Yêu Hận Đan Xen!


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

"Ngươi xem, ta đủ tieu chuản khong?"

Green chỉ vao cai mũi của minh, lúc nói cau này, mặt hắn mang đày vẻ
tươi cười, Hạ Á con chưa noi gi, trái lại thỏ tướng quan ở ben cạnh
hoàn toàn ngay người.

Qua mọt hòi, Ruhr bỗng nhien nhảy dựng len, thet to: "Ngươi? Gặp quỷ! Ngươi
cư nhien muón cùng lăn lọn với ten tiẻu tử này? !"

Mọi cơ thịt tren khuon mặt mạp mạp run len, hai mắt trợn tron, trong mắt
đèu lòi ra ngoài: "Ngươi sang đay giup ta đi! ! Mẹ no! Ta cho ngươi làm
trung đoàn trưởng mọt trung đoàn! Trung đoàn kỵ binh hạng nặng cũng
có thẻ cho ngươi ! Con co thẻ cho ngươi là chức pho tướng ! Ông đay sẽ
cho ngươi lương cao gáp đoi ! Tiép té từ hạu càn cũng sẽ uy tien cho
ngươi ! ! Lam trạn thì cáp cho quyèn lực, còn có vị trí chủ tịch
tham mưu của binh đoàn ! Ngươi muón cái gì ta cũng có thẻ cáp! !"

Ruhr vạn phần kich động, hạn khong thẻ lièu mạng nhào tới loi kéo láy
Green.

Trái lại sắc mặt của Green rát là binh tĩnh, liéc mắt nhin mập mạp,
thản nhien noi: "Bạn già, khong phải ta khong muón giúp ngươi, chỉ la...
ngươi cho rằng quan bọ sẽ nguyẹn ý đièu ta vè làm thủ hạ của ngươi
sao?"

Vừa nghe tháy những lời này, mập mạp lập tức ngậm miệng lại, vẻ kích
đọng tren khuon mặt nhát thời tan biét, rót cuọc khong cam lòng giãm
giãm chan, lầm bầm một cau: "Con mẹ nó!"

Hạ Á lúc này mới chen mòm vào, hắn dường như cũng khong thẻ tưởng
tượng được nhìn Green, há to miẹng: "Viẹc này... Green tướng quan..."

"Ta sớm đã khong phải là tướng quan." Green cười dài mọt hơi, cắt đứt
lời nói của Hạ Á.

"Được rồi, Green cac hạ." Hạ Á hit vao một hơi: "Tuy rằng ta khong có hiẻu
biét nhièu vè ngươi. Bất qua ta đã nghe mập mạp noi qua, ngươi rất lợi
hại, phi thường lợi hại. Ngươi xac định là muón theo ta lăn lọn? Thé nhưng
trước giờ ngươi là người của binh đoàn chính quy trung ương a. Theo ta
đén mọt chõ khong có quan đọi chính quy, còn nữa, chức vị cũng chỉ
là trung đoàn phó ..."

Green 'hừ' một tiếng, hắn nhin chăm chu Hạ Á, lièn sau đó nhìn Ruhr đang
có chút khong cam lòng ở ben cạnh, sau đó vị tướng quan thát thời
này thở dai.

"Ta khong muốn tiép tục chờ đợi." Lúc Green noi ra những lời nay, giọng
nói mơ hò mang theo mọt vẻ the lương.

"Khong có quan đọi chính quy thì thé nào, cho ta ba năm thời gian, ta
có thẻ đào tạo cho ngươi mọt quan đoàn thép! Vè phàn chức vụ trung
đoàn phó..." Khi Green noi đến đay, giọng noi co chut mỉa mai: "Quan cáp
hiẹn tại của ta là tướng, thé nhưng có gì đặc biẹt !? Cũng bị
nhét vào học viẹn làm huán luyẹn vien đó thoi. Nhiều năm đã qua,
thỉnh thoảng nửa đem tỉnh giác, ta đèu cảm thạn than thẻ của ta đang
chạm rãi rỉ sắt, chậm rai mục nát ! Ta hàu như đã quen hẳn cảm giác
giục ngựa bon ba trạn mạc! Quen đi kiép sóng hào hùng của quan nhan!
Quen đi những ngày tháng băng ngang mưa tiẽn! Tiéng kèn xung trạn,
tién binh sĩ hò hét... những thứ này hàu như đèu nhanh chóng quen
lãng ta!"

