Người đăng: Anhcodon
đây là lần thứ mấy Trần Thiên không nhớ rỏ,hắn đi xin việc làm thêm gần tháng
nay nhưng vẫn chưa chổ nhận.mà cũng đúng,hắn nay 19 tuổi.một cậu sinh viên với
cái vóc dáng lá liễu ấy ,đi đâu cũng chẳng ai nhận.đôi lúc hắn cảm thấy cuộc
sống quá trớ triêu.
" Ai,nhân sinh lũng bại.ca đẹp trai vậy mà không nhận ca.các người sẽ hối hận
nha".tự kỉ một hồi trần thiên lại leo lên con wave cà tàn của hắn...
Trên con đường quốc lộ chạy về nhà,trời đang nắng rắc ,cái nắng 34 độ miền nam
Việt Nam khiến người ta khó thổ.bổng nhiên từ trên trời lao xuống một vệt
sáng..
Trần Thiên đang trên đường về thì đột nhiên ầm một tiếng nổ vang ngay nơi xe
của hắn
...
"Ta làm sao vậy?sao cả người ê ẩm vậy kìa?" Hắn mệt mỏi mở mắt ra,trước mặt
hắn là một cánh rừng hoang vu
" Ta làm sao vậy ? Rỏ ràng ta đang trên đường về nhà mà?tại sao ta lại ở chổ
này?đây là đâu??
Đột nhiên một tiếng Ting phát ra,hắn hoảng hốt đứng lên nhìn xung quanh,nhưng
không thấy ai:
"Ai,mau ra đây,ca trời không sợ đất không sợ.ca sợ bị hù doạ .ai đó mau ra
đây."
Xung quanh ngoài cây cỏ ra chẳng nhìn thấy ai,Trần thiên lẫm bẩm
" chẳng lẽ gập quỷ?nơi đây nào thấy ai?aii chắc có lẽ dạo này việc học căn
thẳng quá cũng nên"..