M Dương Lẫn Lộn .


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Ánh sang ban mai chiếu vao đam may tren nui ở xa xa, tạo nen một đoan sương mu
mờ nhạt lượn lờ quanh nui.

Adeline Kelunma, vị cong chua nhỏ của chung ta đang đứng phơi minh tren một
ban cong cực lớn, nang mặc tren người một bộ đồ ngủ rộng rai mau hồng canh hoa
xen, để trần hai chan, đoi ban chan trắng như tuyết đang dẫm len san đa cẩm
thạch lạnh gia, hai tay nang vịn len thanh lan can, lẳng lặng nhin về phia xa
xa.

Đay la một toa trang vien hinh tron, phia dưới la một cai hoa vien rộng lớn
giống như la quảng trường, từng hang từng hang sồi xanh cung bụi cay được
trồng thanh những day tường vay quanh, đam người hầu mặc một bộ ao khoac vải
lanh mau đen đang bận rộn quet dọn đam la rụng bởi gio lạnh tối hom qua, con
co người lam vườn, mang theo mũ, cầm một cay keo rất lớn tỉ mỉ cắt tỉa những
cay sồi xanh.

Ban cong to lớn được xếp đầy hoa tươi-- những đoa hoa tươi nay căn bản khong
thể nở vao mua đong, tất cả đều la được vận chuyển từ phương nam xa xoi, cũng
chỉ co chủ nhan của toa trang vien nay, mới co tai lực hung hậu, tiến hanh một
việc lam xa xỉ đến như vậy-- những đoa hoa tươi nay đều được ma phap duy tri
sinh mệnh, thế nhưng cho du đa được gia tri ma phap, đam hoa tươi nay cũng chỉ
co thể bảo tri được ba ngay rồi heo rũ.

Tren mặt kẻ đang thương Adeline co chut bộ dang u buồn, tren thực tế, ở nơi
nay một thời gian dai, khuon mặt của nang cũng chưa bao giờ hiện len một vẻ
tươi cười, luc nay dưới cơn gio lạnh buổi sang sớm, đem sắc mặt của nang thổi
cho tai nhợt, mai toc mềm mại mau vang nhạt dan len khuon mặt của nang, khiến
cho nhin qua cả người nang co chut nhu nhược.

Phia sau truyền tới tiếng mở cửa, Adeline quay đầu nhin lại, thi nhin thấy một
trung nien nữ tử sắc mặt nghiem trang, đay la nữ quan than cận của nang, than
la nữ quan của hoang thất, sắc mặt của vị nữ tử nay quanh năm hiện ra một vẻ
nghiem tuc khong bao giờ phai mờ, nang đẩy cửa tiến tới, phia sau con co hai
nữ hầu tuổi con trẻ, một người trong tay đang cầm cai khay, phia tren la bữa
điểm tam sang, một người đang cầm một bộ đồ của cong chua.

"Cong chua, ngai đứng như vậy sẽ cảm lạnh đấy." m thanh của nữ quan cứng ngắc
như mọi khi, nang đi tới gần, động tac rất nhẹ, thế nhưng thai độ rất cương
quyết đem Adeline từ ban cong keo ngược vao trong phong, sau đo đem cửa ban
cong đong lại.

"Hiện tại ngai cần ăn bữa sang, sau đo hoan đổi y phục-- ngai chỉ co một tiếng
để chuẩn bị, thai tử điện hạ sẽ sớm tới tim ngai, người sẽ ở dưới lầu chờ
ngai."

Khuon mặt của Adeline co chut gầy đi, hai ma hơi lom vao, vầng đen ở hai mắt
rất đậm va lớn, nhin nữ quan ma bản than nang khong hề ưa thich, thở dai.

Bữa sang la vai cai banh mi được nướng vang va một binh tra mật ong, con co
một lọ mật lam từ hoa quả. Thế nhưng Adeline chẳng hề muốn ăn, nang thậm chi
chỉ cắn một cai, sau đo bỏ đống thức ăn xuống ngồi đờ ra một chổ.

Nữ quan đối với hanh động ngồi đờ ra giống như bị bệnh thần kinh của vị cong
chua nay cũng khong co trach moc. Bất qua, vừa thấy cảnh nay, nang lập tức
vung tay ra hiệu, hai người hầu ở phia sau liền bước tới bắt đầu keo cong chua
đi thay đổi y phục. Adeline liền giống như một con rối, mặc cho đối phương
muốn lam gi thi lam.

Một cai đai lưng mong mỏng buộc thật chặt một cai đầm dai lam cho bộ ngực được
nang cao len, thế nhưng ho hấp cũng co chut kho khăn, loại hoa phục nay nhin
qua rất đẹp, nhưng ma chan chinh mặc vao thi mới cảm thấy kho chịu như thế
nao! Một nữ hầu cẩn thận đem toc của Adeline bới len, tạo thanh bui toc của
một người quý tộc, sau đo rất nhanh liền co vai nữ hầu từ ben ngoai đi vao,
bưng theo hơn hai mươi mon trang sức hạng lien cac loại, tỷ như ngọc trai, bảo
thạch, vang rong, ma nao, mắt meo...

