Bại Lương Mạnh


Người đăng: nobita_0712

-Đã lâu lắm rồi chưa có ai dám tự tin khiêu chiến địa vị của ta cả,không ngờ hôm nay lại có người,ta thật không biết là nên vui hay buồn đây.

Lương Mạnh nhìn tên thanh niên trước mặt mình,ánh mắt khinh thường nói.

-Vậy sao,thế thì ngươi nên buồn đi là vừa.

Huy gương mặt bình thản,thanh âm lạnh nhạt nói.

-Ồ,có vẻ ngươi rất tự tin với thực lực của mình nhỉ,mới thắng được 3 tên phế vật kia mà đã tưởng mình là cường giả rồi hay sao.

Lương Mạnh thanh âm khinh thường nói.

Lúc tới đây tên đệ tử kia cũng đã kể sơ qua về mấy lần khiêu chiến của Huy cho
hắn biết,nghe đến lúc Huy có thể dễ dàng đánh bại 3 tên thì Lương Mạnh có chút
khá là ngạc nhiên,nhưng lúc này tên đó lại dĩ nhiên đến khiêu chiến hắn,vừa
hay đây là 1 cơ hội.

-Ta cũng không phải cường giả gì,nhưng đối phó với mấy tên phế vật như ngươi thì chắc vẫn còn dư sức.

Huy cười nhạt nói.

-Vậy sao,để xem lát nữa ngươi có còn cười được như vậy nữa hay không!

Lương Mạnh gương mặt âm trầm nói.

Sát khí trong mắt hiện ra,hắn như là không muốn đánh bại Huy mà còn muốn giết
hắn nữa.

-Ngươi có vẻ vẫn hơn tên Lương Hằng kia,nhưng như thế vẫn chưa đủ đâu.

Huy rõ ràng thấy được sự tức giận và sát khí trên gương mặt Lương Mạnh,cố ý
nhắc lại đến Lương Hằng,thanh âm của Huy hiện lên vẻ khinh thường.

-Ngươi....phải chết!

Lương Mạnh gương mặt như bốc hỏa rồi,sát khí trong mắt như càng ngày càng
nhiều.

Lương Hằng bị Huy phế hắn cũng biết,điều này chính là Lương trưởng lão đã nói
cho hắn,dặn hắn nếu như gặp phải Huy thì không nên chần chừ mà giết hắn
luôn,nếu như tông môn có trách phạt thì lão sẽ gánh hết,đây chính là lý do mà
Lương Mạnh dám lộ ra sát khí trên võ đài.

-Đối phương đầu hàng hoặc không còn khả năng chiến đấu thì phải ngừng,cố ý không nghe lời sẽ sử phạt theo môn quy.

Bên cạnh tên trong tài cũng cảm nhận được sát khí của Lương Mạnh,ánh mắt nhìn
hắn cố gắng lớn tiếng nhắc lại quy định,để cho hắn biết điều mà không nên gây
ra chuyện gì lớn.

-Hừ...bắt đầu được chưa?

Lương Mạnh thấy tên trọng tài nhìn mình như vậy,biết mình đã thất thố nên thu
lại sát khí trong mắt,như trong đầu hắn thì không ai biết được lúc này hắn
đang nghĩ cái gì cả.

-Bắt đầu đi.

Tên trọng tài thấy vậy,khẽ thở dài 1 cái,lui về phía xa đằng sau để lại không
gian cho 2 người.

-Để ta cho ngươi xem những thiên tài thật sự không thể để cho người khác coi thường được.

Lương Mạnh trong tay nguyên khí vận chuyển mạnh mẽ,gương mặt hơi biến
dạng,cười điên cuồng nhìn Huy hét lên.

-Ma Diễm Quyền.

Trong tay Lương Mạnh,nguyên khí cuồng bạo xuất hiện,1 quyền mạnh mẽ đánh thẳng
về phía Huy.

Âm thanh như không khí bị thiêu đốt nổ ra khiến cho đám người bên dưới khẽ
giật mình,Lương Mạnh 1 quyền này đánh ra,sức mạnh kinh người.

-Hắc Ám Ma Bộ.

Huy gương mặt lạnh nhạt nhìn Lương Mạnh đang lao tới,dưới chân nguyên khí lưu
động,Ma Bộ lại 1 lần nữa được Huy xuất ra,hắn cũng không dùng đến tầng thứ
nhất của bộ pháp này,chỉ có dùng đến nguyên khí để tăng lên tốc độ của mình mà
thôi.

Nhìn 1 quyền sắp tới trước mặt,Huy sử dụng bộ pháp nhanh chóng hướng 1 bên
tránh né,nhưng 1 quyền của Lương Mạnh lúc này đã sắp đánh tới hắn rồi,Huy cũng
không thể né tránh hết được,chỉ tránh đi những chỗ yếu hại của mình thôi.

