Trên Võ Đài...


Người đăng: chungkhoanviet007@


  • Đến! Đến! Đến! Cậu ta đến rồi! Cậu ta đến rồi!!! Đến rồi! Đến rồi! Đến
    rồi!!!

Ai đó trong đám người đột nhiên hô to. Mọi người đang vây xung quanh lôi đài
dựng trên sân thượng toà nhà bởi vậy tức thì nhốn nhào náo loạn hết cả, chụm
đầu ghé tai hỏi dò nhau.


  • Gì? Ai đến? Ai đến rồi cơ?

Đây là những người không rõ ràng mọi chuyện chỉ chú ý xem náo nhiệt vân vân.


  • Ạch! Đương nhiên là Tsuna vô dụng á.

Những người trước ngày hôm nay đã quen biết với Tsuna chính là như vậy trả lời
bạn mình.


  • Đương nhiên là tên ngu ngốc tự đại dám thách đấu toàn trường Sawada
    Tsunayoshi kia rồi chứ còn ai vào đây.

Đây là mang theo mãnh liệt ghen tỵ tâm tình nhân sĩ biết chuyện đồng thời cho
hay. Bất kể thế nào. Tsuna bản thân cuối cùng cũng đã đến. Tất cả đám người dù
muốn dù không đều đồng loạt tách ra hai bên cho cậu ta nhường lối đi vào.

Một võ đài xây cao hơi nền nhà sân thượng ước chừng hơn 1 mét. Bốn phía được
căng lên dây chắn tương tự như võ đàn sàn đấu boxing. Tsunayoshi một nhìn lướt
qua liền trực tiếp bước chân nhảy lên trên võ đài. Ánh mắt hoành quét bốn
phương! Miệng thét lạnh.


  • Ai là người đầu tiên?

Bởi cái gọi là công địch trước công tâm. Dù sao đã không tránh khỏi phải đánh
nhau. Vậy trước hết liền nâng cao thanh thế bản thân cái đã.

Kết quả sau đó cũng khiến Tsuna tương đối hài lòng. Bởi lẽ sau màn ra sân hùng
hổ của cậu chàng. Khán giả xung quanh ít nhất thì đã không còn ai cho rằng
việc thách đấu lôi đài chỉ là một trò đùa nữa.

Đương nhiên! Đám đối thủ dự định ra tay với Tsunayoshi cũng sẽ không bởi vì
một tiếng hét của cậu mà dừng bước lại. Ít nhất thì một người trong số họ chắc
chắn sẽ không.


  • Quá tuyệt vời! Cuối cùng thì em cũng đến đây rồi, Tsuna! Anh đã nóng lòng
    chờ đợi giây phút này thật lâu.


  • Yo! Cùng thể hiện cho mọi người thấy sự tuyệt vời của boxing nào!!!


  • Pao Pao đại sư! Xin nhờ người rồi!


  • Oke! Cứ để đó cho tôi.


Như cũ là cặp đôi anh chàng đeo găng đấm bốc cùng ăn mặc giả trang Reborn xuất
hiện. Trải qua một buổi sáng suy nghĩ tỉ mỉ lại, Tsuna hiện tại đương nhiên đã
nhận ra thân phận thực của đối phương.

Sasagawa Ryohei, một kẻ điên cuồng say mê môn boxing, mong muốn truyền đạt
niềm đam mê này của mình tới tất cả mọi người xung quanh. Biến boxing trở
thành một môn thể thao phổ cập thông thường. Và đương nhiên, một người như vậy
rất dễ hiểu vì sao cũng chính là hội trưởng đương nhiệm hiện tại của câu lạc
bộ boxing trong trường. Một con người làm bất cứ việc gì đều luôn luôn cố gắng
hết mình, nhiệt tình tựa như một động cơ vĩnh cửu vậy.

Cần nói thêm chính là anh chàng nhiệt huyết ngây ngốc này cũng chính là anh
trai của nữ nhân vật chính xuất hiện trong cốt truyện, Sasagawa Kyoko. Đương
nhiên! Hiện tại thay đổi thành Tsuna chính mình, đối phương có thể hay không
giữ vững loại danh phận này liền không thể nào biết trước được. Mà ở trước khi
đó, cuộc chiến của cả hai đã sắp sửa bắt đầu.


