Người đăng: nobita_0712
-Khôn ổn,cứ thế này công tử sẽ thua mất!
Bên dưới võ đài,nơi 4 người nư nhân đi cùng Huy đang đứng,Zed 1 mặt gương mặt
lo lắng nhìn Huy đang chật vật trên võ đài nói.
-Như vậy thì chúng ta cũng có làm được gì đây,không bằng đứng đây mà cổ vũ hắn thì hơn.
Riven đứng bên cạnh,1 mặt khiêu ngăn Zed nói,nàng có chút buồn phiến khi Zed
như sắp muốn lao lên võ đài vậy,nếu như vậy chỉ sợ sẽ gây ra phiền phức
lớn,các nàng lúc này tốt nhất thân phận của mình nên giấu kỹ,nơi này Hoàng giả
cảnh có thể có tiếng nói nhưng ai biết được sẽ có những tồn tại nào chưa xuất
hiện cơ chứ.
-Đúng vậy,lúc này ngươi cũng không nên quá lo lắng làm gì,chỉ có như vậy thì hắn mới có thể phát triển được,nếu như ngươi cứ như vậy thì chỉ khiến cho hắn cảm thấy chán nản khí lúc nào cũng có nữ nhân bảo vệ mà thôi.
Kayn cũng đi tới bên cạnh,một mặt khiêu nhủ Zed.
-Hắn sẽ thắng thôi.
Kata đứng 1 bên chỉ nói 1 câu,nhưng câu nói của nàng khiến cho bao nhiêu ánh
mắt nhìn về phía nàng,trong có cả 3 người kia nữa.
-Hừ,đúng là không biết điều,ngươi nghĩ hắn như vậy mà thắng được hay sao?
Bên cạnh đám đệ tử nghe thấy Kata bảo Huy sẽ thắng,nhiều ánh mắt khinh thường
nhìn về phía nàng,với bọn chúng thì Huy chật vật như này chắc chắn sẽ bị Lương
Dũng đánh bại mà thôi.
-Ngươi tưởng hắn sẽ may mắn như mấy lần trước hay sao,ta thật là muốn xem dưới Tuyệt Mệnh Kiếm của Lương Dũng sư huynh thì hắn sẽ thắng kiểu gì.
-Đúng là đám người không có mắt nhìn.
..................
Cả đám đệ tử đều là ánh mắt tỏ vẻ khinh bỉ nhìn Kata,bọn chúng cảm thấy như
Huy thắng được là chuyện không thể nào.
-Bình tĩnh,bình tĩnh,giết bọn chúng cũng không giải quyết được vấn đề đâu.
Kayn vội chạy tới bên cạnh,giữ Kata lại,nhìn ánh mắt của Kata lúc này,Kayn cảm
thấy nếu như không kịp ngăn cản nàng thì chỉ sợ nàng sẽ ra tay giết hết đám
người kia mất,nếu như bên ngoài thì nàng cũng không thèm cản nhưng chỗ này là
đan môn,không phải như bên ngoài tùy tiện ghét ai thì giết được.
-Đừng để ta nhìn thấy mấy tên này bên ngoài.
Kata cũng thu lại sát khí của mình,nàng cũng biết đây là chỗ nào,tuy chỗ này
đối với nàng thì không đáng nhắc tới nhưng trong này vẫn còn những người mạnh
mẽ hơn nàng nên tốt nhất không nên gây chuyện ở đây.
Lấy lại bình tĩnh cho mình,Kata nhìn về đám người vừa này ánh mắt nhìn nàng
khinh bỉ nói,nếu như là bên ngoài thì nàng không tiếc 1 kiếm giết hết đám
người này.
4 người ánh mắt lại nhìn về phía võ đài,nơi cuộc chiến giữa Huy và Lương Dũng
vẫn diễn ra,lúc này cơ thể của Huy đã có nhiều viết thương rồi,tuy là vết
thương không nặng,nhưng số lượng nhiều vẫn khiến Huy cảm thấy đau đớn và khó
chịu.
