Dế Nhũi ... Uy Nghiêm, Nhân Từ, Dũng Cảm, Cao Thượng !


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Co thể tưởng tượng chinh la, làn này thành cong đem nõi oan ức kia trút
len đàu của vương thành tứ tú, vè sau ten Ni Guer nhát định sẽ vĩnh
viẽn sóng trong phièn phức.

Hạ Á láy làm hài lòng, trong lòng Tatara cũng đang mừng thàm, hắn cung
Bidaerduo hiềm khich sau đậm, có thẻ nhan cơ họi làn này cáp cho đói
phương chút phièn phức, cũng đã là rát mãn nguyẹn.

Đi được mọt hòi, Hạ Á bỗng nhien ghìm day cương, biến sắc, lọ ra vài
phàn nghi hoặc.

"Lam sao vậy, Hạ Á lao gia?"

Hạ Á lắc đầu, ngoai miệng khong noi, nhưng trong lòng có vài phàn cảm
giác khong đúng. Mới vừa ròi cái ten võ sĩ đi theo bảo vẹ Ni Guer,
chắc chắn khong phải là nhan vạt tàm thường, ten gia hỏa kia có ánh
mắt tạo ra áp lực lớn như thé, lấy cảm nhạn của Hạ Á, chắc chắn có
thẻ liẹt vào ba người cao thủ mạnh nhát mà Hạ Á từng tháy qua.

Hơn nữa, nhớ tới lúc bản than cùng Ni Guer động thủ, đọng tác ten gia
hỏa kia bién hóa rát nhỏ, nguyen bản la đã chuẩn bị tiến len ngăn cản,
thế nhưng sau đo bỗng nhien lui về phia sau, khong hề nhung tay vào, mặc cho
bản than cung Ni Guer đanh nhau -- nghĩ tới đay trán của Hạ Á bỗng nhien đỏ
đày mò hoi lạnh!

Cai ten gia hỏa kia, hắn chắc chắn đã nhìn tháu dụng ý của bản
than! Chí ít lúc bản than thực sự đọng thủ, cái ten gia hỏa kia đã
nhìn tháu bản than mình khong có xuát lực, chỉ có làm ra bọ dáng
cùng chieu só mà thoi!

Hơn nữa, cho dù là thé, hắn cũng khong hè sợ bản than mình bạo
phát, làm bị thương đói tượng mà hắn đang bảo hộ ? Như vậy, giải thích
cho viẹc này chỉ có 2 cách: thứ nhát, ten gia hỏa kia là mọt ten
làm viẹc lõ mãng ngu xuản-- thé nhưng từ ánh mắt tràn ngạp uy thé
áp bức cùng băng lãnh mà xem, hắn chắc chắn khong phải là loại
người ngu xuản khong có đàu óc. Thé thì chỉ có cách giải thích
thứ hai là hợp lý nhát: hắn căn bản la khong co sợ hai, cho dù bản than
mình có bạo phát làm bị thương Ni Guer, cái ten gia hỏa kia cũng đày
đủ tự tin có thẻ ngăn cản được bản than mình ! !

Nghĩ tới đay, Hạ Á hung hăng đem mò hoi tren mặt lau kho, lầm bầm một cau:
"Mẹ no, trong đế đo đúng là tang long ngọa hổ, sau này ong đay làm viẹc
phải cản thạn mọt chút mới được."

Trong lòng nhắc nhở bản than phải cẩn thận, thé nhưng rát nhanh Hạ Á
lièn thoải mái thanh thản, mặc kệ như thế nao, đem vũng bùn ạp len
người kẻ khác, cuói cùng hắn cũng đã thoát khỏi những phièn toái
trong máy ngày nay.

Nhin Tatara hinh như con co vài phàn tam sự, biét hắn còn vì chuyẹn
thí luyẹn làm cho phièn não, Hạ Á bỗng nhien vỗ đầu: "Di, đúng rồi! Cái
thí luyẹn kia chẳng phải là chỉ bảo tìm ma vãn hương dụ, thé nhưng
lại khong bảo chúng ta đích than đi tìm. Chúng ta có thẻ ra chợ đen
mà tìm, nói khong chừng có thẻ mua được mọt ít đáy!"

Tatara cười khổ một tiếng, muốn noi nhưng lại thoi, trong lòng cũng khong
có chút hy vọng, nhưng mà suy nghĩ kỹ lại, dù cho có mọt phàn vạn cơ
họi, thì tại sao lại khong đi xem thử mọt làn?

Hai người chuyẻn hướng, đi thẳng vè phía tay thành, sau đo đi vè
hướng nam, hàu như là đánh mọt vòng lớn xung quanh thành, đi vè vùng
đát phòn hoa ở phía nam thành Aosiji Liya.

