Người đăng: lachong
Thời gian trôi nhanh như nước chảy, tính từ sự kiện long tộc đại chiến Thánh
Viện vừa tròn một tháng.
Sóng gió qua đi, Quỳnh Phụ Tinh vẫn không thể quay lại sự bình yên vốn có.
Trong vòng một tháng, tin tức lão tổ Hùng Vương còn sống, tu vi đã bước vào
Chí Tôn len lỏi mọi thôn cùng ngõ hẻm, như một ngọn lửa thổi bùng lên sinh khí
khắp các đại lục.
Nhiều gia tộc, bang hội, thế lực lớn bé trên Quỳnh Phụ Tinh thi nhau đổ dồn về
An Ký Tây đại lục.
Các vị trưởng lão ngoại viện thời gian này vô cùng bận rộn, ngay cả thời gian
nghỉ ngơi cũng không có. Từ khi tin tức truyền ra, vô số thanh thiếu niên ưu
tú vì mục tiêu tiến vào Thánh Viện nên đã đăng ký báo danh. Với những hạt
giống tốt này, Thánh Viện dĩ nhiên không lý do từ chối, đều sắp xếp ổn thoả
vào trong tám khu vực ngoại viện.
Kỳ chiêu sinh nội viện mới diễn ra không lâu, hơn một năm nữa mới đến kỳ chiêu
sinh mới, vậy nên ai cũng tranh thủ thời cơ tu luyện. Vô hình chung, bên trong
Thánh Viện từ nội viện đến ngoại viện tồn tại không khí mười phần khẩn trương.
Lúc này, tại ngọn Hưng Yên Phong, trong một toà nhà cao cấp, bên trong chính
là bóng dáng của Phạm Văn Long.
Lại nói, sau khi quay trở về, vì mục tiêu nhanh chóng đề thăng tu vi nên Phạm
Văn Long bàn bạc với Kỳ Quan tiến vào toà nhà cao cấp tu luyện.
Không nói đến Phạm Văn Long sở hữu Linh mạch hoàn mỹ, mà từ mối quan hệ không
tầm thường cùng Lê Châu trưởng lão, hai người Đỗ Quang và An Tập Bình liền vui
vẻ sắp xếp cho hắn một chỗ ở loại tốt nhất. Riêng Kỳ Quan đột phá Nhân Vực cấp
mười hai nên cũng đủ tư cách bước vào.
Trong một tháng này, Phạm Văn Long một mực bế quan, trong lòng hắn mơ hồ cảm
nhận bản thân đã đạt đến bình cảnh của Nhân Vực, quả nhiên sau hơn hai mươi
ngày tiềm tu đã thành công bước chân vào hàng ngũ Siêu Phàm cảnh giới.
Để đạt kết quả này, ngoài linh khí nồng độ cực cao trong toà nhà cao cấp, Phạm
Văn Long lại một lần đem toàn bộ số linh quả Dưỡng Hồn Mộc ra sử dụng. Tiêu
hao kinh người khiến hắn có phần đau lòng. Tuy nhiên, không lâu sau, Phạm Văn
Long đã quên béng chuyện này, trong lòng chỉ cảm thấy cực kỳ sung sướng, đến
Siêu Phàm, sự lĩnh ngộ của bản thân đối với thiên địa thuộc tính đã rõ ràng
hơn Nhân Vực rất nhiều.
Bên cạnh đó, thể chất tăng vọt, từ kinh mạch, xương cốt đến cơ bắp vô cùng rắn
chắc, bền bỉ. Đồng thời, linh lực trở nên tinh thuần, cường đại hơn, một quyền
Ngã Hổ Phốc Thỏ uy lực tăng lên gấp ba, bốn lần.
Phạm Văn Long tận hưởng từng thay đổi trong nội thể, cảm khái thốt lên:
- Siêu Phàm! Quả đúng như tên gọi, hàng ngũ Nhân Vực không cùng đẳng cấp.
Siêu Phàm là một cảnh giới đặc biệt, nếu nói Nhân Vực như bước đệm khởi động
thì Siêu Phàm chính là sự khẳng định bản thân hắn đã trở thành tu luyện giả
thực sự, bắt đầu hành trình chinh phục đỉnh cao.