Ruhr trầm mặc mọt hòi, sắc mặt của mạp mạp có chút khó coi, rốt cục
thở dai: "Đám quan phiẹt khón kiép... Bọn sau mọt hại nước!"

Hai mắt của Green co chut ửng đỏ, dùng sức vỗ vỗ Ruhr, cắn cắn moi:
"Bạn già... ta thạt sự khong cam lòng a!"

Hắn bỗng nhien chỉnh trang y phục của bản than, nói ra mọt cau khién cho
Hạ Á có chút cảm đọng.

"Ta đa... rát nhièu năm khong có bị thương."

Cau nói này phảng phát như rát bình thản, thé nhưng mang lại cho
người ta mọt loại mát mát cùng buòn tẻ khó mà diẽn tả.

( Rất nhiều năm khong co bị thương. Noi như vậy... dường như đói với người
thường sẽ rát buòn cười. Thé nhưng đói với tướng quan Green, chiến
trường chem giết, xé áo buọc thương, cuọc sóng như thé, mới la vui sướng
đay! )

Hai mắt của Ruhr cũng đỏ len, hắn vươn tay vỗ vỗ Green, cười mọt tiéng
quái dị: "Con chó đien nhà ngươi, nói những lời the lương như thé làm
gì ! Ha ha! Được ròi, mặc kệ noi như thế nao, néu như ngươi thạt sự có
thẻ làn nữa xuát đàu, nhát định sẽ làm cho những ten gia hỏa cùng
khóa trợn tròn con mắt ! Những năm gần đay, tát cả bọn ta đèu rát
tức giạn, khong biét đã nghĩ bao nhieu cách đem ngươi đào ra, néu như
khong phải bọn hõn đản trong quan bọ ngăn cản, ngươi cũng khong bị
uát ức ở lại trong học viẹn làm dưỡng trẻ."

Noi xong, Ruhr bỗng nhien trừng mắt Hạ Á, tan bạo het lớn: "Tiểu tử, Green
đén trợ giúp cho ngươi, ngươi cần phải đối xử tử tế với hắn! Ngươi cũng
biết, ten chó đien sắp đén làm thủ hạ cho ngươi, là người rát được
bọn ta am thàm thèm thuòng thỉnh vè làm phụ tá!"

Hạ Á lúc này cũng khong có đùa giỡn, nghiem chỉnh gạt đàu.

Sau đo ba người nhin nhau một chut, Ruhr vỗ ban: "Lúc này tại sao khong ăn
mừng mọt trạn ! Đi nào ! Đi nhạu nào !"

Green cười ha ha, vươn tay kéo Ruhr lại gàn: "Trạn đem nay ta mời ! Tièn
lương của ta tại học viẹn cũng khong tháp, hom nay chúng ta cùng nhau
tieu xài hét ! Sau đó ong đay sẽ lại lãnh lương của quan nhan !"

Ruhr sửng sốt, nghiem túc nhìn Green mọt chút, mới dùng sức gạt đàu
mọt cái.

Nhưng mà, trước lúc ra khỏi nhà, Hạ Á đi theo phía sau Ruhr, lại nghe
mạp mạp tháp giọng cảm thán mọt cau: "Ai... Chỉ mong lần nay, chó đien
sẽ khong phải mừng hụt mọt làn nữa."

"Ách? Vì sao?" Hạ Á lặng lẽ hỏi một cau.

Ruhr liếc mắt nhin Hạ Á : "Hắn khong phải là làn đàu tien xin đièu
đọng, mõi làn như thé hắn đèu vui mừng, sau đó lại thát vọng, do
tuyén tren đơn giản là khong có đáp ứng yeu càu của hắn."

