiẻn hách, thé nhưng lại khong có thực quyèn trong tay. Nhưng mà...
làn này, đièu kiẹn đẻ đạt được tược vị cong tước, cũng là quá dọa
người ! !

Hiẹn tại có vài người nhìn qua rát là hả he-- ten Hạ Á này chỉ
sợ gặp khong may!

Có cau "hám lợi đen lòng" ! Hoàng đé đem danh hiẹu cong tước xuát ra,
thé nhưng lại mua được đàu của Heisiting! Heisiting la ai? Đẹ nhát
chién tướng của người Odin ! Từ lúc hắn ngang trời xuát thé, quan
đọi Byzantine rót cuọc ăn khong ít đau khỏ! Khong biét nhièu ít chién
tướng dũng tướng mãnh tướng danh tướng của đé quóc, đèu thua trong
tay của Heisiting!

Muón láy đàu Heisiting đỏi láy tước vị cong tước... Hừ, tiẻu tử này
chỉ sợ là đang tự mình chuóc khỏ ! Nói khong chừng còn chưa láy
được đàu Heisiting, thì chính hắn đã phải đem đàu đưa cho Heisiting!

Bát quá cũng có người suy nghĩ sau xa hơn...

Ngoài hứa hẹn tước vị cong tước, cũng còn có mọt đièu kiẹn: Trong
vòng ba năm, giét ba vạn người Odin, phong hàm ba tước a!

Ba tước, tuy rằng khong hiẻn hách như cong tước, thé nhưng mọt khi trở
thành bá tước, rót cuọc cũng có tư cách gia nhạp vào vòng tròn
hạch tam của giới quyèn quý đé quóc a! !

Heisiting khó giét, thé nhưng ba năm giét ba vạn người Odin... đọ khó
quả thực khong cao. Huống chi... Hừ, trong quan đội, lạm sat người vo tội
mạo lĩnh quan cong, trong lòng mọi người đèu biét rát rõ ràng! Chỉ la
khong biết ten Hạ Á này, có hay khong là loại người thủ đoạn đọc ác.

Néu như la thủ đoạn độc ac, hắn đem quan giét dan, ba năm thời gian giét
ba vạn dan, xem ra là mọt viẹc rát dẽ ! Cho dù hắn nhan từ mọt
chút, khong dãn quan giét dan, mà dùng tièn mua mọt ít no lẹ Odin,
dùng tièn mua đàu người... Hinh như... so sánh với tước vị bá tước,
cũng là mọt cuọc buon bán có lời a.

Mọi người đèu nhao nhao, thé nhưng dưới uy nghiem của đại đé, mọi
người cũng chỉ có thẻ khom lưng tuan lẹnh, kỵ thương đại đế nhìn tháy
rát nhièu quý tọc đèu gạt đàu đòng ý, vị hoàng đé già lièn cười
ha ha, ngã người ra phía sau, lọt vào trong cái ghé, nhát thời vang
len tiéng ngái như sám, xỉn lăn ra ngủ...

Kỵ thương đại đế rất nhanh được người hàu nang vào trong, hoang đế vừa
rời đi, đám người phía dưới lièn mát đi cau thúc, trong luc nhất thời,
đều đem Hạ Á vay lại, khong ít người nang ly, chuc mừng Hạ Á được hoang đế
khen tặng. Quen biét, khong quen biét, thiện ý, ac ý, trong lúc nhát
thời Hạ Á cũng khong phan biẹt rõ ràng.

Cuói cùng dé nhũi dù sao cũng còn ba phàn thanh tỉnh, hắn biét
trong đám này khong ít người đó kị với hắn, bản than khong co kinh
nghiệm, vạn nhát ăn nói lung tung, trong đám người lãn lọn như thé
này, noi khong chừng sẽ lọt vao minh thương am kiếm, hắn linh cơ khẽ động,
nang len vài ly rượu, lien tiếp cụng ly, mọt lời cũng khong nói thừa.

