Của Hồi Môn Khủng Bố


Người đăng: nobita_0712

-3 năm,trong 3 năm ngươi hải đạt tới Thiên tôn cảnh,lúc đó đên Bạch Hổ đế quốc,Bạch Hổ Thành tìm chúng ta.

Băng Linh đứng lên nhìn Huy nói.

Ánh mắt nàng trở nên lạnh lùng nhìn hắn,cảm giác như là ngươi đã vụng trộm rồi
thì phải chịu trách nhiệm đến cùng.

-Nếu như trong 3 năm mà ngươi không đến thì hãy lo cho mạng sống của ngươi đi.

-3 năm,ta sẽ không đến.

Nghe Băng Linh nói vậy,Huy ánh mắt lạnh nhạt trả lời.

-Ngươi!

Băng Linh gương mặt hiện lên vẻ tức giận rồi.

Nàng như vậy là đã quá nhún nhường rồi,chưa kể là người được lợi là hắn chứ
không phải các nàng,mà không chỉ mình nàng mà cả 2 đứa nữ đệ tử của mình cũng
bị hắn hạ thủ.

Với địa vị của nàng và đồ đệ của nàng,chỉ có những cường giả trẻ tuổi Thiên
Tôn cảnh mới may mắn lọt vào trong mắt nàng,tên này mới là dẫn nguyên kỳ,nàng
đã cho hắn cơ hội mà hắn dĩ nhiên lại từ chối.

-Vậy chuyện ngươi đã làm thì tính sao.

Băng Linh ánh mắt nhìn chằm chằm Huy.

-Chuyện đó là do các ngươi bị đọc ta cũng là cứu các ngươi,nhưng ta là nam nhân nên chuyện này ta sẽ nhận,ta sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.

Huy thanh âm bình tĩnh nhìn Băng Linh nói.

Tuy trong chuyện này cũng là vô tình mà xảy ra,Huy cũng không biết trước là
mới gặp 3 người các nàng chưa được có nửa ngày đã phát sinh chuyện như vậy
khiến cho hắn cũng cảm thấy khó tin,nhưng đã làm rồi thì cũng nên chịu trận,dù
gì hắn cũng là nam nhân.

-Nhưng chuyện nàng bảo ta là 3 năm đến Bạch Hổ đế quốc tìm nàng thì chuyện đó ta không làm được.

Mới đầu Huy cũng có chút ngạc nhiên là nàng dĩ nhiên là người của Bạch Hổ đế
quốc,nhưng sau đó hắn cảm thấy cũng bình thường,ở Thanh Long đế quốc này,người
trẻ tuổi mà đạt tới Thiên Tôn cảnh thì không có ai cả,chỉ có những đế quốc
hùng mạnh kia mới có mà thôi.

Chưa kể Thanh Long đế quốc muốn tới Bạch Hổ đế quốc là rất khó khăn,quãng
đường từ đế quốc Thanh Long này đến Bạch Hổ là quá xa xôi,mà hắn cũng không có
chắc là trong 3 năm có thể đạt tới Thiên Tôn cảnh,tuy thiên phú cũng không yếu
nhưng muốn tăng lên Thiên Tôn cảnh đâu có dễ như vậy.

-Tại sao,chả nhẽ chúng ta không đáng để ngươi để ý đến hay sao?

Băng Linh thanh âm có chút lạnh lẽo rồi.

Nếu như thật như vậy thì lúc này nàng chắc chắn sẽ giết chết hắn,tuy hắn đã
làm chuyện đó nhưng nàng không cần đến 1 tên mà không coi nàng ra gì.

-Không phải,trong 3 năm đạt tới Thiên Tôn cảnh với ra là quá khó,thiên phú của ta bình thường,thêm cả ở Thanh Long đế quốc này,nguyên khí quá ít,khó có thể đạt được thành tựu cao.

Huy nhìn Băng Linh cười nói.

Hắn nói như vậy cũng có phần là lừa dối nàng,hắn thấy thêm công pháp cùng với
võ hồn của mình,việc đạt tới Thiên Tôn cảnh cũng không lâu nhưng lúc này mà
không lợi dụng mà kiếm lợi,ngu sao mà không làm.

-Vậy trong thời gian 5 năm,trong 5 năm mà ngươi không tới thì lúc đó đừng trách ta.

Băng Linh nhìn Huy lạnh nhạt nói,đây chính là hạn cuối cùng mà nàng có thể chờ
đợi rồi.

-Diễm Nhi.

Băng Linh quay sang nhìn Diễm Nhi với ánh mắt ẩn ý.

Diễm Nhi như hiểu được ánh mắt của nàng,trong người móc ra 1 cái giới chỉ đưa
cho nàng.

-Ở đây là 1 chút đan dược cùng công pháp,nó có thể giúp ngươi 1 ít trong việc đạt tới Thiên Tôn cảnh.

Băng Linh ném cái giới chỉ trong tay nhìn Huy nói.