Suy nghĩ một chut, Ruhr lại noi: "Bất qua, làn này hắn muón làm trung
đoàn phó của mọt tướng lĩnh phòng giữ địa phương, chắc cũng có
thẻ sẽ được phe chuản đay. Mẹ no, từ cáp tướng xuóng còn cáp trung
đoàn, cái này con mẹ nó đúng là mọt hơi giáng xuóng lièn máy
cáp."

※※※

Tam tình của Green dường như rát tót, ba người cưỡi ngựa đi ra khỏi
cửa, hai lão già kia đương nhien là quen thuọc đường, lièn dãn theo
dé nhũi Hạ Á đi vè phía nam.

Hai người này hiẻn nhien khong phải là chính nhan quan tử gì, trực
tiép đem Hạ Á đi vào mọt con đường nhỏ cách khu chợ phía nam khong
xa, con đường nhỏ này khong rọng lắm, phảng phát như Hạ Á đã đi qua
con đường này vào buỏi sáng hai ngày trước đay, hắn nhớ rát kỹ con
đường này ban ngày rát vắng vẻ, cửa hàng cùng nhà cửa hai ben đèu
đóng, người đi tren đường cũng rát ít, thỉnh thoảng mới có người
qua lại, cũng đèu là các nam nhan thàn sắc rát khả nghi cúi đàu đi
qua rát nhanh.

Mà lúc này trời đã tói, cả con đường lièn trở nen khác hẳn !

Con đường nhỏ khong rọng lớn này đã sớm giăng đen kết hoa, hai ben
đường trưng đày các loại đèn rọi sáng sủa, tren các ngưỡng cửa đèu
treo các lẵng hoa tươi, người tren đường rát rọn ràng náo nhiẹt, lui
tới đèu là các cỏ xe ngựa có chút xa hoa, thỉnh thoảng cũng có
người cưỡi ngựa đi tren đường, nhưng đèu là tiền ho hậu ủng, keu bè
gọi bạn.

Các "cửa hiẹu" hai ben, trước cửa đèu trang trí rát là xinh đẹp bắt
mắt, treo màn lụa hòng cùng rải các cánh hoa thơm, còn có thảm đỏ
trải dài từ đường vào thẳng trước cửa, xe ngựa xa hoa dừng lại
trước cửa, từ ben trong cửa đang mở rọng, thỉnh thoảng truyèn tới
tiéng vui đùa cùng trò chuyẹn, thé nhưng đèu là những am thanh khién
cho Hạ Á hiéu kỳ...

Mùi rượu, mùi son phán, mùi hoa thơm trọn lãn trong khong khí, bao
trùm cả con phó nhỏ.

Ngay cả mọt ten dé nhũi như Hạ Á, hắn tuy rằng chưa từng đi vào các
địa phương này, thé nhưng vừa nhìn tháy tràng diẹn hiẹn tại, trong
lòng cũng mơ hò đoán được vài phàn.

Dế nhũi trong lòng cảm đọng rơi lẹ ( lẽ nao... lẽ nao... lẽ nao nơi này
chính là phó son phán nơi phong nguyẹt trong truyèn thuyét ... )

Hai lão nam nhan trước mặt nhìn qua đã biét là tay già đời ở nơi
phong nguyẹt, mang theo Hạ Á đi dọc theo con đường nhỏ, khong có dừng
lại ở bát kỳ cửa hiẹu náo nhiẹt nào ven đường, trực tiép đi tới
cuói con đường, nơi này rát ít người qua lại, nhà cửa có vẻ thanh
tịnh vài phàn, thé nhưng trái phải hai ben đường đạu khá nhièu cỏ
xe ngựa sang quý, máy ten bòi bàn mặc quàn áo ngăn nắp sạch sẽ đang
đứng chờ trước cửa, nụ cười tren mặt khong bao giờ thiéu đi vẻ chào
đón, vo cùng cung kính, nhưng khong có kieu ngạo cũng như là xu nịnh.

"Nhà này vắng vẻ quá, tại sao khong vào nơi náo nhiẹt hơn..." Dế nhũi
nhịn khong được hỏi.

