Không Phải Ta Làm !


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Youliya nhin tui tiền nặng trịch ở tren ban, thế nhưng lắc đầu, khuon mặt tiều
tụy, thấp giọng noi: "Ta la một nữ nhan, đau cần dung nhiều tiền đến như thế?"
Nang ngẩng đầu nhin nhin Hạ Á, chậm rai noi: "Tam ý của ngươi ta xin nhận,
ngươi la chiến hữu của Kevin, cũng khong cần qua mức hổ thẹn trong long, tren
chiến trường đao kiếm khong co mắt, hắn... chỉ la ... số mạng khong được tốt
ma thoi, điều nay cũng la do ong trời sắp đặt trước."

Noi xong, hai mắt của Youliya lại chảy ra hai hang nước mắt.

Lần nay khong đợi Hạ Á khuyen giải an ủi, chinh bản than nang đa vươn tay lau
kho, từ tren giường ngồi dậy, mang giầy vào, nhưng lại khong nhin tui kim tệ
ở tren ban, chỉ la thấp giọng noi: "Ta thay mặt Kevin đa tạ cac ngươi. Cac
ngươi... Cac ngươi khong cần qua quan tam đến ta, bản than ta cũng co thể tự
chiếu cố lấy minh..."

Hạ Á con định muốn noi gi đo, thế nhưng Tatara bỗng nhien bước tới phia sau Hạ
Á, keo Hạ Á một cai, sau đo ma phap sư cư nhien cả gan noi: "Nếu đa như vậy,
Hạ Á lao gia, ngài đem tiền thu lại đi."

Hạ Á giận dữ, trừng mắt Tatara đang muốn mở miệng mắng, thế nhưng Tatara vội
vang dung mắt ra hiệu cho Hạ Á, thấp giọng noi: "Lao gia, ngai nhất thời lấy
ra nhiều tiền như vậy, hơn ba trăm kim tệ, cho du la đối với một gia đinh
trung lưu, cũng la một số tiền lớn ! Ngai đem một số tiền lớn như vậy giao cho
một minh phu nhan Youliya, nang la co nhi quả phụ cầm số tiền lớn tren người,
ngai khong lo nang sẽ rước phải tai nạn bất ngờ sao ? Vạn nhất co kẻ để ý
them thuồng, am thầm ham hại ma noi, trai lại la ngai gieo cho nang một tai
họa!"

Mấy cau noi của Tatara lập tức đề tỉnh Hạ Á, Hạ Á vỗ đầu: "A! La ta khong nghĩ
tới!"

Một quả phụ khong than khong thich như thế, nếu la tuy tiện cầm một số tiền
lớn, chỉ sợ dẫn tới ac nhan mơ tưởng, trai lại con lam hại nang.

Hạ Á nghĩ tới đay, khong khỏi liếc mắt nhin Tatara : "Cai ten gia hỏa nha
ngươi, xem ra cũng co vai phần thong minh a, khong tồi khong tồi !" Noi xong,
hắn dung sức vỗ vai Tatara hai cai, Tatara bị bị vỗ cho sụm cả hai chan, suýt
tý nữa la nga xuống đất, miễn cưỡng cố gắng chịu đựng, khuon mặt gặng ra một
vẻ tươi cười.

Hạ Á cui đầu suy nghĩ một chut, đứng dậy vung tay ra phia sau, khuon mặt lộ ra
một tia kien định: "Souleaterr! Ngươi mang theo hai thị vệ, thu thập đồ đạc
!"

"A?" Souleaterr sửng sốt một chut.

"Thu thập đồ đạc ! Khong thể để một minh Youliya ở lại nơi nay ! Nếu ta đa
noi chiếu cố nang, như vậy tất nhien sẽ khong thể để nang tiếp tục ở lại nơi
nay ! Thu thập đồ đạc, mang nang rời đi !"

Khuon mặt mộc mạc của Souleaterr lộ ra một tia vui mừng, lập tức rời khỏi
phong đi ra ngoai san triệu hoan thị vệ.

