Đi Ra Thế Giới Bên Ngoài


Người đăng: Boss

Dịch Giả: A Tu

Hạ Á Loi Minh vi lời đanh gia của lao gia hoả ma đau cả đầu.

Lấy trinh độ văn hoa khong qua cao của hắn, chỉ co thể biết "co sang ý" tựa hồ
la một loại đanh gia ca ngợi, nhưng "chết khong nhắm mắt" hinh như lại la một
từ khong tốt lắm thi phải.

Lao gia hỏa đối với việc giao dục văn hoa cho hắn phi thường khong quan tam.
Với trinh độ đo vẻn vẹn chỉ co thể để cho hắn nhận ra được tam phần chữ tren
cuốn sach đa ố vang ma lao gia hỏa lưu lại cho hắn, về phần xem hiểu, khong
vượt qua một nửa.

Lao gia hoả cấm Hạ Á Loi Minh lật xem tang thư của minh, vi thế hắn chỉ co thể
lợi dụng luc lao gia hoả uống rượu say me man len vụng trộm lấy ra xem chốc
lat.

Trong sach chỉ co một it thứ, phần lớn la những từ ngữ linh tinh như "Kỵ
binh", "Chuyển tiến", "Vu hồi", "Bọc đanh", …, con lại một it la những cai gi
ma phương an tac chiến, đồ quan nhu vận chuyển thế nao, phương thức bố binh
tren cac loại địa hinh, tac chiến tren song, binh nguyen, phục tren khe sau, …

Luc mới bắt đầu, Hạ Á Loi Minh nghĩ những thứ nay la cố sự chiến tranh, cũng
giống như những truyền thuyết về cac chiến dịch xưa ma người hat rong trong
trấn hay hat. Nhưng sau đo hắn nhận ra, nội dung trong tang thư của lao gia
hoả tuyệt khong phấn khich như người hat rong, thậm chi co thể noi la rất nhạt
nhẽo vo vị.

Hạ Á Loi Minh từng co hai lần lớn gan đến hỏi lao gia hoả, kết quả lần đầu bị
hắn trực tiếp dung gậy go len đầu sưng đến ba ngay. Lần thứ hai, lao gia hoả
uống rượu, khong co dung gậy go hắn ma la một cước đem hắn đa bay ra ngoai,
trừng con mắt mắng:


  • Nếu như năm đo lao tử mang binh gặp phải tiểu tử khong nghe lời như ngươi,
    sớm đa chem bay đầu ngươi rồi…

Được rồi, dựa theo những thứ vớ vẩn ma lao gia hoả nay từng noi, năm đo hắn
chẳng những "từng" la một kiếm sĩ nổi tiếng đại lục, thậm chi con "từng" la
một tướng quan cầm binh đanh giặc.

Thật như vậy sao?

Ít nhất, Hạ Á Loi Minh ro rang, một tướng quan tuyệt đối sẽ khong đến nỗi ngay
cả uống rượu lại khong dậy nổi. Ma lao gia hoả, rượu cũng chỉ co thể uống hắc
mạch tửu, thứ rượu khong chẳng những cay độc ma con mang theo mui vị chua xot.
Hơn nữa, chut rượu ấy cũng la từ Phung Lý răng nanh khấu trừ ra.

"Nếu hắn la tướng quan, vậy lao tử chinh la hoang đế của đế quốc. " Đay chinh
la kết luận của Hạ Á Loi Minh.

Bất qua, về việc đanh gia phủ kĩ của minh, rốt cuộc lao gia hoả la khen hay la
chửi vậy?

May mắn, hắn khong cần phải đau đầu vi chuyện đo, bởi vi một ngay sau khi noi
xong những lời nay, lao gia hoả đa chết.

Dung hết khả năng ngon ngữ của minh ma noi, hắn chết phi thường "co sang ý".