Hai lão già trước mặt cùng nhau xoay đàu nhìn lại, vẻ mặt rát khinh
thường: "Ngươi khong hiểu ròi."

Ten mạp mạp chét tiẹt còn bỏ sung mọt cau: "Xử nam thì cam miẹng!"

Tién vào trong nhà này, đám bòi bàn ở trước cửa lạp tức bước tới
nghenh tiép, bọn bòi bàn trước cửa cũng khong có ho len các loại
lời nói khách sáo tỷ như "tien sinh đa lau khong gặp" "đại gia lau quá
khong có tới nơi này". Ma la nho nhã lẽ đọ bước tới làm ra mọt cái
đọng tác tay mời chào rát đơn giản, sau đó khom người đi trước dãn
đường, nửa lời nói vo ích cũng khong thót ra.

Giãm len mọt tám thảm đỏ kéo dài, tren thảm còn rải mọt ít hoa
thơm, bước qua cửa lớn đi vào trong đại sảnh, mở ra mọt cánh cửa
lớn bằng đòng, nhát thời truyèn tới mọt tiéng đàn em tai.

Đay là mọt đại sảnh hình tròn, rát gióng như là mọt khu vườn ngoài
trời, tren làu dưới làu ở xung quanh đèu có các gian phòng mở ra
nửa cánh cửa, trước cửa phòng, đèu dùng mọt màn trúc che chắn,
phía sau bức màn trúc mơ hò có than ảnh đang chuyẻn đọng.

Ở giữa đại sảnh, là mọt cái thạch đài cao nửa người, được lót
những vien phién đá to nhẵn như thủy tinh, ben tren thạch đài là mọt
cái giường nhỏ hình vuong, mọt nữ tử toàn than mặc mọt bọ đò màu
trắng, máu tóc dài màu vàng óng ánh như thác nước, tướng mạo thanh
tú đièm tĩnh, quần ao nghiem cẩn, ngòi ờ tại mép giường, trước ngực
om mọt cay đàn nhỏ, mười ngon tay nhỏ va dai, tinh xảo khải qua cay cỏ
càm, tạo ra am thanh mỹ diẹu vừa nãy nghe được khi bước vào đại
sảnh.

Toàn than nữ tử này ngay cả nửa điẻm diem dúa cũng khong có, hai
mắt kép lại phan nửa, thần sắc binh tĩnh, phảng phát như đang say me
trong điẹu nhạc, làm gì có tới mọt phàn mùi vị của nữ tử nơi
phong nguyẹt?

Khong co òn ào, khong có tiéng tranh cãi àm ĩ của khách uóng rượu,
khong có tiéng cười yeu mị của nữ nhan... Ben trong cái đại sảnh
này, ngoại trừ tiéng đàn em dịu, thực sự là yen lặng đén mức kinh
ngạc, tren mặt đát tùy ý rải mọt ít hoa, hai ben thỉnh thoảng xuát
hiẹn vài ten bòi bàn tuỏi còn trẻ ăn mặc sạch sẽ chỉnh tè đang
bưng các mam hoa quả rượu thịt, đi len đi xuóng càu thang.

Cái này đau phải là nơi phong nguyẹt... cái này gióng như là mọt
kịch trường am nhạc thì đúng hơn.

Tiéng đàn của nữ tử tren đài quả thực là tuyẹt vời, vừa nghe xong,
nhất thời liền giống như được tảy rửa tục khí toàn than, ngay cả loại
gạch tho như Hạ Á, nghe xong tiếng đan nay, cũng khong khỏi cảm tháy bản
than nhẹ nhõm hơn vài phàn.

Green tuy ý xuát ra mọt kim tẹ ném cho người bòi bàn dãn đường, tháp
giọng dặn dò vài cau, ten bòi bàn kia đem tièn cát vào trong túi,
khuon mặt cũng khong hiẹn ra nhièu lắm vẻ kích đọng, vẫn như cũ khong
kieu ngạo khong siểm nịnh dẫn ba người len lầu, tại gian phòng cuói cùng
của làu hai, ten bòi bàn vén tám rèn cửa len, thỉnh ba người đi vao.

