Tiểu Linh Giới.


Người đăng: PhongLoiBaVu

Tiếng la hoảng cất lên cũng đồng thời là dấu hiệu cho A Nhị và Thượng Quan
Long phát động tấn công.


  • Bá Thạch Quyền. Thạch Long Xuất Uyên.

Thượng Quan Long giáng mạnh quyền xuống, mặt đất lập tức ầm ầm vỡ vụn rồi hình
thành 1 con rồng đá hung dữ cuốn thẳng tới.


  • Hàn Nguyệt Quyết. Băng Sương Chưởng.

Hai tay A Nhị vươn ra, không khí chung quanh hắn nhanh chóng bị băng kết lại,
sau đó dưới điều động của chưởng thế, tất cả tụ lại thành hình 1 bàn tay khổng
lồ từ trên cao cùng lúc đè xuống.

Cường địch hai mặt giáp công, khí thế vô cùng hung hãn. Bất quá, trên gương
mặt của Lạc QUân không hiện mảy may nét nào lo sợ. Hai mắt của hắn lúc này
hừng hực toát lên lửa nóng phấn khích chiến đấu. Nhanh như chớp, Lạc Quân vung
tay lần nữa biến đổi hình thái vũ khí. Trường thương hóa thành 1 đoàn linh
thủy, dưới sự điều khiển của hắn chia ra hai tay rồi tụ thành Thủy Binh mới.
Đó là 1 đôi song câu với hình dáng kì lạ đối xứng, một âm một dương như đại
biểu trên hình thái cực đồ. Phần đuôi được nối với nhau bằng 1 sợi xích dài to
bản.


  • Thập Bát Biến. Ly Biệt Câu: Hải Vực Phân Ly.

Lạc Quân quát lớn, song câu vung múa xuất chiêu đối chiến. Âm câu tay trái phi
tới chặn lấy đầu thạch long từ dưới lao lên, Dương Câu tay phải bay lên cản
lại Cự chưởng từ trên cao đánh xuống.


  • Ầm. Ầm.

Hai tiếng nổ đinh tai nhức óc cùng lúc vang lên. Phong bạo tỏa ra chẳng những
mang theo cát đá bắn ra 4 phía như ám khí mà còn kèm thêm cả hơi lạnh kinh
người. Dưới sức mạnh cường công của A Nhị và Thượng Quan Long từ 2 phía, thân
hình Lạc Quân như con thuyền nhỏ lênh đênh trong sóng lớn vô tận. Nhưng tưởng
chừng hắn sẽ bị vùi dập thê thảm thì lúc này Song câu trong tay Lạc Quân rung
lên biến hóa mới.


  • Ly Biệt Câu: Di Sơn Đảo Hải.

Chỉ thấy hình thái của song câu lập tức biến đổi ngược lại cho nhau. Dương Câu
móc vào hàm của thạch long hất thân hình nặng nề của nó từ dưới thấp bốc lên,
Âm câu khóa chặt và kéo Cự Băng Chưởng từ trên cao chúi xuống. Lạc Quân ở
trung tâm uyển chuyển huy vũ dây xích trong tay mình cuốn cả 2 đầu song câu về
1 hướng.


  • Ly Biệt Câu: Bách Hà Hợp Hải.

Thạch long và cự chưởng bị tỏa định buộc phải chuyển hướng theo điều khiển của
hắn lao đàu vào nhau.


  • Bùng.


  • Ầm. Ầm. Crac, crac...


Tổ hợp ba chiêu liên hoàn của Lạc Quân xuất ra quá ảo diệu, vừa na di lực tấn
công vào bản thân đồng thời dẫn động Thạch Long và cự chưởng va chạm khiến
chúng cùng nhau tan nát. A Nhị và Thượng Quan Long vừa rồi không khác gì là tự
bản thân giao thủ với nhau. Lực phản chấn mạnh mẽ khiến cả hai phải bước lui
lại vài bước, sắc mặt vô cùng khó coi.

