Người đăng: Boss
Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV
Toan trường đèu kinh hãi ! !
Giờ khắc này, hơn vài chục ánh mặt, toàn bọ đèu đặt len người vị
tướng trẻ tuỏi kia!
Sắc mặt của Hạ Á vãn bình thường, đè nén trái tim đang đạp như
tróng làng, chạm rãi giục ngựa đi vè phía kỵ thương đại đế, ngòi tren
ngựa càm ngang trường cung, hơi hạ tháp người, giọng nói khong kieu
ngạo khong siểm nịnh: "Bệ hạ, Hạ Á phục mệnh!"
Mọt tiẽn này của hắn, nếu mà nói vè sự chinh xac, chỉ sợ những
người ở đay, khong nói đén bọn quý tọc, chỉ nói đén trọng tướng
của ưng hẹ, tài bắn cung của mọi người đèu hơn hẳn Hạ Á ! Mọt
tiẽn của Hạ Á, cuói cùng chỉ cắm vào cỏ của con nai đực, đàu
tiẽn hàu như xuyen phá cái cỏ của con nai, máu tươi phun ra, nhưng lại
khong có trí mạng, con nai này rơi xuóng trước đàu ngựa của kỵ thương
đại đế, vẫn như cũ chưa có tắt thở, nhẹ nhang giay dụa.
Néu như là cao thủ bắn cung nào khác, dưới mọt tiẽn, đã có thẻ đem
con nai này bắn chét.
Nhưng mà, mọt tiẽn của Hạ Á, lại áp đảo vè mặt lực lượng!
Giản đơn ma noi...
Con mẹ nó, quá uy manh ! Lực lượng cường đại lại còn khong bị cản trở
! !
Tren than hai cay đại thụ ở xa xa, là hai lõ thủng to bằng quả trứng
gà, hoàn toàn là bị mọt tiẽn bắn thủng ! Dưới lực lượng cực mạnh
của cung Tụ Khiéu, mọt tiẽn bắn xuyen hai cay đại thụ, dư lực còn
lại, cư nhien có thẻ mang mọt con nai đực to lớn hát bay mọt khoảng
xa như vạy? !
Lực lượng như thé, quả thực chính la quai thai ! !
Mọt tiẽn này tuy rằng khong bắn trúng điẻm trí mạng, thé nhưng dé
nhũi lại áp đảo vè mặt lực lượng ! Mũi ten cắm vào cỏ con nai,
lực lượng ản chứa trong đó nhát thời đem xương cỏ của con nai hoàn
toàn chán nát ! Cho nen con nai này tuy rằng khong chét, nhưng cũng
khong cách nào có thẻ giãy dụa đứng dạy, chỉ có thẻ nằm yen chờ
chảy hét máu mà chét !
Hơn vài chục đạo ánh mắt nhìn vè phía Hạ Á hoặc là kinh ngạc
hoặc là ngưỡng mọ hoặc là đó kị, nhưng mà Hạ Á chỉ trương ra khuon
mặt cương nghị nhìn thẳng vào kỵ thương đại đế, tren mặt của Kangtuosi
đại đế lộ ra mọt vẻ mỉm cười -- nụ cười tuy rằng rát mỏng, thé nhưng
lại là tiéu ý phát ra từ trong nọi tam!
Kỵ thương đại đế rất thoả man, tiểu tử nay, quả nhien là khong làm mát mặt
bản than hắn a.
Đại đế hát hát moi, máy ten người hàu cung đình ở ben cạnh vọi vàng
bước tới, càm láy đao nhỏ bằng vàng ngòi xuóng, mọt đao cắt đứt
cỏ họng con nai, hứng láy mọt chén máu nai còn nóng hừng hực, sau
đó dùng đao cưa đứt sừng nai.
Kangtuosi đại đế lẳng lặng nhìn đám quý tọc ở phía sau, sau đó nhiẹt
tình cười nói: "Hạ Á quả nhien vo dũng, là mọt nam nhi tót của quan
đọi đế quốc Byzantine chúng ta!"
Luc nay, những người biét trước thời cơ, lièn mở miẹng cười to: "Ánh
mắt của bẹ hạ quả thạt sieu phàm ! Hạ Á tướng quan được bẹ hạ khen
ngợi, sau này phải đem hoài bão hoàn toàn thi triẻn hét ra, khong
được phụ lòng mong mỏi của bẹ hạ a!"
Con co người cười noi: "Thần linh phu hộ, thanh nien tuán kiẹt trong quan
đọi Byzantine chúng ta lien tục xuát hiẹn ! Cũng là nhờ hồng phuc của
bẹ hạ!"
