Lại Gặp Phương Thanh Nhã.


Người đăng: ngocdeptrai22041998

Sáng hôm sau, nói lời tạm biệt với cha mẹ xong, Hạ Thiên Từ liền theo Hạ Bằng
lên đường xuất phát về phía bắc, hướng đến Hỏa Vân Thành.

"Bằng thúc, từ Ngưu thủy trấn đi đến Hỏa Vân thành là bao xa?" Trên đường đi
được khoảng hai mươi phút, Hạ Thiên Từ mở miệng hỏi, phá vỡ bầu không khí yên
tĩnh.

"Từ đây đến Hỏa Vân thành cũng không xa, ngựa mà chúng ta đang đi là Hắc phong
mã, yêu thú cấp một đã được gia tộc thuần hóa, cưỡi nó thì chỉ cần một ngày
đường là có thể tới nơi rồi, chỉ là trưa nay chúng ta phải đi qua Hà Xương
trấn, phải dừng lại nghỉ ngơi một chút rồi đi tiếp". Hạ Bằng tay cầm cương,
mắt nhìn phía trước, nói với Hạ Thiên Từ.

"Hê, yêu thú cũng có thể được con thuần hóa để phục vụ con người, vậy có nghĩa
là những yêu thú khác cũng có thể làm bạn với con người đúng không nhỉ". Nghe
Hạ Phong nói vậy, Hạ Thiên Từ ánh mắt xa xăm không khỏi thầm nghĩ, nếu như kết
bạn với một con yêu thú mạnh mẽ thì chẳng phải chiến lực liền tăng một bậc
sao, như vậy thì dù hai hấp một có mang tiếng hắn cũng chịu nữa là.

Bên kia Hạ Nam cũng không có nói gì, chỉ là một bộ mặt hồi hộp cùng lo lắng.
Không biết tràng cảnh khi vào gia tộc chủ họ sẽ như thế nào. Một đứa mới mười
bốn tuổi cảm thấy như vậy cũng là điều dễ hiểu mà thôi.

Bên này Hạ Thiên Từ cũng không hỏi nhiều nữa, không khí liền yên lặng trở lại,
chỉ còn những tiếng vó ngựa ma sát với mặt đất mà thôi.

.......

Ban trưa, lúc này khoảng mười hai giờ đúng, khi mặt trời lên đỉnh bầu trời,
ánh nắng chói chang chiếu rọi có thể dùng để chiên trứng.

Ba người Hạ Thiên Từ cũng đã ở bên trong Hà Xương trấn.

"Chúng ta kiếm quán cơm bình dân nào gần đây rồi vào nghỉ ngơi, ăn uống đâu đó
rồi tiếp tục lên đường". Xuống ngựa, Hạ Bằng vỗ tay nói với hai người Hạ Thiên
Từ và Hạ Nam.

"Đi thôi"

Dứt câu, Hạ Bằng dẫn theo hai người đi vào một quán ăn khá lớn gần đó.

"Được rồi, ở đây trông khá sạch sẽ và thoáng

mát, liền chọn nơi này đi"

"Tiểu nhị, cất xe đi em"

Bước vào trong quán, Hạ Bằng vẫy tay nói với tên tiểu nhị đứng ở cửa.

"Sẵn tiện giúp ta chà rửa sạch sẽ cùng cho mấy con ngựa ăn uống luôn nhé." Nói
xong thì trong tay cũng lấy ra hai trăm kim tệ ném cho hắn.

"Vâng ạ, mời quý khách quan vào trong dùng bữa, việc còn lại cứ để ta lo cho,
hì hì". Cất hai trăm kim tệ vào ngực, tên tiểu nhị khom lưng cười híp mắt, giơ
tay bảo ba người vào trong.

Quán có hai lầu, ở dưới lầu một có tầm hai mươi bàn ăn, bàn nào bàn nấy đều có
người ngồi kín.

Ba người liền bước lên lầu hai, trên này còn trống khá nhiều, chọn một cái bàn
ở gần mái hiên cho thoáng mát, Hạ Bằng cùng hai người Hạ Thiên Từ liền ngồi
xuống.

"Tiểu nhị, cho ta ba tô bún đậu mắm tôm, hai chai pep si, cùng một lon bia Sài
Gòn."

Hạ Bằng kêu tiểu nhị lại gọi món, bọn họ cũng không nghỉ lâu nên chỉ kêu vài
món đơn giản lót dạ mà thôi.

"Được ạ, xin quý khách chờ một lát, thức ăn sẽ mang lên ngay đây ạ".

Ngồi quan sát xung quanh một hồi, Hạ Thiên Từ bất ngờ nhìn thấy phía bên kia
đối diện là những gương mặt thân quen.

Không ai khác mà chính là Phương Thanh nhã cùng hai tên Lý Hạo cùng huynh đệ.