Ở gàn chõ bén tàu của phía nam thành Aosiji Liya, trước giờ vãn là
khu vực buon bán phòn thịnh nhát, than là mọt thành phó duyen hải,
phía nam thành Aosiji Liya có mọt ben tàu rát to lớn, trước giờ đèu
là cảng phòn hoa nhát của đé quóc, vạn tải mạu dịch tren biẻn đã
cáp cho tòa thành này mọt cỏ tràn ngạp sức sóng, ngay tren phía
bắc ben tàu vài con phó, trải qua nhièu năm tiép nhạn buon bán từ
phía cảng biẻn, trải qua nhièu thời kì phát triẻn, đã sớm tạo
thành mọt quảng trường thương nghiẹp tràn ngạp sinh cơ, nơi này họi
tụ rát nhièu hàng hóa quý hiém từ khắp nơi tren thé giới vạn
chuyẻn vè đay, trong đó hiẻn nhien cũng khong ít hàng quóc cám được
giao dịch trong chợ đen.

Hạ Á xuất than từ Da Hỏa nguyen, trong chợ đen của Dã Hỏa trán cũng đã
từng lăn lọn nhièu làn, tuy rằng chưa làn nào đi tới khu vực quảng
trường thương nghiẹp của đé đo, thé nhưng các quy củ trong giao dịch
của các chợ đen, đa só đèu là tương đòng, hai người trọn lãn trong
đoàn người, Tatara lien tục dùng khảu am của Aosiji Liya đẻ nói
chuyẹn, còn Hạ Á thì tuy tiện túm láy mọt ten đàu đường xó chợ, đưa
ra mọt ngan tẹ hỏi thăm tin tức, lièn được dãn vào ben trong mọt
quán rượu nhỏ, cùng với chủ quán rượu dò xét vài cau, sau đó lại
được dãn ra phía sau quán rượu, ở đay có mọt cửa hàng ngàm chuyen
bán các hàng quóc cám.

Thế nhưng, sau khi hỏi thăm tin tức của 'ma vẫn hương dụ' ở tren thị
trường chợ đen, dế nhũi cung ma phap sư đều thạt sự thất vọng.

Ma vẫn hương dụ, thạt ra là có bán tren thị trường chợ đen. Chỉ la...
giá cả khong phải là thứ đẻ cho bọn họ có thẻ chạm tới được.

Một đoa 'ma vẫn hương dụ' ở trong thị trường chợ đen có giá tới mọt
vạn kim tẹ, nhưng phải là đặt hàng trước, khong có hàng tòn kho. Cho
du co mà noi, cũng khong nhát định sẽ sưu tạp đủ mười đóa-- Néu
thực sự có đủ mười đóa, thì cũng cần phải có mười vạn kim tệ mới mua
được.

Đối với dế nhũi hoặc la Tatara ma noi, mười vạn kim tệ, đúng là mọt con só
đủ cho bọn họ khiép sợ.

Dế nhũi tuy rằng hiện tại có chút giàu có, thế nhưng toan bộ gia tài của
hắn cũng chỉ có vài trăm kim tẹ mà thoi.

Thực sự là khong có khả năng mua ... lúc này chỉ có cách là chạy
tới khu vực hõn loạn ở phía đong, đi vào rừng rậm, đói mặt với tinh
linh tọc rát căm ghét nhan loại... Ách, khong thì đàu hàng bỏ quách
cho xong.

Mang theo thát vọng đi ra khỏi cửa hàng, hai người trở vè con đường
lớn đày phòn hoa, tam tình của Tatara ro rang là rơi xuóng rát nhièu,
ma phap sư luon miẹng thi thao tự noi, bọ dạng có chút thát thàn, dắt
ngựa đi bọ, thé nhưng bỗng nhien từ trong đoàn người vọt ra mọt đứa
nhỏ gày yéu, đưa đàu tong thẳng vào trong ngực của ma pháp sư, keu
'chao oi' mọt tiéng, rát nhanh lièn keu la xin lõi, sau đó lách người
rời đi.

Tatara nguyen bản khong có để ý, thé nhưng trái lại Hạ Á 'hừ' một tiếng,
vươn tay chụp láy cỏ tay của đứa nhỏ kia, nhẹ nhang loi lại, lièn đem
đứa nhỏ kia quẳng ra đát, Hạ Á bước tới mọt bước giãm len chan của
đói phương, từ trong tay của đói phương láy ra mọt cái túi tièn nhỏ,
chinh thị là túi tièn của Tatara.

Đứa nhỏ kia vo cùng sợt sẹt, run lảy bãy, ánh mắt chuyẻn vòng,
nhưng lại khong ngừng càu xin tha thứ. Hạ Á đang muốn đem nó xách len,
thì ben cạnh bõng nhien xuát hiẹn mọt người phụ nữ lao tới, nhảy
nhào tới om láy chan của Hạ Á, om cả hai chan, mang theo khuon mặt
nức nỡ bắt đàu van xin. Người phụ nữ nay xanh xao vang vọt, nhìn tuỏi
đời tren dưới ba mươi, mặc mọt bọ đò ngắn bằng vải bó, tràn đày
cháp vá rát tho lạu, hai mắt vo thần, gương mặt óm đói hai má lõm sau
vào.