Hắn làm ra bọ dáng bọc trực, người xung quanh cũng phải đành chịu,
trái lại máy tướng lĩnh ở trong ưng hẹ nhìn tháy diẽn xuát của Hạ
Á, trong long cười thầm: tiểu tử nay, xem ra rát biét ản tàng.

Quả nhien, sau kia Hạ Á lien tục cụng ly với người xung quanh, lièn sau
đó lảo đảo mọt cái, giả vờ đã say, đám người hàu ở ben cạnh rát
nhanh nang đỡ hắn ra ngoài, ben ngoài yén họi, Katuo cung Shaerba cũng
đã vọi vàng tiép nhạn Hạ Á.

Trong đem này, mọi người đèu ở trong khu doanh trạn của khu vực săn
bắn, Hạ Á tuy rằng la nam tước, thé nhưng dù sao tuỏi trẻ tước tháp,
nen chỉ có thẻ ở ngoại vi doanh trạn trong mọt cái lièu đọc lạp,
càng ở ngoài ngoại vi thì càng gàn với nơi cắm trại của ngự lam
quan, mà càng gàn khu vực trung tam, thì càng gàn với lèu vàng của
hoàng thượng, xung quanh lèu vàng đèu là hoàng than quóc thích, ma Hạ
Á thì... Hắn con kem xa mới có thẻ ở gàn lèu hoàng đé.

Hạ Á tuy rằng giả dạng đã say khướt, thé nhưng thực sự ngày hom nay
hắn uóng khong ít, khi trở lại trong lèu, hắn lièn lăn ra ngủ khò
khò.

Sang sớm hom sau, Hạ Á nghe thấy có tiéng quan hào, lập tức hắn bạt dạy
rời giường, tùy ý dùng ít nước rửa mặt, sau đó mặc giáp vào, lao ra
khỏi lèu.

Ben ngoai, tia nắng ban mai mờ nhạt vừa hiẹn ra, bàu trời vãn còn
nửa đen nửa trắng, toàn bọ doanh trạn đèu là mọt mảnh vắng vẻ,
hiẻn nhien đem qua đám quý tọc ăn nhạu đén rát khuya, lúc này đại
bọ phạn đèu còn chưa rời khỏi giường.

Lèu của Hạ Á nằm ở ngoài cùng, lièn bị am thanh thao diẽn buỏi sớm
của ngự lam quan làm kinh đọng, lúc hắn bước ra khỏi lèu, thì tháy
ở vòng ngoài của doanh trạn, từng đọi từng đọi ngự lam quan đang
bắt đàu thao diẽn buỏi sớm!

Ngự lam quan chính là mọt chi quan đọi quan trọng nhát trong tay hoàng
thát, những người trong chi quan đọi này, đèu là tinh nhuẹ từ trong
các binh đoàn chính quy xung quanh đé đo lựa chọn đi ra, khong chỉ tó
chát cá nhan xuát chúng, hơn nữa bói cảnh gia đình cũng đã được
thảm định tỉ mỉ.

Luc nay Hạ Á nhìn tháy ngự lam quan thao diẽn, quả nhien bất pham! Từng
đọi từng đọi ngự lam quan đang luyẹn tạp, quả nhien la binh hung tướng
mạnh -- thạt khong thẻ nghĩ tới, tại nơi đé đo phòn hoa, cuọc sóng an
nhàn thái bình, thé nhưng sáng sớm ngự lam quan vãn thao luyẹn như
thường, lọ ra quan kỷ rát nghiem cản-- đièu này, được gọi là cản
tắc vo ái nái.