Nhưng lần này thì khác, bên cạnh bọn họ còn có thêm bốn đứa trẻ cùng một nam
một nữ lớn tuổi.

Nam thì khuôn mặt ngựa, da hơi nhăn nheo, trông già hơn Hạ Bằng một ít.

Nữ thì có vẻ trẻ hơn, khoảng ba mươi tuổi, mặc bộ đồ vàng chanh, khuôn mặt
mang nét thiếu phụ thuần thục, gương mặt có vài nét rất giống Phương Thanh
Nhã. Hạ Thiên Từ suy đoán Phương Thanh Nhã cùng người phụ nữ này chắc có quan
hệ gì với nhau rồi.

Cũng như hắn, bên phía Phương Thanh Nhã cũng bắt đầu quan sát Hạ Thiên Từ từ
lúc mới bước lên lầu hai.

Đám người nói chuyện vui vẻ, chỉ có ba người Lý Hạo cùng Phương Thanh Nhã vẫn
im lặng nhìn chằm chằm Hạ Thiên Từ.

"Sao mà trùng hợp quá vậy, không ngờ mới vài ngày đã gặp lại nhau, không lẽ,
vì ta quá hấp dẫn nên ngày nhớ đêm mong muốn gặp lại ta chăng? Haiz, đẹp trai
cũng là một cái tội mà." Liếc mắt qua một chút, trong đầu Hạ Thiên Từ cảm thấy
hơi trùng hợp, đổi lại đưa ra một lý do thật là hôi nách.

"Hừ, tên khốn đó sao lại xuất hiện ở đây chứ, nhìn cái bản mặt của hắn thật là
đáng ghét, bản cô nương hận không thể cạo trọc lông ngươi." Phương Thanh Nhã
đáng yêu lườm hắn, trên tay gắp quả trứng gà cắn thật mạnh một nhát cho bỏ
tức.

"Lý Mã thúc, thúc biết người bên kia là ai không, bọn họ trông cũng giống như
chúng ta, đều có hai người trẻ tuổi kìa." Ngồi một bên Lý Hạo chỉ tay qua phía
Hạ Thiên Từ, nói với người trung niên mặt ngựa tên Lý Mã.

"Hửm, đó là Hạ Bằng của Hạ gia, cũng như gia tộc chúng ta, bọn họ cũng đến các
chi thứ tuyển người có tư chất về bồi dưỡng, mà ngươi hỏi cái này làm gì."
Nghe Lý Hạo hỏi, Lý Mã đang ăn cơm cũng dừng lại nhìn qua bàn của Hạ Thiên Từ,
sau đó trả lời.

"Ha ha, không có gì đâu ạ, ta chỉ thấy giống giống nên hỏi chơi vậy mà". Lý
Hạo khuôn mặt tươi cười đáp lời Lý Mã. Nhưng trong lòng cũng đang suy nghĩ:"
Hừ, cũng chỉ là một kẻ ở chi thứ mà thôi, cuối cùng cũng không thoát khỏi tay
ta, để xem lần này làm sao ta trị đầu ngươi."

"Tên đáng ghét này vậy mà là con cháu Hạ gia, về đến nhà phải nhờ Hạ Khiết tỷ
tỷ dạy dỗ hắn một trận mới được, không để cho tên này sống yên ổn, hừ" Bên
cạnh Phương Thanh Nhã cũng nghe thấy toàn bộ câu chuyện, trong lòng thầm nhủ,
trên tay nữa quả trứng gà cũng bị cắn một phát nữa rồi nhai ngấu nghiến.

"Bằng thúc, thúc có thể nói ta nghe một chút về các thế lực ở Hỏa Vân thành
không."

Hạ Thiên Từ không quan tâm đến phía Lý Hạo cùng Phương Thanh Nhã, nhìn Hạ Bằng
hỏi nhỏ.

"Hử, ngươi hỏi mấy thứ này làm gì, tập trung tu luyện mới là cái ngươi cần
quan tâm." Hạ Bằng nghiêm giọng nhìn Hạ Thiên Từ trầm giọng, nhưng rồi cũng
nói cho hắn nghe một lượt.

"Ở Hỏa Vân thành gồm có bốn gia tộc lớn cùng hàng trăm gia tộc nhỏ. Bốn gia
tộc lớn bao gồm Lãnh gia ở phía Bắc, Phương gia ở phía Đông, Lý gia ở Tây, còn
Hạ gia chúng ta ở phía Nam Hỏa Vân thành. Mỗi gia tộc quản lý một mặt hàng
khác nhau ở đó, như Hạ gia chúng ta chủ yếu là luyện khí, Phương gia thì luyện
đan, Lãnh gia cung cấp các loại nguyên vật liệu, Lý gia thì chuyên mua bán
thuần hóa yêu thú. Mỗi gia tộc một thế mạnh riêng tạo thế cân bằng cho Hỏa Vân
thành."

