Tam Hắc.


Người đăng: PhongLoiBaVu

Lạc Quân nhanh chóng bắt kịp đám người, hắn đi cuối cùng chậm rãi quan sát
xung quanh. Hồ trưởng lão cũng không có nói ngoa, quả thực khu vực xung quanh
đã được phong tỏa nên không có mặt thường nhân, vô cùng trống trải. Chỉ đến
khi đoàn người lần lượt lên những xe ngựa được ngụy trang thành xe chở hàng
chạy ra khỏi bến cảng, lúc bấy giờ, qua khe hở nhìn ra ngoài mới có thể thấy
hết sự nhộn nhịp sầm uất nơi đây.

Trên xe cùng Lạc Quân lúc này có 2 tên tu sĩ người Thái Lạc Quân đã biết từ
lúc trên thuyền, đều là Đoán Thể trung kì . Họ cũng là nhân tuyển tinh anh cho
Lang tộc phân đà của giáo sĩ John. Còn lại 7 tên nhưng có lẽ thuộc nhiều phân
đà khác nhau chứ không chỉ riêng của Hồ lão. Có 1 người da đen, 2 tên da trắng
nói tiếng Anh và còn lại là người Hoa. Mỗi nhóm chia ra 1 chỗ trò chuyện. Lạc
Quân không quan tâm lắm, hắn tiến lại góc xa nhất, nơi chỉ có người da đen
tách biệt riêng ngồi xuống.

Xe di chuyển nhanh nhưng không hề xóc nảy, tiếng động cũng rất ít. Cảm giác
như ngồi trong 1 căn phòng bình thường khiến Lạc Quân có chút tò mò. Tuy không
nói ra thắc mắc dò hỏi nhưng hắn cũng nhanh chóng có đáp án. Với thính lực của
mình, hắn có thể nghe hầu hết những câu chuyện trên xe. Theo những lời của
nhóm người Hoa, xe ngựa được Hồ trưởng lão dán 1 tấm bùa gọi là Khinh phù,
giúp giảm nhẹ trọng lượng tối đa, tăng tốc dễ dàng hơn. Ngoài ra còn 1 tấm bùa
là Thanh Tĩnh phù, giúp giảm tiếng ồn, cho người tĩnh tâm, cũng như ngăn tiếng
nói chuyện từ trong xe có thể vọng ra ngoài. Tất cả nhằm bảo đảm hành trình di
chuyển thuận lợi nhanh chóng và giữ bí mật.

Lạc Quân thầm gật đầu, quả nhiên là kín kẽ. Không chỉ có tiếp dẫn trưởng lão,
còn có các biện pháp phòng ngừa tránh sơ xảy trên đường. Với đám đệ tử, giáo
chúng tinh anh đi huấn luyện nâng cao tất nhiên cần bảo hộ. Nếu bị tà tu, ma
giáo đối đầu phát hiện tấn công triệt hạ thì thật là tổn thất thảm trọng. Hắn
đồ rằng, ngoài những bùa chú vừa nói, hẳn khung xe cũng được trang bị bùa chú
phòng chống mạnh mẽ. Lạc Quân đưa tay chạm vào thùng xe, khẽ bóp.


  • Thùng xe có gắn Cường Lực phù cao cấp, có thể ngăn chặn Tụ Nguyên cảnh 1
    kích.

1 giọng nói vang lên cạnh Lạc Quân. Đó là người da đen vẫn ngồi im lìm cạnh
hắn từ đầu đến giờ. Hắn có lẽ cũng giống Lạc Quân, có thể nghe hiểu mọi người
nói chuyện nhưng không tham gia. Cho đến khi thấy hành động của Lạc Quân mới
gây chú ý đến hắn. Người da đen tiếp lời:


  • Dưới Tụ nguyên cảnh không thể làm hư ha . Ngươi đừng phí sức thử vô ích, ha
    ha... Ây...

Hắn chưa kịp nói hết thì nửa đường đành phải nuốt lại và bật thốt lên ngạc
nhiên. Bởi khi Lạc Quân buông tay ra, trên thùng xe hằn dấu ngón tay mờ mờ.


  • Quả nhiên bùa chú ghê gớm, độ rắn chắc tăng lên không chỉ vài lần.

