Phi Thăng


Người đăng: angellost

---------------------------------------------

tích tích huyết dịch chảy lênh láng, trong sự run hãi của các đại gia, một
người cảm thán " Thật đúng sống không sống quá 10 chương " lúc này các đại gia
cố chấn tĩnh lại thì .......

" Hoàng Cảnh "

" Thánh Cảnh "

" Đế Cảnh "

" Tiên Cảnh "

Bùng Phi thăng ..........

" Hahah ta đi trước đây, Tiên Vực đợi ta quẩy " Huyền Tử nhàn nhạt nói

" Tạm biệt Lý Huynh " Mị Ly thở dài nhìn về Huyền Tử vẻ níu kéo bất lực

Tiên Vực Là Phía trên Nguyên Lam đại lục về sức mạnh được đánh giá khác

" Trong Truyện Lâm Thiên Đại Đế này có tổng cộng cửu Vực trong đó Nguyên Lam
Đại Lục được cho là yếu kém nhất mà Tiên Vực Là Vực bá đạo nhất a, không biết
có cho ta một phen khó khăn không a " Huyền Tử lẩm bẩm

trong hư không có tiếng uy mãnh nhưng cung kính cất lên tiếng, tiếng nói này
tất nhiên là của Lão Thiên " chủ nhân đừng có nằm mơ a, chủ nhân đã trở thành
cái được gọi là Vô Cực của Lâm Thiên Đại Đế rồi, đã thế chủ nhân còn được bảo
kê bởi Định Luật Main Chính, vậy nên a lão nô nghĩ ngài nên gia nhập một Tông
Phái để có thể Vui chơi hưởng lạc "

" cũng có lý a, ta là main chính mà, bất quá bá đạo quá cũng không tốt, ta
nên che dấu thực lực một chút " Huyền Tử Cảm thán phun ra lời

xoạt xoạt một tiếng

" Chào Mừng ngài đã đến Tiên Vực " một cái tiểu tốt Hệ Thống đạo

" Bớt Xàm " Huyền Tử ám mắt lạnh như băng khiến cái tiểu tốt Hệ Thông tê từ
đầu đến ĐT

nếu Lam Nguyên Đại Lục được coi như danh lam thắng cảnh trước thất Vực Khác
thì so với Tiên Vực thì chỉ là muỗi, có 2 cách đến được Tiên Vực, một là từ
một trong bát đại Vực phi thăng đến, hai là con ông cháu cha ở đây những
người phi thăng đến sẽ có ảnh hưởng cực lớn nên sẽ được ưu tiên tham gia vào
một tông tùy ý và auto làm trưởng lão

" Đại Gia đến Thiêm Tông của chúng tôi, chúng tôi có ......" bạch y nữ tử gọi
chào

khi đến đây bất luận thế nào thì thực lực khỏi phải bàn bất quá Huyền Tử là
được xếp vào trẻ nhất Tiên Cảnh, bất kể kẻ nào tu luyện thì cũng phải đến vạn
năm thậm chí 10 vạn năm mới lết đến được Tiên Cảnh

" theo như Thiên Hạ đồn thì Lâm Huyền Tông ở đó chỉ cần là một cái Vương
Nguyên Cảnh thì làm trưởng lão rồi a " Huyền Tử cảm thán

" Cho hỏi Công Tử muốn đến Lâm Huyền Tông a " lam y nữ tử chen đến

" đúng cmnr "

" Vậy mời công tử đi theo ta " Lam y nữ tử cười khẩy kéo Huyền Tử

------------- Lâm Huyền Tông

" Vương Nguyên Cảnh không sai, nguyên lai là ngươi muốn làm trưởng lão a "
một lão bà bà tầm vài ngàn năm tuổi nhưng dáng vẻ thì chỉ như là gái 20 ở
đường Trần Duy Hưng đi đến hỏi

" Vãn Bối Lý Huyền Tử, hôm nay có chút hứng thú với quý Tông, liền muốn gia
nhập không biết Tông Chủ Đại Nhân có nhận không a " Huyền Tử cung kính đạo

lão bà bà ngạc nhiên như lần đầu tiên mất zin " Ngươi có thể đoán ra được ta
là Tông chủ ? "

Huyền Tử đánh mắt lên bà lão " Đại khái bất quá có nhận không a ? "

Lão bà bà bớt bàng hoàng đưa mắt nhìn Huyền Tử " Nhận chứ, nhận chứ "

" Chậc Chậc chưa đến 20 tuổi Vương Nguyên Cảnh, thật sáng chói thiên kiêu a "
lão bà bà nói tiếp

" quá khen " Huyền Tử nhàn nhạt nói

" Uyên Nhi con đưa Lý Trưởng Lão đi nhận phòng a " Lão bà bà đạo

Lam y nữ tử bỗng giật mình nhìn về phía lão bà bà " gì cơ a ? "

" nha đầu này chẳng lẽ bị người ta thụ tinh thần rồi a ? ta bảo ngươi đi đưa
Lý Trưởng Lão đi nhận phòng a ? " Lão bà bà lộ tia âm mang đưa cho Huyền Tử
lệnh bài thân phận

Huyền Tử đưa tay ra bắt lấy lệnh bài " vãn bối muốn tự mình đi tham quan Lâm
Huyền Tông một chút a, về phần nhận phòng làm phiền Uyên cô nương rồi sau đó
cáo tri cho ta một tiếng, đây là phù truyền tin a có thể biết được ta ở nơi
nào địa phương a "

Lam Y nữ tử có chút sắc đỏ bắt lấy phù

.... .... ......

