Người đăng: lachong
Tu luyện không biết đâu ngày tháng, trăng tròn, trăng khuyết mới đó đã vừa
tròn một tháng rồi.
Thời gian này, mỗi ngày Phạm Văn Long đều trải qua quá trình rèn luyện gian
khổ, khắc nghiệt, cố gắng đạt đến yêu cầu mà lão Kim đặt ra.
Không đếm được đã bao nhiêu lần bị đánh văng xuống hồ nhưng hắn vẫn thủy chung
quật cường bước tới. Bất quá trải qua một khoảng thời gian để thích ứng, Phạm
Văn Long bắt đầu có những bước tiến bộ thần tốc. Cứ qua một ngày, hắn lại có
biểu hiện tốt hơn, dần dần kiểm soát được linh lực bản thân, mạnh mẽ đối kháng
với nguồn áp lực khủng bố từ trên cao đè xuống. Ngoài ra, các bộ phận trên cơ
thể mỗi đêm lại được Bạch Mai nhẫn không ngừng săn sóc ân cần trở nên ngày một
cứng cáp hơn. Kinh mạch, gân cốt và cơ bắp không ngừng biến đổi, làm cho thân
thể của Phạm Văn Long được tôi luyện liên tục.
Mặt trời chói chang treo trên đỉnh thác, bên dưới hiện lên thân ảnh người
thanh niên đang gian nan rèn luyện.
Dưới sự công kích hung hãn của thác nước, Phạm Văn Long nhanh chóng vận chuyển
linh lực đến cực hạn, hai tay, hai chân dần dần nóng lên, một luồng sức mạnh
từ sâu bên trong cơ thể bùng nổ dữ dội. Nhảy phốc một cái đã thấy Phạm Văn
Long hoàn hảo đứng vững trong dòng nước, hơn nữa còn bắt đầu di chuyển qua
lại. Nhìn bước chân xiêu vẹo như có thể bị đẩy ra bất cứ lúc nào, nhưng trong
thần sắc của hắn bừng cháy vẻ hưng phấn.
Đứng dưới thác rèn luyện năng lực chịu đựng của cơ thể, lại thường xuyên được
Bạch Mai nhẫn âm thầm cải tạo nên lúc này thể chất của Phạm Văn Long tăng vọt
về chất lượng.
Cứ thế, chẳng biết bằng cách nào, thân hình Phạm Văn Long từ từ di chuyển về
phía trung tâm con thác. Càng tới gần giữa, áp lực dòng nước đổ càng mạnh, vô
số các khối nước lạnh buốt giống như những tảng đá khổng lồ thi nhau trút
xuống đỉnh đầu. Phạm Văn Long cảm thấy thân thể bắt đầu bị đẩy lùi nhưng nhất
quyết không chịu bỏ cuộc, cố gồng mình kiên trì bước tới.
Ùm..!
Vừa nhấc chân lên chưa kịp hạ xuống đã bị đẩy văng xuống hồ.
Ngoi đầu khỏi mặt nước, thần sắc Phạm Văn Long tỏ vẻ hưng phấn, bởi vì hắn cảm
nhận chỉ còn thiếu một chút nữa thôi bản thân sẽ có đủ khả năng đương đầu với
nguồn áp lực khủng bố kia.
Thời gian thấm thoát trôi, lại qua thêm mười ngày, Phạm Văn Long cuối cùng
cũng chạm tay tới “một chút còn thiếu” đó.
Quá trình tu luyện vô cùng gian khổ, khắc nghiệt rốt cuộc đã đến thời điểm đơm
hoa kết trái.
Ầm… Ầm… Ầm…
Thác đổ không ngừng, khối lượng nước khổng lồ trút xuống làm cho đất đá rung
chuyển, lại nghe như tiếng sấm rền, vang vọng khắp mọi nơi.
Đứng bên ngoài, Phạm Văn Long hít thở một hơi thật sâu, điều chỉnh tinh thần
về trạng thái tốt nhất, hơi nước lạnh lẽo phả vào gương mặt giúp cho hắn luôn
giữ được sự tỉnh táo.
Một lát, nguồn linh lực cuồn cuộn từ trong người trào ra bao phủ lấy toàn thân
thể. Rất nhanh, thân hình cấp tốc lao lên xé toang màn nước, hai chân vừa tiếp
đất đã dễ dàng bám trụ, vững vàng như một ngọn núi không chút mảy may suy
chuyển. Phạm Văn Long bước về khu vực trung tâm dòng thác, nhẹ nhàng đi qua đi
lại như thường, không còn bị nguồn áp lực cực đại trên cao uy hiếp nữa.
Thác nước trùng trùng lực đẩy chân chính bị Phạm Văn Long hoàn toàn phá giải.
