Bình Bình Đạm Đạm Tân Sinh Nhập Học.


Người đăng: chungkhoanviet007@

Bằng phẳng trên con đường lát gạch vuông vắn hai bên là hai hàng đã nở rộ hoàn
toàn hoa anh đào. Gió thổi nhè nhẹ. Phấn hồng cánh hoa cùng mùi hương hoa theo
gió bay múa tựa như bầu trời hạ xuống một xinh đẹp cơn mưa làm lòng người
xuyến xao.

Mặc trên mình đồng phục trường cấp ba Namimori, Tsunayoshi đạp bước chân nhàn
nhã đi tham gia tân sinh nhập học nghi thức cùng chào mừng năm học mới buổi lễ
ngay tại toà nhà mái vòm phòng tập thể dục lớn nằm ở phía cuối con đường. Chỉ
là không giống với những tân sinh khác đang trầm trồ thán phục về cảnh vật bên
trong ngôi trường mới, vẻ mặt của Tsunayoshi từ đầu đến cuối đều không có được
khá lắm xem.

Đương nhiên... Sẽ không được tốt lắm xem á! Bởi vì đổi trở thành ai ngay tại
hai ngày trước đó vừa mới bị đánh gãy mấy cái xương sườn cộng thêm xương cánh
tay xong, ngày hôm nay vết thương chưa khỏi hẳn đã phải mang theo cả người
cuốn đầy băng gạc đi tới trường cũng đều sẽ không thể nào vui lòng. Nếu như
không phải là sợ để lộ cho cô nàng bạo lực nào đó biết việc hắn đánh nhau bị
thương vào bệnh viện, sợ tin tức bị lan truyền tới cha mẹ ở nước ngoài lo
lắng, hắn chắc chắn hôm nay sẽ không đến đây. Đó là còn chưa kể tới...


  • Tsuna! Tsuna! Hoa anh đào! Hoa anh đào! Hoa anh đào kìa!!!


  • Ừ! Đúng vậy, Tohka.


  • Oa! Cả một con đường đều là trồng hoa anh đào! Thật là đẹp á! Đúng không,
    Tsuna?


  • Ừ! Đúng vậy!


  • Tsuna! Tsuna!


  • Ừ! Lại làm sao rồi?


  • Thật... Thật nhiều người đang nhìn chúng ta này!... Ánh mắt của bọn họ thật
    kì quái~


"Chính hai người các ngươi cư xử mới thật kì quái?" Đám người xung quanh tức
thì như vậy nghĩ.


  • Tsuna! Tsuna! Tohka!... Tohka lại đói ồ!


  • Ở đây có bán bánh kem màu hoa anh đào như cửa hàng ngày hôm qua không?


"Câu nói này mới là mục đích chính của you đi, Tohka." Ai đó buồn bực nghĩ.


  • Bắp rang bơ lại ăn hết rồi?

Giọng phờ phạc.


  • Ừ! Ừ! Ừ!

Gật đầu lia lịa.


  • ... Tốt! Dọc theo con đường này bên trái đi thẳng. Tới ngã ba rẽ trái. Cuối
    con đường ấy có một toà nhà căn tin lớn có bán đồ ăn. Tohka trước tiên liền
    đến đấy ngồi chơi đi. Khoẻ không?

Nói và rồi dúi vào tay cô nàng mấy tờ tiền mệnh giá lớn. Ước chừng có thể đủ
cho cô nàng một mình chèo chống cho tới trưa.


  • Tốt! Tốt! Tsuna tốt nhất rồi... Chụt!

Vui vẻ nhận lấy tiền từ tay cậu chàng. Trải qua hai ngày sống chung, hiện tại
đối với việc mấy tờ giấy xanh xanh này có thể đổi được rất nhiều đồ ăn Tohka
đã thấu hiểu rất rõ. Hơn nữa trước đó đều là Tsunayoshi sử dụng chúng, cô đứng
nhìn. Hiện tại có thể đổi thành chính mình dùng... Mừng khấp khởi khấp khởi
trong lòng, Tohka vụt một cái liền đưa tặng môi thơm lên môi Tsuna. Một nụ hôn
chuồn chuồn điểm nước. Thế nhưng...

Đó cũng chính là thật hôn á!

Hơn nữa hai người bọn họ. Nam đồng phục áo vest tân sinh khoá mới. Vẻ ngoài
dong dỏng cao, anh tuấn nghiêm chỉnh. Nữ váy áo màu đen ngắn, trẻ trung ngây
thơ xinh đẹp. Nãy giờ hai người tay trong tay công khai "âu yếm" dưới con mắt
của thật nhiều thật nhiều người xung quanh cũng đã đủ vô cùng chói mắt tồn
tại. Hiện tại lại còn không coi ai ra gì lẫn nhau trao nụ hôn. Càng là hôn
nhau ngay dưới con đường hoa anh đào nổi tiếng nên thơ và đẹp nhất trong
trường...


  • Ưm~ Hai người họ thật là lãng mạng!

Đây là một đám hoa si các thiếu nữ ước mơ.