Máy trọng tướng trong ưng hẹ đương nhien là lọ ra vẻ tươi cười hòa
khí nhìn Hạ Á, bọn họ sớm đã nghe đén ten của Hạ Á, dù sao mọi
người cũng là người trong quan đọi, sự thạt của viẹc "đánh bị
thương Heisiting" như thé nào-- tất cả mọi người đèu biét rát rõ, cho
nen ban đàu cũng khong quan tam nhièu lắm đén Hạ Á, luc nay nhìn hắn
lọ mặt, mọt tiẽn nọ tuy rằng khong đủ chính xác, thé nhưng lực
lượng của cường cung quả thạt là kinh người, xem ra khong phải loại
tiẻu tử có tiéng khong có miéng, cũng có chút bản lĩnh chan chính
đay. Hơn nữa Hạ Á cùng mạp mạp Ruhr con co cho đien Green trong ưng hẹ
giao hữu rát tót, hiẹn tại bẹ hạ đã biẻu hiẹn rõ lạp trường dương
oai cho Hạ Á, như vạy thuạn nước đảy thuyèn, cả đám đèu cười lớn
mở miẹng tán thưởng vài cau.
Hoang đế nghe xong, sắc mặt ro rang sung sướng hẳn len, nhin Hạ Á một chut,
tháy sắc mặt của ten tiẻu tử này khong chút thay đỏi, khong có chút
nào bọ dáng đắc chí, trong lòng lại tăng them vài phàn thỏa mãn.
Ten người hàu đang ở ben dưới dang len mọt chén máu nai, dựa theo lệ
cũ, con thú săn đàu tien, hoàng đé có thẻ cáp cho bát kỳ hạ thàn
nào-- vè phàn ban thưởng cho ai, cái này cũng là có chủ ý! Người
được ban thưởng thú săn đàu tien, thong thường đèu là người được
hoàng đé trọng dụng nhát, máy năm trước đay, néu như cong tước Minasi
hoặc là máy cong tước khác tham gia vào đại họi săn bắn, như vậy con
thú săn đàu tien thường ban thưởng cho bọn họ. Ngoại trừ cong tước
Minasi, máy vị tướng lĩnh bảo vẹ xung quanh vương thành, còn có chủ
tịch quan hành chính của đé đo cũng đã từng được hưởng vinh quang
này.
Nhưng ngay hom nay thì...
Quả nhien! Bệ hạ cười nhàn nhạt mọt tiéng: "Con nai này là do Hạ Á
săn được, vạy thì ban thưởng cho hắn đi !"
Noi xong, bệ hạ nhướng mí mắt nhin Hạ Á một chut.
Hạ Á vẫn như cũ lam ra bọ dạng vũ dũng hien ngang quả cảm, khong kieu
ngạo khong siểm nịnh gật đầu, tiép nhạn chén máu nai do ten người hàu
đưa tới, cũng khong đẻ ý tới mùi máu tanh, ngửa đàu mọt cái, uóng
mọt hơi cạn chén máu.
Máu nai mười phàn tanh tưởi, thé nhưng đói với dé nhũi từ nhỏ đã
sóng trong rừng núi mà nói, mọt chút tanh tưởi này có đáng là gì
? Ngày tháng ăn sóng uóng tươi hắn trải qua khong ít, huóng chi chỉ
là mọt chút máu?
Huống hồ, máu nai đại bổ, Hạ Á uóng mọt hơi hét chén, vãn còn cảm
tháy chưa đủ, lau lau khóe miẹng, ánh mắt sáng len: "Tạ ơn bệ hạ!"
Các quý tọc ngày hom nay có mặt tại nơi này, đèu là các nhà quyèn
quý giàu có trong đé đo, hiẹn tại nhìn tháy ten tiẻu tử trẻ tuỏi
Hạ Á cư nhien được bẹ hạ khen thưởng như vạy, chính là mọt chuyẹn
mà nhièu năm qua chưa từng xảy ra, trong lòng ngạc nhien mọt chút, sau
đó am thàm tính toán: tiẻu tử này được bẹ hạ coi trọng như vạy,
tương lai sẽ rát có tièn đò! Tuy rằng hiẹn tại chỉ mang tước vị nam
tước, cùng lúc cũng chỉ nắm thực quyèn mọt quạn (tước vị chức
quyèn của dé nhũi tại người thường xem ra là quyèn cao chức trọng,
thé nhưng đói với đám quý tọc giàu có quyèn quý, vãn như cũ khong
đáng đẻ nhắc tới), néu như được bẹ hạ coi trọng, lại thuạn ý của
bẹ hạ, bản than mình đói với ten tiẻu tử này lọ ra vài phàn thiẹn
ý, khong những đói với ten tiẻu tử này là mọt phàn đàu tư dài
hạn, mà bẹ hạ biét được, cũng sẽ đương nhien láy làm hài lòng.
Trong luc nhất thời, cả đám đèu tính toán trong đàu, bản than dé nhũi
cũng khong hè hay biét, hiẹn tại hắn đã bị liẹt vào danh sách
những người càn phải loi kéo của đám nhà giàu quyèn quý.
Hom nay, tam tình của kỵ thương đại đế xem ra rất tốt, hinh như cũng khong
biết vi sao, nhin ten tiẻu tử Hạ Á, mọt than trang phục mang đày bản
sắc võ tướng, càng nhìn càng thuạn mắt, cho nen cử đọng vừa ròi
của hắn đã cáp cho Hạ Á cơ họi dương oai thạt to.
