Tỉ Thí Bắt Đầu.


Người đăng: ngocdeptrai22041998

Sáng hôm sau, đằng sau khu nhà, bên trong một vườn trúc xanh.

Một thân ảnh đang đấm ra những đường quyền huyền ảo. Một lát sau lại thấy lạng
lách đánh võng xung quanh khu vườn.

Đúng là Hạ Thiên Từ thức dậy từ sáng sớm đang tập luyện võ kỹ.

"Hô"

" Long quyền hai thức đầu và Du long bộ pháp vẫn chưa có gì tiến triển, chắc
phải chờ thời cơ đột phá trong chiến đấu mà thôi." Trên người nhễ nhại mồ hôi,
khuôn mặt hồng hào, Hạ Thiên Từ thở mạnh nói.

" Chắc tối hôm qua cha đã dùng xong Cố linh hoàn rồi, nên đi xem cha bây giờ
thế nào đã" Nhớ đến Hạ Phong, trong lòng Hạ Thiên Từ không yên muốn đi nhìn
xem một hồi.

Trước cửa phòng cha mẹ, Hạ Thiên Từ gõ cửa

"Cốc cốc"

" Cha mẹ, con Từ nhi đây"

" Ừ, nhanh vào nhà đi con"

Trong phòng vang lên tiếng nói của Hạ Phong.

Bước vào phòng, ngồi trên ghế, Hạ Thiên Từ thấy Hạ Phong sắc mặt hồng hào, tuy
khuôn mặt nghiêm nghị nhưng vẫn toát ra được một tia ý vui.

Hạ Thiên Từ thầm nghĩ chắc là tối qua chín phần cha đã thành công chữa khỏi
bệnh rồi.

"Cha à, kết quả thế nào, thành công chứ hả cha?" Hạ Thiên Từ sốt sắng nhẹ
giọng hỏi.

" Ha ha, Đúng là phải cảm ơn sư phụ của con, nhờ có viên Cố linh hoàn đó mà
tối qua ta đã thành công chữa khỏi đan điền rồi." Hạ Phong tâm trạng vui vẻ,
cười cười đáp lời hắn.

" Vậy thì tốt quá rồi, bây giờ cha đã có thể tu luyện rồi phải không?" Hạ
Thiên Từ mừng rỡ hỏi.

" Đã có thể tu luyện, không bao lâu nữa ta sẽ trở lại tu vi ban đầu, thậm chí
xa hơn nữa"

" Vậy thì con xin chúc mừng cha, con tin tưởng không bao lâu cha sẽ lấy lại
được thực lực của mình mà thôi" Hạ Thiên Từ chắp tay chúc mừng, trong lòng rất
tin tưởng.

" À, cha à, cha có thể nói rõ hơn một chút về cuộc tỉ thí lần này được không,
về những quy định trong thi đấu chẳng hạn." Hạ Thiên Từ bỏ qua vui vẻ, khuôn
mặt trở lại bình thường nói với Hạ Phong.

" Ngươi bây giờ đã tu luyện được rồi, cũng nên biết về cái này trước để tránh
rắc rối" Ngưng một chút, quay sang Hạ Thiên Từ, Hạ Phong chậm rãi diễn giải:"
Năm nay thi đấu sẽ có nhiều người như con, cụ thể là anh em con nhà đại bá
ngươi, con gái Hạ Liên của cô cô Hạ Lan ngươi, cùng với những con cháu của các
trưởng lão trong gia tộc nữa. Cộng lại chắc cũng tầm hai mươi đứa, thi đấu
theo vòng loại, loại cho đến khi còn lại hai người thì thôi. Lúc đó hai người
cuối cùng sẽ được dắt về Hạ gia ở Hỏa Vân thành bồi dưỡng."

" Vậy thì lúc thi đấu, nhỡ xảy ra thương tích thì phải làm sao hả cha" Hạ
Thiên Từ thắc mắc hỏi.

" Trong tỉ thí, thương tích là khó tránh khỏi, miễn là không ra tay độc ác
cùng với chết người là được, nếu không sẽ bị trừng trị theo gia quy, ngươi
hiểu rồi chứ?" Nhìn Hạ Thiên Từ với ánh mắt kì lạ, Hạ Phong nhấn mạnh nói.

" Tuy ngươi đã có thể tu luyện nhưng mà chưa được bao lâu, nếu cảm thấy không
ổn thì đừng tham gia, mắc công ta phải đi hốt cốt ngươi nữa" Hạ Phong thâm
tình nhìn Hạ Thiên Từ khuyên nhủ.

" Cha, ta tự biết phải làm thế nào mà, không cần lo lắng cho ta" Hạ Thiên Từ
gật đầu đáp.

Uống một ngụm nước, Hạ Thiên Từ nói ít câu rồi xin phép về phòng.

Tình hình hiện tại hắn cũng đã hiểu rõ căn bản rồi, vấn đề còn lại là thời
gian mà thôi.

............