Xèo.....

1 tiếng như thứ gì đó bị thiêu đốt,Huy nhanh chóng né được 1 quyền mạnh mẽ của
Lương Mạnh nhưng 1 góc y phục của hắn vẫn bị ảnh hưởng của 1 quyền của Lương
Mạnh đốt cháy,gương mặt Huy hiện lên sự bình tĩnh nhìn Lương Manh,hắn như có
chút khinh thường đối thủ của mình rồi,nếu như không có bộ pháp cao thâm trợ
giúp thì chỉ sợ 1 quyền đó đã đánh trúng vào người hắn rồi.

-Lần sau không có may mắn như vậy đâu.

Lương Mạnh 1 quyền đánh không trúng,nhưng hắn cũng có thể đốt được 1 bóc áo
của Huy,lúc này Lương Mạnh cảm thấy Huy né được là do hắn may mắn mà thôi cũng
như Lương Mạnh hắn chưa có dùng hết sức,1 quyền này chỉ có 7 phần sức mạnh của
hắn mà thôi.

-May mắn sao,ta nghĩ lần sau ngươi sẽ không nói được như vậy nữa đâu,mà ngươi sẽ phải cảm thấy người may mắn chính là mình.

Huy trong người nguyên khí vận chuyển,đầu ngón tay của hắn lúc này đã động đậy
rồi,dưới chân bộ phá tùy thời có thể di chuyển.

-Cuồng ngôn...để ta xem quyền thứ 2 người có né tránh được nữa không?

Lương Mạnh gương mặt âm trầm nhìn Huy nói.

Trong tay nguyên khí đỏ rực lại xuất hiện,1 quyền như trước lại 1 lần nữa đánh
về phía Huy,lúc này hắn đã dùng đến 9 phần công lực của mình rồi,cảm thấy chắc
chắn lần này 1 quyền này sẽ in dấu lên ngực của Huy.

-Diễm Ma Quyền.

-Hạc Thân.

Lương Mạnh 1 quyền như trước đánh ra,lần này hắn lại dùng đến bộ pháp của
mình,thân ảnh của hắn trở nên như là 1 con hạc vậy,phiêu phiêu khó định,điều
này càng khiến cho không khí trở nên đáng sợ.

-Hừ...vậy thì cũng chỉ thế mà thôi.

Huy nhìn thân ảnh Lương Mạnh đang hướng phía hắn với tốc độ kinh người đánh
tới,thân ảnh của Lương Mạnh như lúc ẩn lúc hiện khiến cho Huy cảm thấy khác là
ngạc nhiên,nhưng rất nhanh hắn lấy lại sự bình tĩnh của mình.

-Hắc Ám MA Bộ.

Ma bộ lại ần nữa dùng ra,nhưng lần này Huy như đã dùng đến tầng thứ nhất là Ẩn
Mình rồi,thân ảnh của hắn cũng trở nên như Lương Mạnh,phiêu phiêu bất
định,nhưng rõ ràng Lương Mạnh là tốc độ di chuyển nhanh nên không ai nhìn thấy
rõ còn Huy tựa như biến mất khỏi nơi đây vậy.

-Hắn đâu?

Lương Mạnh nhìn thấy Huy dĩ nhiên biến mất trong nháy mắt,thân ảnh của hắn hơi
dừng lại quan sát xung quanh,nhưng vẫn chưa cảm thấy khí tức của Huy,cảm giác
bất an bắt đầu hiện lên trong đầu hắn.

-2 tên đệ tử này đều là những tên thiên phú không tệ,nhưng không ngờ đối với nhau lại như kẻ thù truyền kiếp vậy,tên đệ tử Lương Mạnh này thì như có vẻ nhỉnh hơn 1 chút,thời gian hắn tu luyện nhiều hơn Huy nên lĩnh ngộ với võ kỹ cũng mạnh hơn,nhưng thân pháp của tên kia cũng không bình thường nha.

Bên cạnh tên trọng tài đang quan sát trận chiến của 2 người,ánh mắt đánh giá
nói.

Mỗi khi lão nhìn về phía Lương Mạnh thì là vẻ mặt hài lòng,còn khi nhìn về Huy
thì lại là kinh ngạc và hoảng sợ.

-Tìm ta sao?

Lương Mạnh ánh mắt như nhìn quanh đấu trường để tìm Huy,nhưng sau lưng hắn lúc
này lại vang lên 1 thanh âm khiến cho Lương Mạnh lạnh sống lưng.

-Hừ...chết đi.