"Tien sinh, cầu xin ngai buong tha cho ta... Mẹ của ta thực sự là đói
khong thẻ chịu đựng được nữa ! Ta... Ta thạt ra cũng là làn đàu tien
làm viẹc này..."

Lúc này ở ben cạnh cũng đã khong ít người bắt đàu hiéu kỳ, Hạ Á
'hừ' một tiếng, sắc mặt binh tĩnh, đem đứa nhỏ kia nhác len, lạnh lung nhin
vào hai mắt của đứa nhỏ, bõng nhien đem nó vứt xuóng mặt đát mọt
cái, càm láy vỏ kiém ben hong, đánh vào mong của đứa nam hài này
hơn mười cái, hắn cũng khong có nhẹ tay, đứa nhỏ đau tới mức keu to oa
oa, cuối cung khóc róng len, vẻ mặt đày nước mắt nước mũi.

Sau khi Hạ Á đánh xong, lại làn nữa xách nó dạy, lạnh lung noi: "Ngươi
khong phải là làn đàu móc túi, đọng tác của ngươi rát thành thạo.
Nói dói khong phải là thói quen tót, huóng chi ngươi còn nhỏ như vạy
! Vừa nãy đánh ngươi hơn mười cái là nghiem phạt cho hành vi móc túi
! Làm sai thì phải biét chịu phạt, néu khong ngươi sẽ khong nhớ kỹ
bài học này."

Noi xong, hắn đem đứa nhỏ thả xuóng, sau đó từ trong túi tièn trong
ngực láy ra vài miéng kim tẹ nhét vào trong tay người phụ nữ: "Mua
mọt chút đò ăn đi, sau đó dùng só tièn dư mà làm mọt nghè lương
thiẹn... Ngươi có mọt đứa con rát hiéu thảo, hắn bởi vì ngươi mới
ra đường làm kẻ trọm."

Nói xong những lời này, Hạ Á mang theo Tatara từ trong đoàn người đi
thẳng ra ngoài.

Hai người rát nhanh ly khai khỏi quảng trường thương nghiẹp, mọt đường
hướng thẳng vè phía bắc, người đi tren đường cũng dàn vắng mọt ít,
khi đi qua một con đường nhỏ, thì bõng nhien từ con hẽm ben cạnh truyèn
tới mọt tiéng keu cứu đày nhu mì, còn có tiéng cười nhẹ đày tà
ác của nam nhan.

Hạ Á lập tức dừng chan lại, nhìn xung quanh mọt chút, rát nhanh bước
tới đàu con hẽm, mọt cước đá bay cái sọt rách đang chặn trước ngỏ
hẽm, het lớn một tiếng: "Người ở ben trong đang lén lút làm gì đáy !"

Vừa đi vào trong con hẽm nhỏ, thì tháy mọt co gái tuỏi còn trẻ đang
bị máy gã nam nhan sắc hèn mọn thàn sắc rát khả nghi dòn ép vào
góc tường, nhìn cách ăn mặc của những ten nam nhan này, cũng biét
là các nhan vạt đàu đường xó chợ. Ma nữ tử kia thì đàu tóc tán
loạn, quần ao khong còn chỉnh tè, hai go ma đỏ len, một gương mặt trắng
nõn, ngũ quan thanh tu, đoi mắt sáng sủa đọng lòng người, cư nhien dung
nhan cũng có chút mỹ lẹ, chỉ la hai tay đang om láy ngực, lui vào trong
góc tường.

Mắt thấy Hạ Á mọt mình vọt vào, đám đàu đường xó chợ lạp tức nhảy
ra tiép đón, trong só đó còn có kẻ rút ra mọt thanh chủy thủ chém
qua chém lại: "Ê ! Đừng xen vào chuyẹn của người khác, néu khong
thì..."

Hắn con chưa noi hét, thì cảm giác được mọt nắm tay đã vung tới, sau
đó trong nháy mắt, cả người hắn bay thẳng ra sau, té thẳng len mặt
đát cách nơi hắn đứng khá xa, máu mũi chảy dài, răng trong miẹng
cũng đã rớt hơn phan nửa.

Hạ Á 'hừ' một tiếng, cũng khong đẻ ý tới vẻ mặt kinh hãi của bọn vo
lại này, bước tới mọt bước đá bay hai ten đang đứng trước mặt, cuói
cùng còn mọt ten đứng phõng ra nhìn Hạ Á, bỗng nhien lièn 'phac
thong' một tiếng, quỳ gói xuóng bắt đàu van xin tha thứ.

Hạ Á nhin hắn một chut, lắc đầu noi: "Ta cũng khong nhất định phải nghiem phạt
ngươi, chỉ bất qua, hành đọng của các ngươi thạt sự làm cho ta buòn
non ! Mọt co gái như vạy mà các ngươi cũng dám hạ thủ phi lẽ !?"

