Chiến Đường.


Người đăng: PhongLoiBaVu

Hải thuyền nhanh chóng rời cảng ra khơi. Lạc Quân được Giáo sĩ John giới thiệu
1 lượt với mọi người. Hầu hết trong đó đều là Tu sĩ, đa phần là Đoán Thể sơ,
trung kì, Luyện khí sơ kì được 2 người. Theo hắn được biết, Luyện khí sơ kì đã
chính thức là nòng cốt của giáo hội, có thể được giao chức vụ đảm đương công
việc tại 1 vùng đất nhỏ. Như lần này, giáo sĩ John đã phân phó 1 nhóm ở lại
Việt nam, lí do cơ bản là tiếp tục truyền bá giáo lí nhưng chủ yếu chính là
chiếu cố cho làng chài của Lạc Quân. Trong đó có 1 tu sĩ Luyện khí sơ kì,
chính là người đã tiếp đón hắn khi quay trở lại làng sáng hôm trước. Trước sự
chu toàn như vậy, Lạc Quân không còn điều gì phải băn khoăn, hắn cúi người
chắp tay cảm tạ.

Trên thuyền không chỉ Lạc Quân là người mới, ngoài hắn còn 1 số người nữa.
Theo như giới thiệu, họ cũng là những người được phát hiện gần đây trong
chuyến truy lùng Hấp Huyết ma. Giáo sĩ John tập hợp tất cả để đưa đến 1 nơi
huấn luyện đặc biệt, trước khi chính thức thành 1 phần không thể thiếu của
giáo hội. Lạc Quân vốn ít tiếp xúc với mọi người, hắn chỉ gật đầu nhận thức.
Hơn nữa ngôn ngữ là rào cản lớn, hắn chưa thể hiểu mọi người nói gì khi họ
không dùng ngôn ngữ Việt Nam. Dường như hiểu được điều này, Giáo sĩ trao cho
hắn 1 vật nhỏ:


  • Để sát lại đầu và truyền linh khí vào nó.

Đó là 1 quyển trục nhỏ, không có gì đặc biệt bên ngoài. Nhưng ngay khi tiếp
xúc với linh khí của Lạc Quân, nó lập tức phát ra ánh sáng nhè nhẹ.


  • Di.

Lạc Quân khẽ bật ra tiếng kêu nhỏ ngạc nhiên. Từ trong quyển trục, 1 lượng
thông tin ào ào tiến vào não bộ.


  • Ha ha ha. Thú vị lắm phải không?

Giáo sĩ bật cười sảng khoái khi trông thấy phản ứng của Lạc Quân.


  • Đó là 1 linh quyển trục. Trong nó cất chứa rất nhiều thông tin, có thể cho
    tu sĩ nhanh chóng tiếp cận mà không phải mất thời gian học tập như bình
    thường.


  • Thật…thần kỳ.


Lạc Quân bỏ quyển trục khỏi trán mình khẽ thốt lên.


  • Đúng vậy, ha ha. Quyển trục chỉ được khởi động bởi linh khí nên chỉ có
    Luyện khí sĩ trở lên mới có thể sử dụng. Bởi ở cấp độ đó cơ thể đã trải qua
    lột xác, chịu được lượng thông tin dung nhập vào não bộ mà không ảnh hưởng gì.
    Đổi lại là người phàm hay tu sĩ Đoán Thể, đều sẽ vì quá nhiều thông tin xâm
    nhập não bộ mà chết.

Lạc Quân khẽ gật đầu. Đây quả thật là 1 kiện đồ vật đắc dụng.


  • Trong quyển trục chứa nhiều thông tin, tùy theo người tạo ra nó đưa vào. Có
    thể là kiến thức về mọi mặt, võ công, bí thuật, bùa chú... Với những thứ cao
    siêu thì cần quyển trục cao cấp hơn nhiều mới chứa đựng được. Đáng tiếc là
    thời kì bây giờ lưu giữ lại không nhiều. Quyển trục này chỉ là phổ thông,
    nhưng cũng là hiếm hoi lưu hành trong giáo hội. Nó ghi lại thông tin cơ bản về
    giáo hội, các quốc gia trên thế giới với ngôn ngữ đi kèm.