( Nếu như co ten dế nhũi ở đay, nhin thấy những mon trang sức nay, nhất định
sẽ đem hai con mắt trợn cho rớt ra ngoai. )

Bỗng nhien, trong đầu Adeline hiện len khuon mặt ha miệng cười to của ten gia
hỏa kia, khiến cho nang khong khỏi co chut si ngốc, khoe miệng lộ ra một nụ
cười khuc khich.

( hiện tại chắc ten dế nhũi kia vẫn con ở trong Da Hỏa trấn đay... hắn mua nha
chưa nhỉ? co hay khong vẫn con cầm thanh hỏa xoa vừa xấu vừa nặng kia chạy đi
săn thu? n, co thể hắn luc nay đang lam một dong binh cũng khong biết chừng?)

Mấy người nữ hầu đang khẩn trương đem từng cai từng cai đồ trang sức kiểu dang
khac nhay đeo len cho vị cong chua nay, ma vị nữ quan thi đang đứng ben cạnh
xem xet thứ nao thich hợp hay khong, cuối cung chọn ra một cai hạng lien khảm
bảo thạch mau xanh lục nhin rất phu hợp, nữ quan nay mới miễn cưỡng gật đầu.

Sau khi Adeline bị trang tri cho rực rỡ hẳn len, nhin nang luc nay quả thực
giống như một con bup be: mai toc vang bị bui cao len, tạo thanh một cai bui
toc hoa lệ cao nha, hai ben con co hai chum toc thả phủ xuống, lam hiện ro
khuon mặt của nang, một cai đầm cung đinh hai mau xanh vang đan xen, đem than
thể của nang "bo" thanh một cai hồ lo-- đối với nam nhan ma noi, đay la than
minh hinh chữ 'S' ma tuyệt đại đa số nam nhan đều thich, thế nhưng đối với bản
than kẻ đang thương quả thật la một cai cực hinh. Một cai hạng lien mau xanh
lục được đeo ở trước cổ, anh sang mau xanh yếu ớt lam hiện ro da thịt trắng
non ở vung cổ, khiến cho người ta nhin thấy liền co chut me người.

Luc nay nữ quan mới thoang hiện len một nụ cười thỏa man, sau đo nghiem mặt
noi một cau: "Cong chua, xin ngai hay nhớ kỹ lễ nghi."

Kẻ đang thương thở dai trong long, nang đứng len, khuon mặt hờ hững, anh mắt
khong hề phat ra tia sang: "Ta biết rồi."

※※※

Than la người kế thừa ngoi vị hoang đế của đế quốc, cũng la người duy nhất co
thể chọn, Garcia Kelunma luc nay đang an vị tren ghế giữa đại sảnh hưởng thụ
một chen hồng tra, đay la cống phẩm từ vương quốc Lantis chuyển tới, tuy rằng
hắn khong hề thich uống tra, thế nhưng chi it từ dang vẻ ma xem, vị thai tử
điện hạ nay khong hề lộ ra một tia sơ hở nao để người khac xoi moi.

Mai toc vang của hắn được chải vuốt rất gọn gang ngăn nắp, khuon mặt anh tuấn
tai nhợt nhưng nghiem tuc, một bộ lễ phục vừa khit người, ngay cả cổ tay cung
cổ ao cũng bop lại vừa khit, một tay cầm chen tra, khuon mặt của hắn tran đầy
vẻ chăm chu, phảng phất như giờ khắc nay, hưởng thức tra la một việc đại sự
nhất ma hắn đang quan tam trong thế giời nay.

Thậm chi ngay cả luc nghe tiếp bước chan từ tren cầu thang truyền xuống, vị
thai tử nay cũng khong co ngẩng đầu nhin len, ma dung một cai tư thai dường
như la mới hưởng thụ xong chen tra, moc ra một cai khăn lụa trắng như tuyết
xoa xoa khoe miệng đang rất sạch của hắn, sau đo mới chậm rai đứng dậy.

"Muội muội than ai của ta, hom nay khi sắc của ngươi quả la rất tốt nga." Tren
mặt vị thai tử hiện ra một nụ cười yếu ớt rất đạt tieu chuẩn.

※※※

Nếu như la người khong hề hiểu ro vị thai tử nay, đều la sẽ cho rằng vị thai
tử nay quả thực la một hậu duệ hoang tộc hoan mỹ, lễ nghi của hắn, khi chất
của hắn, dang vẻ cử chỉ của hắn đều cực kỳ đung tieu chuẩn. Ngay cả sư phụ dạy
lễ nghi cung đinh cho hắn cũng khong thể phat hiện được du chỉ một cử động sai
trai nao từ vị thai tử nay.

Luc đối mặt với người ngoai, khuon mặt của hắn vĩnh viễn mang theo một tia
tươi cười-- một loại cười kieu ngạo nhưng lại kem theo chut cẩn thận cung ưu
nha. Ma y phục của hắn vĩnh viễn đều phải sạch sẽ, cho du la luc đi ra ngoai
săn thu, hay la cưỡi ngựa bon ba, giay của hắn ngay cả một hạt bụi cũng khong
thể dinh.