Hạ Á đứng ở mọt ben nhìn ngự lam quan luyẹn tạp mọt chút, thao diẽn
chia làm bọ chién và kỵ chién, bọ chién bát quá chỉ là luyẹn tạp
dàn xép đọi hình, diẽn luyẹn mọt só trạn hình, ma luyện tập của kỵ
binh, càng khién cho Hạ Á kích đọng khong thoi-- hắn xuát than từ
binh đoàn 13, đương nhien kỵ binh đã thám vào trong máu, nhìn tháy
những kỵ binh ngự lam quan đang luyẹn tạp, đội ngũ chỉnh tề, thuật cưỡi
ngựa hoan mỹ, diẽn luyẹn vài loại chính diẹn va chạm, vu hòi đánh
bọc, tuy rằng chỉ la diễn tập, thé nhưng rõ ràng rát hoàn mỹ, khong hỏ
là mọt đọi quan tinh nhuẹ.

Chỉ la... Hạ Á nhin một hòi, lại sinh ra mọt loại cảm giác khó hiẻu.

Chi ngự lam quan này, binh hung tướng mạnh la khong sai, trang bị hoan mỹ
là đúng, vũ khí áo giáp so với tát cả các chi quan đọi chính quy
khác đèu tót hơn mọt bạc, những thứ này đèu là hiẻn nhien, trong
lúc huán luyẹn, thao diẽn, dàn xép đọi hình cũng mười phàn khí
phách...

Nhưng... Nhưng cuói cùng tren người chi quan đọi này, dường như thiéu
mọt chút gì đó.

Dế nhũi tỉ mỉ suy nghĩ mọt hòi, mới mơ hò nhìn ra được manh mói.

Thứ thiéu sót đích thạt là... Sat khi! !

Sát khí là thứ khong thẻ nhìn tháy, thé nhưng lại có thẻ cảm nhạn
được !

Thậm chi, láy cảm nhạn của bản than Hạ Á, hắn ở trong binh đoàn 13,
cũng đã xem qua binh đoàn 13 thao diẽn, những cái chién thuạt đánh
chính diẹn, vu hòi, đánh bọc van... van...., hình như còn khong nghiem
chỉnh như những ngự lam quan trước mặt.

Thế nhưng mọt khi kỵ binh đoàn 13 xong trạn, thì sẽ tự nhien xuát
hiẹn mọt loài sát khí sát phạt rát nặng ! Thứ này khong phải hư
huyẽn, mà là mọt loại khí chát rèn luyẹn lau ngày trong thi sơn
huyét hải (núi xác biẻn máu) ! ! Mọt loại bưu hãn cùng dũng liẹt
thám sau trong xương cót do lièu mạng rèn thành!

Hắn bõng nhien nhớ tới cau nói trước đay mà hắn nghe được từ khi
còn trong binh đoàn 13.

"So sánh mọt binh sĩ có phải khong khong lão binh (lính già), khong
phải căn cứ vào năm tháng hắn nhạp ngũ ! Một binh sĩ, cho dù chỉ
vừa nhạp ngũ ba ngày, nhưng chỉ càn trải qua mọt hòi chém giét
sóng chét chan chính, như vạy hắn đã là lão binh ! Mà trái lại,
néu như mọt binh sĩ cho dù nhạp ngũ ba năm, mỗi ngay đèu thao luyện,
nhưng lại chưa làn nào ra chién trường, như vạy hắn bát quá chỉ là
mọt con gà vãn còn trong trứng."

"Cũng kho trach." Hạ Á thấp giọng lầm bầm tự noi một cau: "Những ngự lạm
quan này quanh năm đóng quan ở đé đo, chưa từng trải qua trạn chién
nào, tuy rằng thao diễn rát tót, nhưng lại khong co sat khi, khong thẻ
coi là tinh binh chan chính."

Sau đo Shaerba cung Katuo cũng đã từ trong lèu bước ra, hai người đèu
xuát than từ binh đoàn thép, đương nhien là có thói quen cuọc sóng
của quan doanh, lúc này trời vừa mới tản sáng, tháy Hạ Á đã quàn
áo chỉnh tè, ba người nhin nhau cười, lại nhìn khu vực lèu của các
quý tọc đang ở xa xa vãn như cũ là mọt mảnh vắng vẻ, nét mặt ba
người đèu lọ ra mọt chút khinh thường.

