Người đăng: Boss
Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV
Tuy rằng chién lực của nong binh hơi kém mọt ít, thé nhưng bù lại só
lượng đong đảo, hơn nữa bản than họ vì vùng đát của chính mình mà
chién đáu, vè phương diẹn sĩ khí sẽ khong càn phải lo lắng. Hơn hai
vạn nong binh, hơn nữa cọng với mọt cỏ lực lượng bảy tám nghìn
người mà ta nói khi nãy...
Cho nen tren lý luạn ma noi, ngươi làm tướng lĩnh phòng giữ mọt quạn,
tuy rằng tren danh nghĩa là cáp đọ trung đoàn, thé nhưng binh lực
thực té ở trong tay, đã có thẻ ngang hàng với mọt binh đoàn chính
quy ! Ông đay tuy rằng la tướng quan, chỉ huy một binh đoan, thé nhưng thủ
hạ cũng khong vượt quá hai vạn. Mà ngươi chỉ là mọt trung đoàn
trưởng, thủ hạ của ngươi lại có thẻ vượt quá ba vạn !
Huống hồ, ngươi còn có thẻ đièu đọng mọt quạn cáp lương thực cho
ngươi, cho dù là nhan lực tài lực vạt lực, ngươi đã vượt xa mọt
tướng lĩnh trong mọt binh đoàn bình thường!
Tiểu tử nhà ngươi, chỉ đanh một trạn chiến thi đã nắm được binh quyèn
mọt quạn, trở thành mọt thé lực có quan só ngang hàng với bọn quan
phiẹt a.
Hơn nữa, bẹ hạ còn hạ lẹnh cho ngươi kiem luon chức quan hành chính
thành Danzeer... Ngươi đã có toàn bọ binh quyèn, lại còn cáp cho
ngươi quyèn quản lý hành chính, cái này xem như là thien vị cho
người hoặc là mọt cuọc khảo hạch đói với ngươi. Mặc kệ nói như thế
nao, thành Danzeer cũng là mọt thành trong quạn Moll, toàn bọ binh
quyèn của quạn đèu thuọc vè ngươi, đương nhien lính trong thành
Danzeer cũng thuọc vè ngươi. Mà người quản lý hành chính của thành
cũng lại là ngươi... Chi it trong thành Danzeer, ngươi rót cục cũng
trở thành mọt hoàng đé nhỏ !"
Ruhr giải thích như thé, Hạ Á cũng đã hiẻu rát rõ ràng.
Tuy rằng chỉ là thăng chức tới cáp đọ trung đoàn, thé nhưng tren thực
té thì quyèn lực của bản than rát lớn ! Bản than... Rót cuọc cũng
được tính là mọt bước len trời !
Như vậy xem ra, giá trị của cái phong thưởng thứ hai, đúng là so với
cái đàu còn quan trọng hơn nhièu !
Mọt cái quý tọc truyèn thừa, lãnh địa nhièu lắm cũng chỉ là mọt
cái thị trán hay thành thị nhỏ mà thoi. Thé nhưng chức vị tướng
lĩnh phòng giữ mọt quạn, trái lại là đem cả mọt quạn giao cho bản
than hắn a -- an, tuy rằng chỉ là tren ván đè quan sự.
Nhin biẻu tình mừng rỡ của Hạ Á, Ruhr mỉm cười, lại dùng giọng nói
kinh người: "Néu như thực sự tính toán, trong ba cái phong thưởng
này, cái có giá trị nhát, ta xem ra nhát định là cái cuói cùng!"
"... A?" Hạ Á ngay ngẩn cả người!
So với nam tước truyèn thừa, tướng lĩnh phòng giữ mọt quạn còn
trọng yéu hơn?
Hạ Á bắt đàu co chut me muọi.
Bởi vi nọi dung cái phong thưởng thứ ba rát đơn giản, đơn giản gióng
như là đang giỡn.
Mọt cau noi ngắn gọn: "Cáp cho Hạ Á Loi Minh xưng hào 'võ sĩ hoàng
cung'."
