Tâm Loạn Như Ma.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Hạ Á hon me liền mấy tiếng mới tỉnh lại, gàn trưa Ruhr cũng đa dẫn người đến
thăm hỏi, nghe noi Hạ Á hon me, mập mạp cũng thật sự lấy lam giật minh, nghe
thủ hạ giảng thuật sơ qua mọi chuyện đa diẽn ra, sau đo tận mắt chứng kiến
căn phong nay đa la đống đổ nat, anh mắt mập mạp khong khỏi co chut cổ quai,
tự minh ngồi xổm xuống đống đổ nat mo nhin một hồi, cuối cung đứng dậy, sắc
mặt cang them quai dị, thuận miệng phan pho thủ hạ quet dọn cho sạch sẽ, cũng
khong cho cong tượng xay dựng lại căn phong khac, liền lập tức đi xem tinh
hinh của Hạ Á.

Luc Hạ Á tỉnh lại, nhin thấy mập mạp đang ngồi ở đầu giường, bản than đa sớm
bị khieng vao trong phong của Tatara cung Souleaterr, vươn tay sờ sờ ben cạnh,
hỏa xoa khong nằm ở đay, nhất thời giật minh một cai, ngồi dựng dậy.

"Tim cai gi?" Ruhr mỉm cười, từ đầu giường cầm lấy hỏa xoa đưa cho Hạ Á: "Cai
nay phải khong?"

Hạ Á cười cười hắc hắc, cầm lấy đưa len hai mắt nhin kỹ.

"Rốt cuộc la xảy ra chuyện gi?" Ruhr cau may : "Căn phong tốt như vậy ta cho
ngươi mượn ở tạm, trai lại ngươi con đem no đanh sập la sao?"

"Ta sẽ bồi thường cho ngươi." Dế nhũi bước xuống giường đứng dậy, vẫn như cũ
than thể co chut suy nhược, trong long co chut kinh ngạc: quả thật la gặp quỷ,
hỏa xoa dường như đem tinh lực của mình rut cạn, cư nhien nghỉ nghơi lau như
vậy vẫn chưa hồi phục?

"Tối qua lẽ nao ngươi lại luyện vo ở trong phong?" Ruhr bước tới đỡ lấy Hạ Á
ngồi xuống, thấp giọng noi: "Ta đa xem qua đống đổ nat, phảng phất như la bị
một loại đấu khi lợi hại trực tiếp pha hủy."

Hạ Á thuận miệng ứng pho vai cau, Ruhr thấy hắn khong chịu noi tỉ mỉ, cũng
khong tiếp tục truy vấn. Dừng một hồi, mập mạp mới noi: "Ta lo lắng ngươi, cho
nen mới tới thăm. Quan bộ vẫn chưa co thong bao gi, cai nay cũng khong kho
hiểu, nhưng ma bệ hạ cư nhien vẫn con chưa triệu ngươi vao cung yết kiến, điều
nay ta lo rằng đa xảy ra vấn đề."

Hạ Á nhin mập mạp một chut : "Khong gặp chinh la khong muốn gặp, hoang đế
khong muốn gặp ta, thi co gi đang ngại cơ chứ ?"

Bộ dang của Ruhr co chut cau may: "Ngươi khong ro rồi ! Tiểu tử, hiện tại quan
bộ đa sớm nhin ngươi chướng mắt ! Sở dĩ chưa cấp cho ngươi một cai chức vị ở
xo gốc nao đo, la bởi vi bệ hạ con muốn gặp ngươi, nếu như bệ hạ coi trọng
ngươi, quan bộ sẽ bất đắc dĩ hạ thủ đối với ngươi. Con nếu như bệ hạ nhin thấy
ngươi rồi khong them để ý, như vậy ngươi hoan toan khong co chỗ dựa, đến luc
đo, quan bộ cũng khong cần phải ra tay, chỉ sợ ngươi đa bị thai tử lam thịt !"

Hạ Á trai lại vẫn như cũ khong hề quan tam: "Hoang đế muốn gặp ta hay khong,
la quyết định của hắn. Ta cũng khong cach nao thay đổi được. Lẽ nao ta phải
chạy ao vao hoang cung kiếm hắn noi chuyện sao?"

"Thật ra ta nghĩ sự việc nay co chut ta mon." Ruhr lắc đầu: "Theo lý thuyết,
bệ hạ đa sớm triệu kiến ngươi, thế nhưng... Di? Việc nay co hay khong lien
quan tới Kaweixier?"