Hắn bỗng nhien hứng thú hẳn len, bảo người hàu ben cạnh bước tới nhỏ
láy thanh tiẽn đang cắm trong cỏ con nai, hoàng đé càm láy thanh tiẽn
nọ, vừa chạm vào thì có cảm giác nặng trịch, khong khỏi có chút
hài lòng, lại làn nữa liéc nhìn Hạ Á.
Hắn có biẹt hiẹu kỵ thương đại đế, cuọc đời nhièu năm binh nghiẹp, tuy
rằng hiẹn tại tuỏi đã vè già, thé nhưng đoi mắt cùng trí óc vãn
khong bị thoái hóa ! Thanh tiẽn cảm giác nặng trịch, than tiẽn làm
bằng thép nguyen chát, mũi tiẽn hình tam giác... Mọt thanh tiẽn nặng
như vạy, rát càn sức mạnh từ cánh tay của xạ thủ !
Bao năm qua, tham dự đại họi săn bắn đèu là con cháu quý tọc, tuy
rằng có mọt ít ten biẻu hiẹn tạn lực cũng được bản than hắn ưu
ái, thé nhưng đám con cháu quý tọc tuỏi trẻ này, thường ngày sóng
quá thoải mái, ham rượu me tièn, xương cót toàn than đèu ngam trong son
phán mỹ tửu, sớm đã trở nen mèm yéu! Làm gì còn được nửa điẻm
phong phạm võ giả? Máy năm trước đay, máy ten tiẻu tử tuỏi trẻ vì
muón tranh giành biẻu hiẹn, cũng khong ít kẻ sử dụng tùy tùng làm
rói loạn két quả, mà máy ten tự xưng là 'thạt tài', cũng chỉ là
luyẹn qua mọt ít kỹ năng qua loa cho có lẹ. Tài bắn cung của bọn
họ, chuẩn xác thì có chuẩn xác, thé nhưng lại khong hè có chút lực
lượng cong phá nào đáng nói ! Dùng óng trúc làm tiẽn, khi bắn ra,
trong vòng mười bước sẽ khong nhìn ra khác biẹt, thé như bay xa hơi
mọt chút, gặp gió thỏi qua, thì tiẽn sẽ bị xieu xieu vẹo vẹo, tài
bắn cung như thé, dùng đẻ biẻu diẽn láy thưởng thì còn được, chứ
ra trạn giét giặc... thì tự mình chém đàu cho nhanh.
Kỵ thương đại đế càm thanh tiễn, bỗng nhien trong anh mắt hiện len một tia
tinh mang, hai tay dùng sức gạp lại ! 'Ca' một tiếng, dưới lực lượng
của hoàng đé, thanh tiẽn bị bẽ gãy mọt phàn, chỉ là khong hoàn
toàn đứt ra làm hai ! Tren mặt hoàng đé thoát hiẹn ra vẻ thỏa mãn,
đem thanh tiẽn bị gãy ném xuóng đát, nhin Hạ Á: "Tiẽn của ngươi, nặng
bao nhieu can?"
Hạ Á có chút tiéc nuói nhìn thanh tiẽn đang nằm dưới đát -- Thanh
tiẽn này có giá trị khong nhỏ a ! Nghe cau hỏi của hoang đế, hắn có
chút xuát thàn nen sửng sót, mới noi: "Ba can."
"Ba can?" Kỵ thương đại đế cười ha ha : "Tót lắm ! Năm đó khi ta còn
trẻ, sử dụng tiẽn sắt bát quá cũng chỉ có hai can mà thoi !" Dừng
một chut, hoang đế liếc mắt ngắm Hạ Á : "n, ta bẽ gãy thanh tiẽn của
ngươi, bọ dáng của ngươi hình như rát tiéc của ?"
Hạ Á cũng khong giấu diếm, dé nhũi giảo hoạt đã sớm làm ra mọt cái
chủ ý: hoàng đé phảng phát như rát thích tính tình ngay thẳng của
ta, đa như vậy, ta cũng khong càn phải cau thúc nữa. Hắn lớn tiếng noi:
"Đung vậy, ché tác của thanh tiẽn này khong tàm thường, vạt liẹu ché
tạo cũng sang quý. Ta... Ta cũng chỉ có 20 thanh tiẽn mà thoi, hom nay
bẹ hạ bẽ mát mọt cay, thé thì... làn sau néu muón sử dụng, cũng
phải tiét kiẹm lại mọt chút."
"Ha ha ha ha! Tốt! Quan nhan thì phải yeu quý binh khí, đay la bỏn phận!"
Hoang đế bỗng nhien nhìn thoáng qua thái tử nhát mực im lặng đang ở
phía sau-- từ lúc Hạ Á bước ra nhạn nhiẹm vụ bắn nai, đén lúc két
thúc ca ngợi của mọi người, sắc mặt của thái tử vãn mọt mực lãnh
đạm, đứng ở mọt ben, khong noi lời nào.