Một cảm giác vui sướng và phấn khích cực độ bất chợt từ trong lòng dâng lên.
Hắn cảm nhận rất rõ ràng nguồn sức mạnh đang chạy trong người, tựa như dòng
nước cuồng bạo trước mặt và bản thân mình đã hòa thành một thể.
Phạm Văn Long tu luyện Đại Việt Linh Quyết, vốn là một linh quyết trung hòa
không thiên về bất kỳ một thuộc tính nào, vì vậy hắn muốn nhanh chóng khống
chế được các loại thiên địa nguyên tố, sau đó tìm cách dung hợp chúng lại với
nhau. Tạm thời, Phong nguyên tố Phạm Văn Long đã có thể miễn cưỡng điều khiển,
Thủy nguyên tố trong những ngày này cũng bắt đầu có sự tiến triển khiến hắn
rất hài lòng.
Đứng trong dòng nước đang ì ầm chảy, Phạm Văn Long bỗng hét to một tiếng, song
quyền nhanh chóng xuất ra, sức lực được vận dụng tối đa nhằm đạt đến tốc độ
nhanh nhất.
Nước chảy cuồn cuộn nhưng Phạm Văn Long bộ pháp vững chắc, mỗi lần quyền cước
thi triển tốc độ lại nhanh hơn.
- Ngã Hổ Phốc Thỏ.
Quyền ảnh cương mãnh như sấm chớp nhưng lại phiêu dật, uyển chuyển. Các đòn
thế tung ra dứt khoát đường hoàng vô cùng hoa mỹ, đẹp mắt. Không ngờ chính là
đệ nhất thức trong Long Hổ Thần Quyền đang được Phạm Văn Long tùy ý thi triển.
Uỳnh…!!!
Một nguồn lực lượng khủng bố như núi lửa phun trào, ầm ầm vang dội.
Dòng nước khổng lồ bị đẩy thẳng lên không trung, rồi bất ngờ nổ tung tỏa ra
bốn phương tám hướng. Ngỡ như một đóa sen làm bằng pha lê đang nở bung cánh
giữa trời, lại được các tia nắng chiếu rọi vào phát ra ánh sáng bảy màu lấp
lánh, tạo nên một cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.
Mặt hồ rộng lớn bỗng bị xáo động, trân mình hứng chịu một trận mưa rào từ trên
trời đổ xuống.
Nhìn uy lực bá đạo của một chiêu vừa đánh ra, Phạm Văn Long kinh ngạc nói:
- Tại sao lại có thể mạnh mẽ như vậy? Không lẽ là…?
Trong đầu Phạm Văn Long như ngộ ra điều gì đó, vội vàng nhắm chặt đôi mắt,
chìm đắm vào một trạng thái huyền diệu.
Thân hình Phạm Văn Long im lìm ngồi dưới dòng thác, tựa như một lão tăng nhập
định, thoát tục cao siêu.
Thời khắc này, trong không gian Khí Hải có Phong nguyên tố tuy mỏng manh nhưng
rõ ràng tồn tại, bất ngờ trong gió lại xuất hiện một sự ẩm ướt, đại biểu cho
Thuỷ nguyên tố manh nha hình thành. Bản thân Phạm Văn Long không hề biết đến
những điều này, vẫn hăng say chìm trong lĩnh ngộ.
Không biết qua bao lâu, mục quang loé sáng, Phạm Văn Long ha hả cười vang:
- Hoá ra là như vậy. Ta đã hiểu ra rồi.
Thân ảnh Phạm Văn Long chợt loé lên, tức thì vọt thẳng lên không trung, thủ
pháp liền biến hoá.
- Ngã Hổ Phốc Thỏ.
Hai tay vũ động, một lần nữa đệ nhất thức Ngã Hổ Phốc Thỏ trong Long Hổ Thần
Quyền được tuỳ ý thi triển.
Sóng nổ ầm vang, không gian bị chấn động kịch liệt, trong đòn thế không ngờ ẩn
chứa uy năng của Thuỷ thuộc tính, cực kỳ bá đạo.
- Hoá ra nếu dung nhập thành công Thuỷ thuộc tính vào Long Hổ Thần Quyền lại
có sức công phá như vậy. Uy lực không tệ!
Bằng tu vi cấp mười của hắn có thể phát động công kích khủng bố này, e rằng
ngay cả Nhân Vực cấp mười hai, mười ba cũng rất khó làm nổi.
Suy nghĩ hồi lâu, Phạm Văn Long nghi hoặc bảo:
- Nhưng tại sao ta có cảm giác khí tức không giống với chiêu thức thân ảnh
thần bí kia từng thi triển trong Khí hải?
