Tự Mình Cầu Phúc.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Nơi ở của Kaweixier nằm ở khu tay bắc thanh Aosiji Liya, nơi nay cach hoang
cung kha xa.

Thanh Aosiji Liya rất to lớn, kiến truc hung vĩ, khắp nơi trong thanh đều co
thể thấy được người người ăn mặc y phục xinh đẹp, đường đi thi rộng lớn sạch
sẽ, ngay cả khi trời vừa mưa xuống một trận tuyết, thế nhưng đường phố vẫn
được quet dọn rất sạch sẽ, nhin khong ra chut nao sinh lầy. Người đi lại tren
đường đều lộ ra nụ cười sung tuc cung thoải mai, thể hiện được mui vị tran
ngập sinh cơ của toa thanh nay.

Thỉnh thoảng co thể thấy một đội binh sĩ tuần tra đi qua đi lại tren đường, ao
giap sạch bong va chạm vao nhau phat sinh ra am thanh kim loại va đập, phủ
thương cũng được lau chui sang loang, vẻ mặt của đam kỵ binh rất uy nghiem va
cẩn thận, ngồi tren lưng ngựa ngẩng đầu ưỡn ngực.

Trai phải ben đường đều la kiến truc xay dựng theo phong cach điển hinh của
Byzantine, mai vom trụ nhọn, cao to va hung vĩ, nha cửa phổ thong ở khắp nơi,
chi it cũng co hai ba tầng lầu, vo số cửa hang hai ben, bảng hiệu đầy sắc mau
cung man che phất phới, cảnh tượng vo cung phồn hoa.

Bất qua trong long Hạ Á co tam sự, cho nen đối với những cảnh tượng xung quanh
cũng khong xuc động gi nhiều, dọc theo đường đi cũng co tam tinh để quan sat
cảnh tượng hung vĩ trong thanh, trai lại sắc mặt rất ngưng trọng, Ruhr ở ben
cạnh mặc du muốn khuyen giải an ủi, cũng khong biết lam thế nao để mở miệng,
chỉ co thể tuy ý giảng giải một it phong thổ ben trong thanh Aosiji Liya.

"Phia đong thanh la cấm địa hoang cung, con co tổng bộ giao hội cũng ở nơi đo,
phia bắc thanh la khu vực của cac quý tộc nha giau, mấy năm gần đay cũng co
vai gia đinh giau co tiến vao khu nay, bất qua gia đất ngay cang một mắc, ai,
chỉ bằng quan lương của ta đay, chỉ sợ chem giết lien tục cả năm, cũng khong
thể mua được một căn nha nhỏ đấy. Nơi ở của Kaweixier thi ở gốc tay bắc của
thanh, nơi nay la khu vực danh cho cac gia đinh co chut bối cảnh cung một it
gia đinh giau co, thế nhưng so với quý tộc nha giau thi kem hơn một chut, bất
qua so với khu binh dan ở phia nam cũng con tốt hơn nhiều lắm. n, được rồi,
ngươi la lần đầu tien tới Aosiji Liya, nhất định phải đi tham quan đấu trường
một lần, chỉ con vai ngay nữa, đại hội giac đấu đầu năm sẽ bắt đầu, mấy ngay
nay đa co khong it vo sĩ đoan từ mọi nơi tập trung về, lam cho mấy ten gia hỏa
ben trong sở cảnh bị bận bịu khong ngừng..."

Aosiji Liya quả nhien to lớn, hai người cưỡi ngựa đi ở phia trước, phia sau la
một đam hộ vệ cung tuy tung, Tatara va Souleaterr hai người tuy tung hiển
nhien la gia nhập vao đam người hộ vệ của Ruhr đi ở phia sau. Ở tren đường lớn
đi xuyen qua đoan người đang qua lại, cũng khong biết đi qua bao nhieu con
đường, quẹo qua bao nhieu khuc quanh, trải qua nhiều it khu chợ phồn hoa, rốt
cục qua hơn hai tiếng sau, đường phố ở trước mặt cũng đa yen tĩnh một it, đi
qua them vai con phố, luc nay đường vẫn rộng rai như cũ, thế nhưng tren đường
cũng khong con nhiều người qua lại phức tạp, hai vệ đường trồng hai hang cay
sồi xanh cao to, mặc du luc nay trời vẫn con la mua đong, thế nhưng chung hai
hang cay hồi vẫn y nhien cấp cho toa thanh hung vĩ nay một mảng sinh cơ mau
xanh lục, hai ben trai phải con đường đều la một it viện phủ to lớn, hiển
nhien khu vực nay la danh cho người co tiền, hanh tẩu tren đường cũng khong
con la cac thương nhan nhỏ, ma la thỉnh thoảng xuất hiện hai ba cổ xe ngựa
chạy ngang qua.

