Người đăng: chungkhoanviet007@
Chương 15: Phiền phức nhỏ mang tên Lambo.
BÙM!
Ừm?
Một âm thanh súng nổ đột nhiên vang lên sau lưng đánh thức sự chú ý của Tsuna.
Ánh mắt vừa quay lại nhìn sang...
Một cậu thanh niên trẻ tầm 15, 16 tuổi. Mái tóc ngắn quăn quăn đen, khuôn mặt
trắng trẻo đẹp trai kiểu hàn quốc. Trên người ăn mặc một bộ trang phục áo vest
đen, quần âu trắng chỉnh tề. Đối phương lúc này chính đang vẻ mặt giống như
chợt hiểu nhìn về phía Tsuna.
Tsuna giọng khẳng định. Ông trời thật là bất công nha. Ai có thể ngờ tới...
một con bò ngố mít ướt hay khóc như Lambo, tương lai lại biến thành một hot
boy đẹp trai ngời ngời còn hơn cả phẫu thuật chỉnh hình hàn quốc như thế này
chứ. Đồng thời trong lòng Tsuna cùng lúc cũng tự nhủ "Sẽ không là bởi vì bản
thân vừa rồi bạo lực tranh cướp lấy khẩu Bazoka 10 năm kia khiến cho Lambo khi
còn nhỏ ấm ức không chịu được mà sử dụng khẩu bazoka tự bắn đấy chứ???" Ừm?
Nghĩ như vậy, kẻ nào đó tự dưng thấy áy náy vãi.
Nói và Lambo tương lai hai tay đưa lên trên đỉnh đầu lúc lắc lúc lắc bắt trước
một đôi sừng bò. Tiếp sau đó vẻ mặt mỉm cười nhàn nhạt bắt chuyện.
"Ừm? Bạo lực chăm sóc cũng có thể nhận được cảm ơn sao? Sẽ không là nói mát
nói mát nhau chứ???
Chẹp! Mà thôi được rồi! Nể tình tương lai Lambo như vậy biết điều, ngày sau
đối với con bò ngố nào đó liền đối xử tốt tốt hơn một chút vậy" Ai đó trong
lòng như vậy tự nhủ, nói chuyện đến khoé miệng nhưng biến thành...
Giọng hiếu kì.
Lambo tâm tình thấp hạ thì thào. Ngay lúc Tsuna tâm thần bất định chờ đợi cậu
ta câu trả lời, không biết đã tỉnh từ bao giờ Reborn trong bộ đồ quần áo ngủ
bỗng nhiên lên tiếng cắt ngang.
Nghe thế, cả Tsuna và Lambo tương lai đều đồng thời giật nảy mình nhìn sang.
Ồ...~ Là cậu đấy à, Reborn.
Cũng đã lâu rồi chúng ta mới được gặp lại nhau nhỉ... Cậu còn nhớ rõ tôi
không? Tôi là Lambo mít ướt đây. Lambo mà hay bị cậu làm ngơ ấy...
Lambo tương lai nhàn nhạt nở nụ cười bắt chuyện. Đáng tiếc lời nói của cậu ta
hoàn toàn bị Reborn bỏ qua ngoài tai coi như không thấy. Ánh mắt vẫn như cũ
nhìn chằm chằm Tsuna chờ đợi câu trả lời.
"Quác quác quác...!" Một đám quạ đen bay qua đỉnh đầu.
Lambo tương lai: "..........."
Tsunayoshi: "............"
Không khí... Tốt xấu hổ á!
Đối mặt với nhất quyết phải nghe chính mình câu trả lời Reborn, Tsuna cũng
không còn cách nào, đành phải miễn cưỡng lên tiếng giới thiệu.
Lúng túng vì bị người ngay trước mặt làm lơ đi, Lambo vẻ mặt tức thì mất hết
nụ cười, giọng trầm trầm lên tiếng.