  • Nhờ nó nên Ngài có thể nói lưu loát tiếng của chúng tôi khi mới đến có vài
    ngày đúng không?


  • Ừm. Hãy cầm lấy nghiên. Khi nào xong hoặc thắc mắc gì thì tới tìm ta.


Lạc Quân vui mừng cầm quyển trục trở về phòng. Hắn nhanh chóng thích nghi với
đồ vật mới mẻ thú vị này. Chỉ sau 1 buổi công phu, hắn cơ bản đã nói được kha
khá loại ngôn ngữ mới. Sau đó vài ngày, hắn 1 mực ở liền trong phòng tìm hiểu
chi tiết . Không chỉ về ngôn ngữ, tri thức mới mẻ, mà hắn càng hiểu rõ hơn về
giáo hội Ánh Sáng.

Đó là 1 tổ chức Tu sĩ hoạt động theo hình thức giáo phái. Tổng đàn ở châu Âu
nơi có Giáo chủ và Trưởng lão hội. Mỗi trưởng lão phía sau đều có 1 Phân Đàn ở
các nơi trên thế giới. Phân Đàn chịu trách nhiệm tìm kiếm các mầm mống tu sĩ,
đào tạo họ, hướng họ về con đường tu hành, Vốn có 9 Trưởng giáo nhưng sau trận
chiến với Hấp Huyết Ma đã mất đi 4. Đồng thời giáo sĩ John vốn là 1 trưởng lão
trong đó do muốn chịu trách nhiệm đã tự đề xuất thoái lui, làm 1 hộ pháp. Vì
thế hiện tại chính thức có 4 trưởng lão mà thôi.

Giáo hội Ánh sáng chủ trương kết hợp truyền giáo lí để tu sĩ của mình đi lại
trong mắt phàm nhân, đây là điểm khác biệt với rất nhiều tổ chức khác, bởi hầu
hết họ không có quan niệm như vậy . Hoặc ít hoặc nhiều đều tách biệt với phàm
nhân, đặc biệt những Tà tu, ma tu. Trong mắt họ, phàm nhân không khác gì sâu
kiến. Họ có thể biến những phàm nhân thành nô bộc hoặc công cụ luyện công.

Bởi xung đột về tư tưởng, từ hàng trăm hàng ngàn năm nay, cuộc chiến giữa các
bên diễn ra không ngừng nghỉ cho đến tận bây giờ. Vì trên cơ bản, mỗi tu sĩ
theo đuổi con đường tu hành đều cần tài nguyên và hỗ trợ lớn, ngoài ra mục
đích khác là cần người để kế thừa con đường của mình. Bởi mặc dù tuổi thọ tu
sĩ hơn xa thường nhân, nhưng nếu không đột phá thì cuối cùng cũng không tránh
khỏi vận mệnh trở về cát bụi.

Những cuộc chiến tranh, xung đột lớn trên thế giới hầu như đều xuất phát dưới
sự tác động của ma đạo. Thế nhưng những dị giáo, tà tu có hung hăng càn quấy,
thủ đoạn nham hiểm thì Giáo hội Ánh sáng có thanh gươm của mình là Chiến
đường- nơi tập hợp những tu sĩ thiện chiến nhất. Để trở thành 1 thành viên
chính thức, tu vi ít nhất đạt đến luyện khí sơ kì đỉnh phong và được đào tạo
những bí thuật cần thiết. Về cơ bản, Lạc Quân tu vi đã đủ nhưng hắn còn chưa
tiếp xúc nhiều với giới tu sĩ. Kĩ năng của hắn hoàn toàn do bản năng huyết
mạch truyền thừa. Vì thế, Giáo sĩ John để hắn đến địa điểm đào tạo nhân tuyển
cho Chiến Đường gần nhất, đó chính là nơi Hải Thuyền đang hướng đến.