Lúc này hoàng đé liéc mắt nhìn kỹ thái tử, trầm ngam một chut, mới
mở miệng noi: "Ta bẽ gãy tiẽn của ten tiẻu tử nhà ngươi, cũng sẽ cáp
cho ngươi mọt trăm cay gióng như thé đẻ đèn bù thiẹt hại." Hắn nhin
thai tử: "Garcia!"
"Vang, thưa cha!" Garcia ở tren ngựa hạ tháp người xuóng, giở tay nhác
chan vãn như cũ nghiem cản chính xác tới từng phan.
"Giám sát chi tieu trong hoàng cung là do ngươi quản lý, viẹc này ta
giao cho ngươi làm." Hoang đế thản nhien noi: "Tiẽn của nam tước Hạ Á,
ngươi cùng hắn thảo luạn mọt chút, sau đó ngươi hãy ché tạo mọt
trăm thanh gióng như vạy tặng cho nam tước Hạ Á, còn chi phí, thì cứ
tính vào chi phí của hoàng cung."
Noi xong, hoang đế lại nhin Hạ Á một chut : "Tướng sĩ giết địch, làm thé
nào lại thiéu binh khí! Hạ Á, dụng tam của ta, ngươi đã hiẻu rõ ròi
chứ?"
Hạ Á đại hỉ, dùng sức đám ngực, làm ra quan lễ: "Cảm tạ bệ hạ đã ban
thưởng tiẽn !"
"Ha ! Được lắm, ta ban thưởng sừng nai máu nai cho ngươi, mọt viẹc vinh
quang như vạy, ngàn vàng khó mua, ngươi cũng khong có cảm tạ ta. Bát
quá chỉ có mọt trăm thanh tiẽn, nhưng ngươi lại mở miẹng cám ơn !
Tót lắm!" Hoang đế cười ha ha, giục người tién vào cánh rừng phía
trước, đi được vai bước, quay đầu lại liếc mắt nhin Hạ Á, nhiẹt tình cười
nói: "Tiểu tử, đứng ngóc ra làm gì, mau đuỏi theo ta !"
Hoàng đé cong nhien biẻu hiẹn sủng tín lien tục như thé, là chuyẹn
rát hiém trong suót rát nhièu năm qua! Dưới ánh mắt vo cùng ngạc
nhien của đám quý tọc xung quanh, sắc mặt của Hạ Á khong chút thay
đỏi, giục ngựa đi theo hoàng đé-- dù sao hắn khong phải đứa ngu, vo
cùng cản thạn bảo trì mọt khoảng cách nhát định đói với ngựa của
hoàng đé, nhưng mà bởi vì thé, hắn mơ mơ hò hò đang cưỡi ngựa đi
song song với thái tử Garcia.
Đám quý tọc ở phía sau nhanh chóng đuỏi theo, dọc đường đi mọi
người đèu nghị luạn, khong ít người muón nhan cơ họi săn bắn làn
này đẻ dương danh lạp oai, hiẹn tại đèu thát vọng, trong lòng mọi
người minh bạch, cục diẹn ngày hom nay, cho dù bọn họ có biẻu hiẹn
như thé nào, cũng chắc chắn khong thẻ vượt trọi hơn nam tước Hạ Á--
cho dù thạt sự vượt qua, cũng chỉ sợ sẽ khong làm cho hoàng đé vui
vẻ, trai lại càng khién cho bẹ hạ bát mãn đay.
Đoàn người hành tảu trong rừng, thái tử Garcia nhìn Hạ Á đang cưỡi
ngựa song song với bản than mọt chút, sắc mặt vẫn nghiem cẩn như cũ,
khong vui khong giận, thản nhien noi: "Nam tước Hạ Á, thỉnh ngài cho ta xem
qua thanh tiẽn của ngài mọt chút."
Tiép nhạn thanh tiẽn do Hạ Á đưa tới, thai tử nhin thoang qua: "Trong
vòng mười ngày, ta sẽ phái người mang tới mọt trăm thanh tiẽn gióng
như vày cho ngài."
Dọc theo đường đi, thái tử cũng chỉ nói có hai cau như thé với Hạ Á,
trừ lần đo ra, thì nửa lời cũng khong thót. Trong lòng Hạ Á thàm nghĩ
-- nghe nói ten thái tử này vì cái chét của Bangfuleite mà hạn ta,
nhưng mà hom nay xem ra, trái lại hắn khong hè biẻu lọ nửa điẻm địch
ý, có lẽ loại nhan vạt đặc biẹt như hắn, trong lòng nghĩ gì, cũng
khong dẽ dàng lọ cho người ngoài tháy được.
Nhớ tới ten ma quỷ Bangfuleite, Hạ Á nhịn khong được nhièu làn liéc nhìn
vị thái tử ben cạnh, Garcia điện hạ cũng la một nam tử anh tuấn, nhưng mà
so sánh với kỵ thương đại đé, khuon mặt thái tử mơ hò có vài phàn
tương tự, thé nhưng từ khí chát mà xem, có lẽ thái tử thiéu đi vài
phàn hào khí, trái lại tăng them mọt chút am nhu.
