:


Người đăng: angellost

---------------------------

" Ngươi là ai, một cái trưởng lão không thể nào có một lực lượng kinh khủng
đến vậy được " Băng Tâm không khỏi bàng hoàng thốt lên trong gian phòng nhỏ

" Ta là ai ngươi căn bản không cần biết, giờ ta có việc giao phó cho ngươi
nếu làm tốt ta cho ngươi một chút tạo hóa " Huyền Tử nhàn nhạt nói

Huyền Tử mạnh mẽ như thế nào Băng Tâm liền minh bạch không có nửa điểm nghi
ngờ, tạo hóa này tự nhiên là một đại tạo hóa

" có nhận không a " Huyền Tử thúc giục

" Ta nhận, ta nhận chỉ cần ta làm được ta sẽ làm " Băng Tâm giọng khẽ run

" hảo hảo, mấy ngày nữa Thái Ất chân nhân sẽ đến đây " Huyền Tử nghiêm nghị
nói

" vậy ngươi cần ta khiến ngươi có thể nói chuyện với hắn ? " Băng Tâm tròn xoe
mắt lộ ra mái tóc bàng bạc vẻ hớn hở

" Bậy nào, để ta nói chuyện với hắn, hắn căn bản không xứng, bất quá hắn
liền sẽ bị ám sát a " Huyền Tử nhàn nhạt đạo

" ám sát một cái Tiên Cảnh không biết mấy tên ám sát có bực nào kinh khủng "
Băng Tâm sắc mặt biến đổi nghi hoặc bất quá lời của Huyền Tử nàng một mực tin
tưởng, Huyền Tử là ai, ai là kẻ tiện tay phá nát đan điền của một Tôn Cấp
cường giả xài Hoàng Giai Võ Kỹ nàng minh bạch dù là Thái Ất Chân Nhân kẻ được
coi là thuộc Tiên Cảnh, thực lực Danh Bài Thứ 12 Tiên Vực Huyền Tử tám chín
thành cũng có sức đánh một trận

" bọn hắn chỉ là Đế Nguyên Cảnh vẫn thuộc phạm trù của nhân gian bất quá bọn
hắn đứng sau là một Tiên Nguyên Cảnh " Huyền Tử nhạt nói

" vậy ngươi cần ta làm gì ta chỉ là một cái Tông Nguyên Cảnh thôi a " Băng Tâm
nàng vốn biết bản thân thực lực yếu nên không dám đú đởn

" ta chỉ cần ngươi phát động cái này a " Huyền Tử đưa ra 18 đạo ngọc

" Đây là ...... " Băng Tâm mí mắt co giật

" là cấm chế thôi a, có thể coi như là hộ tông đại pháp tuy nó chỉ là phế
phẩm ta nhặt từ bãi rác nhưng có thể cho Tiên Nguyên Cảnh tốn vài canh giờ
than cứng a " Huyền Tử nhàn nhạt nói

Nàng lúc này không khỏi bàng hoàng một cái Huyền Tử chỉ có 15 tuổi liền Tiện
tay nhặt từ bãi rác, là một cái mà hắn cho là phế phẩm đồ vật mà lại có thể
ngăn trở được cả Tiên Nguyên Cảnh một kích thôi là uy lực bá đạo rồi vậy mà
còn khiến Tiên Nguyên Cảnh dừng bước vài canh giờ cái này phẩm giai ít nhất
cũng phải là Tiên Giai đạt đến chuẩn Thần Giai

" ngươi tuy Thực lực yếu bất quá nếu dồn combo Linh lực để phát động thì cũng
có thể duy trì trong nửa canh giờ, nửa canh này kẻ Tiên Cảnh kia coi như bất
động không làm được gì còn về phần thuộc hạ thì Thái Ất Tiểu tử gank tốt nếu
có gì sai sai ngươi liền đem lá bùa này xé rách trong này có ảo ảnh của ta ,
nhưng chỉ được một lần thôi a " Huyền Tử ném về Băng Tâm một đạo hắc phù

" Ta minh bạch " Băng Tâm nhận lấy hắc phù và 18 đạo ngọc rồi tốc biến để bố
trí hộ tông đại pháp

" Lương Thành a Lương Thành, lần này ta giúp ngươi một chút, đã người tốt
tốt đến cùng lần sau ta cùng ngươi không có một chút gì quan hệ, haizz việc
xuất hiện của ta vốn đã là sự thiên địa bất dung a ta chỉ có thể giúp được đến
đây thôi hy vọng ngày sau có thể nhìn thấy ngươi đứng trên Đỉnh Tiêm của Tiên
Vực " Huyền Tử thở dài lẩm bẩm

" Sao Chủ Nhân phải giúp hắn a, có điều này Lão nô có chút không minh bạch "
một giọng của lão già cất lên trong hồn hải của Huyền Tử giọng này tất nhiên
là của Lão Thiên rồi

