Vị Thứ Nhất Đàn Em!


Người đăng: chungkhoanviet007@


  • Giừ...! Đồ đầu bao cỏ, ngươi đây là muốn chết!!!


  • Double Bom (dội bom gấp đôi)...!


Giọng tức giận hét lên. Ngay lúc anh chàng vừa mới xuất hiện định tung lên một
đám bom mini mình cầm trong tay, có người đã cướp ở phía trước ngăn cản cậu
lại.


  • Rầm!!!

Thân hình nhoáng một cái tiếp cận gần người, Reborn một cú túm cổ áo quật
ngược người xuống đất. Đau điếng!


  • Đây là cuộc đấu 1vs1. Những người khác không được tham dự!

Giọng cáu kỉnh.


  • Ngươi...!

Mặc dù vô cùng tức giận vì bị ngăn cản, có điều không hiểu vì sao khi nhìn
thấy ánh mắt của tên võ sĩ lùn tịt trước mặt (Reborn), "đầu bạch tuộc" không
khỏi cảm giác có chút đuối lý. Kết quả là cậu ta tức thì quay sang phía Tsuna
quát lên.


  • Này...! Tên kia! Ngươi hãy mau mau chịu thua đi. Đừng có tiếp tục đứng lên
    đánh nữa. Ngươi không thể nào đánh thắng được tên đầu bao cỏ kia đâu...


  • Im miệng! Đầu bạch tuộc! Ngươi đừng có nói lung tung. Chỉ cần dốc hết sức
    mình tham gia chiến đấu, thắng thua lại có quan hệ gì. Đây chính là vẻ đẹp của
    boxing!!!


Ryohei hét lên.

Tsunayoshi: "......"

Tất cả mọi người: ".....tên ngu ngốc này!!!"


  • Đây... không phải là vấn đề thắng... hay thua. Mà là chuyện tôi có hay
    không...


  • Hoàn thành ước mơ của mình!


Một lần nữa đứng dậy, Tsuna chậm rãi khó khắn đáp lại.


  • Hoàn thành ước mơ?

Mọi người vẻ mặt ngạc nhiên không hiểu. Việc tiếp tục đứng lên chịu đòn thì có
liên quan gì đến ước mơ vân vân. Duy chỉ có anh chàng vừa mới nhảy xổ lên sân
tựa như bừng tỉnh. Ẩn sâu trong đôi mắt như đang có thứ gì đó đang chuyển
động.


  • Tôi muốn được bay lên chín tầng trời! Ngao du khắp muôn vàn thế giới nhiệm
    màu. Ăn món ăn ngon nhất! Chơi trò chơi thú vị nhất! Chiến đấu với đối thủ
    mạnh mẽ nhất! Hưởng thụ cô nàng xinh đẹp nhất! Nếm tận muôn màu nhân thế phồn
    hoa...


  • Vì thế cho nên...


  • Chỉ là một trận đấu nho nhỏ trước mặt... Làm sao có thể khiến tôi chùm bước
    được!!!


Hai mắt không còn quản đau đớn mở trừng ra. Tsunayoshi thần thái sáng láng đáp
trả trong tiếng thở dốc. Trước khi biết rõ về sự tồn tại của đám người Tohka,
Reborn, ước mơ của Tsunayoshi vẫn luôn chỉ là trở thành thế giới nhà giàu
nhất, người đàn ông sở hữu quyền thế to lớn nhất, dàn hậu cung xinh đẹp và
khổng lồ nhất vân vân. Dù cho trên con đường thực hiện ước mơ ấy bản thân cậu
nhiều lúc sẽ lạc lối, sẽ vô cùng chán trường muốn bỏ mặc buông xuôi. Thế nhưng
niềm tin, niềm kiêu hãnh về sự tồn tại đặc biệt của mình vẫn luôn không ngừng
thôi thúc Tsunayoshi cố gắng tiến về phía trước. Cho đến hiện tại cảm nhận,
biết được bộ mặt thần bí khác của thế giới xung quanh mình. Ước mơ của
Tsunayoshi tuỳ theo thay đổi, trở nên to lớn hơn, nguy hiểm hơn, càng khó thực
hiện hơn. Thế nhưng niềm tin tất thắng, niềm tin mình nhất định cuối cùng có
thể thành công kia vẫn luôn đi theo cùng. Trận đấu hôm nay có thể thất bại, có
thể bị đánh vô cùng thê thảm. Thế nhưng nó cũng không có khả năng khiến cho
Tsuna chấp nhận cúi đầu bỏ cuộc. Chính giống như Tsunayoshi vẫn luôn đang tự
nhủ lấy. Một ngăn trở nho nhỏ hiện tại lại đáng là gì... So với việc tương lai
muốn xuyên qua muôn vàn thế giới thoả thích vẫy vùng của cậu đây.

