Người đăng: lachong
Đứng trước thế công sát phạt của đối phương, Phạm Văn Long vẫn bình tâm tĩnh
khí, Phong Quyển Tàn Vân tuỳ thời thôi động, thần thức luôn luôn bao phủ trong
phạm vi mười trượng, dựa vào cảm ứng Phong nguyên tố sẵn sàng né tránh.
Trần Công Minh triệt để bạo nộ, Thanh Xà Kiếm ngân rung hưởng ứng, vặn vẹo uốn
éo như con rắn, nương theo dấu vết của Phạm Văn Long liếm tới.
Có điều, so về tốc độ, Trần Công Minh khó mà bắt kịp Phạm Văn Long, chỉ miễn
cưỡng không bị bỏ lại mà thôi. Đó là Phạm Văn Long còn che giấu thực lực, thi
triển Phong Quyển Tàn Vân dựa trên chân linh khí đơn thuần, nếu hắn vận dụng
tinh thần lực kêu gọi Phong thuộc tính trợ chiến thì Trần Công Minh chỉ có
nước ngửi khói đằng sau.
Hai bóng người loang loáng di chuyển trên võ đài, giống như hai con thoi chạy
qua nhảy lại, tạo nên màn rượt đuổi gay cấn.
Bị Phạm Văn Long quay như chong chóng, Trần Công Minh trong bụng bực bội khôn
tả, không ngờ rằng tốc độ của đối phương lại khủng bố đến bước này. Càng ngẫm,
hắn càng quyết tâm triệt hạ Phạm Văn Long, không thể để đối phương có thời
gian trưởng thành thêm nữa.
- Phế vật ngươi chỉ biết làm con rùa chạy trốn thôi sao? Có bản lĩnh đứng lại
so tài cùng ta.
Mục quang Phạm Văn Long loé vẻ gian tà, thân hình vừa động vừa quỷ dị cười
bảo:
- Ngươi không đuổi kịp ta, vậy ai mới là phế vật?
Bị ngôn từ đả kích, Trần Công Minh càng điên tiết, nếu cứ tiếp tục chơi trò
mèo vờn chuột này phỏng chừng thanh danh của bản thân sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Bất ngờ, khí tức kéo lên, Trần Công Minh vũ động Thanh Xà Kiếm, thành thục
phách liền ra bốn chưởng cực mạnh, kiếm chiêu biến ảo, theo bốn hướng trước
sau, trái phải bao vây Phạm Văn Long vào trong.
Tình huống này Phạm Văn Long từng kinh qua trong Thông Thiên Tháp, bản thân
hiểu rõ uy lực cường đại của nó, cảm nhận luồng năng lượng ba động đang ép sát
không chút coi thường.
Phốc.
Vù… Vù~
Bồng~
Kiếm quang từ bốn phương hướng lao đến, đâm thẳng vào thân hình của Phạm Văn
Long, vụ va chạm làm sàn đấu rung lên bần bật, lan truyền tiếng nổ đinh tai
nhức óc. Trên võ đài, bụi bay cát chạy, không ai rõ ràng tình huống bên trong
thế nào.
Một lát, mọi thứ qua đi, Trần Công Minh chú mục quan sát bỗng phát hiện võ đài
trống trơn, không còn thấy bóng dáng Phạm Văn Long đâu cả.
- Phạm Văn Long trúng chiêu. Không lẽ thịt nát xương tan rồi sao?
Dưới đài tức thì vang lên nhiều tiếng bàn luận của môn sinh, hầu như ai nấy
đều bất ngờ với kết quả vừa xảy ra. Phạm Văn Long vốn đang áp đảo đối phương,
bỗng đột nhiên lại bị phản kích không thể chạy thoát.
Ở một góc, Kỳ Quan và Ngọc Duyên gương mặt căng thẳng, trong mắt ánh lên vẻ lo
lắng.
Không lâu sau, bất ngờ một tiếng la thất thanh:
- Ở trên không, các ngươi nhìn xem.
Hơn ngàn con mắt theo tiếng cảnh báo vội hướng lên, chỉ thấy ngay trên không
trung, một thân áo xanh Phạm Văn Long mồn một hiện ra.
- Không thể nào? Sao có chuyện như vậy?