" Ngươi có thể nắm được Phạm Trù của thiên địa bất quá về tình cảm ngươi có vẻ
yếu thế, ta giúp hắn vốn là để cho hắn vượt qua bi kịch lần này, kiếp nạn
của hắn là do ta tạo ra, tất nhiên ta phải giải quyết giúp hắn " Huyền Tử
nhàn nhạt đạo

" Kiếp nạn của hắn sao lại do người tạo ra ? " Lão Thiên có chút không minh
bạch liền thốt lên

" Ngươi tất nhiên còn nhớ ta phá nát không gian thời điểm ? " Huyền Tử đạo

Lão Thiên lúc này liền minh bạch không cần giải thích thêm liền vội lui đi

" Phen này ta phải tạo ra một thế giới xem sao " Huyền Tử liền phút chốc
nghịch ngu thời điểm

" Kiến Tạo Vạn Vật "

bùm bùm chéo chéo liền trong không gian của miền không gian xuất hiện một cái
thế giới khác biệt lập hẳn với Cửu Vực

" thử xem khủng long không có tuyệt chủng thì như thế nào "

" Nghịch Tuế Nguyệt "

" Phá Hủy Vạn Vật "

" haha thế giới này liền có cái gọi là khủng long a " Huyền Tử cười híp mắt
lúc này hắn vội phải trở về vì là bùa trong tay liền co giật

" Haha Lý Trưởng Lão ngươi ức hiếp đệ tử của ta, ta liền phải tìm ngươi cho
một cái công đạo " một lão già có vài ngàn tuổi mặc bộ hắc y đạo

đối với hắn thì Huyền Tử chắc cả mười thành là đến gây sự liền nhanh chóng đốt
cmn phủ của hắn luôn rồi mới ra tất nhiên Huyền Tử hành động thần không biết
quỷ không hay nói gì thì gì Huyền Tử cũng là một cái gọi là Vô Cực bá đạo

"Nguyên lai ngươi đến gây sự ? " Huyền Tử quát lớn

Lão già thấy bản thân lộ tẩy liền che lấp " Hừm ngươi bắt nạt qua Trịnh Hồng
còn ngụy biện " hắn lôi một cái nữ tử thương tích khắp mình, Huyền Tử không
cần xem xét quá lâu liền biết ngay đây là do lão già kia tự trút giận lên nữ
tử này

Huyền Tử cười lạnh " Ngươi càng giấu càng lộ a "

" Ngụy Biện, hôm nay ta phải phế ngươi " Lão già liền muốn động thủ

" ngươi muốn phế ta, không đủ tư cách a, dù sao ta cũng không muốn ra tay
cho ngươi 5 hơi để đi ta sẽ không di chuyển nếu không đi ngươi sẽ phải hối hận
a " Huyền Tử quát lớn

" Tên này, bị nước vào óc rồi hay sao a " các đại gia thi nhau bàn tán

" Một cái Vương Nguyên Cảnh đòi uy hiếp ta một cái Tông Nguyên Cảnh sao ,đúng
là nước vào óc rồi " nói rồi Lão già liền lao vào Huyền Tử

" Hoàng Băng Kiếm Pháp "

" Là Tông Giai Võ Kỹ a " Các đại gia bắt đầu cảm thán

Huyền Tử chả có chút ý tứ nào tránh né vẫn bất động

Bùm Bùm

" haha một cái Ngoa nhân a, đối mặt với skill cuối của ta còn không tránh a "
Lão già cười sảng khoái

" sợ là hắn không kịp tránh a " các đại gia thi nhau nịnh lão già

bỗng trong đống khói mù mịt xuất hiện một bóng người, người này tất nhiên là
Huyền Tử và không có một chút thương tích, ngay cả một cái lông chân cũng
không có rụng

" Không có khả năng a, không có khả năng a " các đại gia thi nhau cảm thán

Lão già ngốc tuệ

bỗng lúc này xuất hiện một nam tử vẻ sợ sệt " Nguyên lai là hắn hắn là kẻ tiện
tay liền phế Phó Tông Chủ của Thiêm Tông a "

các đại gia liền ngốc tuệ

Lão già lông mi lền co giật

" ta đã cho ngươi 5 hơi để chạy ngươi không chạy đừng có trách ta a " Huyền Tử
đưa một ngón tay ra búng tay vào hư không làm không khí bay loạn xọa không khí
này liền nhắm vào lão già

" aaaaaaa " lão già rên rỉ xong liền chỉ còn lại bộ hài cốt, thịt của hắn đều
đã bị không khí đánh tan

các đại gia liền ngốc tuệ không biết có thể nói gì hơn, lúc này không có kẻ
nào có thể dám bước đi chỉ có thể bất động tại chỗ như là thấy tử thần một
dạng

---------------------------------------------------

Hô hô lại một bé nữa ra đi trong niềm tin ahiuhiu

tối có chap nữa a

à ta là Dương Nguyên chứ không phải Nguyễn nha

( Dương Nguyên )


Lâm Thiên Đại Đế - Chương #13