Vị tiền bối chủ nhân của Long Hổ Thần Quyền nếu có mặt ở đây phỏng chừng sẽ
trợ mắt há mồm. Phạm Văn Long vốn đau đầu trong tu tập Long Hổ Thần Quyền
nhưng không biết rằng, trong lúc vô tình này, bản thân hắn đã sáng tạo ra một
bộ quyền pháp mới, khác hẳn với đường lối nguyên bản của Long Hổ Thần Quyền,
có thể tạm gọi là biến dị. Thoạt trông chiêu thức diễn giải tương tự với nhau
nhưng về bản chất lại hoàn toàn khác nhau.
Đúng lúc đó, bỗng tiếng lão Kim bất chợt vang lên trong đầu:
- Nhóc con, chiêu thức vừa rồi rất mạnh, hình như có ẩn chứa Thuỷ thuộc tính
phải không?
Nghe sư phụ truyền âm, Phạm Văn Long không dám dấu diếm liền thành thật nói:
- Con cũng không rõ ràng. Vừa rồi trong đầu bất tri bất giác loé lên một ý
nghĩ đó là dung hợp Thuỷ thuộc tính vào quyền pháp, không ngờ có thể thực sự
thành công. Chỉ là, dường như không đúng…!
Lão Kim chưa từng tu luyện qua Long Hổ Thần Quyền nên dĩ nhiên không đoán biết
vấn đề nằm ở đâu, cười bảo:
- Bản thân ngươi có Thuỷ linh mạch hoàn mỹ nên dĩ nhiên độ hoà hợp cực cao.
Chuyện này là đáng vui mừng, không cần quá để ý.
Phạm Văn Long vâng dạ, song trong lòng vẫn mơ hồ một cảm giác khó hiểu. Có
điều, thực sự uy lực một chiêu vừa rồi xem ra rất mạnh làm hắn rất hài lòng.
- Ha hả… Tốt lắm, với thân thể này coi như miễn cưỡng đáp ứng được tiêu chuẩn
của ta đặt ra. Từ hôm nay, con hãy bắt đầu tu luyện kỹ pháp Đẩu Chuyển Tinh Di
đi thôi, cũng không cần phải tiến vào trong con thác này nữa.
Phạm Văn Long không dám chậm trễ, vâng dạ đáp:
- Thưa vâng, con xin nghe theo lời dạy của thầy.
Phạm Văn Long hai mắt khép lại, nhẹ nhàng khoanh chân ngồi xuống. Bởi vì thân
thể cơ bắp đã phát triển đến cực hạn nên tạm thời nguồn áp lực từ trên đỉnh đổ
xuống không còn mang lại hiệu quả cao như trước nữa, tuy nhiên hắn vẫn quyết
định ngồi trong con thác tu luyện.
Màn đêm buông xuống.
Không gian bốn bề chỉ còn duy nhất một màu đen dày đặc.
Phạm Văn Long nhắm mắt ngồi khoanh chân trên một phiến đá, không ngừng hấp thu
thiên địa linh khí, chuyển hóa thành chân linh khí đưa cả vào đan điền.
Mấy ngày gần đây, Phạm Văn Long lờ mờ cảm nhận hình như tu vi sắp sửa có sự
đột phá, tiến lên Nhân Vực cấp mười một. Điều này làm hắn vô cùng hưng phấn,
mỗi đêm đều cố gắng chăm chỉ tu luyện, mong chờ thời khắc tiến cấp.
Phạm Văn Long toàn thân thả lỏng, tâm linh trống rỗng, từ từ bước vào trạng
thái huyền ảo.
Một lúc sau, hắn cảm thấy thiên địa linh khí bị hấp thu vào trong thân thể
chuyển hóa thành một luồng chân linh khí cường đại, đem so với một tháng trước
thì to dày hơn rất nhiều. Điều này chính là thành quả khổ luyện không ngừng
của bản thân, khiến kinh mạch mở rộng, khỏe mạnh, dẫn đến quá trình hấp thụ
linh khí cũng đạt hiệu suất cao hơn hẳn.
Phạm Văn Long lập tức dùng ý niệm không chế luồng chân linh khí trong thân thể
không ngừng chuyển dịch chiếu theo quỹ đạo của Đại Việt Linh Quyết, sau đó rót
cả vào trong đan điền.
Đột nhiên... Phạm Văn Long cảm thấy đan điền có một luồng nhiệt hỏa thiêu đốt,
mặt khác tay chân da thịt lại lạnh lẽo vô cùng, hình thành sự cảm thụ nóng
lạnh rất rõ ràng. Khoảng vài hơi thở, luồng nhiệt hỏa bỏng rát trong đan điền
lại đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, thân thể cũng khôi phục nhiệt độ bình
thường, như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Thần sắc Phạm Văn Long nghi hoặc nhưng chưa kịp tìm hiểu ngọn nguồn, bỗng
khuôn mặt tái nhợt đi, mồ hồi theo từng dòng không ngừng rơi xuống, cả thân
hình co quắp gập lại.
