Người đăng: Boss
Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV
Kaweixier năm đo đa từng hướng về kỵ thương đại đế luc con trẻ, biểu đạt qua
lập trường chinh trị của hắn, thế nhưng vi hắn đối với quan khu Tema la co
địch ý, khiến cho quan phương phi thường bất an. Nếu như la người khac om một
cai chinh kiến địch ý như thế nay, hay la một học giả nao đo trong học viện
của đế quốc, như vậy những nhan vật lớn của quan phương tối đa cũng chỉ cười
nhạt, chinh xac la cười kinh thường.
Thế nhưng vị Kaweixier nay, luc hắn con trẻ thi thanh danh đa hiển hach, thien
tai trứ danh nhất của học viện quan sự trong mười năm qua, hơn nữa hoang đế
đối với hắn cũng khong chut nao che giấu khen ngợi. . . một ten gia hỏa co thể
gần gũi cũng như co thể gay ảnh hưởng đến hoang đế bệ hạ, thế nhưng hết lần
nay tới lần khac đối với quan khu Tema lại om địch ý rất lớn, khiến cho người
của quan phương lam sao co thể an tam?
Ma vừa vặn kỵ thương hoang đế luc con trẻ rất cần quan đội để đoạt lại quyền
hanh, hắn đa phải lam ra một vai thỏa hiệp nhất định, trong đo một thỏa hiệp
chinh la, phải hứa rằng Kaweixier vĩnh viễn khong được đảm nhiệm bất kỳ chức
quan chinh thức nao cả!
Ma bi kich của Kaweixier khong chỉ ở chổ quan phương co địch ý đối với hắn,
cung luc ngay cả một đoan thể chinh trị lớn khac của đế quốc la 'nguyen lao
viện', cũng biểu thị sự bất man đối với vai quan điểm của Kaweixier.
'Nguyen lao viện' la một thể chế chinh trị lau đời của đế quốc Byzantine, chủ
trương chinh trị vao thời kỳ lập quốc cach đay một nghin năm trước của đế quốc
Byzantine chinh la "quan quyền lấy dan lam gốc", cai nay co thể xem như la co
chut dan chủ. Ma thanh vien của 'nguyen lao viện', noi cho cung chinh la một
it tướng lĩnh ưu tu của quan đội, nhan vật tinh anh đại biểu cho giới quý tộc,
con co một it thường dan thế nhưng phải la người co một it hanh nghiệp hay
danh vọng hoặc địa vị cao trong vai lanh vực nao đo( chẳng hạn như phu thương
hoặc la cac học giả ton kinh hay la nghệ thuật gia nổi tiếng v.v.... ).
Trong thời kỳ đầu lập quốc, 'nguyen lao viện' chinh la nơi rất co quyền lực,
thậm chi tại giai đoạn đầu của thời kỳ khai quốc, 'nguyen lao viện' thậm chi
co quyền tuyển cử hay bai nhiệm hoang đế. Thế nhưng về sau hoang quyền dần dần
hung mạnh, chế độ nguyen lao thương nghị quốc sự nay cũng dần dần xuống dốc.
Ma về sau, dưới sự thanh lập của chế độ quan khu Tema, danh tiếng của quan đội
dần dần vang dội, nhanh chong vượt qua nguyen lao viện đang bị xuống dốc, điều
nay khiến cho 'nguyen lao viện' nguyen bản đa từng thể hiện tinh thần lập quốc
của đế quốc Byzantine, trở thanh một loại tồn tại vật vờ giống như la ke lặc -
1. Cac chinh sach trọng yếu đa khong con phần biểu quyết của 'nguyen lao
viện', ma một it chuyện nhỏ vặt vanh, bọn họ cũng khong them quản lý.
Cho tới hiện tại, tồn tại của nguyen lao viện, chỉ la cấp cho một it nhan vật
quyền quý tăng them một cai danh hiệu cung tầng hao quang ở tren đầu.
Thế nhưng trong nguyen lao viện, cũng con khong it người vẫn ngoan cường bảo
vệ tin ngưỡng trước đay của họ, nhom người nay được xưng la "viện đảng ", bọn
họ vẫn như cũ khong co buong tha cho chủ trương truyền thống của 'nguyen lao
viện' chinh la : hoang quyền cần bị hạn chế! Ma sự tồn tại của 'nguyen lao
viện', chinh la ganh chịu trach nhiệm hạn chế hoang quyền mở rộng vo hạn ma
thương tổn đến lợi it của dan chung! Thậm chi, ben trong phe phai quan nhan
chan chinh, co khong hề it quan nhan, cũng chịu sự ảnh hưởng từ tư duy nay của
viện đảng, trở thanh một thanh vien trong nguyen lao viện.
