Người đăng: Boss
Bien: A La
Luc trước, trong mắt kẻ đang thương, dế nhũi ngoại trừ hơi tho bỉ, tựa hồ cũng
khong phải la cai loại bại hoại gi. Vốn la như vậy, tướng mạo của Hạ Á Loi
Minh thực khong giống kẻ lừa gạt chut nao, nhất la khi hắn cười rộ len, bộ
dang giống một người miền nui, thuần phac, ma ngay cả anh mắt của hắn, chỉ cần
khong phải thời điểm tức giận, đều la bộ dang vo hại đối với cả người lẫn thu
a.
Nhin qua thi bẩn thỉu bụi bặm, nhưng thực sự hắn co thể coi như một người phuc
hậu, huống chi, dế nhũi nay con cứu minh hai lần.
Nhưng, kẻ đang thương đại khai la chưa nghe qua một cau: Vung khỉ ho co gay co
đieu dan!
Đừng tưởng rằng nong dan đều la thuần phac lương thiện, tren thực tế, nong dan
phần lớn đều co một chut giảo họat.
Huống chi, Hạ Á xuất than từ Da Hỏa Nguyen, từ nhỏ đa tra trộn trong cai Da
Hỏa trấn khong người cầm quyền, cai địa phương quỷ quai vo lại nay.
Nhin đam người trong Da Hỏa trấn nay đều la một vai loại a: Cường đạo, moc
tui, gian thương, phạm nhan truy na, kỹ nữ, ma co, buon lậu …
Năm mươi kim tệ, cho du la ở Da Hỏa trấn, cũng la một khoản tiền lớn!
Cai banh mi đen ước chừng chỉ một tiền đồng, ma banh mi thường phải ba tiền
đồng.
Ma đem ba tiền đồng đổi một cai banh mi, cũng đủ để một người ăn trong hai
ngay.
Lấy tỉ lệ đổi tiền của đế quốc, một trăm tiền đồng tương đương với một đồng
bạc, ma mười đồng bạc mới tương đương với một đồng vang.
Một đồng bạc cũng đủ cho một người binh thường ăn trong hai thang.
Năm mươi kim tệ ư, nếu dung để đổi banh mi, hẳn cũng đủ cho Hạ Á ăn trong hai
mươi năm!!!
Một khoản tiền lớn như vậy, đủ khiến người khac lam liều.
Thậm chi Hạ Á Loi Minh biết, ở Da Hỏa trấn, bỏ tiền ra thue một kẻ giết người,
ở chợ đen cũng chỉ mất co một đồng vang ma thoi.
Đối với dong binh lam nhiệm vụ bảo tieu ma noi, năm mươi đồng vang cũng đủ để
thue một đội dong binh vo trang đầy đủ, cơ bắp khỏe mạnh đến bảo hộ cho ngươi
một năm!
Huống chi …
Hạ Á Loi Minh cố ý cười, bộ dang cực kỳ hung ac, nhin kẻ đang thương sắc mặt
đang tai nhợt: "Huống chi trong tui da của ngươi, dường như khong chỉ co mỗi
năm mươi đồng vang a?"
Chinh xac la khong chỉ co từng đo, phải co đến hơn tam mươi đồng.
Hạ Á Loi Minh thản nhien xoay người, ngồi chồm hỗm xuống, đem xau đồng vang để
vao lại trong tui, xoc thử vai cai, nặng trịch. Hắn cười noi: "Kho trach, ngay
hom qua ta cảm thấy ngươi nặng như vậy, hoa ra, tren người ngươi con mang theo
… nhiều tiền thế nay."
Hắn khong chut khach khi đem tui da nhet vao trong ngực minh, sắc mặt thản
nhien, khong co chut dấu hiệu ngượng ngung nao hết.
Hắn cũng khong cần phải ngượng ngung.
Trong suy nghĩ của Hạ Á loi minh, bản than minh khong cần phải để ý lam gi cho
mệt.
Pham la người hanh tẩu trong Da Hỏa trấn, mặc kệ ngươi la thương nhan hay mạo
hiểm giả, hay la thợ săn … Mặc kệ ngươi la kẻ nao, đều phải tuan theo một cai
quy củ.
Nếu ngươi gặp nguy hiểm tinh mạng ben ngoai Da Hỏa trấn, ma sau đo co người
cứu mạng ngươi, thi người nay co quyền lấy đi bất cứ đồ gi tren người của
ngươi.
Bởi vi nếu người khac khong cứu ngươi, ngươi đa la người chết.
Cai nay khong tinh la hắc am… Nếu giết ngươi để cướp, đo mới la hắc am.
Ở Da Hỏa Nguyen khong co noi chuyện on nhu, chỉ co kẻ mạnh nuốt kẻ yếu một
cach trắng trợn nhất.
Đối với những mạo hiểm giả trong luc hanh tẩu thấy người khac gặp rủi ro, nếu
co mang theo đồ quý gia, khong giết ngươi thực sự đa la rất nhan từ rồi. Nếu
con ra tay cứu ngươi, vậy thi, lấy đi toan bộ tai sản của ngươi, cũng được coi
la lương thiện lắm rồi.