Đặt quyển trục xuống, Lạc Quân khẽ trầm ngâm. Tu hành không chỉ đơn giản là
ngồi xuống tu luyện tháng ngày, mà còn là vô số những xung đột tranh đoạt. Đó
là điều có lẽ đã thành hiển nhiên trên thế giới này. Quyển trục không nhắc
tới, nhưng không khó để tưởng tượng độ thảm liệt trong những giao tranh giữa
các phe phái tu sĩ. Tôn chỉ của giáo hội Ánh sáng phù hợp với tín niệm trong
lòng hắn, hắn chỉ cần biết có thế. Dù có điều gì phía trước, nếu hắn đã chọn
con đường tu hành thì hắn sẽ không buông bỏ.

Lạc Quân gấp quyển trục lại, hắn đã thông thạo mọi điều cần thiết, giờ là lúc
nên trả lại cho giáo sĩ. Ngay khi hắn vừa đứng dậy bước ra khỏi phòng thì cũng
có người tìm tới thông báo cho hắn đi lên mũi thuyền tập trung với mọi người,
bởi hải thuyền đã sắp cập bến. Lạc Quân gật đầu bước theo.

Lúc này, trên thuyền đã có mặt đông đủ tất cả tu sĩ mới, Giáo sĩ John đứng ở
đầu thuyền tay cầm 1 danh sách nhỏ. Khi Lạc Quân đứng vào hàng ngũ thì giáo sĩ
cũng bắt đầu lên tiếng:


  • Mọi người, như đã biết, Giáo hội Ánh Sáng là 1 tập hợp của những tu sĩ chân
    chính. Theo đuổi con đường tu hành xưa nay chưa bao giờ là dễ dàng. Hơn nữa
    những năm gần đây, tà tu dị giáo nổi dậy rất nhiều, thủ đoạn cũng càng ngày
    hung ác hơn, ảnh hưởng không chỉ thường nhân mà còn đe dọa đến cả những tu sĩ
    chân chính. Vì thế, chúng ta ngoài phải tu hành còn cần chuyên tâm đối phó với
    chúng. Trên thuyền này là tập hợp những tu sĩ trẻ, các ngươi đã bắt đầu bước
    lên con đường của mình. Giáo hội đưa mọi người đến nơi có thể trợ giúp những
    bước đi vững chắc đầu tiên. Điều kiện tiên quyết là mọi người có kiên trì bản
    tâm với lựa chọn của mình được hay không. Trả lời ta 1 lần: Được hay không?


  • Được.


Tiếng hô lớn át cả tiếng gió biển, không thể phủ nhận, ngôn ngữ và giọng điệu
trầm ổn của giáo sĩ John như thôi thúc nhiệt huyết mọi người.


  • Tốt. Hãy nhớ lấy quyết tâm khí thế của mình lúc này. Mọi người nhìn, sắp
    tới chúng ta sẽ cập bến cảng phía trước, sẽ có nhân thủ di chuyển mọi người
    đến cứ điểm huấn luyện. Ta hy vọng, sắp tới tất cả các người sẽ thành tài và
    thành những nòng cốt quan trọng cho Giáo Hội. Tất cả thu xếp hành lí cần
    thiết, chuẩn bị rời thuyền.


  • Rõ.


Mọi người lục tục tán đi, Lạc Quân từ tốn tiến lại trao trả quyển trục cho
giáo sĩ. Hắn không có đồ đạc gi nhiều nên không cần gấp gáp.


  • Cậu đoán chúng ta đang tới nơi nào?

Giáo sĩ John mỉm cười hỏi Lạc Quân.


  • Nếu tôi không nhầm, dựa theo gió biển và hướng thuyền mấy hôm nay, cùng với
    bản đồ trong quyển trục thì ta sẽ đến bến cảng Thượng Hải của Trung Hoa.