Hết thảy, đều co vẻ yen tĩnh va an binh.

"Tới rồi." Mập mạp ghim day cương ngựa, chỉ vao giao lộ ở phia trước: "Ta chỉ
đưa ngươi tới đay, đi tới giao lộ phia trước thi quẹo trai, ngươi sẽ nhin thấy
nha của Kaweixier... Ách, ta cũng khong muốn vao nha của ten gia hỏa kia, ta
sẽ dẫn theo đoan người chờ ngươi ở đay la được rồi."

Hạ Á siết chặt nắm tay, liếc mắt nhin mập mạp đầy bất man.

Mập mạp cười khổ noi: "Tinh tinh của Kaweixier rất cổ quai, hắn chỉ noi muốn
gặp ngươi, cũng khong co noi muốn thấy ta."

"Được rồi." Hạ Á thở dai: "Đi tới trước quẹo trai? Cổng nha của hắn co hinh
dạng ra sao? Ta sợ đi nhằm."

"Yen tam, đi tới giao lộ thi rẻ trai, con đường ben trong chỉ co một ngoi nha,
cũng chỉ co một cai cổng-- hoang đế bệ hạ tại nhiều năm trước, đa đem nguyen
con đường đo ban tặng cho hắn."

※※※

Hạ Á một minh thuc ngựa đi tới giao lộ, sau khi rẻ qua trai, quả nhien đung
theo lời mập mạp noi, nguyen cả con đường nay, trai phải đều la vach tường cao
to, được xay bằng những vien gạch mau xanh to lớn, ngay ngắn chỉnh tề, ben
dưới chan tường con trồng một bụi cay thấp be cũng đều được trồng rất thẳng
hang, đường xa bằng phẳng, hiển nhien la ngay thường được chăm soc rất tỉ mỉ,
ma phia cuối con đường, la một canh cổng cũng khong tinh la qua cao, thế nhưng
lại tran ngập hơi thở nghiem trang cung tĩnh mịch.

Đi tới trước cửa, Hạ Á nhin nơi ở của tri giả nổi tiếng nhất đế đo nay một
chut, cổng vao mau đen, ben ngoai được bọc một lớp sắt đen, đống them vai cay
đinh tan, trừ mấy thứ đo ra, cũng khong hề co chut nao bộ dang xa hoa, chỉ la
co chut ngăn nắp sạch sẽ ngoai dự liệu của mọi người, phảng phất như khong hề
co hạt bụi nao.

Hạ Á vừa mới xuống ngựa, đang muốn đi tới go cửa, thi một ben canh cửa đa mở
ra, một ten người hầu tuổi con trẻ mặc tren người một bộ đồ vải lanh đi ra,
đứng ở trước cửa, dung anh mắt lanh đạm quet tới quet lui tren người Hạ Á.

Hạ Á mở miệng đang muốn tự giới thiệu: "Ta la..."

Ten người hầu tuổi con trẻ nay cũng đa cướp lời, thản nhien noi: "Vao đi, đi
theo ta, đừng co chạy loạn, cũng đừng co noi lung tung."

Noi xong, hắn căn bản khong để ý tới Hạ Á, liền xoay người đi vao cửa.

Hạ Á trừng trừng hai con ngươi, trong long co chut nen giận, đe cơn tức giận
đi nhanh vao trong, vừa bước vao cửa, ten ngươi hầu kia đa đứng ngay sau canh
cửa, quay đầu nhin hắn một cai, thấy giay của Hạ Á dinh đầy bun đất, nhiu nhiu
may, chỉ vao mặt đất ở ben cạnh, nơi đo co một miếng đệm mềm: "Đem giay lau
cho sạch sẽ... Chủ nhan thich sạch sẽ."

Hạ Á cố gắng nhẫn nhịn cơn tức giận, bước len cai đệm mềm kia cọ cọ đoi giay,
ten người hầu kia hinh như rất khon ngoan biết dừng đung luc, khong tiếp tục
noi gi, xoay người đi vao trong, Hạ Á 'hừ' một tiếng, bước nhanh theo sau.

Ben trong la một cai trang vien rất lớn, bất qua lại co vẻ rất an tĩnh, một
cai trang vien to như vậy cũng khong co tới một cay cổ thụ cao to nao, chỉ la
trong gốc tường bay ra vai cai chậu hoa cung cay cảnh, nhin rất tĩnh mịch, bất
qua tren mặt đất quả thực la sạch sẽ, khong những khong co bụi, ngay cả la cay
rụng canh hoa rơi cũng khong co.