Kỵ thương đại đé tuy rằng đã già, vẻ mặt có chút bẹnh, thé nhưng
giữa hai đàu long mày thỉnh thoảng hiẹn len tinh mang, gióng như mọt
con sư tử già, tuy rằng gia yếu, thé nhưng ngãu nhien cũng hiẹn ra mọt
chút giương nanh múa vuót, khién cho người ta khong dám kinh thường.
Thế nhưng vị thai tử nay thì... Cử chỉ tran đầy nghiem cẩn, tuy rằng luon
luon thẻ hiẹn nghi lẽ hoàng cung, nhưng lại tạo cho người ta mọt loại
cảm giác kho khan cùng nhu nhược, rõ ràng tuỏi còn chưa quá 30, nhưng
lại khong hè có chút nào anh khí của thanh nien trẻ tuỏi.
( con mẹ nó, lẽ nào máy ten thích hạu mon, đèu có bọ dáng am dương
quái khí như thé này sao? )
※※※
Buỏi chièu của ngày hom đó, cũng chính là san kháu cho những người
trẻ tuỏi biẻu diẽn, máy lão đại quyèn quý chỉ hoạt đọng mọt chút
tượng trưng, sau đó giành cơ họi cho đám thanh nien tranh đua. Các con
cháu quý tọc trẻ tuỏi, đèu nhọn nhịp len san, mang theo tùy tùng kỵ
sĩ, tản ra khắp rừng, tự tìm láy con mòi.
Khong bao lau sau, từng nhóm từng nhóm người trở lại, mang theo rát
nhièu con mòi, chỉ là nhìn đóng nai chòn thỏ gà này, cũng khong
biét là chính tay đám con cháu quý tọc săn được, hay là cong lao của
đám tùy tùng kỵ sĩ vũ kỹ cao cường.
Ngoại trừ cung nhau đi săn, cũng có khong ít ten cùng nhau vui vẻ so
tài, thiét lạp mọt cái bia ở khá xa, mọt ít thanh nien tranh cường
háo thắng bắt đàu so tài bắn cung, thường thường còn cá cược mọt
khoản tièn khong nhỏ. Những viẹc này xem như đã trở thành truyèn
thóng, hoàng đé cũng vui vẻ quan sát bọn họ thi đáu, hy vọng láy
viẹc này kích phát tinh thàn võ dũng ben trong đám con cháu quý
tọc.
Chỉ la năm nay, do Hạ Á đã chiém con nai đàu tien, nen những người tham
gia so tài bắn cung làn này, vẻ mặt của tát cả mọi người đèu có
chút ỉu xìu, trong đó cũng khong ít người tuỏi trẻ khí thịnh, đói
với viẹc Hạ Á đoạt láy danh tiéng có chút bát mãn, thé nhưng cũng
khong dám tìm tới Hạ Á gay phièn phức.
Dế nhũi coi như la tự biét dừng đúng lúc, hắn biét tài bắn cung của
hắn khong tòi, nhưng xa xa chưa đạt tới trình đọ kỹ áp toàn trường,
khi mọi người thi tài cá cược, hắn đèu trón ben cạnh hoàng đé khong
chịu ló đàu ra, cái này chính là muón dáu cái dót của hắn.
Chỉ la trong lúc nhàn hạ, mọt ít quý tọc ở ben cạnh lièn tìm tới
hắn, trong lúc chào hỏi, Hạ Á nhớ kỹ hoàng đé đang ở cách hắn khong
xa, hắn lièn đem bản than cải trang thành mọt người quan nhan bọc
trực thiéu hiẻu biét. Tren nguyen tắc nhiều lời nhiều sai, it lời it
sai, khong noi khong sai, im lặng là vàng, thé nhưng lúc chào hỏi hắn
vãn tạn lực biẻu đạt khách khí on hòa, chỉ là trong lời nói thiẹn
ý của hắn, vãn toát ra mọt phàn khách sáo cùng giữ khoảng cách--
quả nhien, hoàng đé ở xa xa nhièu làn liéc nhìn hắn, mắt thấy Hạ Á
biết giữ bỏn phạn của mình, trong lòng khong khỏi càng them hài
lòng.
Dế nhũi cũng khong có ngu ! Hắn biết ro, đám nhà giàu quý tọc này chào
hỏi hắn đèu là có dụng ý loi kéo hắn ! Bản than hắn khong có bói
cảnh lại khong có thé lực, chỉ là mọt ten dé nhũi mới xuóng núi
mà thoi! Néu như khong được hoàng đé khen ngợi, đám nhà giàu quý
tọc này, chỉ sợ liéc mắt cũng khong nhìn tháy hắn ! Cho nen, đói
với những dụ hoặc của bọn họ, đại khái hiẹn tại hắn khong coi
trọng, chỉ càn tiép tục được hoàng đé trọng dụng, như vạy đám
người này vè sau cũng sẽ tiép tục loi kéo hắn, cho nen lúc này hắn
cũng khong càn biẻu hiẹn quá mức than mạt.
