Vỡ Vụn Yêu.


Người đăng: chungkhoanviet007@

Chương 22: Vỡ vụn yêu.


  • Được chưa Tsuna?


  • Sắp sắp! Cố thêm một chút nữa... Oái! Đừng có sờ vào chỗ đấy!!! Tởm quá
    Yamamoto!


  • Ồ! Vậy à? "Tiu nghỉu"


  • ........


5 phút sau đó...


  • Được rồi! Oke! Giờ đến lượt cậu.

Cố gắng mãi mới trèo được lên bờ tường xong xuôi, Tsuna quay mặt về phía dưới
Yamamoto bắt chuyện.


  • Nào! Trước bắt lấy tay tớ!

Nói và Tsuna hào khí đưa tay ra, Yamamoto thấy vậy cũng tương tự đưa tay muốn
bắt lại. Khả năng bởi vì kẻ nào đó chiều cao quá mức khiêm tốn... "lùn", thành
ra cánh tay chiều dài cũng chẳng ra sao. Hai người hai bàn tay đưa ra bởi vậy
còn cách nhau một đoạn không nhỏ khoảng cách. Tình thế... con mẹ nó liền lúng
túng~


  • Nếu không để tớ đi tìm một cái thang?

Yamamoto giống như không có chuyện gì, hiểu ý mỉm cười đề nghị.

Tsuna: ".........."


  • Ừm... Ờ!... Cũng chỉ có thể như vậy rồi. Cậu đi nhanh lên nhé. Mình sợ ở
    lâu bọn họ sẽ phát hiện.

Tsuna còn có thể nói không được sao? Hiển nhiên không thể. Kẻ nào đó bởi vậy
chỉ có thể vừa mâu thuẫn vừa xấu hổ đồng ý đáp lời.


  • Oke! Cậu chờ ở đây nhé! Mình đi rồi sẽ quay lại ngay.

Nói và Yamamoto quay người liền đi. Đi không một áng mây.

5 phút sau đó....


  • Tôi cũng phải đi kiểm tra một chút. Tình huống xuất hiện một chút nhân tố
    không ổn định.

Reborn như vậy nói chuyện sau khi một đám bọ cánh cứng bay ào ào về phía cậu
ta, bò bò khắp mặt rồi đi luôn. Nghe đâu đối phương có thể thông hiểu được
ngôn ngữ của động vật. Đám bọ cánh cứng chắc hẳn đã mang về tin tức gì đó quan
trọng lắm. Trông vẻ mặt Reborn lúc rời đi hình như rất nghiêm túc. Tsuna thấy
vậy rất thức thời không có lên tiếng thêm phiền.

10 phút.... 15 phút....

Có vẻ như phía bên Hibari độ canh chừng lơ lỏng hơn Tsuna trước đó tưởng tượng
nhiều. Mà cũng đúng thôi. Dù sao trong suy nghĩ của đối phương vốn dĩ sẽ không
để một tên "động vật ăn cỏ" như cậu vào mắt... bla bla. Chỉ là thế quái nào
Yamamoto đi lâu thế vẫn chưa về nhỉ??? Nếu như không phải bản thân cực kì tin
tưởng vào nhân cách của Yamamoto, Tsuna sợ rằng còn sẽ cho là đối phương muốn
bỏ mặc bản thân ở đây phơi nắng quá. Cái cảm giác một mình đứng chơ vơ ở trên
bờ tường cao 3m, hai tay dang ngang, miệng hét lớn Ta là Mafia Vương!... Thật
đậu má ngu ngốc!!! Tsuna hắn mới sẽ không làm như vậy u~ Thật đấy! "chột dạ"

Đang trong lúc Tsuna ngán ngẩm ngồi chờ, một... tên nhóc kì quái nào đó bỗng
nhiên xuất hiện trong tầm mắt cậu.