Ten người hầu kia dẫn Hạ Á đi dọc theo ben vach của khu vườn đi qua một cai
cửa nhỏ, ben trong đo lại la một hoa vien, hoa vien ben trong nay, la một vườn
hoa hinh tron, hoa tươi nở rộ, chủng loại của loai hoa nay la gi, đương nhien
một ten dế nhũi như Hạ Á khong thể biết ro, chỉ la trong long hắn rất kinh
ngạc, tại mua đong vạn vật heo ua, lam sao lại xuất hiện nhiều hoa tươi đến
như vậy?

Chinh giữa vườn hoa la một con đường trải đa nhỏ, đi theo con đường nhỏ, trai
phải hai ben hương hoa ngao ngạt, khiến cho dế nhũi cũng cảm thấy thoải mai
vui vẻ, cuối cung của vườn hoa la một cai hồ nhan tạo, hồ nước chỉ rộng khoảng
một trăm bước, nước gợn lan lan, mơ hồ co thể nhin thấy vai con ca đang bơi
qua lại dưới nước, thỉnh thoảng con nhẹ nhang nhảy ra khỏi mặt nước, lộ ra một
cai đuoi ca mau đỏ kha cổ quai.

Hạ Á du sao cũng la dế nhũi cho nen khong biết thưởng thức những thứ nay, nhin
thấy mấy con ca kia, trong long hắn lại nhịn khong được liền suy nghĩ: mấy con
ca kia, khong biết nướng len sẽ co mui vị như thế nao...

Kiến truc phong ốc ben trong vien trang, đều tran ngập mui vị sạch sẽ, thỉnh
thoảng cũng xuất hiện một hai nam nữ người hầu thanh tu tuổi con trẻ, co người
đang cầm binh nước, co người cầm khăn lụa đang lao tường, thế nhưng luc Hạ Á
đi qua, những người nay phảng phất như khong hề phat giac, cũng khong hề phan
ra một tia anh mắt để liếc nhin. Kiến truc ở đay đều khong cao, những nơi hắn
đa đi qua, phong ốc đều la ngăn nắp sạch sẽ, đi mai tới đầu cuối của vien
trang, luc nay hắn mới nhin thấy trước mặt la một toa lau hai tầng hinh tron,
toa lau nay chiếm diện tich kha lớn, tren vach lau con bam đầy day leo mau
xanh, thế nhưng trai lại ben dưới san lại vo cung sạch sẽ, con co một cay goc
cay đại thụ thẳng tấp mọc kế toa lau, tren đại thụ con treo đầy cac hoa giấy
mau vang nhan nhạt, từ xa nhin lại, cay đại thụ phảng phất như la một cai o
mau vang.

Ten người hầu dẫn đường dừng lại, nhin dưới chan của toa lau hai tầng một
chut, nơi đo co một cai cửa nhỏ, thấp giọng noi "chờ một chut", sau đo cũng
khong hề noi tiếp lời nao.

Sau một lat, lại xuất hiện them mấy ten người hầu, mỗi một người bưng tren tay
la một cai chậu bằng bạc, ben tren con vắt một cai khăn lụa mau trắng, Hạ Á
sửng sốt một chut, liền sau đo hắn thấu hiểu anh mắt của đam người hầu kia,
bước tới lấy nước trong chậu rửa sạch hai tay, sau đo tiếp tục tới khuon mặt.

Sau khi lau kho, liền sau đo lại co một ten người hầu khac cầm chậu nước bước
tới... Hạ Á cũng khong noi nhiều lời vo ich, lại lần nữa rửa mặt.

Thẳng đến sau khi rửa ba lần, nhin ten người hầu thứ tư chuẩn bị cầm chậu nước
bước tới, Hạ Á khong con kien nhẫn, chỉ vao mặt minh noi: "Mặt ta con dinh bụi
hay sao? Con mẹ no... Cho du mặt ong đay co dinh *, thi cọ ba lần cũng đa
sạch sẽ !"

Ten người hầu kia khong noi lời nao, chỉ cầm lấy khăn lụa bước tới, rất nhanh
đem ao giap tren người Hạ Á bắt đầu chui rửa, chỉ trong một chốc lat, ao giap
của hắn đa được đang bong loang, ngay cả giay cũng lần nữa được chui sạch, sau
đo con co người cầm một cai ban chải long, đem mỗi từng cai khe nhỏ tren ao
giap của hắn phủi qua một lần, luc nay nhin cả người Hạ Á rực rỡ hẳn len.

"Đi vao thoi." Ten người hầu lạnh lung noi: "Đừng chạy loạn, cung đừng sờ mo
lung tung."