  • Đây là găng tay đấm bốc giành cho cậu. Một trận đấu boxing đích thực nếu
    như cậu không có ý kiến.

Reborn trong trang phục giả trang thân thể nhảy vụt lên võ đài, một bên giúp
Tsuna đeo găng tay đồng thời nói chuyện. Lôi đài không có quy định bắt buộc
phải dùng một môn võ thuật nào. Có điều... Lâm thời tuân theo luật boxing
không dùng chân cũng chưa chắc đã là chuyện xấu.


  • Tốt thôi! Tớ không có ý kiến.

Tsuna vì thế thản nhiên đáp. Nghe vậy Reborn khuôn mặt hơi gật gật đầu sau đó
thân hình thoắt cái liền nhảy lên bên trên một cây cọc gỗ cắm tại một góc võ
đài, trong tay ảo thuật tựa như lấy ra một cái chiêng lớn cùng dùi, tự mình
làm trọng tài gõ chiêng hô to.


  • Cheng! Cheng! Cheng! Chú ý! Chú ý! Hiệp đấu thứ nhất chuẩn bị...


  • 3... 2... 1...! Bắt đầu!


Tiếng hô bắt đầu vừa vang lên. Mới vừa rồi còn giống như tên ngốc Ryohei lập
tức giống như biến thành người khác. Chăm chú cực kì.


  • Vụt!


  • BỐP!!!


Một cú đấm thẳng tay tựa như tia chớp vung lên. Tsunayoshi còn chưa kịp phản
ứng liền trúng đòn u mặt. Lảo đà lảo đảo loạng choạng lùi về phía sau.


  • Chú ý đó Tsuna! Anh sẽ dốc toàn lực đấy!!!

Một cú đánh chớp nhoáng kiến công. Có điều Ryohei cũng không có tiếp tục ra
đòn mà là dừng lại trầm giọng nhắc nhở.


  • Cái gì mà! Mới như vậy đã bị dính đòn rồi. Quả nhiên là Tsuna vô dụng có
    khác!


  • Xuỳ xuỳ... Trình độ như vậy mà cũng đòi thách đấu toàn trường. Quả nhiên là
    một tên tự đại ngu ngốc.


  • Ai..~ Hội trưởng câu lạc bộ boxing quá mạnh. Nghe nói dù cho là chuyên
    nghiệp đấm bốc tuyển thủ cũng chỉ có thể chiến đấu ngang tay với anh ta. Cậu
    bạn đối thủ kia nhìn là biết thua chắc rồi.


  • ^#%$(/₫&@^#^¥*$~)@^##%


Tiếng bình luận xôn xao của khán giả phía dưới võ đài khônh ngừng vang lên.
Không giống như một cuộc quyết đấu boxing nảy lửa được mọi người chú ý hô hào.
Biểu hiện của Tsuna vừa rồi lập tức làm cho đám người tâm tình cực độ thất
vọng. Tiếng trêu chọc, hát suy giọng điệu xuất hiện khắp nơi.

Quay trở lại diễn biến trên sân đấu. Đối mặt với như nước thuỷ triều tiếng bàn
luận ở phía dưới Tsuna hiển nhiên đã có dự kiến trước bởi vậy đơn giản liền
đưa chúng hoàn toàn loại bỏ ra ngoài tai. Lắc lắc đầu lấy lại tinh thần, bắt
chước động tác chụm găng tay che mặt của Ryohei, Tsuna cắn chặt răng trầm
giọng nói.


  • Được! Tiếp tục đi!

Rốt cuộc Tsunayoshi đã không phải là Tsunayoshi lúc trước. Đối mặt với vô
phương án giải quyết lôi đài chiến đấu, cậu chàng cuối cùng quyết định dốc
toàn lực chiến đấu một lần. "Đánh nhau mà thôi! Ai sợ ai nha!!!" Ai đó như vậy
thầm nhủ.


  • Được lắm! Cẩn thận nhé, Tsuna! Anh sắp sửa tấn công đây.

Ryohei giọng hưng phấn quát lên.


  • Vụt!


  • BỐP!!!... Ưm !


