Đều Là Bị Bức


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV
Phanh! ! ! ! !

Một cai than ảnh bay thẳng ra khỏi cửa, nguyen bản hai canh cửa day bằng gỗ bị
tong cho vỡ thanh bốn năm mảnh, một người mặc giap da trau than minh to lớn từ
trong biệt thự bay thẳng ra ngoai, rơi xuống mặt đất ở trước cửa biệt thự, lăn
long loc mấy vong, đầu đập vao bệ đường, miệng phun ra một bụm mau, dường như
muốn noi them một cau gi đo, thế nhưng đầu gục xuống-- hon me bất tỉnh.

Một thanh ma đao rất nhanh từ trong biệt thự bắn ra, rơi tren mặt đất, 'khanh'
một tiếng, tia lửa bắn ra bốn phia, cắm vao trong khe hở của bệ đường.

Tren đường lớn, từ đầu đường tới cuối đường, con co ở trong cac cửa hang ở đối
diện biệt thự, nguyen bản đa sớm xuất hiện hơn vai chục người mặc trang phục
vo sĩ, mắt thấy ten gia hỏa kia bị đanh từ trong biệt thự bay thẳng ra ngoai,
nhất thời đều biến sắc, khong it người đa nắm chặt đao kiếm trong tay, chỉ la
nhin đam vo sĩ trai phải hai ben một chut, thần sắc chần chờ bất định...

Ben trong biệt thự, Hạ Á cầm trường phủ ở trong tay đứng yen một chỗ, mặt đầy
sat khi, hai mắt trừng trừng, nhin qua uy phong lẫm lẫm...

Thế nhưng...
Thế nhưng...

Thế nhưng thật ra dế nhũi đang tức giận tới mức muốn phun mau !

Bởi vi cai ten gia hỏa vừa bị hắn tung một cước đa bay, đa la ten thứ 14 của
ngay hom nay !

Từ luc hắn tới cai biệt thự nay do Ruhr an bai, chỉ trong một thời gian ngắn
chưa tới một tiếng đồng hồ, đa xuất hiện tới mười bốn 'người khieu chiến' tong
cửa chạy vao.

Quả thực... Quả thực con mẹ no gặp quỷ ! !

Bọn gia hỏa nay giống như ra ruồi nhặng, một ten rồi lại một ten tong cửa nhảy
vao, nghiem trang het lớn một tiếng "Hạ Á đanh bại Heisiting ở nơi nao, mau ra
đay để ta la XXX khieu chiến !"

Chỉ trong vong chưa tới một tiếng đồng hồ, cai XXX nay đa thay đổi hơn mười
lần, ma bản lĩnh của bọn người nay quả thực la ga khong ra ga vịt khong ra
vịt, với bản lĩnh của Hạ Á hiện tại, hai ba quyền cước la co thể đơn giản đanh
bại bọn họ-- nhưng, nhưng hắn khong chịu nổi nhiều người a! !

Từ luc vừa dọn vao ở tới luc nay, Hạ Á đại gia ngay cả một hơi thở cũng khong
được nghỉ, một ngụm nước cũng khong được uống, một chen cơm cũng...

Ngay cả, mụ nội no, thời gian để đi nha xi cũng khong co ! ! Tiểu phuc của dế
nhũi đa căng đầy nước, nin tiểu hơn nửa giờ, khiến cho mặt hắn đỏ cả len, rốt
cục một cước đem ten thứ mười bốn nay đa văng ra ngoai, hai chan hắn run len,
quay đầu chạy thẳng vao trong, thế nhưng mới chạy được hai bước, ở tren bậc
thang ngoai cửa cũng đa xuất hiện một vo sĩ vừa vọt vao, lam ra điệu bộ khi vũ
hien ngang quat lớn:

"Hạ Á đanh bại Heisiting ở nơi nao, mau ra đay để ta la XXX khieu chiến !"