Than la người kế thừa ngai vang, Garcia luon luon la một người nghiem cẩn--
chi it la cử chỉ hanh động đều nghiem cẩn, hắn biết ro, từ luc hắn được sinh
ra tren thế giới nay, việc hắn cần lam duy nhất chinh la : đợi !

Đợi cho vị phụ hoang uy nghiem chuyen chế tan bạo của hắn gia đi, sau đo đem
cai đế quốc khổng lồ nay giao cho hắn. Ma trước luc đo, hắn chỉ cần bảo tri tư
thai cho hoan mỹ, lẳng lặng, an phận, chờ đợi!

Chỉ cần lam những việc đo la đủ.

Nếu như ngươi nghe được những truyện kể đầy tai tiếng của vị thai tử nay, nghe
được lời đồn về sở thich yeu thich nam nhan của hắn, đại đa số ngươi sẽ cho
rằng hắn la một ten hoang dam vo đạo, một cong tử ăn chơi sa đọa, cả ngay trầm
me trong cuộc sống xa hoa thối nat. ..

Như vậy thi ngươi đa sai !

Đối với vị thai tử nay, sư phụ của hắn, tri giả Kaweixier được hoang đế tin
nhiệm nhất, đa lam ra một cai đanh gia vo cung thu vị: "Nếu như khong phải vi
hắn co sở thich cổ quai, như vậy trong tất cả cac đệ tử ma ta từng dạy, hắn la
một người nghiem cẩn nhất !"

Đương nhien, qua mức nghiem cẩn thi sẽ co luc trở thanh : nhu nhược.

Vị thai tử con trẻ nay, cả đời hắn chưa từng dam phản khang bất kỳ mệnh lệnh
du la tan bạo hay chuyen chế của kỵ thương đại đế, đay cũng tạo thanh nguyen
căn lam cho hắn trở nen nhu nhược.

Thế nhưng du sao cũng co chut ngoại lệ, vị thai tử lam cho người ta nhin thấy
co chut nhu nhược nay, chỉ co hai chuyện la lam trai lại ý chỉ của kỵ thương
đại đế : chuyện thứ nhất chinh la sở thich nam nhan quai dị của hắn.

Ma chuyện thứ hai, chinh la muội muội của hắn: Adeline.

Cho nen, mặc du khong hề thich cai ten đệ tử nay, thế nhưng Kaweixier cũng
phải đanh gia rằng: "Thật ra, thai tử điện hạ của chung ta, du sao cũng la một
người tốt rất co nhan tinh."

Thế nhưng cho du Kaweixier khong noi ra mặt, mọi người cũng co thể suy nghĩ ra
được. . . người tốt rất co nhan tinh, thường thường sẽ khong thể trở thanh
hoang đế tốt. ..

※※※

Garcia chậm rai đi tới trước mặt Adeline, mỗi bước đi của hắn, từ nhịp điệu,
tốc độ, thậm chi la khoảng cach cũng hoan toan chuẩn xac như la đa được đo từ
trước, sau đo nhẹ nhang nang tay của Adeline, lam ra một cai nghi lễ chao hon
tay.

Adeline trong long thở dai, nang hạ thấp người hoan lễ.

"Mong rằng sang sớm đến đay sẽ khong quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của ngươi."
tiếng noi của Garcia rất on hoa va dễ nghe, ma am thanh nay cũng la một nguyen
nhan nhỏ tạo nen vẻ 'nhu nhược' của hắn.

"Ta khong sao." Adeline ro rang co chut phờ phạc.

"Thế nhưng ta nghe nữ quan của ngươi noi, ngươi ngủ khong được ngon giấc lắm,
nếu như bởi vi ngươi khong thich địa phương nay ma noi, ta co thể thay đổi chổ
khac. . ."

"Khong cần, ở đay tốt lắm." Adeline dường như cười cười, vẻ mặt tươi cười của
nang co chut bất đắc dĩ: "Thật ra ở nơi nao, đều la như nhau, khong phải sao?
Phong cảnh co mỹ lệ hơn nữa, trang vien co rộng lớn hơn nữa, đối với ta ma noi
cũng chẳng khac nao nha tu."

Thai tử trầm mặc một hồi-- đối với cac vấn đề xấu hổ hay khong co cach nao trả
lời, hắn thong thường lựa chọn cach trầm mặc để ne tranh, điểm nay cũng tinh
vao phần nhu nhược của hắn, liền sau đo hắn nở ra một nụ cười, vẫn như cũ than
thiết va binh thản: "Ta biết ngươi ở một minh sẽ tịch mịch, cho nen hom nay ta
tới thăm ngươi, cung ngươi cưỡi ngựa đi chơi."

"Thật ra. . . ngươi khong cần phải lam thế." Adeline cười khổ: "Garcia, ta
biết cong việc của ngươi bề bộn, ta cũng cảm kich ngươi đa dung một it thời
gian quý gia đến đay. Chỉ la. . . Ta rất lo lắng, cử động nay của ngươi sẽ
chọc giận bệ hạ. . ."

Thai tử lại trầm mặc một chut, hắn lần nữa dời đi trọng tam cau chuyện: "Ta
nghe noi gần đay ngươi cang ngay cang it hoạt động, ta nghĩ như vậy sẽ khong
tốt cho bản than ngươi, cho nen. . ."