Luc Hạ Á Loi Minh đi đanh củi trở về đa thấy lao gia hoả quỳ rạp tren mặt đất,
khong con thở nữa. Hắn chết tren đường từ giường đi đến cai ngăn tủ chứa binh
rượu. Đang tiếc hắn đa qua gia, qua suy nhược rồi, đi tới nửa đường liền tắt
thở. Luc sắp chết, tay vẫn với về phia binh rượu.

Từ điểm đo ma noi, lao gia hoả thật la một người rất co ca tinh, ngay cả
phương thức chết cũng rối tinh rối mu, bởi vi hắn khong biết rằng, binh rượu
tren ngăn tủ đa hết từ lau rồi.

Hạ Á Loi Minh đem lao gia hoả đi hoả tang.

Ở triền nui phia sau nha, hắn tim được một cai ao, đao một cai hố, lấp it đất
cung với mấy tảng đa. Nhưng đến thời điểm lập bia, Hạ Á Loi Minh gặp một phiền
toai. Hoang đường la sống chung nhiều năm như vậy nhưng hắn thậm chi khong
biết ten lao gia hoả la gi.

Trước tam tuổi, hắn gọi la "cha", sau tam tuổi, hắn gọi la "lao gia hoả", về
phần người trong trấn thi gọi la "lao tửu quỷ" hay "lao hỗn đản", …

Ở trước phần mộ ngồi một buổi tối, Hạ Á Loi Minh thở dai, bổ một khối gỗ, ở
tren mặt khắc một hang chữ xieu xieu vẹo vẹo.

"Lao gia hoả tang vu thử địa, nguyện cho linh hồn hắn an nghỉ. "

Hắn chạy tới thon trấn, đem thứ đang gia nhất trong nha - chiếc pha phủ nọ,
đổi lấy ba đồng tiền, lại dung ba đồng tiền nay mua một binh rượu.

Ba đồng tiền một binh rượu, khong thể nghi ngờ đay la la binh rượu "xa hoa"
nhất ma Hạ Á Loi Minh đa từng mua trong nhiều năm qua.

Nhưng binh rượu nay toan bộ bị hắn đổ xuống mộ phần của lao gia hoả, trơ mắt
nhin rượu ngấm vao trong đất, chinh hắn cũng khong uống một ngụm.

Tới luc hừng đong, Hạ Á Loi Minh cả người luc nay đa cứng lại rốt cuộc đứng
len. Hắn đứng trước mộ phần, nhin khối mộc bai, trong mắt co một chut gi đo
khong thể noi ro được.

"Được rồi, lao gia hoả, ngươi đi rồi, hiện ta chỉ con co một minh ma thoi. . "

…………

Vấn đề đầu tien cần giải quyết đo la no bụng.

Tuy rằng hắn cũng la một ten thợ săn. Khong, thậm chi khong chut khoa trương
rằng, trong vong phụ cận vai trăm dặm hắn la thợ săn ưu tu nhất.

Luc mới mười ba tuổi, hắn một minh len nui chặt củi, đa từng dung pha bua chem
chết một con thị huyết cuồng lang. Loại lang nay la một loai ma thu cấp thấp
sinh sống tại Da Hoả nguyen, ở trạng thai cong kich, da long của no so với vỏ
rua con cứng rắn hơn, răng nanh thậm chi co thể cắn đứt trường mau của thợ
săn, hơn nữa động tac cực ki nhanh nhẹn.

Nhưng lần đo, Hạ Á Loi Minh chỉ dung một bua đa chem bay đầu con lang đo.

Một bua rất nhẹ nhang.

Ki thật luc đo, Hạ Á Loi Minh mới mười ba tuổi sợ đến te cả ra quần. Thời điểm
lang kia đanh về phia minh, hắn cơ hồ đa mất đi ý thức, chỉ la dựa theo bản
năng ngay thường luyện bua, đưa tay bổ về phia trước.