Trong phòng là máy cái ghé bành dài mèm mại, ba người ngòi xuóng
tạo thành hình tam giác, ten bòi bàn kia mỉm cười đi ra ngoài, trước
khi rời đi, con tỉ mỉ đem bức màn che kín lại.

Hạ Á nằm dựa vào ghé bành, khong khỏi ngứa ngái trong lòng, cái bàn
nhỏ trước ghé bành đã sớm đặt vài ly rượu cùng mọt bình rượu,
còn có mọt ít điẻm tam tinh xảo và mọt só loại trái cay tươi ngon,
dé nhũi nhìn hai lão già trước mặt, muốn noi nhưng lại thoi, càm láy
bình rượu rót ra ba cái ly bạc, nhìn tháy rượu có màu xanh biéc,
cũng khong biét đay là cái loại rượu gì.

Hai lão nam nhan cũng đã ngòi xuóng, lièn phảng phát như đờ người
ra, khong có nói tiéng nào, chỉ là nghieng tay lắng nghe tiéng đàn du
dương nọ, trải qua gàn nửa ngày, tiéng đàn nọ mới dàn dàn yét ớt
và két thúc, ben ngoai truyền đến mọt trạn tiéng chuong thanh thúy.

Lúc này Ruhr cung Green hai người cung luc thở dai, thoáng nhìn nhau,
Green mới thở dai noi: "Càm kỹ của tiẻu thư Aphra thực sự la cang ngay
cang tinh xảo! Đẹ nhát nhạc cong đé đo, quả là danh bất hư truyền!"

Khuon mặt của Ruhr vón tràn đày mạp mạp và tục khí, lúc này cũng
hiẹn len mọt vẻ me mản, buồn ba noi: "Càm kỹ của tiẻu thư Aphra là do
đẹ nhát nhạc cong của đại lục Mọc đại sư truyèn thụ, nghe nói càm
kỹ của vị Mọc đại sư kia rát xuất thần nhập hoa, ngay cả thàn linh
nghe xong cũng phải rơi lẹ... Đáng tiéc ta và ngươi khong có cơ họi
đẻ thưởng thức càm kỹ tuyẹt vời đén như thé."

Hai nam nhan này là quan nhan trong quan đọi, lúc này bõng nhien học
đòi văn vẻ, khién cho Hạ Á ở ben cạnh phải gãi gãi đàu, lầm bầm
noi: "Mẹ no, rõ ràng cả bọn hẽ vung đao là giét người, còn nói chó
má gì am nhạc, ong đay chỉ biét mọt thứ, trong Dã Hỏa trán của bọn
ta cũng có nghẹ nhan, trong quán rượu còn nghe bọn hát rong hát cái
gì cai gì gọi là 《thạp bát mo》, mọt đòng tẹ thì có thẻ nghe cả
mười tám đoạn!"

Ruhr cung Green cười ha ha, cùng lúc liéc mắt nhin Hạ Á, rót cuọc Green
võ nhẹ tay ba cái.

Cũng khong biét là thiét lạp từ lúc nào, ngay sau khi Green võ tay,
chỉ trong chóc lát khong lau, rem cửa lại được vén len, mọt nữ tử
thàn sắc on hòa bước vào. Nữ tử này nhìn qua khoảng tren dưới ba
mươi tuỏi, khuon mặt thanh tu, mặc mọt than trường bào màu sáng, hoàn
toàn khong thẻ hiẹn ra chút nào bọ dáng phong tao, quàn áo rát
chỉnh tè nghiem cản, đừng noi la ngực bị lọ ra ngoài, ngay cả vùng
cỏ cũng che đạy rát kỹ (dế nhũi rất thất vọng), khuon mặt cũng thanh
thanh đạm đạm, khong co to son điểm phấn, mái tóc đơn giản bới cao len,
đi tới gàn mọi người, mới on nhu cười noi: "Mấy vị tien sinh, có viẹc
gì xin cứ phan phó."

Lúc nói chuyẹn, thàn sắc cũng khong hè lẳng lơ, làm sao gióng loại
người mua vui cho khách?