"Ca ca!" Adeline rốt cục nhịn khong được, nang hơi cao tiếng, tiếng noi co
chut ben nhọn, nhưng rất nhanh, nang nhin thấy hai đầu long may của Garcia nhẹ
nhang chau lại, Adeline rốt cục thở dai, nhỏ giọng noi: "Thai tử! Ta chỉ la
khong thich bị nhốt ở trong phong lớn, thỉnh thoảng chờ người đến thăm, sau đo
mới co thể dắt ta đi ra ngoai hit thở khong khi trong lanh. . ."

Mi mắt của thai tử hơi run run, hắn rốt cục cũng nhin trai nhin phải quan sat
một chut, nhẹ nhang vung tay len, mấy ten người hầu ben cạnh cung với vị nữ
quan kia liền lui xuống.

Chờ đến luc nơi nay chỉ con co hai huynh muội họ, Garcia mới xoay người lại,
chậm rai ngồi xuống, dung giọng noi binh thản dễ nghe của hắn : "Ngươi hẳn la
hiểu ro rang, việc nay chinh la muốn bảo vệ cho ngươi."

"Nếu như ta sống ma mất đi sự tự do, vậy tha rằng ta chết đi con hơn." Sắc mặt
Adeline kien định dung sức lắc đầu.

Garcia cau may, hắn nhin muội muội của hắn một hồi-- từ luc nang trở về sau
lần chạy trốn, liền giống như đa co chut thay đổi, la gan của nang hinh như
lớn hơn trước khong it, hơn nữa tam tư của nang. . . ngay cả bản than hắn cũng
khong thể đoan ra.

"Đay chỉ la kế hoạch tạm thời." Garcia do dự một chut: "Ta. . . cung phụ hoang
đa ban bạc với nhau một lần, ta thỉnh cầu người tha thứ cho ngươi, hơn nữa
người cũng đa đồng ý, chỉ cần ngươi yen phận ở lại nơi nay, khong ra ngoai
chạy loạn. . ."

"Tha thứ? !" Adeline bỗng nhien het lớn một tiếng, khuon mặt của nang tuon ra
vẻ phẫn nộ cung thu hận: "Tha thứ sao? ! Hắn cư nhien con dam dung lời lẽ nay?
! Bắt ta an phận ở nơi nay khong được chạy loạn. . . Ha ha ! Lẽ nao hắn sợ ta
đem sự việc ti tiện ma hắn đa lam tiết lộ ra ngoai sao !?!"

Sắc mặt thai tử nhất thời biến đổi, hắn bỗng nhien đứng len, đi tới trước mặt
Adeline : "Cam miệng lại !"

Garcia vung tay len, nhưng nhin vẻ mặt cứng đầu ngang bướng đang ngẩng cao đầu
của Adeline, tay của thai tử bỗng nhien cứng lại, rốt cục cũng khong co hạ
xuống, ma la chậm rai thu tay về.

Sắc mặt của Garcia co chut bất đắc dĩ, anh mắt của hắn đang nhin Adeline hiện
len một chut đau long, Adeline nhất thời mềm nhũn, khong khỏi co chut ay nay,
nang thấp giọng noi: "Xin, xin lỗi. . . Ca ca, ta biết ngươi vi muốn cứu ta,
nen đa lam trai ý tứ của hắn, ta biết ngươi đa vi ta ma lam rất nhiều việc,
ta. . ."

"Ta khong co huynh đệ, chỉ co một người muội muội la ngươi, ta khong muốn
trong tương lai. . . ngay cả một người than ben cạnh minh cũng khong co." Thai
tử lắc đầu, anh mắt của hắn co chut nhu hoa, thế nhưng một tia nhu hoa nay rất
nhanh liền bị trấn ap, khoi phục lại bộ dang nho nha lễ độ ban đầu.

"Ngươi thực sự khong nen lam như vậy." Adeline lắc đầu, giọng noi của nang rất
bi thương: "Ngươi hẳn la biết rất ro, bệ hạ la hạng người gi. Garcia, ca ca
của ta. . . Vị phụ than của ngươi cho mai tới tận bay giờ, hắn cũng chưa nhan
từ nương tay cho bất kỳ ai, để loại trừ kẻ thu chinh trị, hắn thậm chi đem ba
nội của chung ta nhốt vao trong hoang cung những năm năm, ma mai đến luc ba
chết hắn cũng chưa từng nhin ba du chỉ một lần ! Hắn thậm chi con đối với mẹ
ta, la em ruột của hắn, lam ra việc tan nhẫn như vậy. . ."

"Khong cần noi nữa." Thanh am của Garcia trở nen lạnh lung.

Giọng noi băng lanh của hắn ẩn chứa một tia tức giận, khiến cho tim của
Adeline liền đập nhanh!

"Ngươi la em họ của ta, ta khong co anh em ruột, ngươi la than nhan cung thế
hệ duy nhất của ta, mặc kệ như thế nao, ta cũng sẽ bảo vệ mạng sống của
ngươi." Giọng noi của Garcia rất binh tĩnh: "Cho nen, xin ngươi sau nay đừng
co noi từ 'chết' trước mặt ta. Được rồi chứ?"