Nói và rồi hai tay cậu ta lấy ra từ trong túi áo hai chiếc sừng bò nho nhỏ
đồng thời giống như Lambo khi còn bé gắn chúng nó lên hai bên đỉnh đầu. Ừm?
Ngưu ma vương chính cống đại loại như thế.
Lambo tương lai hú lên ghê rợn.
Reborn: "........."
Tsuna: "Đệch!... Sao không tiếp tục nữa? Đang đoạn hồi hộp nha!"
Hừm?
Sấm sét!.... LÊN!!!
Lambo tương lai lớn tiếng quát. Hai chiếc sừng nhỏ gắn trên đỉnh đầu tức thì
toé lên từng tia từng tia lửa điện loé mù đôi mắt chó của Tsuna.
Lambo tương lai tức thì phổ cập khoa học thường thức.
"Cao vôn vãi!" Ai đó hợp thời tự nhủ.
Chết đi, Reborn!
Elettrico Cornata (sừng sấm sét)!!!
Một tiếng hô to. Lambo tương lai tức thì nghiêng người lao thẳng tới húc đầu
về phía Reborn. Tốc độ nhanh như tia chớp!
Trong ánh mắt chột dạ kinh hoảng của Tsuna, chiếc búa tạ 10 tấn quen thuộc
bỗng nhiên xuất hiện trên tay Reborn. Một cú đập trời giáng ngay giữa tương
lai Lambo đỉnh đầu. Đau điếng!!!
Cơ thể Lambo tương lai lập tức bị đánh quăng mũ cởi giáp bay ngược ra sau, phá
nát vách tường.
... phải... chịu... đựng... Hức...
Oa oa...~
Cậu ta khóc chạy thẳng!
"Ờ! Một kết cục không hề bất ngờ!" Tsuna nói thầm. Quả nhiên là Lambo mít ướt
có khác. Dù cho có thay đổi thành Lambo 10 năm sau cũng khó có thể thay đổi
được kết cục. Mà mà... dù sao cho tới khi đó Lambo cũng chỉ mới 15 tuổi mà
thôi. Cũng không thể trông mong gì quá nhiều với một tên thiếu niên như vậy
không phải.
Reborn đột nhiên lên tiếng.
Tsuna vẻ mặt nghi ngờ. Đối với việc tiếp nhận Reborn huấn luyện để trở nên
mạnh mẽ hơn Tsuna cũng không phản đối. Thế nhưng muốn nói tới thích thú tiếp
nhận Reborn huấn luyện vậy hiển nhiên là không thể nào. Không nghĩ tới chính
là đối mặt với Tsuna chất vấn quyết định, Reborn trực tiếp liền làm lơ đi nói
tiếp.
Nói xong cậu ta trực tiếp nằm ngục xuống thảm nền nhà. Đắp chăn! Mũi thổi bong
bóng! Đã ngủ!
"Hừm? Không cho người khác quấy nhiễu giấc ngủ? Đây là huấn luyện cái gì quỷ
cơ chứ!" Ai đó trong lòng không khỏi phàn nàn. Có điều nhớ tới ánh mắt nghiêm
nghị của Reborn lúc nói chuyện vừa rồi, Tsuna còn thật đúng là không dám lơ
là. Đương nhiên! Quan trọng nhất chính là bản thân cậu cảm thấy nhiệm vụ
Reborn đưa ra lần này cũng không khó hoàn thành vậy. Chỉ là rất nhanh sau đó
Tsuna liền biết. Ý nghĩ trước đó của mình quả thật là quá ngây thơ rồi.
Mẹ không biết đã quay về nhà từ bao giờ, lúc này dẫn chính theo Lambo khi còn
nhỏ mang lên phòng của Tsuna. Trước khi rời đi còn nhỏ giọng lên tiếng nhắc
nhở.
Tsuna, con lớn rồi phải biết bảo ban tụi nhỏ chứ! Sao lại để cho tụi nó
đánh nhau bẩn hề hề như thế.
Thôi! Chịu khó trông nom hai đứa nó nhé. Mẹ đi nấu cơm tối đây.