- Lăng không phi hành. Phạm Văn Long là Xuất Trần cảnh giới.
Cảnh tượng này khiến đông đảo khán giả náo loạn, lăng không phi hành đại biểu
cho tu vi đã bước vào Xuất Trần cảnh giới.
Thân trong trận chiến, Trần Công Minh cũng bị một màn trên làm cho sửng sốt,
có điều, trong đầu chợt loé lên tia sáng, cố nặn ra một nụ cười khinh thường
bảo:
- Hoá ra phế vật ngươi có pháp bảo phi hành, thảo nào tốc độ lại nhanh đến
vậy, chỉ là mượn ngoại lực mà thôi.
Nghe nói vậy mọi người mới vỡ lẽ, hẳn là như vậy rồi, nếu Phạm Văn Long là
Xuất Trần thì nào cần dây dưa tranh đấu đến giờ phút này, chỉ bằng một cái tát
cũng đủ khiến cho Trần Công Minh sống dở chết dở.
- Thằng nhóc này lại có pháp bảo phi hành?
Vị chấp sự Xuất Trần hậu kỳ sắc mặt thoảng thốt, khẽ lẩm bẩm một câu.
Đối với pháp bảo thì pháp bảo phi hành là cực kỳ trân quý, trong một số trường
hợp giá trị còn nhỉnh hơn cả pháp bảo thuộc tính công kích. Nghe nói trong Kỳ
Trân Các số lượng hạ đẳng pháp bảo phi hành cũng chỉ có duy nhất vài kiện, giá
lên đến bảy, tám trăm vạn linh đồng.
Nghĩ đến đây, vị chấp sự trong lòng một lần nữa đánh giá lại Phạm Văn Long. Dĩ
nhiên, với cảnh giới Xuất Trần hậu kỳ của hắn còn lâu mới đủ khả năng phát
hiện Phạm Văn Long đang thi triển thân pháp thượng thừa Phong Quyển Tàn Vân.
- Ngươi đánh đủ chưa? Đến lượt ta.
Trên không, Phạm Văn Long nhìn xuống dưới, rơi đúng vào người Trần Công Minh,
đôi mắt mang theo hơi thở tử vong, chết chóc.
Ngay trong nội thể, đan điền khổng lồ xoay tròn, muôn vàn chân linh khí từ
trong bờ khí hải theo một vòng vận chuyển cấp tốc được triệu hồi.
Chân linh khí chuyển hoá thành linh lực, số lượng dư đủ, Phạm Văn Long quyết
đoán đánh ra một chưởng.
- Ngã Hổ Phốc Thỏ.
Quyền phá hư không, khí thế bá đạo.
Cảm nhận nguồn năng lượng hùng hậu từ trên trút xuống, Trần Công Minh mặt mày
thất sắc, vội thu kiếm giương lên, chuyển từ công qua thủ, sẵn sàng nghênh
địch.
Bang.
Vụ va chạm cực mạnh, trong không gian nhỏ hẹp vang lên những âm thanh lùng
bùng.
- Ngã Hổ Phốc Thỏ.
Phạm Văn Long không cho đối thủ cơ hội thở dốc, thân hình mau lẹ vọt xuống,
một đòn Ngã Hổ Phốc Thỏ dũng mãnh nhắm thẳng vào ngực Trần Công Minh nện.
Thoáng chật vật, rốt cuộc Trần Công Minh cũng hoá giải được nguy hiểm. Chỉ là,
ngay khi hắn còn chưa định thần, bất ngờ một luồng năng lượng mới lại ập đến,
rất gần, rất mạnh, không kịp né tránh, hắn đành cắn răng phách ra một kiếm.
Bùng.
Va chạm quyết liệt khiến thân hình Trần Công Minh bị đẩy lùi về sau mấy
trượng, trong nội thể khí huyết nhộn nhạo, khó chịu.
Miệng gầm vang phẫn nộ, Trần Công Minh chân linh khi rót cả vào Thanh Xà Kiếm,
hăng hái quét ngang đầu Phạm Văn Long. Cơ mà, đúng thời khắc này, bất ngờ một
luồng ba động lạnh lẽo vô hình đánh đến ngay đầu gối.