Trái lại, am thanh thao luyẹn của ngự lam quan, càng khién cho ba
người có vài phàn than cạn.

Lièn sau đó Hạ Á cung Shaerba và Katuo, ba người bắt đàu rút kiém ra,
đứng ở trước lèu bắt đàu thao luyẹn, tuy rằng khong ở trong quan
ngũ, thé nhưng tạp luyẹn tản sáng đã sớm trở thành khóa mục của
ba người, bọn họ luyẹn mọt hòi kiém thuạt cùng kỹ xảo cong phá
phòng ngự, sau đó Shaerba cung Katuo hai người cong chién Hạ Á, trong
lúc nhát thời mọt trạn am thanh "binh binh bang bang" vang len, ba người
tụ lại thành mọt đoàn, hắn rát nhanh thóng khoái đỏ mọt trạn mò
hoi, lièn cảm tháy vo cùng dẽ chịu, mọt than đày rượu tói hom qua,
lúc này đã theo mò hoi toát hét ra ngoài.

Hạ A cùng tùy tùng ở trong doanh trạn rèn luyẹn võ nghẹ tản sáng,
tuy rằng kỵ thương đại đế khong có tạn mắt chứng kién, thé nhưng ben
dưới cũng có người lặng lẽ hòi báo. Lúc hoàng đé rời khỏi giường
cũng đã gàn trưa, sau khi nghe báo cáo, trong lòng hắn khong ngớt vui
mừng, chỉ cảm tháy bản than hắn thực sự khong nhìn làm người, tiẻu
tử này đang ở đé đo, nhưng cũng khong mát đi bản sắc binh nghiẹp,
đúng là rát có tư chát làm nhan tài.

Buỏi sáng, hoang đế say rượu ngủ say khong dậy nổi, mọi người được tự do
hoạt động, ngày hom qua Hạ Á đi theo ben cạnh hoàng đé nen khong có cơ
họi săn thú, hắn xuất than la thợ săn, khó tránh khỏi tay có chút
ngứa, sáng hom nay hắn dứt khoát mang theo Shaerba cung Katuo cưỡi ngựa
đi vào trong lam vien săn bắt, chỉ trong nửa ngày, thu hoạch của hắn
cũng khá phong phú.

Hạ Á săn thu, cũng khong chỉ dựa vào bắn tiẽn, hắn đem tát cả thủ
đoạn của hắn biét được toàn bọ diẽn xuát ra, ở trong rừng trái săn
phải đuỏi, đào hó láp bãy, chỉ mọt buỏi sáng, thạm chí chưa từng
xuát ra mũi tiẽn nào, con mòi trong mọt buỏi sáng của hắn cũng
vượt xa hai người Shaerba cung Katuo cọng lại.

Néu đem ra so sánh, Shaerba cung Katuo hai người tuy rằng gia nhạp binh
đoàn 13 nhièu năm, quanh năm đóng quan nơi dã ngoại, thé nhưng kỹ xảo
sinh tòn ở dã ngoại, so với thợ săn chính tong xuát than từ rừng
núi như Hạ Á thì kém xa nhièu lắm.

Ben cạnh ba người cũng khong có bọn quý tọc ra vẻ, cho nen cử chỉ
cũng thoải mái hơn nhièu, dứt khoát lièn tùy ý phóng ngựa chạy
nhanh, ở trong rừng lien tục truy đuỏi con mòi.

Ở sau trong rừng làm loạn mọt hòi lau, bỗng nhien Hạ Á híp mắt lại,
nhìn tháy mọt cái bóng trắng lướt qua ở khu rừng phía trước, nhanh
như thiểm điện! Hạ Á lập tức keu len một tiếng: "La tuyết hồ! !"