Là lá la...~
Kết quả mẹ vừa rời đi xong, vốn đang nước mũi nước mắt thút thít ôm chặt lấy
chân Tsuna, Lambo bắt đầu oa oa khóc lớn.
Tiếng nói răn dạy của mẹ vang lên từ dưới tầng một nhà bếp.
"Đệch! Ai làm gì nó đâu cơ chứ!!!" Trong lòng bực bội tự nhủ. Có điều Tsuna
còn đúng là bắt đầu cố gắng dỗ nín Lambo.
Này! Đừng khóc nữa! Nín đi rồi anh cho ăn kẹo biết không?
Oa oa oa...~
Ngoan! Khóc nữa là ông ba bị đến bắt đi bán sang Trung Quốc bây giờ!
Oa oa oa oa...~
Dụ lợi không xong, Tsuna quyết định chuyển sang hù doạ. Không nghĩ tới kết quả
càng bết bát hơn. Lambo tiếng khóc thoáng cái to gấp đôi khi trước.
"Mẹ nó! Mấy đứa gấu con này đúng là nhức đầu thật!"
Giọng nói tức giận của mẹ một lần nữa vang vọng lên.
Giọng năn nỉ.
Tốt thôi. Lambo tiếng khóc giờ quả thực đã đột phá phía chân trời.
"Chết tiệt thật...! Tại sao bên cạnh mình lúc nào cũng toàn những đứa quái đản
như vậy chứ!!!"
Tsuna đã điên tiết lên.
Cùng lúc...
Âm thanh quen thuộc vang lên.
Một viên đạn bắn phá xuyên đầu.
Thổi thổi đầu khói khẩu súng ngắn trên tay, Reborn giọng lãnh khốc tuyên bố.
Oa oa...
Ừ?... Hức!....
Lambo tiếng khóc im bặt. Hai tay ôm thật chặt một bên chân của Tsuna. Nước mắt
đảo quanh. Miệng ngậm chặt.
"Re... Reborn kun... thật... thật đáng sợ á!!!" Cậu ta trong lòng thầm nghĩ.
Thế giới cũng là từ khi đó tĩnh lặng hẳn.
Giọng nói hài lòng của mẹ từ dưới nhà bếp vọng lên.
"Ai... Ai có thể vui vẻ chơi với toàn tên quái đản như vậy chứ!!!" Tsuna rất
muốn hét toáng lên. Chỉ là đang đứng trước ngưỡng cửa tử vong (bị đạn Dying
Will bắn nổ đầu) giờ phút này, Tsuna sâu xa nơi đáy lòng chỉ có duy nhất một
suy nghĩ. Một mong muốn thầm kín tột bậc!
Lửa Dying Will đã bùng cháy lên.
Cho dù có chết... cũng phải thoát khỏi kiếp FA!!!
Yaaaaaaaa!!!!
Chạy hùng hục chạy hùng hục...~
Giống như động cơ tên lửa đẩy bất chấp tất cả. Tsuna chạy a chạy! Chạy thẳng
xuống tầng một! Chạy thẳng ra khỏi nhà!
Trong cõi u minh giống như chỉ đường, vốn đang không ngừng dao động đầu suy
nghĩ lựa chọn phương hướng, Tsuna bỗng nhiên tựa như đã xác định rõ mục tiêu,
tức tốc quay người nhằm về phía một phương. Chạy thẳng!
Kítttttt!!!!!
Chết tiệt! Đi đứng như thế hả???
Tiếng xe ô tô thắng gấp cùng tiếng chửi rủa không cản lại được Tsuna.
Tiếng chỉ trỏ xì xào không làm Tsuna nao núng.
Duy chỉ có bước chân không ngừng chạy a chạy! Thoáng cái vậy mà đã chạy tới
trước cổng trường trung học Namimori đi rồi. Mục tiêu của Tsuna lúc này vậy mà
đang thần kì đứng ngay tại nơi cổng trường vậy. Không một chút chần chờ, Tsuna
ngay lập tức chạy thẳng tới đối phương trước mặt. Hai tay bắt chặt lấy tay
Lời tỏ tình lớn tiếng vang vọng.