Bốn ngày sau, trên diễn võ trường Hạ gia, lớp người trẻ tuổi đã xếp hàng kín
mít. Trung tâm chủ yếu là con em trong gia tộc, còn xung quanh là những người
dân trong trấn đến xem tỉ thí.

" Nghe nói hôm nay Hạ gia ở Hỏa Vân thành về đây để tuyển thiên tài về bồi
dưỡng, không biết ai sẽ được chọn đây"

" Haiz, phải chi con của chúng ta cũng được như thế này thì tốt biết bao, nếu
được chọn thì không phải là cá chép hóa rồng sao"

"......"

Những tiếng bàn tán xôn xao của người dân xung quanh nổi lên.

" Mọi người im lặng, hôm nay chính là ngày mà Hạ gia chúng ta tổ chức Việt Nam
gót tha lền. Nhằm mục đích chọn ra hai người xuất sắc nhất để tiến về chủ họ
bồi dưỡng." Một giọng nói từ phía hàng ghế trung tâm phát ra.

Đó chính là Hạ Chính gia chủ, tuy đã già nhưng âm thanh vẫn rất lực, áp xuống
tiếng ồn ào của mọi người lại.

Sau đó nói tiếp:"Chủ trì cuộc tỉ thí này là người đến từ Hạ gia chủ họ, có
trách nhiệm đưa người có tiềm năng về gia tộc bồi dưỡng. Vì vậy cuộc tỉ thí
hôm nay sẽ diễn ra hết sức công bằng giữa con em trong gia tộc."

" Chào những người trẻ tuổi, ta là Hạ Bằng, phụ trách việc tuyển những người
trẻ tuổi có tư chất tốt về gia tộc, những ai dưới mười sáu tuổi mong muốn tiến
về gia tộc tu luyện thì có thể bước lên phía trên bốc thăm. Cuộc tỉ thí sẽ
diễn ra trong ngày hôm nay, ngày mai ta sẽ mang hai người xuất sắc nhất khởi
hành về gia tộc." Một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, tóc có chút hoa
râm, khuôn mặt cương nghị, chắp tay sau lưng nói lớn.

Nương theo lời nói của Hạ Bằng, từng người bước lên phía trên, Hạ Thiên Từ
cuối góc cũng theo lên.

Nhìn thấy Hạ Thiên Từ, đám trẻ khó hiểu bàn tán với nhau.

" Hả, tên phế vật Hạ Thiên Từ lên đây làm gì kia"

" Ha ha, chắc là muốn thử vận may đó mà, tí nữa ai nhường hắn đi kìa"

Đám trẻ cười lớn chế nhạo, ánh mắt khinh thường xuyên thấu cơ thể Hạ Thiên Từ.

" Này, Hạ Chính, những đứa trẻ kia đang nói cái gì vậy, ta nghe cái gì phế vật
ở đây này" Hạ Bằng nghi hoặc quay sang hỏi Hạ Chính.

Tuy nhỏ tuổi hơn Hạ Chính nhưng vai vế thì khác biệt lắm, cho nên kêu thẳng
tên Hạ Chính luôn.

" À, Hạ Bằng đại nhân, đó là một đứa tráu trai của ta, là trời sinh phế mạch,
không thể tu luyện được, nhưng hôm nay lại xuất hiện báo danh bốc thăm, ngài
không cần lo, việc này để ta xử lý" Hạ Chính cười khan, cung kính nói với Hạ
Bằng.

Nhìn qua Hạ Thiên Từ, Hạ Chính gân cổ quát lớn:" Hạ Thiên Từ, ngươi nhanh
xuống đi, chỗ này không phải nơi vui chơi giải trí."

" Đúng vậy, cút về đi, đừng đứng ở đây làm mất mặt gia tộc, kẻ như ngươi cũng
xứng ở chỗ này sao". Một đám hùa nhau nói theo mấy câu cay nghiệt.

Hai anh em Hạ Độc cùng Hạ Dược đứng đầu

hàng nhìn hắn, khóe miệng nở nụ cười khinh bỉ, trông rất vui khi thấy Hạ Thiên
Từ bị chửi.

" Đậu móa, các ngươi được lắm, còn nhỏ mà miệng lưỡi chua cay như vậy rồi, để
xem lát nữa từ gia làm sao đánh phù mỏ bọn ngươi" Bị khinh rẻ xúc phạm, một
con người gương mẫu, thiện nhân như Hạ Thiên Từ sao chấp nhận như thế được,
trong lòng thầm mắng khí thế.

" Nếu vậy cho ta hỏi, làm sao mới có thể đứng ở chỗ này Hạ Bằng đại nhân.?" Hạ
Thiên Từ tuy tức giận nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ thản nhiên, không quan tâm tới
bọn nhóc, nhìn về phía Hạ Bằng hỏi.

" Ngươi không nghe rõ sao, dưới mười sáu tuổi, tu vi luyện gân kỳ đỉnh phong
trở lên có thể tham gia, nhưng ta nghe nói là ngươi trời sinh không thể tu
luyện, làm sao lại xuất hiện ở chỗ này?" Hạ Bằng cũng không thấy khó chịu,
ngược lại thấy thú vị đáp lời Hạ Thiên Từ.