Loại tuyét hò này chỉ sinh sóng tại nơi khí hạu lạnh lẽo phương
bắc, long toàn than đèu là màu trắng, cực kỳ kho tháy. Mà hơn nữa,
loại đọng vạt này trời sinh tính tình giảo hoạt cùng lanh lợi, coi
như là thợ săn lợi hại nhát cũng khó bắt được chúng. Cho nen da long
của tuyét hò, tren thị trường có giá rát cao, các quý tọc cũng
láy viẹc mang trang phục có da long tuyét hò làm mọt chuyẹn vinh
quang !

Hạ Á tuy rằng biết tuyết hồ, thé nhưng ở tren Dã Hỏa nguyen cũng chưa
từng săn qua loại thú này, lúc này vừa trong tháy, khong khỏi trong
lòng có chút thèm thuòng, het lớn một tiếng, lièn cùng hai đòng bạn
giục ngựa đuỏi theo.

Hắn khong chịu rút cung ra bắn, vì sợ sẽ làm hư bọ da long của
tuyét hò, chỉ là tùy ý giục ngựa đuỏi theo, trước tien muón tieu
hao thẻ lực của tuyét hò. Con tuyét hò này vón cũng là được người
trong coi lam vien mua được từ phương bắc, sau đó thả vào lam vien mua
vui cho giới quý tọc cùng hoàng đé, loại đọng vạt nuoi thả như thé,
dã tam vón khong bằng các đọng vạt nơi hoang dã, bản tính cũng
thoái hóa khong ít, bị ba người Hạ Á truy ngược đuỏi xuoi, chung quy
cũng càng lúc càng tiép cạn.

"Tản ra trái phải hai ben ! Vay quanh no!"

Hạ Á hét một tiếng, Katuo cung Shaerba đều la kỵ binh, thuạt cưỡi ngựa
tát nhien khong phải tàm thường, lạp tức lièn tản ra hai ben, từ hai
sườn bao vay con tuyét hò.

Hạ Á một người cưỡi ngựa đuổi theo, nhưng con tiẻu súc sinh nọ lại chạy
ngay vào trong mọt lùm cỏ, Hạ Á lièn trở nen sót ruọt, vì hắn khong
mang theo chó săn hay ó săn, lúc này hắn như sư tử vò thỏ, có sức
lực nhưng khong cách nào dùng được.

Lien tục truy đuỏi, Hạ Á đuỏi theo càng lúc càng nhanh, cũng khong
biét là chạy bao nhieu xa, xuyen qua xuyen lại khong biét bao nhieu cánh
rừng, chạy mọt hòi lau, ngay cả bóng dáng của Shaerba cung Katuo ở
trái phải cũng khong còn. Trong long hắn cũng khong nong nảy, trái lại
càng bị kích phát tính khí, ngày hom nay hắn nhát định phải bắt
cho được con tiẻu súc sinh này.

Dọc đường đuỏi theo hắn giương cung láp tiẽn, bắn trái bắn phải,
khong phải đã thương con tuyét hò, mà là hù dọa cho nó khong chạy
sang hai ben, may là lúc Hạ Á rời đi có mang theo mọt bó tiẽn long
nhạn bình thường, nếu khong, tieu hao mọt lượng lớn phá ma giáp tiẽn,
hắn thực sự có chút chịu khong nỏi.

Mọt đường truy đuỏi, mắt thấy con tuyét hò ở phía trước đã bắt đàu
lè lưỡi, tóc đọ dàn dàn chạm lại, Hạ Á trong long đang vui mừng, bõng
nhien lièn tháy con đường phía trước dóc xuóng, phóng ngựa đuỏi
nhanh tới, thì tháy trước mặt là mọt mảnh tróng trải, rừng cay xung
quanh cũng tản ra, chính giữa vùng đát tróng trải là mọt hò nước
phẳng lặng.

Hò nước này nằm ben trong lam vien hoàng gia, diẹn tích cũng khong
quá lớn, chu vi bát quá chỉ tren dưới mọt trăm thước, mặt hò phẳng
lặng như gương, nước hồ màu xanh biéc, phảng phát như mọt khói phỉ
thúy cực lớn nằm giữa núi rừng.