Sau đo, hắn cảm giac được một dong mau nong hừng hực bắn len tren mặt minh.
Khi mở to hai mắt, tren mặt đất trước mặt, một đầu soi dữ tợn vẫn đang nhe hai
ham răng đa lia khỏi cổ từ luc nao rồi, than thể theo quan tinh đa vọt ra sau
lưng hắn.

Đối mặt với chuyện nay, ước chừng phải một hồi lau hắn mới hoan hồn trở lại,
sau đo chinh la hưng phấn.

Nguyen lai…ta lợi hại đến thế sao?

Nhưng khi đem xac con lang trở về, luc đang kich động đem chuyện nay kể cho
lao gia hoả nghe, hắn liền cụt hứng. Hắn cụt hứng co hai nguyen nhan, thứ nhất
la:


  • Ngươi luyện lau như vậy, nếu như ngay cả một con tiểu lang cũng giết khong
    được, vậy thi nen tim một khối đậu hủ đam vao đo chết đi.

Ma cau noi thứ hai mới la nguyen nhan trọng yếu nhất.


  • Ten ngu xuẩn nay, ngươi co biết chặt đứt đầu soi, bộ long sẽ khong con đang
    gia nữa khong? Vốn bộ da soi nay co thể đổi lấy hai đồng bạc, đủ chung ta uống
    rượu ba thang, hiện tại nhiều nhất cũng khong được một phần mười gia nữa rồi.

Lao gia hoả noi đung như vậy.

Lần đo, Hạ Á Loi Minh đem con lang đo tới thon trấn để ban, từng co khong it
người hứng thu đến hỏi gia, nhưng thấy long soi bị tổn hại liền khong co người
hỏi thăm nữa.

Kết quả bộ long soi kia đến giờ cũng vẫn khong ban được, Hạ Á Loi Minh đa dung
no lam một chiếc ao da, ma thịt lang thi hắn cung lao gia hoả ăn vai ngay mới
hết.

Ách, khong thể khong nhắc đến thịt lang.

Thịt của thị huyết cuồng lang rất kho ăn, con co một mui thối rất đặc trưng,
du hiện tại với cai bụng đoi một ngay một đem, lại con bị đong cứng toan than,
Hạ Á Loi Minh vẫn kho co thể chịu được.

Hạ Á Loi Minh quyết định sẽ khong len nui săn thu.

Hắn khong muốn lam thợ săn.

Người trẻ tuổi luon co rất nhiều ảo tưởng, hắn muốn đi ra ngoai xong xao một
lần.

Ít nhất, trong mắt hắn, đến thon trấn tim một cong việc lam thue, cũng so với
việc ở tren nui tịch mịch một minh như lao gia hoả mạnh hơn nhiều lắm.

Đến thon, tim một cong việc nhỏ, cho du la lam một ten đanh xe cũng được. Noi
khong chừng, bằng vao một than khi lực, co thể được một cai dong binh đoan coi
trọng, lam một cai phụ việc cũng nen.

Du bụng đoi soi sung sục, tay chan lạnh lẽo, Hạ Á Loi Minh vẫn hao hung nghĩ
đến tương lai.

Khong con chiếc bua vốn dung rất thuận tay lam vũ khi, Hạ Á Loi Minh từ trong
lo loi ra một thanh sắt đen si cắm ở tren vai, mặc chiếc ao da soi đa thủng
vai lỗ, lại mang chiếc hai rơm, trong long mang hi vọng đi xuống nui.

Đay la bước đi đầu tien hướng ra thế giới ben ngoai của Hạ Á Loi Minh.

Dựa theo cach noi của người ngam thơ rong về cac cau chuyện truyền ki, hẳn
phải gọi la: "Banh xe lịch sử bắt đầu chuyển động."

Nhưng ma diễn vien chinh của chung ta thời điểm xuống nui, khong co cai gi gọi
la "banh xe", ngay cả giay mon sắp đứt, đồng thời, bụng lại đoi đến choang
vang.


Liệp Quốc - Chương #1