Riêng Đại Việt Linh Quyết cũng tiến bộ rất nhanh, nói không chừng thời gian
ngắn sẽ đột phá chướng ngại bước lên tầng thứ năm. Mỗi lần Đại Việt Linh Quyết
tấn cấp đều mang đến cho Phạm Văn Long lợi ích kinh người, ngoài tu vi tăng
mạnh, quan trọng hơn, chính là đan điền biến hoá, kích thước đồng dạng tăng
lên.
Nếu so sánh đan điền của Phạm Văn Long với người đồng cấp bậc nhất định lớn
hơn gấp đôi. Đây là một lợi thế kinh người, bởi đan điền lớn chứng tỏ bên
trong khí hải vô cùng dồi dào nguồn chân linh khí. Nói đơn giản, cùng là một
chiêu thức, nếu người khác chỉ có thể thi triển một lần duy nhất thì Phạm Văn
Long dựa vào linh lực sung túc đủ để thi triển đến hai lần.
Với thực lực hiện tại, trong Siêu Phàm sơ kỳ, trừ phi gặp phải những tu luyện
giả có con bài tẩy cực mạnh, còn không Phạm Văn Long tự tin mười phần có thể
thu thập.
Phạm Văn Long rất thoả mãn với thành quả hiện tại, vui mừng truyền âm thông
báo cho sư phụ. Lão Kim lâu rồi không xuất hiện, lúc này nghe hắn thành công
tấn vào Siêu Phàm liền vui vẻ, cười ha hả bảo:
- Nhóc con thiên phú không tệ. Mới chưa đến một năm đã có thể từ Nhân Vực
bước vào Siêu Phàm cảnh giới. Tuy phục dụng không ít thiên tài địa bảo, còn có
vận số khá tốt, nhưng so sánh với đám thanh thiếu niên quái kiệt trong các Đại
Thiên Hà thì không thua kém bao nhiêu. Rất tốt! Ha ha…
Dường như tâm tình của lão Kim rất thoả mái. Phạm Văn Long biết bình thường sư
phụ hiếm khi cao hứng như vậy, truyền âm nói:
- Nếu không có sư phụ chỉ dạy, con nào có ngày hôm nay. Đều nhờ công của
người cả.
Lão Kim thoáng im lặng, sau đó bảo:
- Nhóc con, cũng biết ăn nói nịnh nọt rồi đấy! Những lời khách sáo như vậy
sau này đừng có thốt trước mặt ta. Nghe thật nổi cả da gà, da vịt. Hà hà…!
Từ sau khi trở về, Phạm Văn Long cũng hiếm có dịp tâm sự cùng sư phụ, lúc này
hai thầy trò liền dành thời gian trao đổi.
Bước vào Siêu Phàm, Phạm Văn Long có một vài vấn đề lấn cấn, rất may mắn lão
Kim là pho bách khoa toàn thư sống, nên hết thảy mọi thắc mắc của hắn đều được
nhanh chóng giải quyết.
Trò chuyện một lát, Phạm Văn Long bỗng hỏi:
- Hùng Vương lão tổ là Chí Tôn cường giả, sư phụ có ý kiến gì không?
Trầm ngâm hồi lâu, lão Kim mới chậm rãi mở miệng nói:
- Thánh Viện có cường giả Chí Tôn thật khiến ta bất ngờ. Thành tựu tu luyện
đến cấp bậc này đều là thiên tài trong thiên tài, rồng trong loài người, thiên
tư trác tuyệt. Theo ta phỏng đoán, nhiều khả năng Hùng Vương đã ở Chí Tôn
trung kỳ, thực lực tương đối mạnh. Cũng tốt! Thánh Viện có hắn chống đỡ, con
cũng có thể thoả mái tu luyện, không còn gì nguy hiểm. Song ta vẫn lưu ý con,
muốn trở thành cường giả nhất định cần phải tự thân tôi luyện, vậy mới mau
chóng trưởng thành.
Giọng lão Kim luận bàn về Hùng Vương lão tổ, một tồn tại Chí Tôn cảnh giới
nhưng rất thản nhiên, không chút dao động nào.