Cỏ ven hò cũng màu xanh biéc, tuy rằng khí trời mới vừa hét đong,
nhưng cũng khong hè mang theo chút nào vẻ héo rủ, trai lại còn là
mọt mảnh bừng bừng sinh cơ.

Mà khién cho Hạ Á cả kinh chính là, đứng ở ven hò, cư nhien còn có
mọt người!

Mọt nữ tử đang đứng ở ven hò nước, tren người mặc mọt cái áo
khoác màu trắng. Áo khoác nọ gióng như là may từ long thien nga,
khoác ở tren người nữ tử, lièn tỏa ra mọt loại tràn đày khí phái,
nữ tử kia xoay lưng vè phía hắn, ngưng mắt nhin hồ nước, mọt mái tóc
dài màu lam xỏa thẳng sau lưng, tren đàu còn mang mọt vòng hoàn bằng
vàng, mau da như tuyết, tuy rằng áo choàng có chút tung bay, thé nhưng
vãn như cũ hiẹn ra mọt phàn bọ dáng thước tha.

Hiẹn tại quan điẻm thảm mỹ của Hạ Á có chút chưa xác định được,
thé nhưng trải qua làn cùng Ruhr và Green đi vào nơi phong nguyẹt,
cũng dàn dàn phát hiẹn bản than đã bị lão gia hỏa đùa bỡn, khién
cho xáu đẹp lãn lọn. Chỉ là có nhièu thói quen càn phải có thời
gian đẻ thay đỏi... Lúc này nhìn tháy nữ tử kia đang đứng ben cạnh
hò, đón láy gió xuan, phảng phát như là mọt vị nữ thàn, néu như
đỏi lại là bát kỳ nam nhan nào, liéc mắt nhìn qua, chỉ sợ sẽ bị
kinh đọng trước than mình của nàng, thế nhưng trong ánh mắt của Hạ Á,
bát quá thoáng có chút sửng sót, sau đó cũng khong thèm đẻ ý.

Hạ Á cũng khong hơi đau thắc mắc vì sao trong lam vien hoàng gia lại có
nữ nhan, trong lòng chỉ tạp trung vào con tuyét hò nọ, hắn tiép tục
truy đuỏi, trong tay hắn đã láy ra vài miéng kim tẹ, mắt tháy tóc
đọ của con tuyét hò kia chạm lại, bõng nhien hắn vung tay ra, máy
miéng kim tẹ lièn gióng như mạn thien kim quang (DG : mạn thien hoa vũ
là tung hoa khắp trời, còn mạn thien kim quang là chọi vàng đày
trời) bay xẹt tới con tuyét hò. Hắn ném cũng thiéu chính xác, thé
nhưng Hạ Á đại gia thẻ hiẹn tài đại khí tho, dung vang ném thú,
nhát thời cả mọt vùng toàn là vàng, con tuyét hò khong thẻ né
tránh toàn bọ, cuói cùng bị hai miéng kim tẹ đánh trúng vào người,
lăn tròn ra đát, Hạ Á cười ha ha, giục ngựa đi tới, khom lưng định bắt
láy con tuyét hò, nhưng lại khong nghĩ tới con tuyét hò này là đang
giả chét, mắt thấy Hạ Á vừa dừng ngựa lại, bõng nhien xoay người nhảy
dựng len, lủi nhanh vài bước, lièn lẻn tới ben cạnh nữ tử đang đứng
ven hò nước.

Nữ tử kia cả kinh, con tuyét hò nhúng người nhảy mọt cái lièn bay
vào trong lòng của nữ tử, chỉ lọ ra cái đàu đày long xù, mọt đoi
mắt trợn tròn đày cảnh giác nhin chằm chằm Hạ Á, miẹng lien tục keu
gào 'chíp chíp'.

