Giải Cứu Boss Thất Tình 2.


Người đăng: chungkhoanviet007@

Chương 25: Giải cứu Boss thất tình 2.


  • Là la lá là... Là la lá là...~


  • Kìa con bướm vàng... Kìa con bướm vàng... Bay trong nắng...~ Bay trong
    nắng...~ Bươm bướm bay 500 vòng... Bươm bướm bay 500 vòng... Bay vòng quanh...
    Bay vòng quanh... La là la... La là la.... La là la...~


  • Quả nhiên là.... Quả nhiên là.... Thật đáng sợ á!!!


Lên tiếng vừa nói là Gokudera. Cậu ta cùng cả đám người Reborn hiện tại chính
đang núp ở trong một con ngõ nhỏ ven đường lén lén lút lút nhìn về phía xa xa
vừa đi vừa hát Tsunayoshi, cả người sợ run.... Rất hiển nhiên~ Biểu hiện lúc
này của Tsuna làm cho Gokudera không khỏi nghĩ tới nào đó xa xôi kí ức khủng
bố trong quá khứ- thời điểm cô chị Blanchi thất tình, vừa cười tươi roi rói
vừa mời ép hắn ăn thức ăn tẩm độc. Bụng... theo bản năng cũng bắt đầu đau! Mồ
hôi hột nhỏ ra từng giọt từng giọt nột!


  • Hừm! Yên tâm đi mọi người! Anh sẽ ra tay chữa trị bệnh thất tình của Tsuna
    ngay bây giờ!


  • Yo...!!! Hãy xem đây! Ryohei tất thắng! Tất thắng! Tất...! Tất...! Tất
    thắng!!!


Nhiệt huyết một cách vô căn cứ như thế hiển nhiên chỉ có thể là anh Ryohei.
Lời nói đi đôi với việc làm. Tiếng nói vừa dứt, chưa đợi những người khác có
thời gian kịp phản ứng, thân hình của anh ta cũng đã lao nhanh đuổi tới vị trí
của Tsuna đi rồi. Tất cả mọi người thấy vậy cũng chỉ đành yên lặng từ đằng xa
tiếp tục theo dõi biến đổi.


  • Anh hai....

Đây là Kyoko vẻ mặt lo lắng. Cũng không biết là lo lắng cho anh hai của mình
hay là lo lắng cho bản thân Tsuna sẽ bị anh trai của cô tàn phá đi nữa.


  • Hừm? Quả nhiên là Ryohei có khác!

Đây là Yamamoto vẻ mặt cười thú vị tự nhủ.


  • Chết tiệt tên đầu bao cỏ! Hắn muốn cướp mất công lao của mình!!!

Đây là Gokudera vẻ mặt căng thẳng chửi thầm.


  • Hù! Ma nè!!!


  • A a a a a....!


Đây là Lambo cùng I- Pin như cũ vô tâm không phế tiếp tục chơi lấy trò chơi
của cả hai.


  • Bốp! Bốp!


  • Tất cả im lặng!!!


Đây là Reborn ra tay đánh ngất xỉu hai kẻ phá quấy kể trên để tránh cho chúng
gây ồn ào làm mọi người bị phát hiện.

Cùng lúc đó ở phía trước...


  • Hey...! Tsuna!


  • Ồ? Có chuyện gì sao anh Ryohei?


Nghe tiếng gọi bất ngờ quen thuộc từ phía sau, Tsuna hơi quay đầu về nhìn liền
thấy anh Ryohei trong bộ đồng phục học sinh của trường đang gấp gáp chạy nhanh
tiến về phía mình. Trong lòng nghi hoặc nảy sinh, Tsuna vì vậy không khỏi tò
mò lên tiếng hỏi thăm. "Còn có âm thanh gì đó ầm ầm giống như I- Pin cùng
Lambo?" Ai đó trong lòng tự nhủ. Ánh mắt liếc quanh. Chỉ là bị câu trả lời sau
đó của Ryohei thu hồi sự chú ý...