Dừng lại, rất lâu sau, bỗng nhiên lão Kim truyền âm bảo:
- Ta muốn thông báo với con một chuyện. Vài triệu năm nay, ta chỉ là một tàn
hồn nương náu trong Bạch Mai nhẫn, thời gian càng lâu, bản thân ta tiêu hao
ngày càng lớn, vì vậy ta muốn sử dụng bí pháp tiến vào trạng thái ngủ đông
trong một thời gian dài. Hi vọng qua đó có thể khôi phục được chút tinh
nguyên.
Phạm Văn Long nghe lão Kim nói, trong lòng hoảng sợ, vội truyền âm:
- Sư phụ! Có phải tình trạng của người rất xấu không?
Lão Kim biết là hắn đang lo lắng, giọng trấn an bảo:
- Con đừng quá lo lắng. Tình huống vẫn chưa đến nỗi nào, chỉ là tàn hồn của
ta do tồn tại quá lâu nên suy yếu quá độ. Cũng may dạo gần đây ta nghiên cứu
ra một phương pháp, có thể kích thích linh hồn thể, hi vọng sẽ hiệu quả.
Giọng lão Kim vẫn đều đều, ôn hoà như ngày đầu tiên gặp gỡ. Phạm Văn Long biết
với thực lực của bản thân tạm thời không thể giúp ích cho sư phụ, đành nói:
- Khi nào người định bắt đầu?
Lão Kim suy tính đôi chút, cuối cùng bảo:
- Có lẽ một, hai ngày nữa. Để quá lâu ta sợ phát sinh biến cố. Còn nữa, ta sẽ
truyền cho con một bí pháp, trong trường hợp cấp bách nếu không thể giải quyết
thì hãy đánh thức ta dậy.
Thấy sư phụ lúc nào cũng lo lắng cho an nguy của bản thân, Phạm Văn Long trái
tim ấm áp, rưng rưng nói:
- Sư phụ! Người hãy nghỉ ngơi đi. Đệ tử có thể tự lo cho mình được.
Lão Kim cười ha hả, hiền từ bảo:
- Ha hả. Cái thằng nhóc con này thật là…! Thôi, ngươi lo công việc đi. Ta
cũng cần nghỉ ngơi, chuẩn bị một chút cho quá trình ngủ đông.
Sau đó, lão Kim liền biến mất. Phạm Văn Long biết sư phụ đang trong giai đoạn
quan trọng nên không dám kinh động.
Ngồi suy nghĩ một lát, hắn liền lấy trong người ra hai kiện pháp bảo, chính là
Không Gian Giới Chỉ của hai gã Lê Vinh và Âu Dương Tam. Từ khi có được đến
nay, bao sự kiện xảy đến, cuối cùng Phạm Văn Long vẫn chưa có thời gian kiểm
tra.
- Để xem bên trong có gì đáng giá hay không?
Đối với Không Gian Giới Chỉ của tu sĩ cảnh giới Xuất Trần, Phạm Văn Long thực
sự rất mong chờ.
Đầu tiên, hắn cầm kiện Không Gian Giới Chỉ của Lê Vinh, nhẹ nhàng rót thần
thức vào bên trong. Rất nhanh, trước mặt liền xuất hiện một đống đồ vật kỳ lạ.
Đáng chú ý nhất là một bộ công pháp Biến Thân Thuật. Ngoài ra còn có một số
linh đồng, cùng vài tài nguyên thảo dược quý hiếm, trong Kỳ Trân Các giá bán
cực cao.
Sau một hồi kiểm tra kỹ lưỡng, Phạm Văn Long cầm trên tay một tấm lệnh bài,
nếu không sai, đây chính là lệnh bài chứng minh thân phận của thành viên môn
phái Tam Cốc Động gì đó. Tuy trong lòng có chút hiếu kỳ, song hắn cũng không
quá để tâm, liền quăng hết thảy vào Không Gian Giới Chỉ của mình.
Đối với thu hoạch này, Phạm Văn Long rất hài lòng, kế đến, hắn bắt đầu ngó qua
Không Gian Giới Chỉ của Âu Dương Tam.
- Con mẹ nó! Nhiều đến như vậy sao?
