Người đăng: chungkhoanviet007@
Chương 14: Rắc rối nhỏ mang tên Lambo.
Trong lớp học thầy giáo đang giới thiệu với mọi người về học sinh mới chuyển
trường. Chỉ là nhìn Gokudera vẻ mặt cười hì hì đang vẫy vẫy tay với mình ngay
ở trên bục giảng, đối mặt với cái nhìn kì quái của tất cả mọi người khi nhìn
về phía bản thân, Tsunayoshi bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Cái tên này bình thường
nhìn ngầu dữ như vậy không hiểu sao nhiều lúc cũng quá phởn phơ đi à nha.
Trong tiếng hô hoán của ông thầy chủ nhiệm, Gokudera hai tay đút túi quần,
miệng phì phèo điếu thuốc, bước chân lững thững, dáng vẻ du thủ du thực tiến
về phía Tsunayoshi đang ngồi. Tiếp sau đó quả nhiên là...
Gương mặt hầm hố đe doạ.
Tự cảm thấy nếu cứ như thế bị đuổi đi ra chỗ khác quả thực quá mất mặt, cậu
học sinh không biết tên ngồi ngay sau lưng Tsuna da mặt không khỏi đỏ ửng lên,
cố tráng lấy lá gan, dướn lên cổ đáp.
Nói và rồi Gokudera lôi ra một đám bom nổ cầm trên tay, quơ quơ lên đe doạ.
Chột dạ cãi lại một câu xong, cậu bạn này cuối cùng không thể không lôi kéo
sách vở chuồn thẳng.
Giọng hí hửng nói nhỏ. Tsuna thấy vậy bất đắc dĩ chỉ có thể ậm ừ coi như đáp
lời. Ngược lại là thầy giáo chủ nhiệm cùng đám học sinh trong lớp bị thái độ
hung hãn của Gokudera doạ sợ, đối với việc cậu ta dùng bạo lực uy hiếp cướp
chỗ ngồi cái gì đã hoàn toàn coi như không. Đương nhiên! Học sinh cá biệt thân
phận rất rõ ràng đã bị in sâu vào trong lòng của mọi người.
Cậu ta sao lại quen biết với Tsuna vậy ha?
Suỵt! Cậu chưa biết gì sao? Hai người kia buổi trưa hôm nay ở trên sân
thượng, hai người đánh đổ gần một nghìn người đấy!
Oa...~ Ghê gớm như vậy? Thật hay giả?
Đương nhiên là thật! Phải biết ngay cả Hibari hội trưởng cũng bị đánh bại
cơ!
Cái gì? Ngay cả Hibari hội trưởng hai người bọn họ cũng dám vuốt râu hùm?
Bọn họ không sợ chết sao???
Bọn họ có chết hay không không ai biết, thế nhưng chúng ta tốt nhất không
nên chọc đến bọn họ, nếu không thực sự chết lúc nào cũng không biết đâu!
₫¥$^#^~+€¥&@&/~|%*¥$€
Tin đồn thất thiệt bay đầy trời. Giờ học buổi chiều cũng là ở trong không khí
kì kì quái quái ấy dần dần kết thúc. Reborn bản thân không biết cả buổi học
trốn đi đâu, ngay lúc chuông kết thúc giờ học vang lên liền cực kì đúng giờ
xuất hiện trước mặt Tsuna. Hai người bọn họ liền cứ như vậy cùng nhau đi về
nhà.
Bịch!
Mẹ ơi, con đã về!
Buồn bực đá bay cánh cửa ra vào, Tsuna dẫn theo Reborn lững thững bước chân
tiến vào trong nhà, khoé miệng theo bản năng hô to.
Không có tiếng ai đáp lại.
"Kì quái! Cửa vẫn đang mở mà sao lại không có ai ở nhà nhỉ? Mẹ đi đâu rồi
không biết?" Trong lòng tuy rằng nghi hoặc thế nhưng Tsuna bản thân cũng không
tiếp tục suy nghĩ nhiều. Đơn giản chỉ coi như là mẹ cậu có việc rời nhà đi một
chút chút thôi vân vân. Không nghĩ tới, ngay tại thời điểm Tsuna bước chân
tiến lên tầng hai mở ra cửa phòng của mình. Một thứ vật thể đen thùi lùi gì đó
đột nhiên ném thẳng vào mặt cậu. Tsuna thành công né vội!!!
Âm thanh non nớt giống như tiếng trẻ con vang lên. Giọng điệu bên trong không
chỉ bao hàm đắc ý cười mà còn có cả sự hưng phấn.