Ma hoang thất đoi khi để chống lại quan bộ ngay cang lớn mạnh, cũng phải mượn
hơi cung mượn sức từ phia nguyen lao viện, khiến cho đoan thể chinh trị từ
thời xa xưa nay lại co thể tiếp tục tồn tại.
Thế nhưng, nguyen lao viện căm ghet Kaweixier!
Căm ghet vị thien tai kiệt xuất nhất của học viện quan sự đế quốc!
Bởi vi ben dưới cai ý nghĩ đầy tri tuệ của Kaweixier, cư nhien ẩn chứa một
trai tim cuồng nhiệt của kẻ độc tai ! Cai ten tri giả lý tri va thong tuệ nay,
cư nhien từ đầu tớ chan đều la người ủng hộ hoang quyền độc tai ! !
Trong mắt của hắn, khong chỉ co quan phương theo chế độ quan khu Tema la khối
u ac tinh, ma nguyen lao viện xưa nay thich khoa tay mua chan với hoang quyền,
đồng dạng cũng la cai đinh trong mắt. Từ Kaweixier xem ra, nếu như co thể đem
hai cai khối u nay diệt trừ, sau đo tim một hoang đế đủ mạnh va anh minh thanh
tuệ tiến hanh độc tai, một lần nữa lập lại trung ương hạch tam hung mạnh, mới
co thể giup cho cai đế quốc nay chan chinh một lần nữa tỏa sang thanh xuan.
Cho nen. . . Trong anh mắt của nguyen lao viện, Kaweixier cũng biến thanh
người khong được hoan nghenh.
Hai đại chinh thể của đế quốc đều hắn liệt vao danh sach đen, Kaweixier đa
định trước rằng suốt đời khong cach nao co thể đặt chan vao quan trường, hắn
tuy rằng trở thanh bạn than của hoang đế, cố vấn cho hoang đế, thậm chi kỵ
thương đai đế đối với hắn rất la tin tưởng, thế nhưng hết lần nay tới lần
khac, hắn khong co cach nao tự tay minh thi triển ra khả năng của minh ở trong
quan trường.
Nay khong thể khong noi, cũng la một việc bi ai của Kaweixier.
※※※
Luc nay, kỵ thương đại đế luc về gia đang nhin vị tri giả ma bản than minh rất
tin nhiệm, vo lực thở dai : "Kaweixier, ta cần tri tuệ của ngươi. Ta cần chọn
một người ! Cai đam quan phiệt chết tiệt rốt cục cũng mất đi một chức vị pho
đại thần phụ trach quan đội, đay la cơ hội tốt để cai người của ta vao đo."
Kaweixier hai tay giấu ở trong tay ao, nhẹ nhang khoanh hai tay lại, đứng dậy
hơi khum người, tiếng noi co chut lanh lảnh va nhu hoa: "Bệ hạ, ta suy nghĩ đa
lau, co lẽ. . . đa tới luc chung ta lam một it cải biến."
Cải biến?
Hai đầu long may của vị kỵ thương đại đế, Kangtuosi, ninh lại cung một chổ.
"Thanh quả lần nay chung ta đạt được khong tinh la nhiều lắm, tuy rằng khi thế
của bọn quan phiệt co chut thu liễm. . . Thế nhưng, một chức vị pho đại thần
phụ trach quan quan đội, cũng khong thực sự tạo thanh tổn thương gi cho bọn
chung." Giọng noi của Kaweixier rất binh thản, thậm chi ben dưới loại binh
thản nay, con ẩn giấu một phần lạnh lung: "Ta cần biết trước ý chi của ngai,
bệ hạ. . . Kết quả cuối cung của ngai muốn la gi?"
"Kết quả?"
Kỵ thương đại đế bỗng nhien nhướng hai đầu long may len, cũng trong nhay mắt
nay, một cổ uy nghiem sắc ben từ tren khuon mặt của hắn hiện len, tinh khi
thần trong anh mắt của hắn đều bạo phat, lam cho hắn phảng phất như trẻ lại
hai mươi tuổi, biến thanh một kỵ thương đại đế chan chinh luc con trẻ năm đo
dẫn quan ngang dọc tren vung tuyết lạnh phương bắc !
Nhưng vẻ mặt phấn chấn nay, cũng gần như chỉ co thể duy tri trong một cai nhay
mắt, vị hoang đế gia lập tức thấp giọng cười nhạt: "Kết quả, ngươi con hỏi
'kết quả' !? Kaweixier, ta tới hoan cảnh nay rồi, con co thể cần kết quả nao
khac chứ!"
