Cuộc Kiểm Tra Sau Khi Ra Đời


Người đăng: Lamlanhvu

Sau khi sắp xếp cho Lam Lạc Phượng cũng Lăng Lam đưa về phòng bệnh cao cấp.
Lăng Tần bắt đầu chuẩn bị máy móc cho buổi kiểm tra đo lường thân thể trẻ sơ
sinh.

“Phu nhân, để tôi kiểm tra cho tiểu thiếu gia.” Lăng Tần có chút thất vọng, vì
dù tiểu thiếu gia có thể kế thừa công huân của Lăng Tiêu thiếu tướng đi nữa
thì đời sau của Lăng gia sẽ không còn có thể xuất hiện vũ khí chung cực-in cơ
giáp- mạnh nhất Liên Bang nữa! Giống như cơ giáp của Lăng Tiêu thiếu tướng
vậy.

Kỳ thật, việc phân biệt giới tính trong quyền thừa kế công huân của Liên Bang
đều có căn cứ để dựa vào. Bởi vì, tất cả mọi người đều biết, con gái gần như
không thể điều khiển vũ khí chung cực-in cơ giáp.

Để có thể điều khiển in cơ giáp thì cần rất nhiều yêu cầu, không chỉ cần người
điều khiển có tinh thần lực cường đại mà còn thân thể của người điều khiển
cũng phải cường tráng, khỏe mạnh. Bởi vì in cơ giáp sử dụng tinh thần lực cùng
với sức chịu đựng của cơ thể để điều khiển, bên cạnh đó, nó có rất nhiều thao
tác công kích rất nguy hiểm cũng như cực kỳ phức tạp, mà những đòn công kích
đó sức tấn công càng mạnh thì tỷ lệ làm người thao tác bị phản phệ càng cao.
Nếu không phải là người có thân thể cường tráng thì có lẽ chỉ với một thao tác
đơn giản liền làm cho người điều khiển bị thương.

Nam nữ trời sinh có thân thể cùng tố chất khác nhau, có lẽ ở những cơ giáp
bình thường thì điểm khác biệt này không được biểu hiện rõ, nhưng để có thể
điều khiển in cơ giáp một cách nhuần nhuyễn thì không có bất kỳ người con gái
nào khó thể chịu đựng được phản phệ mà nó mang lại, dù cô gái đó có luyện tập
trở thành một người có thân thể cường tráng thì cũng không thể thừa nhận được
lực phản phệ này. Sự khác biệt trời sinh về thân thể thì mãi mãi không có cách
nào bù đắp được.

Lại nói, nếu có thể thừa kế công huân thì người đó sẽ nhận được sự quan tâm
rất lớn từ quốc gia, sẽ được trọng điểm đầu tư và sử dụng các nguồn tài nguyên
của quốc gia. Quốc gia sẽ dung vô số tiền tài cùng nhân lực để có thể bồi
dưỡng người được chỉ định quyền thừa kế đó. Và mục đích cuối cùng của quốc gia
chính là hy vọng người mà họ trọng điểm đào tạo ra có thể trở điều khiển in cơ
giáp, trở thành vũ khí chung cực cho quốc gia.

Bởi vì con gái không thể đáp ứng được yêu cầu này của quốc gia nên Liên Bang
liền trực tiếp loại bỏ họ, theo như cách nói ẩn ý của mọi người thì chính là
chính phủ không thể lãng phí tiền thuế của người dân cho những đối tượng như
vậy. Cho nên đạo luật phân biệt đối xử giữa nam nữ cứ như vậy mà xuất hiện
công khai và không gặp bất cứ sự phản đối nào từ công chúng.

Dù là vậy, nhưng theo nghiên cứu của Liên Bang thì dù đứa bé trai đó có thừa
kế công huân đi chăng nữa thì chưa chắc có thể kế thừa được thiên phú mạnh như
của người cha.