Hạ Á bi phẫn tột độ, trong long oi mau: Con ba no! !

Bang bang, rầm ! Răng rắc! Chao oi...

Một tiếng keu thảm vang len, vị anh hung khi vũ hien ngang lam ra một tư thế
binh sa lạc nhạn bay thẳng ra ngoai, răng cửa trực tiếp cạp vao mặt đất ở
trước bậc thềm, nhảy dựng len che miệng ma chạy.

Ở trong nha, Hạ Á một tay bưng lấy đay khố quần, hai chan run run, rốt cục bi
phẫn het to một tiếng, quay đầu chạy thẳng vao trong nha xi.

Đung luc nay ngoai cửa lại xuất hiện một vị anh hung: "Hạ Á đanh bại
Heisiting..."

Hạ Á đa chạy vao trong nha xi, mới vừa mới giật day quần tuột xuống, tức giận
mắng to: "Chờ đấy ! Ông đay sẽ nhanh chong ra thu thập ngươi ! !"

...
... ...

Cứ thế khien chiến diễn ra tới tận luc bầu trời tối đen, Hạ Á ngay cả thời
gian ăn cũng khong co, một miếng thịt bo nướng đi nướng lại nhiều lần do lien
tục bị gian đoạn, khiến cho dế nhũi thật sự cũng phat khung ! !

Hắn cầm theo trường phủ lao thẳng ra khỏi cửa, nhin ben ngoai đang tụ tập một
lượng lớn vo sĩ, hắn het lớn một tiếng: "Ông may chinh la Hạ Á!"

Gầm len giận dữ, dế nhũi nhảy vao trong đoan người, đầu phủ vung len, nhất
thời đập bay bảy tam ten, đam vo sĩ con lại 'oanh' một tiếng chạy tản ra, ba
chan bốn cẳng chạy tan loạn, Hạ Á gạt te hai ten, một tay cầm phủ một tay
chống nạnh quat: "Mẹ no! Con dam quay lại treu chọc ong, thi đừng trach ong
đay giết người ! Cac ngươi cho rằng ong nhan từ khong dam giết người sao! !"

Mắt thấy đam ruồi nhặng ngoai cửa đa giải tan hết, Hạ Á mới thả lỏng, nặng nề
'phi' một tiếng khinh miệt, đi vao lại trong nha.

Tatara cung Souleaterr thoang nhin nhau, sau đo đem mấy tấm van cửa đa bễ đong
lại...

( an, bọn gia hỏa kia chắc khong dam quay lại ... ) trong long dế nhũi thở
phao nhẹ nhom, trở lại trong phong, bảo Tatara nấu nước nong, đang chuẩn bị
cởi quần ao ra tắm, mới đem quần cởi ra được nửa chừng, chợt nghe thấy ben
ngoai truyền tới một tiếng het to, cửa biệt thự lại lần nửa bị tong vao : "Hạ
Á đanh bại Heisiting..."

Hạ Á te xỉu...

Hắn cuối cung cũng hiểu cau "tự minh cầu phuc" của mập mạp Ruhr rốt cuộc la co
ý tứ gi.

Cai đam hổn đản tong cửa khien chiến nay, quả thực la một đam vo lại lỳ như
trau! Đanh khong lại hắn cũng tru cho hắn chết ! Tru hắn khong chết cũng phải
lam cho hắn mệt chết !

Bản lĩnh của đam gia hỏa kia cho ma no tệ hại, vậy ma cũng mặt day chạy tới
quấy rầy hắn-- bọn họ cũng biết ro bản lĩnh của bản than la xa xa khong bằng
Hạ Á, nhất thời đồng loạt đều sử dụng kế xa luan chiến.

Hinh như đại đa số đam gia hỏa kia đều om một cai ý niệm trong đầu: cứ tiếp
tục quấy rầy, luon luon để Hạ Á rơi vao hoan cảnh mệt mỏi, noi khong chừng tới
luc bản than minh khieu chiến hắn, co thể vo tinh lụm được của rơi thi sao!