"Then chót chính là cái chữ 'hoàng cung' ." Ruhr thở dai, cau mày noi:
"Tiểu tử, ta đề nghị ngươi, ngươi thực sự nen học qua mọt ít thẻ ché
của đé quóc. Ta nói cho ngươi biét, cái xưng hào hoàng cung này,
khong phải là mọt danh hào vo bỏ -- tren thực té, giai cáp cao tàng
đèu rát coi trọng cái danh hào này, néu như ngươi có xưng hào hoàng
cung, cho dù ngươi khong phải quý tọc, cũng sẽ trở thành khách quý
cho mọi người trong giới quý tọc. Ma căn cứ theo truyền thống, người có
xưng hào hoàng cung, đều đạt được mọt cái đặc quyèn, chinh cai đặc
quyền nay, mới là thứ ngươi đáng coi trọng nhát!"
"Đặc quyền? Đặc quyền gì?"
"Có quyèn xin yét kién bẹ hạ !" Lúc Ruhr noi ra những lời nay, néu như
khong phải giọng của hắn rất nghiem túc, thi Hạ Á thiếu chut nữa nghĩ
rằng ten mạp mạp này là đang nói giỡn.
Xin cầu kiến hoang đế... Cái này cũng tính là đặc quyèn?
"Hừ, trước giờ người có thẻ càng tới gàn bẹ hạ, thì càng có thẻ
nắm giữ quyèn hành, xuát hiẹn thường xuyen ben cạnh bẹ hạ, mới có
thẻ dãn tới sự quan tam của người, có cơ họi được bẹ hạ coi trọng.
Thế nhưng ngươi nghĩ xem, người người đèu muón bẹ hạ coi trọng, trong
đé quóc lớn như thé này, cho dù là giai cáp quý tộc, từ nam tước
cáp tháp tới cong tước cao cáp, só lượng cũng ngàn vạn... Néu như
ai cũng chạy tới càu kién bẹ hạ, vạy bẹ hạ coi như là khỏi ăn
uóng ngủ nghỉ, như thé quả thạt rát khó chịu a."
Ruhr cười cười: "Cho nen, co thể yét kiến bệ hạ, cái này chính là mọt
đặc quyèn! Ngoại trừ tướng lĩnh ngự lam quan đương nhiệm cùng tỏng
quản người hàu trong hoàng cung, đại bộ phận quan vien cùng quý tọc
của đế quốc, muốn gặp hoang đế, cũng chỉ có thẻ chờ chỉ thị triẹu
kién của người. Nếu khong, ngay cả tư cách càu xin gặp mặt, họ cũng
khong có."
Noi xong, Ruhr chỉ chỉ vào cai mũi của minh: "Coi như la ta, hiẹn tại đã
là tước vị tử tước, cũng là tướng quan của đé quóc, thé nhưng ta
cũng khong có tư cách càu kién bẹ hạ, chỉ có thẻ chờ lúc bẹ hạ
muón gặp ta mới triẹu hoan, ngược lại ta khong thẻ càu xin yét kién
hoàng thượng. Hiểu ro ròi chứ?"
"Thế nhưng, ngươi có xưng hào hoàng cung thì sẽ khác hẳn. Người có
xưng hào hoang cung, mới có tư cách càu xin yét kién hoàng thượng."
Hạ Á co chut kinh thường: "Hừ, cũng chỉ có thẻ càu xin mà thoi, khong
khẳng định là có thẻ gặp hoàng đé. Néu như hoàng đé khong chịu
gặp mặt, xin cũng là vo dụng. Cho nen... cái này khong thẻ xem là đặc
quyèn !?"
Ruhr cười cười, nhin Hạ Á một chut, nghiem mặt noi: "Ten gia hỏa nhà ngươi
có vài phàn thong minh, chỉ tiéc là tuỏi còn quá nhỏ, đói với các
thẻ ché của đé quóc khong có hiẻu biét sau sắc, ta nghĩ ngươi nen
kiém mọt sư phụ nhanh chóng học láy mọt ít kinh nghiẹm mới được."
Sau đo hắn mới giải thich: "Ngươi noi khong sai, chỉ có thẻ càu xin, bẹ
hạ có thẻ trực tiép khong muón gặp ngươi ! Thé nhưng cái quyèn 'xin'
này, mới phán định giá cách thạt sự ! Biẻu thị ngươi là người có
thẻ tùy thời gặp mặt bẹ hạ, cho nen... Ngươi la 'người của bẹ hạ' !