Lương Mạnh hơi giật mình cũng nhanh bình tĩnh trở lại,gương mặt của hắn hiện
lên nụ cười lạnh,xoay người lại đánh về phía thanh âm của Huy vọng ra,chắc
chắn với Lương Mạnh là Huy đang ẩn trốn ở đó.

-Ai chết còn chưa biết.

Thanh âm lạnh nhạt của Huy lại 1 lần nữa vọng ra,kèm theo đó 1 vệt dài đỏ tực
lại xuất hiện trong ánh mắt mọi người,1 tia sáng đỏ với tốc độ chóng mặt hướng
về phía Lương Mạnh đánh tới.

-Thái Dương Nhất Chỉ!

-Hừ....

Lương Mạnh nhìn vệt đỏ đang lao tới,gương mặt khẽ hừ lạnh 1 cái,2 tay 2 quyền
nhanh chóng đánh ra,hắn nghĩ 1 quyền có thể chặn được chỉ pháp kia của Huy còn
1 quyền là đánh vào người của Huy.

Phụt...

Nhưng hắn lại cũng sai rồi,1 quyền mạnh mẽ mang theo hỏa diễm bao trùm của
Lương Mạnh đánh ra đối đầu với hỏa chỉ của Huy,nhưng khí 2 thứ đụng vào nhau
thì gương mặt của Lương Mạnh biến trắng,ánh mắt không thể nào tin được nhìn
xuống tay của mình.

Nơi đó lúc này 1 viết máu đã chảy ra rồi,bàn tay của hắn lúc này đang có 1 lỗ
thủng khá là ghê rợn.

-A!!!

Hét lên 1 tiếng đau đớn,Lương Mạnh tay kia chưa kịp đánh về phía Huy đã rút
về,ôm lấy bàn tay của mình,thân ảnh lùi về phía sau,gương mặt của hắn nhìn về
phía Huy hiện lên vẻ kinh hãi.

-Đó là võ kỹ gì?

Lương Mạnh thanh âm khó tin nói.

Diễm Ma Quyền của hắn là 1 bộ Nhân cấp đỉnh cấp võ kỹ,tuy chỉ là Nhân cấp
nhưng cũng là những bộ đứng đầu trong Nhân cấp với uy lực mạnh mẽ,hắn cảm thấy
cho dù là Địa cấp hạ phẩm võ kỹ cũng chỉ như thế này mà thôi,nhưng không ngờ 1
chỉ pháp bình thường của Huy như vậy lại phá được quyền của hắn,lại còn xuyên
thủng cả tay của hắn,điều này khiến cho hắn kinh hãi.

Chỉ pháp bên trong đan môn cũng không thiếu,như Viên Dương Chỉ,Đoạn Diễm
Chỉ,Lưu Tinh Chỉ.....nhưng đa số đều chỉ là Nhân cấp hạ phẩm hay trung phẩm mà
thôi,uy lực chắc chắn không thể nào bằng được Diễm Ma Quyền của hắn,nhưng chỉ
pháp của Huy lại phá được khiến cho hắn hoảng sợ.

-1 bộ chỉ pháp bình thường mà thôi.

Huy từ trong đám bụi hiện ra,gương mặt cười nhạt nhìn Lương Mạnh nói.

Thái Dương Chỉ của hắn là do Diễm Nhi để lại cho hắn,đẳng cấp là Thiên cấp võ
kỹ rồi,tuy Huy mới chỉ tu đến nhập môn của tầng 1 nhưng uy lực cũng không phải
Diễm Ma Quyền của Lương Mạnh có thể so sánh được,1 bộ Thiên cấp võ kỹ đối đầu
với Nhân cấp võ kỹ,đó như là người lớn đánh nhau với trẻ sơ sinh vậy.

-Không thể nào,đây chắc chắn không phải võ kỹ của đan môn,ngươi từ đâu có được.

Lương Mạnh ánh mắt kinh hãi nhìn Huy nói.

-Chuyện đó ta cần nhất thiết phải nói cho ngươi hay sao.

Huy ánh mắt khinh thường nhìn Lương Mạnh,tất nhiên xuất sứ của bộ võ kỹ này
không thể nào để cho người khác biết được.

-Đó là do ông trời thương ta thôi...hắc hắc.

Huy ánh mắt ẩn ý nhìn Lương Mạnh cười lớn.

Bên kia tên trọng tài nhìn Huy lúc này lộ ra vẻ ngạc nhiên,lão cũng không ngờ
Huy lại thi triển ra 1 chỉ pháp lợi hại như vậy,đúng như Lương Mạnh nói trong
đan môn chỉ pháp không thiếu nhưng để có uy lực mạnh mẽ như Huy thì không
có,nhưng khi nghe đến ông trời thương hắn thì lão mới hiểu ra,có thể hắn do sự
may mắn đã được truyền thừa của 1 cường giả nào đó,điều này cũng không lạ
gì,nhiều võ giả đi khắp nơi để tìm kiếm truyền thừa của những cường giả kiếp
trước,điều này có thể thay đối số phận của người đó.