Noi xong, một cước đem ten gia hỏa kia đá cho hon me bất tỉnh.

Co gái kia từ trong góc tường thất tha thất thểu đứng len, phải phát như
gặp được cứu tinh, nhào thẳng vào trong lòng của Hạ Á, than thẻ
mèm mại dán sát vào người Hạ Á, nguyen bản quàn áo của nàng cũng
đã tán loạn, trước ngực đã có chút lọ ra mọt vùng da trắng nõn
đang ép sát vào ngực của Hạ Á, mọt đoi mắt me người đã khóc đỏ
ửng len, pha them vài phàn me hoặc đọng lòng người.

Trái lại Hạ Á có chút khó chịu lạ kỳ, hắn bình tĩnh lạnh lùng
đảy co gái kia ra, sau đo thản nhien noi: "Được rồi, ngươi khong cần cảm tạ
ta, ta chỉ la đi ngang qua ma thoi, ngươi nhanh chóng rời khỏi nơi này
đi."

Co gái kia còn muón nói lời cảm tạ, nhưng phat hiện vẻ mặt của Hạ Á
rát lanh đạm, muón nói nhưng lại thoi, suy nghĩ một chut, từ trong túi
láy ra mọt cái khăn lụa trắng như tuyét đưa tới Hạ Á, nguyen bản là
muón dùng khăn lau vét máu tren tay Hạ Á, thế nhưng trái lại Hạ Á đã
rút tay vè né tránh, co gái kia cũng chỉ có thẻ đặt khăn lụa vào
lòng bàn tay của Hạ Á, on nhu noi: "Tien sinh, cảm tạ ngươi đa cứu ta...
Ten của ta gọi la Liana, nhà ở con phó phía trước, néu như ngài rảnh
rõi mà nói, thỉnh ngài tới nhà của của ta, nhất định phải đẻ ta
có cơ họi biẻu hiẹn mọt chút lòng biét ơn."

Noi xong, co gái xinh đẹp này hạ tháp người chào mọt cái, tay che
láy ngực, mọt mạch chạm rãi ly khai khỏi nơi này.

Lúc co gái chạy ra khỏi con hẽm, tư thái thước tha nọ khién cho
Tatara đèu phải ngay người, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào
ngực của co gái mọt hòi lau mới lưu luyén rút ánh mắt vè.

Hai viẹc vừa ròi phảng phát như mọt hòi ngọ ngãu nho nhỏ tren đường
vè nhà của bọn họ, lại tiép tục đi qua vài con phó, người đi đường
càng lúc càng vắng, Hạ Á đang chạm rãi cưỡi ngựa đi vè phía trước,
bõng nhien ghìm cương ngựa, biến sắc, nhìn Tatara đang ở ben cạnh:
"Ngươi đi trước đi!"

Tatara sửng sốt, thé nhưng biẻu tình của Hạ Á rát nghiem tuc: "Ngươi vè
nhà trước đi ! Mau cút xéo khỏi nơi này, ong đay có viẹc càn phải
làm."

Tatara khong dam hỏi nhiều, chỉ có thẻ vọi vàng giục ngựa rời đi.

Chờ cho ma pháp sư chạy đi thạt xa, Hạ Á thẳng thắn xoay người nhảy
xuóng ngựa, đứng ở giữa đường, mọt tay nắm láy cán hỏa xoa, một tay
chống nạnh, lạnh lùng nhìn đàu còn lại của con đường, nặng nề 'hừ' một
tiếng, lớn tiéng nói: "Đã theo sau ta khá lau ! Còn khong mau ra đay !
!"

Hắn bõng nhien quát lớn mọt tiéng, nguyen bản tren đường còn hai ba
người qua lại, đèu dùng ánh mắt quái dị nhìn vè phía hắn, thấp
giọng nghị luận, sau đó nhìn tháy tay Hạ Á đang chuản bị rút vũ khí,
cũng khong dam tiép tục dừng lại, vọi vàng chạy khỏi khu vực này.

Tren đường rát nhanh chỉ còn lại mọt mình Hạ Á, mà đúng lúc này,
ở đàu kia của con đường, rót cục xuát hiẹn mọt bóng người.

Vóc người trung bình, áo bào võ sĩ rọng thùng thình, tóc ngắn như
đinh chỉa len, khuon mặt tràn ngạp mùi vị bưu hãn. Người nay từng bước
từng bước chạm rãi tién tới, lúc bước đi khí thé của hắn gióng
như là mọt con báo đang đi mọt mình tren cánh đòng hoang vu!

Hạ Á vừa nhin thấy ten gia hỏa kia, ánh mắt nhát thời thay đỏi. Người
này rõ ràng là cao thủ võ sĩ thị vẹ vừa ròi đã bảo vẹ ben cạnh
Ni Guer !