-Ta cũng phải công nhận ngươi không giống với những tên trước kia,có thể dưới nhiều kiếm của ta như vậy mà vẫn đứng vững được,quả thật có tý để kiêu ngạo nhưng sai lầm của ngươi là khiêu chiến ta và dám phế đi đệ đệ của ta,nên vì thế ngươi phải chết.
Lương Dũng nhìn Huy với ánh mắt khinh thường nói,nghĩ tới Huy có thể sau nhiều
kiếm của hắn mà vẫn đứng vững khiến cho hắn cảm thấy rất bất ngờ,nhưng nghĩ
lại thì Huy đã phế đi tên có thiên phú cao nhất của Lương gia hắn,Lương Dũng
lúc này rất muốn giết Huy rồi.
-Hỏa Viêm Bạo.
Lương Dũng trong 1 lát nghĩ ngợi vội tung ra 1 chưởng,hỏa chưởng mạnh mẽ lại 1
lần nữa đánh về phía Huy.
-Để xem ngươi sẽ bị ta chém thành bao nhiêu mảnh.
Lương Dũng đánh ra 1 chưởng,trong tay Tuyệt Mệnh Kiếm cũng theo sau đó mà chém
tới.
-Cơ hội!
Huy nhìn thấy Lương Dũng rõ ràng là đánh ra 1 chưởng rồi mới dùng thanh kiếm
kia chém tới,đây chính là cơ hội của hắn.
Hắc Ám Ma Bộ lại 1 lần nữa thi triển,nhưng lần này không còn là sử dụng đến
tác dụng của bộ võ kỹ này mà hắn sử dụng luông chiêu thứ nhất trong bộ võ kỹ
thân pháp này,Ẩn Mình lần đâu tiên được Huy thi triển ra kể từ sau khi trở lại
đan môn,bên trong Khốn Long Sơn thời gian tu luyện khiến cho những võ kỹ mà
Huy tu luyện được tăng lên khá nhiều,đặc biệt sau khi dùng đến yêu hạch của
Hắc Tuyền Xà thì Hắc Ám Ma Bộ của Huy tầng thứ nhất đã sắp đạt tới tiểu thành
rồi,tốc độ này khiến cho Huy cảm thấy rất hài lòng,lúc này thời gian hắn Ẩn
Mình được lại tăng lên thêm 1 chút.
Thân ảnh của Huy nhanh chóng hướng sang 1 bên mà né đi hỏa chưởng của Lương
Dũng.
Ầm....
Hỏa chưởng lần lại bị Huy né tránh,đâm vào phía góc võ đài,1 tiếng nổ vang
lên,bụi mù mịt cũng từ đó mà bay lên,khiến cho tầm nhìn lại 1 lần nữa bị hạn
chế.
-Chiêu cũ sao,nhưng nó sẽ không có tác dụng đâu!
Lương Dũng nhìn cảnh tượng trước mặt cười lạnh nói.
Hắn cảm thấy Huy như lúc đầu lại dùng đến chiêu này với mục đính che đi tầm
nhìn của hắn,gương mặt nở nụ cười lạnh,Lương Dũng trong tay Tuyệt Mệnh Kiếm
cũng không có lùi bước mà vẫn chém về phía đó.
Mới đầu dụng ý của hắn là dùng hỏa chưởng này khiến cho Huy bị thương xong rồi
sẽ dùng thanh kiếm này chém Huy thành nhiều mảnh,Lương Dũng lúc này cảm thấy
mục đích của mình sắp thành công rồi.
-Vậy sao!
Lương Dũng trong tay Tuyệt Mệnh Kiếm hướng về phía vị trí của Huy chém
tới,nhưng bỗng thanh âm của Huy vang lên bên cạnh tai của hắn khiến cho Lương
Dũng gương mặt đang hưng phấn bỗng dừng lại,vẻ mặt kinh hãi.
-Làm sao có thể!