Lời nói một khi đã nói xuất ra. Niềm tin của Tsuna cũng càng thêm kiên định
không gì ngăn cản được. Đang lúc cậu chàng muốn một tiếng trống làm tinh thần
hăng hái xông đi lên tấn công...


  • Rất tốt! Kiên định với niềm tin và ý chí của chính mình. Chính là lúc này
    rồi!


  • Kích hoạt lên sức mạnh của chính cậu đi nào!


Cầm trong tay khẩu súng ngắm, Reborn mỉm cười bóp cò.


  • PẰNG!

Một súng ngay giữa trán!


  • Phừng!


  • Dù có chết cũng phải chiến đấu hết mình!


Ngọn lửa Dying Will tức thì bùng cháy lên. Tsunayoshi vẻ mặt lạnh băng hai nắm
đấm tay chụm lại chắn mặt. Tư thế tiêu chuẩn cùng Ryohei không khác.

Cùng lúc đó phía đối diện...


  • Mặc dù không hiểu lắm chuyện gì đang diễn ra ở đây. Thế nhưng... Anh không
    quan tâm! Tsuna, cảm nhận vẻ đẹp của Boxing nào!!!

Thân thể vụt lao lên. Một cú đấm trực diện tốc độ.


  • BINH!!!

"Ngăn lại! Vậy mà ngăn lại được rồi!" Như cũ ngã ở một bên người nào đó kinh
ngạc ngây người. Không thể tưởng tượng được kẻ trước đó vẫn luôn bị mình coi
là yếu đuối vô dụng không thể tả vậy mà đột nhiên có thể bộc lộ ra sức mạnh và
kĩ xảo kinh người đến vậy.

"Thường thì những người sử dụng đạn Dying Will bắt đầu với trạng thái dương,
thônh qua các loại tâm tình trạng thái kịch liệt tựa như tức giận, hối hận,
mãnh liệt dục vọng vân vân. Ngọn lửa Dying Will dương mang cho họ sức mạnh và
năng lực chống cự với ngoại lực từ bên ngoài, kích hoạt toàn bộ cực hạn tiềm
năng của bản thân. Sức mạnh, tốc độ, năng lực chịu đòn vân vân có thể bộc phát
ra gấp cả hàng trăm lần. Có thể làm được những điều kì tích người bình thường
không thể nào làm nổi.

Đối với trường hợp của Tsuna lần này thế nhưng hoàn toàn trái ngược lại. Ngọn
lửa mà cậu ta kích hoạt trước tiên lại là ngọn lửa Dying Will âm nhờ vào lãnh
đạm tâm tình, trống không, coi nhẹ ngoại vật cảm nhận. Ngọn lửa Dying Will âm
không mang cho được người dùng sự bộc phát cực hạn thế nhưng nó đem lại cho
người kích hoạt sự lý tính tỉnh táo đến đáng sợ. Giống như kỹ xảo chặn lại cú
đấm vừa rồi của Tsuna chính là cậu ta trong thời gian cực ngắn hấp thu học tập
suy diễn cách tấm công của đối thủ mà tạo ra. Xét về một mặt nào đó. Đây cũng
chính là hiệu quả từ tiềm năng cực hạn suy tính của bản thân Tsuna được kích
hoạt ra tạo thành."