(Con mẹ may ! )

Hạ Á oan thầm trong long, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vao cai cửa nhỏ kia, đi vao
trong, nhin căn phong ở ben trong toa lau, dế nhũi ngay ngẩn cả người!

Từ ben ngoai nhin đều cho rằng đay la toa lau hai tầng, vừa vao nhin lại, mới
biết bản than đa sai. Ở trong chỉ co một tầng, chỉ bất qua trần nha cao một
cach thần kỳ, độ cao đạt tới bảy tam thước, mai nha hinh vom được khảm lồi lom
cac phu đieu, đầy đủ cac loại hoa văn, giống như la một đam may, trong đo nổi
bật nhất la hơn mười vien bảo thạch kỳ dị, phat ra anh sang yếu ớt, ma mặt đất
ben dưới chan được lot một tầng cẩm thạch mau bạc trắng nhin giống như gương,
khong hề co một tia tỳ vết nao, Hạ Á từng bước giẫm len cẩm thạch, đều phat ra
cac gợn song ki dị giống như la đang bước tren nước!

Ben trong đầu, Hạ Á bỗng nhien nghe thấy am thanh của Dora.

"Đay la một ma phap trận... Hừ, ten nay xa xỉ thật, cư nhien thiết kế một cai
ma phap chiếu sang vĩnh cửu ở nơi nay !"

Hạ Á tuy rằng la một dế nhũi, bất qua bởi vi ben người con co một bac học la
Dora, dạo gần đay kiến thức của hắn cũng xem như đa kha hơn trước, hắn biết,
ma phap trận la một thứ cực kỳ hiếm thấy, ma muốn lam ma phap trận co tinh
chất vĩnh cửu, khong chỉ cần cac loại bảo thạch tran quý với gia tren trời
dung để thiết kế ma trận, ma cội nguồn ma lực để khu động ma phap trận cũng
rất kho đạt được, cần rất nhiều ma phap thủy tinh cung một it ma phap văn lộ
cao tham... Cho du la một trung giai ma phap sư, cũng chắc chắn khong đủ chi
phi để tạo ra một cai ma phap trận vĩnh cửu !

Ma ở đay, cư nhien lại co một ma phap trận vĩnh cửu, ma cong dụng chỉ la để...
chiếu sang? !

Cang lam cho Hạ Á kinh ngạc chinh la, một cai phong rất lớn như thế nay, cư
nhien lại khong co bai biện xa hoa, ma phong nhan nhin xung quanh, toan bộ đều
la... sach ! !

Phảng phất như đặt thanh hinh tron, vo số gia sach, từng day từng day, một
tầng rồi lại một tầng, những gia sach nay cao tới năm sau thước, sắp theo hinh
tron cập sat vach tường, từng gia từng gia pho ra, tren mỗi gia đều chất đầy
sach, ben cạnh con co một cai thang phia dưới co gắn banh xe.

Vừa nhin thi tho lược đơn sơ, nhưng một phong sach như thế, chỉ sợ la phải co
tren một vạn quyển ? !

Ngay cả Dora hinh như cũng co chut kinh ngạc, phat ra một tiếng thở dai cảm
than.

Hạ Á đứng ở chinh giữa căn phong, đợi một chut, nhưng khong thấy ai xuất hiện,
hắn co chut khong nhịn được, nặng nề ho khan một tiếng: "Co người khong? Ta
chinh la Hạ Á ! Ta đa tới rồi đay, la ai muốn gặp ta thế? !"

Lien tiếp ho liền ba lần, nhưng khong ai đap lại. Phảng phất như trong căn thư
phong to lớn nay, cũng chỉ co một minh hắn.

Hạ Á vận chuyển than minh, bước vai bước qua lại, đi dọc theo gia sach một
hồi, đam sach menh mong như biển nay khiến dế nhũi co chut kinh nể trong long
--bản than hắn tuy rằng khong đọc nhiều sach lắm, thế nhưng đối với chủ nhan
nơi nay, ten Kaweixier thần bi kia, cũng bắt đầu co vai phần ton kinh-- mặc kệ
như thế nao, nếu như vị Kaweixier nay thực sự đa xem hết số sach nay ma noi,
như vậy kiến thức của hắn sẽ cực kỳ lợi hại.

Mỗi một gia sach đều la phi thường sạch sẽ, sach tren gia cũng khong hề co một
hạt bụi, hiển nhien la thường xuyen được quet dọn tỉ mỉ.

Hạ Á đi long vong xung quanh thư phong vai lần, cũng khong co ai bước ra tiếp
hắn, dế nhũi rốt cục cũng khong chịu nổi, dứt khoat bước tới chinh giữ thư
phong, đặt mong ngồi chờ tren đất.