Youliya biến sắc nhin Hạ Á, đang muốn mở miệng thi Hạ Á đa xua tay, bước tới
phia trước diu Youliya ngồi xuống, nghiem mặt noi: "Youliya, ta biết ngươi la
nữ nhan co tinh tinh kien cường! la một người Luodeliya điển hinh, ta biết
ngươi khong muốn cấp phiền phức cho bọn ta. Ta cũng biết tinh cach mạnh mẽ của
ngươi... Thế nhưng, xin mời ngươi suy nghĩ tỉ mỉ một chut, khong nen vội vang
cự tuyệt ý tốt của ta."

Hắn dừng một chut, tren mặt dế nhũi hiện ra một dang tươi cười thanh khẩn:
"Kevin la anh em tốt của ta, ngươi cũng nen suy nghĩ cho ta, nếu như hắn đa
chết, ngươi lại khong chịu tiếp nhận ý tốt của ta, chẳng phải ta đay mỗi ngay
đều cảm thấy bất an? Lương tam cắn rứt, khiến cho ta mỗi đem đều kho ngủ! Coi
như la để cho long ta cảm thấy thanh thản một chut, xin ngươi hay tiếp nhận ý
tốt của ta !"

Youliya do dự một chut, nang lắc đầu noi: "Tien sinh... A, Hạ Á tien sinh..."

"Khong, xin hay gọi ta la Hạ Á ! Ta la anh em của Kevin, ngươi khong cần khach
khi với ta."

"Được rồi, Hạ Á." Youliya cười khổ một tiếng, thấp giọng noi: "Ta biết, Kevin
mặc du la người trong đội than vệ, cac huynh đệ trong đội than vệ tuy rằng
quan lương co cao một chut, thế nhưng cũng du sao cũng la co hạn, nếu như
ngươi con chiếu cố cho ta ma noi, chỉ sợ ngươi ganh vac..."

Hạ Á cười ha ha, chỉ vao tui kim tệ ở tren ban, cũng khong noi lời nao.

Youliya lập tức hiểu ý: co một tui kim tệ lớn như vậy, cơm nước ăn xai trong
mười năm cũng khong cần lo, thi con sợ gi? Chỉ la tinh tinh của nang kien
cường, khong muốn tiếp thu ý tốt của người khac, con muốn cự tuyệt, chợt nghe
thấy Hạ Á nghiem mặt noi: "Ngươi hiện tại la phụ nữ co thai. Trong bụng đang
mang cốt nhục duy nhất của Kevin ! Nếu như ta lưu ngươi sống tiếp ở nơi nay,
cuộc sống gian khổ, ta lo sẽ xảy ra chuyện ngoai ý muốn. Co ta chiếu cố ma
noi, chi it ngươi co thể sống dễ dang một tý, khong cần phải ganh vac việc
mưu sinh-- ngươi hiện tại khong phải sống cho một minh ngươi, ma con phải lo
lắng cho đứa be ở trong bụng. Ta biết ngươi co tay co chan, co thể tự nuoi
sống bản than, thế nhưng cong tac sinh hoạt, lao động nặng nhọc ma noi, vạn
nhất tổn thương đứa nhỏ ở trong bụng thi sao? Du la ngươi co thể chống cự
được, thế nhưng tương lai khi hai tử sinh ra, như vậy sẽ nhiều hơn một miệng
ăn, con nit trẻ nhỏ, cơm ao cũng la một vấn đề, tương lai con dai, muốn co
tiền đồ, cũng phải co xuất than cao cấp mới được. Ngươi..." Hạ Á do dự một
chut, noi một cau thoang nặng nề một chut: "Chẳng lẽ ngươi lại mong muốn, con
của ngươi trong tương lai vẫn phải sống trong khu dan ngheo nay sao? Co ta
chiếu cố ma noi, ta con co chut tiền tai, lần chiến tranh nay cũng co chut
cong lao, cũng sẽ nhận được một quan chức khong tồi, tương lai ta sẽ chiếu cố
tốt cho đứa be, chi it co thể cho no đi ăn học, gia nhập vao trường lớp, tương
lai co thể sẽ trở thanh người co chức quyền."