Hoang đế nắm chặt hai ban tay, mong tay bấu thật sau vao trong long ban tay,
xương ban tay trở nen trắng phiếu, tận lực kiềm chế kich động cung phẫn nộ ở
trong long: "30 năm, Kaweixier! Ta nhất mực nhẫn nại, ma ngươi cũng lien tục
khuyen giải an ủi ta phải nhẫn nại, nhưng ta nhẫn nại la chờ kết quả gi đay?
Bọn sau mọt quan phiệt, đa đem đế quốc thuộc về ta ăn đục cho thanh trăm ngan
lỗ hỗng! Ma những ten gia hỏa long tham khong đay nay cang ngay lại cang trở
nen tham lam! Kaweixier, ta vẫn tin tưởng tri tuệ của ngươi, cho tới tận ngay
hom nay, ta cũng chưa từng hoai nghi về điểm nay. Ta thực sự la khong thể tiếp
tục chờ đợi được nữa."
Hắn ngưng mắt nhin người bạn hữu tin nhiệm nhất của minh, thấp giọng noi: "Ta
gia rồi. Tuy rằng bản than ta khong chịu noi ra ta đa gia, nhưng trong long ta
rất ro rang-- Ta đa gia ! Luc con nhỏ thi trải qua cac lần am sat, sau đo lại
la cuộc đời quan lữ, số mệnh đa định trước ta khong cach nao trở thanh hoang
đế sống thọ. Kaweixier, ngươi hiểu rồi chứ? Ta hiện nay, năm nay so với năm
trước cang them suy yếu. . . Khong, phải noi la hom nay so với hom qua cang
them suy yếu!"
Ánh mắt của vị hoang đế nay lien non nong giống như la một con hung sư: "Phụ
than ta lưu lại cho ta một cai đế quốc bị trăm ngan lỗ hỗng, ma trong nhiều
năm nay ta lien tục may may va va, thế nhưng ta khong cam long đem một đế quốc
vẫn con trăm ngan lỗ hỗng giao cho con chau minh! Thế nhưng ta hoai nghi, ta
rất kho. . . Khong, khong phải rất kho, ma la chắc chắn khong cach nao lam
được! Ta khong cach nao co thể đem từng cai từng cai khối u nay hoan toan diệt
trừ trước khi ta chết !"
Noi xong, vị hoang đế gia nhin Kaweixier một chut : "Than thể của ngươi luon
luon tốt hơn so với ta, ta tin tưởng, sau khi ta chết, ngươi cũng co thể sống
tiếp it nhất la hai mươi năm. Đang tiếc. . . Nếu như ta co một đứa con thong
minh, như vậy ta sẽ yen tam hơn khi đem việc con lam chưa xong nay giao cho
hắn, sau đo nhờ ngươi giup hắn hoan thanh sự nghiệp của chung ta! Thế nhưng
Kaweixier. . ."
Hoang đế gia 'hừ' một tiếng: "Ngươi xem xem ta con cần kết quả gi nao? ! Con
của ta la một đứa ngu ngốc nhu nhược, hắn thậm chi sẽ vi một người nam nhan ma
o hợp với cai bọn sau mọt quan bộ ! ! Đừng noi rằng ta khong biết, cai ten thỏ
mặt trắng Bangfuleite kia, lẽ nao đứa con yeu quý của ta, sẽ khong biết nam
sủng của hắn la hạng người nao? Tren chiến trường đanh bị thương Heisiting?
Cai nay đung la tro cười ! ! Thế nhưng con ta lại để hắn thu nhận lấy quan
cong, cư nhien cung đam sau mọt quan bộ hợp tac ! Điều nay quả thật lam ta
thất vọng tới cực điểm ! Kaweixier, đứa con nay lam ta tuyệt vọng, hắn đa trở
thanh đệ tử của ngươi hơn mười năm, thế nhưng hắn khong thể học lấy được một
phần mười tri tuệ của ngươi ! ! Ma cai lam ta thất vọng nhất chinh la, hắn đa
kết hon hơn một năm, hắn cưới thiếu nữ quý tộc xinh đẹp nhất Aosiji Liya, việc
nay chắc ngươi cũng đa biết, hắn cư nhien khong co cung vợ của minh ngủ chung
du chỉ một lần! ! Ta thậm chi hoai nghi, cai sở thich nam nhan dơ bẩn của hắn,
co hay khong sẽ dẫn đến sự tuyệt vong của gia tộc Kelunma chung ta ! !"