  • Có điều chỉ như vậy sợ rằng còn chưa đủ.


  • Binh! Binh! Bốp! Bốp! Binh! Bốp....!


Đứng ở bên ngoài quan sát Reborn rất nhanh chính bản thân tổng kết. Chỉ thấy ở
trên sân sau cú đấm thẳng chặn lại của Tsuna, cả hai rất nhanh liền bắt đầu có
qua có lại chiến đấu. Chỉ là Tsuna kinh nghiệm thiếu thốn quá nhiều. Trên cơ
bản vẫn luôn ở thế hạ phong.

Đạn Dying Will bắn trúng các vị trí khác nhau của cơ thể sẽ cho ra các loại
tác dụng khác biệt. Kết quả là...


  • PẰNG!!!

Bắn trúng cẳng chân. Đạn nhảy cao.


  • Vút!


  • Ố!!!


Đây là Tsuna bản thân đột nhiên nhảy vút lên 6, 7 mét trên không trung giọng
ngạc nhiên.


  • Oa...~

Đây là đám khán giả dưới võ đài kinh ngạc hô gọi.


  • Yo! Không phải chỉ mình em biết nhảy đây! Yup!!!

Đây là anh chàng ngốc nó đó cũng bắt trước nhảy lên. Đáng tiếc chỉ nhảy tại
chỗ cao hơn nửa mét liền tắc tịt.


  • PẰNG!!!

Bắn trúng cẳng tay. Đạn co duỗi!


  • BỐP!!!

Lợi dụng sơ hở lúc Ryohei bắt trước nhảy lên. Tsunayoshi một bên cánh tay như
dài ra. Một cú đấm trời giáng trực diện! Ngay trong tức thì, khắp nơi trên
dưới võ đài thoáng cái lạnh ngắt như tờ.


  • Anh còn... có thể... tiếp... tục....


  • Đánh!


  • Bịch!


Ryohei ngã gục trên sàn. Cú đấm mặc dù do ngọn lửa Dying âm gia trì cũng không
kém gì cú đấm ngàn cân. Càng quan trọng hơn là kĩ xảo đấm bốc của Tsunayoshi
không ngừng tăng lên trọng trạng thái Dying Will âm. Bởi vậy rất dẽ hiểu vì
sao Ryohei chỉ vì sơ xẩy không có bất kì phòng hộ nhận phải một cú đấm trực
diện liền lập tức ngã gục vậy.


  • ... 4... 3... 2... 1!


  • Và người chiến thắng chính là Sawada Tsunayoshi lớp 7A!


Tiếng công bố kết quả cuối cùng của Reborn làm tất cả mọi người giống nhiw
bừng tỉnh khỏi giấc mộng dài.


  • Không thể nào! Vậy mà lại thắng???


  • Có nhầm hay không a? Anh Ryohei đấm bốc sao có thể thua???


  • Kinh dị! Đây còn chính là Tsuna vô dụng thật sao? Không nghĩ tới cậu ta lại
    mạnh như vậy!


  • Oa! Thật đẹp trai!


Mọi người: ".........."

Mặt mũi bầm dập sưng húp thế kia cùnh hai chữ đẹp trai có liên quan nhau sao?
Rất hiển nhiên. Mọi người đối với câu bàn tán cuối cùng lập tức loại bỏ ra
khỏi tai. Đương nhiên về phần những bàn tán khác giống như phía trước vẫn còn
đang tiếp tục.

Trên võ đài, ngọn lửa Dying Will đã sớm dập tắt đi ngay khi Tsuna đánh thắng
đối thủ. Chỉ là không biết có phải thành quả buổi tập luyện chiều hôm qua có
hay không giúp đỡ tăng lên sức chịu đựng. Tsuna tuy rằng cả người hầu như mệt
lả thế nhưng cũng không có giống như lần trước bất tỉnh ngất đi. Cũng chính
bởi vì vậy...