Lạc Quân khẽ thở ra lẩm bẩm gật gù thán phục. Thủ đoạn của tu chân văn minh
quả nhiên nhiều thần kỳ.


  • Ngươi lợi hại a! Giới thiệu làm quen 1 chút. Ta là Tam Pla, nhưng mọi người
    đều gọi ta là Tam Hắc. Là 1 tinh anh sĩ người Phi Châu duy nhất được gửi đến
    đào tạo. Còn ngươi?


  • Ta là Lạc Quân, mới gia nhập giáo phái cách đây không lâu.


  • Lạc Quân, hy vọng sắp tới chúng ta có thể hỗ trợ được cho nhau ở Chiến
    Đường.


  • Ừm.


Lạc Quân gật đầu. Tam Hắc này là người bạn đầu tiên của hắn tại Tu Tiên giới.
Tên này nhìn bên ngoài thì giống kiểu người ít lời như hắn, nhưng chỉ là vẻ
ngoài. Lúc đầu lên xe không phải hắn không muốn nói mà là những nhóm kia chia
theo gốc gác, khiến hắn cũng như Lạc Quân thành kẻ lẻ loi. Sau khi làm quen,
hắn mới hiển lộ hoàn toàn ngược lại, nói chuyện không ngừng nghỉ. Mặc dù có
đôi chút nhức đầu, nhưng bù lại Tam Hắc hắn hiểu biết rất nhiều về tu chân
giới. Với 1 kẻ mới nhập đạo như Lạc Quân thì bổ ích thông tin không ít.

Sau 1 hồi kể chuyện phiếm thiên văn địa lí, Tam Hắc hắn bất chợt đề cập đến 1
thông tin quan trọng. Theo như hắn biết, những cuộc xâm chiếm thực địa đang
diễn ra trên toàn thế giới lúc này chỉ là khởi đầu cho những mục đích phía sau
của những Tà tu, Hắc ám ma giáo mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ có những cuộc
chiến tranh lớn. Vì thế, những cứ điểm Chiến đường của giáo hội Ánh Sáng trên
khắp thế giới đều gấp rút rèn luyện tinh anh chuẩn bị sẵn sàng cho mọi biến
cố. Sở dĩ Tam Hắc hắn có thể biết nhiều thông tin như vậy, vì khá được coi
trọng tại cơ sở phát hiện ra mình. Hắn có thiên phú đặc biệt, là giao tiếp với
ma hồn. Bởi vậy dù xa xôi hắn vẫn được chuyển đến nơi này để đề thăng tu vi và
học tập thêm thuật điều khiển cương thi tại Trung Hoa. Lạc Quân trầm ngâm, như
hắn dự đoán, sẽ luôn có sóng ngầm chực trỗi dậy. Cái quan trọng là phải có
năng lực mạnh mẽ đối mặt với mọi chuyện.

Đoàn xe di chuyển rất nhanh nhưng phải đến gần nửa đêm mới tới được cứ điểm.
Đó là 1 thung lũng đá vôi khá hiểm trở. Từ cổng vào có không ít trạm gác, ước
chừng non nửa giờ xe mới từ từ chậm lại và dừng bánh. Lạc Quân theo chân mọi
người chậm rãi xuống xe, hắn ngửa mặt khẽ hít thở không khí. Nơi đây đã cách
rất xa thành thị và hải cảng, xung quanh chỉ toàn đá núi hoang vu, không còn
mùi nước biển nồng đậm quen thuộc.

Chợt tiếng Hồ trưởng lão vang lên gọi tập trung. Lúc này ông ta tiến lại trước
1 vách núi trống trải, 2 tên lai song sinh cũng chia ra đứng 2 bên:


  • Tất cả chú ý, xếp thành 3 hàng trật tự di chuyển theo sau. Nhớ kĩ có nghe
    hay thấy gì cũng mặc kệ cho đến khi có tiếng ta nói, rõ chưa? Đi nào.

Hồ lão vung nhẹ tẩu thuốc trong tay,1 luồng khói trắng thoát ra vần vũ trên
không theo 1 tiết tấu kì lạ rồi đâm mạnh vào vách núi phía trước:


  • Kèn, kẹt...

Tiếng đá núi ma sát vang lên nhưng không hề có đổ vỡ, dường như đó là tiếng 1
cánh cổng khai mở. Kì lạ thay, vị trí 3 người đứng đối diện vách núi bỗng rung
nhẹ như hình ảnh trên mặt nước gợn sóng. Lão hồ ly và 2 tên lai song sinh đồng
thời bước thẳng vào trong.