Lương Dũng bên tai vang lên thanh âm của Huy khiến cho hắn vô cùng kinh
hãi,mới đầu hắn tưởng Huy cố ý né tránh 1 chưởng kia nhằm để che đi tầm nhìn
của hắn,và Huy vẫn đứng đầu đó bên trong để đợi đánh lén hắn,nhưng lúc này
thanh âm của Huy vang lên bên cạnh tai khiến cho gương mặt của Lương Dũng bỗng
dại ra.
Thật ra Huy đúng là muốn 1 chưởng của Lương Dũng đánh về phía đó hòng tạo nên
đám bụi đó để che đi tầm nhìn,mà không phải tầm nhìn của Lương Dũng mà là lão
giả trọng tài kia,nếu như Huy không có che đi tầm nhìn của lão thì việc Huy sử
dụng Hắc Ám Ma Bộ sẽ bị bại lộ,vì hắn lúc đầu chỉ là 1 tên đệ tử hỏa thuộc
tính thiên phú bình thường mà thôi,lúc này mà để lộ ra Ám thuộc tính thì sẽ
gây nên chuyện lớn.
Lão giả trọng tài kia tu vi không thấp,ít nhất cũng phải là Địa vương cảnh sơ
kỳ thì mới có thể được làm trưởng lão,nhưng đám bụi đó cũng đủ để Huy khiến
cho tầm nhìn của lão bị hạn chế rồi.
Lúc này đúng như Huy muốn,lão giả trọng tài kia đứng bên cạnh quan sát trận
đấu,nhưng lúc này chỗ kia rõ ràng khiến cho lão không nhìn thấy rõ được trận
đấu,gương mặt của lão có chút dị sắc,nhưng khí tức 2 người vẫn còn đó khiến
cho lão chỉ nghi ngờ nhưng cũng không dám lao vào ngăn cản,chuyện này cũng
không tính là trò gì phạm quy,giao chiến thật sự cũng không khỏi tránh được
việc tầm nhìn bị hạn chế nên lão cũng không để ý nữa,lão chỉ xuất hiện khi
mạng sống của ai bị đe dọa mà thôi.
-Lần này thì tới lượt ta.
Thanh âm của Huy lại 1 lần nữa vang lên bên tai của Lương Dũng.
-Ngươi có giỏi thì bước ra ngoài,đừng có giả thần giả quỷ.
Lương Dũng trong tay nắm chặt thanh kiếm,ánh mắt đảo khắp võ đài nhưng hắn
cũng không nhìn thấy thân ảnh của Huy,vẻ mặt của hắn càng ngày càng kinh
hãi,cảm giác nguy hiểm lúc này đang rình rập hắn.
-Thái Dương Nhất Chỉ!
Thanh âm của Huy lại vang lên,nhưng lần này nó còn kèm theo 1 hỏa chỉ mạnh mẽ
nữa,Thái Dương Nhất Chỉ lại lần nữa đánh về phía Lương Dũng,nhưng lần này hỏa
chỉ xuất hiện là phía sau lưng của Lương Dũng.
Phụt....
Lương Dũng nghe thấy thanh âm của Huy,gương mặt biến sắc,nhìn xung quanh nhưng
hắn vẫn không tìm thấy Huy đang ở chỗ nào,bỗng sau lưng 1 khí tức mạnh mẽ
hướng phía hắn lao tới,trong tay Tuyệt Mệnh Kiếm nhanh chóng hướng về phía đó
chém tới nhưng lần này hắn không có được như lần trước,hỏa chỉ với tốc độ kinh
người cộng thêm việc đánh lén khiến cho Lương Dũng cũng không thể nào cản
được,nhưng may cho Lương Dũng là hắn che lại được những nơi yếu hại,tuy thế
nhưng cánh tay của hắn vẫn bị hỏa chỉ đánh trúng,1 việt máu xuất hiện trên
không trung từ cánh tay của Lương Dũng bắn ra.
-Hừ...muốn chiến thì chiến trực diện,cần gì hải đánh lén như vậy.