A!
Cái này...
Kyoko giọng lắp bắp.
"Đây là tình huống như thế nào???
Cái này... cái này... cũng quá đột nhiên đi!
Hơn nữa... như vậy trực tiếp nói ra trước mặt mọi người... Tốt... Tốt xấu
hổ!!!"
Kyoko lòng rối loạn.
Hiển nhiên, cô bạn thân vốn đang đứng bên cạnh Kyoko cùng đám học sinh đang
đứng xung quanh cổng trường cũng không khá hơn là bao. Cả đám đều bị hành động
của Tsuna làm cho... trở tay không kịp, tập thể mặt đần thối đứng im ra đấy.
Cùng lúc ấy, ngọn lửa Dying Will của Tsuna giống như đã tới hạn, tức thì vụt
tắt. Chỉ là vào lúc này hiểu rõ tất cả đầu cua tai nheo Tsuna cũng không có
bởi vì ngọn lửa Dying Will biến mất mà thay đôi trở nên mềm yếu co quắp. Trong
lúc bất chợt thật giống như tháo mở ra nào đó khoá van dũng cảm, Tsuna khẽ cắn
răng. Hai tay lôi kéo Kyoko lại gần phía mình. Đầu dướn lên. Môi chạm môi!
Một nụ hôn thật dài~
Đây là Lambo đang ôm chân Tsuna kêu lên. Vừa nãy hành động liều sống liều chết
chạy của Tsuna làm nó doạ sợ. Hai mắt nhắm tịt lại cho tới hiện tại mới mở.
A...!!!!
Xuỳ xuỳ xuỳ...~
Cô bạn thân của Kyoko vốn giật mình hô lên. Tiếp sau đó bắt gặp Lambo dưới
chân Tsuna liền lập tức cả người nổi da gà khó chịu, miệng xuỳ xuỳ xua tay
đuổi.
Đám người học sinh đứng xung quanh ý vị thầm trường thở dài.
Giống như đứt đoạn nào đó dây thần kinh xấu hổ, hoặc có lẽ là bị tiếng hô của
mọi người xung quanh làm giật mình tỉnh lại, mạnh đẩy ra Tsuna, Kyoko mặt đỏ
rầm rầm yếu ớt hô.
Tsunayoshi một lần nữa lên tiếng.
Kyoko mặt đỏ rầm.
Lambo ngay lập tức giọng nhơn nhớt nhái lại.
Tsunayoshi mặt tối sầm! Giờ phút này mới đột nhiên để ý tới bản thân vậy mà lỡ
kéo theo tên phiền phức chết tiệt này theo bên mình. Quả nhiên...
Kyoko, làm bạn gái của mình nhé!
Kyoko, làm bạn gái của mình nhé! Pim Pim...
Pim Pim...làm bạn gái của mình nhé! Pim Pim...
Kyoko, làm bạn gái của mình nhé! Pim Pim...
Tên nhóc này tiếp tục làm trầm trọng thêm. Bắt đầu nhảy cà tưng nhảy cà tưng
trên đất, lăn lộn nhơn nhớt nhái giọng.
Tsuna trái tim bắt đầu tan vỡ á. Không khí hồi hộp bá đạo do hành động của cậu
tạo ra giờ đã bị liên tiếp giọng nói cùng hành động quái đản của Lambo phá
thành mảnh nhỏ luôn.
"Cười khúc khích"
Đâu là Kyoko phản ứng.
Tiếng cười giống như lây bệnh bắt đầu nổi lên bốn phía.
"Đáng chết Lambo!!!" Tsuna hiện tại giết chết Lambo tâm tư đều có rồi. Đáng
tiếc chính là động tỏ tình của cậu chàng cuối cùng cũng đã tan tác như vậy
đấy.
Có một phiền phức nhỏ mang tên Lambo.
...
Kết thúc chương 15.