  • Ừm. Đúng vậy. Chúng ta sẽ cập cảng ở đó. Những thành viên mới các cậu sẽ
    được tiếp dẫn tới khu huấn luyện. Còn chúng ta sẽ rời bến trở về châu Âu hồi
    báo giáo chủ. Ta hy vọng, con trai ạ. Cậu sẽ sớm hoàn thành và tiến tới châu
    Âu gặp ta tại Tổng đàn.


Giáo sĩ vỗ vỗ vai Lạc Quân.


  • Vâng, nhất định.

Lạc Quân gật đầu.

Thượng Hải lúc này là 1 bến cảng phồn hoa bậc nhất châu Á. Sau khi bị liên
quân các nước xâm chiếm, biến Trung Hoa thành nửa thuộc địa thì nơi đây không
những không có suy thoái, mà tại đây giao thương còn phát triển mạnh mẽ hơn
nhiều. Bất chấp những giao tranh, việc thuyền bè qua lại tại đây không lúc nào
thôi tấp nập.

Hải Thuyền cập bến, Lạc Quân theo chân mọi người bước xuống. Hắn khá ngạc
nhiên khi xung quanh khu vực này trống trải, ở phía dưới chỉ có 1 đoàn người
chờ sẵn. Đứng đầu là 1 ông lão thấp bé, miệng ngậm tẩu thuốc, tóc đuôi sam mặc
quần áo kiểu Mãn Thanh. Bên cạnh là 2 gã cao to trông giống hệt nhau, có vẻ
như là con lai người Hoa và Tây dương, sau cùng là 1 đám nhân thủ mặc trang
phục giáo sĩ.

Lạc Quân khẽ cảm nhận, lão giả khí tức trên người ngưng tụ, nguyên lực mạnh
mẽ, là Tụ Nguyên cảnh trung kì, thấp hơn tu vi của Giáo sĩ John 1 chút. 2
người Anh khí tức yếu hơn không ít nhưng cũng mạnh hơn hắn, là Luyện khí hậu
kì đỉnh . Đám người phía sau toàn bộ đều là Đoán Thể, không có 1 người phàm.
Lão giả người Trung hoa dường như cảm nhận thấy sự dò xét của Lạc Quân, khẽ
đưa mắt nhìn qua:


  • Ân, Luyện khí trung kì đỉnh.

Lão giả khẽ lẩm nhẩm, rồi lão hướng đến giáo sĩ John lúc này đang tiến lại:


  • Ha ha, Lão Sói già, đã lâu không gặp. Lần này tìm được mấy mầm mống không
    tệ nhỉ?

Tuy miệng lão nói thế nhưng tay lão lại vung nhẹ tẩu thuốc, 1 luồng khói trắng
như phi kiếm phóng vụt ra.


  • Lão hồ ly nhà ngươi muốn bày trò trước mặt ta à.

Giáo sĩ John hừ khẽ, thủ trảo vung lên chặn lấy làn khói, rồi nhanh chóng bóp
vỡ vụn.


  • Rẹt, rẹt...

Tiếng không khí bị cắt xé vang lên, trên đất nứt ra vài đạo khe rãnh. Đám
người Đoán Thể phía sau bị hù không nhỏ, nhất nhất bước lùi lại. Lạc Quân vẫn
vững vàng, nhưng vừa rồi cũng không khỏi có chút khẩn trương phòng bị. Bởi tuy
không lộ ra mục tiêu thật sự là ai nhưng hắn có thể cảm thấy sự sắc bén trong
đó hướng về mình. Rõ ràng chiêu thức của lão giả không hề nhẹ nhàng như cách
biểu hiện. Nếu không có giáo sĩ ra tay, hắn có thể chặn lại được nhưng chắc
chắn là sẽ chật vật. Tu sĩ Tụ Nguyên quả nhiên mạnh mẽ.