Adeline thở dai, rốt cục gật đầu: "Được rồi, ta hiểu được."

"Tốt rồi." Garcia thản nhien noi: "Xem ra tam tinh của ngươi khong được tốt,
ngay hom nay chắc la khong co tam lý để cưỡi ngựa rồi. Như vậy bữa khac ta sẽ
quay lại tim người."

Noi xong, vị thai tử nay khẽ gật đầu, lại lần nữa keo lấy tay của Adeline đưa
len mep, lam ra một cai lễ nghi của người đang bận, sau đo xoay người rời đi.
Chỉ la luc hắn ra tới cửa, bước chan của hắn bỗng nhien chậm lại.

"Nhẫn nại đi Adeline. . . Ta nghe noi, than thể hắn cũng khong được tốt. Cho
nen, nhẫn nại đi !"

Đương luc Garcia rời đi, cửa của phong khach lần nữa kep lại, khi canh cửa day
của phong khach đem anh sang trong trẻo của ben ngoai hoan toan ngăn cach,
Adeline nhin căn phong khach hoa mỹ nhưng vắng vẻ nay, trong long bỗng nhien
nổi len một trận mờ mịt, nang 'phac thong' một tiếng ngồi len tren mặt đất,
phảng phất như khong hề cảm giac được cơn lạnh buốt từ nền nha ben dưới.

Adeline đờ người ra, nang cui đầu ngồi tại chổ một hồi lau.

Rốt cục, qua sau nửa giờ, vị nữ quan kia giống như la u linh nhẹ nhang chậm
rai đi tới ben cạnh, bước chan của nang giẫm tren mặt đất khong hề phat ra
tiếng động, vị nữ quan nay đứng trước mặt Adeline một hồi lau, quan sat vị
cong chua đau thương nay một chut, nguyen bản vẻ mặt rất nghiem cẩn, luc nay
trong anh mắt lại hiện len một tia thương hại.

"Cong chua. . . Mới vừa rồi luc thai tử điện hạ rời đi co căn dặn, chỉ cần
ngai khong rời khỏi trang vien nay, như vậy mọi nhu cầu của ngai đều co thể
được thực hiện. . ."

"Bất kỳ nhu cầu nao?" Adeline ngồi một chổ, bỗng nhien ngẩng đầu len.

"Đung vậy, bất kỳ nhu cầu nao." Nữ quan gật đầu.

"Tốt !" Adeline bỗng nhien nhảy dựng len, nang dung sức đem đai lưng đang quấn
quanh người giật ra, đem sợi day nang ngực giựt đứt, sau đo đien cuồng đem bộ
đầm cung đinh hoan toan xe rach, luc nay nang chỉ con mặt một bộ đồ lot mặc
sat người, ro rang la co chut lạnh run, thế nhưng vẻ mặt lại hiện len một tia
phấn khich cung cau kỉnh-- cai nay ro rang la hanh động trut giận.

"Ta muốn một thanh bua lớn. . . phải la loại chiến phủ nặng nhất ! n, them một
cai thuẫn bai to lớn loại dung cho vo sĩ ! Ta muốn một cai ao khoac da lang,
phải la loại dung da lang đa thanh ma thu, con co. . ." Kẻ đang thương suy
nghĩ một chut, sờ sờ cửa miệng của minh.

"Ta cần một nha sĩ !" Kẻ đang thương lớn tiếng tuyen bố: "Tim cho ta một nha
sĩ tốt nhất tới đay ! Ta muốn trồng một cai răng ! Răng vang ! !"

Mấy cai yeu cầu trước, nữ quan cũng khong co phản ứng gi-- xem như la một đứa
nhỏ đang hờn dỗi đoi một it đồ chơi kỳ quai, thế nhưng. ..

Răng, răng vang? ! !
※※※※

Đan luc kẻ đang thương đien rồ giận dữ, thi dế nhũi trai lại đang vui sướng
cười to, sau đo đem từng cai kim tệ ngan tệ đồng tệ đang ở trước mặt bỏ vao
trong tui.

Nơi nay la một cai khach sạn ở dọc đường đi, mọi người đang ngồi chung một ban
ăn.

Đoan người cung nhau hanh tẩu, ở chung với đam thương nhan nay cung một chổ,
Hạ Á dường như rất khoai tra, luc nghỉ ngơi, bọn họ uống rượu noi chuyện
phiếm, tất nhien cũng khong it tro mua vui. ..

Bởi vi đối với phương diện nữ nhan Hạ Á co tieu chuẩn qua ki quai, dế nhũi đa
co chut nghi hoặc ở trong long cho nen cũng sẽ khong tự minh vạch ao cho người
ta xem lưng, kết quả la đề nghị bai bạc được mọi người tan thanh.

Đam người đi đay đi đo nay, vo luận la thương nhan xa phu hay la dong binh. .
. bai bạc đều la thu tieu khiển hang đầu của cac nam nhan.

Ma hiện tại, tren ban, đam người Lantis đang sầu mi khổ kiểm nhin đồng tiền
cuối cung của minh chui vao tui của đối phương, trong long khong khỏi hết sức
bực minh.