Hạ Á tim được một cai nhược điểm rất chuẩn, hắn lấy đứa be ra lam cớ, Youliya
quả nhien do dự một chut, dần dần co chut dao động, chỉ la nang trời sinh tinh
khi kien cường, khong chịu nhận an huệ của người khac, nhất la khi cấp phiền
phức cho Hạ Á, suy cho cung trong long rất la băn khoăn.

Hạ Á cũng khong them để ý, mắt thấy Youliya dao động, liền dứt khoat thuc dục
thủ hạ thu gom đồ đạc, những thị vệ ma Ruhr cho Hạ Á mượn đều la quan nhan,
mắt thấy Hạ Á đối với the tử của đồng lieu đa chết chiếu cố tốt như vậy, cũng
đều sinh ra vai phần bội phục, luc lam việc cũng nhanh hơn binh thường nhiều.
Chờ đến luc Youliya đa co quyết định, thi Souleaterr cũng đa đem đồ vật trong
nha tất cả thu dọn xong, con ra đầu đường thue một chiếc xe ngựa đem về.

"Được rồi." Youliya mắt thấy bản than khong cach nao cự tuyệt, liền thở dai,
thấp giọng noi: "Nếu trong tương lai vẫn tiếp tục sống như thế nay, sợ rằng
Kevin nhất định cũng sẽ quở trach ta ..."

Chỉ la sau đo, khi Youliya thu thập đồ vật, nang thật sự co chut quyến luyến,
nơi nay du sao cũng la nha của nang va Kevin, sống chung nhiều năm như vậy,
cũng để lại khong it hồi ức, co vai thứ nang luyến tiếc khong muốn bỏ, nhặt
len cai nay lại cầm tiếp cai kia, khiến cho Hạ Á ở ben cạnh cũng co chut bất
đắc dĩ.

"Cai nay... Youliya, du sao căn nha nay cũng khong co ban, những đồ vật nay cứ
để đay, luc ngươi rảnh rỗi co thể về thăm lại nơi nay con co thể ở chơi vai
ngay. Đồ đạt cứ để yen trong nha, chắc cũng khong co sao đau..."

Vội vang lien tục vai giờ, mắt thấy sắc trời cũng sẽ nhanh tối, luc nay mới
thu dọn xong, một cổ xe ngựa chất đầy đồ đạc, Youliya ngồi ở tren xe, dưới
vong vay bảo hộ của đam thị vệ cưỡi ngựa, theo sau Hạ Á ly khai khỏi căn nha
nhỏ.

Tren đường cưỡi ngựa trở về, thỉnh thoảng quay đầu lại nhin về phia Youliya
đang ngồi tren xe ngựa, Hạ Á liền cảm thấy trong long đa lam xong một việc đại
sự, rốt cục thở phao nhẹ nhom, am thầm phat thệ, nhất định phải đem goa phụ
của đầu bong lưởng chiếu cố cho tốt, mới khong phụ long của người anh em tốt
của minh, con co đứa be trong bụng Youliya, tương lai bản than coi như la liều
mạng, cũng phải để no vượt trội hơn người, suốt đời khong lo au.

Nghĩ tới đay, hắn liền ho hoan gọi Tatara tới, hiện tại bản lĩnh cưỡi ngựa của
Tatara cũng đa thanh thạo rất nhiều, giục ngựa đi tới ben cạnh Hạ Á, cung hắn
song song ma đi, Hạ Á cười noi: "Biểu hiện khi nay của ngươi khong tồi, đang
được thưởng ! Ngươi muốn được tưởng thưởng cai gi?"