- Đơn Đả Độc Cước.
“Rắc.”
Trong khoảnh khắc, hắn cảm thấy một trận đau đớn kịch liệt, xương cốt như muốn
vụn vỡ thành nhiều mảnh.
Không sai, chiêu thức Phạm Văn Long vừa triển khai chính là Đơn Đả Độc Cước
trong Tam Đả Thần Quyền.
Trong toà tháp, sau nhiều ngày khổ công, rốt cuộc Phạm Văn Long cũng manh nha
dung hợp được Thuỷ thuộc tính vào cước pháp. Chỉ là, lúc này hắn vẫn chưa thực
sự tung ra con bài tẩy đó, Đơn Đả Độc Cước đánh ra chỉ ẩn chứa linh lực tinh
thuần mà thôi, nhưng như vậy cũng đủ khiến Trần Công Minh nếm mùi đau khổ.
Trần Công Minh trúng chiêu, thân hình loạng choạng, Phạm Văn Long nào bỏ qua
cơ hội quý báu. Hắn càng đánh càng hăng, mau lẹ như cơn gió, hết qua trái rồi
sàng qua phải, phóng lên trước rồi lui về sau, đệ nhất thức Ngã Hổ Phốc Thỏ
đồng thời kết hợp với Đơn Đả Độc Cước liên miên thi triển.
Bùng.
Bùng.
Bùng~
Quyền đấm cước đả, tuy là lần đầu tiên hắn kết hợp song vẫn tự nhiên, hoa mỹ,
không chút rối loạn.
Trần Công Minh nén đau, cố gắng né tránh và triển khai biện pháp phòng ngự. Có
điều, Phạm Văn Long tấn công vũ bão nên khiến hắn có phần rối trí, chắn trước
hở sau, rốt cuộc cũng để lộ ra sơ hở.
Phanh.
- Hự…!
Hai âm thanh cùng lúc vang lên. Trần Công Minh bị dính đòn nặng nề, bay tít ra
mép võ đài. Hắn cố gắng bò dậy, bỗng cảm thấy trong miệng ngòn ngọt, ôm cổ ho
khan “khụ khụ” vài tiếng, cuối cùng không nhịn được ói ra một ngụm máu đỏ lòm.
Lúc này, Phạm Văn Long thân hình ngừng động, nhẹ nhàng ổn định trên mặt võ
đài. Ánh mắt sắc lạnh như bảo đao, sát khí lạnh lùng, tàn khốc, mang đến cảm
giác như hung thần đến từ viễn cổ.
- Phạm Văn Long. Ta sẽ không tha cho ngươi.
Bị chà đạp thảm hại mà ngay cả cọng lông của đối phương còn chưa chạm đến,
Trần Công Minh nổi đoá, “Oanh” một tiếng, khí tức bất ngờ kéo lên, cuối cùng
trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người tu vi đích thực dừng ở Siêu Phàm trung
kỳ cảnh giới. Có điều sắc mặt của hắn có nét tái xanh, nhất định đang không hề
dễ chịu chút nào.
- Hả? Trần Công Minh còn ẩn giấu tu vi. Siêu Phàm trung kỳ cảnh giới, lần này
Phạm Văn Long thảm rồi.
- Không chắc đâu. Ta thấy Phạm Văn Long hẳn là vẫn còn ẩn giấu con bài chưa
lật. Ai chết về tay ai còn rất khó nói.
- Trần Công Minh này tu luyện kiểu gì không biết. Con mẹ nó, biến thái quá
đi.
Chứng kiến cảnh tượng này, Phạm Văn Long có chút ngạc nhiên. Theo hắn phỏng
đoán, Trần Công Minh hẳn là còn ở Siêu Phàm sơ kỳ mà thôi, thời khắc này sử
dụng bí pháp nên thực lực mới tăng mạnh lên trung kỳ. Hắn từng chứng kiến gã
Lê Vinh sử dụng Biến Thân Thuật nên không lạ lẫm gì với thủ đoạn này. Nhưng
thời gian mỗi lần thi triển sẽ không kéo dài bao lâu, xem chừng Trần Công Minh
sắp sửa tung ra con bài mạnh nhất của mình rồi.