Hạ Á phat đien tum lấy cai quần lao ra khỏi cửa phong, khong đợi cho cai ten
đang muốn chiếm tiện nghi kia một cơ hội để giới thiệu, Hạ Á liền một quyền
đấm cho lom mũi, sau đo một cước đa gay xương đui cung luc đem than thể của
ten gia hỏa nay bay thẳng ra ngoai.

Ma tren đường lớn luc nay, đam vo sĩ lại lần nữa tập trung lại, thế nhưng số
lượng cũng đong hơn trước khong it.

Nhin thấy them một "người hy sinh" nữa đa bị đanh bay ra, đam người con lại
nhin nhau một chut, mấy ten thong minh thi đứng ở phia sau reo ho cổ vũ, con
mấy ten đầu nong thi suy nghĩ: chắc hắn đa mệt lắm rồi... Sau đo dưới sự cổ vũ
của đam người thong minh, bọn đầu nong cầm kiếm chạy vao trong biệt thự, sau
một lat lại bị đanh bay ra ngoai...

※※※
Hạ Á hoan toan chịu phục !

Dế nhũi thật sự la khong chịu nổi ! Tam phục khẩu phục ! !

Một buổi tối hầu như khong thể ngủ, mỗi lần vừa quay vao phong phong người
nhảy len giường, la ngay lập tức co người khong sợ chết tong cửa chạy vao.

Mai tới tận nửa đem, dế nhũi rốt cục cũng phải phong tay giết người, một quyền
đem xương ngực của ten gia hỏa kia đấm nat, cai ten gia hỏa kia bay thẳng ra
ngoai miệng lien tục phun mau, chỉ sợ la kho sống nổi. Hanh động nay lam cho
bọn người khieu chiến chấn động một hồi, rốt cục dế nhũi co thể ngủ nghỉ nửa
giờ, thế nhưng rất nhanh, sau nửa giờ, mấy ten ben ngoai đa thay đổi sach lược
! !

'Oanh' một tiếng!

Một tảng đa khong biết từ đau nem tới, đem cửa biệt thự lần nữa đập cho vỡ
toang, liền sau đo lại co them vai tảng đa từ tren đường lớn nem thẳng vao
trong biệt thự, chờ đến luc Hạ Á khong nhẫn nhịn được lao thẳng ra, đam gia
hỏa đang ở ben ngoai lập tức giản tan, chỉ co hai ba ten chạy khong kịp bị Hạ
Á đanh cho oi mau.

Chờ Hạ Á hung hung hổ hổ quay trở vao trong phong chuẩn bị đi ngủ-- mấy ten
gia hỏa nay cũng khong dam tiếp tục nem đa vao nha.

Đứng ở cach xa cửa biệt thự khoảng chừng tren dưới một trăm bước, mấy ten nay
bắt đầu cao giọng chửi bới, chửi ầm cả len, đem mười tam đời tổ tong của dế
nhũi ra keu la, sau đo con co ten rất co "sang kiến", cũng khong biết từ đau
loi ra ken trống, bắt đầu hoa tấu, trong luc nhất thời tiếng ken trống cung
tiếng chửi bới vang ầm cả len, Hạ Á ở trong phong lấy gối che hai tai lại, lăn
qua lăn lại tren giường khong cach nao ngủ yen giấc...

Ý đồ của ten gia hỏa kia rất ro rang: Hanh hạ chết ngươi ! Mệt chết ngươi!
Khong cho ngươi ngủ, khong cho ngươi nghỉ ngơi ! Mệt chết ngươi ! Chỉ cần
ngươi mệt mỏi, uể oải, thi sẽ co cơ hội cho bọn ta !