Du sao cũng đa tới nơi nay, ong đay cũng sẽ chờ ngươi một chut !

Thế nhưng chờ đợi khoảng thời gian một bữa ăn, vẫn khong co ai tới tiếp dế
nhũi, dế nhũi xoay người đứng len, đang muốn lớn tiếng keu la, bỗng nhien
trong long khẽ động, một loại cảm giac vi diệu từ trong long hắn bộc phat ra!

Loại cảm giac nay, liền giống như la luc trước hắn săn bắn ở trong rừng nui,
bị da thu đang am thầm theo doi!

Hạ Á lập tức giật minh, nhin xung quanh tim toi một chut, thế nhưng lại khong
phat hiện một ai. Chỉ la cảm giac bị theo doi cang luc cang trở nen ro rang!

Mơ hồ, hắn phảng phất như co thể cảm thấy được co một anh mắt đang nup ở đau
đo, đang tỉ mỉ quan sat bản than, ma cang khiến cho Hạ Á mẫn cảm chinh la, hắn
hinh như cảm giac được một cổ tinh thần ba động đang tảo qua tren người của
hắn!

Tinh thần lực của dế nhũi luc nay đa khong con binh thường, nhất la sau luc
học được một hai cThần tinh yeu chu loai rồng do Dora dạy cho, hắn đa sơ bộ
nắm giữ kỹ xảo dung tinh thần lực để do xet căn bản nhất của ma phap, cảm giac
đối với người khac đang theo doi cang trở nen nhạy cảm, luc nay trong long hắn
bất an, lập tức đem tinh thần lực của bản than tản ra chung quanh tim toi,
nhưng ma hắn du sao cũng khong phải la ma phap sư, tinh thần lực cũng co chut
khong được mạnh, khong hề phat hiện được ai.

"Ê ! ! Ta biết ngươi đang nhin ta ! Đi ra a! Khong phải ngươi muốn gặp ta sao?
! Ta đa ở đay lau rồi, ngươi như thế nao lại khong chịu xuất hiện ? Chẳng lẽ
muốn đua giỡn ta sao ? !"

Hạ Á vừa het hết cau, cảm giac đang bị theo doi nhất thời cũng biến mất, dường
như người đang am thầm theo doi hắn đa thu anh mắt lại rồi rời đi.

Ma luc nay Hạ Á cũng khong con nhẫn nại, rốt cục nhịn khong được liền đứng
dậy, hắn nhin thấy gia sach ở gần đo, tiện tay định lấy một quyển sach xe cho
hả giận, ngay luc tay hắn vừa vươn ra, bỗng nhien nghe thấy am thanh từ phia
cửa truyền vao.

"Đừng đụng vao sach."

Một am thanh trong trẻo mềm mại truyền đến.

Hạ Á quay đầu nhin lại, thi thấy một nữ hai tuổi con trẻ khong biết đa đứng đo
từ bao giờ.

Nữ hai nay mặc một bộ trường bao mau trắng, toc dai mau ram nắng, khuon mặt
thi binh thường cực kỳ, tren hai go ma con nổi len vai cai tan nhang, nhin
tuổi tac cũng xấp xỉ với Hạ Á, chỉ la khuon mặt lại tran đầy nhạt nhẽo vo vị--
Hạ Á co chut kho chịu, lam cai gi ma bọn người ở đay đều mang vẻ mặt tử khi
trầm trầm thế nay !

"Xin đừng đụng vao bất kỳ thứ gi trong căn phong nay." Nữ hai tan nhang kia
bước tới, trong tay nang đang cầm một cai hộp gỗ, bước tới trước mắt Hạ Á, cau
may noi: "Dấu tay của ngươi sẽ in len tren sach, như vậy lau chui sẽ rất phiền
phức."

"Dấu tay? Phiền phức?" Hạ Á nhin tay của minh một chut-- thanh thật ma noi,
tay của hắn luc nay la cực kỳ sạch sẽ, dế nhũi sống mười tam năm, chỉ sợ hiện
tại tay hắn la sạch nhất trong mười tam năm qua.

"Đung vậy, những thư sach nay đều la bản gốc cực kỳ chan quý, con co một vai
văn hiến quan trọng đa thất truyền từ lau. Bản than chung rất mỏng manh, chỉ
cần nhẹ nhang chạm vao cũng co thể sẽ bị tổn hại."

Nữ hai kia đưa hộp gỗ trong tay cho Hạ Á: "Cầm lấy."

"Ách?" Hạ Á hai tay tiếp nhận, hộp gỗ nay co cảm giac nặng trịch: "Cai gi
đay?"