Bởi vậy co thể thấy được, Hạ Á vón là mọt ten cực kỳ giảo hoạt !
※※※
Trong suót buỏi chièu, Hạ Á cũng khong có bắn ra dù chỉ mọt tiẽn,
tạn lực khong gay chú ý. Mãi cho tới buỏi tuói, sớm đã có người
hàu cung đình đem tát cả con mòi săn được tạp trung lại, sau đó đót
len mọt từng đóng từng đóng lửa trại, nhièu nhóm đàu bép cung đình
bắt đàu ra tay, nào là gà nướng nai nướng thỏ nướng, đủ loại món
ăn làm từ thịt rừng săn được, nhát thời thơm phức cả mọt vùng!
Mọt hòi dã tiẹc ngoài trời bắt đàu. Bản than hoang đế có vẻ mười
phàn hứng thú, hắn sớm đã phièn chán các loại yén họi mỹ nữ am
nhạc ở trong cung đình, chán mùi hương của mỹ nữ, chán am nhạc lã
lước, chán lẽ nghi cung đình, cánh cảnh thái bình giả tạo... Lúc
này ở trong doanh trạn, thịt quay khói bự, rượu uóng ngụm lớn, đao
kiếm tren bàn, cung tiễn ben cạnh! Thé nhưng bàu khong khí như vạy, lại
khién cho hắn khong khỏi hoài niẹm lại thời còn trẻ của hắn, nam
chinh bắc chiến, ăn sương nằm gió trong quan đọi.
Từng thùng từng thùng rượu ngon được mang ra, lần nay, Hạ Á lại làn
nữa đạt được danh tiếng !
Tửu lượng của hắn vo cùng tót, đám quý tọc nhà giàu làm sao có
thẻ là đói thủ với loại bị cha nuoi của mình cho uóng rượu thay
sửa như hắn?
Hoang đế lại phá lẹ khen ngợi Hạ Á vài cau, Hạ Á cũng dứt khoát làm
ra mọt cái quyét định, thoải mai che chen, khong được trong chóc lát,
máy người ban sáng có chút bát mãn đói với hắn, ban đàu còn muón
dùng rượu đánh bại vị nam tước trẻ tuỏi này, thé nhưng chưa được
bao lau thì đã bị tùy tùng vác đem qua mọt ben.
Hạ Á càng uóng tính tình càng cởi mở, dứt khoát đem áo giáp cùng
áo khoác ben ngoài lọt ra, lọ ra nửa than tren tràn trụi, than thẻ
của hắn cường tráng như mọt con trau nhỏ, đường cong tren than thẻ rõ
ràng, gióng như là được đao khắc búa đẽo, tràn ngạp lực lượng cùng
bạo tính!
Than thẻ bưu hãn của hắn, làm sao đám quý tọc óc đày bụng phẹ
suót ngày sóng trong hoa quý có thẻ so sánh được?
Nhưng trái lại, hoàng đé nhìn thấy Hạ Á xích lỏa than tren, bõng nhien
hai mắt híp lại, ngoắc ngoắc ngón tay: "Hạ Á, lại đay!"
Tuy rằng xung quanh đang òn ào náo nhiẹt, thé nhưng hoàng đé vừa mở
miẹng, những người xung quanh trong nháy mắt lièn lạp tức an tĩnh !
Hạ Á cũng khong ro nọi tình, bước tới trước mặt hoàng đé. Kangtuosi
đại đế cũng đã uóng hơi nhièu, sắc mặt co chut đỏ len, nhin nửa than tren
của Hạ Á là mờ mờ ảo ảo từng cái từng cái vét sẹo! Láy ánh mắt
của kỵ thương đại đé, đương nhien sẽ nhìn ra đay là vét tích của
binh nghiẹp trong trạn chién lưu lại!
"Hạ Á, đứng thẳng len, đẻ cho mọi người ở đay nhìn tỉ mỉ vét sẹo tren
người của ngươi!" Hoang đế bỗng nhien đứng dạy, cười ha ha: "Đói với mọt
nam nhi, sẹo là huy chương cao quý nhát ! Khong càn phải xáu hỏ, đứng
thẳng len cho ong!"
Hoang đế quả nhien la uóng hơi nhièu, cư nhien tự xưng mình là "ong".
Tính tình của Hạ Á cũng rát lưu manh, hoang đế đã len tiéng, hắn còn
gì phải sợ ?
"Đem rượu tới đay ! !" Hoang đế róng to mọt tiéng, ten người hàu ben
cạnh đã sớm bưng tới mọt ly rượu, kỵ thương đại đế nhin thoang qua,
trừng mắt mọt cái, tung mọt cước đá lăn ten người hàu: "Ngu xuẩn !
Đỏi ly bự hơn ! !"