Hiẻu rõ ròi chứ ? Đay mới chính là ý nghĩa chan chính của xưng hào
hoàng cung! Co xưng hao này, người ngoai đèu sẽ đánh giá ngươi chính
là 'người của bẹ hạ' !"
Hạ Á lặng im, hắn cui đầu suy nghĩ một chut, mới rốt cục thở dai.
"Quý tọc các ngươi quả thực là phức tạp, cũng khong biét các ngươi
làm cách nào đẻ sóng qua ngày tháng, suy nghĩ tới những chuyẹn
quanh co chòng chéo như thé này, quả thực là làm cho người ta nhức
đàu... Mõi ngày đèu phải suy tính như thé, khong phải là mẹt chét
sao?"
Ruhr lắc đầu, thấp giọng noi: "Tiểu tử, chính bởi ba cái phong thưởng
này, mõi cái đèu cực kỳ trọng yéu, mới khién ta càng them khiép
sợ... Bẹ hạ phong thưởng cho ngươi nhièu như vạy, tràn đày tin nhiệm,
đèu là viẹc trước đay rát hiém tháy. Trái lại ta rát lo lắng, tín
nhiẹm cùng khen thưởng như thé này, chưa hẳn là chuyẹn tót. Hắn cho
ngươi nắm quyèn to ở quạn Moll, ta nghĩ hơn phan nửa là đang khảo
nghiẹm ngươi, néu như biẻu hiẹn của ngươi làm hắn thỏa mãn, tương lai
ngươi sẽ mọt bước len may, thành tựu của ngươi sợ rằng sẽ vượt xa
ta! Néu như ngươi biẻn hiẹn khong tót, chỉ sợ cái chức tướng lĩnh
phòng giữ quạn Moll của ngươi tùy thời đèu có thẻ mát đi, bát quá
chỉ càn mọt cong văn đièu đi nơi khác mà thoi."
Hạ Á cũng thu hòi tam tư hớn hở, an tĩnh mọt chút, sắc mặt trở nen
nghiem tuc, suy nghĩ mọt hòi lau, bỗng nhien ngẩng đầu len, nhẹ nhang cười:
"Sợ cai gi! Dù sao ta vón khong có gì, nếu như bị đạp đỏ, cùng lắm ta
trở vè làm người săn ma. n... khong đúng, ta cuói cùng cũng có phong
hiẹu nam tước, co một khói lanh địa, cùng lắm thì vè đó ngòi chơi ăn
uóng chờ chét, làm địa chủ mọt vùng cũng tót ròi."
Ruhr nghe thé lièn nhin Hạ Á, tháy Hạ Á cười rát thản nhien hao sảng, ánh
mắt trong suót có thẻ tháy đáy.
Mập mạp thở dai trong long: ten tiểu tử cỏ quái, hắn rốt cuộc la tam tinh
binh thản, hay chỉ là trong lòng khong có chí lớn? Néu đỏi lại là
người khác, có cơ họi được hoàng đé trọng dụng, chỉ sợ nhát định
sẽ chụp láy, lièu mạng nõ lực mọt phen đẻ chứng tỏ bản lĩnh.
Hai người trong phòng trò chuyẹn mọt hòi lau, bất tri bất giac cũng
khong phát hiẹn sắc trời ben ngoài cũng đã hoàn toàn tói đen.
Ruhr xóc lại tinh thàn, cung Hạ Á giảng giải một chut về quyèn cùng
nghĩa vụ khi đảm nhiẹm chức vụ làm tướng lĩnh phòng giữ mọt quạn,
mới nói được mọt hòi, bỗng nhien từ ben ngoài cửa truyèn tới giọng
cười khí phách hào hùng: "Cái ten thỏ mạp chét tiẹt ! Đã hẹn
trước đem nay sẽ ăn nhạu, thé nhưng lại bắt ong đay đi tìm ngươi !
Ruhr, ngươi trón ở nơi nào, mau ra đay!"