Hạ Á chỉ lắc đầu, mập mạp suy đoan một chut, khong co manh mối, cũng khong noi
gi. Qua một hồi, Hạ Á mới noi: "Ta con việc phải nhờ ngươi... Ruhr tướng quan,
ta đem vợ goa của Kevin mang tới đay, nang đang mang thai, la hai tử mồ coi từ
trong bụng mẹ của Kevin, mặc kệ như thế nao, ta đều phải chiếu cố tốt cho
nang. Nếu như quan bộ sớm phat mệnh lệnh xuống cho ta, xac định được chiến
cong cung chức vị của ta, cho du co đay ta ra tham sơn cung cốc suốt đời khong
ngốc đầu len nổi, ta cũng khong hề quan tam, mang theo người của ta rời đi,
sống những ngay tieu dieu tự tại."

"Ngươi... ngay cả một điểm tiền đồ của minh cũng khong lo lắng?" Mập mạp cau
may.

"Lo lắng cai gi? Tham sơn cung cốc, con hẻo lanh hơn cả Da Hoa trấn sao?" Hạ Á
cười ha ha, lập tức nghiem mặt noi: "Ta nhờ ngươi đi tới quan bộ hối thuc bọn
họ một chut, ta khong cần quan chức qua cao, chỉ cần nhanh chong co kết quả,
sau đo ta co thể thống khoai rời khỏi nơi nay."

Mập mạp do dự một chut, dường như co việc gi đo muốn noi, thế nhưng cuối cung
nhịn xuống, liếc mắt thật sau nhin Hạ Á, ngồi them một chut, sau đo đứng dậy
cao biệt rời đi, nhưng ma cung ngay hắn cũng đa phai người mang tới một it đồ
dung cung thực phẩm, nghe noi luc Hạ Á hon me, mập mạp cũng đa đi thăm
Youliya. Hiện tại Ruhr đa la tướng quan của binh đoan 13, từ tren danh nghĩa
ma noi, nếu như Kevin con sống, hắn rốt cục cũng trực thuộc vị tướng quan nay,
Ruhr đi thăm Youliya, đich xac la co thể an ủi nang một phen, trước khi cao
biệt, Ruhr con để lại một khoản tiền lớn.

Hạ Á ngồi dậy ăn bữa trưa, nghỉ ngơi một chut, khi lực hồi phục được một it,
nhin thấy Tatara đa vai lần lo đầu vao phong thập tho rinh mo, đoan được tam
tư của ten gia hỏa nay, Hạ Á liền chủ động bước ra khỏi phong, vươn tay chụp
lấy Tatara: "Ngươi len lut nhin trộm cai gi?"

Mắt thấy bộ dang ấp ung của ma phap sư, Hạ Á cười ha ha: "Đi thoi, ta cung
ngươi đi tới ma phap sư cong hội, đem sự tinh của ngươi giải quyết ổn thỏa,
miễn cho ngươi bất an trong long."

Tatara đại hỉ, miệng bắt đầu lien tục tuon ra những lời nịnh hot ca ngợi cuồn
cuộn như thủy triều, nước bọt bay tứ tan, Hạ Á nghe được một hồi, luc đầu con
co chut me sảng, nhưng cang nghe thi cang thấy Tatara chỉ co mấy cau ma lại
lập đi lập lại nhiều lần, nhịn khong được đa ten gia hỏa nay một cước: "Đừng
nhiều lời, đi trước dẫn đường!"

Lần nay ra đường, Hạ Á cũng đa thong minh hơn, hắn khong muốn lam phiền đam hộ
vệ ma Ruhr lưu lại phải chạy tới chạy luon, dứt khoat cung Tatara thay đổi một
bộ y phục mới, phong minh nhảy qua tường rơi xuống con hẻm nhỏ ben cạnh biệt
thự, rất nhanh liền chuồn ra khỏi khu vực nay.

Hạ Á mặc một bộ đồ mau xanh may bằng sợi đay rất binh thường, đeo mũ chum
đầu, giay quan đội cũng được thay bằng giay da phổ thong, ngay cả hỏa xoa tuy
than cũng giấu trong cai ao khoac rộng thung thinh, nhin qua khong khac gi một
người binh thường ở Aosiji Liya. Ma Tatara lần nay quay về ma phap sư cong
hội, trong long vạn phần kich động, cũng khong biết từ nơi nao lấy ra một bộ
trường bao mau xam theo kiểu dang của ma phap sư, giặt ủi vo cung ngăn nắp
sạch sẽ, ngoại trừ trước ngực khong co đeo huy chương, nhin qua chẳng khac nao
lần đầu Hạ Á gặp hắn ben trong Da Hỏa trấn.