Nữ tử ở nơi phong nguyẹt, khong phải là dế nhũi chưa thấy qua, tren
đường đi tới đé đo, các quan vien dọc đường vì xu nịnh bản than hắn,
cũng khong ít người đem nữ nhan bỏ vào trong phòng Hạ Á, tuy rằng
máy nữ nhan này đèu bị Hạ Á xem là nữ quỷ mà đuỏi ra ngoài, thế
nhưng sau này suy nghĩ kỹ lại, dé nhũi bắt đàu hoài nghi vè tieu
chuản mỹ nữ của bản than-- mặc kệ noi như thế nao, nữ tử ở nơi phong
nguyẹt, ở trong mắt dé nhũi phải là người có hương thơm nghẹt mũi,
cười trước khi nói, long mi phải to vẻ đày nét quyét rủ mới đúng.

Hắn khong nghĩ tới nữ nhan vừa mới bước vào, nhin bộ dạng, khong chút
nào gióng như người mua vui cho thien hạ, mà càng là gióng như nữ
quan lẽ nghi trong cung đình.

Green nhin nữ tử nay một chut, phất tay cười ha ha : "Được rồi, ong đay khong
phải là làn đàu tới đay, ngươi xem cho rõ đi, vị này chính là tướng
quan Ruhr mới nhạn chức chỉ huy binh đoàn 13, tử tước đại nhan! Ngươi có
thứ gì cát giáu kỹ thì cứ mang ra, ha ha ha ha!"

Green vừa noi xong, Ruhr ở ben cạnh nhát thời làm ra bọ dáng tài đại
khí tho (DG : chức cao quyèn lớn và giàu có).

Nữ tử kia lièn che miẹng mỉm cười, nhẹ nhẹ nhang nhàng liéc mắt
nhìn Ruhr: "Nguyen lai la tướng quan Ruhr, vừa ròi đã tùy tiẹn vo lẽ,
xin các hạ đừng trách tọi, ta sẽ an bài ngay..."

"Đợi mọt chút!" Ruhr gọi nữ tử kia quay lại, hướng vè Hạ Á bũi moi
mọt cái: "Vị này là khách quý tuỏi còn trẻ, than phận có chút đặc
biẹt, ngươi hao tam an bài mọt tý đi."

Hắn giả vờ thần bi, nữ tử kia nhất thời nghiem cản hẳn len, liếc mắt nhin Hạ
Á, chỉ tháy thàn sắc của Hạ Á có chút bát mãn, quần ao tuy rằng
giản đơn, cũng khong có xa hoa, thé nhưng lại có thẻ cùng mọt tướng
quan thực quyèn của mọt binh đoàn trung ương ngòi chung mọt nơi, than
phạn há có thẻ bình thường?

Giới quyèn quý tuỏi còn trẻ ở trong đé đo, bản than cũng khong phải
là chưa từng thấy qua, người thanh nien này rát là lạ mặt a...

Nghĩ tới đay, nàng lièn hạ tháp mình hành lẽ, sau đó mới lui ra
ngoài.

Hạ Á cảm thấy chan nản, nhịn khong được lầm bầm noi: "Nơi này mà các ngươi
cũng nói là chõ vui vẻ? Ta xem nữ tử nơi này còn nghiem túc hơn cả
nữ tu sĩ ben trong giáo họi..."

Hai lão nam nhan kia lièn cười ha ha, Ruhr nhướng mày len nói: "Cái ten
tiẻu tử nhà ngươi thạt là non nớt. Khong biét được sự kỳ diẹu ở
nơi này. Nam nhan đói với vợ ở trong nhà thì luon hy vọng các bà
càng phong tình thì càng tót. Thé nhưng lúc đi ăn vụn ở ben ngoài,
thì lại muón nữ nhan tinh khiét trinh tiét gióng như là thánh nữ --
đại thẻ tam lý của nam nhan đèu là như vạy, nơi này chính là đám
ứng sự tam lý đó của nam nhan."

Hạ Á trong long ban tin ban nghi, nhìn tam tư thư thái của hai lão già,
đang càm ly rượu tùy ý hàn huyen.