  • Tôi sai rồi!!!

Anh chàng "đầu bạch tuộc" chợt nhiên hét lên. Hai chân khuỵ gối xuống nền đất.

Tsuna: ??? (Clgt?)


  • Tôi sai rồi! Tôi thật sự sai rồi! Tôi không nên nghi ngờ năng lực của Ngài.
    Không nên cho rằng bản thân Ngài không xứng đáng với danh hiệu Đệ thập thủ
    lĩnh nhà Vongola.


  • Ừ? Ý cậu là?


Tsunayoshi vẻ mặt hoang mang không hiểu thấu.


  • Tôi là Gokudera Hayato. Trước đây không lâu, có một ngày tôi biết được
    thông tin tương lai đệ thập là một người Nhật bằng với tuổi của mình vì vậy đã
    quyết định đến thử sức với Ngài.


  • Võ đài này vốn là Reborn, sát thủ số một bên cạnh ngài Đệ cửu giúp đỡ tạo
    dựng ra để tôi và Ngài so tài.


Nói nói Gokudera trên mặt không khỏi hiện lên vê xấu hổ.


  • Chỉ là tôi không nghĩ tới mình mới chỏ đi mua điếu thuốc xong trở về Ngài
    liền đã cùng tên đầu cỏ này đánh cùng với nhau.


  • Có điều cũng chính bởi vì vậy tôi mới rõ ràng cảm nhận được sự chênh lệch
    giữa ngài và tôi. Năng lực tiến bộ trong chiến đấu của Ngài làm tôi cực kì
    kính nể. Viễn tưởng tương lai nguyện vọng của Ngài làm cho tôi soi sáng con
    đường.


  • Đệ thập! Xin ngài hãy nhận lấy tôi đi! Tôi sẽ làm tất cả những gì mà Ngài
    giao phó!!!


Nói và Gokudera hưng phấn mặt đỏ bừng quỳ xuống cúi dập người van cầu.

"Đậu xanh! Cái này gọi là thu đàn em à nhà?"


  • Hm... Cậu quyết định chắc chắn chứ? Tôi thật ra cũng không mạnh mẽ như cậu
    suy nghĩ đâu. Nếu như một khi chấp thuật trở thành đàn... cấp dưới giúp đỡ của
    tôi cũng không thể đổi ý.

Biết rõ vừa rồi mình có thể chiến thắng toàn là bởi vì Reborn bắn đạn Dying
Will mà ra. Tsuna hơi có vẻ chột dạ, giả mù mưa sa hỏi ngược lại. Nói tới bề
ngoài nhìn qua Tsuna đối với trận đấu võ đài lần này hoàn toàn không có cách
nào. Khả năng duy chỉ có Tsuna chính bản thân mới biết, kì thật chính cậu cũng
rõ ràng hi vọng chiến thắng duy nhất của mình chính là để Reborn đồng ý sử
dụng đạn Dying Will mới được. Trong đó điều kiện kiên quyết chính là trạng
thái của cậu đủ điều kiện để kích hoạt thành công đạn Dying Will mới được. Mà
để làm được việc này, Tsuna trước đó không hề ngần ngại việc để cơ thể của
mình không ngừng chịu đựng đau đớn kích thích, thậm chí tự mình thôm miên
chính mình để kiên định lại ý chí. Tất cả tất cả tụ hợp lại cuối cùng mới sẽ
có thành quả giống như hiện tại. Để rồi thành quả thu được ngoài mong muốn
chính là...


  • Tôi nhất định sẽ không hối hận!


  • Được cống hiến cho Ngài là vinh hạnh của tôi. Ngài Đệ thập! Gokudera Hayato
    xin nguyện trở thành tương lai cánh tay phải đắc lực nhất của Ngài! Tôi sẽ lấy
    danh dự và tính mạng của mình ra để thực hiện điều đấy! Tôi xin hứa đấy!