  • Oa ác ác...! Hôn kìa! Hôn kia! Hai người bọn họ hôn nhau rồi kìa!!! Hôn
    nhau kìa!

Đây là bình thường khán giả xung quanh làm ầm ĩ.


  • Sao... sao có thể như vậy u! Xinh đẹp như vậy cô nàng, ngay từ đầu năm học
    đã bị người hái rồi sao. Ác ác ác...! Ta thật hận! Thật hận á!

Đây là độc thân chó âm u một đám người phừng phừng lửa giận bất bình đang
thiêu đốt lên.


  • FFF đoàn thành viên tập hợp thiêu chết hắn đi!!!

Tốt thôi! Đây là chỉ sợ thiên hạ không loạn một đám người kêu gào.

Nói chung, Tsunayoshi tức thì chột dạ. Dù sao, Tohka rất hiển nhiên không biết
rõ ràng ý nghĩa hành động vừa rồi của mình thế nên không có bất kì gì áp lực.
Cùng lắm cũng chỉ là cảm thấy mọi người ánh mắt xung quanh nhìn về phía mình
bỗng nhiên trở nên thật là kỳ quái. Tốt đáng sợ u!!! Thế nhưng so sánh với sắp
được hưởng thụ ăn uống vui vẻ tại căn tin mà Tsuna vừa nhắc đến, một chút
không hài hoà cản giác kia liền không đáng là gì. Hơn nữa dựa theo sai lệch
thường thức mà người nào đó cố ý truyền đạt, cô nàng cũng chỉ cho rằng thân
thân hôn hôn cái gì đó chỉ là một cách đặc biệt bày tỏ cảm tạ của loài người
mà thôi. (Chỉ có thể tiến hành với Tsuna).

Thật đáng thương cho vô tri thiếu nữ đẹp a~ Mới chỉ có hai ngày ở chung mà sai
lệch thường thức đã bị đẩy mạnh đến mức như vậy. Thật không biết đợi dăm ba
ngày sau cơ thể Tsunayoshi hoàn toàn bình phục, có thể tiến hành hoạt động
giường chiếu vậy chuyện lại sẽ còn đi tới mức nào.

...

Tohka đi! Đi không một chút lo lắng. Chỉ còn lại một mình hơn nữa thật sâu sợ
hãi sẽ bị ngọn lửa ghen ghét và bất bình của đám nam sinh khoá mới xung quanh
đốt chết, Tsuna đương nhiên là dùng tốc độ bình sinh nhanh nhất chạy vội. Cũng
còn tốt, toà nhà mái vòm phòng tập thể dục lớn khoảng cách hắn lúc này cũng đã
không xa.

Đúng 7h30 sáng nghi thức chào đón tân sinh cùng chào mừng năm học mới liền sẽ
bắt đầu. Dựa theo các khối lớp số ghế mọi người vừa tiến vào hội trường liền
tự giác tìm đến vị trí của mình. Tsunayoshi bản thân được sắp xếp vào lớp 10
A. Còn có cần nói rõ chính là cách sắp xếp phân lớp này là ngẫu nhiên. Cũng
không có dựa theo bất kì tiêu chuẩn xếp hạng.


  • Này! Xin chào! Mình là Naito Longchamp. Là từ Sagakawa trung học chuyển đi
    lên.

Một cậu học sinh ngồi bên cạnh vị trí ghế mà Tsunayoshi vừa ngồi xuống vẻ mặt
cười hí hửng quay sang bắt chuyện.


  • Ừm? Sawada Tsunayoshi, mình thì từ trường trung học Namimori chuyển lên.

Tsunayoshi dựa theo lễ phép lên tiếng đáp lại.


  • Ồ! Là như vậy sao? Là như vậy sao? Mà mà...! Nghe nói những cô nàng ở đó
    nổi tiếng là nóng bỏng và cởi mở. Phải rồi. Không phiền nếu mình gọi thẳng cậu
    là Tsuna chứ? Tsuna, cậu đã có bạn gái chưa?


  • Ừ? Cái này vậy còn chưa có.


"Cậu ta không cần đợi chấp nhận liền gọi thẳng luôn~" Tsunayoshi rất không nói
gì thầm nghĩ.


  • Oa! Tsuna, cậu thật đáng thương! Có điều vậy cũng không có sao. Nếu như cậu
    đã trở thành bạn thân của tớ, Naito Longchamp. Như vậy việc này thì cứ bao ở
    tớ đi.


  • Hừm? Bạn gái của tớ còn có mấy cô bạn thân rất xinh. Nếu không để lần sau
    mình bảo cô ấy đều giới thiệu bọn họ cho cậu nhé. Thế nào? Đủ bạn chí cốt
    chưa?


  • Ạch! Cái này chắc không cần đâu. Mình... Mình đang có đối tượng rồi.


Nghĩ tới cô nàng ngây ngốc nào đó vừa mới rời đi, Tsunayoshi quỷ thần xui
khiến thế nào lập tức nói lời từ chối.