Tatara cười hắc hắc, lập tức lộ ra một tia bối rối: "Cai nay... Lao gia, ta co
thể hay khong xin ngai lam một việc?"

"Noi đi !" Tam tinh của Hạ Á hiện rất tốt, sảng khoai vung tay len.

Tatara thấp giọng noi: "Luc trước ta ở đế đo, bởi vi thiếu người ta một khoản
nợ, mới phải bỏ trốn, gay cho ma phap cong hội một it phiền phức, ngay cả than
phận ma phap sư của ta cũng kho bảo toan, ta muốn ngai cho ta một it tiền, đi
trả hết nợ, khoi phục danh tiếng, ta..."

Hạ Á cười cười: "Ngươi thực sự coi trọng than phận ma phap sư đến như vậy?"

Hai người bọn họ ở chung cũng đa một thời gian kha dai, Hạ Á cũng tin những
lời noi của Tatara trước đay, cũng biết hắn đich xac la ma phap sư, ma khong
phải một "nha ảo thuật", chỉ la...

"Than phận ma phap sư cấp một, cũng khong co gi đặc biệt gi hơn người. Ngươi
hiện tại theo ta, tương lai ta sẽ cho ngươi vao lớp quan mưu, lúc này ngươi
cũng co bản lĩnh chu thuật sinh mệnh, sau nay cố gắng nổ lực, noi khong chừng
co thể kiếm được một chức sĩ quan..."

"Khong!" Sắc mặt của Tatara run len, lắc đầu kien quyết noi: "Ta la ma phap
sư!"

Hạ Á nhin thấy trong anh mắt của ten tuy tung hiện len một tia kien định, cung
với vẻ lười biếng nhat gan gian tra binh thường hoan toan khac nhau, khong
khỏi gật gật đầu, cũng khong co noi them lời nao.

( co thể mỗi người, cho du la ti tiện, trong long họ cũng đều co một phần kien
định của bản than. )

※※※

Về tới nơi ở, đầu tien la an bai Youliya ở chung biệt thự của Ruhr đa cho bản
than mượn, Hạ Á đem phong của minh nhường cho Youliya, buổi tối bản than hắn
trải ra một cai giường ở ngay sat ben cạnh phong của Tatara cung Souleaterr,
đem nay do co hộ vệ của Ruhr lưu lại thủ hộ, cho nen ben ngoai cũng it co
người quấy rầy, Hạ Á mới co thể chiếm được sự thanh tĩnh, co lẽ phải tiếp tục
sống như thế vai ngay, sau đo lấy được khen thưởng của quan bộ, được một chức
mới, ròi chờ cho hoang đế phong tước vị, như vậy la sẽ khong sợ bị những
người khac quấy rầy.

Đem xuống, Hạ Á một minh ở trong phong, rốt cục nhớ tới chiếc hộp gỗ ngay đo
Kaweixier tặng hắn, hắn lấy ra vien đa nặng trĩu kia nhin ngắm một hồi lau,
chỉ cảm thấy những đường ranh của vien đa nay nhin rất la quen mắt, vừa nhin
vừa suy nghĩ nửa ngay, hắn rốt cục cũng nhớ tới một thứ.

Rất nhanh hắn nhảy xuống giường, cầm lấy thanh hỏa xoa đang đặt tren ban.

Ở chop đuoi của can hỏa xoa, nguyen bản la một cai lỗ tron trống rỗng, nhin
giống như la một cai lỗ được khoet ở tren can.

Cai vong tron nay cũng khong hề co quy tắc, nguyen bản Hạ Á nhiều năm qua cũng
khong hề để ý, chỉ nghĩ rằng thanh hỏa xoa nay qua tho sơ, luc chế tạo chắc
bị thợ ren dung kiềm kẹp mạnh ở can nen mới tạo ra hinh dang như thế, ma tac
dụng của vong tron, bất qua cũng giống như những thanh hỏa xoa khac, ở can hỏa
xoa xỏ qua một sợi day, sau đo tuy ý co thể treo moc ở bất kỳ vị tri nao.