Lạc Quân xảo diệu hóa giải hiểm chiêu nhưng cũng không phải vô sự, ảnh hưởng
gián tiếp từ song câu truyền lại khiến hồ khẩu hắn hơi tê dại. Cùng với đó, Ly
Biệt Câu do trực tiếp tiếp xúc với va chạm cũng bị biến dạng méo mó nhưng với
Lạc QUân mà nói thì đó không phải cái gì thực sự nghiêm trọng. Hắn tung mình
nhẹ nhàng tránh lui phong bạo đồng thời thu hồi khí binh về lại bên người,
dưới điều khiển của hắn, Song Câu hóa trở lại thành 1 đoàn linh thủy biến mất.
Lần sử dụng tới nó sẽ lại hiện ra vẹn toàn như mới, đây là chỗ lợi hại vô cùng
của Thủy Binh.


  • Quá mạnh mẽ. Các ngươi vừa rồi có thấy hết được diễn biến không?


  • Quản sự và Thượng Quan Long ra chiêu uy lực vô cùng. Nhưng Lac Quân hắn
    cũng rất mạnh, không thể ngờ thủy hệ tu sĩ có thể mạnh mẽ đến vậy.


  • Không hổ tinh anh trọng tâm. Quá kinh khủng.


Chúng tu sĩ quan chiến lúc này bùng lên phấn khích nghị luận điên cuồng. Chiến
đấu trình độ này không phải dễ dàng bắt gặp, hơn nữa còn biến đổi liên tục, vô
cùng hấp dẫn. Adam bên ngoài hưng phấn gào lớn.


  • Ha ha ha, Lạc Quân hay lắm.


  • Các ngươi thấy chưa. Đó là Lạc huynh đệ của bọn ta.


Tam Hắc mắt đánh 1 vòng xung quanh chúng tu sĩ ra oai. Hắn ôm cánh tay gãy
dương dương đắc ý rồi tiếp tục lớn tiếng:


  • Lạc Quân lên, đánh bại Thượng Quan Trùng và tên Vô Nhất đó đi.


  • Muốn chết.


A Nhị hừ lạnh 1 tiếng, sát khí dàn dụa tỏa ra không che giấu, hàn khí bức
người lan tỏa từ mặt đất bốc lên khóa chặt Adam và Tam Hắc lại.


  • Hàn Nguyệt Quyết. Bán Nguyệt Trảm.

Từ tay A Nhị một lưỡi băng đao cong sắc bén phóng ra. Với kẻ như hắn, chỉ dăm
ba lời đầu môi của Tam Hắc rõ ràng không dễ kích nộ như vậy, đây là hắn muốn
phân tán sức tập trung của Lạc Quân để tạo cơ hội mà thôi. Quả thật là một
tính toán vô cùng âm hiểm, dù biết là cái bẫy nhưng Lạc Quân không thể không
động thân xông lên ngăn chặn.


  • Vô sỉ. Thập Bát Biến. Thuẫn.

Lạc Quân vung tay hình thành Thủy Thuẫn trước mặt Adam và Tam Hắc ngăn chặn
băng đao. Nhưng ngay khi hắn vừa di chuyển, Thượng Quan Long đối diện khẽ
nhếch miệng cười gằn cũng đồng thời lao tới xuất chiêu nhắm vào hậu tâm của
hắn.


  • Chết đi. Bá Thạch Quyền. Thạch Long Thâu Tâm.

Mục đích thật sự của A Nhị đã đạt được, tay trái hắn tiếp tục giữ nguyên thế
công vào Adam và Tam Hắc buộc Lạc Quân duy trì Thủy Thuẫn ứng phó. Tay phải
bấy giờ lập tức phóng xuất cự chưởng phối hợp với Thượng Quan Long nhắm vào
Lạc Quân.