Lương Dũng ôm lấy cánh tay bị hỏa chỉ bắn trúng của mình,thân ảnh lùi
lại,gương mặt có chút biến trắng nói.
-Vậy sao,nếu như ngươi bỏ đi thanh kiếm đó thì ta cũng không ngại gì việc đánh trực diện với ngươi.
Thanh âm cười cợt của Huy lại vang lên.
-Ngươi!
Lương Dũng nghe thấy thanh âm của Huy,hắn như muốn hộc máu mồm rồi,nếu như
đúng như Huy nói,bỏ đi thanh kiếm đó thì Lương Dũng thật sự cũng chưa chắc đã
thắng nổi Huy,nhìn đến chỉ pháp mạnh mẽ cùng với thân pháp quỷ dị như
vậy,Lương Dũng cảm thấy mình đối đầu với Huy chỉ có thất bại mà thôi,chỉ có
thanh kiếm đó mới khiến cho hắn chiến thắng được.
-Vậy để ta xem ngươi có thể trốn đi đâu.
Lương Dũng gương mặt phát lạnh nói.
Trong tay hỏa chưởng kiên tiếp được hắn đánh ra,hỏa diễm ngập trời xuất hiện
trên võ đài,trên đó lúc này như không còn chỗ nào mà không có hỏa diễm thiêu
đốt cả.
-Trốn đi,trốn đi,để ta xem ngươi có thể trốn ở đâu.
Nhìn hỏa diễm bao phủ cả võ đài,gương mặt Lương Dũng biến trắng bệch,nhưng hắn
vẫn cười điên cuồng nói,như này khiến cho hắn cảm thấy 1 coi muỗi cũng không
thoát được chứ đừng nói gì đến Huy có thể tránh được.
-Vậy sao!
Thanh âm của Huy bên trong biển lửa truyền ra khiến cho Lương Dũng đang cười
điên cuồng bỗng im bặt,gương mặt trắng bệch của hắn đã trở thanh xám xịt rồi.
-Không thể nào,ngươi không thể nào tránh được.
Lương Dũng thanh âm khó tin nhìn biển lửa trước mặt nói,lúc đầu hắn cảm thấy
Huy không thể nào tránh được nhưng Huy rõ ràng thanh âm vẫn bình thản như vậy
khiến cho hắn nghĩ đến chuyện biển lửa như vậy cũng không gây ra khó khăn gì
cho Huy cả.
-Tại sao ta lại không thể tránh,sự hiểu biết của ngươi qua hạn hẹp rồi.
Thanh âm của Huy lại 1 lần nữa vang lên.
Với Ẩn Mình chiêu thức,Huy có thể hòa mình với thiên địa xung quanh khiến cho
Huy như trở nên thành 1 cơn gió vậy không thể nào bị hỏa diễm đốt được.
-Như vậy là đủ rồi,đến lúc kết thúc rồi.
Thanh âm của Huy lại vang lên,nhưng Lương Dũng lúc này cảm thấy như hắn đang
đối mặt với cái chết vậy,trong tay thanh kiếm lại điên cuồng chém loạn
lên,hòng với ý định may mắn có thể chém trúng được Huy.
-Thái Dương Nhất Chỉ-1 chỉ mạnh nhất.
Huy lại lần nữa dùng đến Thái Dương Chỉ,nhưng lần này là 1 chỉ mạnh nhất của
hắn so với mấy lần trước,bên trong đan điền,nguyên khí cuồng bạo điên cuồng
truyền đến đầu ngón tay Huy,1 chỉ xé gió với tốc độ kinh người bắn thẳng về
phía Lương Dũng đang chém điên loạn chỗ đó.
Phụp....
1 tiếng động như là thứ gì đó bị xuyên thủng,thân ảnh của Lương Dũng từ bên
trên võ đài bị đánh bay xuống dưới,dưới phần bụng của hắn,1 lỗ hổng kinh sợ
xuất hiện,nó so với Lương Mạnh còn to lớn rất nhiều.