※※※

"Lao gia, thật ra mấy ten gia hỏa tối hom qua, khong it người la bọn đầu đường
xo chợ do tiền ma tới đay, co người đa dung tiền để thue bọn họ quấy rầy khong
cho ngai nghỉ ngơi..." Tatara cả đem cũng khong co ngủ ngon, đeo theo hai
quầng đen giống như gấu meo nhin Hạ Á: "Hừ hừ... Loại người như thế, đuổi đi
một đam thi sẽ co một đam khac lại tới..."

"Con ba no ! Lẽ nao khong co người nao quản sao? Binh sĩ trị an ở trong thanh
đau! Bọn họ lam cai quai gi ma khong bắt bọn người kia..." Hạ Á quả thực la
uất ức muốn khoc.

Tatara du sao cũng đa từng lăn lộn trong đế đo, rốt cục cũng biết một it quy
củ, cười khổ noi: "Đam đầu đường xo chợ nay, cung với đam binh sĩ trị an co
chut giao tinh, cho nen... Ai, huống hồ, ngai ở nơi nay khong than khong
thich, đam binh sĩ trị an nay cũng sẽ khong giup ngai..."

"Vậy... vậy lẽ nao khong con biện phap sao?" Hạ Á rất bi phẫn.

"Khi cac vo sĩ tiến hanh khieu chiến, đều la được phap luật đế quốc bảo hộ."
Tatara trương ra vẻ mặt đau khổ: "Phap luật đế quốc cho phep cac vo sĩ tuy
thời đều co thể tiến hanh khieu chiến đầy vinh quang, đồng dạng, khieu chiến
giữa cac ma phap sư cũng được phap luật bảo hộ. Cho du la giết người cũng
khong bị truy cứu... Trừ phi ngai khong tiếp nhận khieu chiến, như thế sẽ cho
rằng ngai đầu hang chấp nhận chịu thua."

Chịu thua?

Nếu như ngay hom qua Hạ Á ngay từ đầu nghe được những lời nay, hắn nhất định
sẽ lựa chọn tự động chịu thua-- con mẹ no, cai danh hiệu đanh bại Heisiting
nay chinh bản than hắn cũng khong muốn! Huống hồ căn bản la hắn khong co thực
sự đanh bại Heisiting. Cai danh hiệu nay... thật sự sẽ hại chết người a ! Chịu
thua thi chịu thua, dế nhũi cũng khong phải la người truy cầu danh tiếng hữu
danh vo thực, hắn chỉ cần co nhiều lợi ich thật sự la đủ.

Nhưng hiện tại... Hắn nuốt khong troi cơn tức giận nay !

Nghĩ tới cai đam hỗn đản ben ngoai đa quấy rầy hắn, đem nơi ở của hắn quậy cho
ga bay cho chạy-- hiện tại chịu thua? Ông đay khong phải loại người dễ dang
đầu hang ! ! Ha co thể để cho đam hỗn đản vo lại nay đắc ý! !

Sang sớm, Hạ Á mới từ trong cửa biệt thự bước ra đường lớn, chợt nghe thấy ben
ngoai truyền tới một giọng quat : "Hạ Á đi ra ! !"

'Ong' một tiếng, những người đang tụ tập ben ngoai đường lớn nhất thời phan
tan chạy loạn, Hạ Á nhin kỹ một chut, quả nhien như lời Tatara noi, đại bộ
phận trong số nay đều la bọn gia hỏa mặc đồ thường, chỉ co một vai ten mặc
trang phục vo sĩ. Đại khai đại bộ phận người ở đay la được thue tới quấy rầy
bản than hắn.

Bữa sang khong cach nao co thể ăn được, mới sang sớm khong biết cai ten hỗn
đản nao, cư nhien dung giấy goi một đống * nem thẳng vao ben trong biệt thự,
Hạ Á chỉ co thể đưa tay bưng lấy mũi dẫn theo hai ten tuy tung đi ra ngoai
kiếm địa phương khac để dung bữa.

Vừa mới di chuyển tới đầu đường, thi thấy bốn phia khong it người đi đường
hướng về bản than hắn ma chỉ chỏ, con co một vai ten gia hỏa thần sắc len lut
bam sat theo sau bọn họ.