Hít một hơi trấn tĩnh, Phạm Văn Long bắt đầu đong đếm. Trước mắt hắn là một
đống linh đồng, con số lên đến gần trăm vạn. Số linh đồng này thật quá doạ
người, hắn không ngần ngại thu lấy cả, sau đó tiếp tục kiểm tra.
Bên trong Không Gian Giới Chỉ của Âu Dương Tam ngoài linh đồng ra cũng không
có vật phẩm nào đáng giá, chỉ là một vài tài nguyên vụn vặt, cuối cùng, Phạm
Văn Long chú ý đến hai vật, chính là một tấm địa đồ cùng khối một ngọc giản.
Thần thức Phạm Văn Long khẽ động, sau khi kiểm tra tấm địa đồ, phát hiện đây
chính là bản đồ chỉ dẫn đến một mộ địa.
Lại nói, trên Quỳnh Phụ Tinh hàng vạn năm qua tồn tại biết bao nhiêu cường giả
tán tu. Bọn họ dù tu luyện đến cấp bậc nào thì cũng đến thời khắc đại nạn,
phải nằm xuống. Bởi vậy, trước khi tan biến vào cõi hư vô, các cường giả
thường chọn cho mình một địa phương bí ẩn an nghỉ, đồng thời cất giữ tài
nguyên cùng truyền thừa cả một đời tu luyện. Nếu không sai, tấm địa đồ này
chính là phương hướng dẫn đến một trong số đó. Dù không rõ cấp bậc chủ nhân mộ
địa này cao thấp thế nào, song Phạm Văn Long có cảm giác phi thường kỳ lạ.
Thông tin rõ ràng, trên tấm địa đồ biểu hiện một địa phương nằm trong phạm vi
An Ký Tây đại lục, là một nơi xa xôi, hẻo lánh. Phạm Văn Long nghiên cứu nửa
ngày vẫn không có thêm phát hiện mới, sau một hồi đắn đo liền quyết định tạm
thời bỏ qua.
Kế đến, hắn nhìn qua khối ngọc giản, thần thức vừa xâm nhập, bất ngờ trong đầu
hiện lên một cỗ thông tin.
Rất lâu sau, Phạm Văn Long mới hồi phục tinh thần, từ những thông tin ghi trên
ngọc giản liền dễ dàng nhận biết đây là một bộ cước pháp thượng thừa, khiếm
cho hắn vô cùng hưng phấn.
- Tam Đả Thần Cước.
Phạm Văn Long khẽ lẩm bẩm.
Chính xác khối ngọc giản này ẩn chứa cước pháp Tam Đả Thần Cước trong lời nói
của hai huynh đệ Âu Dương Nhất và Âu Dương Nhị.
Đúng như tên gọi, Tam Đả Thần Cước do một vị tiền bối vô danh sáng tạo, bao
gồm ba tầng chiêu thức, chính là Đơn Đả Độc Cước, Liên Hoàn Cước và cuối cùng
Vô Ảnh Cước. Một khi tu luyện đến đệ tam thức Vô Ảnh Cước, cước pháp biến hoá
vô ảnh vô tung làm cho địch nhân không thể phán đoán, mỗi đòn đánh ra ẩn chứa
sức công phá cường đại vô song.
Dựa vào miêu tả trong ngọc giản, Phạm Văn Long dễ dàng suy đoán nếu thành công
tu luyện bộ cước pháp này thì uy lực vô cùng khủng bố. Có điều, yêu cầu thể
chất của nhân sĩ cực kỳ hà khắc, Phạm Văn Long không rõ với tình trạng hiện
tại của bản thân có thể thành công tu luyện đệ nhất thức Đơn Đả Độc Cước hay
không?
- Đúng là một bộ cước pháp tuyệt vời!
Sau hồi suy ngẫm, cuối cùng hắn quyết định thử qua một chút bộ Tam Đả Thần
Cước này. Bản thân vốn đã có Long Hổ Thần Quyền, nếu có thể thành công tu
luyện Tam Đả Thần Cước thì quá tốt.
Quyền cước vốn song hành, sau này khi chiến đấu tuỳ thời kết hợp chắc chắn
hiệu quả sẽ nhân lên gấp bội.