Một bên Hạ Thiên Từ cùng Hạ Nam chăm chú lắng nghe, không bỏ sót chữ nào cả.

"Ồ, thì ra là như vậy, cảm ơn Bằng thúc đã thông não cho ta".Sau khi Hạ Bằng
nói xong, Hạ Thiên Từ ồ lên một tiếng, gật đầu lia lịa cảm ơn.

"Tiểu nhị, tính tiền đi"

"Được rồi, nãy giờ nghỉ ngơi cũng đủ rồi đó, nhanh chóng trở về gia tộc thôi."
Uống miếng nước trà, Hạ Bằng đứng dậy hô tính tiền rồi đi xuống.

Hai người Hạ Thiên Từ cùng Hạ Nam cũng không chậm trễ liền nhanh đi theo sau.

Trước khi đi xuống thì Hạ Thiên Từ nhìn qua chỗ Phương Thanh Nhã, trong người
máu lưu manh nổi lên mỉm cười đá lông nheo một phát.

"Đệch, con hàng này vậy mà dám làm vậy với Nhã muội trước bàn dân thiên hạ,
phải chém, phải tru di cả nhà hắn, a a a!!!!"

Ngồi gần Lý Hạo khóe miệng giật giật, ánh mắt căm tức hận không thể dùng liên
hoàn trảo tát vào mồm Hạ Thiên Từ mấy phát cho bỏ tức.

Phương Thanh Nhã lúc này đôi môi mím chặt, hai bàn tay bấu mạnh vào vạt áo
nhìn bóng lưng của Hạ Thiên Từ rời đi.

"Tên này không làm mình tức chết thì không chịu được hay sao chứ"

Chứng kiến việc làm của Hạ Thiên Từ, Phương Thanh Nhã mắng thầm trong lòng.

Nhưng nghĩ tới nụ cười cùng với ánh mắt đầy thu hút của hắn, khuôn mặt Phương
Thanh Nhã trở nên nóng rực, tim đập thình thịch, đỏ hồng một mảng xinh đẹp vô
cùng.

Rời khỏi quán cơm, ba người Hạ Bằng cấp tốc lên đường tiến về Hỏa Vân thành.

Thật lâu sau, khi mặt trời dần buông xuống, cái nắng chói chang đã không còn,
gần cổng thành phía Nam đã xuất hiện ba người cưỡi Hắc Phong mã chạy đến.

Đó chính là Hạ Bằng cùng Hạ Thiên Từ, sau cả buổi trưa chạy không ngừng nghỉ
thì bọn họ cũng tới nơi rồi.

"Chà chà, quả nhiên là tráng lệ, Thủy ngưu trấn căn bản không cách nào so được
với Hỏa Vân thành nơi này được, quá đồ sộ rồi." Từ xa nhìn bên ngoài Hỏa Vân
thành, thấy những bức tường cao chót vót cùng những dòng người tấp nập ra vào
cửa thành, Hạ Thiên Từ mở to mắt trầm trồ.

Bên cạnh Hạ Nam càng kích động hơn hắn nữa, cặp mắt ngó ngang ngó dọc khắp
nơi.

"Tới rồi, đây là cổng phía Nam Hỏa vân thành con đường gần nhất đi về gia tộc,
vào thành thôi." Hạ Bằng thúc ngựa nói với hai người.

Khoảng mười lăm phút sau, đứng trước một cánh cổng cao lớn được trang trí đẹp
mắt, trên có gắn một tấm bảng lớn ghi tên "Hạ gia".

"Ta là Hạ Bằng, phụ trách đưa tài năng trẻ từ chi thứ về gia tộc, đây là lệnh
bài". Hạ Bằng tới trước hai người thị vệ canh cửa, giơ lên lệnh bài của mình
nói ra.

Cầm lệnh bài nhìn một chút rồi trả lại, tên thị vệ liếc qua Hạ Thiên Từ cùng
Hạ Nam một chút, sắc mặt không vui không buồn nói:" Chấp thuận, mời đi vào".

Đây là quy định của gia tộc, Hạ Bằng cũng không tránh khỏi, liền gật đầu đi
vào.

Hạ Thiên Từ cũng nhanh chóng theo sau.

"Bây giờ ta sẽ đi tìm quản sự sắp xếp chỗ ở cho các ngươi, sáng ngày mai các
ngươi hãy ra diễn võ trường của gia tộc báo danh và nhận tài nguyên đầu tháng,
không được chậm trễ hoặc vắng mặt rõ chứ." Hạ Bằng khuôn mặt trở nên nghiêm
khắc, nhấn mạnh câu nói sau cùng.

"Vâng ạ, chúng ta hiểu rõ". Hạ Thiên Từ cùng Hạ Nam trịnh trọng gật đầu.

•~~~~•

Hết c29.

Mong mn ủng hộ mình.

Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Cảm ơn mọi người.


Lạc Thần - Chương #29