Hạ Á 'hừ' một tiếng, ngẩng đầu ưỡn ngực tiếp tục đi phia trước. Chợt nghe thấy
từ trong đoan người vang len một trận ầm ĩ, lập tức đam người đang đứng quan
sat ở xung quanh dường như đa sớm co dự liệu, đều chạy tứ tan ra ngoai.

'Oanh' một tiếng, một đống tảng đa đổ ập xuống, trong đo cư nhien con kem theo
vai bịch *, Hạ Á đứng ở giữa vung vẩy vũ khi trong tay để ngăn cản, từng
bước tấp vao ben lề đường, giật lấy một tấm bảng hiệu bằng sắt to lớn che phủ
ở tren đầu, một trận 'đinh đinh đang đang' vang len, bảng hiệu bị va chạm trở
thanh gồ ghề, con co một vai thứ khả nghi bốc mui hoi thui đang dinh tren
người cung tren mặt đất.

Tatara cung Souleaterr hai người vẻ mặt đau khổ nằm up mặt ở một ben, thương
cảm cho ten ma phap sư đầu sưng mau chảy, khoc khong ra nước mắt.

Chờ Hạ Á truy đuổi tới, cai đam hỗn đản vừa nem đa cũng đa chạy xa, Hạ Á tuy
rằng nổi trận loi đinh, cũng khong lam được gi bọn họ.

Hắn rốt cục loi Tatara cung Souleaterr chạy vao trong một cai quan cơm đang mở
rộng cửa, thế nhưng mới ngồi xuống, chợt nghe thấy từ ben ngoai đường lớn co
người chửi bới: "Hạ Á đang ở nơi nao, co dam ra đay cung ta đanh một trận
khong !"

Hạ Á ngồi ở vị tri cửa sổ tren lầu hai, nhin xuống đường lớn thi thấy một ten
than minh cao to lực lưỡng, hắn trực tiếp chụp lấy cai ghế ben cạnh nem thẳng
xuống dưới đường, đem người kia đập cho nằm yen một chỗ.

Trong luc ăn, ten tiểu nhị đang bưng mam thức ăn bỗng nhien nem mam sang một
ben, từ ben dưới mam loi ra một bao bột voi nem tới Hạ Á.

Luc đi ra khỏi quan ăn, từ giao lộ ben cạnh bỗng nhien nhảy ra mấy ten bịt mặt
dung nỏ tiễn bắn loạn xạ về phia Hạ Á.

Khi đi tren đường lớn, trong đam người đang đi qua lại tren đường bỗng nhien
co người nhảy ra phong am khi về phia Hạ Á.

Hạ Á nguyen bản nghĩ rằng bản than coi như la đa trải qua nhiều cảnh đời, cho
du la đanh nhau trong Da Hỏa trấn, tren chiến trường phong ngự trước sự vay
sat của hang vạn quan ma, từ trong vong vay của cuồng bạo giả người Odin đột
pha ra ngoai...

Thế nhưng hiện tại, bước đi tren con đường lớn của đế đo, quả thực la bước một
bước sat khi tỏa ra một bước, mỗi một bước đều la bẫy rập, mỗi một người đang
đi tren đường ở xung quanh đều khong giống như người tốt...

Cơ hội nghỉ ngơi duy nhất trong buổi sang của Hạ Á, chinh la tren đường gặp
được một đội binh sĩ tuần tra, luc đội tuần tra nay đi ngang qua, mấy ten gia
hỏa đanh len rốt cục mới chịu thu liễm một it, khiến cho Hạ Á chiếm được một
it thời để nghỉ ngơi, dế nhũi linh cơ khẽ động, liền đi theo sau đam binh sĩ
tuần tra nay, thừa cơ hội mua hai cai banh mỳ nhan thịt cho Tatara cung
Souleaterr, vừa đi tren đường vừa ăn.