Hai người đi qua vai con đường, một đường hướng về thanh bắc ma đi, thanh
Aosiji Liya co diện tich rất la to lớn, hai người đi qua quảng trường trung
tam, đi qua vai khu chợ phồn hoa, lần nay Hạ Á khong co hộ vệ bao vay, cũng
khong co người quấy rầy lam cho chật vật, trai lại vo cung an nhan, thản nhien
ngắm cảnh vật xung quanh thanh Aosiji Liya một phen, thanh tri kỳ tich trứ
danh đại lục nay quả thật bất pham, tren đường đi hắn gặp khong it kiến truc
hung vĩ cung vai di tich lịch sử, cac toa thap cao ngut, những bức đieu khắc,
cac tấm bia đa, nơi nơi đều mang đậm dấu tich lịch sử, ngay cả con kenh nhỏ
chạy dọc theo hướng nam bắc của thanh, ben tren co cay cầu bắc ngang, chỉ sợ
cũng co mấy trăm năm lịch sử.

Đi tới khu vực thanh bắc, người tren đường dần dần thưa thới, thỉnh thoảng mới
co một it người cưỡi ngựa đi ngang, nhưng cũng tận lực kiềm ham tốc độ, khong
dam phong ngựa chạy nhanh ở khu nay, một it xe ngựa chạy tren đường, nhin qua
cũng la thuộc vao hạng xa hoa phu quý, trang tri vạn phần tinh xảo, trước sau
đều co tuy tung cưỡi ngựa theo bảo vệ, ngay cả người đanh xe cũng ăn mặc rất
sạch sẽ, hiển nhien cũng la người co chut than phận.

Từ rất xa, hắn đa co thể nhin thấy đỉnh của một toa thap cao, ma ở chỗ cao
nhất của toa thap, con treo một cai chuong cực lớn, một con đường rộng lớn
thoang mat dẫn thẳng tới dưới chan toa thap nọ, hai người đi ở tren đại lộ,
chợt nghe thấy tiếng chuồng hồn hậu truyền tới từ đỉnh thap, tiếng chuong keo
dai mang theo một hơi thở cổ xưa, tựa hồ gột rửa tam hồn người nghe, Hạ Á nghe
tháy tiếng chuong nọ, thần sắc khong khỏi tăng them vai phần nghiem trang.

Ben dưới gac chuong, chinh la trụ sở giao hội, tổng bộ giao hội của đế quốc
Byzantine, cũng la kiến truc giao hội lớn nhất đại lục: Đại giao đường thanh
Sofia!

Ở cuối đại lộ, la một quảng trường rộng lớn cung cac bậc thang cao, hai bệ
đường keo dai tới quảng trường thi tach ra, bao lấy chu vi của quảng trường,
cac bậc thang ở trong quảng trường chỉ sợ rộng hơn một trăm bước, mặt đất được
lot đa cảm thạch mau xanh đen, xung quanh quảng trường được bao bọc bởi cac
cay trụ cột tron, mỗi cay cột đều co đường kinh ba bốn người om, ben tren than
cọt khắc đầy cac hoa văn cung phu đieu của cac nghệ thuật đại sư thời cổ,
còn có vai cai đa bị phai mờ, thế nhưng trai lại cang tản ra mui vị của lịch
sử lau năm.

Một cai quảng trường to lớn nhưng lại khong co bao nhieu người, chỉ co vai vị
nhan vien thần chức (người phụ trach cong việc ton giao trong Thien Chua Giao-
Lạc Việt) mặc trường bao mau đen của giao hội đang vội va cui đầu qua lại,
tren quảng trường con co vai đam bồ cau, lẳng lặng nhảy nhot tren san, cho du
la co người đi lại gần, cũng khong hề phản ứng, thỉnh thoảng có vai con bay
len, dưới tiếng chuong thanh tĩnh cung nghiem trang, cang to vẽ them một cổ
thanh khiết.

Ngay cuối quảng trường la đại giao đường Thanh Sofia, mặt tiền la một mảnh
hinh thể ở giữa cao lớn hai ben trũng xuống, toa thap cao nhất ở chinh giữa,
tren đỉnh treo một cai chuong lớn đang rung động, căn phong tren đỉnh thap
được lam theo hinh tron con cắm them rất nhiều cột nhọn nho len, một loạt cac
cửa sổ to lớn đặt xung quanh giao đường, toan bộ đều dung cac loại thủy tinh
hiếm thấy lam kinh, dưới anh dương chiếu rọi, phản chiếu ra một mảnh anh sang
năm mau.