-Ta không muốn nam nhân của bọn ta là 1 tên không có thành tự gì cả,cho nên đừng làm cho ta phải đợi quá lâu.

-Ta không thể nói là có thể nhanh chóng đạt tới Thiên Tôn cảnh,nhưng trong 5 năm ta sẽ tới tìm các nàng.

Huy nhìn Băng Linh cười nói.

Nhìn cái giới chỉ trong tay,Huy gương mặt lộ ra vẻ vui mừng,đồ mà Thiên Tôn
cảnh để lại chắc chắn không bình thường.

-Nếu như ngươi nói vậy thì nên nhớ lấy câu đó,đến lúc chúng ta phải đi rồi,tuy là không lấy được máu huyết của giao long nhưng cũng không sao cả.

Băng Linh gương mặt lúc này chó chút né tránh Huy,lúc này cảm giác nàng nhìn
hắn như là có chút gì đó không muốn vậy,nhưng nàng cũng không thể ở lại đây
được,nàng nói như vậy là để tạo động lực cho tên này mà thôi.

-Máu của giao long,vậy đó là mục đích của các nàng tới đây sao?

Huy lúc này mới biết mục đích của các nàng.

Có chút không ngờ là mục đích của các nàng lại là máu huyết của giao long,thảo
nào 1 con yêu thú Thiên Tôn cảnh mà các nàng cũng dám trêu chọc vào,tuy nàng
cũng là Thiên Tôn cảnh nhưng so với yêu thú thì vẫn còn kém.

Yêu thú được thiên địa ưu ái nên cùng cảnh giới với võ giả thì chúng chắc chắn
sẽ mạnh hơn 1 mảng.

-Nàng cần máu huyết của giao long làm gì?

-Chúng ta đang luyện chế 1 loại binh khí cho nàng,cần đến máu huyết của Long tộc,nhưng Long tộc đã biến mất từ lâu rồi,mới đầu có chút chán nản nhưng sau khi biết được ở đây tồn tịa 1 con giao long nên chúng ta đã tới.

Băng Linh ánh mắt có chút buồn phiền nói.

Mục đích của 3 người các nàng chính là tới đây tìm kiếm máu huyết của Long tộc
để luyện chế 1 thanh binh khí cho Lãnh Nhi,nhưng không ngờ là lại thất bại.

-Máu của Long tộc hay sao!

Huy gương mặt có chút hơi đổi nói,hắn có chút không ngờ mục đích của 3 người
lại là máu huyết của Long tộc,ánh mắt nhìn nàng hiện lên vẻ trầm tư.

-Đúng là cần máu của Long tộc,nhưng lúc này chỉ cần máu huyết của giao long là được.

Băng Linh nhìn Huy nói.

Thấy hắn nhìn mình như vậy,Băng Linh có chút khó hiểu nhưng nàng nghĩ chắc là
hắn đang cảm thấy tiếc nuối cho nàng mà thôi,trên miệng nở nụ cười nhìn hắn.

Sự thực là nếu như có máu của Long tộc chân chính thì nó sẽ có công hiệu cao
hơn,huyết mạch càng cao thì công hiệu mang lại càng lớn,nhưng Long tộc biến
mất đã lâu nên chỉ có thể lấy máu của giao long dùng tạm.

Ma cho dù Long tộc không có biến mất thì chỉ sợ so với tu vi của 3 người các
nàng muốn lấy đi máu huyết của 1 Long tộc chân chính thì chỉ sợ là còn không
đủ.

-Ở đây ta có 1 chút máu huyết của Long tộc,là do ta từ trong 1 di tích mà nhặt được,nhưng ta không biết phải làm gì nên đưa có các nàng vậy.

Huy từ đằng sau lôi ra 1 cái lọ máu huyết ném vào tay Băng Linh cười nói.

Máu huyết đó cũng không phải là hắn lấy ra được từ đâu cả,mà chính là máu của
mình,cái gì chứ mà hắn có thể làm được việc gì đó cho 3 nàng thì hắn cũng
không từ chối.

Bên kia Lãnh Nhi nhìn Huy,ánh mắt có chút khác lạ,chưa biết cái này có phải
thật hay không nhưng hắn đã như vậy thì nàng cũng cảm thấy có chút vui mừng.

-Là thật!

Băng Linh tiếp lấy cái bình máu huyết mà Huy ném cho nàng,mở ra rồi khẽ ngửi 1
cái,cùng với màu sắc bên trong khiến cho nàng có thể khẳng định được đây chính
là máu huyết của Long tộc chân chính.

Long uy lộ ra nhàn nhạt cùng với màu sắc máu huyết không giống 1 loại yêu thú
nào của Long tộc đã chứng minh nó là hàng thật,mà với màu sắc lộ ra khí tức
vương giả này khiến cho nàng cảm thấy huyết mạch này không thấp,có thể là cao
tầng bên trong Long tộc rồi,ánh mắt của nàng nhìn về Huy có chút biến đổi.

-Không cần nhìn ta như vậy,ta cũng là nói thật mà thôi.