Luc nay một tay hắn cầm vien đa kia, một tay cầm hỏa xoa, hắn cang luc cang
cảm thấy được, đường ranh của vien đa nay, cung với ranh tron tren đuoi hỏa
xoa co chut khớp nhau, thoang trầm tư một chut, trong long Hạ Á co chut thấp
thỏm, đem vien đa nay cẩn thận gap vao trong vong tron ở can hỏa xoa...

"Cach" một tiếng! Vien đa rơi vao trong vong tron, cư nhien hoan hảo vừa khớp,
một khe nhỏ cũng khong co ! Điều nay lam cho tim của Hạ Á lập tức đập mạnh ! !

Liền sau đo trong long nổi len một điểm nghi hoặc !

Hỏa xoa la bảo bối ma lao gia hỏa lưu lại cho ta, ma vien đa nay cư nhien khớp
hoan toan với can hỏa xoa, hiển nhien no la từ một cai hỏa xoa hoan chỉnh bị
tach ra ! Nhưng... Nhưng vi sao vien đa nay lại ở trong tay Kaweixier ? !

Kaweixier chinh la nhan vật trọng yếu ở trong đế đo, nghe noi con la người tin
nhiệm nhất của hoang đế, như thế xem ra... Lẽ nao Kaweixier, cư nhien cung lao
gia hỏa co quan hệ? !

Mang theo rất rất nhiều nhiều nghi vấn, Hạ Á cầm hỏa xoa chem trai chem phải
vai cai, vien đa giống như la bị khảm vao can hỏa xoa, cực kỳ kien cố, mấy cai
ranh ở tren vien đa, cư nhien vừa luc siết chặt vao trong can hỏa xoa, mặc cho
hắn co vung vãy hỏa xoa như thế nao, vien đa cũng sẽ khong rớt ra.

Tuy ý cầm lấy hỏa xoa, chem nhẹ vao gốc ban ở giữa căn phong một cai, hỏa xoa
sắc ben vo song, gốc ban nhất thời vo thanh vo tức bị cắt đứng một khối, vết
cắt bằng phẳng cực kỳ.

Thế nhưng... Sau khi đem vien đa nay khảm vao, hỏa xoa dường như cũng khong co
biến hoa gi khac lạ...

Hạ Á cau may suy nghĩ một chut, trong long khẽ động, nắm lấy hỏa xoa nhắm hai
mắt lại, luc hắn mở mắt ra, hai mắt đa hiện len một tia mau đỏ tươi, phi hồng
sat khi được thi triển ra, cầm chặt hỏa xoa trong tay, hai mắt nhin chằm chằm
cai ban ở trước mặt...

Hạ Á hit một hơi thật sau, cũng như mọi khi, đem từng tia từng tia phi hồng
sat khi bao phủ lấy hỏa xoa... Trong nhay mắt, sự tinh kỳ dị phat sinh!

Vien đa đinh ở chuoi hỏa xoa, bỗng nhien trong luc đo liền giống như long lanh
một chut anh sang mau đỏ, chỉ la anh sang mau đỏ nay cực kỳ ảm đạm, nếu như
bản than hắn khong nhin kỹ ma noi, chỉ sợ căn bản khong thể phat hiện.

Sau đo Hạ Á liền cảm giac được, từ trong long ban tay đang cầm hỏa xoa, ro
rang xuất hiện một cổ hấp lực vo cung cường đại, dưới lực hut dẫn dụ, đem sat
khi của bản than đang tỏa ra đien cuồng hut vao! Lực hut nay cực mạnh, Hạ Á
chỉ kịp cả kinh trong long, thi toan bộ phi hồng sat khi cũng đa bị hut sạch!
! Hắn chỉ cảm thấy hỏa xoa ở trong tay nhay mắt đa nặng hơn trước mấy lần, lấy
khi lực của hắn, cũng phải cật lực mới co thể cầm hỏa xoa trong tay.