" Vậy thì tại sao ta lại không được tham gia, ta thấy ta đủ điều kiện đó chứ"
Hạ Thiên Từ giả bộ ngây thơ đáng yêu hỏi ngược lại.

" Hỗn láo, ngươi còn ở đó nói bậy thì đừng trách ta mạnh tay, ngươi có biết
nói láo sẽ bị tội gì không, mau cút về bú sữa mẹ đi" Đứng một bên, Hạ Chính
tức giận chỉ tay quát lớn, hận không thể lập tức tát bay Hạ Thiên Từ đi.

Hạ Thiên Từ vẫn không trả lời, hắn chỉ đứng đó chờ Hạ Bằng lên tiếng.

" Ngươi im lặng được rồi Hạ Chính, ở đây ta bao hết rồi"

" À vâng, ta biết rồi"

Nhìn thấy sắc mặt không vui của Hạ Bằng, Hạ Chính cũng không dám nói nữa, im
lặng nhìn Hạ Thiên Từ.

" Ồ, rất tốt, nếu ngươi nói là đủ điều kiện thì thể hiện ra đi, ta sẽ làm chủ
cho ngươi, còn nếu như ngươi nói dối thì ta sẽ đích thân trừng phạt ngươi, vậy
thôi". Quan sát Hạ Thiên Từ nãy giờ, Hạ Bằng thầm khen tâm tính bình tĩnh của
hắn, một đứa trẻ mười bốn tuổi mà làm được như hắn rất ít, nếu không phải phế
vật như mọi người nói thì cam đoan cho dù không chiến thắng thì hắn sẽ phá lệ
đem Hạ Thiên Từ về gia tộc.

" Được thôi, đã như vậy ta sẽ chứng minh cho mọi người thấy, ta, Hạ Thiên Từ
không phải là một tên phế vật."

Đứng ở ngoài, Hạ Phong cùng Ngô Bích Hoa quan sát kĩ càng, hai tay nắm chặt,
bọn họ tin tưởng con trai của mình, tin rằng hắn sẽ cho mọi người biết mình
không phải là kẻ phế vật.

Dứt lời, Hạ Thiên Từ giơ cao chân phải rồi dẫm xuống đất.

"Bùm"

Một tiếng nổ nhỏ vang lên, bụi bay mịt mù, sau đó một dấu chân in trên mặt
sân, nơi đó đã hiện ra những vết nứt chi chít.

" Như vậy đã đủ chứng minh rồi chứ?" Hạ Thiên Từ khoanh tay hỏi.

Xung quanh đó, đám người Hạ Độc, người dân trong trấn, kể cả Hạ Lưu cùng Hạ
Chính đều trợn mắt.

Bởi vì sao, vì cái sân này lót đá Cương sa, muốn in dấu chân lên đó thì tệ nào
cũng phải luyện cốt sơ kỳ.

Còn dấu chân của Hạ Thiên Từ, rõ ràng không chỉ là luyện cốt sơ kỳ rồi.

Để ý độ sâu, mọi người dễ dàng nhận ra lực tác động lên ít nhất phải là luyện
cốt trung kỳ.

Riêng chỉ có Hạ Bằng cùng cha mẹ hắn là không cảm thấy ngạc nhiên.

Dường như đã đoán ra, Hạ Bằng mỉm cười nói với Hạ Thiên Từ:" Rất tốt, hợp
cách, ngươi đã đủ điều kiện bốc thăm, nhớ đừng làm ta thất vọng đấy." Hạ Bằng
thâm ý nói với hắn.

Hạ Thiên Từ không nói, chỉ nở nụ cười nham hiểm, không nhìn Hạ Chính liền quay
lưng tới chỗ bốc thăm.

" Không thể nào, hai tháng trước hắn còn bị ta đấm cho một phát liền lăn quay,
sao bây giờ lại là luyện cốt trung kỳ rồi?" Hạ Độc ngây người, trong lòng vô
số câu hỏi.

" Con mẹ nó đây là thật sao, Hạ Thiên từ không còn là phế vật nữa, ai giải
thích cho ta một cái đi" Trong đám người, một tên lúc nãy mắng chửi Hạ thiên
Từ thất thần nói ra.

" Hạ Chính, ngươi giải thích sao đây hả? Đây là phế vật ngươi nói? Ngươi có
biết nói láo như vậy sẽ chịu tội gì không hả? Hừ". Hạ Bằng hừ lạnh, liếc mắt
gằn từng chữ nói ra.

Hạ Chính một bên cũng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, khuôn mặt nhăn nhó ấp úng:"
Ta, ta, cái này ta thật không biết nha".

•~~~•

Hết c25.

Mong mn ủng hộ.

Chúc mn đọc truyện vui vẻ.

Cảm ơn mn.


Lạc Thần - Chương #25