Việt,thân Phận Mới


Người đăng: nobita_0712

Thân ảnh nữ tử biến mất trong màn đêm.

Nếu như TC ở đây có lẽ hắn sẽ nhận ra được đây chính là bà chủ.

Tôi vào phòng,đóng cửa lại,nằm trên giường suy nghĩ về ông lão,được 1 lúc thì
trong người tôi có cái gì đó khẽ động đậy,tôi hôi giật mình,vội sợ soạn trên
người,tôi ra cái hộp của ông lão đã đưa cho tôi.

-Cái hộp này khác chế rất là tinh xảo nha.

Tôi nhìn xung quanh cái hộp gỗ này nói,phải nói rằng khắc chế vô cùng tinh
xảo,tôi nghĩ có lẽ trên đời này không có ai có thể điêu khắc mà tinh xảo đến
vậy.

Bao quanh cái hộp là chín con rồng quận xung quanh bao lấy cái hộp nhìn vô
cùng hung tợn.Khắc rồng trên đồ gỗ hiện nay cũng không ít,trên bàn ghê,bàn
thờ,rồi trang trí cung đình,đền,điện.

Nhưng chín con rồng này nhìn vào vô cùng sống động,như thật vậy,mỗi con tôi
nhìn đều là cửu trảo cả,nhìn vô cùng đáng sợ.

Tôi quanh sát xung quanh 1 lúc rồi cảm thán,cái hộp đẹp vậy mà bị cho là hàng
qỉa,mua về để trong tủ kính cũng đẹp mà.

Mang tiếng là hộp nhưng mà nhìn mãi tôi cũng không tìm thấy chỗ mở,tôi kéo cái
ngăn kéo bàn ra lấy con dao gọt hoa quả khẽ cậy nhưng cũng không được.

-Không mở được à?

Tôi nhìn nhìn cái hộp xem còn có thể mở được không nhưng là vô vọng,không có
chỗ mở,cũng không thể mở nổi.

Nhìn nhìn 1 lúc cảm thấy chả tìm hiểu được gì,tôi vội để nó qua 1 bên rồi nằm
xuống.

Được 1 lát thì hắn lại ngủ rồi,nhưng hắn không biết là hắn vừa chìm vào giấc
ngủ thì cái hộp mà hắn vừa quăng sang một bên bỗng nhiên phát sáng,cái hộp khẽ
băng lên không trung quay xung quanh người hắn tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Một lát sau trong hư không bắt đầu tác ra,1 lỗ đen xuất hiện trên đầu hắn.

Ở trong phòng bà chủ,2 thân ảnh đang đứng cùng nhau,1 ông già râu bạc đứng
cung kính với 1 thiếu nữ trước mặt.

-Đưa cho hắn rồi chứ.

Bà chủ hỏi.

-Vâng,đã đưa cho hắn,có vẻ như hắn đúng là người đó.

Ông lão râu bạc cung kính với người trước mắt nói.

TC mà ở đây có lẽ hắn sẽ cảm thấy bất ngờ,ông lão râu bạc kia chính là người
mà hắn vừa gặp lúc gần sáng.

-Được rồi,không còn gì nữa cả,ông lui đi,nếu như hắn đạt đến mức đó,tôi sẽ bảo hắn tới đó giải cứu cho ông.

Bà chủ nói.

-Vâng,vậy cảm ơn tiểu thư,lão xin cáo lui.

Ông lão nghe được thanh âm của nàng trên mặt tỏ ra mừng rỡ,hắn bị vây ở đó đã
quá lâu rồi.

-Ừ.

Bà chủ khẽ gật đầu ừ 1 tiếng.

Ông lão khẽ cúi người lui ra rồi biến mất trong hư không.

-Ngươi tưởng ngươi không nói cho ta là ta không biết được sao,đồ ngốc.

Nàng khẽ cúi đầu nhìn xuống cuốn nhật ký trong tay,có lẽ TC cũng không biết
nhật ký của hắn bị nàng lôi đi rồi.

-Ngốc vậy,ta cũng thích ngươi mà,nhưng bây giờ ngươi cần phải đối mặt với 1 thứ ngươi không thể tưởng tượng được đâu,nhưng ta vẫn cảm giác được ngươi sẽ ổn thôi,đừng để ta đợi quá lâu nha,nam nhân của ta.

Trên gương mặt tuyệt mỹ đó đã rơi nước mắt rồi,Phong thiếu mà ở chỗ này thì
hắn không thể tưởng tượng được,gương mặt của nàng lúc nàng đâu có giống ác quỷ
khi giết hắn đâu chứ,trên gương mặt tuyệt mỹ đó giờ hiện lên vẻ nữ như như
đang chờ chồng về vậy.