Vẫn như cũ là một cú đấm thẳng chính diện. Đáng tiếc Tsuna tuy rằng bắt chước
động tác che mặt của Ryohei thế nhưng chỉ bắt chước được hình mà không nắm
được ý. Chỉ thấy nắm đấm của Ryohei tuy rằng như cũ va chạm vào găng tay của
Tsuna. Khả năng xung lực thời điểm va chạm mạnh mẽ đến bất ngờ. Cậu chàng bởi
vì vậy lập tức bị chính đôi găng của mình va đập cho chảy máu toe toét miệng.
Đầu óc choáng váng lùi ba bước ra sau. Tiếp đó trực tiếp ngã lăn quay ra đất.

Hiển nhiên! Cú đấm đầu tiên của Ryohei chỉ là sơ sơ mang tính khởi động ra
đòn. Tsuna bản thân không quá rõ ràng điều này bởi vậy lập tức bị cú đấm toàn
lực thứ hai của Ryohei làm cho ngã gục.

Tạm không cần nói đến phía dưới võ đài như vỡ tổ tiếng chê cười vang lên. Nằm
trên mặt đất Tsuna mặt phát sốt, hai tai giờ ù ù vang chỉ lờ mờ nghe thấy
tiếng Reborn đến lùi cùng âm thanh hô quát khích lệ của Ryohei. Mặc dù cơ thể
cực kì mệt mỏi chỉ muốn cứ như vậy nằm xuống. Thế nhưng một thứ gì đó tâm tình
gọi là không cam lòng không ngừng nổi lên trong lòng cậu chàng.

16 năm sống ngơ ngơ ngác ngác ở dị giới. Bỗng một ngày kia phát hiện thế giới
này vậy mà tồn tại nhiều điều nhiệm màu thú vị hơn bản thân mình tưởng tượng.
Muốn tự nếm trải qua thế giới muôn màu kia người... Tại sao lại có thể bị một
sự ngăn trở nho nhỏ như vậy liền bỏ cuộc.


  • Tiếp... Tiếp tục!!!

Mắt sưng híp không nhìn rõ mọi vật, có điều Tsuna cơ thể vẫn như cũ đứng thẳng
lên. Vẫn như cũ lấy hai nắm đấm tay làm tư thế che mặt. Reborn tiếng đến lùi
ngưng lại. Chiến đấu tiếp tục!


  • Tuyệt lắm, Tsuna!!! Em làm anh nhiệt huyết sôi chào khắp người rồi!!!

Tiếng gào kinh người của Ryohei rõ rõ ràng ràng lọt vào trong tai Tsunayoshi.
Cùng với...


  • BỐP!!! Răng rắc...~ Aaaaaa!!!!

Giống như sấm sét giữa trời quang kinh thiên đau đớn. Tsuna thậm chí không cảm
nhận được rõ ràng đối phương tấn công như thế nào. Chỉ cảm thấy đầu óc bỗng
đột nhiên tưởng như đứng máy. Gương mặt đau nhức đau nhức quá. Xương quai hàm
dường như muốn rạn nứt ra cả rồi. Cơ thể hiển nhiên không chịu đựng nổi đau
đớn va chạm kiểu ấy. Tức thì ngã gục!

Ở bên ngoài võ đài mọi người nhìn vào vậy chính là mặt mày bầm dập Tsunayoshi
loạng choạng đứng lên. Tiếp sau đó chính là Ryohei một cú đấm móc hàm đánh bay
cơ thể cậu chàng ngã ngửa về phía sau. Cảnh tượng thảm trạng khiến không ít
người giật mình choáng váng.


  • Thật là thảm! Ai đó mau mau ngăn lại hai người bọn họ đi. Cậu bạn kia sợ
    rằng sẽ bị đánh chết mất!

Đây là lòng trắc ẩn lan tràn một học sinh nữ hô lên.


  • Gấp cái gì! Ở trong trường học làm sao có thể chết người được.


  • Cùng lắm chính là bị thương nằm viện vài tháng mà thôi. Đừng quên ai là
    người đầu têu tạo ra tất cả những chuyện này. Ác giả ác báo! Đã cậu ta muốn
    làm vậy thì nên tự mình nhận đi lấy hậu quả.


Một nam sinh khác nghe vậy lạnh lùng chế giễu lại. Giống như vậy đoạn đối
thoại xuất hiện không ít. Có kịch liệt tranh luận, có bỏ mặc không đào sâu.
Duy chỉ có nhất trí một điều chính là không có ai thực sự ra mặt ngăn lại cuộc
đấu trên lôi đài.