  • Oa ác ác!!! Có phải vậy không? Có phải vậy không? Nếu thật sự như vậy thì
    tốt quá. Nói nói thử xem cô ấy là ai? Hai người tiến hành tới bước nào rồi?
    Yên tâm! Naito Longchamp tớ nhất định sẽ trở thành miễn phí chuyên viên cố vấn
    tình yêu chuyên nghiệp chuyên nghiệp nhất của cậu....

Cậu bạn mới Naito Longchamp này quả thực rất hay nói, cởi mở, hơn nữa còn vô
cùng bát quái tính cách. Có điều dựa theo cảm nhận của mình, Tsunayoshi cảm
thấy đối phương tính cách hẳn cũng không xấu. Có thể coi trở thành bạn bè cũng
không phải một ý tưởng tồi. Kết quả là hai người bọn họ sau đó liền biến buổi
gặp mặt tân sinh chào mừng năm học mới trở thành một buổi nói chuyện tán phét
không có bờ bến. Đương nhiên! Chủ yếu là Naito Longchamp nói về bạn gái của
cậu ta như thế nào như thế nào, đồng thời còn kiên quyết muốn giới thiệu bạn
bè của cô nàng kia cho Tsunayoshi. Lý do rất mẹ nó có lý, Tsunayoshi không
phản bác được. Rằng có thêm càng nhiều phương án lựa chọn càng tốt không phải
sao. Thế cho nên cho đến lúc cuối cùng Tsunayoshi thậm chí không cưỡng nổi sự
nhiệt tình của đối phương, đành phải miễn miễn cưỡng cưỡng gật đầu đồng ý. Một
buổi tụ hội đi chơi ít ngày sau đó cũng bởi vậy được Naito lên kế hoạch.

Lại nói tới ở Nhật Bản áp lực học tập dành cho học sinh đó là tương đối mạnh
mẽ. Tài nguyên khoáng sản thiếu thốn dẫn tới con người của quốc gia này rất
chú trọng vào vấn đề đào tạo giáo dục. Học sinh thời gian lên lớp bình thường
đều rất chặt chẽ. Buổi sáng đều là từ 7h30 vào học. 50 phút mọit tiết. 10 phút
thời gian giữa giờ nghỉ ngơi. Giờ học buổi sáng kéo dài cho tới 12h30 mới kết
thúc. Cho tới sau đó là thời gian nghỉ ngơi ăn cơn buổi trưa. 1h30 chiều tiếp
tục đi học. Thường thì sau khi kết thúc hai tiết học buổi chiều học sinh có
thể nghỉ ngơi, lựa chọn tham gia các câu lạc bộ sinh hoạt, đi ra ngoài chơi
hoặc trực tiếp về nhà.

Buổi gặp mặt tân sinh chào đón năm học mới dựa theo cách nói của Tsunayoshi
kiếp trước vậy liền tương tự một tiết chào cờ đầu tuần, cũng liền dài tầm 45,
50 phút . Bởi thế cho nên việc biến nó trở thành một tiết nói chuyện phiếm
cùng bạn bè ở bên dưới, thậm chí còn mang lại cho Tsuna một loại cảm giác khá
là quen cùng thân thương.

Đáng nhắc tới chính là đại biểu tân sinh khoá mới lên đọc diễn văn phát biểu
lần này cho Tsunayoshi ấn tượng vô cùng sâu. Bởi lẽ đó là một cô nàng châu Âu
có mái tóc suôn dài vàng óng, khuôn mặt cùng dáng vẻ cực xinh tên là Erica
Blandelli trong bộ váy đầm màu đỏ rực. Không riêng là bởi vì tính cách biểu
hiện ra tương đối kiêu ngạo, trương dương cùng tự tin kia, hay hoặc vẻ đẹp của
đối phương. Nguyên nhân chủ yếu nhất là vì từ trên người cô nàng Tsunayoshi
cảm nhận được một thứ cảm giác quen thuộc, giống như đã từng quen biết.

"Cô ta sẽ không cũng giống như Tohka đều là nhân vật xuất hiện trong truyện
tranh ở kiếp trước cả đấy chứ." Ai đó như vậy nghi thần nghi quỷ nghĩ.

Nói chung! Buổi sáng ngày hôm đó ngoại trừ việc hai giáo viên đầu tiên giảng
dạy đều là nam khiến cho mọi người hơi có chút thất vọng bên ngoài ra, vậy thì
còn lại đối với Tsunayoshi vẫn là tương đối tốt đẹp.

Rất nhanh! Giờ học buổi sáng kết thúc. Uyển chuyển cự tuyệt lời mời cùng chung
một chỗ ăn cơm trưa của Naito Longchamp xong. Tsunayoshi dựa theo tốc độ nhanh
nhất chạy đi tới căn tin của trường. Ở nơi đó còn có một cô nàng ngốc nghếch
tham ăn mà cậu đặt lại ở đó cả buổi sáng nay.


  • Chỉ hi vọng sẽ không có chuyện gì rắc rối xảy ra.

Tsunayoshi trong lòng là như thế tự nhủ.

Chỉ là kết quả thì....

...

Kết thúc chương 3.


Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới - Chương #3