Gokudera khuôn mặt kiên quyết đáp.


  • Hai người bọn họ đang làm cái quái gì thế nhỉ?


  • Ai mà biết được! Có điều tối nhất đừng có xía vào. Cả hai người kia đều
    không phải hạng vừa đâu.


  • Hic! Đúng vậy! Đúng vậy! Tên đến sau kia thậm chí còn mang theo cả đống
    pháo cối theo bên người nữa! Thật là nguy hiểm á!!!


  • ₫&)#Ư%€~(&&@/\^#¥€$₫&@


Đám người xung quanh không ngừng xì xào đủ loại chuyện. Thế nhưng rất nhanh
mọi người đều dồn sự chú ý của mình tới một điều...


  • Ai sẽ là người thứ hai khiêu chiến vậy nhỉ?


  • Ngay cả hội trưởng câu lạc bộ boxing mạnh cỡ anh Ryohei đều đã bị đánh bại.
    Còn có ai có thể đánh bại vị kia Tsunayoshi bạn học đây???


Rất nhanh đáp án thì xuất hiện trước mặt mọi người.


  • Không xong rồi! Không xong rồi!!! Tất cả thành viên câu lạc bộ Kendo, câu
    lạc bộ karate, câu lạc bộ điền kinh, câu lạc bộ judo, câu lạc bộ bơi,...vv.
    Hơn bảy câu lạc bộ, gần ba trăm người đồng loạt kéo hết đến đây rồi.

Một anh bạn nam sinh hoang mang hoảng loạn chạy ra từ lối đi cầu thang hét
toáng lên hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.


  • Tới thì tới thôi. Có gì đâu mà phải sợ hãi lo lắng thế? Mà sao đám bọn họ
    tới muộn vậy. Đáng tiếc bỏ qua phần hay trước đó rồi.

Một cậu học sinh trong đám đông thấy vậy lập tức nói ra suy nghĩ trong lòng
của mộ người. Không nghĩ tới anh bạn vừa chạy tới truyền tin kia vẻ mặt giống
như chấn kinh chưa thôi, hưng phấn, hả hê...vv nhiều loại tâm tình đan xen tức
thì lớn tiếng giải thích.


  • Bọn họ tới không phải là để đánh solo mà là muốn chơi quần ẩu. Ai bảo trước
    đó bọn họ vốn không định tham dự cái gì đồ bỏ lôi đài này của một tên nổi
    tiếng vô dụng học sinh. Tựa như hội trưởng câu lạc bộ Kendo lời giải thích
    chính là không phải chó và mèo cứ kêu hai ba câu thì phải có là chuyện gì to
    tát lắm....


  • Đã thế bọn họ còn kéo nhau tới?


Ai đó không nhịn được tò mò cắt ngang.


  • Tới! Tại sao lại không tới! Ai bảo tên ngu ngốc nào đó vậy mà trộm tiến vào
    phòng tập của các câu lạc bộ này tiến hành trắng trợn phá hoại sau đó còn
    nghênh ngang để lại lời thách đấu đâu. Tất cả mọi người quả thực đều tức điên
    rồi!!! Ai cũng đều nói nhất định phải dần cho tên Sawada Tsunayoshi một trận
    nhớ đời! Đánh cho tới mẹ của hắn cũng không nhận ra hắn là ai luôn.

Nói tới đây, anh chành này còn lén lút liếc nhìn về phía Tsunayoshi đang đứng
trên võ đài. Kết quả là chỉ trong khoảnh khắc sau, ánh mắt mọi người ở đây
nhìn về phía Tsunayoshi từ ban đầu kiêng dè, kính nể, sợ hãi...vv lập tức
chuyển biến thành đồng tình, thương hại, hả hê, hiếu kì, không cho là
đúng,...vv. Nhân sinh bách thái sinh động cũng chỉ đến thế là cùng.