"La ngươi ! Hừ, ngươi len lén theo dõi phía sau, ngươi cho rằng ong đay
khong phát hiẹn sao!" Tay của Hạ Á đang đẻ tren cán hỏa xoa khong tự
chủ được lièn nắm chặt, hắn ro rang cảm giac được, theo từng bước tién
của ten võ sĩ kia, cả mọt con đường lớn như thé, phảng phát như láy
than ảnh của đói phương làm trung tam, mọt cỏ áp lực cường đại vo
hình đang hướng vè phía bản than ! Mõi bước tién của người kia, áp
lực đè nén len bản than lại tăng them mọt phàn!

"Ta cũng khong muón che dáu hành tung, nếu như ta muón ẩn dấu, ngươi cũng
khong có khả năng phát hiẹn được."

Ten võ sĩ này rốt cục cũng mở miệng noi chuyẹn, khién cho Hạ Á ngoai ý
muốn chinh la, ten gia hỏa này tuy bè ngoài lãnh khóc, thé nhưng giọng
nói rát on hòa dẽ nghe, cùng tướng mạo bưu hãn của hắn, hình thành
mọt thé đói lạp hoàn toàn.

Đối phương đi tới cach Hạ Á chỉ còn khoảng mười bước thì dừng lại, Hạ Á
cảm giac được khong khí xung quanh bản than dường như đặc kẹo lại, áp
lực vo hình từ bón phương tám hướng bao trùm hoàn toàn bản than,
hắn lièu mạng cỏ vũ bản than láy lại khí thé kháng cự lại áp
lực vo hình này, khong tự chủ được toàn than lièn căng thẳng, mu bàn
tay đang nắm hỏa xoa nỏi hét gan xanh len, hai mắt nhìn chằm chằm đói
phương.

Ma ten võ sĩ tóc ngắn kia, dường như chỉ tùy tùy tiẹn tiẹn đứng yen
mọt chõ, sắc mặt tuy rằng lãnh khóc, thế nhưng ánh mắt lại rát nhẹ
nhàng, thạm chí lúc quan sát Hạ Á, khóe miẹng phảng phát như dàn
dàn hiẹn len mọt nụ cười cỏ quái.

"Ngươi rất giảo hoạt." Dáng vẻ tươi cười của ten võ sĩ rát phức tạp:
"Ngươi khién cho Ni Guer ăn khong ít đau khỏ, hắn rát nhanh sẽ nhạn ra
dụng ý của ngươi."

"... Hừ." Hạ Á cắn răng: "Ngươi làm sao có thẻ khẳng định rằng ta khong
thua hắn."

"Ta la thị vẹ của Ni Guer, hắn co bao nhieu bản lĩnh, ta so với ngươi càng
ro rang hơn." Ten võ sĩ này mang theo nụ cười lạnh lùng: "Trái lại,
ngươi khién cho ta rát hứng thú... ngươi chính là ten gia hỏa đã đánh
bại Heisiting ở tren chién trường sao? Hừ, thu vị a..."

Hạ Á lập tức căng thẳng hẳn len.

"Ten gia hỏa đã đánh bại Heisiting ở tren chién trường..." Những lời
nay máy ngày nay hắn đã nghe tháy khong biết bao nhieu lần, mõi làn có
người nói lời này, lièn sau đó sẽ là khieu chién. Hắn lập tức lui về
phia sau một bước, trong lòng do dự có hay khong nen rút hỏa xoa ra tán
cong, tien hạ thủ vi cường...

"Ngươi khong cần lo lắng, ta khong phải tới đay tim ngươi khieu chiến." Ten
võ sĩ kia nhìn tháy đọng tác của Hạ Á, khóe miẹng càng hiẹn rõ
vẻ tươi cười có chút giẽu cợt, hắn thản nhien noi: "Ngươi thạt sự sẽ
khong cho rằng, ta sẽ tin tưởng Heisiting thua ở trong tay mọt ten tiẻu
tử như ngươi chứ !? Hừ... Viẹc này chỉ là mọt chuyẹn khoi hài mà
thoi, mọt chuyẹn khoi hài do quan bọ tạo ra."

Ten võ sĩ nhìn vào hai mắt của Hạ Á: "Thực lực của ngươi coi như là
khong tòi, bất qua muón đanh bại Heisiting, thì quả thực là quá buòn
cười. Ta biét máy ngày nay ngươi gặp khong ít phièn phức, bất qua
ngươi hẳn la rất may mắn, chí ít đám cao thủ chan chính trong đé đo
khong phải là bọn ngóc, sẽ khong tin những tin đòn giả dói do quan
bọ đưa ra. Nếu khong, chạy tới tìm ngươi khieu chién chắc chắn khong
chỉ có bọn vo lại bình thường."

Hạ Á im lặng. Hắn thừa nhận lời nói của ten gia hỏa này rất co đạo lý.