Toa thap trung ương của giao đường, độ cao so với mặt đất chỉ sợ tren dưới một
trăm thước, đi tới cổng của giao đường, ngửa mặt nhin len, liền cảm giac được
một loại ap bức do uy nghiem, cổng cao hơn mười thước, hai ben trai phải đều
co một nhom vo sĩ hộ vệ thanh điện mặc tren người một loại giap trụ phong cach
cổ xưa, giap trụ tren người bọn họ cung với cac loại giap ma Hạ Á nhin thấy
trước đay cũng khac nhau một trời một vực, giap ngực hinh tron được dan một
lớp vang, giap vai cung giap hong nho cao ra ngoai, trong tay con cầm trường
phủ hinh tron, hiện ra một vẻ nghiem tuc cung uy phong.

Những vo sĩ nay đứng thanh hang dai, hai mắt nhin thẳng, đối với Hạ Á đang
đứng ở trước cổng giống như la khong hề thấy, hộ vệ vo sĩ hai ben đem trường
phủ giơ len giao nhau ở ngay trước cổng, hinh thanh một thong đạo trường phủ
đi vao cổng, nếu muốn đi vao cổng, như vậy phải đi cai thong đạo trường phủ
nay.

Cổng vao giao đường được chia lam ba bộ phận, ngoại trừ cửa chinh ở giữa ra,
hai cửa trai phải hai ben trai lại khong co những vo sĩ hộ vệ thanh điện chấp
phủ, nhưng ma hai cửa hai ben lại nhỏ hơn cửa chinh rất nhiều, lại con bị khep
nửa canh.

Hạ Á đang muốn cất bước đi tới thong đạo trường phủ ở cửa chinh, liền bị
Tatara vươn tay keo lại, thấp giọng noi: "Chờ một chut! Khong thể đi vao cửa
chinh ! Chỉ co lễ mừng năm mới hay cac lễ lớn, cửa chinh mới mở ra cho mọi
người đi vao, con luc binh thường, ngoại trừ bản than giao hoang cung hoang đế
bệ hạ, những người con lại la khong thể bước vao cửa chinh."

Hạ Á lầm bầm một cau, nhin đam vo sĩ thanh điện mặc giap vang đang đứng ở xa
xa trước cửa chinh, cau cau may: "Lam một cai cửa lớn như thế ma lại khong cho
đi, chẳng phải la qua lang phi hay sao."

Nghe hắn noi như vậy, trai lại lam cho sắc mặt của Tatara sợ đến tai nhợt, rất
sợ ten dế nhũi nay sẽ noi tiếp vai cau chửi rủa gi đo, vội vang keo theo hắn
đi tới cửa ben hong.

Cửa ben hong tuy rằng khong co hung vĩ như cửa chinh, thế nhưng cũng cao vai
thước, canh cửa cực kỳ day được bao phủ một lớp sắt, ben tren con khắc một cai
phu đieu mieu tả một vị thien sứ đang hạ pham, trước cửa la hai ga nhan vien
thần chức mặc trường bao mau đen, nhướng mi mắt liếc nhin Hạ Á cung Tatara,
liền sau đo nhin sang chỗ khac, mặc cho bọn họ đi vao cửa.

"Đại sảnh của giao đường binh thường đều mở cửa, tren lý luận ma noi, vo luận
la quý tộc hay la dan chung binh thường đều co thể tiến vao cầu khẩn hoặc tham
quan. Nhưng ma cac quý tộc thi con co thể tuy ý ra vao, con dan chung binh
thường thi chỉ co thể vao thanh đường trong hai ngay đặc biệt của một thang.
Về phần muốn cầu khấn thường ngay, trong thanh Aosiji Liya vẫn con vai cai
giao đường nhỏ lẻ, ma nơi đó mới chinh la nơi dan chung binh thường co thể
cầu khấn thường xuyen." Tatara thấp giọng giới thiệu vai cau.

Đi vao đại điện, nhất thời lam cho Hạ Á phải hit sau vao một hơi.

Ben trong đại điện từ dưới đất nhin len trần phải co hơn mười thước cao, trai
phải hai ben mở rộng cũng phải mấy chục thước, ma nhin thẳng vao trong, thi
chi it phải trăm thước chiều sau! !

Một cai đại điện như vậy, đay la lần đầu tien Hạ Á co thể thấy qua, để chống
đỡ trần nha to lớn, ben trong đại điện được dựng hai hang thạch trụ vuong keo
dai thẳng tấp. Ben tren hai vach tường trai phải cao hơn mười thước, đều la
cac tac phẩm nghệ thuật của cac nghệ thuật đại sư, cac loại phu đieu, tranh
vẻ, con co cac tac phẩm đieu khắc về chủ đề ton giao phan bố khắp mọi nơi, tại
phia tren cao của bức tường gần với trần nha, con đieu khắc cac đoa hoa tươi
cung may troi, ngụ ý la "hướng len tất thấy thien đường".