  • A...

Lạc Quân khẽ thốt lên ngạc nhiên.


  • Hắc hắc, kinh ngạc không?

Tam Hắc ngoái đầu lại cười.


  • Người mới đúng là thú vị. Đây là 1 trận pháp của bản giáo. Theo ta biết là
    Tam Huyễn trận, thường được dùng để bảo vệ các phân đàn. Nó có 3 cổng nối liền
    cần cùng 1 lúc khai mở, phía trong còn giấu huyễn trận gây ảo giác mê cung.
    Mỗi một phân đàn lại bố trí khác nhau, trên cơ bản không có người hiểu biết
    dẫn đường muốn qua được là cực kì khó khăn.


  • Tu chân văn minh quả nhiên nhiều thần kỳ!


Lạc Quân cảm thán.


  • Đúng vậy, có vô vàn thứ phải khám phá học tập. Sắp tới chúng ta chẳng phải
    sẽ là 1 phần của nó sao. Đi thôi.



Lạc Quân gật đầu mạnh bước xuyên vào trong. Xuyên qua cánh cửa, hắn như bước
vào 1 thế giới khác lạ. Xung quanh cảnh vật thay đổi không ngừng: có sa mạc,
có đầm lầy, đồng bằng, biển rộng… chỉ duy nhất thân ảnh của Tam Hắc bước đi
phía trước là không thay đổi. Đoàn người bước đi vòng vèo trái, phải 1 hồi rồi
bỗng ảo ảnh dừng lại. Trước mắt lúc này hiện ra 1 thung lũng lớn xanh ngát cỏ
cây, đối lập hẳn cảnh tượng hoang vu chỉ toàn đá vôi đơn độc bên ngoài. Ở phía
xa, thấp thoáng một loạt kiến trúc theo phong cách Trung hoa cổ uốn lượn, cảnh
tượng vô cùng hùng vĩ. Phía trước không xa có 1 đám người nam nữ tuổi tác
tương đối lớn, cả châu Á và châu Âu đứng chờ. Tiếng Hồ trưởng lão vang lên:


  • Được rồi, đã qua Huyễn trận phòng ngự. Giới thiệu các ngươi 1 lần. Đây
    chính là Chiến đường, nơi đào tạo tu sĩ tinh anh cho giáo hội toàn khu vực
    Đông Á. Phía trước là những lão sư sẽ chỉ dạy từ những bước cơ bản cho đến
    nâng cao trong mọi vấn đề tu hành cho các ngươi.

Hồ trưởng lão chỉ tay về 1 ông lão tóc trắng vẻ tiên phong đạo cốt:


  • Tới, đây là Hóa lão chuyên về bùa chú trận pháp. Mọi trận pháp ở đây đều do
    Hóa lão bố trí.

Rồi tiếp tục đến 1 người da trắng, ăn mặc bình dị theo lối Á Đông nhưng ánh
mắt tỏa ra vô cùng sắc bén:


  • Đây là Paul, 1 Tu sĩ cường đại đã nghiên cứu võ học cả đông tây. Ông ấy
    quản lí Võ kĩ các.


  • Bành Nhị Nương là cao thủ dùng độc từ Miêu cương, cũng đồng thời là 1 dược
    sư bậc nhất.


Đây là 1 phụ nhân khá xinh đẹp, nhưng trên mặt bà ta hằn 1 vết sẹo khá dài từ
chân mày xuống má. Lạc Quân hơi thắc mắc, tại sao 1 phụ nữ lại là dược sư
nhưng bà ta vẫn không chữa trị nó.


  • Matsukata là 1 võ sĩ đạo, và là 1 luyện khí sư bậc nhất. Ông ấy nắm giữ kho
    Vũ khí.


  • Còn 2 người này, các ngươi sơ bộ đã gặp. Đây là A Nhất và A Nhị, đã từng là
    tinh anh xuất sắc kì trước,`chịu trách nhiệm tiếp dẫn và xuất nhập Chiến
    đường, cùng là quản sự chính Diễn Võ Đường. Bọn hắn sẽ chỉ dẫn các ngươi những
    bước căn bản từ Đoán Thể kì.