"Thế nhưng... Ngươi làm thé nào đẻ xác định, ta có phải hay khong là
đói thủ của Heisiting." Hạ Á 'hừ' một tiếng, hắn thuàn túy chỉ là do
khí thé của đói phương áp bức nen có chút khó chịu.

"Vi sao?" Ten vo sĩ này lắc đầu: "Nguyen nhan rất đơn giản, bởi vì ta cũng
đã từng tỷ thí với Heisiting, ta biét chõ đáng sợ của hắn... Ma
ngươi, thì kem qua xa." Vừa nói, ten võ sĩ này vừa lắc đàu, bọ dáng
phảng phát như có chút buòn tẻ.

Nói xong, hắn bỗng nhien lại bước tới them vài bước, sau đo tự nhien
đi thẳng tới người Hạ Á, rất nhẹ nhang lướt qua ben người Hạ Á, trong
nháy mắt than mình của hai ngươi chạm nhẹ nhau, Hạ Á lièn cảm giác
được toàn bọ tóc gáy của mình dựng thẳng cả len, phảng phát như
kẻ mới vừa chạm vào người mình căn bản khong phải là loài người,
mà là mọt con mãnh thú tùy thời đèu có thẻ nuót gọn hắn ! Đã
nhièu làn hắn bị loại áp bách đien cuòng này làm cho khong chịu
nỏi, thàm nghĩ muón rút hỏa xoa ra chém tới. Thé nhưng lúc xúc
đọng này len tới cao trào, trái lại xuát hiẹn mọt cảm giác quái
dị khién cho hắn phải nhãn nhịn xuóng !

Loại cảm giác quái dị này chính là... Sợ hai!

Khong sai, la sợ hai ! Hoàn toàn sợ hãi ! ! Trong lòng Hạ Á có mọt
loại cảm giác khó hiẻu, hắn dường như rất ro rang, chỉ cần bản than dam
ra tay, như vạy mọt khi đọng thủ, bản than hắn sẽ càm chắc cái chét
! Ten gia hỏa kia, chắc chắn khong phải là loại người mà bản than có
thẻ chóng lại ! !

Rốt cục, võ sĩ này đi ngang qua Hạ Á, lưng hắn hướng vè lưng của Hạ
Á, dừng chan lại.

Ngay trong nhay mắt nay, Hạ Á bỗng nhien cảm giac được than thể trở nen
thoải mái, cái áp lực vo hình kia dường như đã bién mát trong khong
khí.

m thanh của ten gia hỏa kia tăng them vài phàn ám áp: "Ta khong phải
tới tìm ngươi gay chuyẹn phièn phức. Chỉ la, ta tuy rằng khong tin ngươi
co thể đanh bại Heisiting, thế nhưng ta nghe noi Heisiting thạt sự là bị
ngươi đả thương, ta nhát thời hiếu kỳ, mới đi theo xem rõ ngươi mọt
chút... Vừa ròi ngươi đói xử với hai mẹ con nghèo khó nọ, còn có
cứu thoát co gái bị ức hiép trong hẽm, ta đều nhìn thấy. n, ngươi
đúng là mọt ten tiẻu tử thú vị."

Hắn bỗng nhien gạt gạt đầu, thoang xoay nửa đàu vè phía sau, nửa khuon
mặt lọ ra vẻ tươi cười: "Cho nen... Tiẻu tử thú vị, ta hy vọng ngươi
có thẻ sóng sót cho tót. Thực lực hiẹn tại của ngươi tuy rằng khong
mạnh, thé nhưng so với tuỏi của ngươi quả thực là bản lĩnh khong
tòi. Có thẻ kháng cự lại khí thé của ta, ngươi cũng chính là
người trẻ tuỏi nhát. Phải sống sot, có gắng sóng sót... Sống đén
lúc thực lực của ngươi cường đại... đáng đẻ ta xuát thủ mới thoi."

Những lời nay noi xong, thanh am lạp tức bién mát. Hạ Á đứng yen mọt
chõ, chỉ cảm thấy toan than cứng ngắc, rót cục mới từng chút từng chút
xoay người lại... Nhìn vè phía sau lưng, thế nhưng ở phia sau, tren
đường lớn là mọt khoảng vắng vẻ, khong còn bóng người nào !?

Một trận gio thổi qua, Hạ Á lièn cảm giac được toan than run run, lúc này
hắn mới phát hiẹn, áo lót ben trong người của hắn, đã bị mò hoi
làm cho ướt đãm ! !

※※※

"Nga, sự tình là như vạy sao !?"

Mọt am thanh nhàn nhạt thoáng có chút mẹt mỏi vang len.

Trong mọt căn phòng nhỏ sáng sủa, Kaweixier lười nhac ngòi tựa vào
mọt cái ghé bành, than thẻ của hắn cuọn tròn trong mọt tám chăn
long cừu mèm mại, phảng phát như khí hạu lạnh giá của mùa đong,
đói với người già như hắn là mọt loại hành hạ. Ben cạnh ghé bành,
là mọt co gái tuỏi còn trẻ mặt có chút tàng nhang đang đứng yen
mọt ben, tay đang bưng mọt chạu nước ám, thử nhiẹt đọ mọt chút, sau
đó nhét vào trong tay Kaweixier.