Khong it địa phương, tren tường con khảm một it thủy tinh tỏa ra anh sang năm
mau cung hoa văn, hợp thanh một it đồ an kỳ lạ, đơn giản giống như thien sứ
xuống trần cứu thế, hoặc la thần linh hạ trần chiếu sang cả một vung đất, cũng
co một it hợp thanh một bức tượng thần linh đứng đơn lẻ.

Trong đại điện cũng khong hề đốt đen, thế nhưng luon được cac tia sang sung
tuc chiếu rọi, Hạ Á được Tatara mắc mới nhớ, ngẩng đầu nhin len, trần nha ở
tren đỉnh đầu bọn họ, cư nhien la một bức họa hoan chỉnh cực lớn!

Bức họa nay co hơn mấy chục thước bề ngang va sau hơn một trăm thước, bao phủ
hoan toan trần nha, bức tranh la một sự phối hợp hai hoa giữa cac đam may, bao
phủ bầu trời, con co vo số thien sứ lưng co hai canh đang tung bay qua lại
giữa cac đam may, dưới vầng thai dương, trong đam may co một cai than ảnh mau
vang mơ hồ khong ro hinh dạng, đương nhien la tượng trưng cho thần linh. ..

Toan bộ bức họa được đieu khắc rất tinh mỹ va trang nghiem, khiến cho người ta
phải cảm than chinh la, bức tranh nay dường như la một ma phap trận nao đo!
Mấy đam may trong bức họa, nếu nhin kỹ, cư nhien phảng phất như la đang lưu
động ! Mấy thien sứ ở trong bức họa cũng đang chậm rai vung canh tung bay,
lướt qua lướt lại trong những đam may, ma than ảnh mau vang nhan nhạt kia cũng
đang tỏa ra anh sang mau vang, chinh anh sang mau vang nay, đa soi sang cả đại
điện, cung luc anh sang khong chỉ co thể chiếu sang, Hạ Á con co thể cảm giac
được ro rang, anh sang kia khi chiếu len cơ thể bản than, than thể liền tự
nhien sinh ra một loại cảm giac ấm ap nhu hoa, cũng như la co chut thanh thiện
thuần khiết cung uy nghiem!

Cai ma phap trận nay, khong chỉ co co thể cung cấp anh sang, ma con co thể tỏ
ra khi thế cung hơi thở thần thanh!

Thảo nao vừa rồi bản than vừa tiến vao trong đại điện thi lập tức cảm giac
được một cổ tran ngập khi tức thần thanh, ngay cả những bức phu đieu cung họa
bich tren tường cũng lam cho người xem phat sinh cảm khac sung kinh, nguyen
lai đều la tac dụng của ma phap trận ở tren đỉnh đầu.

Đại điện co vẻ nghiem trang ma trầm lặng, thỉnh thoảng chỉ thấy một it quý tộc
ăn mặc sạch sẽ quý phai đang đối mặt với vach tường chiem ngưỡng cac bức bich
họa cung phu đieu, một it tin đồ ngoan đạo đang quỳ trước bức tượng được đieu
khắc tren vach tiến hanh cầu khẩn. Con co một it nữ tử quý tộc, bất luận tuổi
đời lớn nhỏ, ăn mặc hoa quý hay la cầu kỳ, đều mang mũ che đàu, dung một cai
khăn mỏng che khuát khuon mặt. Thỉnh thoảng có người đi ngang qua ben cạnh
Hạ Á cung Tatara, thần sắc của những người nay đều rát nghiem nghị, dung anh
mắt binh tĩnh va nghiem tuc chao hỏi nhưng khong hề phat ra một lời nao.

Hiển nhien, tại một cai đại điện nghiem trang như thế nay, cử chỉ của một
người đều phải cực kỳ khắc chế, thậm chi ngay cả luc Hạ Á đa giảm bớt lực khi
bước đi cũng phat sinh ra một it tiếng động, khiến cho mọi người đều dung anh
mắt bất man nhin về phia hắn, Hạ Á cũng cau mày nhìn bọn họ sau đó thu
hòi ánh mắt, khong hề để ý tới bọn họ.

Loại gạch tho như Hạ Á, đối với cac tac phẩm vo gia của cac nghệ thuật đại sư
ở hai ben vach tường, đương nhien la khong co đanh gia gì về mặt nghệ thuật,
ma chỉ la trong long co chut hiếu ki, mấy cai bức tượng đieu khắc ở tren tường
đều la dung vang để mạ len sao? Nếu như vậy ma noi, một đống vang để tuy tiện,
xung quanh cũng khong co ai canh gac, mỗi ngay đều co nhiều người lui tới,
khong sợ co người lấy cắp hay sao ? ?