"Sư phụ bảo ta đưa cho ngươi. n, sư phụ của ta, chinh la đại nhan Kaweixier."
Nữ hai thản nhien noi

"Cho ta ?" Dế nhũi chỉ chỉ vao mũi, một tay cầm lấy hộp gỗ, nhanh chong đanh
gia một chut, cảm giac được vật ben trong nặng trịch, cũng khong biết ben
trong la vậy gi-- lấy khi lực của Hạ Á, cũng co thể cảm giac được co chut
nặng trịch, như vậy co thể tưởng tượng được cai hộp gỗ nay nặng bao nhieu.

"Ta khong biết, sư phụ khong co noi, thi cũng khong co ai dam hỏi." Nữ hai
lạnh lung liếc mắt nhin Hạ Á : "Sư phụ noi... Ngươi co thể đi."

Hạ Á rốt cục nổi giận.

Trong long hắn dang len một cổ cảm giac bị người khac đua giỡn.

"Đi? Đua giỡn cai gi thế nay! Kaweixier khong phải la noi muốn gặp ta sao?
Hiện tại ta đa bo tới cửa tim hắn, hắn khong noi một lời nao lại bảo ta rời đi
? Cai nay la muốn đua giỡn ta đay ma ? !" Dế nhũi phi thường kho chịu, nếu như
người đứng trước mặt khong phải nữ hai ma noi, hắn nhất định sẽ vung nắm đấm
của minh len.

Trong anh mắt của nữ hai lập tức hiện len một tia tức giận, lạnh lung noi:
"Xin ngươi chu ý dung từ ! Ta khong biết ngươi la ai, thế nhưng xin ngươi chu
ý, luc nhắc tới ten của sư phụ ta, thỉnh ngươi gọi người một tiếng đại nhan !"

Hạ Á: "... ..." Dế nhũi ngơ ngac trừng mắt nhin nữ hai nay, sau đo hắn khong
nhịn được noi: "Ta khong cung ngươi noi lời vo ich, hắn khong phải noi muốn
gặp ta sao? Hắn đau? Gọi ta tới đay, lại bảo ta đi, rốt cuộc la co ý tứ gi?"

Nữ hai lắc đầu, nang chỉ về phia cửa: "Sư phụ đung la muốn gặp ngươi, người
cũng đa gặp qua ngươi."

"Gặp qua ?" Hạ Á ngỡ ngang.

"Đung vậy, sư phụ muốn gặp ngươi, thế nhưng người cũng khong noi la sẽ cho
ngươi gặp mặt." Những lời nay của nữ hai, rốt cục khiến cho Hạ Á minh bạch.

Gặp ta... Nhưng khong co noi cho ta thấy hắn?

Ý chinh la... Bảo ta vao đay, để hắn đang am thầm liếc mắt nhin ta-- vậy la
xong? !

Nếu theo bản năng, nhất định Hạ Á sẽ phat hỏa, bất qua nhớ tới những chuyện
đang sợ về Kaweixier ma Ruhr kể cho hắn, trong long cũng kiềm chế một chut, đe
nen tức giận.

Hắn căm giận bước ra khỏi cửa, cũng khong để ý tới nữ hai kia. Vừa bước ra
khỏi cửa, thi thấy trước cửa la cai ten người đa dẫn hắn vao đay đang đứng chờ
sẵn: "Mời đi theo ta."

Hạ Á khong noi được một lời, xụ mặt đi theo đường cũ đi thẳng ra ngoai.

Dế nhũi rất nong, hắn thật sự rất tức giận!

※※※

Ben trong thư lau thật lớn kia, trong một mật thất an tĩnh, Kaweixier đứng ở
trước cửa chắn.

Đay la một cai cửa chắn kỳ quai, từ ben trong nhin ra thi co thể thấy tất cả
khung cảnh ben ngoai, ma ben ngoai nhin vao, thi chỉ thấy một vien đa trong
suốt mau xanh đang đinh ở tren vach tường.

Kaweixier mặc một bộ ao dai theo phong cach cổ xưa, tay nhẹ nhang đặt len cửa
chắn nhin ra ben ngoai, thấy Hạ Á đang rất căm tức bất binh đi nhanh ra khỏi
căn phong.

Kaweixier phảng phất như nở một nụ cười.

"Chinh la ten tiểu tử nay sao? Hừ... Đay la truyền nhan của ngươi sao... Lao
bạn gia của ta, ngươi thật sự la cấp cho ta một cai nan đề a."