Mà đương nhiên hiện tại Lăng Lam cũng không biết những chuyện này, sau khi
khóc hai tiếng báo hiệu mình ra đời, cậu liền im lặng tiến vào quá trình tu
luyện, bởi vì cậu phát hiện, trong nháy mắt khi cậu được sinh ra lần nữa,
“khí” mà cậu tu luyện được bắt đầu luân chuyển khắp thân thể. Dù hắn không rõ
đang có chuyện gì xảy ra thì cũng biết lúc này chính là thời khắc ngàn năm có
một, vì vậy cậu liền mặc kệ mọi chuyện, bắt đầu điên cường tu luyện, mặc kệ
bản thân hiện đang ở nơi nào. ( Bây giờ là cậu nhé)

Đương nhiên Lăng Lam có thể to gan như vậy là bởi vì cậu chỉ mới là một đứa
trẻ vừa mới ra đời, trừ ngủ trên cơ bản cậu đều không có việc gì làm cho nên
dù cả tu luyện nhập định cả ngày thì cũng sẽ không có ai nghi ngờ cậu là tiểu
yêu quái cả.

Đương nhiên quan trọng hơn chính là tại khoảnh khắc trước khi ra đời cậu nghe
được những lời nói kia, cậu biết mẹ cậu nhất định sẽ bảo vệ cậu thật tốt, cho
nên cậu càng an tâm thoải mái tu luyện.


Mà lúc này, ở bên ngoài, Lam Lạc Phượng đang cẩn thận giao Lăng Lam cho Lăng
Tần, nhìn Lăng Tần từ từ đem Lăng Lam đặt vào bên trong khoang chứa trong
suốt, rồi nhìn từng luống ánh sang xanh hồng không ngừng chạy dọc trên cơ thể
của Lăng Lam.

Đột nhiên, tiếng hú cảnh báo từ trong khoang vang lên….

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lam Lạc Phượng đang nữa nằm trên giường bệnh đột
nhiên vùng dậy, nguyên bản khuôn mặt bị tái nhợt vì mới sinh giờ trở nên trắng
xám, trong lòng cô run sợ, sợ hãi con của mình đã xảy ra vấn đề ngoài ý muốn
gì…

Không chỉ có Lam Lạc Phượng hoảng sợ, Lăng Tần cũng bị cảnh tượng đột ngột
xuất hiện này làm cho hoảng sợ.

Bất quá không chờ Lăng Tần xông lên kiểm tra, khung cảnh náo loạn trong phòng
hoàn toàn dừng lại, cuộc kiểm tra lại được tiếp tục như thường.

Tất cả mọi người đều nghi hoặc trong lòng nhưng không ai trong bọn họ dám
cưỡng chế đình chỉ quá trình kiểm tra của Lăng Lam, họ cùng tiếp tục nhẫn nại
chờ đợi kết quả.

Mà lúc này, Lăng Lam cũng không có bất cứ cảm giác gì đối với những chuyện
đang xảy ra bên ngoài.

“Thật tốt quá, may mà mình phát hiện sớm, nếu không bí mật của ký chủ đã bị
phát hiện rồi? Chờ lần sau đón tiếp ký chủ, nhất định phải bảo cậu ấy khen
mình một chút mới được. Hì hì” Một giọng nói trẻ con kheo khoang vang lên
nhưng không có bất kỳ ai nghe thấy. (trừ tác giả)

Rốt cuộc kết quả cuộc kiểm tra đầu tiên của Lăng Lam xuất hiện.

Tư liệu kiểm tra:

Tố chất thân thể: Cấp s!

Tinh thần lực: Cấp 2!

Tiềm năng: Cấp s!

Đánh giá tổng hợp: Ưu tú, kiến nghị trọng điểm bồi dưỡng

Nhìn phần tư liệu mới xuất hiện mà Lăng Tần chấn động, ông không thể tin hết
thảy mọi chuyện, ông nhanh chóng xông lên, đem tư liệu được đóng dấu kiểm tra
xem lại một lần nữa.

Giấy trứng mực đen rành mạch cho thấy những gì ông nghe được đều không sai.

Tố chất thân thể cấp s, liền tính những bé trai được sinh ra thì một ngàn
người cũng chỉ có được một người thôi. Đương nhiên chuyện này không tính là
quá kinh ngạc, bởi vì vào thời điểm Lăng Tiêu sinh ra, tố chất thân thể đạt
được song s ( hay ss nha), cái cấp bậc đó là mấy vạn người mới có một, chính
là thiên tài ngàn năm xuất hiện. Lăng Tần phỏng đoán, thân thể của Lăng Lam
được kế thừa từ cha của mình.