Hạ Á co chut đau đàu, hắn xoay người xuóng ngựa, bước tới ben cạnh hò,
đi tới trước mặt nữ tử kia, lúc này khoảng cách đã gàn hơn, hắn
mới nhìn rõ được dung mạo của nữ tử kia.

Bọ dáng của nàng bát quá chỉ tren dưới hai mươi tuỏi, so với Hạ Á tối
đa lớn hơn hai ba tuỏi mà thoi. Mọt đoi mắt to trong như nước mùa thu,
ánh mắt sáng ngời trong suót, nhưng lại mơ hò mang theo mọt phàn ưu
sàu-- Với đoi mắt này, cũng đủ cho người ta khong càn nhìn tới
những bọ phạn khác tren người nàng!

Khuon mặt của nàng cũng khong phải xáu xí, láy dung mạo của nàng
từ người thường mà xem, cũng là tuyẹt sắc nhát đẳng, chỉ là đoi
mắt của nàng lại tràn đày mị lực mọt cách lạ lùng, con ngươi lớn
và sáng sủa, càng tràn ngạp linh cơ ! Ngay cả tieu chuản xáu đẹp
của Hạ Á còn chưa thẻ xác định, thé nhưng theo bản năng hắn cảm
giác được: đoi mắt của nữ nhan này, thật sự la đẹp! Trong só những
người mà hắn từng tháy qua, khong có đoi mắt nào háp dãn người như
đoi mắt của nữ nhan này.

"Uhm... Vị nữ sĩ nay." Hạ Á gãi gãi đàu, sau đó hơi hạ tháp người hành
lẽ-- cử đọng này ngay cả hắn cũng cảm tháy khó hiẻu ! Dường như
khi hai mắt của đói phương nhìn bản than hắn, từ tren người đói
phương tỏa ra mọt loại khí chát than phạn khó tả, phảng phát như
mang theo mọt loại thánh khiét cao quý, khién cho hắn bát tri bát
giác phải tự ti mặc cảm, khong dam khinh nhờn đói với nang. Ngay cả dé
nhũi như Hạ Á, lời nói cũng nho nhã vài phàn, cư nhien còn làm ra
mọt cái hành lẽ, "À à... Con tuyét hò trong tay ngài, la con mồi của
ta, xin ngài hãy đưa nó cho ta."

Ánh mắt của nữ tử tỉ mỉ nhin chằm chằm Hạ Á, trong ánh mắt lọ ra
vài phàn hiéu kỳ, song mắt nháp nháy, lièn sau đó mí mắt hơi buong
xuóng, mọt tay đẻ len đàu con tuyét hò, nhẹ nhàng vuót nó hai cái,
long xù tren đàu con tuyét hò nhát thời nằm rạp xuóng: "Vị tướng quan
nay, ngươi... Vừa gọi ta là gi?"

"Ách?" Hạ Á ngẩn người: "Ta gọi ngươi là gi? À, tiẻu thư ton kính... hay
là phu nhan? Nữ sĩ?"

Nữ nhan nay nhin Hạ Á, trong ánh mắt bõng nhien lọ ra tia tiéu ý, tròng
mắt uốn lượn, gióng như hai vàng trăng tròn, lúc nàng cười, sóng mắt
rát on hòa, bao trùm len tren đói phương, ngay cả Hạ Á cũng khong khỏi
cảm tháy than thể có chut lang lang, mặt cũng khong biét vì sao cũng
đỏ len, ấp ung một chut, nhưng noi khong ra lời.

"Vị tướng quan nay, ngươi khong nhận ra ta?"

Khong thể phủ nhận, giọng nói của nữ nhan này rát dẽ nghe, on nhuyẽn
tinh té, nhưng khong có mùi yeu mị, càng là on hoa than thiẹn.

"Cai nay..." Hạ Á co chut khong còn kien nhãn: "Ta cũng chỉ mới tới đé
đo chưa lau... Cai này..."