※※※

Hạ Á đi ra khỏi nơi ở của Kaweixier, vừa ra khỏi cửa thi phong người nhảy len
ngựa, het lớn một tiếng, giục ngựa chạy thẳng tren đường lớn, quẹo qua giao
lộ, nhin thấy đoan người Ruhr đang chờ ở phia trước, vẻ mặt của Ruhr đang rất
căng thẳng, mắt thấy Hạ Á đi ra: "Di? Ra rồi ? Thế nao? Kaweixier tim ngươi
rốt cuộc chuyện gi?"

"Phi! Ông đay khong biết cai ten hỗn đản đo bị bộc phat cơn đien hay sao ấy !"
Hạ Á nhảy xuống ngựa tới, mắng to một cau, hung hăng phun ra một khẩu nước
bọt.

Mập mạp cực kỳ sợ hai, vội vang nhao tới che lấy miệng của Hạ Á, nhin trai
phải một chut: "Cam miệng! Ngươi đien rồi sao? Hắn khong phải la loại người để
cho ngươi tuy tiện nhục mạ ! Ở trong đế đo, coi như mấy ten gia hỏa hận hắn
thấu xương, cũng khong dam tuy tiện chửi bới ở sau lưng hắn, một ten linh quen
be nhỏ như ngươi, cư nhien dam ngang nhien chửi bới, truyền tới trong tai của
hắn, ngươi nhất định la phải chết!"

"Ta..." Hạ Á tuy rằng la một ten dế nhũi, thế nhưng du sao cũng co đầu oc,
nhẫn nhịn chịu đựng, mới đe cơn giận xuống noi: "Được rồi! Ta noi cho ngươi,
ta căn bản khong co gặp hắn. Ông đay bị chung dẫn vao trong, ở trong một cai
thư phong một hồi, sau đo lại bị đuổi ra ! Cai ten gia hỏa kia noi hắn muốn
gặp ta, thế nhưng lại khong noi để ta thấy hắn. Cho nen..."

Mập mạp ngẩn người, lập tức nở nụ cười : "Quả nhien, cach lam như vậy mới phu
hợp với phong cach binh thường của Kaweixier. Hắn luon luon lam một số việc
kha kỳ quai... n, ngươi cũng khong nen tức giận, chi it, khong co phiền phức
gi tới bản than ngươi la tốt rồi."

Hạ Á 'hừ hừ' hai tiếng, bỗng nhien nhớ tới cai kia hộp gỗ, liền mở ra nhin
thoang một cai, nhưng lập tức ngay ngẩn cả người!

"Đay la, đay la cai gi vậy?"

Trong hộp la một cai khuon lam bằng sắt mềm, ma ở trong cai khuon, được khảm
một vien đa sần sui mau xam, tạo hinh của vien đa nay rất cổ quai, nhin giống
như la một mảnh ghep khong được trọn vẹn, goc cạnh đam chỉa khong hề theo quy
tắc nao, nhin tỉ mỉ một chut, độ lớn khoảng chừng giống như la hai quả trứng
ga gọp lại, Hạ Á cầm no ở trong tay, lập tức cảm giac được co chut nặng. Trọng
lượng cung với thể tich của no quả thật sai biệt nhau nhiều lắm...

Thứ nay nhin qua khong hề sang bong, quả thực giống như...

Khong, khong phải giống như, ma căn bản no la một vien đa nat ! Chỉ bất qua
trọng lượng của vien đa binh thường khong nặng bằng no.

Hạ Á cầm thứ nay trong tay can nhắc một chut, bỗng nhien trong long khẽ động!

Thứ nay... hinh như cung tinh chất với mặt day chuyền đang đeo trước cổ của
bản than hắn a! ! Ma hắn nhin kỹ một chut, trong long lại lần nữa khẽ động!
Thể tich của no con co cac vết đứt khong theo quy tắc... Mơ hồ co chut nhin
quen mắt !?

Ý niệm trong đầu dế nhũi vận chuyển vai lần, đột nhien nhớ tới một thứ đồ vật,
hắn hit vao một hơi, nhẫn nại đe nen long hiếu kỳ, đem vien đa cất kỹ, quay
sang nhin Ruhr: "Đi thoi ! Trước tien kiếm chỗ dừng chan đa!"

Trong long Ruhr tuy rằng cũng co chut hiếu kỳ, thế nhưng hắn đối với Kaweixier
la vo cung kieng kỵ, cho nen cũng khong dam hỏi vấn đề nay, lập tức liền xoay
người len ngựa, thu hồi anh mắt hiếu kỳ : "Chỗ ở thi ta an bai rồi, ngay ở gần
phia nam thanh, ở nơi đo ta co một căn nha, luc nay cho ngươi mượn ở tạm. Diện
tich tuy khong lớn, thế nhưng cũng đủ cho đam người cac ngươi. Ngươi trước
tien nghỉ ngơi, sang mai, ta phai người đem ngươi tới quan bộ bao cao, nhớ ăn
mặc va cư xử cho chỉnh tề một chut, ngay mai co khả năng hoang đế cũng sẽ phai
ngươi triệu ngươi vao cung yết kiến."