Đây là một tên nhóc chiều cao ước chừng ngang ngửa với Reborn. Tóc dài sau
lưng thắt bím. Trên người ăn mặc một bộ quần áo võ phục trung quốc. Trên tay
còn gánh qua vai một cây gậy nhỏ, đầu bên kia là một tay nải bằng vải vắt vẻo
treo lên giống kiểu túi đồ khi đi ra ngoài lang bạt thường thấy trong phim võ
hiệp. Tsuna lơ đãng phát hiện đối phương khi nhóc ta đang đi bộ trên bờ tường
vây trường học. Hừm? Nói đúng hơn là vị trí Tsuna đang cản trở đối phương đi
tiếp.


  • Hello nhóc!

Tsuna mỉm cười thiện ý chào.


  • &&@₫~\%#^+¥¥€₫&@/\|~*##^¥$

Đáp lại là một chuỗi xì xà xì xào. Đại khái là tiếng trung đi. Tsuna tự nhủ.


  • Ây! Nhóc không biết nói tiếng nhật hả?

Nếu là kiếp trước, Tsuna hiển nhiên cũng không biết. Thế nhưng kiếp này đã
sinh sống nhiều năm như vậy, có thể học tập thêm ngôn ngữ mới là điều quá bình
thường.


  • &&₫~\%#%€$₫&@/~#Ư%¥$

Đậu má! Vẫn là một chuỗi tiếng nước ngoài. Tsuna nhức đầu a! Ngôn ngữ không
thông cái gì ghét nhất rồi.

Chỉ là còn chưa kịp Tsuna cảm thán xong xuôi. Đối phương bỗng nhiên hai tay
đưa ra bày thành tư thế võ thuật.

Mmd! Sẽ không là nói chuyện không thành liền muốn động thủ chứ? Bạo lực như
vậy thực sự được không? Làm sao đám nhóc con bây giờ đứa nào đứa nấy cũng
thích làm náo động hết thế này???


  • Khoan khoan...! Có gì từ từ nói. Quân tử động thủ không động khẩu! À không!
    Là quân tử động khẩu không động thủ nha!

Đánh tiếc! Lời nói của Tsuna đã chú định trước bị đối phương không hiểu được.
Kết quả là...


  • Hây a...!


  • Bốp! Rầm!!!


  • Á!!!!!!!


Một cú phi chân đá cực kì nghệ thuật. Đáng tiếc mục tiêu lại là cái cằm của
Tsuna. Một tiếng hét thảm thảm tuyệt nhân gian kêu rên. Tsuna đã ngã lộn cổ
vào bên trong bức tường. Chỉ là chưa kịp định lại tâm thần, Tsuna bỗng nhiên
cảm thấy dường như có ai đó xuất hiện ngay trước mắt mình, che khuất đi ánh
mặt trời. Hai mắt hơi hé mở ra.

Trong cái khung cảnh lờ mờ tối do ngược sáng. Tsuna chợt thấy...

Đó là một cô gái có thân hình trên đột dưới kiều, mê người đường cong hình chữ
S. Bên trên mặc áo bó ngắn quấn quanh ngực có in hình đầu lâu lộ ra mảng lớn
vùng cổ và xung quanh eo thon. Phía dưới đồng dạng là chiếc quần bò ngắn ngủn
màu xanh xám lộ ra đôi chân dài trắng noãn. Một mái tóc dài màu hung vàng xoã
vai buông xuống. Khuôn mặt hình trứng ngỗng. Ngũ quan tinh xảo. Một đôi môi
mềm mê hồn. Cộng thêm đôi mắt của cô ấy! Một đôi mắt lạnh lẽo, cô độc, nhìn
qua tưởng như vô hồn lại dường như cất chứa cả tinh không. Tsuna... say nắng
ẻm ngay từ cái nhìn đầu tiên~

Khác biệt với Tohka xinh xắn ngây thơ, thực lực mạnh lại có thêm thân phận nhị
thứ nguyên tinh linh công chúa, khác với mới gặp không lâu Kyoko đáng yêu
ngoan hiền, hay như những nhị thứ nguyên cô gái khác Tsuna từng gặp lúc trước.
Đối với bọn họ Tsuna chỉ đơn giản có cảm giác yêu thích giống như yêu thích
một món đồ gì đó quý giá xinh đẹp, trong lòng chỉ có nhàn nhạt tham muốn giữ
lấy, sưu tập làm vật sở hữu. Duy chỉ có cô gái trước mắt này mang lại cho
Tsuna một cảm giác thành thục đầy mị lực cùng giống như vận mệnh an bài chấn
động lần gặp đầu tiên. Con tim lỗi nhịp không cần lý do. Cái cảm giác đó...
Nếu như còn có gì cần phải bổ sung thêm vậy chính là: ở vào một thời điểm tình
cờ họ gặp nhau, ở vào một nơi tình cờ họ tìm thấy nhau... Giống như vận mệnh
vĩnh hằng đã an bài như thế. Chỉ cần đến... và yêu thôi~


  • Có đau lắm không?