Ngay tại đan điền, bỗng nhiên truyền đến một sự đau đớn kịch liệt. Phạm Văn
Long cắn răng cố gắng chống chịu, trong lòng không ngừng than khổ, chẳng ngờ
tiến cấp Nhân Vực cấp mười một lại kinh khủng như vậy.
Lúc này, sự đau nhức trong đan điền đột nhiên bạo phát lan ra, biến thành vô
số ngọn lửa xâm chiếm thân thể, thậm chí còn chạy cả vào tận bên trong xương
tủy. Phạm Văn Long bỗng thấy toàn thân ngứa ngáy vô cùng, tựa hồ có vô số con
kiến đang không ngừng bò qua bò lại. Loại tra tấn này thiếu chút nữa làm cho
hắn phát điên, kéo dài khoảng một canh giờ mới dần dần biến mất.
- Cảm giác này. Không lẽ chính là… ?
Trong lòng Phạm Văn Long rất nghi hoặc. Khi còn ở nội viện, Phạm Văn Long từng
tìm hiểu qua nên mới biết, đột phá từ đỉnh giai Nhân Vực lên Siêu Phàm sơ kỳ
là một mốc cực kỳ quan trọng. Một khi tiến đến Siêu Phàm sơ kỳ sẽ diễn ra quá
trình đem chân linh khí ở đan điền tán nhập một lượt vào các bộ phận trong cơ
thể, cũng là chân chính bước chân vào con đường tu luyện. Nếu không sai, lúc
này cơ thể Phạm Văn Long chính là đang trải qua quá trình tôi luyện đó. Một
khi kết thúc, thể chất của hắn sẽ không thua kém với Siêu Phàm sơ kỳ bao
nhiêu.
Nhận thức tầm quan trọng của vấn đề, Phạm Văn Long mới có thể miễn cưỡng ngồi
thẳng dậy, bỗng thấy mồ hôi tuôn ra như suối, toàn thân bao trùm một tầng chất
màu xám, hơn nữa bốc lên một mùi vị khó có thể diễn tả.
Nhưng tất cả việc này Phạm Văn Long đều không thèm để ý, vội vàng quan sát các
diễn biến đang xảy ra trong thể nội.
Hiện tại đã đến giai đoạn cuối cùng, tất cả chân linh khí nằm trong biển khí
hải bỗng bị tán khai, nháy mắt đã bay tứ tung trong cơ thể rồi bất ngờ dung
nhập vào kinh mạch và cơ nhục, xương cốt. Nói chính xác, cơ nhục và xương cốt
của Phạm Văn Long sau khi bị đào thải tạp chất hiện đã trở lên khô hạn, còn
nguồn chân linh khí như nước chảy cuồn cuộn, bị hấp thu triệt để.
Cảm giác cơ nhục đang diễn ra một sự biến đổi nghiêng trời lệch đất làm Phạm
Văn Long thư sướng thiếu chút nữa kêu ra tiếng, hắn đắm chìm trong loại tư vị
tuyệt vời này, mà tâm thần lại dần dần rút vào Thức Hải tiếp tục tu luyện Cửu
Chân Tinh Thần.
Chẳng biết đã ngồi bao lâu, khi chút chân linh khí cuối cùng trong đan điền đã
bị hấp thu sạch sẽ, rốt cuộc Phạm Văn Long cũng từ trong loại thể nghiệm tuyệt
vời này tỉnh lại.
Phạm Văn Long xem xét các biến hóa trong cơ thể, hơi ngây ngốc một chút, nhưng
sau đó không nói lời nào đứng bật dậy, đột nhiên nâng cánh tay lên trước
người, nhất thời cảm giác thân thể hoàn toàn khác lạ, nhẹ nhàng mà hữu lực,
giống như nắm giữ một nguồn sức mạnh phi thường cường đại.
Tiếp theo, Phạm Văn Long hoạt động tay chân, lại tra xét cơ thể một lần nữa,
sau khi phát hiện thực không có chỗ nào không ổn, mới yên tâm đứng lên tiến về
hồ nước.
Cảm giác thứ mùi vị vương vất trên da thịt khiến hắn choáng váng mặt mày,
không thể chờ đợi lâu hơn được nữa đã nghe “ùm” một cái, một cột nước tung bọt
trắng xóa vọt thẳng lên giữa mặt hồ.