Ten người hàu bò lăn dưới đát, khong lau sau, lièn đem tới cho cho
hoàng đé mọt cái ly to đựng đày rượu, hoang đế càm láy ly, cao giọng
het lớn : "Hạ Á! Nhắc lại những vét sẹo tren người người ! Đem lai
lịch của chúng, từng cái từng cái nói ra cho ta nghe! Néu như ngươi
nói hay, ta sẽ dùng lời nói của ngươi nhắm rượu! Ngươi noi một cai, ta
sẽ uóng mọt ly! Đẻ ta xem thử, ngươi có thẻ cho ta uóng bao nhieu ly!"
Đám người hàu ben cạnh mặc dù lo lắng cho than thẻ của hoàng đé,
thế nhưng luc nay, hoang đế trừng mắt, bọn họ còn đau dám mở miẹng? Mà
thái tử Garcia cư nhien cũng đã sớm rời khỏi nơi này trước buỏi
tói, có lẽ là khong muón cùng Hạ Á ở chung mọt chõ quá lau.
Hạ Á do dự một chut, chợt nghe tháy hoang đế cười nhạt: "Là nam nhi, khong
nen do do dự dự, ngươi đang sợ sao!"
Hạ Á bị khieu khích, rượu xong len đàu: "Ai noi ta sợ ! Được ! Nghe đay!"
"Vai trái bị trúng tiẽn! Đay là làn đàu ta tham gia chién tranh, nửa
đường bị cung thủ của người Odin chặn đánh, ong đay bị trúng mọt
tiẽn, bát quá ở tren sườn núi nọ, ong đã chém chét hơn vài chục
ten Odin! Ông đay khong có thua thiẹt, trái lại còn lời to!"
Noi xong mọt cau, hoang đế ầm ầm trầm trồ khen ngợi, đem mọt ly đày rượu
uóng cạn, lớn tiếng cười noi: "Hay ! Trận đánh ấy ta có nghe qua, ngươi
mọt kiém chém chét hoàng tử của Odin ! Chém rát tót ! !"
"Trái phải hai sườn, la đại chién trong binh nguyen Aerbakete, đánh nhau
trong hạp cóc, ta từ trong vùng của địch chém giét chạy ra, trúng
phải hai tiẽn, hai tiẽn đó, suýt tý nữa là đã láy mạng của ta !
Bất qua ong đay giết chết một tế tự của Odin, coi như là huè vón !"
"Hay!" Hoang đế lần thứ hai uóng cạn ly rượu, cười noi: "Nam nhi báo thù,
mười năm khong muộn! Tương lai tren chién trường ngươi gặp lại ten đã
bắn lén nhà ngươi, lúc đó chém đàu hắn cũng chưa muọn !"
"Còn đay, là khi đạo quan của Heisiting đánh úp doanh trại đóng quan
của binh đoàn 13, ta cùng quan trong doanh trại huyết chiến nửa ngay, lúc
đó địch nhan cong phá cửa doanh trại, ta đã nhảy ra khỏi cửa chém
giét, trong loạn chién, cũng khong biét mọt thanh đao của ten nào, đã
cắt đi của ong hai miéng thịt, ha ha! Lúc đó ong đay đau đén keu to oa
ao, bất qua ong vẫn như cũ mọt kiém đáp trả !"
"Con co vét thẹo này... n, cái này là do thú hòn chién sĩ của
người Odin lưu lại..."
"Đay là bị mọt thanh đao đam trúng, bát quá ong đay phản xạ nhanh,
tung ra mọt búa đem đàu của ten gia hỏa kia bỏ làm hai nửa!"
"n... còn vét sẹo này... Khong gạt bệ hạ, cái này thạt ra khong phải
vét thương do địch nhan gay ra, mà la... la ta lúc ta mới nhạp ngũ còn
khong biét cưỡi ngựa, trong lúc luyẹn tạp cưỡi ngựa bị té ngã, ha
ha ha ha..."
...
Hạ Á chỉ vào từng cái từng cái vét thương đã thành sẹo ở tren
người, có vài cái hắn nhớ kỹ, cũng có vài cái hắn cũng khong nhớ
rõ. Nhưng trái lại càng làm cho kỵ thương đại đế hăng hai bừng bừng, vẻ
mặt đỏ len, Hạ Á nói lai lịch mọt cái sẹo, hoang đế lièn thực sự uống
mọt ly! Láy lời nói của Hạ Á đẻ nhắm rượu!
Mãi tới cái sẹo thứ bảy thứ tám của Hạ Á, hoàng đé đã có chút
đứng khong vững, sắc mặt của ten người hàu đang rót rượu ở ben cạnh
rát khản trương, vài làn lặng lẽ đọng tay đọng chan trong lúc rót
rượu, lúc ban đàu thì còn đày ly, vè sau càng lúc càng ít, mãi
tới hiẹn tại chỉ còn nửa ly, hoang đế uóng nhièu, cũng khong có phat
hiện. Nhưng cho dù như vạy, Hạ Á kẻ lièn mọt mạch, hoàng đé cũng
uóng lien tục khong ngừng, rót cục lảo đảo mọt cái, ngã ngòi vào
cái ghé ở phía sau, ly rượu cũng rớt khỏi tay, thở dốc hồng hộc,
miẹng phun ra toàn mùi rượu, trừng to hai mắt nhin Hạ Á: "Hạ Á, ngươi ở
trong quan đọi, chắc phải biét quan ca! Hát đi nào! !"