Kaweixier lẳng lặng đứng nghe vị bệ hạ nay phẫn nộ phat tiết, sau đo lao gia
cơ tri nay mới nhan nhạt cười, dung giọng noi binh thản pha chut lạnh lung của
hắn nhẹ nhang chậm rai noi: "Bệ hạ, ngai lại khong thể kiềm chế được con phẫn
nộ trong long rồi . . . xin ngai đừng quen cau noi kia: đối mặt với việc khong
cach nao giải quyết, ma nhất mực chỉ biết bi thương phẫn nộ hoặc la luống
cuống, những hanh động nay chỉ thuộc về bọn nhu nhược." (DG : bố khỉ, đạo văn,
trộm của lao gia hỏa !?)
Kỵ thương đại đế Kangtuosi nhất thời ngậm miệng lại.
"Phẫn nộ khong lam nen chuyện gi, ta cần phải biết rằng, ngai muốn co dạng kết
quả nao đay?" Mi mắt của Kaweixier chậm rai nhướng len, phảng phất như rất thờ
ơ ma noi: "Ta từng noi qua, chung ta cần một cai cơ hội, nhưng ma hinh như vận
mệnh khong co chiếu cố tới ngai, cơ hội ngai cần vẫn con chưa tới. Thế nhưng,
cai nay khong co nghĩa la cơ hội vĩnh viễn sẽ khong đến, nếu như ngai vẫn như
cũ muốn tranh rối loạn va nguy hiểm ma noi, như vậy chung ta cũng chỉ co thể
tiếp tục chờ. Con nếu nhưng ngai muốn một kết quả khac. . ."
"Con của ta co một trai tim chỉ biết thich nam nhan, đủ khiến cho ta tuyệt
vọng." Kỵ thương đại đế phẫn nộ rit gao: "Ta khong cach nao co thể tiếp tục
chờ đợi ! Thời gian của ta khong con nhiều, Kaweixier! Ta khong chut nghi ngờ,
một khi ta chết đi, đứa con ngu xuẩn của ta len cầm quyền thi khong cần tới
một năm, số lượng quan khu Tema ben trong đế quốc sẽ tăng len gấp đoi ! ! Tiếp
sau đo khong tới một năm, tổng bộ của quan phương sẽ dời vao cai hoang cung
nay-- ta khong hề co chut nghi ngờ về điều nay! Chuyện tinh lần nay, đủ khiến
cho ta đối với đứa con ngu xuẩn của ta hoan toan tuyệt vọng! Cho nen, ta phải
mạo hiểm! Ta khong co dự định tiếp tục chờ đợi ! Trước khi ta chết, ta phải
đem toan bộ nguyện vọng lam xong một lần !"
Đối mặt với vị hoang đế đang non nong va kich động, anh mắt của Kaweixier vẫn
như cũ binh tĩnh lạnh lung va trong suốt, chậm rai noi: "Ngai hẳn la hiểu ro,
kết quả như ngai mong muốn, xac suất thanh cong khong co cao."
"Ta hiểu ro rang!" Kỵ thương đại đế nhếch miệng cười nhe răng nanh ra: "Nếu đa
như vậy thi cứ một lần liều mạng ca chết rach lưới đi ! ! Nếu như cai đế quốc
nay thật sự cần một lần hỗn loạn, mới co thể lần nữa tỏa ra lại anh sang xuan
xanh ma noi, như vậy, ta cũng hy vọng lam cho no hỗn loạn một lần ! Chi it, so
sanh với đứa con trai ngu xuẩn của ta, ta co thể nắm chắc được vai phần
thắng-- tuy rằng phần thắng rất it. Thế nhưng. . ."
Vị hoang đế gia nay bỗng nhien chống hai tay len thanh ghế, miễn cưỡng đứng
thẳng đứng len, dưới bộ ao choang hoa lệ to lớn của hắn la một than minh cao
lớn nhưng chỉ con da bộc xương, gio thổi ngang qua, lộ ra vẻ vo cung tiều tụy.
Khuon mặt của vị hoang đế gia hiện len một vẻ hoan toan kien quyết: "Nếu như
thật sự khong thể vượt qua cửa ải nay, như vậy, sự vinh quang của gia tộc
Kelunma, nen kết thuc trong tay của ta la được rồi ! Đay la đế quốc thuộc về
ta, nếu như thật sự muốn no kết thuc, hồi chuong an tang cũng nen do chinh tay
ta go ! ! !"
Ánh mắt như điện của hắn quet qua khuon mặt của Kaweixier, kien quyết noi ra
từng chữ từng chữ: "Ca chết ! Hoặc la, rach lước ! Đay la kết quả ta muốn,
Kaweixier!"
Kaweixier rốt cục thở dai, hắn vẫn khoanh khoanh hai tay, sau đo hướng về phia
vị hoang đế, cui đầu xuống, dung am thanh nhẹ nhang noi: "Như vậy, ta đa hiểu
ro ý chi của ngai."