Sau đó thì tháy thị vẹ dãn mọt người bước vào cửa phòng, hai người
xoay đàu nhìn sang, cư nhien phát hiẹn người tới chinh là Green.
Green vừa nhin thấy Ruhr cung Hạ Á hai người đang ngòi trong phòng, thi sửng
sốt một chut, lập tức cười mắng: "Ruhr ! Ngươi hẹn ta đem nay uóng rượu, ta
ở trong học viẹn chờ ngươi nhưng ngươi khong đén, ta lièn tới nhà của
ngươi đẻ tìm, thị vẹ trong nhà của ngươi nói ngươi đã tới đay, nói
cho ta địa chỉ, ta mới có thẻ tìm được nơi nay! !"
Ruhr nhất thời vỗ đầu, cười ha ha noi: "Ai nha! Ta thực sự thiếu chut nữa đã
quen ! Ha ha, xin lỗi xin lỗi, tiểu tử này bõng nhien lụm được mọt miéng
bánh lớn từ tren trời rơi xuóng, ta đang từ từ chỉ hắn cách xử lý,
cho nen quen mát ước hẹn với nhà ngươi."
Green cung Hạ Á hai ngày trước cũng đã gặp nhau ở trong quan bọ, đương
nhien là nhận thức nhau, nghe vạy lièn gạt đàu ra hiẹu đã hiẻu rõ,
thoải mái tìm mọt cái ghé ngòi xuóng: "Nga? Cái bánh to lớn nào
rớt vào đàu ngươi thé?"
Hạ Á đối với nhan quan gọi là Green này có ấn tượng rát tốt, cũng từng
nghe Ruhr nói qua sự tích vè Green, đói với truyèn thuyét "hai nghin
tan quan tử thủ thanh nhỏ một thang" của tướng quan chó đien này lại
càng them kính phục. Hắn hướng vè Green mỉm cười vui vẻ chào hỏi.
Nhát là khi Ruhr nói người ma hắn sùng kính nhát chính là Green, cho
rằng Green rát có tư chát đẻ trở thành danh tướng, chỉ tiếc rằng thời
vận khong tốt, mới hao phí quá nhièu thời gian...
Ruhr cười thần bi, đem quyẻn trục phong thưởng của hoàng đé đưa cho
Green.
Green mở ra nhin thoang qua, trước tien là hắn hít sau mọt hơi : "Di? Đay
là bút tích tự tay bẹ hạ phe chuản!" Khong khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhin
Hạ Á.
Chờ đén lúc hắn vọi vã đọc hét văn kiẹn, sắc mặt Green nhất thời
lièn lộ ra vẻ khiếp sợ, buong quyẻn trục xuóng hai mắt nhìn chằm chằm
dé nhũi: "Ngươi... Ngươi... Ngươi..."
Ruhr cười ha ha: "Lúc ta vừa xem qua văn kiẹn, ta cũng có biẻu hiẹn
gióng như ngươi." Hắn bước tới võ võ Green, mới khién cho tướng quan
chó đien hòi phục tinh thàn, Green nhin chằm chằm Hạ Á, nhịn khong được
noi: "Ten... Ten tiẻu tử nhà ngươi, sẽ khong phải là con rơi của hoàng
đé đáy chứ?"
Dế nhũi rất bực minh, như thé nào mà thỏ tướng quan, cũng như chó đien
tướng quan đèu nói cùng mọt cau...
Mẹ no, ong đay gióng như là con rơi của người khác hay sao? !
Green nhin chằm chằm Hạ Á một hồi lau, bỗng nhien ánh mắt hiẹn ra mọt tia
sáng nhiẹt liẹt, rồi đột nhien nhảy dựng len, vươn tay chụp láy mọt tay
của Hạ Á: "A! Ngươi quản lý quan sự của mọt quạn... Thật tốt qua!
Thật tốt qua! ! n, mọt trung đoàn phòng giữ ở địa phương, tuy rằng có
hơi nhỏ... n, tó chát của quan sĩ trong quạn cũng kém mọt chút, bát
quá có còn hơn khong! Ha ha ha ha! Thật tốt qua! Thật tốt qua! !"