Gặp một vai kẻ tan nhẫn, trực tiếp chem một đao, cũng khong phải la chuyện gi
đang ngạc nhien hết.
Dưới tinh huống binh thường, nếu ở trạng thai binh thường gặp được mạo hiểm
giả, mấy chuyện hắc am phat sinh la thường tinh.
Nhin kẻ đang thương bị dọa đến tai mặt, Hạ Á Loi Minh mới cười ha ha.
Tiền, hắn nhất định sẽ lấy, chỉ co điều, vừa rồi chỉ la hu dọa ma thoi. Ai keu
ga nay khong tuan thủ quy củ? Ro rang tren người co mang theo nhiều tiền như
vậy, minh con cứu hắn hai lần, vậy ma cũng khong lấy ra một chut để bao đap an
nhan nữa? Thực la khong ra gi.
"Yen tam, …" Hạ Á Loi Minh duỗi tay ra, vỗ len mặt kẻ đang thương hai cai, đại
khai la sợ hắn choang vang qua. Kẻ đảng thương vậy ma quen cả việc tranh ne,
mặc cho ban tay tho rap của dế nhũi vỗ len khuon mặt non mịn của minh, nghe
thấy ngữ khi tran đầy đua cợt của đối phương: "Hu ngươi ma thoi. Tiền thuộc về
ta, co điều, ta sẽ tha khong giết ngươi."
"Ngươi …" Thoang hồi lại chut thần chi, kẻ đang thương lại sợ hai nhin Hạ Á.
Hắn thực muốn phat hỏa, nhưng chợt nhớ ra rằng, ten kia mới vừa giết chết một
con Thị Huyết Cuồng Lang, biểu hiện khi chất dữ tợn va mạnh mẽ ra ngoai luc
đo, khong khỏi co chut lo lắng: "Ngươi, ngươi chuẩn bị đem ta …"
"Ngươi cai gi ma ngươi." Hạ Á rất khong nể mặt mũi ten kia: "Thật khong hiểu,
người như ngươi tại sao lại chạy đến Da Hỏa Nguyen, một chut quy củ cũng khong
hiểu sao? Tiền của ngươi từ bay giờ thuộc về ta!"
Noi dứt lời, hắn ben bỏ chut cong sức ra giải thich quy củ, cuối cung bổ sung
them: "Ta khong giết ngươi đa la nhan từ lắm rồi, đổi lại la kẻ khac co ac
tam, lấy tiền của ngươi xong khong chừng con đem ban ngươi cho ải nhan lam no
lệ nữa."
Kẻ đang thương chớp mắt vai cai, sau đo, trong mắt tran ngập nước, biểu tinh
ủy khuất, xem ra co thể bật khoc bất cứ luc nao.
Hạ Á co chut phiền nao, liếc mắt nhin ten kia một cai. Than la một nam nhan,
bộ dạng xấu xi như vậy chưa đủ sao, giờ lại con định khoc? Chẳng lẽ những kẻ
co tiền đều như vậy sao?
May mắn la hắn khong nghĩ đến từ "ẻo lả", bởi vi trong tieu chuẩn của Hạ Á, nữ
nhan con kien cường hơn nhiều so với kẻ đang thương nay.
"Ngươi… Ngươi, ten kia, ngươi sao co thể lam như vậy. Ta …" Kẻ đang thương ủy
khuất bẹt miệng noi: "Ta nghĩ rằng ngươi la người tốt …"
Hạ Á mặc kệ hắn, xoay người quay về chỗ nghỉ ngơi, mặc kệ cho ga kia rơi lệ.
Kẻ đang thương khoc thut thit trong chốc lat, sau đo bất đắc dĩ phat hiện ra,
ten kia khong co chut thương hại nao, sau đo mới nhớ ra, dế nhũi nay hiện tại
vẫn con cho minh la nam nhan, hơn nữa, con la một nam nhan xấu xi.
"Ôi!"
Khoc một hồi, kẻ đang thương ho len một tiếng.
Chỉ co điều Hạ Á khong them để ý tới. Luc nay, Hạ Á đa cầm bua đứng ở gần thi
thể con cự lang, khoa chan mua tay một chut, sau đo động thủ.
Hắn dễ dang dung bua mổ bụng con lang ra, ở bụng tạo thanh một cai lỗ nhỏ, sau
đo mới cẩn thận rời sang cổ con cự lang, tach về hai phia.
Động tac của hắn rất nhanh chong, thi thể cứng cỏi của con cự lang dưới bua
của hắn lại mềm oặt như la miếng đậu hũ. Hạ Á nhanh chong đem thi thể cự lang
tach ra, một bộ long soi đầy đủ ngay cả phần eo cũng bị đa bị lột ra.
Sau đo hắn quơ bua, dến dang đem phần con lại của thi thể cự lang chặt lam
nhiều mảnh. Xương cốt cự lang vo cung cứng rắn, nhưng dưới bua của Hạ Á, luon
co thể linh họat tim được cac bộ vị yếu ớt nhất như cac khớp xương, rất nhanh
chong, xương cự lang đa bị hắn chặt rieng ra, thậm chi phần lớn xương cốt vẫn
con duy tri hinh dang đầy đủ.