Mặc kệ la đoan đồng tiền, hay la đổ xuc xắc, hoặc la đặt chẵn lẻ, vị lao gia
Byzantine luon luon chiến thắng một cach thần kỳ!

Hơn nữa, rất hiển nhien la hắn khong co lừa bịp, bởi vi đồng tiền la do người
Lantis đảo, xuc xắc cũng la do người Lantis dung gỗ khắc ra, ma hạt dung để
đoan chẵn lẻ cũng la do người Lantis mang theo. ..

Hạ Á rất vui vẻ khi ăn sạch tiền của đối phương, lien tục trong ba ngay, hầu
như tất cả tiền của đam người Lantis mang theo ben minh đều đa bị moc hết ra.

Ma nguyen nhan vui vẻ của Hạ Á cũng khong chỉ co ăn hết tiền của đối phương. .
. trọng yếu hơn chinh la, hắn đang thi nghiệm một cai ma phap nho nhỏ.

Con rồng cai Dora nup trong mặt day chuyền cuối cung cũng chịu dạy cho bản
than hắn một it ma phap lủa loai rồng-- no phan cho Hạ Á một chut rất it linh
hồn lạc ấn của loai rồng, cũng chỉ đủ cho hắn thi triển một it ma phap đơn
giản nhất. . . Nhưng ma phap du sao cũng la ma phap!

Ma ma phap đầu tien của Dora dạy cho Hạ Á chinh la : thuật nhin thấu.

Ma thuật nay thật ra trong luc chiến đấu thực tế khong co tac dụng qua lớn,
thế nhưng đối với dế nhũi ma noi -- ach, nhất la đối với một ten xử nam luon
co ý định đen tối ma noi, hắn đa la phi thường thỏa man ! Chi it, phep thuật
nay co thể giup hắn nhin trộm cac co nương. ..

Lấy một it linh hồn lạc ấn của loai rồng, trinh độ hiện tại của Hạ Á sau khi
tập trung đầy đủ tinh thần, trong vong năm lần tim đập, hắn co thể nhin xuyen
thấu qua một miếng van gỗ day khoảng một ngon tay, hơn nữa, tinh chất của vật
cản trở cang cứng thi hiệu quả cang thấp, hắn đa từng thi nghiệm qua, tạm thời
con chưa nhin thấu tường đất hay bảng sắt, thế nhưng gỗ hay trang phục, thi
khong thanh vấn đề, tuy rằng chỉ co thể nhin thấu trong khoảng thời gian năm
lần tim đập rất ngắn, thế nhưng, dung ở tren chiếu bạc thi cũng đũ ăn sạch cả
ban.

Bất qua, muốn xem trộm nữ nhan thi con co chut kho khăn, vi khi thi triển ma
phap nay, khong chỉ bản than phải tập trung chu ý, cung luc mục tieu bị nhin
thấu, cũng phải đứng yen một chổ mới được.

Hắn chẳng lẽ co thể bắt co nương nao đo ngồi trước mặt để cho bản than hắn
nhin trộm sao?

Đương nhien, hắn hoan toan co thể dung tiền bảo vai kỹ nữ ngồi trước mặt hắn.
. . Thế nhưng đa như vậy, hắn con dung thuật nhin thấu lam gi cho mệt ? !

Chỉ trong vai ngay, Hạ Á đa ăn luon cả đồng tiền cuối cung của đam vo sĩ
Lantis, ngay cả ga mập Guluo cũng bị Hạ Á ăn mất mấy cai kim tệ.

Trong mấy ngay nay, quan hệ của Guluo cung dế nhũi đa kha than mật -- chi it
ngoai mặt la như vậy, hắn rất cẩn thận đanh gia Hạ Á, cũng gần như đa nhận xet
hoan toan con người Hạ Á, tren thực tế Hạ Á thật sự khong co gi để do xet kỹ
lưỡng, than thế của hắn hoan toan giản đơn va thuần khiết, sinh ra ở trong
rừng nui, trong chiến tranh vi lập được đại cong ma được đề bạt-- những tư
liệu nay, chiến bao cung khen ngợi của quan phương cũng đa cong khai rất la ro
rang.

Thế nhưng, Hạ Á cang lam ra vẻ như thế, trai lại lam cho Guluo nhận định ten
gia hỏa nay nhất định khong tầm thường!

Trong đo co một nguyen nhan chinh la. . . Nhắc tới cai nay khong biết la lam
cho hắn nen khoc hay la nen cười. ..

※※※

Vao luc nghỉ ngơi buổi tối, Guluo đem khuya đi vao trong một gian phong, ben
trong phong, người thanh nien thanh tu kia y nhien đang chờ đợi hắn.

"Ngay hom nay co tiến triển gi khong?" Người thanh nien thở dai.

"Đại nhan." Guluo do dự một chut, sắc mặt của hắn rất nghiem tuc: "Ta cho
rằng, ten Hạ Á nay nhất định co than thế bất pham ! Ta thậm chi hoai nghi, hắn
chỉ sợ la xuất than từ một gia tộc quan phương giau co nao đo của đế quốc
Byzantine! Cố ý ẩn tang than phận, sử dụng lần chiến tranh nay để xuất đầu. .
. Ta tin tưởng, phia sau lưng của ten gia hỏa nay nhất định la đang cất dấu
một thế lực hung mạnh."