Nhưng điều làm cho ông cảm thấy ngoài ý muốn chính là việc Lăng Lam có tinh
thần lực cấp 2 trời sinh. Điều này có nghĩa là gì? Tức là trong phương diện tu
luyện Lăng Lam đã được ông trời ưu ái, là người chỉ xuất hiện một trong mấy
ngàn vạn người……

Lăng Tần kích động mà run rẩy không ngừng, liền tính cả Lăng Tiêu thiếu tướng
thì tinh thần lực trời sinh cũng chỉ có cấp 1 mà thôi.

Tiềm năng cấp s, giống với Lăng Tiêu thiếu tướng năm đó, nhưng phải biết, chỉ
với những yếu tố đó Lăng Tiêu thiếu tướng đã trở thành người điều khiển in cơ
giáp trẻ nhất trong lịch sử nhân loại… Như vậy có phải Lăng Lam tiểu thiếu gia
của ông cũng có khả năng trở thành người điều khiển in cơ giáp hay không?

Người điều khiển in cơ giáp… Lăng Tần càng không ngừng run hơn, thiếu chút nữa
khóc ra nước mắt, chẳng lẽ Lăng gia của bọn họ sẽ xuất hiện người tiếp theo
đầu tiên điều khiển in cơ giáp hay sao?

Lam Lạc Phượng tuy rằng đối với kết quả kiểm tra của Lăng Lam cũng vô cùng
khiếp sợ, nhưng cô dù sao cũng là một người mẹ, cảm giác đầu tiên của cô chính
là phải bảo vệ con của mình, cô biểu tình nghiêm túc nói: “ Bác Tần, tư liệu
của Lăng Lam nhất định phải bị phong kín.”

Nếu tư liệu của Lăng Lam bị tiết lộ ra ngoài, như vậy quốc gia khẳng định sẽ
cố gắng toàn bộ để bồi dưỡng. Lam Lạc Phượng không hy vọng con trai của mình
sẽ phải mang gánh nặng này. Nếu quốc gia phái người tối bồi dưỡng trọng điểm
thì kế hoạch của cô không cho con trai theo bước cha mình sẽ đi tong, đây cũng
là lý do vì sao Lam Lạc Phượng quyết định phong tỏa tư liệu của Lăng Lam.

Kỳ thật, từ trước khi Lăng Lam được sinh ra Lam Lạc Phượng đã hạ quyết tâm dù
có hưởng được công huân của Lăng Tiêu thì cũng không để cho Lăng Lan tiếp bước
con đường quân nhân của cha mình. Lam Lạc Phượng rất rõ ràng, chỉ cần Lăng Lan
không bị dính vào tội phản quốc thì chỉ cần dựa vào công huân của Lăng Tiêu
thì con trai của cô sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề cơm, áo, gạo, tiền.
Lam Lạc Phượng muốn Lăng Lam có thể sống cuộc sống vô ưu, vô lo, sống cuộc đời
mà con trai mình mong muốn. Cho dù Lăng Lam có trở thành một kẻ ăn chơi trác
táng thì Lam Lạc Phượng cũng không phản đối gì.

Lam Lạc Phượng áy náy, yêu thương nhìn con trai nhỏ vẫn nằm trong lồng máy
kiểm tra thầm nghĩ: “ Thật xin lỗi, cục cưng của mẹ, mẹ đã cho con một cuộc
sống, sinh hoạt không bình thường…. Bởi vì con là con của Lăng Tiêu, mà mẹ
không cho phép bất kỳ kẻ nào trừ con có thể hưởng những tài nguyên đó, những
vinh dự cùng địa vị mà cha con đã dùng mạng mình để đổi được. Nhưng con cũng
là con trai của mẹ, mẹ đau lòng con, cho nên gánh nặng này của Lăng gia, mẹ
không muốn con mang nó lên người. Về sau mẹ sẽ không yêu cầu con làm bất cứ
chuyện gì, con đường mà còn sẽ đi, mẹ sẽ để con tự quyết định, dù con có trở
thành một kẻ ăn chơi trác táng thì mẹ cũng sẽ ở bên cạnh bảo vệ con.”

Không thể không nói Lam Lạc Phượng là một người mẹ cực kỳ cực đoan, nếu sau
này Lăng Lam muốn đem toàn bộ vinh quang của Lăng gia ném xuống bùn thì chỉ sợ
Lam Lạc Phượng cũng sẽ bên cạnh vui vẻ cùng con trai bày mưu tính kế.


Làm Đàn Ông Không Dễ Dàng - Chương #3