Liền sau đo vị tri giả nay lập tức dung giọng binh thản va ro rang noi: "Chức
vụ pho đại thần lo việc quan đội, nguyen bản người thich hợp nhất để thay vao
chinh la cong tước Minasi, cong tước Minasi đại nhan ở trong quan đội cũng co
lực ảnh hưởng rất mạnh, ngay cả bọn sau mọt cũng phải cấp cho hắn một it mặt
mũi. Nhưng ma mấy năm gần đay sức khỏe than thể của cong tước đại nhan co chut
vấn đề, hơn nữa, ta lo lắng. . . Cong tước Minasi hiện tại, đa khong con như
cong tước Minasi trước đay, hắn dường như đa đanh mất một it nhuệ khi, sợ rằng
rất kho nhận trọng trach chinh diện giao tranh với bọn sau mọt nay."
"Như vậy, ý của ngươi la?"
"Ngai cần một Cường giả mẽ." Giọng noi của Kaweixier rốt cục cũng toat ra một
tia quả đoan: "Nếu như ngai khong kieng kỵ dấy len một hồi nao động, như vậy
ngai cần chọn một người co tam lý kien cường va trung thanh hoan toan, cũng
như. . . quyết đoan dũng cảm tiến về phia trước khong ngại đụng chạm. Ma một
cai nhan tuyển như vậy, hiện tại vừa luc co một người."
"n. . . Ý của ngươi la. . ."
"Adelike tướng quan, chỉ huy binh đoan 13. Than la một thanh vien của phe quan
nhan chan chinh, long trung thanh của Adelike tướng quan đối đế quốc la khong
cần hoai nghi. Ma năm xưa khi chung ta nhất mực đưa hắn vao vị tri chỉ huy
binh đoan 13, tới nay cũng đa 9 năm, trong khoảng thời gian nay bọn sau mọt
quan bộ đa vo số lần hủ hoa hắn, thậm chi lấy chức vụ tổng đốc ra cam dỗ, ma
Adelike tướng quan cũng khong hề phản bội, như vậy hắn đang để bệ hạ tin
tưởng. Ma noi đến dũng khi, vị tướng quan bướng bỉnh nay, hẳn la sẽ khong lam
cho ngai thất vọng."
Kỵ thương đại đế nghiem tuc suy tư đề nghị của Kaweixier một chut: "Ta tin
tưởng đề nghị của ngươi. . . Thế nhưng, binh đoan 13 la lực lượng trọng yếu ma
chung ta co trong tay, mất đi Adelike, như vậy ai sẽ len lam người lanh đạo
mới của kỵ binh đoan Luodeliya?"
Tren mặt Kaweixier lộ ra một tia tiếu ý: "Cong tước Minasi đa từng thầm kin đề
cử một người, người nay được cong tước tan thưởng la đệ tử kiệt xuất nhất của
hắn, người nay cũng đa từng đi theo cong tước đại nhan một thời gian dai, tuy
rằng trong đo hơn phan nửa thời gian la lam đầu bếp cho cong tước đại nhan. .
."
Sắc mặt của kỵ thương đại đế nhất thời co chut kho coi: "Kaweixier, lẽ nao. .
. Người ngươi noi chinh la ten thỏ tướng quan Ruhr chuyen lấy bản lĩnh chạy
trối chết ma nổi danh? La ten gia hỏa đo sao?"
Kaweixier he miệng cười, luc hắn mỉm cười, anh mắt của hắn tản mat ra một loại
tinh cảm mười phần ấm ap khiến cho người ta co cảm giac than cận: "Bệ hạ, xin
ngai tin tưởng, bản lĩnh của Ruhr, tuyệt đối khong chỉ co chạy trối chết !"
Đương luc cửa hoang cung mở ra, mấy ten người hầu mặc đồ vải lanh mau đen cung
kinh khoanh tay đứng ở hai ben trai phải, nhin theo Kaweixier chậm rai bước ra
khỏi cửa hoang cung, Kaweixier đột nhien dừng lại ở nấc thang cach mặt đất con
hơn ba mươi bậc, lẳng lặng đứng đo gần hơn một phut.
Vị tri giả tuổi đời khong con trẻ nay ngẩng đầu nhin nhin bầu trời, tren bầu
trời đang dần tụ tập một đam may đen, thưa thớt rơi xuống những hạt mưa nhỏ,
sắc trời ảm đạm phảng phất như mang theo một tia tử khi nặng nề. ..