Đam binh sĩ tuần tra nay anh mắt nhin về phia Hạ Á mang đầy vẻ thương hại, co
vai ten nhẹ dạ nhịn khong được thấp giọng nhắc nhở : "Lần sau co mua đồ ăn thi
cẩn thận một chut, bọn gia hỏa kia khong chừng sẽ hạ độc đấy... Cao thủ bị đầu
độc chết ở trong thanh, ngươi cũng khong phải la người đầu tien ."

Hạ Á: "... ..."

Tới xế trưa, Hạ Á đầu đầy mồ hoi mang theo Tatara cung Souleaterr hầu như chật
vật chạy trốn ở trong thanh, đi qua cac đường lớn đường nhỏ, rut cục cũng đi
tới một cai giao lộ ở bến tau phia nam thanh, từ rất xa đa nhin thấy tướng
quan mập mạp Ruhr cung một đội thị vệ của hắn, Hạ Á lập tức rơi lệ đầy mặt,
chật vật vong tay qua cổ, om lấy cổ mập mạp, co chết cũng khong buong tay.

Nhin Hạ Á thở hổn hển như tuy thời đều co thể tắt thở, anh mắt của Ruhr cố nen
một tia tiếu ý, dung sức vỗ vỗ vao lưng Hạ Á, cười noi: "Được rồi được rồi,
sang sớm ta đa phai người đi tim ngươi, phat hiện ngươi khong con ở trong biệt
thự, thi cũng đa đoan được vai phần -- bọn người kia lần nay lam can thật, ta
cứ tưởng bọn họ chi it phải biết thu liễm một tý, khong nghĩ tới chung cư
nhien tao bạo đến như thế ! Được rồi được rồi, co đội than vệ của ta ở đay,
đam gia hỏa kia khong dam lam xằng bậy đau."

Hạ Á thở phi pho, cố sức lắc đầu: "Ta, con mẹ no, đa biết trước sự lợi hại của
đam vo sĩ lưu manh nay ! Quả thực giống như la chau chấu a! Ngấm ngầm đanh len
thi ong đay con chịu được, cư nhien, con mẹ no, chieu thức nem phan ma chung
cũng đem ra sử dụng!"

Ruhr vừa nghe vậy, nhất thời liền đem Hạ Á đẩy ra, sau đo vội vang lui về phia
sau, bưng mũi mắng: "Nem phan !? Mẹ no ! Sao ngươi khong noi sớm ! Bộ y phục
nay la ong đay mới thay hồi sang !"

Hạ Á tức giận noi: "Ngươi sớm biết điều nay xảy ra, như thế nao lại khong chịu
nhắc nhở ta!"

"Phi lời ! Ngay hom qua ta đa nhắc nhở ngươi, ngươi khong phải rất la oai hung
noi cai gi cai gi : tới một người đập một người, tới hai người đanh luon cả
hai?"

"..." vẻ mặt Hạ Á hiện len vẻ tức giận, căng to khuon mặt đỏ bừng, cả giận
noi: "Mẹ no! Ta cũng khong nghĩ tới bọn gia hỏa kia lại dai như vậy ! Ta chỉ
nghĩ đanh bại một hai ten, bọn chung sẽ biết kho ma rut lui... Nhưng khong
nghĩ tới... Con ba no! Tới hai người đanh luon hai người quả thực la khong
sai, thế nhưng, con mẹ no, tới những mấy trăm ten, ong đay lam sao thắng hết
toan bộ ?"

Dế nhũi phat tiết một trận tức giận, thế nhưng bỗng nhien trong long khẽ động:
"Khong đung a! Trong đế đo nay đều la tang long ngọa hổ, cao thủ như may ! Lam
thế nao bọn gia hỏa kia chỉ nhin chằm chằm vao ta khong chịu buong tha? Lẽ nao
ở trong đế đo, cac cao thủ vo đạo khac đều cả ngay phải giống ta chạy đay chạy
đo? !"