Huy cười cười nhìn Băng Linh nói.

Thấy ánh mắt nàng nhìn mình như vậy,Huy cảm thấy như nàng bắt đầu nghi ngờ
xuất sứ của nó rồi,nhưng giờ vẫn chưa là lúc để hắn lộ ra thân phận của
mình,với cả cũng không có tìm được lý do nào hơn cái lý do vừa nãy cả.

-Hừ.....nếu như vậy thì chúng ta sẽ nhận nó,đây coi như là quà mà ngươi tặng cho nàng đi.

Băng Linh nhìn Huy cười nói,sau đó ánh mắt nàng nhìn về phía Lãnh Nhi khẽ gật
đầu 1 cái.

Nàng biết thứ đồ không tầm thường này chắc chắn là Huy đã nói dối nàng về việc
hắn từ đâu mà có,nhưng nàng cũng không hỏi hắn làm gì,nếu như hắn muốn nói thì
tự hắn sẽ nói thôi.

-Cảm ơn ngươi!

Lúc này Lãnh Nhi từ đằng sau đi tới nhìn Huy cười nói.

-Không có gì,làm được chuyện gì cho nàng thì ta cũng vui rồi.

Huy nhìn nàng khẽ nói.

Đấy là các nàng cần đến máu huyết Long tộc chứ mà các nàng cần thứ khác thì
hắn cũng không có mà cho.

-Vậy chúng ta đi đây,đừng để bọn ta đợi quá lâu.

Băng Linh cùng 2 người Diễm Nhi cùng với Lãnh Nhi đi ra tới của hang
động,thanh âm nàng vọng lại nói.

Cũng không đợi Huy trả lời thì 3 người đã biến mất ở cửa hang động rồi.

Nhìn theo 3 người rời đi,trong Huy xuất hiện lên cảm giác như có thứ gì đó
quan trọng với mình mà bị mất đi vậy,phải lâu sau mới gặp lại,ánh mắt của hắn
vẫn nhìn ra hướng hang động.

-Ta chắc chắn sẽ đến tìm các ngươi.

Huy thu hồi ánh mắt của mình tự lẩm bẩm,lúc đầu hắn tưởng tu luyện chỉ để bảo
vệ tính mạng của mình,nhưng lúc này hắn biết ngoài chuyện đó ra thì còn phải
bảo vệ những thứ xung quanh mình,những con người xung quanh hắn.

-Các nàng đi rồi sao?

Lúc này bên ngoài hang động,giao long từ bên ngoài đi vào.

Thấy Huy vẫn đang ngồi trên đất,ánh mắt hắn có chút vô thần,giao long cũng cảm
thấy như không khí có chút nặng nề vậy.

-Đi rồi,ta cũng nên rời khỏi đây thôi.

Huy khẽ thu lại cảm xúc của mình,đứng lên nhìn giao long nói.

Bên ngoài còn có Zed với Riven đang đợi hắn,hắn biết là nếu như các nàng biết
hắn mất tích chắc chắn sẽ lo lắng lắm nên hắn cũng phải mau chóng đi tìm các
nàng thôi.

-Vậy để ta đưa người ra ngoài.

Giao long thấy Huy muốn rời đi như cũng có chút không muốn,nhưng hắn đã muốn
vậy rồi thì nó cũng không có ngăn cản.

-Ở đây là 1 chút máu huyết của ta,tuy có 1 chút nhưng cũng đủ cho ngươi lột xác,đột phá tới huyết mạch Thanh Long rồi.

Huy từ trong người lôi ra 1 cái bình đưa cho giao long nói.

Đây cũng là máu huyết của hắn,vừa nãy lấy cho các nàng hắn cũng không quên lấy
1 chút cho tên này.

-Vậy đa tạ người.

Giao long hưng phấn tiếp nhận bình máu huyết,khẽ mở cái nắp ra,Long uy nhàn
nhạt khiến cho nó vui mừng.

-Huyết mạch của ta có chút không bình thường nên như vậy đủ cho ngươi dùng rồi,đợi lúc nào ngươi huyết mạch đến cực hạn ta lại cho ngươi đột phá tiếp.

Huy nhìn giao long cười nói.

Giao long biết vậy,cũng không có đòi nhiều,nhiều lúc này hắn cũng không biết
phải dùng vào cái gì.

2 người 1 người 1 giao nhanh chóng rời khỏi hang động,giao long nhanh chóng
biến hóa lại thân thể của mình,1 con giao long giữ tợn cùng với 1 thân ảnh
ngồi trên lưng nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trên lưng giao long,Huy cũng không có quên đến cái giới chỉ mà vừa nãy Băng
Linh để lại cho hắn,1 giọt máu nhỏ lên chiếc nhẫn,thần thức nhanh chóng đi vào
bên trong xem,1 lúc sau gương mặt hắn lộ ra vẻ hoảng sợ.

-Kinh khủng vậy sao!

............................


Liên Minh Chi Thần - Chương #82