Huy chắc chắn là có được truyền thừa của cường giả nào đó nên hắn mới có được
bộ võ kỹ mạnh mẽ đến vậy,cái này tông môn cũng không thể nào nhúng tay vào
được vì đây là may mắn của hắn.

-Vậy sao,vậy ta sẽ khiến ngươi phải nôn ra bộ võ kỹ đó.

Lương Mạnh trong tay 1 đoàn nguyên khí đánh vào cánh tay đang chảy máu do chỉ
pháp của Huy đánh thường,với mục đích cầm máu.Trong người lôi ra 1 mảnh vải
quấn lên vết thương của mình,Lương Mạnh ánh mắt nhìn Huy điên cuồng nói.

-Phần Thiên Diễm Ma Đao.

Lương Mạnh trong giới chỉ lôi ra 1 cây đại đao,khí tức mạnh mẽ trên cây đao đó
truyền ra khiến cho cả tên trọng tài cũng như đám đệ tử bên dưới giật mình,đây
chắc chắn không phải cây đao bình thường.

-Đúng là người của đại gia tộc có khác.

Cả trọng tài cùng với đám đệ tử bên dưới đều là ánh mắt hâm mộ nhìn cây đao
trong tay Lương Mạnh,có được thế lực mạnh mẽ sau lưng đúng là có nhiều thứ
tốt.

-Chết đi.

Lương Mạnh lôi ra cây đại đao của mình,nguyên khí trong cơ thể điên cuồng
truyền vào cây đao,1 đao mạnh mẽ mang theo hỏa diễm ngập trời hướng về phía
Huy chém xuống.

-Chưa biết ai sẽ chết đâu.

Huy mới đầu gương mặt hơi giật mình khi nhìn thấy cây đại đao của Lương
Mạnh,khí tức truyền ra khiến cho Huy cảm thấy nó là 1 cây đao Địa cấp binh
khí,Địa cấp binh khí tuy chỉ là Địa cấp nhưng ở đây rất ít người có,thường là
trong những gia tộc lớn hay là đan môn may mắn mới có món đồ chơi này,nhưng
Huy không ngờ 1 tên như Lương Mạnh cũng có 1 cây,lúc này hắn cảm thấy như có
thế lực thì tốt biết bao.

Tuy vậy nhưng với 1 đao Lương Mạnh chém tới,Huy cũng không thèm để cào
mắt,nhìn hỏa diễm ngập trời,khí tức sắc bén nhưng đối với Huy cũng chỉ như 1
chiêu thức bình thường mà thôi,trong tay nguyên khí lại chuyển,trước ngực Huy
1 chiếc Khải Giáp được ngưng tụ.

Ầm...

1 tiếng nổ lớn vang lên,đại đao trong tay Lương Mạnh chém về phía Huy nhưng
lại bị Khải Giáp ngăn cản lại.

-Không thể nào!

Lương Mạnh ánh mắt kinh hãi nhìn,1 đao mạnh mẽ như vậy lại không thể nào chém
được vào người của Huy,cánh tay cầm đao của hắn lúc này đã run lên rồi.

-Đến lượt ta.

Huy thanh âm bên dưới Khải giáp vọng ra khiến cho Lương Mạnh như cảm nhận được
là có 1 con yêu thú đang nhìn chằm chằm hắn vậy,cố gắng rút cây đao ra,xoay
người bỏ chạy.

-Chạy sao,muộn rồi....Thái Dương Nhất Chỉ.

Huy nhìn Lương Mạnh quay đầu bỏ chạy,gương mặt của hắn hiện lên nụ cười
nhạt,đầu ngón tay lại dơ ra,1 hảo chỉ đỏ rực hướng phía Lương Mạnh đang bỏ
chạy bắn tới.

Phụp....

Hỏa chỉ với tốc độ kinh người đánh tới Lương Mạnh,cây đao trong tay chưa kịp
dơ lên chống đỡ thì hỏa chỉ đa xuyên qua cơ thể hắn,thân ảnh Lương Mạnh nhanh
chóng ngã xuống đất,khí tức trở nên yếu ớt nhưng vẫn chưa có chết,bởi vì Huy
chỉ đánh vào phần eo của hắn mà thôi,nhưng như vậy cũng khiến cho thương thế
của Lương Mạnh không nhẹ rồi.


Liên Minh Chi Thần - Chương #124