"Nga, vi sao?"

"Bởi vi một ten tuy tung của hắn!" Guluo tự tin tran đầy noi rằng: "Ta tỉ mỉ
quan sat tuy tung của hắn, trong đo cai ten gia hỏa gầy ốm, hắn căn bản khong
phải la một vo sĩ! Thế nhưng lại đi lam tuy tung cho một kỵ sĩ, cai nay quả
thật lam cho người ta kho hiểu. Ngay hom qua, ta lặng lẽ dung một quả cầu đo
đạt ma lực của hắn, kết quả. . . Ta cư nhien phat hiện la co phản ứng của ma
lực! !"

Guluo hạ thấp am thanh, noi: "Chỉ la ma lực phi thường yếu ớt, đại khai cường
độ chỉ co một cấp! Thế nhưng cũng đủ để chứng minh, cai ten tuy tung kia, hắn
la một ma phap sư! !"

"Nga?" Ánh mặt của người thanh nien sang len.

"Đung vậy! La ma phap sư ! Ta đoan, ten ma phap sư nay tren người nhất định co
ma phap đạo cụ để ẩn tang ma lực, đem ma lực của hắn giấu đi, cho nen binh
thường chung ta khong cach nao phat giac được ! Hắn nhất định la một ten ma
phap sư lợi hại co thực lực khong tầm thường ! Hừ, cai ten Hạ Á nay co thể
cung Heisiting quyết đấu, thực lực của hắn tất nhien sẽ khong đơn giản ! Một
ten gia hỏa lợi hại như vậy, người đi theo ở ben cạnh, lam sao co khả năng la
một ma phap sư cấp một? Cho nen. . . Cai ten ma phap sư kia nhất định la đang
ẩn tang thực lực ! !

Hơn nữa. . . Co thể sử dụng ma phap sư lam tuy tung, xuất than của ten Hạ Á
nay nhất định khong đơn giản! Chỉ la chung ta hiện tại con chưa xac định được,
hắn rốt cuộc la người của phe phai quan phiệt quan phương, hay la quan cờ của
hoang thất đao tạo ra. . ."

( Tatara đang ở trong chuồng ngựa cho ngựa ăn bỗng nhien hắt xi một tiếng,
chui chui cai mũi, thấp giọng oan giận: lại bắt ong đay đi nuoi ngựa, Tatara
đại nhan ta đay du sao cũng la ma phap sư a. . . )

Người thanh nien đứng len, hắn trầm tư một lat, đi qua đi lại trong phong hai
vong: "Nếu như phia sau ten Hạ Á nay con co một thế lực ma noi, như vậy lần
nay hắn lập cong rồi được đề bạt la một việc khong đơn giản ! Lần nay hắn đi
tới Aosiji Liya, nhất định sẽ được trọng dụng, trở thanh một trong những nhan
vật trọng yếu trong quan đội đế quốc Byzantine. . ."

Người thanh nhien kien định vung tay len: "Mua chuộc hắn ! Tim biện phap mua
chuộc hắn! Mặc kệ hắn muốn cai gi ! Tiền tai ! Nữ nhan ! Đều cũng phải mua
chuộc hắn ! Khi cần thiết, hắn sẽ cung cấp cho chung ta một it trợ giup! Cấp
hắn một it đồ tốt ! Hắn muốn cai gi? Ngươi thử thăm do một chut, tận lực thỏa
man cho hắn! Luc nay hắn co đưa ra bất kỳ yeu cầu hay vật chất gi, thi cũng
phải thỏa man long tham của hắn! Dung hết khả năng để đạt được một cai hữu
nghị ! ! Bất kỳ một đại nhan vật nao, muốn từ hắn thu được it lợi lau dai, thi
nhất định phải từ luc hắn con chưa phat triển ma đầu tư ! Cho nen luc nay . .
. phải mua chuộc hắn! !"

※※※

Guluo vừa đạt được mệnh lệnh, ngay ngay hom sau hắn đa bắt đầu kế hoạch loi
keo Hạ Á.

"Hạ Á đại nhan, với cong trạng lần nay của ngai, chắc chắn về tới đế đo sẽ
được trọng dụng đay?" Guluo tận lực khen tặng: "Lần nay đến đế đo, thật sự la
một bước len may. Sau đo sẽ la tai phu quyền thế, con sợ rằng khong ngừng cuồn
cuộn chảy tới sao?"

Thế nhưng Hạ Á bỗng nhien thở dai, vẻ mặt dửng dưng: "Tai phu quyền thế sao. .
. Hừ, co thứ đo thi lam được gi."

Hắn chui chui mũi, ngồi ở tren ngựa, gio lạnh thổi mạnh lam cho nước mũi hắn
chảy xuống: "Tiền thi đủ xai la tốt rồi. Về phần ăn uống cai gi, miễn đầy bụng
la được. Ở nha to lớn, cung lắm chỉ ngủ co một cai giường ma thoi. Sơn hao hải
vị tuy rằng ngon, thế nhưng ăn mỗi ngay xưang sẽ chan. . ."

n, hắn khong thương tiền, vậy chắc la thich nữ sắc.