Ma lực hut cường đại của hỏa xoa vẫn con tiếp tục, Hạ Á chỉ cảm thấy trước mắt
tối sầm, phi hồng sat khi đa tieu hao hầu như khong con, ho hấp của hắn khong
con thuận, cư nhien co một loại cảm giac vo lực giống như sau khi bạo phat
"long thứ" ! Trong long hắn cả kinh, lập tức phat hiện nếu tiếp tục như thế sẽ
khong co kết quả tốt ! Tren than hỏa xoa, phảng phất như co một cổ lực lượng
cường đại muốn bạo phat ra ngoai, nếu như thật sự khong được khuynh tiết ra,
trong long Hạ Á mơ hồ cảm giac được no sẽ nổ tung...

Rốt cục, hỏa xoa hướng về phia về cai ban đam thẳng một cai...

Oanh! ! ! !

Một tiếng nổ lớn dường như trực tiếp từ trong đầu của Hạ Á phat ra, hắn chỉ
cảm giac được ý thức trong đầu hoan toan trắng xoa, bản than bị chấn động cho
choang vang, 'phac thong' một tiếng, hắn te đặt mong xuống đất! Hỏa xoa trong
tay rốt cục cũng rơi xuống mắt đất ben cạnh!

Hạ Á lắc lắc đầu một chut, mai đến luc hồi phục lại tinh thần mới nhin lại
phia trước mặt, bỗng nhien dế nhũi ngay dại ! ! !

Cai ban kia...
Cai ban kia... biến mất ! ! !

Nguyen bản nếu như la trước đay, Hạ Á cho du la thi triển ra phi hồng sat khi,
một xoa đam ra, tối đa chỉ co thể đem cai ban đơn giản cắt thanh hai nửa, hoặc
la chấn cho no vỡ thanh nhiều mảnh, ma khong hề bị ngăn trở.

Nhưng hiện tại, cai ban ở trước mặt, cũng đa biến thanh ...

Một đống bột phấn mau xam trắng rơi đầy tren đất ! !

Nat bấy ! Cai nay khong phải nat bấy theo cach noi bong! Ma la chan chinh nat
bấy thanh bột! !

Một cai ban gỗ hoan hảo rắn chắc, biến thanh một đống bột phấn nằm tren đất !
!

Hắn nhịn khong được đưa tay nắm lấy một bụm, đống phấn gỗ nay li ti như la
những hạt cat, luc nắm len, thi bột phấn theo kẽ tay chậm rai chảy xuoi xuống!

Hạ Á hoan toan ngay dại!

"Gặp quỷ! Đay la lực lượng gi thế ? !"

Nhưng sau đo, một cổ cảm giac mệt mỏi đột nhien ập tới, tinh lực toan than của
hắn dường như bị một chieu vừa rồi tieu hao sạch, rốt cục, hai mắt Hạ Á tối
sầm, sau đo nga xuống, nhắm chặt hai mắt, mệt qua lăn ra ngủ...

Ngay khi dế nhũi hon me, hắn cũng khong co tận mắt chứng kiến...

Phia sau cai ban, theo phương hướng của hắn đam ra hỏa xoa, bức tường của gian
phong phia sau cai ban, bỗng nhien xuất hiện một cai vết nứt nhỏ, vết nứt nọ
vo thanh vo tức keo dai ra, cuối cung từng mảnh tường bong choc ra, rơi tren
mặt đất, cũng bị nat bấy thanh bột giống như la những hạt cat !

Tren vach tường rất nhanh xuất hiện một cai lỗ hổng hinh tron! Một bức tường
đa rất day, trực tiếp bị xỏ xuyen qua! Một cai lỗ thủng hinh tron trong suốt
xuất hiện ở tren vach tường! Ma những mảnh vỡ rớt ra, toan bộ đều biến thanh
bột phấn! !