Hồ trưởng lão chỉ vào 2 anh em song sinh người lai Anh cao lớn.


  • Còn ta Hồ trưởng lão, phó đường chủ, là người phân phối công pháp bản giáo.
    Đồng thời nắm giữ Hình đường thưởng phạt trong thời gian các ngươi tại đây.
    Tất cả rõ ràng? "

-Rõ.


  • Tốt. Nơi đây chỉ tuyển nhận tinh anh và đào tạo cho các ngươi càng thêm ưu
    tú. Mặc kệ các ngươi xuất thân, ngươi có thiên phú đặc biệt (mắt lướt về phía
    Tam Hắc), ngươi có Thượng phẩm linh căn (mắt liếc qua Lạc Quân) hay có tài
    năng gì xuất chúng, chúng ta đều sẽ đào sâu khiến nó càng thêm xuất sắc. Việc
    của các ngươi chỉ là chăm chỉ tập luyện và chấp hành nhiệm vụ được giao. Nếu
    kẻ nào lười biếng ỷ lại, tin ta đi, Hình phạt đường sẽ là nơi các ngươi không
    muốn tới nhất trong đời. Tất cả đều nghe hiểu chứ?


  • Vâng.


  • Tốt, mọi người theo A Nhất và A Nhị di chuyển về túc xá. Từ ngày mai, sẽ
    bắt đầu lên lịch tập luyện.


Túc xá là 1 khu vực khá rộng lớn. Vì bản thân người tu sĩ cần không gian riêng
tư tu luyện nên mỗi phòng đều cách nhau khá xa, không gian cũng đủ lớn, được
xây dựng tách biệt tựa như những tiểu viện nhỏ. Hơn nữa mỗi người có quyền tự
chọn, miễn không tranh giành xung đột lớn, nháo đến tai Hồ trưởng lão thì đều
không có vấn đề gì.

Lạc Quân chọn 1 phòng hướng đông vị trí tương đối xa, đây không phải là nơi
được mọi người ưa thích tuyển chọn. Nhưng nơi đây gần hồ nước lớn, lại chính
ít người nên yên tĩnh phù hợp với sở thích của hắn. Tam Hắc khá tùy ý, hắn lựa
chọn 1 phòng gần với nơi ở của Lạc Quân. Vì theo giải thích không ai hỏi thì
hắn muốn gần hảo hữu quen biết, để có thể tùy thời qua thảo luận tu luyện,
thực chất để giải đáp những chỗ khó cho hắn. Vì tu vi của hắn xác thực khá
kém, mới chỉ Đoán Thể Sơ kì khiến Lạc Quân không biết nói sao. Rất rõ ràng Tam
Hắc láu cá sớm nhận ra ánh mắt của Hồ trưởng lão, kết hợp với ấn tượng lúc
trên xe, hắn đoán người có thượng phẩm linh căn là Lạc Quân.

Có điều cả hắn và Hồ trưởng lão không hề biết, linh căn thực sự của Lạc Quân
chính là Tuyệt phẩm hoàn mỹ Thủy linh căn. Có lẽ giáo sĩ John khi báo cáo về
tổng bộ đã giảm bớt đánh giá về Lạc Quân xuống, bởi nếu không biết về quá khứ
khi hắn sinh ra, cùng với quan sát hắn thời gian dài như giáo sĩ thì rất khó
để phát hiện ra chính xác phẩm cấp linh căn của hắn. Dù sao, Tuyệt phẩm hoàn
mỹ linh căn đã qua mức hiếm hoi ở thời kì bây giờ, điều này khiến không ai dễ
dàng hình dung ra.

Lạc Quân cũng không cảm thấy cái gì, giáo sĩ John giấu giếm theo hắn cũng là
chuyện hợp lí. Với tính cách của hắn thì, người khác biết hay không biết gì về
hắn không quan trọng bằng chính bản thân hắn biết mình có gì. Lạc Quân vào
phòng xếp chút đồ đạc, chỉnh trang rồi ngồi xuống điều tức nghỉ ngơi. Hắn chưa
tu luyện qua bất cứ công pháp gì, chỉ đơn giản là nhắm mắt lại và điều khiển
linh căn của hắn cảm nhận và hấp thu thủy khí từ hơi nước xung quanh.


Lạc Tiên Ký - Chương #10