Hạ Á bị nụ cười của tướng quan chó đien làm cho ù ù cạc cạc, thé
nhưng Ruhr ở ben cạnh lại đoán ra tam tư của Green: "Hừ, cái ten chó
đien nhà ngươi, lẽ nào ngươi vừa nghĩ ra biẹn pháp, muón cáp cho thủ
hạ của ngươi ở trong học viẹn mọt con đường lạp nghiẹp?"
"Ha ha ha ha ha ha! !"
Green cười ha ha vai tiếng, sau đó dùng ánh mắt quái dị liéc nhìn
Ruhr: "An bài học vien của ta... n, ten thỏ tướng quan nhà ngươi, khong
phải cũng đã an bài cho ta mười danh ngạch hay sao? Như thé cũng là
tót ròi. Còn vè phàn Hạ Á, néu như cáp cho ta mọt ít mặt mũi mà
noi, ta còn vài ten học vien có bản lĩnh khong tòi, an, đèu là quan
nhan hợp cách a! Néu như sau khi tót nghiẹp bị quan bộ ném vào mọt
góc khong dùng, chậm rai rỉ sắt, hoặc là bị đám quan phiẹt hủ hóa...
Như thế là uỏng phí tam huyét của ta ! Néu như Hạ Á có thẻ quản lý
quan sự của mọt quạn mà nói, tuy rằng làm tướng lĩnh phòng giữ ở
địa phương có hơi tháp, bát quá ten tiẻu tử này lại được Ruhr nhà
ngươi luon luon khen ngợi, như vạy chắc chắn sẽ khong hè thua kém! Ta
tin hắn! Ta giao thủ hạ của ta cho hắn, nhất định là sẽ có đát đẻ
dụng võ."
Ruhr suy nghĩ một chut, cũng gật đầu: "n, khong sai... Néu như muón vào
các binh đoàn trung ương thì có chút khó khăn, vay cánh của quan
phiẹt máy năm gàn đay xem người tót nghiẹp từ học viẹn ra đèu là
cái gai trong mắt, quan bộ lại bị máy ten gia hỏa kia nắm giữ, chắc
chắn sẽ khong đơn giản lièn cho các học vien tót nghiẹp được đièu
tới các binh đoàn trung ương. Nếu như đẻ học vien tót nghiẹp đi tới
địa phương do tướng lĩnh phòng giữ quản lý mà nói, người trong quan
bọ chắc cũng sẽ khong có quan tam, nói khong chừng sẽ buong tha cho
bọn họ..."
Green phảng phát như rát vui vẻ, nhin chằm chằm trái phải Hạ Á mọt
chút, bỗng nhien tren mặt ten gia hỏa này hiẹn ra mọt nụ cười cỏ
quái.
"Ách... thạt ra ta còn có mọt ý định trong đàu." Green bỗng nhien dùng
mọt loại ánh mắt quái dị nhìn Hạ Á: "Tướng lĩnh phòng giữ Hạ Á đại
nhan... n, khong biét trong đám thủ hạ của ngài có hay khong còn
tróng chức vị trung đoàn phó? Sau này ngài len nắm giữ thực quyèn,
ben cạnh cũng càn phải có mọt người am hiẻu quan vụ đẻ làm mọt ít
cong viẹc lặt vặt đay!"
Ruhr cũng vỗ đui: "Đung vậy! Ta suýt nữa cũng quen chuyẹn nay. Tiểu tử nay
tuy rằng khong tòi, thế nhưng du sao cũng khong co kinh nghiệm, tùy tiẹn
quản lý mọt cái quạn to lớn như thé, ben cạnh cũng phải có mọt
trung đoàn phó đày đủ kinh nghiẹm phụ tá hắn mới được." Ruhr nhin
Green: "Ngươi có hay khong là đang đè cử mọt người phù hợp với vị
trí này? Đẻ ta đoán xem... Có phải hay khong là mọt bảo bói nào đó
trước đay tót nghiẹp nhưng khong được trọng dụng, ngươi muón nhan cơ
họi này đièu đọng người đó tới? Hay là mọt trong những bạn già
nào đó của ngươi?"
Green cười hắc hắc, bỗng nhien chỉ vao cai mũi của minh: "Ngươi xem, ta đủ
tieu chuản khong?"