Lại Gặp Mặt.


Người đăng: chungkhoanviet007@


  • Bịch!

Cơ thể từ trung tâm lỗ đen thoát ra rơi tọt xuống sàn nhà đau điếng. Đợi cho
tới khi Tsunayoshi hồi phục lại tinh thần. Ánh mắt nhìn một lượt xung quanh.
Khung cảnh hiện ra trước mắt cậu nào đâu còn là cảnh tượng căng tin đông người
khi trước, rõ ràng là một căn phòng nhỏ, bốn phía đồ đạc bị vứt bỏ bừa bộn.


  • Hm... Đây là nơi nào? Ừ...!

Một mớ thông tin hỗn độn đứt quãng bỗng phù hiện lên ở trong đầu cậu chàng.
Đơn giản làm chỉnh lý lại xong, Tsunayoshi không khỏi vẻ mặt cười khổ.

Thật không nghĩ tới! Cậu thế mà lại lần nữa xuyên việt dị thế giới rồi~

Có điều khác biệt với lần trước không hiểu ra sao liền xuyên việt hơn nữa còn
biến thành trẻ sơ sinh. Lần này cậu xuyên việt lý do rất rõ ràng bởi vì một
thứ tên là Du lịch nhị thứ nguyên hệ thống. Nó bất thình lình khởi động ngay
lúc cậu sắp chết bởi viên đạn Dying Will của tên Reborn tự nhận là gia sư kia.
Cũng còn tốt thân thể tuổi tác lần xuyên việt này được giữ nguyên. Hơn nữa du
lịch hệ thống nha! Nghe qua liền biết là còn có cơ hội có thể trở về. Chỉ là
chết tiệt du lịch hệ thống này không có bất kì trợ giúp nào đã đành, ngay cả
một chút nhiệm vụ chỉ dẫn hoặc nhắc nhở cái gì cũng không có nốt. Hoàn toàn
chính là chỉ quản ném người tới dị thế giới sau đó liền lặn mất tăm luôn~

Đang trong lúc Tsunayoshi đau đầu không biết tiếp sau đó phải sống ra sao. Một
âm thanh giọng nữ giới nghe như từ dưới tầng dưới vang lên cùng với tiếng bước
chân lộc cộc bước lên cầu thang.


  • Tsuna! Trường học vừa mới gọi điện thoại đến. Hôm nay con lại trốn học hả?
    Cứ như thế mãi thì tương lai con định làm gì đây?

Tsunayoshi: "........."

"Quỷ quái! Giọng nói này làm sao nghe quen thuộc dữ vậy. Hơn nữa đối phương
còn vừa gọi Tsuna. Chẳng lẽ là đang gọi mình?"

Ai đó cả người đần thối, vẻ mặt ngờ vực. Âm thanh nữ giới kia vẫn còn đang
tiếp tục. Tiếng bước chân nghe qua càng ngày càng đến gần.


  • Tsuna! Con có nghe mẹ vừa nói gì không đó?


  • Mẹ không yêu cầu con phải học thật giỏi thi vào trường điểm. Thế nhưng
    chính bản thân con cũng phải nỗ lực lên chứ!


  • Mẹ muốn con cảm thấy thật tuyệt khi mình được sinh ra đời~


"Giọng nói ngòn ngọt ngốc nghếch này nhất định là..."

Tsunayoshi cả người lạnh run.


  • Bịch!

Cánh cửa mở bật ra. Một người phụ nữ trẻ tuổi có mái tóc ngắn màu vàng óng,
trước ngực đeo tạp dề nấu ăn màu xanh, trên người ăn mặc một quần áo ở nhà
xuất hiện. Gương mặt bụ bẫm quen thuộc khiến Tsunayoshi không khỏi há hốc
miệng.


  • Mẹ... Mẹ tại sao lại ở đây?

Quá giống! Thật sự là giống y như đúc ấy! Không chỉ là hình dáng bên ngoài.
Thậm chí giọng điệu và cách nói chuyện kia cũng giống y như mẹ cậu vậy. Trong
khoảnh khắc, Tsunayoshi thậm chí hoài nghi mẹ của mình có lẽ cũng bị du lịch
thứ nguyên hệ thống kia đồng loạt đưa tới nơi đây.