Cô gái giọng khàn khàn lạnh nhạt. Đối với Tsuna thế nhưng ngỡ như tiên âm.

"Gật gật"


  • Vậy uống một chút nước nhé?

Nói và đưa tay lấy ra một trai Sting kì lạ có màu đỏ như máu thế nhưng Tsuna
không hề để ý.

"Gật gật". Giống như con rối bằng gỗ cử động, tựa như trúng phép mê hồn Tsuna
vươn tay ra đón lấy. Chỉ là ngay lúc cậu muốn mở nắp trai ra uống...


  • Pằng chíu!


  • Dát băng!


Viên đạn tinh chuẩn bắn. Chai nước tức thì trên tay cậu phá nát tan. Ngay lúc
cậu chàng trước tiên giận dữ nhìn sang...


  • Đậu má Reborn! Cậu muốn làm gì???

Giọng gầm lên.


  • Tôi vừa cứu cậu đấy, Tsuna.

Thân hình từ trên bờ tường nhẹ nhàng nhảy xuống. Reborn lông mày hơi cau lại
nói chuyện.


  • ₫₫@~\%^#^$¥€₫&@/\|*##^

Tên nhóc tóc bím kì quái dáng vẻ tức giận khua tay múa chân kêu lên, có điều
mọi người còn lại có mặt ở đây đều không ai thèm để ý đến. Rõ rõ ràng ràng
biến thành bối cảnh nhân vật phụ.


  • Cậu nói vậy là có ý gì?

Tsuna vẻ mặt hậm hực nói chuyện. Giờ cậu mới chú ý thấy, nước bên trong chai
Sting kia tràn ra đất sau hiện đang bốc lên khói tím đen, nhìn qua có vẻ hết
sức nguy hiểm. Vừa rồi quá để ý đồ vật được cô gái đưa cho bị kẻ khác phá nát
nên không kịp nhìn. Hiện tại nghĩ lại nếu như không phải trai nước bị phá vỡ
mà là bị bản thân uống vào bụng, cái loại hậu quả kia. Không nghĩ mà kinh a!!!
Chỉ là... Tại sao cô ấy lại phải ám sát mình chứ? Chắc hẳn đây chỉ là một hiểu
lầm? Có kẻ nào đó đã lợi dụng cô ấy để làm việc này! Nhất định! Nhất định là
vậy!!!

Bởi vì tâm tình vô cùng mâu thuẫn, Tsuna đương nhiên cấp thiết muốn có được
câu trả lời từ phía Reborn. Dù sao chính cậu ta là người vừa đánh phá âm mưu
án sát cứu cậu xong. Khả năng Reborn vậy mà không chút nào phản ứng lời nói
của Tsuna, ánh mắt chăm chú nhìn về phía cô gái lạ xuất hiện trước mặt. Miệng
khẽ động cất tiếng chào.


  • Ciaossu, Blanchi! Sao cô lại tới đây?


  • Blanchi? Cô ấy là Blanchi? Cô ấy lại là Blanchi??? Cô ấy chính là
    Blanchi???


Tsuna vẻ mặt khó có thể tin không ngừng lẩm bẩm. Cuối cùng càng là nét mặt
thẫn thờ phờ phạc giống như tan nát mốt tình đầu.

Yêu! Khiến người ta trưởng thành hơn. Nhất là sau khi thất bại tình yêu~

Đáng tiếc triết lý nhân sinh vừa mới ngẫm nghĩ ra của Tsuna cũng giống như tên
nhóc nào đó đang khua tay múa chân gầm gào bên cạnh kia bị hai người trước mặt
không hề để ý.