  • Bảy câu lạc bộ? Gần ba trăm người?


  • Chết tiệt, Reborn! Đừng bảo là cái này cũng là do cậu gây ra đấu nhé!!!


Tsuna nghiến răng nghiến lợi tức giận nói.


  • Đương nhiên!


  • Cậu cho rằng khảo nghiệm của tôi là dễ dàng như vậy liền có thể vượt qua
    hay sao?


Reborn giọng dửng dừng dưng đáp. Nói xong giống như chợt nghĩ tới điều gì còn
trịnh trọng quay về phía lên tiếng.


  • Cho đến tận giờ phút này cậu vẫn đều làm tốt lắm, Tsuna! Thu phục đàn em
    nhờ vào chính mị lực nhân cách cùng sức mạnh của bản thân mình. Mafia đúng
    nghĩa chính phải là như vậy.


  • Tiếp tục cố gắng nữa lên nhé!


"Cười cợt cổ vũ."


  • Này! Tớ không đùa đâu! Đó là gần ba trăm người lận đấy. Bọn họ mỗi người
    nhổ một ngụm nước miếng chúng ta liền ướt như chuột lột luôn có biết không?

Tsuna không bình tĩnh kêu lên. Đây cũng không phải là chiếu phim ba trăm võ
sĩ. Ặc! Hơn nữa phía bên cậu cũng không đông người như quân ba tư~


  • Đệ thập ngài đừng lo! Cứ để đám rác rưởi đó cho tôi! Tôi sẽ nổ chết bọn
    chúng cho ngài xem!!!

Giọng nói của Gokudera đúng lúc xuất hiện.


  • Còn có cả anh nữa!

Đây là anh Ryohei lên tiếng.


  • Ừm? Gokudera giúp em còn hiểu được, anh Ryohei tại sao phải tham gia vào
    chuyện này?

Tsuna giật mình nhìn về phía không biết đã tỉnh lại từ bao giờ anh Ryohei.
Không thể không thừa nhận chiến thắng vừa rồi của Tsuna quả thật vô cùng may
mắn thành phần. Chỉ cần nhìn anh Ryohei lúc này cả người sớm đã tỉnh như chim
sáo liền biết.


  • Đám người kia vậy mà lại có ý định quần ẩu đánh em! Cái này thật là không
    thể nào tha thứ! Bọn họ đây là đang sỉ nhục luật lệ của Boxing! Anh đương
    nhiên nhất định không thể để bọn họ tiến hành thành công được!!!

Anh Ryohei chính là như thế nghĩa chính ngôn từ đáp. Tsuna cùng Gokudera ở bên
cạnh nghe mà choáng váng luôn.

Tsuna: "Ngất! Anh ta chẳng lẽ cho rằng đây là giải đấu boxing hay sao???

Ừ ha! Khả năng này còn thực sự rất có thể!" Cậu chàng tự nhủ.

Gokudera: "Thằng đầu toàn bao cỏ này đang nghĩ cái quỷ gì vậy trời???? Có
điều...

Chỉ cần hắn ta có thể giúp đỡ bảo vệ an toàn của đệ thập...!" Không thể không
nói, Gokudera nhập vào vai thân phận mới của mình còn là rất nhanh.


  • Được rồi! Như vậy hôm nay chúng ta liền để cho tất cả mọi người biết ! Cái
    gì gọi là ba phá ba trăm!!!

Tsunayoshi hào khó vượt mây lớn tiếng quát!


  • Tuân lệnh thưa Đệ Thập!!!

Đây là Gokudera vẻ mặt quyết tâm đáp.


  • Nói hay lắm, Tsuna!

Đây là Ryohei nhiệt huyết sôi trào trả lời.


  • Như vậy... Chiến thôi!!! x3

Chiến đấu một động liền bùng nổ!

...

Kết thúc chương 11.


Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới - Chương #11