  • Tsuna, em đừng lo! Anh nhất định sẽ chữa cho em khỏi bệnh! Ha ha ha ha...~
    Ha ha ha ha...~

Dừng bước... Vỗ vai Tsuna cái độp! Ryohei trong đầu không khỏi tưởng tượng ra
cảnh bản thân chữa khỏi bệnh thất tình cho Tsuna xong, đối phương liền toàn
tâm toàn ý tập trung vào sự nghiệp boxing huy hoàng, ngày sau còn thu được
quán quân huy chương cấp quốc gia, quốc tế...vv. Lập tức liền bởi vì thế hưng
phấn phá lên cười khà khà không ngừng.

Tsuna: "..........."

Clgt thế này???

Anh ấy bối rối vãi~

Cả đám người phía sau đang lén lút nhìn cũng: "..........." bó tay luôn~


  • Đệch mợ! Tên đầu bò đá này!!! Hắn sẽ làm đệ thập phát hiện ra mất!

Gokudera vẻ mặt căm giận thốt lên.


  • Mà mà Gokudera~ Tsuna còn chưa phát hiện ra đâu. Đừng lo lắng quá!

Yamamoto cười ha hả an ủi. Mọi người nghe vậy không khỏi tiếp tục chú ý nhìn
sang. Quả nhiên liền thấy Tsuna tuy rằng bị lời nói bất thình lình không hiểu
ra sao của Ryohei làm cho vẻ mặt hồ đồ. Có điều đoán chừng là trước kia bị đối
phương bình thường ăn nói linh tinh quá nhiều đã tới mức quen thuộc, Tsuna rất
nhanh liền ném mấy câu không hiểu ra sao vừa rồi của Ryohei ra sau đầu, không
chút quan tâm.

Bản thân cũng phát hiện ra sự thất thố của mình vừa rồi, dừng lại cười xong,
Ryohei vẻ mặt không khỏi hơi mang theo xấu hổ xoa xoa đầu cười ngượng ngùng.
Tsuna thấy vậy tranh thủ một lần nữa hỏi lại.


  • Hừm? Như vậy... Có chuyện gì xảy ra sao, anh Ryohei?


  • Không! Đương nhiên là không có chuyện gì.


Xua xua tay vội phủ nhận. Ryohei vẫn còn nhớ rất rõ trước đó cả đám người tập
thể quyết định không thể để cho Tsuna phát hiện ra hành động của bọn họ. (Quan
trọng nhất là ai làm để lộ sẽ bị xử thua, mà Ryohei đương nhiên là không thể
nào chịu thua trong bất cứ cuộc thi đấu nào!) Thấy Tsuna vẻ mặt không tin
dường như còn muốn hỏi thăm, thẳng thắn Ryohei liền dao sắc chặt đay rối. Hô
lên một tiếng "Mau mau đi theo anh! Anh sẽ chữa khỏi bệnh cho em!!!", liền lôi
kéo theo vẻ mặt không hiểu ra sao Tsuna chạy thẳng. Đám người Reborn từ xa
thấy vậy không khỏi vội vàng chạy đuổi đi theo. Cũng chính bởi vì thế bọn họ
cũng không có phát hiện ra phía sau đuôi của mình lén lén lút lút còn đi theo
một đôi con mắt tò mò đang nhìn.

10 phút sau đó...


  • Hô! Đã đến rồi!!!

Ryohei khuôn mặt thoả thuê mãn nguyện dừng lại.


  • Đây là...

Một căn ktv ca hát vẻ ngoài cũ kĩ xuất hiện trước mặt Tsuna đám người.


  • Đúng vậy! Chúng ta mau mau vào đi thôi!!!

Tsuna còn chưa kịp hỏi xong liền bị anh Ryohei lôi xềnh xệch tiến vào.


  • Oái...! Bình tĩnh! Bình tĩnh nào anh Ryohei!


  • Sao.... Sao có thể bình tĩnh được u!!! Nhiệt... Nhiệt huyết lên nào Tsuna!
    Tuổi trẻ chính là phải như vậy hết mình! Hết mình! Hết mình!!!


Tiếng gào rú sôi trào của anh Ryohei thậm chí vang vọng ra cả bên ngoài toà
nhà.