Nếu Lạc Quân tránh né để đối chiêu với Thượng Quan Long phía sau thì nguy cơ
Thủy Thuẫn có thể bị phá toái rất cao, Adam và Tam Hắc chắc chắn nguy hiểm.
Không có lựa chọn nào ngoài hóa giải uy hiếp từ A Nhị trước, Lạc Quân nghiến
răng tụ lại thủy thuẫn nhỏ bảo vệ hậu tâm, hắn chấp nhận chịu đòn từ sau lưng.
Chân Ý Hình Quyền lần nữa vung ra nhằm vào Cự chưởng đối cứng. Tình huống lúc
này lần nữa trở thành 2 mặt giáp công vô cùng hung hiểm, hơn nữa thế chủ động
không thuộc về Lạc Quân. Bỗng:


  • Đủ rồi. Dừng tay.

Ba bóng người cùng lúc phóng tới, là đám người A Nhất. Hai tay hắn lúc này
đang bốc lên hỏa nhiệt dữ dội, quyền phải cứng rắn trực tiếp đâm thẳng vào cự
băng chưởng của A Nhị khiến nó đổ sụp. Chưa dừng lại ở đó, từ tay trái hắn bắn
ra 1 hỏa cầu nhằm vào băng đao đang uy hiếp đám Adam và Tam hắc phía xa.


  • Bùng.

Băng đao va chạm hỏa cầu lập tức vỡ vụn. Phía sau lưng Lạc Quân lúc này cũng
có 1 thân ảnh hiện ra, là tu sĩ đi cùng A Nhất. Hắn là 1 khổ tu sĩ người Ấn,
mặt mày tuy vàng vọt, nhưng thực lực lại vô cùng mạnh.


  • Du Già Đại Pháp. Tiểu Na Di.

Chỉ thấy 2 tay hắn trực tiếp chặn lại quyền đầu hung mãnh của Thượng Quan
Long, rồi sau đó lấy 1 góc độ xoắn lại không tưởng khẽ chuyển dời quyền kình
đi 1 hướng khác.

Ở vị trí trước mặt Lạc Quân xuất hiện người còn lại, đây là 1 tu sĩ da trắng
thân hình to lớn. Hắn hống lớn một tiếng, cả người biến thân thành Cự Hùng,
hai tay vươn rộng ra, cả người phình lên thành quả bóng thịt lông lá hứng lấy
Chân Ý Hình Quyền của Lạc Quân đang đánh tới.


  • Ầm, ầm, ầm...

Diễn tả thì chậm nhưng sự việc xảy ra trong chớp mắt. Sau một loạt tiếng nổ,
tất cả đồng loạt tung người lui ra phía sau. Lạc Quân nhanh nhẹn chuyển hướng
phóng lại gần Adam và Tam Hắc, tay hắn vung khẽ hóa giải băng phong dưới chân
hai người bọn hắn. A Nhị và Thượng Quan Long cũng lùi về cùng một hướng. A
Nhất hạ thân xuống đất, hai kẻ mới đến cũng chậm rãi bước lại hình thành thế
cục 3 bên.


  • Ngươi nhúng tay vào chuyện này là có ý gì? Đây là khu phía tây do ta quản
    sự.

A Nhị gằn giọng mở đầu nói chuyện. Thượng Quan Long hừ mũi chỉ vào Lạc Quân:


  • A Nhất huynh, ngươi và đồng bạn của mình muốn gây chiến với chúng ta để bảo
    vệ kẻ này.


  • Ha ha, Nhị đệ, Thượng Quan huynh, các ngươi lần này làm mọi chuyện đi xa
    quá rồi. Ta đây là có ý tốt giúp mọi người giữ gìn hòa khí.


A Nhất cười lớn, rồi bất ngờ chuyển giọng:


  • Tiếp diễn nữa sẽ kinh động trưởng lão, khi đó cả ta và ngươi đều phải chịu
    trách nhiệm. Ngươi sẽ không muốn thế chứ Nhị đệ.

Tu sĩ người Ấn chắp tay tiếp lời:


  • Còn chưa đến Đại Tái Hội mà, không nên gây chiến bây giờ. Phật dạy nên yêu
    thương chung sống hòa bình…


  • Đương nhiên nếu muốn thử nghiệm võ kỹ quyền cước, ta có thể giúp đỡ. Ai? Ai
    cần giúp nào?