Luc nay yén họi đã bị đình trẹ, hoàn toàn bién thành san kháu cho
Hạ Á và hoàng đé đọc diẽn, kỵ thương đại đế đã say mem, đàu óc của
Hạ Á cũng đã phát nhiẹt, ánh mắt mọi người xung quanh đèu nhìn vè
hắn, hắn cũng khong quản nhièu ít.
"Hat? Ta khong biét hát." Hạ Á suy nghĩ một chut, bõng nhien nhớ tới vài
ngày trước, khi bản than đi vào quan bọ, nhìn tháy pho tượng ở trong
quảng trường quan bọ, biét đó chính là pho tượng của "cong tước hoa
tu-lip" Aosiji Liya trong truyèn thuyét có cong rát lớn đói với đé
quóc.
Mập mạp Ruhr cung Green đối với vị cong tước hoa tu-lip trong truyèn
thuyét là cực kỳ ton sung, Hạ Á lúc rảnh rõi cũng đã hướng vè mạp
mạp hỏi qua các sự tích anh hùng của vị cong tước này.
Mơ hồ, lúc đó mạp mạp cũng đã từng nói qua, cong tước hoa tu-lip lúc
còn trẻ khi nam chinh bắc chiến, đẻ khích lẹ tinh thàn quan sĩ hắn đã
làm ra mọt bài thơ ca.
Hiẹn tại đàu óc của Hạ Á đã phát nhiẹt, bỗng nhien lièn nhảy len
đài nơi kỵ thương đại đé đang ngòi, vươn tay chụp láy cái chan đèn
làm thành cái dùi, gõ len tren mặt bàn gõ, lớn tiéng hát len.
Hắn hát rát ngắn gọn, bất qua chỉ có vài cau.
"Nếu như!
Chung ta khong chiến đấu!
Như vậy!
Địch nhan sẽ chỉ vào hài cót của chúng ta mà nói!
Đo la no lệ! !"
Bài thơ ca này vón còn them vài cau phía sau, nhưng mà đàu óc của
Hạ Á lúc này đã phát nhiẹt, cũng khong nhớ nhièu lắm, may là chỉ
hát tới đay, ánh mắt của kỵ thương đại đé đang ngòi ở ben cạnh
gióng như là bóc len hai luòng hỏa diẽm! 'Ba' một tiếng, dùng sức võ
mặt bàn, nhúng mình nhảy dựng len!
Than thẻ cao to của hoang đế, lúc này bõng nhien tràn ngạp hùng phong
(hùng vĩ oai phong), còn đau sắc mặt bẹnh hoạn như thường ngày? Nhìn
hắn gióng như mọt con sư tử đang giương nanh múa vuót !
"Hạ Á! ! ! ! ! !"
Dế nhũi sửng sốt, buong chan đèn đang càm trong tay ra, quay đầu lại nhin
hoang đế.
Ánh mắt của hoàng đé gióng như bóc lửa: "Ta nghe noi, trong mọt trạn
đánh tren Dã Hỏa nguyen, ngươi đã ho len mọt cau khảu hiẹu: Giết chết
người Odin ! Giết chết người Odin ! Giết chết thạt nhièu người Odin ! ! Có
cau nói này khong! !"
"Co!" Hạ Á ngẩng đầu trả lời.
"Tót lắm! !" Hoang đế cười như đien ha ha ha ba tiéng, sau đo gắt gao nhin
chằm chằm Hạ Á: "Ngươi đi nhạm chức ở quạn Moll, đó là bien cương của
người Byzantine chúng ta! Ta cho ngươi thời gian ba năm, trong ba năm, néu
ngươi có thẻ giét hơn ba vạn người Odin! Ta lièn phong cho ngươi tước
vị bá tước ! ! ! ! Mọt ngày nào đó, néu như ngươi có thẻ mang đàu
của Heisiting đem tới trước mặt ta ! Ta sẽ phong cho ngươi làm cong
tước ! ! !"
Noi xong, hoang đế bỗng nhien lảo đảo một cai, mãnh mẽ dùng tay chóng láy
bàn, nhìn đám quý tọc sợ tới mức đứng đờ ra ở ben dưới, am thanh
của hoàng đé già mang theo mọt vẻ the lương nhưng dũng cảm:
"Néu như ta chét sớm, tương lai Hạ Á lập cong! Tước vị cong tước, sẽ do
hoàng đé ké nhiẹm phong tặng ! ! Chư vị ở nơi này đèu là quý tọc
của đé quóc, đèu làm nhan chứng cho lời nói của ta ! !"