  • Tsuna, con làm sao vậy? Vẻ mặt của con thật kì quái!


  • Đúng rồi. Có chuyện này mẹ cần phải nói cho con biết. Ngày hôm qua ở trong
    hòm thư nhà mình có một tấm quảng cáo.


Nói và người phụ nữ giống y như mẹ của Tsunayoshi ấy lấy ra từ sau lưng một tờ
quảng cáo đồng thời đọc lên. Giọng đọc chậm. Vẻ mặt hào hứng bừng bừng.


  • ... sẽ huấn luyện con của bạn trở thành một thủ lĩnh hàng đầu. Học vấn
    không phải là vấn đề. Kí tên: Reborn.


  • Thật tuyệt quá phải không? Mẹ chưa từng thấy quảng cáo nào ghi như vậy
    trước đây. Hihi...~


  • Một vị gia sư trẻ tuổi và chuyên nghiệp. Mẹ muốn con học tập thật nhiều từ
    một người như thế.


  • Gia... Gia sư?


Tsunayoshi vẻ mặt ngẩn ngơ, không biết nên khóc hay nên cười. Phải biết ngay
trước đó chưa tới năm phút. Cũng là từ một vị gia sư trẻ tuổi được mẹ cậu thuê
về bắn cho cậu một phát vào đầu làm cậu xém chết u~


  • Cái này... Hay là thôi đi! Con không cần phải gia sư đâu. Kì thực thành
    tích học tập của con vẫn rất tốt.

Bởi vì người trước mặt này vẻ ngoài lẫn giọng điệu quá giống với mẹ,
Tsunayoshi rất tự nhiên liền hoà mình vào thân phận mới của bản thân. Còn về
các loại chi tiết tình huống. Đợi qua được kiếp nạn có cái tên gọi là "gia sư"
ám ảnh này đã rồi tính.

Đáng tiếc! Có một vài thứ khi nó muốn đến thì có trốn cũng trốn chẳng được.
Tsunayoshi lời nói thoái thác vừa dứt. Một tiếng nói kì quái đột nhiên vang
lên trong gian phòng.


  • Ciaossu!

Như cũ là mũ nồi màu đen đai trắng cộng thêm một con tắc kè hoa bấu trên vành
mũ. Trên người ăn mặc một bộ quần áo vest đen, chân đi giày đen bóng nhẫy.
Trên cổ đeo lấy một chiếc núm vú bú sữa trẻ con màu vàng. Cơ thể nhỏ teo teo
ước chừng chỉ bằng trẻ con tầm một, hai tuổi.


  • Reborn?

"Sao lại là cậu ta nữa vậy trời???"

Tsunayoshi giật nảy mình sợ.


  • Tôi đến sớm hơn ba giờ để xem xét tình hình.

Reborn mở lời giải thích về sự xuất hiện đột ngột của mình.


  • Hey...! Cậu bé này là ai vậy? Con quen biết cậu ta à, Tsuna?

Rất hiển nhiên, mẹ của Tsunayoshi cũng không biết vị gia sư mà bà thuê tới
diện mạo thật sự.


  • Hm... Tôi chính là gia sư Reborn.

Reborn lời ít mà ý nhiều đáp lời.


  • Ặc..!

Tạm không nói tới mẹ của Tsuna đã sợ ngây người đứng im ở bên cạnh. Bản thân
Tsunayoshi hiện tại trong lòng cũng thật sự là vô cùng im lặng với tình huống
của bản thân.


  • Cậu sẽ không định huấn luyện tôi trở thành trùm mafia hay cái gì đấy chứ?