Về phần cai gi cai gi thần thanh sẽ trừng phạt, đối với ten gia hỏa nay ma
noi, nửa điểm hắn cũng khong co lĩnh ngộ.

Rất nhanh họ đa đi tới đầu cuối của đại điện, trước mặt la hai canh cửa gỗ day
nặng, đỉnh cửa hinh vom tron tren khung cửa con khảm thủy tinh năm mau, gốc
dưới canh cửa được bao bộc một lớp sắc mau vang, phia sau canh cửa to lớn, mơ
hồ truyền tới am thanh của một bai thanh ca, Hạ Á nghe được vai cau, hoan toan
khong hiểu rốt cuộc la đang hat về cai gi, dứt khoat xoay đầu đi, theo Tatara
đi vao canh cửa ở ben cạnh.

Đi ra khỏi canh cửa ben hong, Tatara mới giới thiệu, nguyen bản phía sau canh
cửa lớn vừa rồi mới la gian phong chinh của đại điện, ben trong nghe đau trưng
bay cac tượng thần lau năm cung với thanh đan, gian phong chinh của đại điện
co thể dung nạp hơn ba nghin người cung luc cầu nguyện, mỗi thang đều co mười
mọt vị tổng giam mục thay phien nhau chủ tri nghi thức cầu khẩn. Con về phần
muốn thỉnh giao hoang tự minh đứng ra chủ tri nghi thức, thi cũng chỉ co thể
chờ cac lễ mừng năm mới.

Từ cửa hong đi ra, liền đi vao quảng trường ben trong giao hội, quảng trường
ben trong bị quần thể kiến truc của giao hội vay quanh, xung quanh đều la kiến
truc tường gac cao to, đem người ben trong giao hội hoan toan cắt đứt với thế
giới ben ngoai, quảng trường ben trong so với quảng trường ở phia trước đại
điện con lớn hơn, tường xung quanh quảng trường ben trong cao to như tường
thanh, cac toa thap cung phong ốc cũng xay dựng cuộn tron theo quảng trường,
ben trong phan bố mười hai toa thap, nghe đau mỗi một toa thap thuộc về một vị
tổng giam mục, ma con lại một toa thap cao nhất ở trước mặt, chinh la nơi ở
của bản than giao hoang.

"Cac toa nha phia chinh bắc thuộc về thần chức cao cấp của giao hội, ben trong
co phong cầu nguyện, con co nơi cất giữ lịch đại thanh khi thanh vật, phong
họp của cac trưởng lao trong giao hội, cũng la nơi quản lý việc giao dục cac
nhan vien thần chức cac nơi cac cấp.

Cac toa nha ở phia chinh nam la thuộc về sở tai phan. . . n, khong co việc gi
thi đừng nen mo tới đo, sở tai phan cũng la nơi kinh khủng nhất trong giao
hội, phụ trach việc tra xet cac dị giao từ khắp nơi tren đại lục, con thanh
tra việc giao dục thần chức ở cac nơi tren đại lục, một khi phat hiện dị giao
hay phần tử phản bội giao lý, thi sở tai phan sẽ đứng ra tiến hanh trừng phạt.
. . Hừ, vừa rồi người co thấy mấy cay cột ở quảng trường ben ngoai khong !?
Trong giao hội, người nao cũng biết những cay cột nay, no khong chỉ nổi danh
với những bức phu đieu ở tren bản than, ma con nổi danh la. . . cột thieu
sống! Trăm nghin năm qua, cũng khong biết la đa thieu chết bao nhieu mạng
người.

Chinh tay ben trong giao hội la thư viện, lưu trữ cac loại giao li điển tịch
cung văn hiến lau đời, lịch đại giao lệnh cung giao điển của giao hội, cung
luc nơi đo con co học viện ben trong giao hội, phụ trach bồi dưỡng cung giao
dục nhan vien thần chức.

Con lại chinh đong. . . chinh la ma phap sư cong hội. Ma phap sư cong hội chịu
sự lanh đạo trực tiếp của giao hội, phụ trach xet duyệt than phận cung đẳng
cấp của tất cả ma phap sư trong đế quốc, cung với tiến hanh một it biện phap
quản li, quy tắc định chế nghề nghiệp đối với giới ma phap sư. Cung luc ở đay
cũng co một học viện ma phap, bất qua chỉ la chịu trach nhiệm giao dục một it
học đồ cấp thấp, dạy theo ma phap lý luận cơ bản cung ma dược học cơ bản, luc
tốt nghiệp sẽ được cấp cho than phận ma phap học đồ, về phần sau nay muốn trở
thanh ma phap sư thực thụ ma noi, thi phải nghĩ biện phap gia nhập lam mon hạ
cho một ma phap sư trung cấp hay cao cấp nao đo, khi đo mới co thể tiến them
một bước để trở thanh ma phap sư."