Ừm? Tsuna hiện tại đương nhiên đã nhận ra thân phận của hai người mới xuất
hiện trước mặt. I- pin cùng Blanchi nha. Trong đó Blanchi, cô gái trước mắt là
sát thủ chuyện nghiệp nổi tiếng trong giới mafia. Một chuyên gia tẩm độc yêu
say đắm, yêu không nói lý đối với Reborn.

Còn lại tên nhóc tóc bím kì quái kia là I- Pin. Bản thân bị cận thị nặng, hễ
xấu hổ liền biến thành bom hẹn giờ nổ tung. I- Pin cùng với Lambo mít ướt rắc
rối, câu cửa miệng phải chịu đựng, có thể nói là bộ đôi hộ chuyên dụng thường
dùng khẩu bazoka 10 gọi về bản thân tương lai. Cần nói thêm là tương lai I-
Pin lớn lên vẫn tương đối đáng yêu đấy.

Quay trở lại tình cảnh hiện giờ...


  • Reborn, em cuối cùng cũng gặp lại được anh rồi!

Blanchi khóc sướt mướt vui mừng nói.

Tsuna nghe mà tan nát cõi lòng. Ai người tìm lá diêu bông, vườn hồng sao mới
vừa trông đã đóng rồi~


  • ₫&@##%|\~¥$&&@₫/#Ư%

Nhóc I- pin ở bên cạnh cũng tràn đầy đồng tình.


  • Tôi thì chẳng thấy vui gì khi gặp cô.

Reborn trả lời nhạt tuếch.


  • Grừuuu!!!!


  • Đừng cản anh! Anh muốn giết chết hắn!!!!


Tsuna đứng bật dậy gầm thét lên.


  • ₫&@%Ư+|~$$¥₫&@/%#$

I- Pin mướt mồ hôi khuyên can.


  • Reborn anh không nên tiếp tục ở lại đây. Nơi anh cần đến là chiến tuyến đầu
    mưa bom bão tố mà không phải là sống cuộc sống yên bình rỉ sét ở nơi này. Đi
    theo em! Hãy rời đi theo em! Chúng ta sẽ lại giống như ngày xưa hợp tác cùng
    nhau. Chúng ta là bộ đôi sát thủ tuyệt vời nhất. Chỉ em có thể hiểu anh. Xin
    hãy cùng em rời đi đi, Reborn!

Blanchi không chút uý kị cái nhìn của mọi người, nước mắt không ngừng rơi đưa
ra lời mời.


  • .... Không được! Tôi đã nhận lời mời của đệ cửu huấn luyện cho cậu ta.

Reborn lời ít mà ý nhiều chỉ về phía đang tức lộn ruột cố thoát ra khỏi I- Pin
cản trở để lao lên Tsuna.


  • Hắn ư?....

Kể từ lúc Reborn xuất hiện cho tới bây giờ, đây là lần đầu tiên Blanchi đưa
ánh mắt ra nhìn người thứ hai. Tất cả mọi người giống như định mệnh ngừng lại
thở, chờ đợi cô ấy lời phán quyết.


  • Vậy để em giết hắn ta luôn đi. Như vậy anh sẽ được tự do. Chúng ta lại có
    thể trở về bên nhau như ngày xưa.

Blanchi giọng quyết tuyệt tuyên án.

Tsuna: ".........."

Tâm bỗng nhiên mệt mỏi. Muốn ngửa mặt lên hỏi ông trời, xin cho mình liều
thuốc quên tình yêu~

Tsuna dễ dàng sao?

Yêu là dễ dàng sao?

Dễ dàng sao?

Dễ dàng sao?

Dễ dàng sao???


  • Xin lỗi! Có vẻ như tớ trở lại không đúng lúc thì phải?

Đó là Yamamoto tiếng nói chuyện vọng xuống từ trên bờ tường. Cậu ta đã lấy
thang quay trở về.

Mọi người: "..........."

Đáng tiếc cậu đã bỏ lỡ giai đoạn hay. Mọi người tự nhủ.

....

Kết thúc chương 22.


Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới - Chương #22