"Rốt cục cũng đợi được ngay hom nay, quyết tam vừa rồi. . ." Luc nay tren mặt
của Kaweixier khong hề lạnh lung binh thản như khi đối mặt với vị hoang đế gia
kia, trong anh mắt của hắn ham chứa một tia tham ý nhan nhạt: "Chỉ la. . . Co
hay khong la hơi muộn một tý. Hừ!"
Trong cơn mưa lưa thưa, Kaweixier chậm rai đi xuống bậc thang, phia dưới bậc
thềm, một than ảnh cao gầy lập tức tiến đến, đem một cai o mau đen rộng thung
thinh che phủ ở tren đỉnh đầu của Kaweixier.
Kaweixier chậm rai tiếp tục đi phia trước, bước chan khong hề dừng lại du chỉ
một bước, ma cai than ảnh đi theo ben cạnh hắn, tay giơ o che mưa cho hắn, yen
lặng đi theo sau, mặc cho hạt mưa rơi vao bản than minh, phảng phất như khong
hề phat giac bị mưa rơi trung.
Cai than ảnh đang cầm o che mưa nay, bước đi tập tễnh, luc đi chan co chut
khập khiễng, hinh như la co chut dị tật, ma tren khuon mặt lại mang một miếng
sắt che nửa khuon mặt, chỉ la nửa khuon mặt lộ ra ngoai thi rất thanh lệ nhưng
lạnh lung tới cực điểm, một con ngươi mau tim rất quyến rũ, lặng lặng đi sau
lưng của Kaweixier.
Nữ nhan nay, tất nhien chinh la Weiya!
Mai đến luc ra khỏi cổng lớn của hoang cung, một chiếc xe ngựa đang chờ ở
trước cổng, xa phu bước tới mở cửa xe, Kaweixier tiến vao trong xe ngựa, luc
nay mới quay đầu, phảng phất như tới tận luc nay, mới nhin thấy được Weiya.
Cơn mưa dần dần trở nen nặng hạt, Kaweixier ngồi ở trong xe, con Weiya vẫn
đứng dưới mưa, hắn nhin con ngươi mau tim cung con mắt trong suốt nhưng lạnh
lung của Weiya, nước mưa dần dần lam ướt đẫm mai toc mau tim của nang, lam ướt
quần ao ở hai vai nang. Kaweixier mới rốt cục thở dai.
"Đa trở về?"
"Đa trở về."
"Mọi việc đều kết thuc?"
"Kết thuc. Nợ. . Ta cũng đa trả hết."
Kaweixier gật đầu: "Con ten gia hỏa kia thi thế nao?"
Weiya nhếch nhếch miệng, sắc mặt vẫn băng lanh như cũ: "Một ten tiểu tử con
rất yếu."
Kaweixier phảng phất như rất thoả man với đap an nay: "Ngay mai ngươi đi Odin
một chuyến, ta co vai sự việc cần ngươi lam, mỗi một việc đều phải hoan thanh
cho tốt."
Noi xong, Kaweixier dường như đa mấy đi hứng thu noi chuyện, hắn đong cửa xe
ngựa lại, sau đo banh lăn lăn, xe ngựa ngay trước mắt của Weiya chậm rai rời
đi.
Trong xe, Kaweixier rốt cục thở dai, tren mặt của hắn rốt cục cũng lộ ra vẻ
mệt mỏi gia yếu của một người co tuổi tac cao.
Hắn từ ben dưới ghế ngồi rut ra một cai chăn long đấp len đầu gối của minh,
sau đo uể oải dựa vao thanh ghế. ..
Vị tri giả nay dường như thở dai.
"n. . . Một kẻ độc tai hung mạnh, vi sao lại kho tim đến như vậy. Kangtuosi. .
. ta nguyen bản tưởng rằng hắn la một người tốt nhất để lựa chọn, đang tiếc. .
. đang tiếc. . ." Kaweixier lắc đầu, yen lặng noi nhỏ:
"Đang tiếc, hắn khong phải !"
※※※
"Di, mập mạp, noi như vậy, hiện tại quan đội của đế quốc Byzantine cac ngươi,
thật ra la đang chia thanh hai phe phai ?" Hạ Á ngồi tren lưng ngựa, rất ngạc
nhien keu to một tiếng.
Tren đường lớn của binh nguyen, một nhom kỵ binh đang chậm rai đi về phia lanh
thổ của đế quốc.
Ruhr co chut bất đắc dĩ, nhin thoang qua cai ten dế nhũi nay, may la ben cạnh
đều la than vệ than tin của hắn, cho nen cũng khong sợ những lời nay bị truyền
ra ngoai, hắn tức giận lớn tiếng noi: "Đừng luon miệng 'cac ngươi' 'cac ngươi'
! Cai ten tiểu tử nha ngươi, đừng quen hiện tại ngươi cũng la sĩ quan của đế
quốc Byzantine !"