Ánh mắt Ruhr hiện len một tia mỉm cười, nhin Hạ Á khen ngợi : "n, cuối cung
cũng thong suốt a."

Hạ Á non nong, vươn tay nắm lấy vai của mập mạp dung sức lay động: "Ngươi noi
mau ! Rốt cuộc la chuyện gi xảy ra ! !"

Ruhr mở hai tay của Hạ Á ra, lạnh lung cười: "Ngươi cho rằng lam cao thủ la dễ
dang đến như vậy sao? Tren thế giới nay, muốn phat tai, muốn nổi tiếng, muốn
vượt hẳn mọi người khong tới một vạn thi cũng chin ngan ! Ngươi cho rằng ai
cũng la thiện lương cao thượng? Mấy ten đe tiện hạ lưu thi nơi nao cũng co,
người lam việc khong từ thủ đoạn nao thi cang nhiều hơn! Vi để được nổi danh,
bọn gia hỏa kia bất cứ việc gi cũng dam lam. Bất kỳ cao thủ nao, mặc cho co
thực lực cường han, thế nhưng co thể khong ăn khong nghỉ sao? Quấy rầy lien
tục cho ngươi rơi vao tinh trạng kiệt lực, chinh la luc tốt nhất để bọn gia
hỏa đo ra tay ! Cho nen, ngươi cho rằng cac cao thủ trong truyền thuyết đều la
đơn thương độc ma đi lại tren đại lục sao? Hừ!"

"..." Gan xanh tren tran Hạ Á đập bum bụp: "Ý của ngươi la..."

"Tim một chỗ dựa vững chắc, co thế lực, mới co thể tự bảo vệ minh, lao đệ của
ta." Mập mạp vỗ vỗ vai Hạ Á, cười noi: "Sự tich đơn thương độc ma tung hoanh
thien hạ, vĩnh viễn chỉ tồn tại trong truyền thuyết, cai gi cao thủ co độc ...
Ta phi ! Ngay cả luc ngồi tren bồn cầu cũng bị người ta bắn len, xem hắn lam
cai quai gi co thể co độc a! Cho du ngươi toan than bọc sắt, co thể khang lại
mấy cay đinh đong vao sao? Những ten gia hỏa đe tiện nay, du cho ngươi giết
chết 1000 ten, cuối cung luc ngươi đuối sức, thi ten thứ 1001 cũng sẽ xuất
hiện đanh bại ngươi, sau đo cao giọng tuyen bố 'ong đay đa đanh thắng Hạ Á
trong truyền thuyết' ! Đạp nga ngươi chiếm lấy địa vị của ngươi !"

"Vậy... Những cao thủ khac đa lam như thế nao?" Hạ Á thở dai.

"Lam cach nao ư !? Co vai cach, đơn giản dễ thấy nhất chinh la đam cao thủ
thanh danh nay sẽ thu nhận một it đệ tử hoặc đan em, co thủ hạ giup đỡ, miễn
cho quả bất địch chung, co người tới cửa quấy rầy, thi cũng co đồ tử đồ ton
của bản than nhảy ra chấp nhận khieu chiến. Con co một it người dứt khoat đầu
nhập vao một đại nhan vật hay một gia đinh giau co nao đo, những quý tộc nha
giau nay co quyền thế rất lớn, hiển nhien khong sợ đam gia hỏa kia tới gay sự
tim cai chết. Con những người khong chịu thu đồ đệ, cũng khong chịu đầu nhập
vao gia đinh quyền lực, thi cũng chỉ co thể mai danh ẩn tich, ẩn cư trốn tranh
ở những nơi ngay cả chim cũng khong them đẻ trứng."

"Ba no." Dế nhũi mắng một cau: "Nguyen lai cac cao thủ ẩn cư, con mẹ no đều la
do bị bức a!"


Liệp Quốc - Chương #124