Ai đó theo bản năng đặt câu hỏi. Đối với có thể được Reborn huấn luyện trở nên
mạnh mẽ, Tsuna đương nhiên sẽ không phản đối. Thế nhưng nếu chỉ có riêng một
mình mẹ xuất hiện thì cũng thôi đi. Một khi dính đến chính bản thân Reborn
xuất hiện trong vai trò gia sư, Tsunayoshi không thể không hoài nghi vị trí dị
thế giới mình bị ném tới này phải chăng chính là thế giới truyện Katekyou
Hitman Reborn chính gốc. Dù sao cảnh tượng cùng dáng vẻ không thể lẫn vào đâu
được của Reborn hiện tại thực sự là quá quen thuộc, không lẫn vào đâu được
vậy.


  • Cậu là Tsuna?

Đối phương có vẻ như mới gặp cậu lần đầu.


  • Tự giới thiệu một chút!


  • Tôi là một sát thủ!


Một đám linh kiện bị cậu ta lấy ra.


  • Và nhiệm vụ thật sự của tôi chính là... Huấn luyện cậu trở thành một vị
    trùm mafia!

Giống như cũ tựa như ảo thuật lắp ráp súng ngắm. Hai tay cầm lấy khẩu súng
đứng tạo hình, Reborn giọng chắc nịch tỏ vẻ.


  • Hic! Cậu sẽ không lại định bắn tôi đấy chứ! Nói trước là đạn Dying Will kia
    của cậu dường như không có tác dụng với tôi đâu. Nếu cậu dùng nó bắn tôi đó là
    sẽ chết thật đấy!

Bước giật lùi ra sau hai bước, Tsunayoshi lập tức lên tiếng cảnh cáo.


  • Là như vậy phải không?


  • Ngay cả đạn Dying Will tên gọi mà cậu cũng biết à? Nói như vậy công dụng
    của nó chắc hẳn cậu cũng đã biết.


Thật quen thuộc một đoạn trả lời.


  • Nhìn cậu không giống như là những gì thông tin trong tình báo nhắc tới. Có
    lẽ bởi vì thế mà đạn Dying Will hiệu quả trở nên thấp đi.


  • Có điều bố già đã uỷ thác cho tôi huấn luyện thật tốt cậu trở thành trùm
    mafia đời kế tiếp. Như vậy sớm hay muộn cậu cũng đều phải bị bắn thôi.


  • Có muốn thử ngay một phát không?


Nói và cậu ta giơ súng nhằm về phía Taunayoshi.


  • Ấy đừng đừng! Tôi đã nói là không được rồi mà! Sẽ chết thật đấy!!!

Vội vã xua xua tay che chắn đầu lùi lại, Tsunayoshi vẻ mặt tái mét hô lên. Cậu
cũng không cho rằng tiếp tục bị bắn chết lần nữa sẽ còn có hệ thống kì quái
nào đó nhảy ra cứu sống mình.


  • Ciaossu! Cậu vô dụng thật đấy, Tsuna!

"Không muốn bị bắn liền là vô dụng à? Lý luận kiểu quái gì vậy trời!" Ai đó
không khỏi trợn trắng mắt.


  • Tốt thôi! Không bắn thì không bắn. Chúng ta trước hết tập luyện chuẩn bị
    trước một chút cũng được. Cậu hãy đi theo tôi!

Nói và Reborn quay người đi thẳng về phía cửa phòng. Lúc đi qua chỗ mẹ của
Tsuna đang đứng còn thản nhiên lên tiếng.


  • Chúng con đi ra ngoài luyện tập một chút lát nữa sẽ về. Mama ở nhà chuẩn bị
    cơm tối nhé!

Thái độ giống như cả hai quen thuộc lắm vậy.

Bắt gặp Tsunayoshi không phản đối đi theo cậu nhóc tự xưng gia sư Reborn trước
mặt, mặc dù không hiểu lắm, mẹ của Tsuna vẫn vui vẻ cười đáp lời.


  • Vậy được rồi! Hai đứa ra ngoài học tập cho giỏi nhé! Mẹ sẽ nấu cơm thật
    ngon chờ cả hai.

Reborn: "......."

Tsunayoshi: "........"

Và cứ như vậy, cuộc huấn luyện đầu tiên của Reborn đối với Tsunayoshi từ đó
liền chính thức bắt đầu.

...

Kết thúc chương 6.


Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới - Chương #6