Còn chưa kịp định thần lại vì chuyện đang diễn ra, vật thể màu đen vừa bay qua
người Tsuna kia bất thình lình bay ngược trở lại.
"Mẹ! Rõ ràng là một trái lựu đạn nổ à nha!!!" Vừa liếc thấy chân thật bộ mặt
vật thể đang bay qua đầu mình, Tsuna không khỏi tức mắng mẹ.
Một đám khói đen nổ bung ngay vị trí kẻ đầu têu ném bom. Cái gọi là ác giả ác
báo điển hình cũng chỉ đến thế là cùng.
Cho đến lúc khói đen tản đi, một tên nhóc con ăn mặc trên người một bộ đồ bò
đốm đen thú nhồi bông, mái tóc xoăn đen dài lù bù tựa như quả bóng tròn, bên
trên còn gắn lấy hai chiếc sừng cong cong nho nhỏ dường như đồ chơi. Cả người
giờ phút này đầy bụi và bẩn bầm dập sau vụ nổ bom, vẻ mặt mếu máo nước mắt,
miệng lẩm bẩm.
Tsuna: "Ta ngất! Lại là con bò ngố này!!!"
Lambo Bovino, 5 tuổi. Tại trong cốt truyện kiếp trước giống như Gokudera cũng
là một trong những đàn em quan trọng của Tsunayoshi trong gia đình Vongola của
cậu. Thế nhưng khổ cái tên nhóc này hiện tại mới 5 tuổi a. Không nói đến tương
lai nhóc ta giúp ích ra sao, đối với Lambo hiện tại mà nói, Tsunayoshi hắn
càng giống như là một tên anh trông trẻ vậy. Chỉ là Tsuna thật không nghĩ tới
bản thân nhanh như vậy thì phải bắt đầu tiến vào cương vị làm việc rồi.
Cùng lúc...
Reborn giọng điềm nhiên như không nói chuyện. Thật giống như pha ném trả bom
hoàn hảo vừa rồi chỉ là một việc nho nhoi không đáng kể gì. Bước chân vừa tiến
vào trong phòng liền bung ra từ trong vali của cậu ta một chiếc chăn mỏng,
quần áo vest trên người nhoắng cái thay đổi thành quần áo ngủ, tiếp sau đó cơ
thể bỗng ngã ngửa ra sau. Đắp chăn. Mũi thổi bong bóng. Đệch! Đã ngủ luôn rồi
á!
Tsuna đã không còn gì để nói rồi.
Nửa phút trước còn khóc rưng rức, tự xưng Lambo "con bò nhỏ" giờ phút này một
lần nữa đã lại đứng lên cười ha ha tự giới thiệu xưng hô. Càng ngộ hơn chính
là sau khi hô xong, cậu ta tức thì rút ra một khẩu súng ngắn, vừa cầm súng vừa
hô to.
Bóp cò! Bóp cò! Bóp cò!!!
Tĩnh lặng!
"Úi cha!
Quên mất! Buổi sáng hôm qua ở công viên lỡ nổ súng bắn chim hết mất đạn rồi~"
Cậu nhóc tự nhủ. Cả người giống như xấu hổ mất hết sức lực ngồi thừ ra.
Hức...~
.... phải... chịu... đựng...
Tsuna: ".........."
Chạy tới lôi kéo đang nằm ngủ Reborn.
Mã tấu vung lên chém...
Đang nằm ngủ Reborn bỗng đột nhiên xoay nghiêng người, cánh tay vung lên đánh
bốp khiến mã tấu đang chém xuống giờ bật ngược trở lại bổ trúng đầu Lambo. Máu
chảy dầm dề!
Hức...~
Đau quá! Nhưng mà...
... phải... chịu... đựng
Mếu máo khóc.
Tsuna nhất thời trong gió lộn xộn á.
Nhất là khi "con bò ngố" trước mắt này liên tục hai lần "gậy ông đập lại ông"
xong vậy mà nó còn chưa biết hối cải làm người mới. Tiếp sau đó hết lựu đạn
liền đến dao găm, súng ngắm, dùi đục, búa đinh,...vv các kiểu tấn công về phía
đáng sợ trạng thái mộng du Reborn. Kết cục hiển nhiên là không một chút nào
hồi hộp. Lambo từng lượt từng lượt không ngừng tự hứng chịu lấy uy lực những
thứ mà mình đã gây ra. Cả người... Thảm không cần hỏi.
5 phút sau đó...
Ngồi ở một bên xem biểu diễn nãy giờ, Tsunayoshi có chút tẻ nhạt lên tiếng.