Loại tinh cảnh mau me nay, Hạ Á nhanh chong huy động bua, hết mạnh lại đến
nhẹ, dưới lưỡi bua của hắn, thậm chi con tản mat ra một loại mỹ cảm kỳ lạ. Mỗi
một bua chem xuống, đều khong lang phi một chut khi lực, mỗi một bua đều dừng
ở những bộ phận xảo diệu, bua trong tay hắn, tựa như thanh đao trong tay một
nha đieu khắc vậy!
Mỗi động tac của hắn, đều tựa như đa trải qua trăm ngan lần luyện tập ma đạt
được tuy tam sở dục.
Ro rang la cảnh mau me, nhưng luc nay, ngay cả kẻ đang thương cũng xem đến
ngay dại!
Khi ga kia đem con cự lang tach rời ra, khong giống ten đồ tể một chut nao,
thực sự giống một đại sư chuyen đieu khắc hơn!
Bởi vi cai bao khong thể chứa được hết tất cả, cho nen Hạ Á chỉ co thể nen đau
long vứt bỏ phần lớn bộ phận của con cự lang đi.
Tấm long cự lang sau khi được lột ra, hắn cuốn lại, con mấy cai xương chi sau,
cung với toan bộ nanh cự lang tach rời một cach hoan hảo nhet hết vao trong
bao.
Cuối cung, cắt lấy mấy khối thịt đui. Con nữa, con một thu hoạch nữa. Đay la
một con cự lang đực, Hạ Á thoang chần chờ một chut, huy động bua đem cai vật
dưới hạ than con lang cắt tận gốc.
Nghe noi trong Da Hỏa trấn co thương nhan thu mua mấy thứ nay để ngam rượu a!
Sau cung, du sao cũng bị thương, Hạ Á Loi Minh thoang thở dốc một hơi, quay
đầu lại nhin thoang qua kẻ đang thương: "Được rồi, nếu ngươi khoc đủ rồi,
chuẩn bị một chut, chung ta khởi hanh."
Kẻ đang thương lập tức dung một loại anh mắt sợ hai ủy khuất nhin Hạ Á Loi
Minh: "Ngươi, ngươi định đem ta đi đau?"
"Đi đau?" Hạ Á cố ý hừ một tiếng, sau đo mới cười noi: "Quay về Da Hỏa trấn."
"…" Nấc len một tiếng, kẻ đang thương mở to hai mắt, co chut khong thể tưởng
tượng nhin Hạ Á.
"Hừ, đừng nhin ta như vậy, ta cũng khong phải thiện tam gi cả." Hạ Á khinh
thường đem bua thu vao: "Luc trước ta khong muốn trở về la sự thật. Chỉ co
điều, tinh huống luc nay khac." Noi xong, hắn vỗ vỗ vao tui da phinh len trong
ngực ao: "Co nhiều tiền như vậy, ta thấy trước tien nen về Da Hỏa trấn một
chuyến cũng tốt. Du sao, với số tiền nay, ta co thể mua một it trang bị tốt để
dung. La một ga thợ săn, ta cần vũ khi tốt va vật phong than. Luc trước khong
co điều kiện, chỉ co thể liều mạng ma đi, bay giờ đa co tiền, đương nhien
trước tien phải trang bị tốt, gặp được ma thu lợi hại cũng co năng lực tự vệ.
Mạng của ta khong phải đồ bỏ, co thể quý trọng, ta đương nhien phải biết giữ
gin."
"Nhưng, ngươi …" Kẻ đang thương co chut kinh ngạc pha lẫn mừng rỡ: "Như vậy ý
của ngươi la, hiện tại ngươi co thể đưa ta về?"
Hạ Á Loi Minh cười cười, đang định trả lời, bỗng nhien lỗ tai hắn động, theo
tiếng gio, mơ hồ xa xa truyền đến một it am thanh kỳ quai.
Sắc mặt Hạ Á lập tức trở nen nghiem tuc, với kinh nghiệm hanh tẩu phong phu
của hắn, lập tức co thể nhận ra đo la am thanh của người di chuyển dẫm len la
cay keu san sạt, hơn nữa, nghe thanh am, khẳng định khong chỉ co một người.
Sắc mặt Hạ Á lập tức thay đổi! Hắn chạy tới, một tay dựng kẻ đang thương dậy,
duỗi tay kia bịt miệng kẻ đang thương, mạo hiểm xốc nach hắn chạy vao trong
rừng cay.
"Khong muốn chết thi cam miệng, đừng phat ra am thanh! Co người đến!"
Kẻ đang thương bị dế nhũi nhấc len, trong long vừa xấu hổ vừa giận dữ, nghe
thấy co người đến định cai lại, Hạ Á đa đe vao cổ họng cười lạnh: "Ngươi cũng
đừng lam chuyện gi ngu xuẩn, ở Da Hỏa Nguyen nay, trong nhiều tinh huống, gặp
người con nguy hiểm hơn gặp ma thu đấy!"