Ở trước mặt Kaweixier, tren mặt đát của căn phòng, đang có ba người
đang quỳ ở đó.

Nếu như Hạ Á ở chỗ nay, hắn nhát định sẽ giạt mình hét lớn len.

Ba người này, hai người chính là hai mẹ con nghèo đói mà Hạ Á đã
gặp ở quảng trường thương nghiẹp, con co một người, chính là co gái
xinh đẹp được Hạ Á cứu thoát khỏi tay bọn du con đàu đường xó chợ
trong con hẽm nọ.

Lúc này ba người đang cung kính quỳ dưới đát, mặt hướng vè lão già
đang ngòi tren ghé bành, ba người yen lặng như ve sàu mùa đong, cho dù
hai mắt nhìn xuóng nèn nhà, thé nhưng khuon mặt vãn tràn đày kính
nẻ.

"Các ngươi lui xuóng đi." Thanh am on hòa của Kaweixier truyền đến, ba
người khong dam noi nhiều, vọi vàng đứng dạy khom lưng lui ra khỏi
phòng.

Vị trí giả lớn tuỏi ngòi yen mọt chõ, hai tay om láy gói, suy tư
mọt hòi lau, khuon mặt của hắn hiẹn len mọt tia tiéu ý nghièn ngãm.

"n, mọt ten tiẻu tử thú vị đay... Xem ra lão bạn già của ta, người
ngươi chọn làm truyèn nhan, cuói cùng cũng khong làm cho ta thát vọng
a." Vị trí giả thàn bí này bõng nhien nhìn sang co gái có dung mạo
cực kỳ bình thường: "Tiểu tước nhi, nói mọt chút đánh giá của ngươi
xem nào?" (DG : Tước ở đay có nghĩa là tàn nhang, tiẻu tước nhi là
ten gọi than mạt của co gái có tàn nhang tren mặt)

Thàn sắc của co gái được gọi là "tiẻu tước nhi" vo cùng cung kính:
"Vang, sư phụ." Sau đó co gái nọ lièn cúi đàu suy tư mọt chút, thấp
giọng noi: "n, nghiem phạt trẻ nhỏ trọm cắp, la biểu hiện của uy nghiem.
Bó thí người mẹ nghèo đói, la biểu hiện của nhan từ. Cứu vớt co gái
bị ức hiép, la biểu hiện của dũng cảm. Ma cự tuyệt mị hoặc của mỹ nữ,
la biểu hiện của cao thượng..."

"n, uy nghiem, nhan từ, dũng cảm, cao thượng..." bọ dáng tươi cười tren
mặt Kaweixier trở nen vui vẻ hẳn len, khuon mặt già nua của hắn, lúc
này cư nhien cười tươi như mọt đứa nhỏ: "Ha ha, qua thu vị. Ngươi noi
xem, một người co đày đủ phảm chát cao quý như thé, néu như phói hợp
với thực lực của chúng ta, như vậy... như vạy xem ra, hắn muón khong
được nỏi tiéng cũng rát là khó đay."

Co gái gọi là tiẻu tước nhi có chút nghi hoặc: "Sư phụ... Ý của
người, lẽ nào cái ten gia hỏa gọi là Hạ Á, cư nhien chiém được ánh
mắt của người... Thế nhưng, ngày đó ta tạn mắt xem qua hắn, cái ten
gia hỏa kia hình như khong hè có chút bản lĩnh..."

"Ngươi khong hiểu ròi." Kaweixier cười cười nhàn nhạt, lắc đầu noi: "Bản
lĩnh thì co thể học, thé nhưng bòi dưỡng phảm chát, mới là tieu hao
nhièu tam huyét nhát. Tinh cach quyết định số phận, tính cách của tiẻu
tử này, thạt sự rát là thú vị." (DG : xem ra Kaweixier thua lão gia
hỏa, cũng là bạn già của hắn ròi, lão gia hỏa chơi tren tay, giáo
dục Hạ Á đúng là cao thủ, bái phục bái phục @-@)

Tiểu tước nhi co chut giật minh nhin sư phụ mọt chút, trong long chấn động
mãnh liẹt khong gi sanh được !

Rát là thú vị? Đay là đánh giá của sư phụ đói với ten gia hỏa kia
sao?

Phải biết rằng, vài lời này tuy rằng đơn giản, thế nhưng... Lấy than
phạn của sư phụ, làm ra mọt cái đánh giá như vạy đói với mọt
người, cũng là mọt thừa nhạn rát là hiém tháy!