-Ta sẽ giúp ngươi lần cuối cùng này vậy,có thể sẽ khiến ta suy yếu một thờ gian nhưng với ngươi như vậy cũng đáng,cố lên nha,Phu Quân.

Nàng khẽ nhét quyển nhật ký của hắn vào trong người như là mạng của mình
vậy,tay nàng bắt đầu thi triển vài thủ ấn,một lát sau trước mặt nàng lộ ra một
con đường tối đen.

Thể lực tiêu hao quá nhiều nhưng nàng vẫn cố bước chân đi vào.

lại nói TC lúc nàng,lỗ hổng đen kịp trước mặt hắn lúc nàng bắt đầu xao
động,lực hút từ trong đó bắt đầu hút hắn đi vào,hắn lúc nàng đang mơ 1 giấc mơ
đẹp không hề biết rằng 1 chuyện động trời đang xảy ra với mình.

Bắt đầu từ chân,rồi đến người rồi đến đầu,1 lát sau cả thân hình hắn đều chui
vào trong lỗ hổng đó,cả cái hộp chín con rồng đang phát sáng đó cũng đi vào
rồi lỗ hổng khép lại rồi biến mất,tất cả mọi thứ trở về như lúc đầu.

Nhưng tất cả giới game thủ đâu biết rằng thần tượng của họ đã biến mất khỏi
thế gian này rồi.

Ở một nơi nào đó,có lẽ đây không phải là 1 địa điểm ở trên trái đất rồi.

Một nữ tử mặc quàn áo mầu đen,pha chút họa tiết mầu đỏ,trên mặt mang 1 cái
khăn che che nửa khuân mặt,chỉ hiện ra đôi mắt,nhưng đôi mắt đó đẹp lắm,con
ngươi đen nháy,lông mày mi mắt hơi cong mầu đen,tựa hồ có trăng điểm cũng
không thể nào đẹp như vậy được,cái khăn mầu đen che nửa khuân mặt nhưng với
đôi mắt đó thì đây chính là 1 siêu cấp mỹ nhân,trên đầu búi tóc với 1 cây châm
hình thanh kiếm,tóc xõa thẳng xuống ngang vai như thác nước vậy.Trước ngược là
2 ngọn song phong ngạo nghễ đứng thằng lộ ra 1 cái rãnh sâu thảm như khiến con
người chìm đắm vào đó ra không được,eo thon như 1 tay có thể ôm hết,đôi chân
dài miên man bên trong cái váy đen,bên dưới nàng còn mặc vớ nữa,như càng tôn
thêm vẻ đẹp của đôi chân đó.

Mỗi hành động của nàng cũng có thể khiến người ta cịt máu mũi tới chết mà.

Nàng đang ngồi trong 1 hang động thì hư không bắt đầu rung động.

-Ai,bước ra.

Trên tai nàng hiện ra 2 thanh kiếm,vẻ mặt phòng bị.

Trên không hiện ra 1 lỗ đen,1 nữ tử từ trong đó bước ra.

Nàng để ý,người nữ tử này cũng mang theo 1 cái khăn che nhưng là mầu trắng,đôi
mắt phượng tuyệt đẹp,nàng khẽ nhíu mày,nàng vô cùng tự tin với dung nhan của
mình nhưng với đôi mắt cùng với cái thân hình giết người đó thì nàng cảm thấy
mình vẫn còn kém nàng ta 1 chút.

Nữ tử bước ra khỏi lỗ đen nhìn nàng khẽ cười thành tiếng.

-Ngươi là ai?

Nàng nhìn nữ tử trước mắt hỏi,với cái kiểu có thể đi xuyên qua không gian như
vậy thì với thực lực nàng bây giờ không là đổi thủ của nàng ta,nhưng trên mặt
vẫn mang theo vẻ đề phòng.

-Muội muội không cần lo lắng,ta không làm gì hại muội đâu,ta mang đến cho muôi 1 tin vui đây.

Nữ tử mang khăn che mặt trắng nhìn nàng mỉm cười nói,ánh mắt khẽ đảo qua thân
ảnh của nàng rồi cười rộ lên.

-A ha,vẫn chưa ký kết khế chủ,thật tuyệt.

-A,ngươi tại sao lại biết chuyện đó,không lẽ...

Nàng nhìn thân ảnh trước mắt tay nắm chặt thanh kiếm nói,nàng tưởng nữ nhân
này là tay sai của ai đó đến bắt ép nàng về rồi ký kết khế chủ,nếu như vậy
nàng tàh tự sát cho rồi.

-A,không cần lo lắng,ta biết suy nghĩ của muội,ta không phải loại người đó,ta mang đến cho muội tin vui đây.

Nữ tử nhìn cái kiểu đề phong của nàng cười nói.