Tatara rất nhanh giới thiệu, cung luc thập giọng noi: "Bất qua trong cong hội
co quy định, thực lực bản than phải đạt tới trung cấp ma phap sư, khi đo mới
co tư cach thu nhận đồ đệ. Năm đo ta từ học viện nay tốt nghiệp, chiếm được tư
cach ma phap học đồ, sau đo được sư phụ nhin trung, truyền thụ cho ta một it
ma phap chan chinh, chỉ tiếc thien phu của ta qua kem, tu vi ma lực cũng chỉ
co cấp một, mắt thấy ta khong cach nao co thể tăng tiến. . . Cho nen sau đo sư
phụ cũng đa vứt bỏ ta. . ."

Nhắc lại chuyện cũ, Tatara co chut thổn thức, hiển nhien đối với việc năm đo
vi thien phu bản than qua kem bị sư phụ vứt bỏ, hắn vẫn một mực lưu tam.

"Ma phap học viện, ma phap học đồ. . ." Hạ Á sờ sờ cằm, co chut hiếu kỳ:
"Trước đay tất cả học vien tốt nghiệp đều co thể trở thanh ma phap học đồ sao?
Thế đam học đồ nay sau khi tốt nghiệp sẽ lam gi? Nếu như co người sau khi tốt
nghiệp, lại khong co ma phap sư thật thụ thu nhận lam đồ đệ? Lẽ nao lại phải
đổi nghề để kiếm sống sao?"

Tatara nở một nụ cười : "Lao gia, tinh huống ma người noi thật sự rất kho phat
sinh. Bản than ma phap sư cong hội cũng cần phải co người để duy tri cac cong
việc thong thường, lẽ nào ma phap sư cong hội lại đẻ cho người thường
vào đay làm viẹc sao!? Nếu người thường co thể vao ma phap sư cong hội lam
việc, chẳng phải lam cho cong hội mất mặt thật to sao? Hang năm ma phap học đồ
sau khi tốt nghiệp, nếu như thực sự khong co ma phap sư đồng ý thu lam đệ tử,
cũng co cơ hội ở lại cong hội lam việc, cho du la tạp dịch, rốt cuộc cũng la
người của ma phap sư cong hội! Hơn nữa, ben ngoai cũng co một vai gia đinh quý
tộc thich bay vẻ, khong co năng lực chieu mộ được ma phap sư, thi đi chieu mộ
mấy người ma phap học đồ, xem như la co con hơn khong. Chi it, ma phap học đồ
tốt nghiệp từ nơi nay, du la khong phải ma phap sư thật thụ, thế nhưng tren
phương diện ma phap lý luận la vo cung thuần phục, chỉ cần học được lý luận
của ma dược học, đối với người ngoai cũng la co chỗ hữu dụng rất lớn ! Bất
luận la lam thầy thuốc, hay la đi tham gia vao một dong binh đoan nao đo, chỉ
cần tinh thong ma dược học ma noi, đều la rất co tac dụng."

Noi xong, hai người đi về quần thể kiến truc phia đong quảng trường, nhin toa
thap ở trước mặt được phu phep cho một cai phu đieu biểu tượng cho ma phap sư
đang troi nổi ở ben tren toa thap, Hạ Á ngẩn người ra một hồi lau, mai đến luc
Tatara thuc dục mới bước vao trong cửa thap.

Hạ Á cũng khong hề biết, luc hắn cung Tatara hai người đi vao trong toa thap
của ma phap sư cong hội, bong lưng của họ đa rơi vao mắt của một người khac.

Ngay luc nay ở một phia ben kia của quảng trường, một than ảnh cao gầy thướt
tha đang giấu minh ở phia sau cay cột gần bức tường, một tay đang gắt gao vịn
lấy ngực, trừng to hai mắt, từ phia sau cay cột lo nửa đầu ra ngoai, nhin chằm
chằm cửa vao của ma phap sư cong hội ở phia đối diện !