" Lam Huyền Tông cảnh vật có chút không tệ a, ta thử tu vi xuống dưới Khí
Nguyên Cảnh a " Huyền Tử cười khổ với quyền năng của bản thân

sưu sưu ....

" hỗn láo một cái tạp dịch đồ đệ mà dám làm hỏng đôi hài của nữ thần a " một
nam nhân cường tráng trợn mắt về phía một tên dạng thư sinh yếu sinh lý

" a ha sao ta không thử dùng chút quyền năng để biết danh hiệu ha " Huyền Tử
nảy ra một idea

" Thông Tri Vạn Vật "

sưu sưu một đống từ ngữ lọt vào đầu Huyền Tử về sự việc đang sảy ra nguyên lai
tên to con kia Uất Sùng Minh là một trong các chủ Fan Club của một thiên kiêu
, nữ nhân này xinh đẹp muôn phần tóc xanh nhè nhẹ làn da trắng như tuyết, đôi
môi hồng hồng tuy chỉ có 16 tuổi liền đạt đến Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong có
thể gọi là nửa bước Thiên Nguyên còn tên thư sinh kia nguyên lai là kẻ phế
toàn tập phế không còn gì gọi là phế nữa tu luyện 10 năm không thể đạt đến Khí
Nguyên Cảnh Tam Trọng vẫn lạc tại Khí Nguyên Cảnh Nhị Trọng Đỉnh Phong ....
hắn là Lương Thành

" hắn ....... vốn dĩ không phải phế vật chỉ là bị vỡ hơn phân nữa Kinh mạch "
Huyền Tử giật một cái mi mắt nhìn

" Các Vị có thể cho ta một chút mặt mũi tha cho vị Tạp dịch Đồ đệ này không a
" Huyền tử đi chầm chậm đến gần rồi đạo

Uất Sùng Minh trợn mắt lên quát lớn " Mi là cái gì mà ta phải để ngươi cho
chút mặt mũi "

" tại hạ, Lý Huyền Tử gặp qua Uất Sùng Minh học đồ " Huyền Tử cười khổ

Uất Sùng Minh được thế quát lớn " nguyên lai là ngươi biết ta, giao ra 10 mai
Linh Thạch ta có thể tha ngươi đi "

Huyền Tử lúc này lộ ra một tia mang hướng về Lương Thành đạo " Ngươi nguyên
lai có thể theo ta, ta giúp ngươi hồi phục thương thế a "

" Tiểu Tử ngươi bơ ta a, bất quá chỉ là một cái Khí Nguyên Cảnh Thôi " Sùng
Minh quát lớn

Huyền Tử có thể nói thực lực vốn vô địch cho dù cả tu tiên giả trên cả Cửu Vực
hướng về hắn tất cả công kích đánh đến mệt và mỏi hắn cũng không có một chút
rụng lông chân chứ đừng nói ai công kích hắn, thực tế hắn chả cần quan tâm
Huyền Tử tốc biến về phía Lương Thành rồi nhấc hắn lên rồi khẽ lẩm bẩm

" Nghịch Tuế Nguyệt "

Vô Cực Chi Lực hùng hổ toát ra kinh mạch của Lương Thành dần dần hồi phục rồi
có đủ cả Bát mạch liền trùng kích

" Khí Nguyên Tam Trọng "

" Khí Nguyên Tứ Trọng "

" .........."

"nửa Bước Linh Nguyên "

đạt đến Linh Nguyên Cảnh sẽ dẫn đến dị tượng chứng minh hắn đã bắt đầu đạt đến
con đường tu tiên Linh Căn bắt đầu xuất hiện theo dị tượng, phổ Thông linh
căn sẽ là Âm hoặc Dương Linh Căn, Cao cấp Linh Căn trở lên mới gọi là Thiên
Kiêu, Cao cấp Linh Căn là Hệ Ngũ Hành hiếm hơn nữa còn có cực phẩm Linh căn
gồm Dị Linh Căn không thuộc phạm trù là Lôi Linh Căn Và Phong Linh Căn bất quá
còn một loại nữa là Song Linh Căn, về song linh căn dị nhất là Âm Dương Linh
Căn, Song Linh căn Thì Âm chỉ đi với Dương còn Ngũ Hành và Dị Linh Căn có thể
tự do ghép cặp, còn về Tam Linh Căn, Tứ Linh Căn ,...... Bát Linh Căn xuất
hiện chỉ có trong truyền thuyết, bàn về Cửu Linh Căn thì là do Huyền Tử quá
đặc thù là Thôn Phệ Vạn Vật nên dẫn đến thuộc về bất phạm trù, một người chỉ
có bát mạch nên tối đa chỉ có thể có Bát Linh Căn không có ngoại lệ ....