Phạm Văn Long chú mục quan sát, mọi hành động của Trần Công Minh tức thì thu
vào trong tầm mắt. Phong Quyển Tàn Vân sẵn sàng điều động bất cứ lúc nào, Phạm
Văn Long không phải kẻ ngu ngốc, hoạ như một chiêu của Trần Công Minh vượt
ngoài khả năng đối kháng, hắn sẽ lập tức phi thân tẩu thoát ngay.
Quả nhiên, sau hàng loạt những động tác phức tạp, Trần Công Minh miệng nhổ ra
một chùm tinh huyết, dung nhập thẳng vào trong Thanh Xà Kiếm.
Thanh Xà Kiếm tham lam hấp thu nguồn tinh huyết, rồi chưa đến hai nhịp thở,
màu xanh của kiếm bỗng nhiên biến chuyển, hoá thành một màu đỏ rực như lửa.
Kiếm quang ngân rung, hào quang loá sáng, Thanh Xà Kiếm tự động rời khỏi tay
Trần Công Minh bay lơ lửng trên đỉnh đầu.
Vẫn chưa hết, Thanh Xà Kiếm trong nháy mát chợt sinh biến hoá, một thành hai,
hai thành bốn, bốn thành tám, tám thành mười sáu… cứ thế cho đến khi vừa vặn
đúng sáu mươi tư kiện Thanh Xà Kiếm hình thành mới ngừng lại. Mỗi kiện Thanh
Xà Kiếm ngưng tụ vô cùng chân thực, khí tức nóng bỏng phả ra, khuếch tán cường
đại. Tràng âm thanh “u…u…~” nghe như tiếng cô hồn dã quỷ, khiến lòng người run
rẩy.
Thần sắc âm trầm, Trần Công Minh lấy tay lau vệt máu vương vãi trên miệng, tàn
độc nói:
- Hôm nay, tao sẽ cho mày táng mạng tại Hư Vô Phong này.
Đứng trước áp lực bá đạo của đối phương, Phạm Văn Long khẽ chau mày, trong
lòng mơ màng cảm nhận nguy hiểm. Hắn cách một khoảng xa mà vẫn cảm thấy
khí nóng thiêu đốt thốc vào mặt, cường mãnh cương liệt vô cùng.
Lúc này, mọi người biết rằng đã đến hồi gay cấn nhất, ai nấy đều mở căng hai
mắt quan sát từng diễn biến trên đài.
Dưới sáu mươi tư kiện Thanh Xà Kiếm, Trần Công Minh toàn thân phát ánh hào
quang, trông như một vị thần thời thượng cổ, thiên địa lay động hỗn loạn,
khuôn mặt hắn thành ra mờ mờ ảo ảo.
- Trần Gia Kiếm Pháp. Xà Kiếm Xuyên Tâm. Khởi!
Chính là thời khắc này, sau tiếng quát vang như sấm động, sáu mươi tư kiện
Thanh Xà Kiếm liền tiếp tục có biến hoá kinh người, biến thành sáu mươi tư con
rắn màu xanh lục, bên ngoài thân thể là lớp hoả diễm bập bùng, nhe nanh múa
vuốt như sắp phủ chụp lấy cả võ đài.
Từ xa nhìn lại mà rùng mình, Phạm Văn Long đứng đó, quần áo, mái tóc
phần phật tung bay trong gió, khuôn mặt biểu lộ như có như không, chẳng hiểu
trong lòng hắn đang toan tính điều gì.
Sa.
Sa~
Sáu mươi tư con lục sắc tiểu xà phóng đến, mục tiêu chỉ có một, chính là người
thanh niên áo xanh.
Nội tâm Trần Công Minh tin tưởng một chiêu này sẽ dễ dàng kích sát Phạm Văn
Long. Xà Kiếm Xuyên Tâm chính là chiêu thức đỉnh cấp của Trần gia, một khi kết
hợp với Thanh Xà Kiếm thì uy lực tăng lên gấp bội. Lấy thực lực của Trần Công
Minh đánh ra, so sánh với một kích toàn lực của Siêu Phàm trung kỳ không cách
biệt bao nhiêu.
- Nhân Vực đỉnh phong sao? Đi chết cho ta. Ha ha…!