Hạ Á cười hắc hắc: "Khong muốn cung ngươi tranh luận vấn đề nay, ngươi trước
tien noi ro một chut, tướng quan Adelike của chung ta la người thuộc về phe
phai nao?"
Liền sau đo Hạ Á sờ sờ cằm suy nghĩ một chut: "n, ngươi noi tướng lĩnh quý tộc
hoa, đều la người của phe phai quan phiệt, nghe như la bọn sau mọt bại hoại
của quốc gia, tướng quan Adelike la một nhan vật chinh trực, tất nhien khong
thể lam bạn với bọn người nay! Hắn đương nhien la người của phe quan nhan chan
chinh." Noi xong, dế nhũi nghieng đầu liếc mắt nhin Ruhr: "Về phần ngươi . . .
Ta xem ra, hơn phan nửa ngươi la người của phe phai sau mọt."
Ruhr tức giận đến mức thật sự muốn bước tới tung chan đa chết cai ten dế nhũi
nay.
Sau đo hắn cố gắng nhẫn nại đe nen: "Đừng noi bậy! Ông đay cũng la quan nhan
chan chinh ! Hừ, đam sau mọt nay sớm đa khong thể gọi la quan nhan. Trong quan
đội rất nhiều chức vị thậm chi đều bị một it gia tộc quý tộc hoa nắm giữ, tỷ
như một it chức vị tổng đốc của vai quan khu, cha truyền cho con, con truyền
cho chau, cai nay con mẹ no khong đang gọi la quan nhan! Về phần phe phai của
bọn ta, la do hoang đế sang lập trong học viện quan sự vao 30 năm trước, ý
nghĩa chan chinh la cach ly hoan toan quan đội với cac tập đoan quyền quý, bắt
đầu lại từ đầu, bồi dưỡng ra một nhom quan đội mới chan chinh trở thanh mau
sạch cho quốc gia. Ma sĩ quan xuất than từ học viện quan sự của đế quốc, đều
giống nhau đều được xưng la 'ưng hệ'. Bởi vi cờ hiệu của học viện cung với ưng
kỳ của quan đội đều phi thường giống nhau. Học vien co thể vao học viện quan
sự, đều đơn thuần la chọn từ cac tiểu quý tộc từng lớp trung lưu, thỉnh thoảng
cũng xuất hiện cac thường dan co thien tai xuất chung. Trong ba mươi năm đao
tạo, từng nhom từng nhom học vien được phan cong tới cac binh đoan thường quy,
mới rốt cục hinh thanh một thế lực 'ưng hệ' trong quan đội, miễn cưỡng cung
đam sau mọt quan phương hinh thanh một cai đối trọng! Hanh hanh ! Chỉ bất qua,
cac học vien co xuất than từ quý tộc, sẽ dễ dang thăng cấp hơn. Con một it học
vien xuất than từ binh dan, len chức thi rất chậm, hơn nữa bọn sau mọt cũng
kieng kỵ đối với người xuất than từ học viện, luon luon tiến hanh chen ep, co
vai người thậm chi 20 năm trời vẫn đứng yen một chức vị. Người co thể giống
như ta va Adelike được thống lĩnh một cai binh đoan độc lập, quả thật ra rất
it."
Dừng một chut, Ruhr rất đắc ý cười noi: "Trước đay đảm nhiệm chức vụ viện
trưởng của học viện quan sự la cong tước Minasi, cong tước đại nhan co uy danh
rất lớn ở trong quan đội đế quốc, hắn cả đời chiến đấu tren lưng ngựa, ngay cả
bọn người trong phe phai sau mọt, đều khong it người từng la thủ hạ của cong
tước, it nhin cũng phải cấp cho đại nhan một it mặt mũi. Ma đại nhan đối với
hoang thất cũng vo cung trung thanh, khiến cho hắn được chọn ngay vao chức vĩ
lanh đạo phe phai 'ưng hệ' luc vừa mới thanh lập. Hừ, những quan quan xuất
than từ học viện như bọn ta, đều co thể noi toan bộ đều la đệ tử của cong tước
đại nhan. Con ong đay thi la một trường hợp đặc biệt, ta luc đầu lam đầu bếp
cho cong tước 6 năm, sau đo bởi vi đại nhan phat hiện ra ta co thien phu khong
tồi, liền đem ta vao học viện để đao tạo, ong đay ở trong học viện học liền 6
năm, cộng them những năm đi theo ben cạnh cong tước đại nhan, la tron 12 năm
học tập từ kinh nghiệm từ cong tước Minasi ! Hanh hanh, mấy người khac lam sao
co được phuc khi như ong đay."