Quỷ dị nhất chinh la, chổ vết cắt của lỗ hổng bị "đao" ở tren bức tường lại vo
cung bằng phẳng, bằng phẳng tới mức nhẵn bong, nhin giống như la một cai gương
khong hề co ti vết ! Cang giống như la được cong tượng tỉ mỉ đieu khắc thanh!
!

Ma lực lượng như vậy, lại la vo thanh vo tức phat ra ! Tường đa rất day bị
đanh xuyen qua, đanh thanh bột vụn, nhưng ngay cả một tiếng động nhỏ cũng chưa
hề phat sinh!

※※※

Sắc trời vừa sang, Hạ Á cựa minh thức dậy, hắn nằm tren mặt đất cả đem, luc
tỉnh lại tay chan co chut lạnh lẽo, hung hăng hắt xi một cai, động đậy tay
chan đang bị te dại, lắc lắc cai đầu, mới nhớ tới sự tinh tối hom qua, liếc
mắt nhin thấy một cai lỗ hổng to bằng cai chậu rửa mặt xuất hiện ở tren tường,
dế nhũi ha to miệng, sửng sốt một hồi lau.

Nhin một chut, phat hiện cai lỗ hổng nọ nằm tren đường thẳng của hắn va cai
bằng keo dai, chỉ trong nhay mắt dế nhũi liền biết điều gi đa xảy ra.

Hắn vươn tay cầm lấy hỏa xoa ở tren mặt đất, trong long vừa chấn động vừa mừng
như đien!

Đồ tốt! Đồ tốt a! !

Hạ Á trong long đại hỉ, muốn nhảy dựng len, vừa mới khẽ động than thể, nhất
thời hai mắt liền tối sầm, chỉ cảm thấy tay chan bủn rủn, than thể khong con
chut sức lực nao, tuy rằng mừng rỡ, thế nhưng y nhien một trận uể oải lại ập
tới, liền giống như mấy ngay mấy đem khong co chợp mắt, tinh thần cũng la phi
thường mệt mỏi.

Di? Bản than minh khong phải la vừa mới ngủ dậy sao?

Hắn miễn cưỡng bo dậy, lắc lư vai cai, mo tới giường ngồi xuống, chỉ bất qua
vai đong tac đơn giản, cũng lam cho hắn mệt tới thở dốc ra.

Dế nhũi tập trung tinh thần, trong long hoảng sợ, nhin hỏa xoa trong tay.

Lực... Lực lượng nay qua lợi hại ! Thế nhưng... Tieu hao cũng qua con mẹ no
kinh người đay !?

Hắn sửng sốt một hồi, lập tức liền thấp giọng noi: "Ê ! Dora, Dora! Ngươi mau
trả lời a! Đay la chuyện gi đa xảy ra? !"

Thế nhưng trong đầu rất lau cũng khong co am thanh trả lời của Dora, Hạ Á lại
het to vai cau, vẫn như cũ khong nghe thấy am thanh của Dora.

Hạ Á cau may, đang định gọi tiếp, thi đung luc nay, ngoai cửa truyền tới am
thanh của Tatara.

"Lao gia, người dậy rồi sao? Ta đem nước đến cho người rửa mặt đay."

Noi xong, ma phap sư mang theo bộ dang tươi cười cung kinh đẩy cửa phong vào,
thế nhưng liếc mắt nhin thấy cai lỗ hổng tren tường, khong khỏi ngay ngẩn cả
người.

"Di?"

"Co gi ma ngạc nhien !" Hạ Á trừng mắt: "Tối qua ong đay ngủ khong được, nen
đanh thủng một lỗ tren tường, khong được sao?"

Tatara lập tức liền run rẩy, vội vang thu hồi anh mắt, bưng một chậu nước bằng
gỗ bước tới đặt ở trước mặt Hạ Á.

Hạ Á thở vai ngụm khẩu khi: "Lat nữa ngươi đi kiếm một cong tượng tới đay, đem
cai lỗ thủng tren tường kia tram lại cho ta..."