Tu chân giới có chút quy tắc ngầm, không công nhiên dò xét tu vi người khác,
nhất là kẻ yếu hơn đi dò xét trước mặt kẻ mạnh hơn. Vừa nãy Lạc Quân theo thói
quen thả ra dò xét, có lẽ làm lão giả cảm thấy bị khinh nhờn nên có ý định
giáo huấn hắn 1 chút. Lão giả làu bàu với vẻ không vui:


  • Hừ, lão sói già, ngươi cũng thật bao che. Người trẻ tuổi cần phải được tôi
    luyện.


  • Lão hồ ly cũng quá là nhỏ mọn đi, ha ha. Tiểu tử này cũng mới tiếp xúc với
    tu tiên giới bên ngoài vài ngày nay, còn nhiều quy tắc chưa hiểu.


  • Mới vài ngày? Lão sói nhà ngươi không biết tìm lí do nào hay hơn sao. Lão
    nghĩ ta mắt mù?


  • Ha ha, lão hồ ly nhà ngươi luôn luôn tự cho là đúng. Lão còn chưa coi
    truyền tin thư mới nhất của ta nên Tổng bộ và hội trưởng lão rồi. Tiểu tử này
    đã hỗ trợ lớn cho công việc của ta lần này. có thể nói không có hắn đã không
    thể thành công. Cho nên ta dẫn tiến hắn đến đây, cùng với một số thành viên
    phân đà của ta và môn sinh phân đà của lão đặc huấn đợt này.


  • Hưm, tốt hơn là như thế.


Lão giả đưa tẩu lên rít 1 ngụm gật gù. Miệng khẽ truyền âm:


  • Vậy ngươi đã giải quyết xong kẻ kia.

Giáo sĩ john gật đầu.


  • Có điều vẫn chưa tìm thấy công pháp. Có lẽ hắn đã tiêu hủy mất sau khi
    luyện thành. Nhưng ta cũng vẫn trở về tìm kiếm lại từ những nơi lần trốn khả
    nghi nhất của hắn trước đây.


  • Được, có khó khăn gì cần ta hỗ trợ thì cứ truyền tin. Nhiệm vụ lớn đã hoàn
    thành, ta nghĩ lão hãy nghỉ ngơi 1 thời gian.


Giáo sĩ John khẽ gật đầu rồi quay người lại, lớn tiếng:


  • Tất cả chú ý. Đây là 1 trong những trưởng lão của giáo hội, là 1 phân đà
    chủ ở Đông Á phụ trách tiếp dẫn và đào tạo thành viên cho Chiến đường, Hồ
    Thanh. Từ lúc này tất cả sẽ nghe theo chỉ đạo của Hồ trưởng lão, tập luyện và
    hoạt động để sớm ngày trưởng thành 1 nòng cốt cho bản giáo.


  • Vâng.


  • Được rồi, được rồi, lão sói. Ta lần này không có nhiều thời gian. Lão dừng
    kiểu bảo mẫu dặn dò để đám tiểu tử này lên đường đi thôi. Nơi đây ta phong tỏa
    cũng đã khá lâu, tránh cho hữu tâm người chú ý. Đi thôi.


Lão Hồ ly cắt ngang rồi vung vẩy tẩu thuốc bước đi. Đám phía sau cùng với tu
sĩ mới đợt này bao gồm Lạc Quân khẽ cúi người vái chào Giáo sĩ John rồi cũng
rời bước. Bỗng:


  • Lạc Quân.

Tiếng của Giáo sĩ John truyền âm vào tai hắn.


  • Chú ý, nếu không cần thiết thì thu liễm 1 chút, chói sáng quá dễ làm đích
    ngắm của nhiều người ở môi trường mới.


  • Vâng.


Lạc Quân gật đầu rồi tiếp tục cất bước. Giáo sĩ John nhìn theo 1 chút như suy
nghĩ điều gì rồi ông ta xoay người trở lại. Không lâu sau, đó Hải Thuyền rời
bến.


Lạc Tiên Ký - Chương #9