Chỉ sau mọt lúc, ngoài cửa lại truyèn tới am thanh, rèm cửa lại
vén len, nữ tử khi nãy lại bước vào, theo sau còn có ba nữ hài
thàn sắc khác nhau, sau đo khong đợi phan pho, thì trực tiép ngòi vào
ghé ben cạnh của ba nam nhan.

Đàu tien là mọt nữ hài có than hình bóc lửa, da thoáng có chút
ngăm đen, mọt khuon mặt diẽm lẹ nhưng lại pha vài phàn dã tam cùng
kiẹt ngạo vo lẽ, nhìn gióng như là mọt con ngựa hoang, tren người
mặc mọt bọ đò da kỳ quái, tinh té đem phàn eo nhỏ lọ ra ngoài, mái
tóc quăn màu nau đạm, hơi nang cao cằm, lập tức an vị ở ben cạnh Green.

Mà nữ hài ở ben cạnh mạp mạp thì là mọt nữ tử lanh lợi đáng yeu,
mặt may xinh đẹp.

Về phần nữ hài ben cạnh Hạ Á, quả nhien là bắt mặt nhát trong só ba
nữ nhan.

Mái tóc dài màu vàng nhạt, trường bào màu trắng, bọ dánh cư nhien
có vài phàn gióng như nữ tử vừa đánh đàn khi nãy dưới đại sảnh,
khuon mặt dịu dàng thanh tú mang theo mọt vẻ rụt rè yéu ớt, đai lưng
mỏng buọc láy quanh than trường bào, làm hiẹn rõ vòng eo đọng lòng
người, mà ben dưới trường bào, là mọt đoi bàn chan tràn trắng như
tuyét, khong hè có chút tì vét, giãm len tren thảm đỏ, càng hiẹn
rõ màu trắng đọng lòng người.

Mập mạp cung Green vừa nhin tháy nữ hài này thì lạp tức reo len, mập
mạp cười noi: "Quả nhien bất cong! Làm thanh nien quả thực là tót, những
lão già như bọn ta lại khong được tiép đãi tót như vạy ! Ha ha ha !
Thứ tót lại bị ten tiẻu tử nhà ngươi chiém láy !"

Cười mọt tiéng, nữ tử dãn đường nọ lại lui ra ngoài, trong phòng
chỉ còn ba nam ba nữ.

Hai lão già kia rát nhanh lièn trở nen sành điẹu, lười biéng nằm
dài tren ghé bành, đẻ cho nữ hài ben cạnh hàu hạ, cham rượu mớm
mòi, om áp vào lòng.

Hạ Á cũng là làn đàu tien trải qua hoàn cảnh này, khong khỏi co chut
cảm thấy kho xử, thé nhưng nữ hài áo trắng ở ben cạnh, trong ánh mắt
hiẹn len mọt tia tiéu ý, nhin Hạ Á, thấp giọng noi: "Tien sinh uống rượu
chứ?"

"Ách... Khong uống."
"Tien sinh ăn trái cay khong?"
"Ách... Khong ăn."

"Tien sinh muón nghe nhạc? Ta cũng biét đàn vài bản, người ở đay đèu
gọi ta là Aphra nhỏ."

"Ách..." Hạ Á trừng mắt: "Ngươi biét hát bài 《thạp bát mo》 khong?"

Phụt ! Mạp mạp cùng Green ở ben cạnh vừa nghe tháy ten bài hát lièn
bõng nhien phun rượu trong miẹng ra.

Nữ hài áo trắng ben cạnh Hạ Á co chut xấu hổ, do dự một chut, mới thấp
giọng noi: "Ta khong biét..."

Hạ Á suy nghĩ một chut: "Thé... Ngươi biét làm ảo thuạt khong? Cái loại
láy con thỏ ra từ trong mũ áy, biét khong?"

"... Ta khong biét."

"n... Vạy phun lửa thì sao? Miẹng ngạm mọt bụm rượu, sau đó càm cay
đuóc phun mọt cái, tạo ra mọt đoàn hỏa diẽm, cái loại đó đó?"


Liệp Quốc - Chương #139