Trong long Guluo liền nhật định, sau đo mở miệng noi: "Lấy lứa tuổi đầy hứa
hẹn như đại nhan, chỉ sợ ben cạnh ngai chắc chắn la khong thiếu hồng nhan tri
kỷ đay?"

Nhắc tới cai nay, nhất thời đụng trung chổ đau của dế nhũi! ! Dế nhũi nhất
thời biến sắc. ..

Nữ nhan sao. . . Nhớ lại cảnh tượng ở trong quan rượu Da Hỏa trấn, đứa be kia
chạy vao trong long của chau gai Sofia đại thẩm, gọi nang một tiếng 'mẹ ơi
mẹ'.

Bi kịch a. . .

Vừa nhin thấy sắc mặt Hạ Á co chut khac thường, Guluo nhất thời hưng phấn len,
hắn nhận định rằng bản than vừa đột pha một cửa khẩu! Ten gia hỏa nay tren
phương diện nữ nhan ro rang co nhược điểm! !

Vi vậy, Guluo vo cung cẩn thận thăm do, nhất mực muốn tim hiểu ro, cai ten dế
nhũi nay yeu thich nhất la loại nữ nhan nao.

Khong sợ ngươi tham lam, chỉ sợ ngươi khong tham!

Mặc kệ ngươi thich nữ nhan loại nao, xinh đẹp, quyến rũ, lanh diễm, thanh
thuần, hay la kỹ nữ dam loạn. . . Chỉ cần ngươi mở miệng, bằng vao bản lĩnh
của bọn ta, chắc chắn sẽ tim được cho ngươi! !

Kết quả, hai ben keo cưa gần nửa ngay, thế nhưng trong long Hạ Á co vai phần
rất kho noi, hắn khong con dam dễ dang nhắc tới tieu chuẩn nữ nhan ma lao gia
hỏa đa truyền ba cho hắn, hắn mơ hồ co một loại cảm giac: noi khong chừng bản
than hắn đa bị cai lao gia hỏa vạn ac kia đua bỡn. ..

( lao gia hỏa. . . lại lần nữa mỉm cười nơi chin suối. . . )

Bất qua, Guluo cũng khong phải la khong co thu hoạch, moi mốc gần nửa ngay,
cuối cung mới lấy được một cau noi co gia trị từ miệng Hạ Á.

"Nữ nhan ta thich sao. . . Đại khai thi. . . n, cứ cho la giống như Sofia đại
thẩm đi. . . n, cứ cho la vậy đi." Giọng noi của Hạ Á đa co phần khong con
chắc chắn.

Thế nhưng, bắt được những lời nay, Guluo giống như la lụm được bảo vật, chờ
trời tối sẽ đem tin tức nay thương lượng cung vi thanh nien kia.

Man đem buong xuống, vị thanh nien co than phận thần bi kia quả quyết hạ một
cai mệnh lệnh.

"Điều tra ! ! Phat động tất cả mạng lưới tinh bao ! Điều tra ngay cho ta! Điều
tra thật tỉ mỉ tất cả cac tư liệu về nữ nhan Sofia kia ! ! ! Ta cần biết mọi
thứ về nữ nhan nay ! !"

Rất nhanh, toan bộ miền bắc của đế quốc Byzantine, tất cả cac tổ chức tinh bao
day đặc của Lantis đều nhận được một cai mệnh lệnh vo cung khẩn cấp!

Phat động tất cả lực lượng, nhanh chong điều tra mọi tư liệu về một nữ nhan
ten gọi la Sofia ở trong Da Hỏa trấn!

Trong luc nhất thời, người nga ngựa đổ, gio nổi may phun.

Vo so gian gian điệp cung tinh bao được vương quốc Lantis tỉ mỉ bồi dưỡng
trong nhiều năm đang ẩn nấp ben trong đế quốc Byzantine, tất cả bọn họ đều
tran về một cai thị trấn nhỏ ben tren Da Hỏa nguyen . ..

※※※

Mai cho đến nhiều năm sau đo, khi Guluo đa trở thanh bộ trưởng cục giam sat
tinh bao của vương quốc Lantis, khi hắn nhớ tới chuyện tinh nay, liền bi phẫn
khong ngớt, hắn tự nhận rằng đay la một mối nhục lớn nhất trong cuộc đời-- bản
than hắn cư nhien vận dụng một phần ba lực lược tinh bao ở khu vực miền bắc,
đi thăm do một đại thẩm ban rau ở trong một thị trấn nhỏ. . . Chuyện nay cũng
trở thanh tro cười lớn nhất trong suốt cuộc đời lam quan của Guluo.

"Mẹ no! Ông đay năm đo bị ten hỗn đản đo lừa ! Ten hỗn đản đo lam gi ma co lực
lượng sau lưng ! Hắn căn bản trăm phần trăm la một ten dế nhũi ! Một đứa xử
nam ngu xuẩn chưa từng thấy qua thế nao la mỹ nữ ! ! !"


Liệp Quốc - Chương #113