Nhin Hạ Á cung Tatara đi vao trong cong hội, cai than ảnh thướt tha nay mới vo
cung cẩn thận bước ra. Sau lưng cai than ảnh nay chinh cửa vao của thư viện,
luc nay từ ben trong thư viện bước ra một nam tử mặc trường bao mau đen, ben
dười trường bao ro rang la một bộ giap sắt nhẹ mặc sat người, ten nam tử nay
tướng mạo anh tuấn, chom ria tren mep được chăm soc rất ngăn nắp sạch sẽ,
trường bao tren người được may cắt rất tỉ mỉ, tuy rằng la một bộ trường bao
mau đen, thế nhưng lại chạy van chỉ mau vang, đi tới ben cạnh cai than ảnh
thướt tha, nam tử kia mỉm cười: "Adeline, ngươi đang nhin gi vậy?"

Adeline, cũng chinh la kẻ đang thương bị thanh am ở phia sau lam cho hoảng
hốt, suýt nữa la het len, quay đầu lại thấy ro người nam tử kia, hai tay liền
vỗ vỗ ngực, thở gáp vai ngụm khẩu khi: "Qipu thuc thuc, ngươi lam ta sợ muốn
đứng tim."

Người nam tử nay, đương nhien chinh la kỵ sĩ Qipu luc trước tại Da Hỏa nguyen
đa hộ tống kẻ đang thương trở về, than la cao thủ kỵ sĩ tam phuc của thai tử,
ngay hom nay Qipu phụng mệnh bảo hộ vị cong chua Adeline nay đi tới giao hội
cầu nguyện. Vị cong chua nay đa bị thai tử giam lỏng trong hanh cung ở ngoại
thanh, dạo gần đay buồn phiền tới mức gần như phat đien, sau nhiều lần cầu
xin, rốt cục ngay hom nay cũng được thai tử đồng ý cho đi tới giao hội cầu
nguyện, thai tử điện hạ vẫn như cũ nghiem khắc hạ lệnh cho Qupi theo sat nang,
khong được để cho Adeline noi chuyện với bất kỳ người nao.

Adeline vừa được ra ngoai, thi phảng phất như chim được phep cất canh, du cho
bị cấm khong được noi chuyện với bất luận kẻ nao, thế nhưng được đi ra ngoai,
hit thở một it khong khi tự do cũng là tốt lắm ròi, tuy rằng chỉ co thể đi
tới giao hội - một nơi đầy buồn chan, thế nhưng chỉ cần co thể đi ra ngoai,
đối nang ma noi cũng la một điều vui vẻ rất lớn.

Nhưng ma vừa rồi đang ngồi một minh trong phong đọc giao điển ở trong thư
viện, đang định đong quyển sach lại bước ra ngoai phơi nắng một it, thế nhưng
nang lại khong nghĩ tới, tại ngay địa phương nay, cư nhien co thể nhin thấy
cai than ảnh ma nang khong cach nao co thể quen được ! ! !

Adeline tuy rằng tren mặt miễn cưỡng mỉm cười, trả lời vai cau ứng pho kỵ sĩ
Qipu, thế nhưng trong long từng cai từng cai cau hỏi lien tục ập tới:

Chẳng lẽ la hắn?
Như thế nao lại la hắn?

Hắn như thế nao lại chạy tới đế đo?

Ten dế nhũi nay. . . Hắn, hắn, hắn. . . Hắn tới đế đo tim ta sao?

Nghĩ tới đay, khuon mặt thanh lệ nhưng tai nhợt của nang, bỗng nhien hiện len
một mảnh đỏ ửng. ..

Ánh mắt của nang cũng nhịn khong được hiện len một vẻ mơ mang, khong khỏi
hướng về phia cửa vao ma phap sư cong hội nhin đi nhin lại nhiều lần.

A. . . Đung rồi! Hắn cư nhien cung cai ten ma phap sư gọi la Tatara ở chung
một chỗ. . . Noi khong chừng, ten Tatara kia đa đem than phận của ta noi cho
hắn biết, lẽ... lẽ nao hắn thực sự đến đay để tim ta?

Hắn. . . Hắn tới tim ta?

Trong long khong ngừng tự vấn, trong luc nhất thời, cũng khong biết la vui
mừng hay la lo lắng, thế nhưng trai lại nang lại tự hỏi tiếp bản than minh một
vấn đề.

Nếu như. . . Nếu như thực sự co thể gặp được hắn, ta chẳng lẽ co thể cung hắn
bỏ trốn khỏi nơi nay? Hắn. . . Hắn. ..

Ai ~, cho du gặp được hắn, cung hắn noi chuyện vai cau, cũng la tốt lắm rồi.
..

Trong luc nhất thời, kẻ đang thương tam loạn như ma, tim đập như hươu chạy.


Liệp Quốc - Chương #129