Hạ Á đối với việc tự sướng của Ruhr khong hề hứng thu, thế nhưng đối với
chuyện của Adelike thi rất quan tam: "Như vậy theo những gi ngươi no, tướng
quan của bọn ta cũng xem như la một nhan vật co địa vị cao trong phe phai?"
Sắc mặt của Ruhr co chut cổ quai, hắn lắc đầu: "Điều đo cũng khong chinh xac.
. . Nhắc đến việc nay thật lam cho người ta nhụt chi, những người được học
viện quan sự đao tạo ra, hơn phan nửa đều la bọn co đầu oc bảo thủ, người
thong minh hiểu biết sự đời như ong đay quả thật la rất it. Co vai ten thuần
phục hoang thất, co vai ten trung thanh với tin ngưỡng của bản than, cho rằng
quan nhan chỉ bảo vệ cho tổ quốc, ma khong nen phục thuộc vao phe phai nao đo
hoặc la thế lực của chinh bản than minh. . . Tỷ như tướng quan Adelike của cac
ngươi, ro rang la người của ưng hệ chung ta, thế nhưng đại khai la chắc la do
đọc sach nhiều qua nen mới bị ngu ra, cư nhien qua lại cung bọn người ben
trong nguyen lao viện, nghe noi nguyen lao viện đang co ý định mời hắn trở
thanh thanh vien của hạ viện."
"Nguyen lao viện la cai quai gi thế?" Hạ Á co chut hiếu kỳ.
"Ách. . . Nguyen lao viện ư. . ." Ruhr giải thich đại khai một lần, dế nhũi
nghe xong, mở to hai mắt đờ người ra khong biết la đang suy nghĩ cai gi, qua
một hồi, dế nhũi bỗng nhien nhếch miệng cười ha hả, bộ dạng tươi cười rất la
vui sướng, khiến cho mập mạp co vai phần kho hiểu.
"Ngươi cười cai gi, tiểu tử? !"
Hạ Á kinh thường noi: "Ta cười người Byzantine cac ngươi tự minh lam mọi
chuyện rối tung rối mu cả len, đường đường la một cai quốc gia, lại phải đối
mặt với nhiều cai nội vụ đến như vậy, quả thực la tốn tinh lực cho những việc
cởi quần ra rồi đanh rắm."
". . ." Mập mạp ngơ ngac mở to hai mắt.
"Khong phải như thế sao?" Hạ Á cười lạnh noi: "Ten hoang đế của cac ngươi,
nhin qua thi địa vị thật sự rất lớn, noi rằng co thể lam chủ mọi thứ, thế
nhưng vừa gặp phải một đam quan phương, liền phải thoai nhượng. Ma đam quan
phương nay, tinh hinh hiện tại la do cấp cho hoang đế mặt mũi nen bọn họ mới
khong mở miệng, nếu bọn họ thật sự mở miệng, thi nhất định sẽ co thể lam chủ.
Về phần đam người trong nguyen lao viện, đem một đam phế nhan tập trung lại
một chổ, suốt ngay chỉ biết keu la, noi nhiều như vậy, nhưng co lam chủ được
cai gi đau."
Mập mạp cười nhạt: "Ta khong ro những thứ nay co gi để đang cười cơ chứ?"
Hạ Á lắc đầu: "Đương nhien buồn cười ! Thật ra chỉ cần một cai biện phap đơn
giản liền giải quyết mọi chuyện : tren hạ lệnh, dưới thi hanh ! Một người phat
ra mệnh lệnh, người nay phải uy quyền tột đỉnh, một khi mệnh lệnh truyền
xuống, mặc kệ la ai, toan thể tren dưới đều phải nhất tri phục tong ! Cai gi
ma ngươi noi ta noi, ai cũng noi thi người nao nghe, một hồi ngươi lam chủ,
một hồi ta lam chủ. . . thật sự la qua mệt a!"
Mập mạp vừa nghe xong, trong long suy xet một chut ( Một người phat ra mệnh
lệnh, người nay phải uy quyền tột đỉnh, một khi mệnh lệnh truyền xuống, mặc kệ
la ai, toan thể tren dưới đều phải nhất tri phục tong . . . )
Sắc mặt của hắn khẽ động, cười noi: "Lời ngươi noi chắc chắn la độc tai. Đế
quốc Byzantine của chung ta tuy rằng la đế chế, thế nhưng tinh thần từ luc lập
quốc tới nay khong co ủng hộ chế độ độc tai nay."
Hạ Á cười hanh hanh một tiếng, net mặt co chut đăm chieu noi: "Thế nhưng ta
lại nghĩ khac, độc tai. . . nghe ra hinh như cũng khong tồi a. . ."