Mặc dù là anh nuôi dạy trẻ, thế nhưng đối với loại này cố chấp "gấu con", cậu
ta cũng hết cách. Chỉ có thể trông chờ vào đối phương tự mình tỉnh ngộ vậy.
... phải .....
Biết rồi! Phải chịu đựng đúng không? Có điều ngoài nói câu này ra nhóc còn
có thể làm được thứ gì hay ho hơn không vậy?
Giọng nín cười cắt ngang.
Lambo: "......"
"Cuối cùng cũng lấy ra món đồ ra dáng!" Tsuna trong lòng như vậy thầm nhủ.
Hiển nhiên bản thân đối với việc tên nhóc Lambo trước mặt sở hữu khẩu bazoka
đặc biệt này đã rõ ràng ngay từ đầu. Ừ? Hay hoặc nói đúng hơn là ngay từ đầu
cậu liền chờ đợi ngồi xem Lambo sử dụng khẩu Bazoka 10 năm đây. Khả năng...
Nói và nhóc ta tỉnh bơ cất khẩu bazoka vào túi du lịch như cũ.
Tsuna thấy vậy đương nhiên là không chịu á. Tức thì đứng bật dậy, cũng bất kể
Lambo có đáp ứng hay không liền muốn giật lấy khẩu Bazoka từ tay đối phương.
Giọng gấp gáp.
Lambo thần giữ của thái độ, hai tay ôm chặt. Cả người hầu như treo trên không
trung.
Buông ra! Con bò ngu ngốc này!
Anh chỉ mượn xem một tí thôi.
Cau mày nói.
Lắc đầu nguầy nguậy đáp.
Cáu!
Kiên quyết!
Bốp!
Buông nào!
Bực mình!
Cù nhây!
Bốp! Bốp! Bốp!
Buông tay!
Đe doạ!
Bịch!
Oa oa oa...~ "Khóc lớn"
Cái đệch! "Đau đầu"
Có điều quyền sở hữu khẩu Bazoka cuối cùng cũng thuộc về tay Tsuna. Kết quả
ngay lúc này...
Tích! Tích! Tích!
Phát hiện đặc thù thế giới vật phẩm một kiện! Có thể tiến hành cống hiến
nhằm gia tăng thời gian du lịch....
Trong đầu bỗng nhiên đổ xô xuất hiện một đám lại một đám thông tin cùng cơ
giới tiếng nói chuyện. Tsunayoshi bản thân cũng vì vậy mới biết. Hệ thống du
lịch thứ nguyên của bản thân hiện tại còn đang ở trong giai đoạn bản dùng thử,
công năng phục vụ...vv còn khiếm khuyết rất nhiều, cần không ngừng nâng cấp
lên mới có thể có thêm công năng mới sử dụng. Mà lần này Tsuna bị ném đến thế
giới Katekyou Hitman Reborn duy chỉ có thể ở lại du lịch 15 ngày. Thời gian
vừa dứt lập tức sẽ một lần nữa bị đưa trở lại chủ thế giới. Muốn gia tăng thời
gian du lịch tại dị thứ nguyên thế giới nguyên tắc liền cần "cống hiến" các
loại thế giới đó đặc thù vật phẩm. Ngoài ra thông qua việc không ngừng vật
phẩm cống hiến cũng sẽ làm xúc tiến hệ thống phần trăm thăng cấp nâng lên. Có
thể nói là một công đôi việc. Duy chỉ là...
...
Trả lại khẩu Bazoka 10 năm cho Lambo, Tsuna cuối cùng vẫn quyết định tạm không
cống hiến nó cho hệ thống. Nguyên nhân không khác, dựa theo hệ thống thông tin
tặng lại, khẩu Bazoka 10 năm kia một khi cống hiến ra cũng chỉ có thể kéo dài
thời gian du lịch thêm 30 ngày mà thôi. 15 ngày so với 45 ngày. Số lượng tuy
rằng tăng lên gấp ba thế nhưng đối với Tsuna cũng không có mấy khác biệt. Càng
quan trọng hơn chính là dựa theo nội dung cốt truyện kiếp trước, khẩu bazoka
10 năm bản thân cũng đóng vai trò tác dụng cực kì trọng yếu. Tsuna thật tình
luyến tiếc mang nó đi đổi á! Ai biết nhà Bovino ngày sau có thể hay không chế
tác ra nổi một khẩu bazoka thay thế thứ hai. Dù sao không tới bước đường cùng
vậy Tsuna hắn nhất định là sẽ không dùng vậy.
...
Kết thúc chương 14.