" Dị tượng kìa có một Tạp Dịch đồ đệ Tấn Nhập Linh Nguyên Cảnh a " các đại gia
nhao nhao bàn tán

" hắn là cái gì Linh Căn a ? " Uất Sùng Minh hậm hực quát

bỗng có một có một đường lôi xung quanh Lương Thành

" Nguyên Lai là Lôi Linh Căn a, ta phải hảo hảo bồi dưỡng hắn mới được " một
số Trưởng Lão Nội Môn tiến đến Khẽ Than

khi một cái Dị Linh Căn tất nhiên khác hẳn với Phổ Thông Linh Căn và Ngũ Hành
Linh Căn được tấn nhập thẳng luôn làm Hạch Tâm Đệ Tử tuy nhiên vẫn phải có sự
dẫn dắt của các Trưởng Lão Nội Môn đến khi đạt đến Địa Nguyên Cảnh tức khắc
mới là chân chính Hạch Tâm Đệ Tử

" Chưa Hết đâu " Huyền Tử khẽ Cười

trong đường sét còn xuất hiện tia màu đỏ bỗng nhiên nổi lên ngọn lửa lớn

" Song Linh Căn a, hắn tất nhiên là Đệ Tử Thân Truyền rồi a " Một Số Trưởng
Lão Cười Khổ

" Hắn là ta đệ tử thân truyền a các ngươi đừng có tranh với ta " các trưởng
lão tranh giành nhau đệ thân truyền

" Song Linh Căn a, bao lâu rồi mới thấy một cái a, Hắn Nguyên lai là Ta đệ
Thân Truyền " Lão bà bà đến nghiêm nghị nói

không khí vô vọng ..................

" Tông Chủ cái này làm khó chúng tôi quá a " Mấy trưởng lão đồng thanh múa phụ
họa

" hắn là ta đệ thân truyền các ngươi dám tranh với ta a " Lão bà bà nghiêm
nghị quát

nửa điểm cho mấy lão già kia cũng không dám tranh bất quá lần này hắn đột phá
tám chín thành là do Huyền Tử nên hắn cũng cố gắng nhanh chóng đột phá để tạ
ơn

bùm hư ảnh tiến nhập vào Lương Thành, hắn vẫn nhắm mắt

sưu sưu một tiếng

" Linh Nguyên Nhị Trọng Cảnh Đỉnh Phong không có sai a, tích tụ quá lâu giờ
được giải phóng liền trực tiếp đột phá một đại cảnh giới luôn a " Huyền Tử
cười nhạt

Lương Thành lúc này đã hoàn toàn đột phá hắn liền quay mình về phía Huyền Tử "
Đa Tạ ân công, người không những giúp đỡ ta thoát khốn còn giúp ta khôi phục
Bát mạch, Ân này không biết làm gì để cảm kích nguyện đem cái mạng này cho Ân
công hy vọng ân công không chê a "

" Haha không ngờ lần này tiểu tử này đột phá là do Lý Trưởng Lão a " Lão Bà bà
đánh mắt về phía Huyền Tử đạo

lúc này Huyền Tử biết cái lão bà này muốn mình tỏa sáng như các cái main chính
khác liền không do dự xài năng lực trực tiếp chỉnh tu vi lên Vương Nguyên Cảnh
, Vương Nguyên Linh Lực liền toát ra

" Hắn là tân trưởng lão a, hắn mới chưa đến 20 tuổi a, sợ 18 còn không đến a
, chưa 18 Vương Nguyên Cảnh " Một trưởng lão cảm thán

" láo nào hắn mới có 15 tuổi a, thật là biến thái a " Lão Bà bà cảm thán

Huyền Tử biết mình đã quá sáng cmn chói rồi nhưng thực tế hắn còn sáng chói
hơn nữa nếu để cho lão bà bà này biết hắn có 15 tuổi và vài tháng tu luyện với
dẫm phải Sh
T vận liền đạt đến Vô Cực Khởi Nguyên Cảnh thì không biết cảm thán
ra sao.
---------------------------------------------------------

Hố Vẫn Sâu lắm đừng tưởng đạt đến đỉnh phong là hết truyện đạt đến đỉnh phong
chỉ là cho main không phải ngước lên trên thôi, không ngước lên thì nhìn
xuống thôi, mà em không phải dạng đổi main đâu nha đây là quá trình main đi
thu thập đàn em, bật mí chút Vô Cực Khởi Nguyên Cảnh là max rồi nha, truyện
này main không có đối thủ nào đáng nói cả chỉ có đối thủ của mấy thằng đệ của
main thôi, main chỉ điểm để đánh nhau chứ main mà ra tay thì như giết kiến
,Khởi Nguyên Cảnh Đỉnh Phong là cao nhất đối với người khác not main, lí do
tại sao chỉ có main có thể đạt được Vô Cực sẽ giải thích sau tất nhiên không
phải SH*T vận như thiên hạ đồn đại à quên main cũng đánh nhau chứ không phải
chỉ điểm không thôi

( Dương Nguyên )


Lâm Thiên Đại Đế - Chương #11