-Tin gì?

Nàng hỏi.

-Khế chủ của muội sắp xuất hiện rồi.

Nữ tử cười nói.

-A,hắn xuất hiện,ta sẽ giết hắn,ta không ký khế chủ.

Nàng nghe xong thanh âm của nữ nhân này quả quyết nói,với nàng ký kết khế chủ
là 1 sự xỉ nhục.

-A,đừng vội từ chối,hắn không giống ngươi nghĩ đâu,có thể hắn sẽ giúp được ngươi đó.

Nữ tử khĩ chỉ lên cái trâm cài tóc hình cây kiếm của nàng nói.

-A,là thật,hay là ngươi lừa ta.

Nàng thấy nữ tử khẽ chỉ lên thanh trâm cài tóc của mình thì cơ thể khẽ run
lên,câu chuyện đó chỉ nàng biết được sao nàng ta lại biết.

-Đùa sao,ta sao có thể gạt muội được,với thực lực của ta bắt muội dễ lắm,nếu như ta muốn gây bất lợi cho muội thì ta đã sớm làm rồi,cần gì nói nhảm đến giờ.

Nàng cười nói.

-Nhưng là,ta muốn suy nghĩ.

Nàng ngẩng đầu lên nhìn nữ tử nói.

-Thoải mái,nhưng ta nhắc nhở muội,trên đời chỉ có hắn mới có thể giúp muội thôi,ta phải đi rồi,đừng có nghĩ lâu quá,không lại bị người khác giành mất,ha ha.

Nữ tử nói rồi bước chân vào lỗ đen rồi bất mất.

Nàng vẫn đứng đó suy nghĩ,một lát nàng cũng quyết định rồi.

-Khế chủ ư,được thôi,đừng để ta thất vọng,không ta sẽ giết ngươi.

Nàng lẩm bẩm rồi cũng ra đến chỗ mà nữ tử vừa chỉ lúc nãy,nơi mà khế chủ của
nàng sẽ xuất hiện.

Trong thông đạo,nữ tử khăn trắng gỡ bỏ cái khăn xuống,lộ ra khuân mặt tuyệt mỹ
của mình,chính là bà chủ.

-Phu quân,ta chỉ giúp được đến đó thôi,còn lại là tự thân của ngươi rồi,nhanh lên trở nên mạnh mẽ rồi quay về gặp ta nha,ta sẽ mãi chờ ngươi.

Khuân mặt của nàng lộ ra nụ cười hạnh phúc nói.

Với TC lúc này,hắn đang mơ 1 giấc mộng đẹp,hắn mơ thấy xung quanh mình là rất
nhiều mỹ nữ và khiến hắn hạnh phúc nhất chính là trong đó có bà chủ,ngươi mà
hắn yêu thầm bấy lâu.

Ầm.

Thanh âm một cái gì đó rơi xuống mặt đất khiến lá khô xung quanh bay lên.

-Mả cha nó,thằng nào,tiên sư thằng nào đánh tao.

Hắn đang mơ đẹp thì bị dươi từ trên cao xuống khiến hắn đau điếng người,hắn
nghỉ là có thằng nào lại đến ám toán mình rồi.

Hắn vội mở mắt ra,nhìn xung quanh là rất nhiều cây cao,to.Hắn vội bò dậy đánh
giá xung quang,1 lát sau hắn cạn lời rồi.

-Ta thê mà lại đang ở trong rừng,tại sao vậy,ta đang ngủ trên giường mà.

Hắn đang than thở thì trong người tự nhiên có gì đó phát sáng,cái hộp gỗ ở
trong đầu hắn phát ra ánh hào quang,1 luồng ánh sáng truyền vào đầu hắn,hắn
cảm thấy vô cùng khó tin,cái hộp này mà ở trong đầu hắn,nhìn cái thứ mầu trắng
lao vào não mình hắn cảm thấy như có cái gì đó đập vào đầu vậy,đâu khiến hắn
như muốn ngất đi,1 lát sau cơn đau ngừng rồi,hắn kiểm tra trong đầu thì thấy
có thêm 1 đống tin tức lạ hoắc.Nhưng khi nhìn thấy 2 chữ đầu tiên thì hắn như
bị sét đánh vậy,đứng chôn chân mà há hốc mồm không thể tin được.

Xuyên việt,hắn mà lại xuyên việt rồi.

Hắn trong một lúc lâu sau mới tỉnh lại,kiểm tra lại vài lần nữa hắn mới chắc
là mình xuyên việt rồi.

-Đệch mợ,đếu thể tin được.

Hắn cảm thán nói.

Ngồi bệt xuống đất,hắn đưa tay lên trời làm ra động tác.

FUCK YOU.


Liên Minh Chi Thần - Chương #6