Tatara khong dam hỏi nhiều, bước tới trước, muốn nhin kỹ cai lỗ ở tren tường,
thế nhưng vừa mới đưa tay sờ thử...

Bỗng nhien nghe thấy một trận am thanh 'ca ca' rất nhỏ, ma phap sư trong long
cả kinh, vừa mới keu len một tiếng "nguy rồi".

Chợt nghe "oanh" một tiếng! ! !

Ở tren tường, dọc theo miệng vết cắt, tại nơi ma phap sư tuy tiện đụng vao,
trong nhay mắt đa xuất hiện vo số vết nứt, đien cuồng keo dai ra, liền sau đo
trải rộng ra khắp bức tường, 'oanh' một tiếng, bức tường nọ ầm ầm sụp đổ ! ! !

Một bức tường bỗng nhien hoan toan nat bấy, lập tức phong ốc liền phat ra một
trận rung động, thanh am 'ầm ầm' khong dứt vang len, bức tường hai ben cung
phia sau cũng sụp đổ, nốc nha cũng sập về một phia...

Đa vụn cung bụi bay tan loạn, nhất thời đem hai người trong phong hoan toan
bao phủ, Hạ Á cung Tatara hai người liền giống như la hai thổ dan, toan than
một mảnh xam trắng, người đầy bụi đất.

Ma trong phong, ban ghế giường tủ mọi đồ dung ben trong đều hoan hảo khong hư
hao, khư khư một cai phong hoan toan sụp đổ, nhất thời hai người liền bại lộ
ra giữa trời.

Luc nay do động tĩnh qua lớn, những người khac trong biệt thự cũng đa vội vang
chạy tới đay, thi thấy phong của Hạ Á đại gia đa biến mất, trong một đống đa
vụn, Hạ Á ngồi trơ trọi tren một cai giường giữa đống đổ nat, ma Tatara ở ben
cạnh cũng chết lặng cả người, tay vẫn con duy tri động tac sờ vao bức tường...

Tất cả mọi người đều sợ ngay người!

Rốt cục, khuon mặt của Tatara meo mo, lớn tiếng keu len: "Lao gia! Hạ Á lao
gia... việc, việc nay khong lien quan tới ta a! Ta, ta chỉ la sờ vao một chut
ma thoi..."

Hạ Á ngồi yen ở tren giường, chết lặng cả người, mắt mở trừng trừng nhin căn
phong của bản than hoan toan đổ sụp, ma một mặt của bức tường co lỗ hổng cũng
đa hoan toan trở thanh bụi phấn ! Như thế nao nat bấy, như thế nao đổ sập, đều
rơi vao trong mắt của dế nhũi một cach ro rang !

Trong long hắn chấn động, nhất thời mừng như đien !

Miễn cưỡng đứng len, đứng ở trong đống đổ nat, nhin bốn phia, trong long kich
động cung hưng phấn, nhịn khong được lớn tiếng bật cười.

"Ha ha ha ha ha ha! Sập rồi ! Sập rồi ! Sập tốt lắm ! Sập tốt lắm a ! ! Ha ha
ha ha ha! !"

Vừa cười được vai tiếng, rốt cục khi lực của hắn cũng khong chống đỡ nổi,
'phac thong' một tiếng, Hạ Á nga ra cai giường phia sau lưng, sau đo bất tỉnh
nhan sự !

Ben cạnh rất nhiều hộ vệ đều ngay dại!

Vị lao gia nay cuối cung la bị thần kinh a ? Phong ốc sập xuống, trai lại hắn
con giống như bị đien cười to trầm trồ khen ngợi?

Nhưng mắt thấy Hạ Á te xỉu, mọi người mới vội vang chạy tới, ba chan bốn cẳng
đem Hạ Á nang ra ngoai, chỉ co cai ten Tatara, vẻ mặt cầu xin, kien quyết phủ
nhận: "Khong phải ta lam, thật sự khong phải ta lam a..."


Liệp Quốc - Chương #128