Chỉ là ai cũng không nghĩ tới chính là, có một người ở trong số họ ánh mắt
nhìn về phía trận đấu đang diễn ra trên võ đài càng ngày càng thâm trầm. Lông
mày nhíu lại dần sâu.


  • Tiếp... Tiếp tục!!!

Một lần nữa vực người đứng dậy. Tsuna lần này dứt khoát nhắm chặt lại hai mắt
của mình tránh cho khỏi càng mở mắt nhìn càng đau. Hai nắm đấm tay giống như
đeo chì nặng tựa ngàn cân một lần nữa giơ lên. Lần này tiếng nói vừa dứt xong
cũng không tiếp tục làm phòng thủ mà là chủ động tiến lên tấn công. Đáng tiếc
dù cho ở lúc bình thường mạnh mẽ nhất còn có hai mắt nhìn cậu cũng chưa chắc
có thể đấm trúng Ryohei huống chi là hiện tại cơ thể uể oải, hai mắt nhắm
chặt. Quả nhiên...


  • BỐP!!!!...


  • Bịch!


Dễ dàng tránh thoát cú đấm... cách xa ngàn dặm của Tsuna, Ryohei một cú đấm
trái tay vô mặt tiếp tục làm Tsuna ngã sóng xoài. Thân thể va chạm nền đất đau
điếng. Reborn giống như mọi khi nhảy xuống sàn đấu tiến hành đếm lùi. Đối mặt
với việc học trò của mình bị đánh bầm dập hoàn toàn không quan tâm.


  • Đứng dậy, Tsuna! Đứng dậy đi! Đứng dậy và tiếp tục tấn công anh như vừa rồi
    đi nào!!! Đứng dậy và chiến đấu như những đấu sĩ chân chính đi nào!!!

Ryohei giọng cuồng nhiệt hô to.


  • Tiếp... Tiếp tục...!

"Đậu xanh! Hô hô cái con khỉ? Có biết anh bị đánh đòn đau lắm đó không hả?"
Tsuna tâm tình căm tức bò dậy.


  • Bốp!!!!.... Bịch!

Một cú đấm thẳng giữa mặt.


  • Đứng dậy chiến đấu đi nào!...

"Rau má!"


  • Bốp!!!... Bịch!

Một cú đấm móc hàm.


  • Làm tốt lắm chàng trai!...

"Bánh bông lan!!!"


  • Bốp!!!... Bịch!

Một cú trái tay giữa má.


  • Đây chính là vẻ đẹp của boxing!!!! Tôi yêu boxing!!!....

"Clgt^#%*+¥$(&₫@%##^$¥₫&@"


  • Hãy dừng tay đi!!!


  • Bom mini!


Một tiếng hô to bất thình lình vang lên kèm theo vô số vật thể nho bay lên võ
đài.


  • Ầm ầm ầm....

Tiếng nổ gầm vang trải lên khắp võ đài. Đợi cho đến khi khói nổ tản đi,
Tsunayoshi chỉ cảm thấy cơ thể mình hai bên vai giống như được người đứng vững
đỡ lấy. Giọng nói của đối phương cũng cùng lúc đó lọt vào tai cậu chàng.


  • Bỏ cuộc đi! Ngươi không thể nào chiến thắng được hắn ta! Đừng có làm chuyện
    ngu ngốc nữa!

"À ha! Không nghĩ tới còn có người tới khuyên mình." Tsuna giây liền hiểu chủ
nhân giọng nói vừa rồi ý định. Đang lúc cậu định há miệng trả lời. Âm thanh
giọng nói oang oang của Kyohei đã trước tiên vang lên.


  • Này! Đồ đầu bạch tuộc! Đây là cuộc đấu dành riêng của hai người chúng ta!
    Muốn tham gia vậy trước tiên hãy ra ngoài đợi lấy!!!


  • Đầu... Đầu bạch tuộc...?


Vẻ mặt sợ ngây người.


  • Tiếp tục nào Tsuna! Tiếp tục trận chiến của chúng ta nào!!!

Ryohei tiếp tục làm trầm trọng thêm.

Trong khoảnh khắc, không khí trên võ đài trở nên áp lực như núi luôn.

...

Kết thúc chương 10.


Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới - Chương #10