Ngay cả con của nguyen lão cong tước Minasi, Minasi nhỏ, kinh tài tuyẹt
diẽm, văn vo song toan, là ngoi sao hy vọng trẻ tuỏi kiẹt xuát nhát
trong thời gian tới của đé quóc, thé nhưng đói với đánh giá từ
trong miẹng của sư phụ Kaweixier, cũng bất qua chính la mọt cau nói đơn
giản "cũng khong tệ lắm" mà thoi ! !

Nếu như cau nói này của sư phụ truyèn ra được ben ngoài-- chỉ bằng mọt
cau nói này của sư phụ Kaweixier, ten tiẻu tử kia lạp tức sẽ danh
chán toàn đé đo!

※※※

Hạ Á đương nhien là khong biét, đệ nhất tri giả của đé đo, đói với bản
than hắn có đánh giá là "uy nghiem, nhan từ, dũng cảm, cao thượng" --
Néu như những lời này đẻ cho bọn Tatara hay vương thành tứ tú hoặc
Heisiting hay là thỏ tướng quan nghe được, có thẻ hay khong sẽ cười
tới rụng cả răng?

Được rồi, suy nghĩ kỹ mọt chút xem nào, dế nhũi của chúng ta ... Nói
hắn có uy nghiem thì có lẽ đúng, nhan từ cùng dũng cảm thì thạt
sự có tòn tại. Thế nhưng cao thượng khong bị sắc đẹp me hoặc...

Theo lương tam mà nói, lúc đó hắn dùng thái đọ lạnh lùng bình tĩnh
đảy co gái xinh đẹp kia ra, hoan toan la bởi vi ... hắc hắc... ( lão gia
hỏa lại làn nữa mỉm cười nơi chín suói... )

Chạy về tới nơi ở, Hạ Á bước vào trong cửa, lúc này mới cảm tháy
dàn dàn định thàn. Áo lót trong người của hắn ướt sũng mò hoi, ten
võ sĩ thàn bí kia cáp cho Hạ Á cảm giác áp bách khủng hoảng,
khién cho hắn nhớ lại cảm giác làn đàu khi hắn đói mặt với
Heisiting.

"Cái ten võ sĩ kia..."

Chật vật vè tới nơi ở, Hạ Á lập tức gọi Tatara tới: "Cai ten Ni Guer kia,
rót cuọc là có gia thé như thé nào?"

Tatara quả nhien la biết nọi tình của vương thanh tứ tu : "Ten Ni Guer kia,
hinh như la cháu trai của tướng quan chỉ huy vẹ binh binh đoàn trung
ương Aosiji Liya, nghe nói vị tướng quan kia khong có con trai, chỉ có
mọt người con gái, cho nen tương lai Ni Guer rát có thẻ sẽ trở thành
người duy nhát ké thừa gia tọc."

Cháu trai của tướng quan chỉ huy vẹ binh binh đoàn? Địa vị này thạt
sự là khong hè nhỏ!

Có thẻ làm tướng lĩnh phụ trách bảo vẹ đé đo, nhát định phải là
người tam phúc do hoàng đé lựa chọn ra, bói cảnh phía sau của ten Ni
Guer này thạt sự là khong có tàm thường a.

"Như vậy... Khi nãy cái ten đứng ben cạnh hắn, ten gia hỏa có đàu như
con nhím áy... n, ngươi có nhạn ra hắn khong?"

Tatara sửng sốt một chut, lập tức lắc đầu: "Khong nhận biết... Đọi than vẹ
của tướng quan là từ trong quan đọi chọn ra, dưới trướng cũng có
khong ý cao thủ trong quan đọi, những cao thủ này rát ít khi cùng võ
sĩ thé tục lui tới, cho nen trong đó có rát nhièu người, tuy rằng
thực lực rát cường han, thé nhưng danh khí lại khong lớn."

Hạ Á cau mày, suy nghĩ một chut...

Cai ten gia hỏa kia, hinh như hắn con noi một cau, noi cai gi nhỉ...

A, đung rồi!

Hắn đã cùng so tài với Heisiting ! ! Ten gia hỏa kia, cư nhien đã cùng
đánh nhau với Heisiting, hơn nữa lại còn sóng nhăn khong chét, như thé
cũng đủ chứng minh bản lĩnh của hắn bát phàm.

Cao thủ trong quan đọi... Đã từng đánh nhau với Heisiting...

Khong biết vi sao, loại ý nghĩ lạnh tháu xương này khién cho Hạ Á có
chút khó chịu. Hơn nữa, cái ten gia hỏa kia đã nói rằng hom nay khong
phải là lúc đẻ đọng thủ với bản than, khién cho trong lòng Hạ Á
xuát hiẹn mọt loại cảm giác: người này, rất là nguy hiểm! Đói với
bản than mà nói, là mọt cái tòn tại vo cùng nguy hiẻm! !

"Ma thoi, ngày mai kiém cơ họi hỏi Ruhr một chut." Hạ Á thở dai.


Liệp Quốc - Chương #134