Nhin vẻ mặt chẳng hề quan tam của Hạ Á đang nhảy len ngựa, đoan người đi được
vai bước, Ruhr do dự một chut, rốt cục hắn cũng chịu mở lời.

"Cai nay... Tiểu tử, con co một việc co chut phiền phức, ta cũng nen noi cho
ngươi, để ngươi sớm co chuẩn bị..."

"Phiền phức? Cai gi phiền phức?"

Mập mạp gai gai đầu, cười khổ noi: "À a... Chuyện ngươi đanh bị thương
Heisiting, cũng đa lan truyền khắp đế đo. Khong biết ai đa đem tư liệu của
ngươi tung ra ngoai, bộ dạng của ngươi, quan ham, con co tất cả cac tư liệu
khac... Ngươi cũng biết, hừ hừ... người sợ nổi danh, lợn sợ mập..."

Hạ Á trợn tron hai con mắt.

"Ý của ta la... Ngươi đanh bị thương Heisiting, khiến cho thanh danh của ngươi
tăng len manh liệt, hiện tại chỉ sợ khong it người trong thanh đem ngươi ra
lam mục tieu. Trong đế đo cũng khong it cao thủ vũ kỹ, đều đối với 'ngoi sao
mới nổi' như ngươi cũng co chut bất binh! Tuy rằng ngươi đanh bị thương
Heisiting, thế nhưng từ người ngoai ma xem, ngươi bất qua chỉ la một ten tiểu
tử đạp phải * cho. Trong đế đo, vừa luc sắp tới sẽ diễn ra đại hội giac đấu,
sẽ co rất nhiều vo giả từ khắp nơi đều tập trung về nơi nay, trong đo khong it
người co da tam bừng bừng, tuy thời đều muốn khieu chiến với ngươi một lần...
Một khi co thể đanh bại được ngươi, khong phải la một trận nổi danh thien hạ
hay sao?"

"..." Hạ Á sửng sốt một chut, lập tức cười noi: "Thế thi sợ cai gi ! Cứ việc
bước tới ! Ông đay thấy một đập một, gặp hai thi đanh luon cả hai !"

Mập mạp thở dai: "Ngươi du sao cũng thiếu kinh nghiệm a, khong biết long người
đang sợ như thế nao ! Nếu như la quang minh chinh đại khieu chiến thi khong
cần noi, thế nhưng long người độc ac kho lường... luon co người sẵn sang bất
chấp tất cả, khong ngại hạ độc đanh len, am mưu quỷ kế..."

Noi xong, mập mạp nhin Hạ Á một cach thượng hại: "Tiểu tử, ngươi tự minh cầu
phuc đi!"

Hạ Á ngẩn ngơ, trong long hắn vẫn như cũ khong sợ, ngang nhien cười: "Ha ha!
Cứ việc tới đay, co am hiểm cở nao ong đay cũng khong sợ !"

Ruhr lắc đầu: "Ta chỉ nhắc nhở ngươi thoi, tự bản than ngươi phải biết cẩn
thận hơn."

※※※

Mập mạp thật ra cũng rất co tinh nghĩa, cho Hạ Á mượn một căn nha cũng khong
tồi, tuy rằng la ở khu vực binh dan ở thanh nam, thế nhưng nơi ở của Hạ Á
giống như la một cai biệt thự loại vừa, phia sau biệt thự con co chuồng ngựa,
nha bếp phong ngủ đầy đủ mọi thứ, quet dọn cũng rất ngăn nắp sạch sẽ.

Hạ Á thu xếp xong mọi việc, bảo Souleaterr đi lam bữa cơm tối, hắn đang nằm
tren giường nghỉ ngơi một tý, thi thấy Tatara vẻ mặt căng thẳng chạy vao.

"Lao gia, co chuyện rồi... co khong it người đang đứng ở ngoai cửa, cả đam đều
mặc ao giap cầm theo vũ khi, bộ dang hinh như khong co thiện ý..."

"n?" Hạ Á ngay ngẩn cả người.

Đung luc nay, 'binh' một tiếng, cửa của biệt thự đa bị một cước đa tung, từ
ben ngoai cửa truyền vao một am thanh.

"Ten gia hỏa đa đanh bại Heisiting đang ở đau ! Mau chui ra đay ! Ông đay muốn
khieu chiến với ngươi !"


Liệp Quốc - Chương #123