Cự Hùng lớn tiếng phụ họa rồi nghiêng đầu tìm kiếm điệu bộ khá hoạt kê. A Nhị
hừ lạnh, mắt nhìn A Nhất:


  • Ngươi và đám hề của mình cứ nhảy múa nhưng đừng mừng vội. Vị trí đó chắc
    chắn sẽ là của ta.

Hắn nói rồi khẽ liếc mắt qua Thượng Quan Long sau đó cả 2 quay người rời bước.
Lúc đi ngang đám Lạc Quân, Thượng Quan Long nhếch miệng:


  • Tiểu tử, hôm nay ngươi may mắn đấy. Nhưng chuyện này chưa dừng ở đó đâu.


  • Tùy thời phụng bồi.


Lạc Quân nhàn nhạt. Tam Hắc cất tiếng với theo:


  • Đừng quên đám nô tài của ngươi.

Thượng Quan Long không quay đầu nhưng thân thể hơi phản ứng một nhịp, có lẽ là
bị tức giận không ít. Đám Lạc Quân nhìn nhau cười nhẹ, chuyện đến mức này tất
nhiên đã kết thù, nếu có thể khiến địch thủ khó chịu đương nhiên là nên làm.

Ba người A Nhất lúc này đang giải tán đám tu sĩ và điều động người dọn dẹp
chiến trường. Lạc QUân tiến lại khẽ ôm quyền:


  • Cảm tạ ba vị.


  • Ha ha ha, Lạc huynh đệ ngươi không cần khách khí.


A Nhất xua tay.


  • Vừa rồi ta cũng là bảo vệ cho Nhị đệ của mình mà thôi.


  • Ây.


Lạc Quân hơi nhướng mắt. A Nhất nhìn hắn đầy thâm ý:


  • Vừa rồi huynh đệ vì bảo vệ hảo hữu quyết định buông lỏng phòng ngự sau
    lưng. Nhìn thì như quyết định chịu đòn của Thượng Quan Long, sẽ ăn thiệt thòi
    lớn nhưng thật ra là mượn lực tấn công của hắn để nhất chiêu triệt hạ A Nhị.
    Nếu ta không can thiệp thì e là tên Nhị đệ của ta lúc này đã trọng thương hoặc
    tệ hơn rồi. Ta nói vậy không sai chứ?


  • Huynh quá đề cao ta rồi.


  • Ha ha ha, người được các trưởng lão và hộ pháp chú ý thì không thể tầm
    thường được. Giới thiệu 1 chút, vị này là Shika - khổ tu sĩ người Ấn, vị này
    là Rusev - tới từ nước Nga. Cả 2 người họ cũng đều là tinh anh trọng tâm.


  • Hân hạnh.


  • Lạc huynh đệ, hôm nay ngươi và Thượng Quan Long đã kết thù, chắc chắn sẽ
    không dừng lại ở đây. Ta biết ngươi không sợ nhưng dù là bắt đầu vì nguyên
    nhân gì, hãy đừng để hắn nắm được lí do hại người.


  • Kẻ này có thế lực lớn vậy sao?


  • Ừm.


A Nhất gật đầu.


  • Ngươi biết giáo hội của chúng ta hiện tại còn 4 đại trưởng lão phải không?
    Ông của hắn chính là một trong bốn người đó. Thượng Quan trưởng lão.

-...


  • Hơn nữa, gia tộc hắn có lực lượng không nhỏ, lịch sử tồn tại đã rất lâu
    dài, không thiếu tu sĩ đầu quân vào dưới trướng. Quan trọng nhất ngươi nên
    biết là, gia tộc hắn quản lí một tư nguyên cực kì quan trọng cho giáo hội
    chúng ta.


  • Cực kì quan trọng. Đó là…?


  • Đó là một Tiểu linh giới.



Lạc Tiên Ký - Chương #22