  • Cho nên... Chúng ta có hay không đi vào?

Gokudera vẻ mặt chần chừ hỏi. Đám người Reborn hiển nhiên đều đã theo chân
Tsuna cùng Ryohei đuổi đến bên ngoài căn Ktv ca hát cũ trước mặt.


  • Đương nhiên là phải vào rồi!

Yamamoto tủm tỉm cười tiến bước bên trong. Đám người còn lại thấy vậy cũng
không nói một lời theo gót.


  • Chết tiệt đám mê chơi thể thao quái đản!!!

Chửi thề một câu! Gokudera cũng tức khắc đi theo vào. "Đệ thập xin đừng lo!
Tôi nhất... nhất... nhất định sẽ bảo vệ ngài an toàn!!!" Cậu chàng như vậy tự
nhủ.

Cùng lúc đó ở bên trong ktv, sảnh chính sàn nhảy...


  • Yê....! Ê ê ế...!

Vốn dĩ lờ mờ tăm tối sàn nhảy trung tâm theo Tsuna cùng Ryohei xuất hiện liền
bật mở lên đèn nhấp nháy cùng màn hình hát karaoke thật lớn bủa vây bốn phía.
Chưa kịp Tsuna hoàn hồn, một tay thanh niên tóc dài lượt thượt kiểu nghệ sĩ
rock and roll cầm microphone nhảy vọt lên sàn biểu diễn hú lên. Đi kèm đương
nhiên còn có nền nhạc dạo.


  • Đây là các đàn anh của anh đã ra trường được anh mời tới giúp đỡ em chữa
    bệnh!

Tiếng của anh Ryohei gầm lên bên tai. Tsuna còn chưa hiểu mô tê ra sao...


  • Yê...! Ê ê ê ế...!

Một tay thanh niên khác cả người cởi trần trên mình đầy hình săm cũng nhảy lên
sàn diễn hú lên. Kèm theo sau là...


  • Nói ra! Hãy nói ra! Lý do em đi sao em đi em đã bước đi!!... Nghĩ kĩ đi! Em
    hãy nghĩ kĩ đi... đi... đi. Vậy là người rời xa...!

Một thanh niên đeo kính đeo vác theo đàn ghita, một ngón tay chỉ thẳng Tsuna
gầm hát.


  • Tốt thôi... sẽ tốt thôi. Con tim trong em đâu yêu anh như anh đã yêu...
    Nước mắt em rơi, đôi chân bỗng yếu mềm... mềm... mềm...

Đây là anh Ryohei nhảy lên sàn hát cướp lấy microphone gầm thét lên


  • Màn đêm vội nhanh, màn đêm vội cuốn... nốt mất chút ánh sáng nơi em, xoá
    lấp hết yêu thương. Bủa vây nơi đây... Đó chính là những giấc mơ... Xa vời

Không biết từ khi nào trang phục đóng giả thành công nhân vệ sinh lẫn vào
Reborn bắt lấy microphone tiếp lời.


  • Những giấc mơ... Không lời !

Đây là Gokudera.


  • Những giấc mơ... Quên đời !

Đây là Yamamoto.


  • Nhìn vào mặt anh và nói goodbye đi...!!!

Đây là Kyoko lắp bắp hát.


  • Bằng con người đó, có muốn níu giữ trái tim ai, sẽ rất khó em ơi.

Đây là anh Ryohei lại nhô ra.


  • Trước khi anh ra đi em giả lại chữ yêu... Đâu rồi


  • Giả lại chữ yêu... Đi rồi !


  • Giả lại chữ yêu... Xa rồi !


Đây là ba anh chàng xuất hiện trước đó hú lên.


  • I will forget my baby.

Đây là Tsuna tâm tình cảm nhiễm gào lên lời kết.

Gầm hét trong quán ktv hiển nhiên là cách chữa trị thất tình mà anh Ryohei
mang đến. Có vẻ như nó cũng có tác dụng nhất định.

Tobe continued...

...

Kết thúc chương 25.


Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới - Chương #25