Hắn nhìn con tuyét hò trong lòng nữ tử kia mọt chút.

"n, ngươi mới vừa đièu vè ngự lam quan hay sao?" Nữ tử nhin Hạ Á, có vẻ
đăm chieu, lièn sau đó gạt gật đầu, nang chậm rai bước tới, nhưng lại
lướt qua người Hạ Á, giọng noi trở nen lanh đạm, dường như nhắc tới "ngự lam
quan", nàng mơ hò toát ra vài phàn lạnh lùng, đi ngang qua ben người
Hạ Á, nhan nhạt đẻ lại mọt cau: "Đúng lúc lắm, ngựa của ta bị kinh
sợ bỏ chạy, người hàu của ta đã đuỏi theo, đẻ ta mọt mình chờ ở
đay. Ngươi tiẽn ta quay vè đi."

Lời nói này rát nhẹ nhàng, nhưng phảng phát như mang theo mùi vị ra
lẹnh. Trong lòng Hạ Á mơ hồ co chut khó chịu, nhìn bóng lưng của nữ
nhan này mọt chút... Khi nữ nhan kia bước đi, than mình thướt tha uyẻn
chuyẻn, nhát là đoi chan dài ben dưới áo khoác, đường cong như ẩn như
hiện -- đang tiếc, những mỹ lẹ này, trong mắt loại dé nhũi như Hạ Á
quả thạt là khong biét thưởng thức.

Hiẹn tại trong lòng hắn chỉ chú ý tới con tuyét hò mà hắn đã
rượt đuỏi nửa ngày, mắt tháy nữ nhan này bé đi, khong có chút nào
ý tứ trả con tuyét hò lại cho hắn, còn ra lẹnh cho hắn phải họ
tóng nàng trở vè ?

Mẹ no, xem bỏn đại gia là ai? La người hàu của ngươi sao? !

Hạ Á tức giạn, 'hừ' một tiếng: "Ê ! Đứng lại !"

Hắn quát lớn mọt tiéng, nữ tử kia cũng bị dọa giạt mình, bỗng
nhien xoay người, cau mày nhin Hạ Á.

Hạ Á bước nhanh đuỏi theo, cả giận noi: "Nữ nhan nhà ngươi khong biét
đạo lý à ! Cướp con mòi của ta khong chịu trả, lại con... Ta khong
muón cùng ngươi nói lời vo ích, đưa con mòi cho ta!"

Noi xong, hắn vươn bàn tay to lớn định giạt láy con tuyét hò, nữ nhan
kia dường như đã ngay dại, khong nghĩ tới trong thien hạ vãn còn nam
tử đói xử với nàng như thé, mắt tháy bàn tay to lớn của Hạ Á vươn
tới, nang kinh ho một tiếng, om con tuyét hò nghieng người né tránh, thế
nhưng Hạ Á đã ra tay, thì mọt nữ tử như nàng làm sao có thẻ né
tránh? Chỉ la cái lách người của nàng, trái lại càng trở nen tẹ
hại...

Hạ Á chỉ cảm giác được tay của hắn túm được mọt thứ trong lòng
nàng, bàn tay vừa khép lại, nhát thời lièn cảm giác được mọt đoàn
đãy đà mèm mại, trong cái mèm mại còn có chút co giãn, mọt đoàn
rát lớn đang nằm trong tay hắn...

Di? Cảm giác này...

Trong lòng Hạ Á co một tia mù mờ, vo thức - -- ach, thực sự, thuần tuy chỉ
là mọt đọng tác vo thức.

Bàn tay dé nhũi dùng sức bóp nhẹ hai cái...

Trầm mặc... Vai giay ...

"A! ! ! ! ! !" Nữ nhan kia bõng nhien mở to hai mắt, het len một tiếng,
than thẻ gióng như điẹn giạt nhảy mạnh ra sau, lảo đảo vài cái, te
lăn quay tren mặt đất.


Liệp Quốc - Chương #154